Chap 4 : Không được động vào cô ấy !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ rằng My Anh và Hoàng Lâm đang tràn ngập trong hạnh phúc... Nhưng không, My Anh đã quá mệt mỏi với hàng tá rắc rối mà cô gặp phải... Nhiều lúc, cô thầm nghĩ mình là gì trong Lâm?
Mỗi ngày hàng chục câu hỏi vòng quay quanh đầu cô, nhưng chẳng câu hỏi nào của cô có lời giải đáp !

Cô đơn giản chỉ muốn bây giờ, cô có thể tìm được một người chăm sóc, yêu thương cô thật lòng. Chứ không phải là cuộc tình không xuất phát từ tình cảm của cả 2.

- Ê My Anh ! Coi chừng té !

Thảo Linh và Hà Vy gọi réo My Anh... vì cô sắp đâm sầm vào bức tường... Nhưng tuyệt thật... !

" Rầmm... ! "

Quá muộn !
My Anh đâm đầu vào bức tường đến một cách " ngây thơ ". Có người đỡ cô dậy, nhưng đó không là Thảo Linh hay Hà Vy... Mà là... Trần Khánh Long.... !

- Cậu có sao không?  Ổn chứ ?

My Anh có chút thẫn thờ, cô không nghĩ đó là Khánh Long.

- Ờ... à... tớ ổn !

- Ôi xồi.... ! Lão " giám thị sát khí " gọi oai oái tụi tao vào... Mày...

Thảo Linh đang nói bỗng ngưng lại

- Khánh Long ?

Hà Vy thắc mắc ...

- Chào Hà Vy và Thảo Linh ! Ờ... Tớ thấy My Anh ngã nên đỡ bạn ấy dậy
thôi !

- Không sao ! Tớ ổn rồi... Cảm ơn nhé  Long !

My Anh ngượng ngùng cảm ơn Khánh Long... rồi kéo Thảo Linh và Hà Vy đi.

- Mày làm cái gì mà như con không hồn thế ?

- Tao suy nghĩ

- Nghĩ cái gì?

- Chuyện giữa tao và tên Lâm !

..............

- Chuyện tôi và bé thì sao?

Tên Lâm, Hiếu và Duy đứng ngay sau Linh, Vy, My Anh !

Biết đang có "vấn đề "... Hiếu, Duy, Linh, Vy cũng lánh mặt...

- Không sao !

- Nói !

- Tôi... cảm thấy ... anh không hề quan tâm tôi ?

- Chỉ là màn kịch ! Sao tôi phải quan tâm nhỉ?

- Tôi hiểu rồi... Tôi chỉ là con cún của anh thôi à? Hả ?

- Đúng !

Trong lòng My Anh hiện giờ đang rất đau xót !

- Phải .... Vậy tốt nhất con cún này nên biết địa vị một tí... Con cún này không xứng với cái anh chủ cao ngạo kia !

Nói rồi My Anh bỏ đi... ! Tên Lâm đứng lặng thinh... Anh đã biết cảm xúc của My Anh !

- Khốn nạn !

Anh đấm vào tường chua xót....

----------------------------------------

- My Anh !

- Ố ? Long à?....

- Ừm !

Khánh Long đứng trước cửa lớp học của My Anh...  Tay anh ta cầm hộp băng cứu thương...

- Sao vậy?

- Tớ đưa cậu băng cứu thương. Cậu băng vào chỗ đau ấy đi...

Có chút bất ngờ... nhưng cô vẫn cười tươi rói đón lấy cái băng và cảm ơn. Cô cảm thấy thật ấm lòng....

------------------------------------

- My Anh ! Tên Long đó có vẻ thích mày?

- Tao không biết.... Nhưng tao thấy Long rất tốt ! Vả lại còn quan tâm tao... không như con người kia...

- Hmmm ...

Thực sự Thảo Linh và Hà Vy bây giờ không hiểu nổi My Anh... Nhưng có một điều họ chắc chắn rằng... My Anh đang có tình cảm với Khánh Long !

---------------------------------

Đêm đó, My Anh mãi không ngủ nổi. Cô suy nghĩ hoài về ánh mắt lạnh nhạt của Lâm... Rồi nghĩ về ánh mắt ấm áp của Long khiến cô ấm lòng, bất giác nở một nụ cười hạnh phúc.
Cô nghĩ bây giờ... Câu chuyện " ảo " giữa cô và Lâm chỉ là hư vô... nên nó đáng để kết thúc tại đây ! Giờ nên mở ra câu chuyện mới... Câu chuyện tình đẹp đẽ hơn giữa cô và Long!

- Mình nên hẹn gặp Long đi chơi vào sáng mai !

Cô vớ lấy điện thoại rồi gửi tin nhắn theo số điện thoại mà Hiếu cho...

" Sáng mai cậu có thể đi chơi cùng tớ chứ !? "

" OK ! "

" Cậu muốn đi đâu ? "

" Đi công viên nhaa "

" OK hẹn mai 8h ở công viên Thống Nhất "

My Anh nhắm đôi mắt rồi thiếp đi trong giấc ngủ...

--------------------

Cô dậy từ 7h... Cô mất gần 30 phút chỉ để chọn một bộ quần áo ! Cuối cùng, chọn chiếc quần jeans và chiếc crop - top màu xám in chữ " Life " ! Kèm theo đó là chiếc vòng cổ hình ngôi sao, balo rút màu đen và đôi giày Vans đỏ.

- Một ít son đỏ trông sẽ xinh xắn hơn...!

Cô nhìn mình trong gương, quệt son lên đôi môi căng mọng...

Đúng như hẹn, cô và Long gặp nhau ở công viên Thống Nhất.

Cả ngày họ rong ruổi đi chơi, ăn uống. My Anh cảm thấy ở bên cạnh Long, cô có giác ấm áp hơn Lâm. Cô cũng cảm giác Long sẽ bảo vệ cô...

Rồi thời khắc đã đến khi họ ngồi chơi ở xích đu, xế chiều khi mặt trời sắp lặn, biết cơ hội đã đến... My Anh ngập ngừng...

- Long à....

- Sao ?

- Tớ cảm giác ở bên cậu thật vui và hạnh phúc biết bao ! Không như tên khi tớ ở bên Lâm " Vẩu " .... Cậu có thể... làm bạn trai tớ không?

Cô nhìn tên Long... Anh ta đứng phắt dậy, di chuyển đến gần cô hơn...

- Cô nghĩ sao mà tôi thích cô vậy? Ảo tưởng à ? Tôi chưa từng thấy đứa con gái nào ngu ngốc như cô... Vừa thấy con trai quan tâm tí là xớn cả lên !

- Ý cậu ... là... ?

- Tôi chỉ trêu đùa cô cho Lâm ngứa mắt thôi... !

My Anh cảm thấy như vừa bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt. Cảm giác ngu xuẩn lan khắp người cô...
Cô cúi gằm mặt... những giọt nước mắt lăn dài trên gò má cô, làm trôi đi hết lớp trang điểm.

" Bộp ! "

Tiếng gì đó khiến cô ngẩng đầu dậy!
Là Lâm ! Anh ta phi đến đấm vào khuôn mặt của Long....

My Anh thấy Lâm lúc này thật khác ! Không phải là cái vẻ cao ngạo như mọi ngày, mà là vẻ lạnh lùng đến người khác nhìn đều rợn tóc gáy....

- Lâm !

- Mày đã làm gì cô ấy?

Tên Lâm nắm lấy cổ áo của Long, vẻ mặt không cảm xúc nhưng toát lên vẻ đáng sợ !

- Tao... tao chỉ trả thù mày mà thôi !

- Tao làm gì mày chưa?

- Mày cướp Linh Trang của tao ! Vì mày mà cô ấy đòi chia tay tao ... Mày biết tao đau khổ như nào không?

Lâm thở dài...

- Là cô ấy thích tao ! Tao không có cảm giác gì với cô ấy cả ! Mày hèn hạ thật ! Dùng cách bỉ ổi này trả thù tao sao! Ngu ngốc....

Nói rồi tên Lâm đạp tên Long khiến hắn ngã lăn quay ra đường....
Lâm nhẹ nhàng nắm lay đôi tay đang run lên vì tổn thương của My Anh và cùng cô đi về.... Trước khi về, anh không quên nói với Long...

- Mày hay bất kì ai thử động vào cô ấy xem ... tao sẽ không để yên cho người đó đâu !

My Anh bặm môi... Chưa bao giờ... cô cảm nhận được cái tình cảm này mà Lâm trao cho cô... Cô dù đang tổn thương rất nhiều... nhưng bù lại là những lời nói ấm lòng của Lâm !

Họ cùng nhau sánh đôi trên mép hồ ở công viên... Hai bàn tay áp chặt vào nhau, cảm nhận được hơi ấm lan tỏa... Cảm nhận được nhịp tim của họ đang đập chung 1 nhịp ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro