HỒNG KÔNG MẤT EM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồng Kông mất em vắng bóng người, Hồng Kông ở lại tiếc nuối đầy tang thương

HỒI 1

Tôi biết em đang nhìn trăng, vì tôi cũng thế. Mỗi lúc nhớ em, tôi ngước mặt dòm trăng. Tôi mong rằng sau cơn giông, ta vẫn có thể ao ước với vì trăng những nỗi u uất trong tim, rằng tôi muốn người quay về đây, với phố Hồng Kông, với vạt nắng nhỏ xuống khung nhà. Tôi thông qua trăng mà nhìn thấy đôi mắt em ngấn giọt châu, em thông qua trăng để căm phẫn và dỗi hờn con người tôi.

HỒI 2

Tôi nghe trăng phố Hồng Kông, tức tốc chạy tìm người. Trăng soi bóng dẫn tôi đến hồn em, chỉ lối cho đôi mình được gần nhau hơn. Tôi băng qua muôn trùng khó khăn, trắc trở và tuyệt vọng cùng đường, cũng chỉ để được hôn lên tai nàng một câu tỏ tình muộn màng.

HỒI 3

Tôi gặp em, người xưa hỡi, nhưng liệu chăng em có chịu cho tôi rước về nhà? Lòng em là câu trả lời, tình em là quà hồi đáp. Tôi tìm lại em giữa phố xá khách lạ, mong sao em sẽ bao dung cho mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro