Rilis_
1,000 124 24
*Ảnh bìa do Rye Ryhan vẽ, sử dụng đã có sự cho phép của artist, vui lòng không mang đi đâu. Mọi người có thể tìm bạn ấy ở trên fb để bú hàng lued nhiều hơn.Edgar không hiểu sao mình lại rơi nước mắt khi có người này ở đây. Đó là chuyện đáng xấu hổ nhất cậu từng làm, Edgar dùng tay áo lau nước mắt. "Đừng như vậy."Luca nhẹ nhàng cầm tay cậu, dùng giấy thấm ướt đi dòng lệ nhòe. Anh mỉm cười:"Để anh làm cho."Ánh mắt anh dường như chưa từng nhìn đi đâu khác, Edgar thấy hình bóng mình trong đó. Vẹn nguyên, tròn trĩnh. Không phải là cậu ấm hay người thừa kế nhà Valden cũng chẳng phải thiên tài hội họa. Mà đó là cậu, là Edgar Valden nguyên thủy nhất, yếu đuối nhất và xấu xí nhất.Nước mắt cậu bỗng lăn dài hơn. Cậu bấu víu lấy hai cánh tay anh, hết đánh lại đấm liên tục lẩm bẩm:"Buông ra, buông ra. Đừng nhìn nữa, xin anh đấy."Luca ôm chặt lấy cậu vào lòng, rất chặt. Chặt đến nỗi Edgar chẳng cựa quậy nổi nữa. Nước mắt cậu khó khăn kìm nén lại tuôn ra. Tại sao cậu lại khóc trước người thiếu niên này?"Không sao đâu."Anh xoa đầu cậu, liên tục thì thào những lời an ủi. Anh không hiểu sao cậu phát điên nhưng anh tội nghiệp đứa nhỏ này, có lẽ bởi anh tìm thấy anh ở tại Edgar. Một sự bất lực gần như tương tự với cuộc đời.Lưu ý: -Ảnh trên trang bìa do bạn Rye Ryhan vẽ, mọi người có thể tìm bạn ấy trên fb nhe. Tranh được sử dụng với sự cho phép của artist, vui lòng không reup nếu không có sự cho phép. Ngoài ra bạn ấy cũng hỗ trợ tui tạo ra plot md nì hehe. Máu chó md không phải tại mỗi t…