KKANGIKI || DƯỚI ÁNH TRĂNG TÀN
em đi thật xa nào có ngày trở về chốn đây…
em đi thật xa nào có ngày trở về chốn đây…
tiếng gào khóc dẫn lối em đi. cùng những đỏ thẫm chua chát trên mảnh áo còn vương mùi thạch thảo, cùng biết bao cay đắng như chỉ chực chờ để tuôn ra nơi khóe mắt đã đỏ hoe. vì bụi mờ. và vì tiếng khóc.…
tặng cậu một li…
ngủ ngon em nhé…
những điều tưởng chừng đã phủ bụi, theo thời gian mà mốc meo, giờ đây cũng dần được hé lộ.…