Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lớp học vừa tan, đám trò nhỏ ùa ra như bầy ong vỡ tổ. Song, thay vì chạy mau về nhà, chúng lại tụm năm tụm ba từng nhóm để xù xì to nhỏ. Lý do đơn giản, hôm nay là ngày đầu tiên cô bé  Liyoung con gái của nàng Chaeyoung  đi học. Mọi người ai cũng biết đến nàng. Chẳng hiểu thiên hạ thương hay ghét, nhưng chắc một điều, họ nhìn nàng với cặp mắt ẩn dấu lòng khinh thị. Đám trẻ cũng nhận ra điều ấy, mặc dù chúng không thể nào hiểu nổi vì lý do gì. Riêng cô bé, đám trẻ chẳng hề quen biết nó. Nó có bao giờ chơi với ai đâu. Đám trẻ chú ý đến cô bé với một chút thích thú, một chút tò mò. Cầm đầu là chú nhóc đàn anh khoảng mười bốn hoặc mười lăm tuổi, chúng tụm với nhau rù rì, lặp đi lặp lại một câu duy nhất, "Mày biết con bé  đó không... Nó không có cha."
Cô bé khoảng bảy hoặc tám tuổi, xanh xao nhút nhát. Điệu bộ của nó vụng về ngượng nghịu đến phát tội. Tan trường về nhà, tai nó nghe đầy lời đám trẻ xầm xì không ngừng. Chúng ranh mãnh theo dõi từng bước của nó. Bằng trò trêu ghẹo độc ác vô tội vạ của con nít, chúng chận trước chận sau, bao vây dồn cô bé vào giữa. Nó chỉ biết đứng chịu trận, vừa ngạc nhiên, vừa hoang mang sợ hãi chẳng biết chúng muốn gì. Nó đỏ mặt cúi đầu xuống đất. Tên thủ lĩnh hất hàm.
- Tên gì... mày!
Cô bé lí nhí.
- Liyoung.
Một thằng vặn.
- Liyoung gì... hở...
Cô bé bối rối.
- Liyoung
Tên thủ lĩnh quát vào mặt cô bé
- Đó không phải là tên. Liyoung gì mới được chứ!
Nước mắt chực trào ra, cô bé khổ sở trả lời lần thứ ba.
- Em tên Liyoung.
Đám ranh con cười ồ. Tên thủ lĩnh oang oang chiến thắng.
- Tụi bây biết không, con này không có cha!
Đột nhiên cả đám im như tờ. Đám trẻ lặng người trước sự kiện khác thường quái dị này. Đứa trẻ không cha... Chúng nhìn cô bé như một vật kỳ lạ, bất bình thường. Chúng thấy mình ngu xuẩn vì trước đến nay cứ hồ đồ thương hại người mẹ của nó. Phần cô bé, nó chống người vào gốc cây cho khỏi té và đứng chết trân như trời trồng. Nó muốn mở miệng, nhưng lại không biết nói gì cho đám trẻ hiểu. Rõ ràng chẳng thể chối cãi được điều khủng khiếp ấy. Nó thật sự không có cha. Cuối cùng, nó liều lĩnh quát to.
- Có! Tao có cha.
Một thằng nhãi hất mặt.
- Đâu... Cha mày đâu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro