Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haruno Sakura tùy tiện ngủ trên thân cây đại thụ một đêm, nghỉ ngơi dưỡng sức khôi phục thể lực, ngày hôm sau lại bắt đầu lên kế hoạch cho hiện tại.

Lúc trước cô còn lo lắng cho tương lai còn chưa phát sinh của chính mình, bất quá việc cấp bách bây giờ chính là làm sao tiếp tục sinh tồn ở chỗ này , sau đó lại tìm biện pháp trở về.

Đưa lưng về phía vách đá Hokage tương lai, Haruno Sakura thẳng tắp xuất phát về hướng trái ngược, trong thời đại của cô, bên kia có một thành trấn có quy mô không nhỏ, cô tính toán đến bên kia thử thời vận.

Nếu thật sự không được, thì đành phải đến Đại Danh Phủ xa hơn một chút.

Đối với lịch sử trước khi thành lập Konoha, Haruno Sakura không hiểu biết nhiều, bọn họ ở trong trường học ninja chỉ được học lịch sử phát triển khi xây dựng Konoha cùng các quốc gia, các làng ninja khác.

Những sự kiện càng về trước, chỉ biết thời kỳ chiến quốc vẫn luôn ở trong tình trạng chiến tranh hỗn loạn, sau đó vì làm biến mất thù hận giữa các gia tộc, bộ phận lịch sử này không được giảng dạy toàn bộ cho các bạn nhỏ trong trường học.

Nếu chính mình là người xuyên việt thời không, để không làm nhiễu loạn thời gian, Haruno Sakura đem hộ ngạch có tiêu chí Konoha ở trên đầu thu hồi bỏ vào trong bao nhẫn cụ.

Tốc độ tiến lên của cô rất nhanh, đụng phải một đội người đi ngang qua.

Cách một khoảng cách, thấy ngựa cùng chiếc xe đằng xa, Haruno Sakura lập tức giảm tốc độ, tính toán vòng tránh đi bọn họ, không nghĩ tới thế mà bị đối phương phát hiện.

Trong đội nhân mã này, cũng có người là ninja.

Đối phương thập phần cảnh giác với sự xuất hiện của cô, trong nháy mắt có vài người trực tiếp tới gần trước mặt Haruno Sakura đang muốn rời đi.

Trong đó nam tử cầm đầu liếc mắt một cái liền thấy được bao nhẫn cụ cột trên đùi cô, ngay lập tức vài người rút ra vũ khí, người dẫn đầu nghiêm túc lại tràn ngập uy hiếp hỏi: "Ngươi là người nào?"

Haruno Sakura liếc qua thấy trong đội ngũ kia còn lưu lại không ít người bảo hộ —— đều sôi nổi nhìn bọn họ bên này, thời khắc quan sát động tĩnh, lập tức hiểu ra bọn họ hẳn là đang chấp hành nhiệm vụ.

Lúc cô còn là hạ nhẫn, trung nhẫn cũng tiếp nhận nhiệm vụ như vậy, trong xe ngựa khả năng có người hoặc hàng hoá nào đó quan trọng, bọn họ phụ trách vận chuyển.

Haruno Sakura giơ lên một bàn tay, thập phần bình tĩnh không chút nào lùi bước mà nói: "Ta chỉ là đi ngang qua, không có địch ý."

Người dẫn đầu nhìn qua vẫn còn rất hoài nghi cô.

Haruno Sakura không quá rõ ràng vì sao đối phương khi nhìn đến chính mình là ninja sẽ có địch ý lớn như vậy, nhưng cô thật sự chỉ là trùng hợp đi ngang qua, đối với phát sinh xung đột không cần thiết, vẫn là nên tận khả năng né tránh.

"Nếu các ngươi hoài nghi ta, ta có thể đứng tại chỗ này, chờ sau khi các ngươi rời khỏi hoàn toàn lại xuất phát đến địa điểm của ta."

Nàng tung ra một phương án.

Nghe được nàng nói như vậy, người dẫn đầu do dự một chút, nghiêng đầu với các đội viên của mình ý bảo, nói: "...... Chúng ta đi, ưu tiên nhiệm vụ."

Dứt lời, trong nháy mắt vài người biến mất trước mặt cô, xuất hiện ở bên cạnh xe ngựa phía xa.

Nhìn bọn họ thảo luận một lúc cuối cùng càng lúc càng xa, Haruno Sakura phỏng đoán ra, chính mình đại khái thật sự đi tới thời kỳ chiến quốc.

Vải dệt trên người những ninja kia không tính là tinh xảo, ở thời đại của nàng, Konoha đã rất khó tìm đến vải thô như vậy.

Mà nếu những ninja đó có thể phát hiện nàng từ khoảng cách như vậy, chứng tỏ thực lực của bọn họ không thấp, ninja có trình độ như vậy mà vật chất cũng không hề phong phú, chứng tỏ hiện tại thật sự ở vào niên đại chiến tranh.

Nghe nói lúc ấy, ninja còn lấy thị tộc nhẫn tộc để phân chia, đều xem lẫn nhau là địch nhân, không trách vừa mới chỉ biết cô là ninja, bọn họ sẽ khẩn trương như vậy.

Haruno Sakura đứng tại chỗ, xa xa nhìn đội nhân mã kia hoàn toàn biến mất trong tầm nhìn, mới một lần nữa nhảy lên thân cây hướng phương hướng chính xác chạy tới.

Nhưng mà, cũng chỉ đi qua không đến hai mươi phút, cô đột nhiên nghe được phương hướng 4 giờ truyền đến một tiếng vang lớn.

Haruno Sakura lập tức dừng lại đứng trên một thân cây, tay trái đỡ thân cây, nhíu mày nhìn về phương hướng thanh âm truyền đến.

Cái gì cũng không nhìn tới.

Bất quá, căn cứ phỏng đoán thời gian, hẳn là...... đội nhân mã vừa mới gặp được kia lại gặp được địch nhân mới.

Ngay sau đó, mặt đất như phát sinh động đất chấn động vài cái, lá cây rơi xuống rào rào, bàn tay Haruno Sakura cũng phủ lên một tầng chakra, làm chính mình có thể đứng ổn định, không đến mức ngã từ trên cây xuống.

Thậm chí không cần dùng nhẫn thuật cảm giác, cô có thể trực tiếp cảm giác được chakra bùng nổ ở nơi xa.

Xem ra, ninja mới tới rất cường đại.

Haruno Sakura từ trên cây nhảy xuống, nửa quỳ, hai ngón tay chạm vào mặt đất, nhắm mắt lại cảm giác động tĩnh ở phương xa.

Khoảng cách xa như vậy, cô chỉ có thể mơ hồ cảm giác được có không ít người đến, nhưng là...... trong đó có một vị làm cô thập phần để ý.

Người kia, có một lượng charkra khổng lồ đáng kinh ngạc.

Haruno Sakura khiếp sợ mở to hai mắt.

Trong số những người nàng nhận thức, chỉ có Naruto mới có nhiều chakra như vậy, đó vẫn là bởi vì hắn là jinchuriki, có Vĩ thú ở trong cơ thể mới có thể như thế.

Chẳng lẽ...... người kia cũng là jinchuriki?

Nhưng cô nhớ rõ, vĩ thú là sau khi thành lập Konoha mới có tại các quốc gia, hiện tại làm sao sẽ có jinchuriki?

Chẳng lẽ cô không phải trở lại quá khứ, mà là đi tới thời không khác?

Mà cô chỉ là vừa lúc đụng phải một chỗ giống như vách núi Hokage đời trước, mới cảm thấy đây là trước khi thành lập Konoha?

Một loại sợ hãi không bao giờ có thể về nhà gắt gao nắm lấy trái tim của Haruno Sakura.

Nhưng vì hoàn toàn xác nhận tình huống vị trí của chính mình, nữ ninja tóc hồng sau khi hít sâu vài lần để bình phục cảm xúc, vẫn tính toán tới gần một ít, nhìn xem rốt cuộc là chuyện như thế nào.

