Cố chấp sủng ái - Điềm Thố Ngư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---Không thể nắm chặt trong tay, chỉ có thể phá hủy.
Tôi muốn nhốt em vào một căn phòng không thấy ánh mặt trời, muốn đào bới từng bộ phận thuộc về người khác trong trái tim em, muốn dây dưa không rõ, muốn từng chút từng chút giữ lấy em, muốn nghe tiếng em khóc lóc, chứng kiến sự sợ hãi của em, nhìn thấy em chịu khuất phục, cho đến khi em không dám rời khỏi tôi nữa.
Nhưng trên thực tế, tôi chỉ có thể vâng vâng dạ dạ đi theo phía sau em, không có tôn nghiêm, không có giới hạn, giống như một con chó, gọi thì đến đuổi thì đi.
Tình yêu của tôi nặng nề, ích kỷ, u ám, tuyệt vọng, mà tôi yêu em.
Có đôi khi thật sự rất muốn phá hủy em.
Nhưng vào những thời điểm khác.
Tôi chỉ muốn yêu em thật dài lâu.---

Thẩm Diệc Hoan không tốt với anh.
Nhưng cũng có khi rất tốt với anh.
Ngoại trừ Thẩm Diệc Hoan, không còn ai đau lòng cho anh.

"Lục Chu." Qua thật lâu sau, cô nhẹ giọng hỏi anh, "Anh có dám hay không, để em thích anh một lần nữa."

Bàn tay vuốt ve nơi má Thẩm Diệc Hoan, khàn giọng lên tiếng.
"Bảo bối."
Thích em là việc không dễ dàng, nhưng không thích em càng là việc anh không thể nào làm được.
(Duma tình cảm sâu nặng vlll, quá mức thâm tình luôn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro