chap2:trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biệt thự snow_anh quốc
Trong 1 ngôi biệt thự cổ kính theo phong cách đậm chất Châu Âu..............

.... Có một cô gái măc váy trắng với khuôn mặt thiên thần nhưng đôi mắt lạnh băng đang ngồi bên khuôn cửa sổ

Nhìn bầu trời âm u phía trước,.......... ....1 sự cô đơn đang bao trum than hình nhỏ bé ấy ....

- Cốc.... cốc .....cốc..........

Tiếng gõ cửa phá tan bầu không khí lạnh lẽo .......

Nó trả lời 1 giong nói lạnh lùng đến mức khiến người nghe phải thấy run sợ....

- Vào đi"

Nó trả lời mà ánh mắt nó vẫn nhìn ra phía cửa sổ

.............

*Cạch*.......

Tiếng bước chân đầy nhẹ nhang không gây tiếng động....

Xuất hiện trước mặt nó bây giờ là 1 chàng trai vô cùng tuần tú.

Nhưng ánh mắt của a ta lại mang 1 thứ j đấy cỏ vẻ lo lăng nhưng cũng tràn đầy quan tâm.........

- Em mặc thêm áo vào đi ngoài trời lạnh lắm .....- 1 tiếng sao nói ấm áp tràn đày tình yêu dành cho nó,

- Em không sao........

- Em cần phải khỏe mạnh .phải mạnh mẽ để cùng a thực hiện điều đó .....

-Điều mà chúng ta đã chờ đợi
Dứt lời thì trên đôi moii đấy hiện lên 1 nụ cười khinh bỉ........

- Ừ..

- Vậy e nghỉ sớm đi - Anh cúi xuống hôn nhẹ lên tóc nó rồi bước ra đê lại nó một mình trong căn phòng

Nói rồi a ta đi ra để lại nó 1 mình trong căn phòng

- "sắp kết thúc rồi nhanh thôi" nó thầm thì.....
Ta xem các người hạnh phúc được bao lâu.....
______...___________________l
Nó lấy điện thoại trên mặt bàn là việc gọi cho kelly

- " Về Việt Nam không? "

- Alo, Jun hả? Về Việt Nam chi vậy?

- Trả thù

- Bao giờ về zậy? Tui đi nữa. Ở bên này học xong chán quá chừng lun à. Công ty bà lắm việc ghê cơ.Về bên đó cũng zui. Làm việc qua máy tính vậy. Đó cũng là quê ngoại tui mà.

- Mai. - nó lạnh lùng đáp.

- Nhanh dữ. Để tui thu xếp, xin mama đã nha. Anh Kai zề hông zợ?

- Có.gọi cho Jenny đi

Tắt máy dần dần thiếp đi _mệt mỏi quá __
_____________________.....
.tại sân bay Nội Bài

Chuyến báy từ Mỹ về Việt Nam chuẩn bị hạ cánh mong mọi người ổn định vị trí để chuẩn bị hạ cách an toàn.......

"về VN rồi à.....các người hãy đợi đấy" nó thầm nghĩ.......

Bước ra ngoài nó không thề tránh khỏi ánh mắt của mọi người.Khuôn mặt thì cực baby Những ánh mắt ngưỡng mộ có khâm phục có nganh tị có

Mọi người đều trầm trồ khen ngợi nó nhung lại không để ý đến khuôn mặt lạnh băng của nó..........

- Wow, ba cô nàng kia đẹp quá.

- Nhìn như thiên thần vậy.

- Ngưỡng mộ quá lun.
Đang đi bỗng nhỏ đụng phải một người chưa kịp xin lỗi thì bên kia đã nghe thấy tiếng quát:
Cô ko có mắt à,muốn làm quen thì kiếm cách khác đi cái này cũ rồi.
Ai nói tôi cần làm quen anh
Cô...cô
Cô sao con...à có phải cô xinh lắm phải không con
Nó từ đâu xuất hiện "đi thôi "
Nhỏ đành phải theo nó
Cậu nói với theo"đừng để tôi gặp lại cô"
Nó nở nụ cười lạnh lẽo
Hắn phía sau cười cio ta thật thú vị
Bỗng một người đàn ông chừng 50-60 tuổi bện cạch là 2 hàng vệ sĩ vừa thấy nó đã đông thanh...... " Chào mừng các tiểu thư trở về "

Nó chỉnh lại gọng kính dâm và tai nghe rồi bước lên chiếc xe Limous phóng đi mất hút.

- Ê ê nhỏ đáng ghét hông đợi tụi này chi hết trơn - nhỏ vờ trách móc lên tiếng.

- Haizzz. Thôi, chúng ta đi. - cô cười trừ.
Biệt thự sun and mon **

Đây là biệt thự của mẹ nó tặng khi sinh nhật năm 14 tuổi khi công ty nó vượt lên trên đà phát triển mạnh mẽ. Vừa bước vào nhà, 2 hàng người hầu cùng cận vệ cúi đầu chào như đã được luyện tập từ trước:

- " Kính chào các tiểu thư trở về "

tụi nó gật đầu nhẹ rồi lên phòng khách.

- Wow về tới nhà zùi. Chú thật là hiểu tụi mình he he - suýt xoa huých vai nó. - Mà rộng dữ ta.

- Nè Jun bộ sao hông thấy anh Kai zề cùng zở? - Kelly tò mò hỏi.

- Đêm qua. - Nó nhàn nhạt lạnh lẽo trả lời

- Ủa, ảnh Kai bay đêm qua hả? Sao mi hông zề cùng ảnh?

- Đợi mi.

- Hì hì yêu Jun ghê nha - Kelly ôm chầm nó chêu đùa.

- Thôi về phòng đi. Tui đói quá chừng - nó nháy mắt khẽ xoa bụng.

- Ok về thôi. Xách đồ đi. nào - Kelly ra hiệu Ok.

Chợt mặt vờ giận dỗi xịu nhẹ xuống. Nhỏ và Kelly nhanh chóng hiểu ý

- Trời ơi. Đồ lười. - Nhỏ nản toàn tập quay ra cửa - Người đâu?

- Dạ thưa tiểu thư Jun - ba cô hầu lễ phép bước vào.

- Xách đồ cho đại tiểu thư Junđi.

- Dạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#teen