tình bạn vĩnh cửu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một câu chuyện về tình bạn cao đẹp thật của tôi... Cậu muốn nghe không...
____________________________________

Người bạn thân nhất của tôi, thể nói là thanh mai trúc mã của tôi

Từ khi mới 3 tuổi, chúng tôi đã chơi với nhau rất thân thiết, chúng tôi hiểu nhau, chia sẻ mọi thứ cho nhau, lúc nào chúng tôi cũng bên nhau, đi đâu cũng có nhau chúng tôi coi nhautri kỉ của nhau...

Người bạn đó Hải - bạn thanh mai trúc mã của tôi

Đến mức khi lên cấp 1 thì chúng tôi lại học khác lớp rồi năm lớp 3,cậu ấy chuyển sang lớp tôi, lúc đó, tôi đã rất bất ngờ, Hải như hiểu được tôi đang nghĩ gì, cậu ấy cười nói với tôi rằng :

"Tớ xin mẹ tớ cho chuyển sang đâyđể học cùng cậu đấy, khôngcậu học cùng, cảm giác như thiếu thiếuđó ý nhỉ "

Tôi đã rất cảm động trước lời nói đó của cậu ấy...

Cả tôiHải...

Chưa một lần nào...

Chúng tôi phản bội nhau cả...

Nhưng rồi đến khi cả hai chúng tôi học lớp 5, một vài người bạn cũng chơi cùng chúng tôi, rất nhanh, chúng tôi đã trở lên thân thiết nhưng cho đến một ngày...

Cả tôiHải cùng với 2 bạn nữa - hai người bạn đó là những người còn lại chơi cùng chúng tôi và không phản bội chúng tôi, đóUyên Luyến , đều đã bị những người bạn đó phản bội...

Vào một giờ ra chơi...

Chúng tôi cùng nhau chơi nhảy dây, một người bạn đã thấy một con sâu dưới đất, bạn đó cầm con sâu đó lên rồi đưa lại gần tôi dọa tôi...

Lúc đó, tôi giật mình hét ầm lên nhưng bạn đó vẫn tiếp tục trêu chọc tôi rồi tôi khóc Hải đã bênh tôi, bạn đó cũng xin lỗi tôi nhưng tôi giận bạn đó, cậu ta biết tôi sợ nhưng vẫn cố tình trêu tôi...

Hải cũng không quan tâm đến bạn đó nữa cậu ấy cũng rất bực khingười trêu bạn của mình một cách quá đáng như thế Hải cũng bạn đó...

Luyến Uyên thấy tôi bị bạn đó chọc như vậy thì cũng kéo tôi Hải ra chỗ khác chơi

Phải, tôi rất sợ sâu, đối với một người luôn được bố mẹ chiều chuộng không phải làm việc từ , kể cả việc tiếp xúc với nghề nông thì đối với tôi, sâu bọ luôn thứ đáng sợ ghê tởm

Bạn đó biết vậy vẫn còn chọc tôi rồi... 

Bạn đó thấy vậy thì tức giận rồi lườm 4 người bọn tôi đang chơi nhảy dây bỏ lên lớp...

4 người bọn tôi cũng nhận ra việc đó hiểu ra vấn đề, chúng tôi biếtbạn đó lên lớp để nói xấu chúng tôi với những người cũng chơi cùng chúng tôi đang trên lớp...

Uyên liền lên lớp cậu ấy giả vờ lên lớp uống nước, cậu ấy thấy người bạn vừa trêu tôi đang nói chuyệnđó với 2 người khác rồi cả 3 người bạn đó xé giấy những mẩu giấy nhỏ và họ viết gì đó vào trong mẩu giấy đó
Khi viết xong thì họ nhìn Uyên rất cảnh giác Uyên - bạn của hai người bọn tôi đã biết rằng nếu cậu ấy còn trong lớp thì sẽ không biết được 3 người kia sẽ không làm gì cả...
Rồi cậu ấy ra ngoài nhưng lại nấp cửa lớp, cậu ấy thấy họ bỏ những mẩu giấy ấy vào hòm thư của chúng tôi ( lớp tôi mỗi người luônmột hòm thư riêng - hay còn gọi là phong thư, để những người trong lớp có thể cùng nhau tâm sự những điều người này muốn nói với người kia do giáo chủ nhiệm lớp tôi tạo ra)
Uyên chạy xuống sân nói với chúng tôi về những điều đó rồi cả 4 người chúng tôi cùng kéo nhau lên lớp để xem hòm thư của mình

Lúc lên đến lớp thì người bạn trêu tôi liền đến gần bọn tôi, mặt không cảm xúcnói với bọn tôi rằng :

"Các cậu thư"

Rồi cậu ấy đi về chỗ hai người bạn kia

Lúc 4 người chúng tôi mở thư ra xem thì cả 4 người chúng tôi đều tức giận đưa cho nhau xem các bức thư của nhau

Nội dung của các bức thư đều y chang nhau nhưng nét chữ của các bức thư thì lại khác nhau

Nội dung của bức thư cho đến giờ tôi 3 người bạn của tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến tận bây giờ...
Nội dung như sau :
"(Tên của tôi) /Hải /Luyến/Uyên, các cậu đừng có mà kiêu căng như vậy !!!
                                               tên
                                      Người ẩn "

Khi đọc xong hết những mẩu thư đó, chúng tôi biết thủ phạm là ai nhưng cả 4 người chúng tôi đều im lặng, biết họ lúc nào cũng nói xấu sau lưng chúng tôi...

Chúng tôi đâunhư nhữnghọ nói đâu, trước khi tôi với Hải hai người kia làm bạn thì cả hai người bọn họ đều khôngbạn để chơi, chúng tôi luôn biết bản thân mình như thế nào nên chúng tôi chỉ sống với đúng tính cách của bản thân mà thôi...

Nhưng...

Chúng tôi mặc kệ tất cả vẫn chơi như bình thường, đối với chúng tôi, chỉ cần 4 người chúng tôi còn bạn thì sẽ không bao giờ cảm thấy đơn...

Chúng tôi đã hứa với nhau rằng chuyện gì xảy ra đi chăng nữa hay thậm chí là 1 người trong số 4 người bọn tôi cần giúp đỡ thì tất cả sẽ không bao giờ phản bội lại nhau...

Cho đến bây giờ vẫn vậy...

đã học khác trường ít khi được gặp nhau hơn nhưng chúng tôi vẫn bạn thân của nhau, tri kỷ của nhau...

Đó chínhtình bạn vĩnh cửu...

Vĩnh viễn sẽ không bao giờ rạn nứt một cách dễ dàng...

____________________________________
Liệu tôi cậu thể trở thành tình bạn như vậy hay không, chắc chỉtôi nghĩ vậy thôi nhỉ, còn cậu thì sao??? Liệu cậu nghĩ như vậy không, chắckhông đâu nhỉ, sau từng đó chuyện hiểu lầm thì làm sao thể chứ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro