❥ unnamed train | kookhope
- nếu có thể, tôi muốn đi chuyến tàu không tên ấy một lần nữa.…
- nếu có thể, tôi muốn đi chuyến tàu không tên ấy một lần nữa.…
tuii viết thỏa đam mê thoii hẹ hẹ…
Cảm hứng từ những bài cover của Rosé…
những câu chuyện không tênkhông phải là không tên nhưng mà đây là tập hợp những câu chuyện dảk dêp mình tự nghĩ ra đó…
Lưu ý: Ai kì thị hay ghét thì xin vui lòng out ngay đừng có vào đọc rồi chửi =)))…
Nử nhân tàn tại bị treo lên cao giữa đình viện to lớn. Trên người máu chảy đầm đìa.Tóc tai bù xù rối bời nhưng không che được dung nhan xinh đẹp như hoa của ả.Đôi chân dài của ả đầy vết roi,dưới cổ chân ả treo hai tản đá bằng dây thừng,sức nặng của tản đá kéo dây thừng xiết chặt cổ chân ả góm máu.Chữ " Vũ" màu đen được khắc trên cái mu lồn nhô cao của ả đầy bắt mắt.Dù khéo miệng chảy máu nhưng ả không rên lên một tiếng cho tới khi chiếc dương vật giả bằng gổ to lớn đâm lúc vào hậu môn ả."A" tiếng la thất thanh của ả vang vọng cả căn phòng............…
Author : GreanCouple: Moshi----------------------------------------------" Similarity'…
Mùa hè năm nay tôi quyết định đi bơi để cố gắng lấy giải bơi, lúc đầu chỉ nghĩ rằng nếu đi bơi mà có giải thì sẽ được thưởng nên chúng tôi đi bơi thực sự chỉ là vì phần thưởng nhưng không nghĩ được rằng là những gì xảy ra tiếp theo sẽ diễn ra mà chúng tôi chưa từng nghĩ đếnThể loại : hài hước, vui vẻ 💓Đây là lần đầu mình viết Fic Á nên có gì thông cảm nah✨một tuần 1-2 / fic ngẫu hứng ✨Cp chính: Pondphuwin, Joongduck, GeminifourthVà một vài cp phụ💖❌truyện không áp dụng lên đời thực, người thực, hoàn toàn theo trí tưởng tượng của tác giả , cân nhắc trước khi đọc❌🌷✨Truyện được viết theo tác giả nghĩ ra,có một vài lời nói thô tục, ai không hợp thì->click back🎀*KHÔNG MANG TRUYỆN ĐI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ*…
Wrote by Xun Namhttp://fb.com/xunnam…
Kẻ đứng đừng sau anh em Haitanies cũng chính là viên kẹo độc của giới bất lương này!Cái tiêu đề không liên lắm tới cái nội dung chuyện đâu…
"Mối quan hệ của ta là gì?"Chỉ là cái tên của một quan hệ, một danh phận thôi mà. Sao ta không thể gọi lên, sao ta không thể cho nhau vậy?ʚ✧ 이현 ✧ɞKHÔNG RE-UP, REPOST, CHUYỂN VER, MANG RA NGOÀI WATTPAD KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. SẢN PHẨM GIẢ TƯỞNG, KHÔNG MANG TƯ TƯỞNG THÙ ĐỊCH HAY NHẮM ĐẾN BẤT KÌ MỘT CÁ NHÂN TỔ CHỨC NÀO. ĐỒNG THỜI, SẢN PHẨM CŨNG KHÔNG CỔ XÚY CHO BẤT KÌ HÀNH VI NÀO TRÁI VỚI ĐẠO ĐỨC, PHÁP LUẬT HAY THUẦN PHONG MỸ TỤC.…
Đọc đi rồi biết ai rảnh đâu spoil.…
"cuộc đời có hai loại cảm xúc chính - vui và buồn, em buộc phải tập làm quen và hòa hợp được với nó"…
1 cậu học sinh bình thường, vô tình gặp tai nạn vào 1 ngày trời mưa lớn. Cậu tỉnh dậy và phải đối mặt với dịch bệnh và những sự kiện vô cùng kì lạ... Trong khi thời gian không ngừng trôi, sự sống sinh ra rồi lại bị hủy diệt bởi những thứ khác nhau, chỉ có cậu là người bị bỏ lại. Chiếc đồng hồ trong cậu đã ngừng lại, liệu cậu có tìm được cách thay đổi mọi thứ sau những cuộc gặp gỡ định mệnh? Truyện dựa trên cốt truyện chính, tác giả sẽ cố bám sát nhất có thể.…
Đây là fic đầu tay của tui, mong mọi người góp ý❤️❤️❤️❤️…
Dựa vào lời bài hát Cầu PhậtChuyện tình chó sói trắng và nữ tử!…
Tại 1 vương quốc nọ, từ những văn tự cổ, nhưng câu truyện cổ tích, người ta kể về 1 bộ giáp bất bại, kẻ sở hữu nó có thể thống trị cả thế giới. Đó có thể là anh hùng, ác quỷ, 1 kẻ độc tài,... Không quan trọng kẻ đó là ai, bộ giáp sẽ cho họ sức mạnh họ muốn. Vô số người đã lên đường tìm kiếm bộ giáp đó, và số kẻ bỏ mạng khi tìm kiếm nó cũng đã đủ để trải quanh cả dãy núi.1 thời gian dài trôi qua, tại 1 di tích vô danh nọ, 1 cậu thiếu niên đã tìm được bộ giáp huyền thoại đó và bước lên con đường thống nhất lục địa. Đó chính là vị hoàng đế đầu tiên của đế chế Glorita hùng mạnh. Bộ giáp cũng được truyền lại cho các hậu duệ của vị vua đó. Nhưng thời gian trôi qua, bản chất của quốc vương cũng đã khác đi, đế chế lại trở thành 1 nơi địa ngục không ai sống sót được, nhấn thế giới chìm trong biển lửa.Câu chuyện cổ tích vẫn chưa kết thúc. Vương quốc cổ đại và những học giả đã tạo ra thêm 1 cỗ máy hủy diệt và chia nhỏ nó ra, coi nó là biện pháp cuối cùng để đối phó với bộ giáp kia.Từ trong phế tích hoang tàn, cỗ máy hủy diệt bắt đầu thức giấc...*Khiếu đặt tên của tôi nó phế lắm, nên không nghĩ được tên hay…
Nếu như ngày ấy , không lạc bước trong đôi mắt ngườiThì ánh tà dương hôm nay liệu có thể bớt cô liêu ???…
kế hoạch ôm vợ về nhà...…