Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Fany đưa Tom ra ngoài mua thêm quần áo và đồ dùng, bởi vì lúc trở về ko mang theo nhiều đồ lắm

Mike nhận đc tin nhắn đồng ý hẹn hò của cô xong tâm trạng rất tốt, còn hận ko thể mở tiệc ăn mừng tuyên bố với cả thế giới, cả ngày treo lên mặt nụ cười chói mắt. Anh lái xe đến đón mẹ con cô, đúng giờ đứng chờ sẵn ở dưới nhà, trên người mặc áo sermi trắng phẳng phiu, 2 cúc áo đầu cố tình mở rộng để lộ xương quai xanh đẹp mắt. Fany nhìn qua, ko thể phủ nhận anh ta rất biết cách ăn mặc chỉ cần đứng im 1 chỗ cũng đủ để thu hút người khác

Chiếc xe thể thao đỏ chạy thẳng đến khu mua sắm lớn nhất trong thành phố, đủ loại cửa hàng nổi tiếng nằm san sát nhau dần dần hiện ra. Fany cũng đc xem là 1 người có tiền, nhưng cô ko thích phung phí số tiền mình kiếm đc ở những nơi như thế này, chân mày hơi nhíu lại.

"Em ko thích nơi này sao?"

"Ừ, tôi ko cần nhiều đồ hiệu"

"Vậy cũng nên mua cho em gái và dì của em chứ? Về nhà chỉ tặng nhân sâm, bánh kẹo là ko đủ đâu"

Mike cười nói, ko đợi Fany đáp lại đã đưa tay tháo dây an toàn rồi vòng qua mở cửa xe cho cô. Fany ôm bảo bối xuống xe, nghĩ thầm đùng là nên mua chút đồ tốt cho em gái và dì để bù đắp khoảng thời gian trc đây mình rời đi, mặc dù có SooYoung ở bên cạnh, bọn họ cũng ko thiếu mấy thứ này

Tom mặc 1 bộ quần áo màu nâu chạy ở phía trc, trên mũ áo có 2 cái tai gấu nho nhỏ rũ xuống, lúc cậu bé di chuyển thì đuôi gấu sau mông cũng lắc lư theo trong rất đáng yêu. Fany đi sát theo con trai, khom người cẩn thận ôm thằng bé lại, nhỏ giọng dạy bảo

"Bảo bối, ko đc chạy nhanh, sẽ té đó, biết chưa?"

"Dạ!"

Tom nghe xong gật đầu, sau khi đc thả xuống thì đi chậm lại, 1 bên nắm ngón tay của Fany, 1 bên nắm ngón tay của Mike

Ba người đi vào cửa hàng, nhân viên ở nơi này đều đã qua tuyển chọn kĩ lưỡng cho nên dù to mò và phấn khích đến đâu cũng ko dám nhìn lâu, đợi cho cả 3 đi lên tầng 2 mới bắt đầu nhỏ giọng trò chuyện

"Cực phẩm, cả gia đình đều là cực phẩm"

"ta nói mấy người đừng có trợn mắt lên nhìn nữa, để quản lý biết thì mắng cho xem"

Mấy cô gái đều liếc nhìn cái người vừa mở miệng khỉnh bỉ đáp trà

"Có nhầm hay ko? Cô mới là người nhìn chằm chằm vào anh ta đó"

Fany ko biết đc mình lại trở thành chủ đề để bán tán của người khác, sau khi đưa Tom đến khu bán quần áo cho trẻ em thì mắt nhất thời mở to. Chất lượng quần áo ở đây ko cần bàn tới, kiểu dáng cũng rất đa dạng và đẹp mắt. Cô phấn khích ôm bảo bối đến, tự mình chọn 1 đống lớn quần áo, đưa cho Mike cầm

"Cái này đáng yêu quá! Bảo bối, mau thử cho mẹ xem"

Fany đã lâu ko phấn khích như vậy, cầm áo sermi nhỏ đưa đến trc người con trai. Trc kia ở bên Mỹ quần áo tuy cũng rất nhiều nhưng do bận rộn với công việc nên chưa từng đưa cục cưng đi mua, toàn là để trở lý của mình lo. Bây giờ cảm thấy thích thú, trên khuôn mặt xinh đẹp nghiêm túc biểu lộ ra sự dịu dàng, khiến Mike ko khỏi mỉm cười

"Chọn nhiều một chút"

Tay trái Mike cầm quần áo cho Tom, tay fai sờ lên mấy bộ quần áo ngủ đủ kiểu dáng treo trên giá. Khuôn mặt nhỏ phúng phính của Tom vừa trắng vừa mềm, nhân viên đứng bên cạnh hận ko thể tới ôm hôn 1 cái

"Quý khách để tôi cầm giúp cho ạ"

Mike nhìn nhân viên kì, chất giọng trầm ấm vừa cất lên khiến tim ngta đập thình thịch

"Vậy phiền cô"

Mike đưa mấy thứ Fany đã chọn cho nhân viên cầm giúp, sau đó đi đến bên cạnh cô đứng, Tom thấy anh nhìn thì nhe răng cười

"Chú Mike, con muốn mặc quần áo superman"

"Hôm qua ko fai con gọi chú là papa sao?"

Mike ngồi xuống đối mặt với Tom, chuẩn bị xuất chiêu dụ dỗ, ai ngờ đc tiểu quỷ đã nhanh miệng hơn gọi

"Papa, con muốn mặc đồ superman"

Mike bật cười, đưa tay xoa xoa đỉnh đầu của Tom, sau đó chợt nghe nhân viên đưa tay hướng về phía bên fai

"Đồ superman ở phía bên này, quý khách có muốn cùng bé đến xem một chút ko ạ?"

Mike ko dám tự quyết định, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Tiffany, thấy cô gật đầu mới ôm Tom lên, 2 người đi theo nhân viên qua khu bên cạnh

"Tôi đi xem chút quần áo cho Sunny, anh cẩn thận một chút đừng để Tom chạy lung tung"

Mike nhìn cô gật đầu, Fany đi ngược hướng bọn họ, nhưng cũng cách ko quá xa. Bên cạnh cô có ko ít những phụ nữ xinh đẹp đang chọn đồ, vừa dạo quanh vừa nói chuyện với nhau. Fany đưa tay cầm lấy 1 bộ váy có vẻ hợp với em gái lên, đang lúc ngắm nghía, một cánh tay khác bất ngờ vươn ra chụp lấy chiếc váy đó

Fany ngẩng đầu lên, chỉ thấy khuôn mặt đang cười khiêu khích của Luna Park, cô ta sao lúc nào cũng xuất hiện trc mặt cô như âm hồn

"Tôi thích cái váy này, có thể nhường cho tôi đc ko?"

CÔ ta dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói chuyện với cô, nếu Fany ko nhường vậy ko chừng sẽ bị ngta nói là hẹp hòi. Fany thả tay ra, Luna hơi ko vui với thái độ lạnh nhạt này của Tiffany, 10 phần khó chịu

Fany xoay người sang, lại chọn mấy cái, nhưng ko nghĩ tới Luna Park liên tục bảo cô nhường quần áo cho cô ta. Cô cũng ko giận, chỉ mỉm cười, trong đầu đột nhiên có 1 ý tưởng liền liên tục chọn những món đắt tiền cầm lên, chỉ 1 lát nhân viên bên cạnh đã ôm ko nổi quần áo mà bọn họ chọn

"Park tiểu thư ko hổ danh là đại minh tinh rất có tiền"

Sau khi chọn đủ, Fany đặt một tay lên giá quần áo, nghiêng đầu nhìn Luna Park. Phải biết nơi này quần áo và giày dép đa phần là hàng hiệu, ko có cái nào ko mắc, vậy mà cô ta chỉ lo chọc tức cô, ko hề để ý đến việc mình đã chọn đc bao nhiêu thứ

Lúc nghe Tiffany nói xong, Luna mới cắn môi, nhìn 2 nhân viên đang ôm 1 đống đồ. Nếu cô ta là Idol của trc kia thì mấy thứ này chẳng làm khó đc túi tiền của cô ta! Nhưng bây giờ lại khác, từ khi chọc giận Kim Taeyeon, Park gia bắt đầu tỏ rõ thái độ, ko còn trong chờ vào đứa con gái này nữa, tất nhiên sẽ ko cho cô ta quá nhiều tiền tiêu. Bây giờ mua hết đống quần áo này cũng ko ổn lắm, mà trc mặt đám đông đem trả lại cũng chẳng con mặt mũi đâu. Park Luna trừng mắt Fany 1 cái

"TRừng tôi làm gì? Chẳng fai cô bảo tôi nhường cho cô những thứ này sao? Ầy, tôi có tâm giúp cô chọn quần áo còn bị cô giận dỗi là sao chứ?"

Fany giả vờ lắc đầu cảm thán, mái tóc màu vàng theo động tác của cô hơi bay bay một chút, dáng vẻ rất quyến rũ, cũng ko kém phần sang trọng. Đang lúc Luna muốn mở miệng chửi người thì một giọng nam vang lên sau lưng cô

"Park tiểu thư ko biết tôi có đc vinh dự giúp cô mua số quần áo này ko?

"Anh? Buck gì đó?"

Fany đứng đối diện Luna nên nhìn thấy tên đàn ông kia trc, ko khỏi bật thốt lên. Kiếp trc cô đã tạo nghiệt gì mà kẻ thù của cô cứ luôn xuất hiện gây rối cho cô vậy chứ? Khuôn mặt của cái tên họ Buck này mặc dù so với trc kia xấu hơn 1 chút, già hơn một chút nhưng cô vẫn chưa quên đâu. Mấy năm nay Buck gia làm ăn cũng khấm khá, anh ta lên báo ko ít, nhưng cô thì ko quan tâm

Nick đi đến bên người Luna Park, thấy Tiffany ko nhớ rõ tên mình thì lửa giận bốc lên tận đỉnh đầu. Hắn se ko bao giờ quên người phụ nữ đã đổ trà sữa lên mặt mình. Qua nhiều năm như vậy thù càng thêm sâu! Luna đầu tiên là ngây ngốc nhìn người vừa xuất hiện, sau đó mới miễn cưỡng cười với Nick

"Được, vậy phiền anh"

Nếu có người muốn trả tiền giúp cô thì mắc mớ gì lại từ chối? cũng ko biết Nick đi đến bên này là vì muốn gây chuyện với Tiffany hay với ai

Nick đưa tay lên ôm vai Luna, mặc dù cô ta muốn tránh nhưng lại nhịn xuống cảm giác ghê tởm trong lòng. Nick hận nhất là Tiffany, trc đây hắn từng muốn gây khó dễ cho Fany, nhưng cuối cùng lại bị Kim Taeyeon phát hiện, chẳng những bị đánh 1 trận mà appa của mình cũng răn dạy liên tục mấy ngày liền. Sau khi phát hiện Tiffany ko còn là người phụ nữ của Kim Taeyeon mới nghĩ cách gây chuyện với Fany

"Ai lại để người phụ nữ quê mùa này vào đây vậy? Sau này thấy cô ta thì nói quản lý đuổi ra ngoài!"

Nhân viên khó xử nhìn Nick, lại nhìn sang Tiffany, run sợ cúi đầu

"Buck thiếu gia, tuy nơi này có 4/10 hàng hóa của Buck gia, nhưng ngài cũng ko thể vô cớ đuổi khách đi đc"

"Nói nhiều như vậy làm gì? Ko muốn làm việc ở đây nữa ak?"

Nick thấy có người dám cãi mình, tức giận đưa chân đá cô nhân viên 1 cái khiến ngta té ngã, quần áo trên tay cũng rơi xuống sàn

Từ lúc Nick xuất hiện, Fany chưa nói thêm câu nào, cô đưa tay đỡ cô nhân viên kia lên, đã thấy ngta khóc nức nở. CÔ vỗ vỗ lên cánh tay cô nhân viên an ủi, sau đó nhét 1 tấm danh thiếp vào tay cô nhân viên nhỏ

"Tinh thần làm việc của cô rất tốt, cũng rất có mắt nhìn người. Khi nào rời khỏi đây thì gọi vào số điện thoại này, tôi sẽ giúp cô tìm 1 công việc khác"

CÔ gái cầm danh thiếp nói cảm ơn, sau đó lui sang bên cạnh đứng. Fany chán ghét nhìn Nick, môi đỏ hơi mím lại

"Họ Buck kia, tôi ko biết tại sao qua nhiều năm như vậy mà cậu vẫn hẹp hòi muốn gây chuyện với tôi, nhưng tốt nhất cậu nên nhìn lại bản thân xem có năng lực chọc tôi hay ko"

Lúc cô nói đến đây, Mike đã mang theo Tom đi về phía cô, trên mặt tươi cười, nhưng ánh mắt lạnh lẽo lướt qua bên người Luna Park và Nick biểu hiện ko hài lòng trc thái độ của họ. Nick tức giận chỉ tay vào 1 nhân viên khác

"Còn ko kêu quản lý của các người ra đây"

Mike thấy nhân viên kia do dự thì phất tay ra hiệu

"Đi gọi quản lý của các cô tới"

Âm giọng trầm ấm dễ nghe lọt vào trong tai mọi người, cô nàng nhân viên cắn môi chạy đi gọi quản lý. Vừa nhìn thấy Mike xuất hiện, Luna liền cảm thấy tình hình ko ổn, nhưng Nick bên cạnh lại như muốn phát điện gọi quản lý tới, cô nhỏ giọng nói

"Tôi có việc fai đi trc"

Nói xong liền muốn rời đi, ngày hôm trc bị kéo ra khỏi bữa tiệc, Mike đã cảnh cáo cô ta ko đc xuất hiện trc mặt anh một lần nữa, cho nên cô ta sợ hãi. Ẩn sau cái vẻ mặt ôn nhu kia chính là 1 con ác quỷ tàn nhẫn ko kém gì Kim Taeyeon, thậm chí lúc nổi giận càng ko có tình người

Quản lý hấp tấp chạy tới, trên đường đi có nghe nhân viên kể sơ qua sự việc chỉ cảm thấy đau đầu, lúc đến nơi gặp Mike đang đứng nhanh chóng cúi chào

"Baek thiếu"

"Nơi này có 4/10 hàng hóa của Buck gia sao?"

"Dạ đúng vậy"

"Báo với Buck gia, hủy hợp đồng làm ăn, đem hàng hóa của bọn họ trả trở về"

Mike dứt khoát nói, quản lý cũng ko dám cãi lời, liếc mắt ra hiệu với Nick xong lập tức chạy đi làm việc

Sự việc diễn ra chỉ trong một cái chớp mắt, Fany cũng hiểu đc nơi này chắc là sản nghiệp của Baek gia. Nick lại ko may lấy trứng chọi đá tự mình hại mình

Nick nhìn thấy thái độ của quản lý, lại nghe ông ta kêu 1 tiếng "Baek thiếu" thì trong lòng hiểu rõ, chỉ thấy cổ họng đắng chát, ngoan ngoãn lui về sau, nhưng là trc khi đi, ánh mắt oán hận vẫn liếc về phía Tiffany

"Anh làm như vậy ko sợ những người khác dị nghị về Baek gia sao?"

"Bọn họ nếu ko muốn hợp tác thì thôi, Baek gia ko thiếu một chút tiền đó"

Nghe Mike nói vậy cô cũng đành nhún vai, quay lại chọn cho Sunny và dì chút đồ. Bởi vì Mike ở đây, bọn họ cũng chẳng cần quẹt thẻ, trc tiếp dùng khuôn mặt đẹp trai của Mike tới quét là đc

"Không fai lúc nãy em nói nên nói tiền cứ để em trả, ko cần thiếu nợ anh sao?"

"Sao fai vậy? Tôi thừa biết cho dù mình có tiền trả, anh cũng ko thèm lấy"

"Không trả tiền nhưng cũng fai trả cái gì đó khác chứ?"

Fany là người sống rất thực tế, lại hiểu tính tình của Mike như thế nào. Mike mặt dày cười cười nhìn cô sau đó chỉ chỉ lên gò má mình

"Anh muốn chết sao? Có trẻ con ở đây, anh ko...."

Fany còn chưa nói hết câu, gò má đã bị Mike in xuống 1 nụ hôn, cánh môi mang theo hơi lạnh nhàn nhạt chạm vào da thịt của cô. Mặt cô tức khắc đỏ lên, gằng giọng

"Mike Baek! Anh dám?"

"Nơi này có trẻ con, em đừng tức giận"

Thành công thực hiện âm mưu xong, Mike cười ha hả, dáng vẻ cực kì hài lòng thích thú. Tom ngước mắt nhìn Fany, kéo kéo ống quần momy, sau đó chỉ lên gò má mình, học cực kì nhanh

"Momy con cũng muốn"

Fany than khổ trong lòng, Tom sớm muộn gì cũng sẽ bị Mike dạy hư

******

Taeyeon ngồi trong thư phòng, ánh mắt chăm chú nhìn vào tấm ảnh trên tay, chính là cảnh Mike đang hôn Fany. Anh nhìn một lúc, sau đó đem tấm ảnh vò nát trong lòng bàn tay. Anh giận cô vì đã bỏ đi, nhưng càng nhiều là cảm giác nhớ nhung và muốn chiếm hữu

Hiện tại cô ở bên cạnh Mike vui vẻ như vậy, anh có thể làm đc gì? Tiếp tục cưỡng ép cô? Dùng tiền kéo cô trở về bên cạnh mình? Uy hiếp? Nếu quả thật làm vậy, anh nghĩ Tiffany sẽ ko bao giờ tha thứ cho anh

Taeyeon đi đến bên cửa sổ, châm 1 điếu thuốc đặt trên môi cũng ko biết từ khi nào anh lại có thói quen này, có lẽ là từ 4 năm trc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro