chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành người xa lạ
Anh ám ảnh em hai chiều nghiệt ngã
Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia.

Phải chăng nhớ mới gọi là yêu ?
Phải chăng quên mới trở thành xa lạ ?
Chới với mong manh giữa hai chiều hoang dại
Em trở về trong im lặng của trái tim…

Và phải chăng ngày ấy chẳng gặp anh
Phải chăng ánh chiều hôm bớt hoang hoải
Thì có thể hôm nay mình không phải
Quay gót lạnh lùng, sải bước ngược lòng nhau

Hay có phải trái tim em đa cảm ?
Thấm ngược tâm hồn nước mắt của chia ly
Người ta nói trái tim không nỗi nhớ
Vậy cớ sao giá buốt lúc đông về ?

Theo dòng thời gian dần chìm vào quên lãng
Nỗi nhớ nhạt nhòa khẽ tím sắc hoàng hôn
Chẳng da diết, cũng chẳng thành mê đắm
Tự hỏi lòng mình, có phải đã là quên ?
_____

Tự hỏi lòng có phải đã quên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro