Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế là họ cùng nhau đến quán bar:
-A có mún vào cg tôi-Hạ Ân hỏi
-Cô bị j tôi ns sao vs bác Băng-Mãn Thiên trả lời
Thế là bọn họ cùng nhau đi vào bar, suốt 1 buổi tối họ chỉ ở đó(11h30):
-Về thôi, đủ rồi-Mãn Thiên ns
-Ko~~~ tôi ko về.... anh... đ.... đi 1 m.. mik đi! Tôi... muốn chs tiếp-Hạ Ân say rựu ns
-Nhưng cô say lắm rồi-Mãn Thiên bảo
-Vậy! Tôi hỏi a nhak~~~ Hạ Ân chỉ vào mặt a
-Về nhà, để làm cái j?? Hạ Ân hỏi
-..... Mãn Thiên nghẹn lời
-A ko pt... thì!!! Tôi... sẽ... ko... về-Hạ Ân cười bảo
-Về để mà lm đám cứi vs tôi
-Lí do ko đc chấp nhận, tôi ko về!!! Hạ Ân ns
Nhưng Mãn Thiên ko chịu, đành nhấc bổng cô lên đưa cô vào xe:
-Tôi ns j thì cô phải nghe theo-Mãn Thiên vác cô lên vai ns
-Buông tôi ra, buông tôi ra, buông tôi ra!!!!, buông ra coi!!! Nè!!! Tôi ko về đâu toi chưa say mà!!! -Hạ Ân vùng vẩy
-Về đi, mai tôi đưa cô đi tiếp, chẳng phải mai là CN sao??? -A lái xe hỏi
-V thì a hứa đó~~~A mà thất hứa là tôi.... -Cô lơ mơ ns và nằm xuống ghế sau.
--------------------------Biệt Thự Lưu------------------
A đưa cô ra khỏi xe, dìu cô vào nhà mik, cô lờ đờ mở mắt ra:
-Đây... Đây... là đâu~~~đâu.. phải.. là.. là nhà ~~~
-Thế rồi a đưa cô vào 1 căn phòng đối diện vs phòng mik,đặt cô nhẹ nhàng xuống zường , ai ngờ đâu cô kéo a theo, lúc này a nằm trên ng.cô ấy may rằng lad hai tay chống xuống nệm nếu ko chắc Hạ Ân dẹp bép:
-Tôi ns a nghe nhé, tôi.. tôi ko có ưa j a đâu... nên có bắt ép tôi ntn á... thì cg ko.. ko chịu, ờ.... Cô ns trong cơn say
-*Chờ đi, rồi sớm muộn j e g là của tôi*a nhìn Hạ Ân, định hôn lên môi nhưng... ko..(chắc sợ ko kiềm chế đc)
A định ra ngoài nhưng Hạ Ân kêu to khóc òa:
-Mẹ ơi! Mẹ đừng đi, ở lại chút nữa vs con, mẹ oiw~~~ Mẹ mất, con thật sự ko pt pải lm sao đối mặt vs nhg chuyện đg xảy ra... Chỉ có mẹ, chỉ có mẹ ms hỉu ms thw con, mẹ đừng đi đc ko?
-Gặp ác mộng r... A nhìn cô khóc mà trong lòng đau nhói.
-E yên tâm, tôi hứa e sẽ hp khi ở bên tôi-A lại bên cô, ôm cô vào lòng
Thế r hai ng.chìm vào zấc ngủ bao h cg ko bt...
--------------------SÁNG HÔM SAU--------------------
Hạ Ân tỉnh zấc:
-Ơ... đây là đâu??? S mik đến đc đây
Nhìn ra của phòng thấy Mãn Thiên:
-S... s..sao a lại ở đây?
-Đây là nhà tôi, ko ở đây thì ở đâu? A ns
-Sao tui lại ở nhà a chứ??? Cô hỏi
-Hôm qua cô uống say,tôi vốn định đưa cô về nhà nhưng cô cứ hét muốn về nhà, nên tôi đưa cô về nhà tôi-Mãn Thiên kể
-Ò, v camon... giờ tôi về-Hạ Ân thẫn thơ
Cô đi đến cửa phòng, bị Mãn Thiên áp sát vào tường:
-Cô nghĩ nhà tôi là j mà muốn vô thì vô muốn ra thì ra v hả?
Hạ Ân hốt hoảng nhìn a, tim cô lúc này đập mạnh, cô thật sự ko pt mik đg bị j:
-Chứ... chứ... ko lẽ... a... a định bắt toi ở nhà a lun à???
-Hôm qua ai đã ns ko muốn về nhà? Mãn Thiên ns
-Hôm qua là hôm qua, bây giờ là bây h.Hạ Ân thẳng thắn
Cô đẩy a ra, chaỵ vút về nhà, a cười nhếch môi:
-E sẽ ko trốn đc tôi đâu
---------------------BIỆT THƯ BĂNG------------------
Ông Băng:Tốt qua con đi đâu mà ko về nhà???? Bt ba lo lắm ko???
Hạ Ân:Ba này, chuyện đó con xin lõi vì đã lm ba buồn còn chuyện đám cưới vs Lưu Mãn Thiên.... cô ấp úng
Ông Băng:Ba ko muốn ép con, con hãy suy nghĩ nhưng con nên pt, cty mik sẽ típ tục tồn tại hay sập đổ đều nằm trong tay con
Hạ Ân:Dạ vâng!!!
Tôí hôm đó, Hạ Ân trằn trọc mãi, ko ngủ đc vì bận suy nghĩ chuyện đám cưới:
-Nếu mik đ.ý thì phải sống chung vs ng.mà mik ko thw, nhưng... ko đ.y thì cty ba mik sẽ sập đổ... Phải lm sao??
Bỗng đt cô reo lên, là số lạ cô bắt máy:
-Alo,cho hỏi là ai v???
-Cô suy nghĩ đến đâu r-Ng.bên đầu dây kia hỏi
Cô liền nhận ra đó là Mãn Thiên, chỉ có cái zọng của a ta ms lạnh nhạt mà nham hiểm đến thế:
-Tôi.... tôi...ko pt, hay để ngày mai đến trường tôi trả lời nhé
-Là cô ns đấy, tôi ko ép
-Uk, tôi biết mà...
----------------------SÁNG HÔM SAU-------------------
Hạ Ân thức dạy đi đên trường vs đôi mắt gấu trúc, An Di tháy vậy hỏi:
-Bộ tối qua ko ngủ à???
-ờ.... cô thẫn thờ trả lời, ròi bỏ đi
-Hôm nay bị j thế nhợ??? An Di tò mò
--------------------------TẠI LỚP--------------------------
-Cô đã có câu trả lời chưa???? Mãn Thiên ko lòng vòng mà vô thẳng vấn đề
-Toi....(gục đầu xuống)... ĐỒNG Ý-Hạ Ân trả lời
-Tại sao???? Mã Thiên hỏi
-A nghĩ tôi nở để ng.thân duy nhất của tôi sống ko bằng chết à???Cô nhìn a ns
-Ờ. A nhìn cô
-Này sao mặt cô đỏ thế???
-Tôi ko pt nữa???
A đưa tay sờ trán cô, ôi trán cô nóng hổi:
-Cô sốt rồi, tôi đưa cô lên phòng y tế. Mãn Thiên lôi cô đi
-A buông tôi ra(gỡ tay Mãn Thiên)S a ko để tôi bệnh chết luôn cho r? S a lại q.tâm tôi như v???
-Vì... vì...
Cô bật khóc:
-Tại sao các ng.lại lm như vậy vs tôi, tôi đã lm sai cái j chứ???
Mãn Thiên ôm lấy cô:
-Tôi ko pt, nhưng tôi nghĩ tôi yêu em rồi...
-A ns sao chứ???A yêu tôi ak???
A ko trả lời, dắc cô đi vào phòng y tế
------------------------GIỜ RA VỀ-------------------------
-Theo tôi, tôi muốn đưa e ts 1 nơi
Hạ Ân miễn cưỡng đi theo
A dẫn cô đên bờ sông Đang, Hạ Ân hỏi:
-Đưa tôi đến đay lm j v???
A liền 'khóa môi'cô, lm cô bất ngờ, ko thể chống lại đc:
-hmmmm....
-Hạ Ân! Anh Yêu Em
Hạ Ân trơ ra:
-ơ... anh... yêu... yêu tôi????
-Xin e đừng ghét bỏ anh như vậy nữa? Tôi thật ko thể chịu đc nữa-A ôm chằm lấy cô
End Chap 5
Tks for READING
*Tiếp tục theo dõi truyện nhé, đừng quên following mik nhek♥*
Xie xie♥♥♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro