Âm Phong Hải Truy Nhân

Âm Phong Hải Truy Nhân

65 7 4

-Tác giả: Fish-Thể loại: bách hợp, girl love, 1x1, thời trung đại, pháp thuộc, ngược bối cảnh, tâm lý, tình yêu nhẹ nhàng,...-Bối cảnh: Việt Nam trên đảo Phú Quốc hiện nay ở thời trung đại vào những năm đầu Pháp thuộc [ truyện được viết dựa trên bối cảnh lịch sử Việt Nam nhưng không xác thực hoàn toàn, có lựa chọn thêm, bớt (nếu có sai sót xin góp ý ạ!) ]-Phong Hy(bot) x Ánh Nguyệt(top)- Sóng vẫn hoà ca với gió, thổi hương mặn của biển cả về nơi ấy mà ngóng trông nhưng giờ đây người đã nơi đâu... Ngày ấy, chỉ đơn giản là một hành động, là một ánh mắt, là một nụ cười non trẻ nhưng đã đủ làm lay động một trái tim đã khô cằn trong tuyệt vọng tự khi nào, mà giờ lại đi ôm ấp hy vọng về sự sống của một tương lai mù mịt không còn đường lui. Đầu những năm "Pháp thuộc", họ gặp nhau khi "Phong Hy" vừa tròn 11 tuổi, một cô gái có mái tóc ngang vai, hoe vàng như màu hạt dẻ, má tròn xoe trông rất đáng yêu nhưng trong ánh mắt lại chất chứa đầy nỗi tâm sự. Vào ngày ấy cô bé đó như đã tìm thấy một "tia hy vọng lẽ loi" hay chỉ là một "cái cớ" để tiếp tục bước tiếp. Còn cô chị nhỏ là "Ánh Nguyệt" lại chấp nhận "cái cớ" của người mà ôm ấp, xoa dịu. Như cây "hoa hồng dại" ngày ấy mặc cho số phận mà vẫn nở rộ từ đóa nhỏ tựa như thứ tình cảm ngày ngày nảy nở trong hai người trẻ trông bé nhỏ nhưng lại mãnh liệt lạ thường......[chương mô tả tiếp theo]…

Ôm Lấy Vì Sao

Ôm Lấy Vì Sao

47 3 3

Một người hoàn hảo như Hoàng Hải Trung Anh thì đi đến đâu cũng chính là tâm điểm và tôi thì như cái đuôi của cậu ấy vậy .Các bạn nữ trong trường trong lớp luôn nhờ tôi giúp họ đưa thư tình hay quà bánh cho cậu ấy và tôi đều giúp hết bởi không nỡ từ chối những trái tim đang đập vì yêu của các thiếu nữ mới lớn được ." Này đây là bức thư tình thứ 25 trong ngày rồi " " Tôi thấy khá ấn tượng bạn Phương Khánh lớp cậu siêng thật mỗi ngày một bức trang trí còn tỉ mỉ nữa , mau mở ra đọc đi " Vừa nói xong câu mặt Trung Anh tối đen mắt cậu ta nhìn tôi chằm chằm giống như đang tức giận giọng cậu vốn ấm nhưng bây giờ lại cảm nhận được sự lạnh đến đáng sợ ." Cậu là ôsin hay nhà giao thư à mà cứ làm mấy chuyện linh tinh không liên quan đến mình vậy .Tôi hơi bối rối nhẹ tại chưa hiểu vấn đề vốn đây là đang làm việc tốt mà sao lại bị mắng như thế chứ ." Tôi đây là đang giúp cậu đấy đừng nói khó nghe như vậy " tôi lên giọng nói nhìn thẳng mắt Trung Anh. Nói xong thì có vẻ cậu ta càng khó chịu ra mặt hơn tôi nghĩ đây là đang kiếm chuyện mà định bỏ đi thì cậu ta nói một cách rất ấm áp khác 1 trời một vực với khuôn mặt lúc ấy " Giúp gì cậu đây là đang giúp cho những cô gái khác đường đường chính chính tranh vị trí của mình trong tim tôi thì có "…