Nói không chừng, còn có thể tìm được một ít đầu mối mới.

Cô cũng không thể không làm như vậy.

Vì thế, Haruno Sakura nhanh chóng hướng phía kia chạy tới, chẳng qua lần này càng thêm cẩn thận, cố ý ẩn nấp hơi thở.

Nơi xuất hiện người có lượng chakra cực kì khổng lồ, còn có vừa mới xảy ra động tĩnh lớn như vậy, đối phương nhất định cũng đều là ninja rất mạnh, cẩn thận là trên hết.

Sau khi tới gần, cô càng an tĩnh lẻn vào, đến khi có thể mơ hồ nhìn đến đoàn xe, cô cũng không dám tùy tiện đi lên phía trước.

Nhưng xa như vậy, cô căn bản nghe không rõ đối phương đang nói cái gì.

Với khoảng cách này, nàng cô không thể dùng nhẫn thuật cảm giác, càng có khả năng bị đối phương phát hiện, lõ như đối diện cũng có ninja cảm giác thì sao?

Haruno Sakura tránh ở sau lá cây rậm rạp lén lút xem, cảm tạ nơi này là địa hình rừng rậm, nếu không ngay cả cơ hội nhìn lén cũng không có.

Cô nhìn cỡ nửa phút, mới từ cách trang điểm nhìn ra, đoàn xe đều không phải đơn giản là bị một đám người địch nhân công kích, mà là hai đám người.

Hiện tại, hai đám người mới tới này mơ hồ đang trong trạng thái giằng co, mà những hộ vệ kia, dường như đều đã chết.

Chỉ là... vì sao cô lại có cảm giác phục trang của hai nhóm ninja mới tới này, làm sao lại...... quen mắt như vậy chứ!?

Dường như cô đã gặp qua ở nơi nào, nhưng trong lúc nhất thời lại đột nhiên ý nghĩ quá hỗn loạn, không thể nhớ ra, cô có thể khẳng định không phải là ninja từ các quốc gia khác giả dạng, như vậy rốt cuộc là ở đâu nhìn đến chứ......?

Cách quá xa, cô không thấy rõ mặt, Haruno Sakura lo lắng, nên mạo hiểm đến gần hơn một chút hay không.

Đột nhiên, đúng lúc này, một nam nhân đầu bạc đột nhiên nhìn về phương hướng của cô.

*

Nhận thấy được một cỗ chakra mỏng manh tiếp cận, Senju Tobirama nhìn về phương hướng kia.

Người tới cố tình ẩn tàng hơi thở, nhưng đương nhiên không trốn được cảm giác của hắn, chỉ là đối phương đến khoảng cách nhất định liền dừng lại.

"Tobirama, làm sao vậy?"

Ý thức được đệ đệ nhìn về một phương hướng khác, Senju Hashirama hỏi.

Sau khi ngắn ngủi cân nhắc hai giây, Tobirama nói: "Không, không có gì, khả năng chỉ là một con thỏ mà thôi."

Hiện tại Uchiha hai huynh đệ đang ở chỗ này, hắn không muốn để đại ca cùng các tộc nhân khác chấp hành nhiệm vụ lần này một mình đối mặt Uchiha Madara cùng Uchiha Izuna, hắn rời đi sẽ tạm thời làm Senju rơi vào hạ phong.

Huống hồ, đối phương tựa hồ cũng không có ý tiếp cận, có lẽ là nhận ra Senju cùng Uchiha, liền không tiếp tục tùy tiện tiến lên.

Uchiha Izuna đứng ở phía sau ca ca, mỉm cười châm chọc, nhưng ý cười lại hoàn toàn không có đến chỗ sâu trong huyết luân nhãn, tam câu ngọc thong thả xoay tròn.

"Nguyên lai chỉ là động vật nhỏ ở rừng rậm đã làm ngươi khẩn trương như vậy sao, Senju Tobirama."

Phó lãnh đạo Senju nhất tộc nguyên bản cũng có đầu óc bình tĩnh, nhưng bởi vì lời nói cố tình của Uchiha Izuna, hỏa khí của hắn liền dâng cao, phía trước mặt lạnh tức khắc lại đen không ít.

Mắt thấy hai đối thủ cũ trên chiến
trường lại muốn véo lên, Senju Hashirama vội vàng giơ tay ngăn lại đệ đệ nhà mình đang muốn cãi lại, nghiêm túc nói với Uchiha Madara: "Lần này chỉ là bởi vì chúng ta tiếp nhiệm vụ trùng hợp đụng phải, huống hồ phát hiện chân chính mục tiêu cũng không ở nơi này. Ta nghĩ rằng mọi người đều không muốn nhìn thấy thương vong không cần thiết. Ngươi nói đi, Madara?"

Đối với Senju Hashirama ở trước mặt tộc nhân hai tộc trực tiếp kêu tên của mình, Uchiha Madara bất mãn nhăn mi.

Khoảng thời gian trước, Uchiha cùng Senju  tiền nhiệm tộc trưởng, cũng chính là phụ thân của bọn họ, tất cả đều chết trận.

Từ sau lúc đó, Hashirama vẫn luôn khuyên bảo hai bên buông thù hận lúc trước, mặc dù hắn còn có mộng tưởng lúc nhỏ, nhưng còn tộc nhân?

Cho dù là Izuna, đều hoàn toàn cho rằng đó là một mộng tưởng không thực tế.

Mà Senju Tobirama cũng cảm thấy không hiểu đối với mỗi lần đều là đại ca trước tiên 'cúi đầu' , Senju nhất tộc thực lực chỉnh thể đã sắp chậm rãi vượt qua Uchiha nhất tộc, nhưng đại ca vẫn còn nghĩ có thể giảng hòa.

"Ca ca." Thấy Madara vẫn luôn không nói chuyện, Izuna đã sớm rõ ràng lựa chọn của ca ca, vẫn nhịn không được oán trách mà kêu một tiếng.

Uchiha Madara thở dài trong lòng, cho Senju Hashirama một ánh mắt hung tợn, lại quay đầu nói với tộc nhân của mình: "Chúng ta đi."

Thấy Madara chịu đáp ứng, bên này cũng rõ ràng thả lỏng, chỉ cần hắn có thể vẫn luôn kiên trì khuyên bảo, một ngày nào đó Madara sẽ nghĩ thông suốt.

Một đám ninja đôi mắt đỏ rực động tác nhất trí biến mất từ bên cạnh đoàn xe.

Thấy thế, Senju nhất tộc cũng nhanh chóng lui lại.

Nghe được bên ngoài thật lâu đều không có động tĩnh truyền đến, trong xe ngựa mọi người rốt cuộc không còn phải bức bách chính mình ngừng thở.

Đối với ninja vừa thấy mặt sẽ có chém giết, những người này lúc trước chỉ là có nghe qua, không nghĩ tới hôm nay thật sự sẽ phát sinh ở trên người mình.

Trong cái rủi có cái may, không liên lụy đến bọn họ.

Trong đó một người nam nhân lặng lẽ vén rèm lên nhìn ra phía ngoài, chỉ có thể nhìn đến vết máu đầy đất cùng những thân thể ngã trên mặt đất, tức khắc sợ tới mức rụt đầu về.

Đúng lúc này, trong xe một thiếu niên phát ra âm thanh thống khổ.

Nữ nhân trung niên bên người hắn duỗi tay sờ một cái, chỉ thấy trên bàn tay đều là máu tươi, tức khắc sợ tới mức la hoảng lên.

Phụ thân của thiếu niên nhanh chóng tiến lên xem xét, mới phát hiện nguyên lai là vũ khí của một ninja trong lúc đánh nhau bị cắm ở trên thân xe, lực đạo quá lớn, trực tiếp đâm thủng tấm ván gỗ cắm vào trong thân thể thiếu niên.

——————————

Từ chương sau sẽ để xưng hô cổ đại, dùng "nàng",... Những đoạn ở hiện đại thì vẫn để như thường.

Có sai sót gì mọi người góp ý nhé.

—————

Check lần 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro