Chương Vl: Bà có đợi tui trở về không ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     Ngày mai,  là ngày t2 tui nghĩ chắc sẽ đc nghỉ tiết nhìu lm đây.  Nên tui nằm nướng ở nhà 1 xíu. Bh thì tui bắt đầu đi hc r nè. Vừa vô đến lớp,  tui thấy không khí căng thẳng hẳn ra. Mọi người hơi bùn chuyện j đó, có cả cô và Nam đang đứng trên bục giảng nói cái j đó. Tui đứng đó nghe đc vài điều.  Nam nói: "Mình biết mn sẽ nhớ mình lắm. Nhưng mà 3 năm sẽ mau thôi,  nên mọi ng đừng lo. Tới lúc tui đi du hc về r thì mn phải thành đạt đó,  biết chưa?  Hết tuần tui đi r,  ai rãnh thì ra tiễn tui đc hk?  Và trước khi tui đi tui có 1 bữa tiệc tạm biệt mn nhớ đến dự nha." Tui đứng bên ngoài nghe hết mọi chuyện,  nước mắt tui bắt đầu rơi. Thanh đứng lên hỏi Nam: "Vậy còn Q.Anh thì sao? Ông bỏ bả bên đây 1 mk à? " Nam chỉ đứng yên k tl cuối mặt xuống đất.  Tôi cảm thấy đau lòng,  bỏ chạy vs tiếng khóc lớn lm cả lớp phải chú ý đến sự hiện diện của tui tại đó. Nam vội vàng chạy theo tui lên sân thượng. Lúc này tui đang ở sân thượng khóc rất to,  rất to.  K bt lm j ngoài vc khóc,  tui chỉ bt khóc. Thật sự cảm xúc lúc này của tui k thể nào diễn tả đc ngoài vc khóc. Tui rất buồn thi Nam cậu ấy phải đi du học tận 3 năm. 3 năm đó là thời gian rất dài đv tui. Tui đã tâm sự hết vào bầu trời. Và hình như Nam cũng nghe thấy điều đó. Nhưng cậu ấy k đến bên cạnh tui mà chỉ nghe hết tâm sự r bỏ xuống lớp. Tui chỉ bt đau buồn và ngồi trên san thượng đến trưa nắng mới chịu xuống. Lm tụi nó phải chạy lên sân thượng kiếm tui. Tụi nó đưa cho tui 1 tờ giấy đó là lời nhắn của Nam. Tui đc xong vội chạy đến công viên mà hằng ngày 2 đứa cùng về chung để gặp Nam. Nam đã chờ sẵn ở đó từ lúc nào r. Lúc này tui bước đến trông rất bình tĩnh.  Nhưng khuôn mặt vẫn còn ướt vì những giọt nc mắt vừa r. Chúng tui ngồi xuống ghế đá 1 hồi trong im lặng. R Nam nắm tay tui và nói: Tui phải đi du học 3 năm ở Mỹ. Chắc bà bt điều đó mà đr hk?  Tui xl vì đã k đến bên cạnh bà lúc bà khóc!!!  Bh mún cũng k đc vì cuối tuần tui phải đi r. Tui chỉ mong tất cả mn ở lại mạnh khỏe. Và người quan trọng vs t k phải khóc và sẽ m đau khổ vì tui. Bà có hiểu tui nói j không ?" Tui k tl chỉ nhìn Nam thôi. Nam nói: "Tui nghĩ chắc bà hiểu, tui đi du học là do sắp đặt của ba mẹ. Chứ tui k mún bỏ ai đó ở đây 1 mk. Khi k có tui bên cạnh,  ai đó nhớ k đc đi hc trễ nữa vì k có lớp trưởng nào đi đón về lớp nữa đâu!!!  Không có ai cùng về nhà chung,  k có ai ngồi cùng bàn đâu nên phải bt tự lo lắng cho bản thân thật nhìu. Ai đó hãy nhớ những j tui nói.  Lúc này tui bật khóc ôm chằm lấy Nam. Nam cũng ôm tui lại, cái cảm giác này tui k bh mún nó phai đi. Nam hỏi tui: " Tui đi 3 năm,  z bà có chờ tui chở về k ?" Tui ôm Nam thật chặt r nói: " Tui sẽ chờ ông về,  sẽ chờ ông về mà"
              💜Hết chương Vl💜
Add sẽ cập nhật thêm phần mới nhanh nhất có thể.  Mong mn đọc thấy hay thì share giúp mk nhé ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro