Đợi Anh Đến Độ Hoa Úa Tàn

Đợi Anh Đến Độ Hoa Úa Tàn

3 1 1

Cô tên An Tịch, cô hiện là một tiểu thuyết gia nổi tiếng, trong một ngày mưa tầm tã cô lại nhớ đến anh nhớ đến chuyện tình yêu hồi đại học một tình yêu đơn phương luôn chỉ xuất phát từ một phía. Cô yêu anh nhưng anh lại coi cô như em gái, cô biết anh yêu cô ấy nên cô đành chịu làm em gái luôn luôn bên cạnh an ủi khi anh buồn, giúp đỡ khi anh gặp khó khăn, cô biết cô rất ngốc nhưng như thế này còn hơn bị từ chối.Nhưng anh lại không giám thổ lộ với cô ấy rồi để cô ấy tay trong tay đi cùng người khác, nhìn anh đau lòng cô như vạn kiếm xuyên tâm. Rồi Anh đi, chỉ để lại cho cô chậu sen đá " An Tịch, khi chậu sen đá này nảy mầm trưởng thành anh sẽ từ bỏ"Anh biết cô thích anh nhưng anh lại nhẫn tâm coi cô là em gái, khi chậu sen đá này trưởng thành liệu anh có từ bỏ cô ấy?, liệu anh sẽ yêu em?Rồi mùa xuân đến rồi đi, chậu sen đá đã trưởng thành nhưng anh lại không quay trở lại dù đã nhận được thiệp cưới của cô ấy, anh lại một mình trầm xuống dòng sông lạnh lẽo cô quạnh, " dưới dòng sông ấy, anh có lạnh không ".Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, xuân đến rồi đi, đã hai năm trôi qua nhà bỏ không hoa úa tàn, chậu sen đá vẫn còn đó nhưng chậu sen đá này sẽ không còn nảy mầm nữa rồi, không còn lí do để nảy mầm nữa rồi?" anh à, sao anh đi lâu như vậy a, em sắp chán sự chờ đợi lắm rồi"." anh à, hoa đó của anh héo tàn rồi, là em đã không chăm sóc kĩ càng để nó héo úa không thể nảy mầm, nên anh không đến tìm em nữa phải không ".Chờ đợi không đáng sợ, cái đáng sợ nhất là chờ cho đến khi nào?…