Chương 11-20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11. Bạn thân

Kể từ khi bị buộc sa vào tộc thiếu nợ, acc ‘Nước biếc người ta quấn’ bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở tế đàn, Nguyệt Minh hồ cùng với Thanh Điền là ba chỗ.

Nàng duy nhất ý niệm trong đầu chính là: sớm làm kiếm được 2000J nợ nần trả, sau đó cùng ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ côn đồ kia phất tay bye bye, không còn một tia liên quan!

Lần này Mạc Lục vừa rồi đi tế đàn tiếp online kinh nghiệm nhiệm vụ, tán gẫu khung trong lập tức nhảy ra một điều tin tức.

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: O (∩_∩ )O~ tiểu Lục, đang làm gì thế đây?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: đang chuẩn bị đi Thanh Điền hái thuốc ~ tiểu Tuyệt, không phải đã nói vài ngày đi thư viên học vì sắp thi sao?

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: (*__* ) hì hì… Cố ý online thăm tỷ một chút nha ~

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: -_-||| đến lúc đó thi nợ môn đừng nương nhờ lão nương…

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: ⊙﹏⊙đổ mồ hôi, tiểu Lục tỷ quá độc ác! ! ! Em còn chưa bắt đầu thi liền nguyền rủa em nợ môn…

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: (~ o ~ )Y được rồi, lão nương đem lời thu hồi lại. Đi tới phó bản à?

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: ok, tại cửa phó bản  21 gặp ~

Hai người 1 tổ đội Mạc Lục thao tác hồng y lao tới cửa phó bản. Bởi vì tế đàn cách truyền tống thạch có điểm xa cho nên đợi đến khi nàng xuất hiện ở cửa phó bản thì cô gái lv 43 kia đã đợi tại chỗ chờ. Mạc Lục cười cười, lập tức chạy lên trước.

Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt đã đợi gần 4,5 phút đồng hồ lại không có một chút bực mình. Nhìn thấy hồng y nữ hiệp tới vẻ mặt kinh ngạc.

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: ( ⊙o⊙ ) oa, tiểu Lục, hai ta mới vài ngày không gặp tỷ liền lên lv 56 rồi? Đừng nói chờ em thi xong trở lại tỷ sẽ cùng nam nhân bỏ trốn?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: hừ (ˉ (∞ )ˉ ) tức! Ai bảo em không hảo hảo luyện cấp ? Bất quá như vậy cũng tốt, bắt đầu từ bây giờ lão nương chính là chủ lực của phó bản … !

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: ha ha ha ha, tiểu nhân bái tạ trước ~

Mạc Lục trước buồn bực, xoay người làm động tác ôm.

[Hệ thống]: Bạn ôn nhu ôm ấp Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt.

Đúng lúc nhàm chán đi ra ngoài cửa phó bản ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ mắt sắc thoáng nhìn hai acc nữ ôm nhau nhịn không được ở trong lòng cảm khái nói: nhân yêu này bản lĩnh trêu hoa ghẹo thật đúng là làm người ta lau mắt mà nhìn !

‘Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt’ trước nhận q phó bản, cho nên hệ thống rất nhiều lần nhắc nhở : Hết thời gian người chơi sẽ bị đẩy ra khỏi   phó bản” rồi hai người rốt cục tiến vào.

Phó bản cấp 21 trước hai nàng cấp thấp cũng rất dũng cảm đi đến xông qua mấy lần, đáng tiếc cuối cùng kết cục nhiệm vụ thất bại. Hiện tại mặc dù loại kết quả này không xuất hiện nhưng là hai nàng đi dạo một lần phó bản luôn gấp 3 lần thời gian người khác. May mắn chính là phó bản thời gian 1 giờ, cho nên mỗi lần đều là suýt.

Lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ, bất quá đánh quái hai người biến thành một người. Hồng y ở phía trước rất ra sức giết quái còn cô gái kia đi theo sau lưng, ngẫu nhiên phang vài con quái. Còn lại thời gian đều là tại  chít chát.

Mạc Lục thi thoảng bớt thời mới trả lời nàng một câu. Hai bên tuy nhiên cũng thích thú đây là hình thức chung sống của hai nàng. Có đôi khi, vô luận là thực tế hay là qua mạngchúng ta đều sẽ gặp đủ loại dạng người nhưng là cuối cùng cùng với khi trở thành bằng hữu vô tình thành hữu tình, nhất là nói chuyện hợp nhau.

Mà ‘Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt’, còn lại là người bạn đầu tiên mà Mạc Lục tại Phong vân OL quen.

Lúc trước hai kẻ lính mới bước vào Game Online tại chỗ NPC tân thủ gặp nhau, quanh mình đều là tổ đội làm nhiệm vụ duy chỉ có hai nàng lạc đần nên hai người tại chỗ gà mới gặp gà mờ hai mắt lưng tròng. Vì vậy nhiệm vụ là muốn giết chết phân thân mà hai cô gái này tạm thời chỉ sẽ hiểu dùng đao chém cái kĩ năng sơ cấp sau khi hàn huyên đôi câu cực kỳ hợp ý đã ngay lập tức bắt tay lẫn nhau.

Đáng tiếc hai người lúc ấy thực quá yếu nhiệm vụ như vậy mà liên tiếp chết năm sáu lần. Rốt cục một kiếm khách lv 20 động tâm nên động thủ giúp giải quyết. Cũng là từ đó về sau kiếm khách lv 20 kia đã trở thành bằng hữu của các nàng. Mạc Lục vẫn luôn cảm thấy kiếm khách tên ‘Núi xanh vẫn như trước’ làm cho người ta cảm giác có điểm không đáng tin nhưng là từ đoạn đường thăng cấp này của 2 nàng hắn xác thực giúp rất lớn. Cho nên có mấy lời nàng vẫn liền để ở trong lòng chưa nói.

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : Tiểu Tuyệt, em gần đây cùng Núi xanh phát triển thế nào?

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt] : O__O “… Thì vẫn như bình thường, hắn đi hạ phó bản cũng sẽ mang theo em, làm nhiệm vụ nếu như em gọi hắn, hắn cũng sẽ tới giúp. Tiểu Lục, em phát hiện Núi xanh thật sự là người tốt ~!

Chứng kiến câu cuối cùng kia, Mạc Lục lần nữa nhịn không được cười ra tiếng. Cái tiểu ngu ngốc này! Nàng đã sớm liền phát hiện ý đồ của hắn duy chỉ có Tiểu Tuyệt người trong cuộc còn ngây thơ cho rằng đối phương là bởi vì tâm địa thiện lương mới hỗ trợ làm lao động không công…

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn]: o (╯□╰ )o Tiểu Tuyệt, tên Núi xanh kia nhất định sẽ không hi vọng nghe được em khen hắn là người tốt !

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: nhưng là em thường xuyên ở trước mặt hắn nói hắn là người tốt đó… Hơn nữa mỗi lần em nói xong Núi xanh cũng sẽ cùng em nói nếu có việc gì cần giúp cứ gọi hắn.

‘Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt’ cũng không có cảm thấy ở đâu không ổn, nàng chỉ là đơn thuần nghĩ vì người bạn này là người rất tốt. Phàm là có bất kỳ việc gì cần chỉ cần là nàng nói, hắn tổng hội sẽ trước tiên chạy đến.

Mạc Lục chứng kiến Tiểu Tuyệt trả lời đột nhiên cảm thấy ‘Núi xanh vẫn như trước’ có vẻ đáng thương. Ngay cả nàng người ngoài đều nhìn ra hắn đang đuổi theo Tiểu Tuyệt nhưng kẻ bị đuổi lại hồn nhiên chưa phát giác ra…

‘Núi xanh vẫn như trước’ quả thực… quá thất bại ! ! ! ! ! ! ! !

Từ cửa phó bản đi ra trùng hợp còn dư lại năm phút đồng hồ đến hết hạn giao nhiệm vụ. Giao qua nhiệm vụ sau Mạc Lục bắt đầu dẫn ‘Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt’ đi tế đàn đón nhiệm vụ online kinh nghiệm.

Trên đường gặp ‘Núi xanh vẫn như trước’ tiếp nhận lời mời tổ đội của đối phương sau Mạc Lục trực tiếp đem Tiểu Tuyệt ném cho đối phương.

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : Núi xanh, việc Tiểu Tuyệt lên cấp liền do ông phụ trách. Lão nương đi hái thảo dược .

[ tổ đội]  [Núi xanh vẫn như trước]: OK

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn]: Tiểu Tuyệt, em hảo hảo thăng cấp, không cho phép lười biếng!

[ tổ đội]  [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]:… Nha…

Lấy được câu trả lời hài lòng Mạc Lục ra khỏi đội ngũ, sau đó cưỡi bạch mã đi Nguyệt Minh hồ kiếm tiền. Trên đường đi khung tán gẫu phát ra của ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : ở chỗ nào?

Mạc Lục nhìn xuống chung quanh có điểm hoang vu suy nghĩ mới trả lời.

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : Nguyệt Minh hồ

Đầu kia Nguyệt Hắc Phong Cao hồi lâu cũng không trả lời, Mạc Lục cũng không để ý, minimize cửa sổ trò chơi, bắt đầu đi mở  acc Trăng sáng chiếu mương máng.

Đợi đến khi nàng vào acc Trăng sáng chiếu mương máng quay lại một lần nữa mở ra lúc cửa sổ trò chơi rốt cục bị nội dung khung chít chát làm kinh đến.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: (#‵′ ) ta lau! Không phải nói mi đang Nguyệt Minh hồ? Lão tử tìm lần lần đều không nhìn thấy bóng dáng của mi!

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: mi nha không phải là đang đùa ta đi?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: vẫn luôn biết rõ mi nhân yêu này lại mang thù lại keo kiệt nhưng là này cảnh giới cũng quá cao đi? Ông đây vốn đang hảo tâm nghĩ dẫn mi đi phó bản cấp 55 nhìn với đức hạnh của mi hay là thôi đi! Thật sự là tự mình làm khổ mình mà!

Mạc Lục suy nghĩ hồi lâu, rốt cục dè dặt hỏi thăm câu:

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:… Trộm số?

Nàng mới vừa hỏi xong Nguyệt Hắc Phong Cao xù lông.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: trộm cái rắm! Mi TM có phải hay không lo lắng ông đây đến đòi tiên mi mới cố ý nói tại Nguyệt Minh hồ  đi? ? ?

Đối mặt với đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao đột nhiên xuất hiện hảo tâm cùng với tức giận Mạc Lục lần đầu tiên cảm thấy chột dạ. Mặc dù nàng vừa rồi mục đích vốn chính là đi Nguyệt Minh hồ, nhưng là…

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: trước nhà ngươi hỏi ở nơi nào thì là lão nương đang trên đường đến Nguyệt Minh hồ…

Ngụ ý chính là kỳ thật nàng không có lừa gạt hắn. Nhưng là Nguyệt Hắc Phong Cao không tin.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: truyền tống thạch đến Nguyệt Minh hồ mà 30 giây cũng chưa tới! Ông đây đợi mi sáu phút mi còn chưa tới! ! ! Ở trên đường cho ông đây là trẻ ba tuổi hả?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:…

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: trong cái bao ta không đủ tiền mua truyền tống, cho nên ta vừa rồi chính là tự động tìm đường…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:…

‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ cảm thấy chuỗi … thật dài im lặng tuyệt đối cũng không đủ biểu đạt tâm tình của mình lúc này. Vì vậy dứt khoát lựa chọn trầm mặc khi hồng y nữ hiệp rốt cục xuất hiện ở trước mặt hắc y thích khách thật lâu không có động tĩnh cửa sổ tán gẫu nhảy ra một hàng chữ.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: mi làm nhiệm vụ bảo giám lấy được tiền trước hết giữ lại mua truyền tống, chờ mi làm xong nhiệm vụ chúng ta đi phó bản lv 55.

Mạc Lục cảm thấy hôm nay đại khái trời giáng mưa hoa hồng kẻ luôn luôn quảng cáo rùm beng không làm ăn lỗ vốn Nguyệt Hắc Phong Cao lại có lòng thương mình đi? Hệ thống nhảy ra lời mời Nguyệt Hắc Phong Cao tổ đội sau đó nàng ngây người hồi lâu không có phản ứng.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ngây ngốc gì? Mau tiếp nhận tổ đội, sau đó đi!

Mạc Lục ngoan ngoãn nhận tổ đội sau đó đi nhân q. Nhưng là đợi đến khi làm xong nhiệm vụ bảo giám sau, Mạc Lục rốt cục nhịn không được.

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: ta nói… Nhà ngươi hôm nay có phải hay không trúng giải nhất xổ số?

Không có người trả lời.

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: chẳng lẽ là… đào bảo được thứ tốt rồi?

Vẫn như cũ không có người trả lời, Mạc Lục nghxi nghĩ đột nhiên cả kinh.

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: Nguyệt Hắc Phong Cao! Nhà ngươi hôm nay sẽ không phải là uống nhầm thuốc đi?

Liên tục không hiểu nổi chính mình tại sao lại ngột ngạt, còn ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ bị mấy lời của Mạc Lục tức ngùn ngùn.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: (‵o′ ) Má! Mi mới TM uống nhầm thuốc! Cả nhà mi uống nhầm thuốc! ! !

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: có đi phó bản cấp 55 hay không? Không đi thôi..thời gian của ông đây rất quý báu!

Hắc y che mặt nói xong lập tức hướng truyền tống thạch đi. Không hiểu ra sao hồng y nữ hiệp không biết mình rốt cuộc ở đâu lại đắc tội đại nhân vật này chỉ có thể thật sát đi theo bên cạnh hắn.

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : đi … vì cái gì không đi? Phó bản cấp 55 lão nương còn chưa tiến vào qua, coi như đi xem một chút!

‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ kế tiếp liên tục không lên tiếng. Mạc Lục còn tưởng rằng hắn không có ý định đi tới phó bản, chuẩn bị một lí do thoái thác đang định mở miệng thì bị tin nhắn nhắc của hệ thống làm giật mình – -

[hệ thống] : Người chơi  ‘Quân tử ái tài’  gia nhập đội ngũ.

[hệ thống] : Người chơi ‘Công tử phù bạch’  gia nhập đội ngũ.

[hệ thống] : Người chơi Nước chảy gia nhập đội ngũ.

3 nhân vật này đều là người chơi max level, hơn nữa đại danh đêìu treo trên bảng xếp hạng. Quan trọng nhất là – - nàng thuận tay tra xét thì cả 3 người này lại là thuộc bang phái đệ nhất sever Thượng Sơn hoàng hôn.

12. Pt đại thần

Mạc Lục lúc này rốt cục bắt đầu cẩn thận đánh giá ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ một phen, sau đó nàng cảm giác mình trước thật sự là mù đôi mắt chó! -_-||| rõ ràng liên tục cũng không phát hiện côn đồ tên ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ này… A, không…phải gọi là ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ đại thần thì ra là chính là phó bang chủ của  Thượng Sơn hoàng hôn!

Nói như vậy… những hành vi của nàng trước kia… Không khác nào là vuốt râu hùm… ⊙﹏⊙b đổ mồ hôi

‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ nhìn nhìn nhân số trong đội ngũ cảm thấy không sai biệt lắm. Vì vậy ở trong kênh đội ngũ nói:

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : “Người đã ok, tiểu Lục mi nhận vào phó bản.”

Mạc Lục hoàn toàn bị cái từ “tiểu Lục” này hù đến. Đây là từ hồi biết nhau một tuần lễ  tới nay ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ lần đầu tiên không có gọi mình là nhân yêu, hơn nữa lại còn gọi 2 từ “tiểu Lục”  hồn nhiên như thế.

Nhưng là nhiều đại nhân vật max level ở đây như thế, nàng chỉ đành phải run rẩy nói “A “, sau đó hấp tấp chạy tới nhận phó bản.

Trong đội ngũ mấy người chơi kia nhìn tình cảnh thế này, lập tức ồn ào nói:

[tổ đội] [công tử phù bạch] : ơ…. Nguyệt gia, cô nàng này là người nào của ngài thế? Ngài đây cũng không hiền hậu đi, thế nào lại liên tục che giấu, chẳng lẽ còn lo lắng huynh đệ ta nạy ra góc tường sao?

[tổ đội]  [quân tử ái tài] : mình liền nói cậu mấy ngày nay như thế nào không bình thường như thế, thì ra là có nguyên nhân a…

[tổ đội]  [Nước chảy]: vì vậy….. ta chỉ nghĩ hỏi một câu :  khi nào thì cho mọi người phát kẹo cưới ?

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: Ta lau! Ông đây đến nay vẫn còn là quý tộc độc thân được hay không?

[tổ đội] [công tử phù bạch]: quý tộc độc thân? Vậy cô gái này nói như thế nào ? Rõ rành rành JQ >> JQ! Đừng nói cho chúng ta biết hai ngươi trong lúc đó đậu hủ trả sạch bạch…

[tổ đội]  [quân tử ái tài]: ta nghe thấy được một tia hương vị giấu đầu hở đuôi…

[tổ đội]  [Nước chảy]: +1…

[tổ đội] [công tử phù bạch]: +2…

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:  mẹ kiếp nhà ngươi, ông đây dù gì cũng không vừa ý tên nhân yêu này!

[tổ đội]  [quân tử ái tài]:…

[tổ đội] [công tử phù bạch]:…

[tổ đội]  [Nước chảy]:…

Mạc Lục nhận nhiệm vụ nhìn xem nội dung nói chuyện trong đội ngũ quang minh chính đại về mình có xúc động muốn hộc máu. Không hề nghĩ ngợi… nàng liền trả lời một câu:

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : (‵o′ ) Má! Lão nương dù gì cũng không bao giờ thích tên côn đồ Nguyệt Hắc Phong Cao này! ! !

[tổ đội]  [quân tử ái tài]:…

[tổ đội] [công tử phù bạch]:…

[tổ đội]  [Nước chảy]:…

Vì vậy, kế tiếp phó bản cấp 55 luôn rất yên lặng. Cho đến khi phó bản kết thúc, tổ đội giải tán, ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ cùng Nước biếc người ta quấn cũng không nói tiếp qua một câu nào.

13. Đệ tử đích truyền

Hôm sau là thứ bảy, Mạc Lục ngủ một giấc thẳng tới mười hai giờ trưa mới tỉnh.

Nhìn nhìn phòng mình trống rỗng nàng mới hậu tri hậu giác nhớ tới hôm qua có nghe Vương Đan cùng Trần Lệ bảo hôm nay đi dạo hội tuyển dụng nhân tài, mà Thu Vân qua chỗ bạn trai chơi. Về phần chính mình… Danh sach trong hệ cử đi học nghiên cứu sinh vừa vặn có tên của nàng.

Từ trên giường đứng lên đi đánh răng rửa mặt sau, Mạc Lục bắt đầu nấu mì tôm ăn.

Đợi đến xong xuôi hết thảy, mở máy tính trèo lên game đã là chuyện của một canh giờ sau.

Hình ảnh hiện ra là cửa phó bản đêm qua đi.

Đêm qua sau khi hết phó bản giao xong nhiệm vụ nàng liền trực tiếp out game, không để ý tới côn đồ ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ nữa. Coi như là tượng đất cũng có vài phần tình, càng không nói đến tính tình của nàng xưa nay không được tốt.

Ở cửa phó bản có vài con quái chủ động công kích những con quái này đẳng cấp cơ bản chừng lv56, lv57 cho dù Mạc Lục rất dè dặt nhưng vẫn khó tránh khỏi bị một chút tổn thương. Đương nhiên lấy kinh nghiệm nàng trải qua thời gian dài lục lọi ra lúc này tốt nhất cưỡi bạch mã có thể chạy được bao xa thì tốt bấy nhiêu, bởi vì dừng lại kết quả là chết không thể nghi ngờ.

Rời đi cửa phó bản chuyện đầu tiên Mạc Lục làm chính là đón nhiệm vụ online kinh nghiệm. Bởi vì thời gian event đến tuần này hết hạn.

Lĩnh nhiệm vụ và một cái đương nhiên phải đi làm chính là nhiệm vụ bảo giám. Bất cứ chuyện gì tái diễn nhiều đương nhiên sẽ sinh biến.

Chừng mười phút đồng hồ liền làm xong nhiệm vụ này. Mạc Lục nhìn nhìn trong bao có 65J quyết định gửi 40J cộng thêm ít dược chế cho ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’.

Xử lý tốt sau thấy giờ phút này ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ không online nên để tin nhắn lại.

[Thư] [Nước biếc người ta quấn] : 40 J công thêm ít thuốc này cũng coi như vừa đủ 50J đưa cho nhà ngươi.

Gửi xong Mạc Lục truyền tống người đến Thanh Điền đang chuẩn bị đi hái thuốc, đột nhiên bên acc phụ vang đến tiếng báo có tin nhắn. Mở ra nhìn lại là  tin từ ‘Lòng ta hướng trăng sáng’.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : đang làm gì thế?

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] : (*__* ) hì hì… Sư phụ buổi chiều tốt ~ đồ đệ mới lên, đang chuẩn bị đi giết heo rừng.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: tại đó chờ ta.

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: a

Mạc Lục tiếp nhận lời mời tổ đội sau đó đứng ngốc tại chỗ chờ hắn. Không bao lâu 1  kiếm khách lv 71 xuất hiện ở trước mặt nàng. Chỉ là đối phương thấy nàng phản ứng đầu tiên là:

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: như thế nào vẫn lv 19?

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] : >﹏< sư phụ thực xin lỗi… Kỳ thật đồ đề không hiểu lắm phải chơi thế nào…

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]:… Thôi, trước làm nhiệm vụ

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] : thanks sư phụ ~o (≧v≦ )o…

Vì vậy, kế tiếp một đoạn thời gian rất dài tiểu thầy thuốc lv 19 đi theo bên cạnh kiếm khách lv 71 đem nhiệm vụ làm hết thảy. Ngay sau đó, kiếm khách lại dẫn đò đệ đi làm nhiệm vụ thầy trò, sau đó đồ đệ kia bay lên lv 21 sư phụ kiếm khách bắt đầu mang theo đi tới phó bản.

Trong phó bản tiểu thầy thuốc sôi nổi đi theo kiếm khách bắt đầu hồi huyết cho đối phương. Mặc dù những thứ này đối với kiếm khách kia mà nói kỳ thật cũng không có bao nhiêu tác dụng, hắn tùy tiện dùng một chai thuốc có thể đem huyết đầy nhưng là những thứ cử động nhỏ này sẽ làm cho hắn cảm thấy uất ức.

Vì vậy tại khi đại BOSS bị đánh ngã trên mặt đất sau kiếm khách xưa nay thích độc lai độc vãng đã phá lệ.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: tiểu Nguyệt, để ta thu đồ đệ làm đệ tử đích truyền đi.

Trước máy tính Mạc Lục nhìn chằm chằm khung chát rồi nhìn rất nhiều nơi vẫn như cũ có chút không dám tin. Đệ tử đích truyền thì cho đến lv 45 mới phải xuất sư này và đó bất kỳ bên nào đều không thể giải trừ quan hệ sư đồ. Nói cách khác… Nàng còn có rất nhiều, rất nhiều cơ hội có thể cùng Hướng Mãn sư huynh phát triển JQ? ? ? Còn có, Hướng Mãn sư huynh gọi nàng tiểu Nguyệt ôi chao… Nếu như nói trước đây ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ gọi nàng tiểu Lục nàng cảm thấy thụ sủng nhược kinh cùng kinh ngạc thì lần này Hướng Mãn sư huynh gọi nàng ‘tiểu Nguyệt’, nàng chỉ cảm thấy trong lòng vui mừng muốn ca hát! Nhưng là nàng nào biết máy tính bên kia người nọ chẳng qua là cảm thấy gọi Mương máng quá khó nghe không thích hợp với con gái, cho nên vì dễ nhớ mới gọi nàng là tiểu Nguyệt…

Nhưng mà Mạc Lục mới mặc kệ nhiều như vậy nàng nhìn màn hình huýt sáo. (o )/

Đợi đã lâu mà không có động tĩnh Hướng Mãn hơi có chút ảo não với hành động của mình, giống như tát nước ra ngoài.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: nếu như cảm thấy quá miễn cưỡng thì cứ vậy thôi đi.

Mạc Lục chứng kiến lời của hắn, lo lắng hắn cho là mình không muốn, lập tức đáp:

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] “A a a a a a, trời sập rốt cục nện vào đồ đệ đây! ! ! Trăng sáng sư phụ ngài là tốt nhất! ! ! Vậy sau này đồ đệ liền theo ngài bước chân vào giang hồ a! ! ! ! (≧▽≦ )/ ~ “

Trước máy tính Hướng Mãn nhìn thấy đối phương trả lời xong khóe miệng không tự chủ khẽ giơ lên. Lại giương mắt nhìn ngoài cửa sổ mưa phùn ảm đạm giống như cũng không có cảm thấy buồn phiền nữa.

Ngay sau đó, ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ mang theo đệ tử đích truyền ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ bắt đầu bước chân vào giang hồ lắm rắc rối và phức tạp.

Nhiệm vụ  quan trọng chính là đem truyền tống thạch khai thông.

Bởi vì lv 25  trở xuống người chơi được hệ thống bảo vệ, cho nên rất nhiều điểm truyền tống bị giới hạn nên các người chơi đều sẽ phải bị hệ thống nhắc nhở:

Hệ thống : mục tiêu không đúng, mời bạn  chỉ lại lần nữa.

Chứng kiến hệ thống nhắc nhở thì người chơi thẳng chửi má nó, ngay cả lv 25 cũng thế nên đúng là cái rắm a!

‘Lòng ta hướng trăng sáng’ đương nhiên cũng là nhìn đúng điểm này mới có thể mang theo đồ đệ của mình mở ra thông truyền tống thạch bằng không phỏng đoán đồ đệ này tối thiểu phải chết mười mấy lần…

Cuối cùng sau khi đem truyền tống thạch cơ bản khai thông sau Lòng ta hướng trăng sáng bắt đầu giáo dục đồ đệ.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: tiểu Nguyệt, về sau thời điểm khi nào chỉ có 1 mình đừng tùy ý chạy đến nơi ít người ví như U châu thành, Thân Bình Tây hay là vùng ngoại thành bởi vì ở những nơi này người chơi cấp thấp xác suất bị giết là rất lớn.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: vô luận gặp phải chuyện gì cũng có thể tìm ta, ta nếu không oline thì đồ đệ hãy nhắn lại.

Mạc Lục nhìn đối phương nói phát một cái icon khuôn mặt tươi cười rất lớn.

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: sư phụ ngài yên tâm đi, đồ đệ về sau nhất định không có việc gì đều tới tìm ngài!

14. Hiệu ứng kênh

Ngồi trước máy tính Hướng Mãn nét cười ở trên mặt hồi lâu, ba cùng phòng Tôn Vĩ hết sức tò mò đi tới gần mưu toan tìm tòi nhưng đáng tiếc không nhìn ra cái gì. Chỉ là nhìn chằm chằm khung chát cái ID  Trăng sáng chiếu mương máng suy nghĩ hồi lâu.

Cuối cùng hắn vỗ vai Hướng Mãn nói:

“Ai, ta nói lão Đại, tên của 2 người có vẻ như trong thơ “Ta nguyên bản là lòng hướng trăng sáng, nhưng sao trăng lại chiếu mương máng ư?”"

Hướng Mãn chỉ cười không nói. Hắn lúc trước vốn là không muốn thu đồ đệ nhưng khi nhìn đến ID đối phương thời điểm đột nhiên cảm thấy hai người rất có duyên phận, vì vậy thàn quan hệ sư đồ.

Ngoài phòng ngủ có người ở hô lớn tên Tôn Vĩ Tôn Vĩ trước khi đi nho nhỏ nói thầm:

“Tên này lần trước giống như ở nơi nào đó nghe qua…”

Đáng tiếc một lát chính là nghĩ không ra.

Tôn Vĩ sau khi rời đi, phòng lại khôi phục yên lặng. Hướng Mãn suy nghĩ một chút đối với nhà mình tiểu đồ đệ nói:

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “Tiểu Nguyệt, đi, vi sư dẫn đồ đệ đi thăng cấp!”

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: *__* ok ~

Ngoài cửa sổ trời u u ám ám, còn mưa nhỏ bay. Nhiệt độ đã xuống gần dưới 0 độ, Mạc Lục lại cảm thấy đây là 1 ngày tuyệt vời nhất  bởi vì với người khác mà nói không có ý nghĩa vui mừng nhưng hôm nay nàng ngay cả rét lạnh cũng không sợ hãi.

Một buổi chiều dài dằng dặc mà như rất ngắn ngủi sau khi nói chuyện cùng làm nhiệm vụ kết thúc. ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ thấy ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ logout không lâu sau cũng lập tức logout.

Mà acc ‘Nước biếc người ta quấn’ mới vừa lên tuyến không bao lâu đã thấy tin nhắn của ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ tới.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :… Ta nói đồ Lessbian, mi không phải là tức giận đi?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Nằm cái rãnh! Mi dù gì cũng là một đại nam nhân mà lại còn so với đàn bà còn nhỏ mọn hơn! ! ! Ông đây là lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân như thế…

Mạc Lục nhìn lời hắn nói đột nhiên cảm thấy côn đồ trước mắt này  thật đáng yêu a ~

Hai người bọn họ biết lâu như vậy hắn vẫn còn cho là mình là gay! Nàng ngoại trừ ngôn ngữ hơi thô lỗ nhưng rốt cuộc điểm nào biểu hiện giống nhân yêu rồi?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : (o )/~ lão nương hôm nay tâm tình tốt cũng không cùng với côn đồ mi so đo ~ Mi làm q  Chu thường không có? Ta và mi cùng nhau làm?

‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ lần nữa cảm thán nhân yêu ‘Nước biếc người ta quấn’ này tâm tình bất định so với nữ nhân còn khó hơn! Bất quá hắn vừa vặn q Chu thường chưa làm miễn cưỡng gắng gượng cùng nhân yêu này tổ cái đội là ok.

Vì vậy kế tiếp gần một canh giờ khi làm q chu thường các người chơi cũng sẽ trông thấy một tổ đội quỷ dị Đỏ và Đen. Đại đa số thời gian thích khách max level đều là ở một bên quan sát hồng y nữ hiệp lv trên 5x giết quái chỉ khi nữ hiệp kia huyết điều còn dư lại một phần ba  hắn mới động động tay tiến lên đi bổ vài cái.

Kênh trước mặt có một vài kẻ lớn gan mắng thích khách là dạng ăn cơm chùa lại để cho nữ nhân động thủ. Nhưng là kỳ quái đó là hồng y nữ hiệp rõ ràng cũng không tức giận mà có vẻ càng giết càng hăng hái…Vì vậy đám người chơi hùng hùng hổ hổ tự cho là chính nghĩa lại tiếp tục lựa chọn trầm mặc.

Khi  một canh giờ sau trên kênh đột nhiên có người mắng lên:

[kênh] [cả nhà ngươi đều là SB] : thảo! ! ! Nguyệt Hắc Phong Cao mi có tật xấu a! ! ! ! ! Lão tử tại đây ngoan ngoan treo máy làm phiền đến mi sao? ? ? ? ! ! ! ! !

[kênh] [sóng trước chết trên bờ cát] : ĐM! Ta mới đi WC nên treo! ! ! ! ! Vậy mà có người đánh lén, chết không tử tế! ! ! ! !

[kênh] [ thuốc trừ sâu DDVP] 】:… (#‵′ ) Móa! Lão tử đang làm nhiệm vụ đột nhiên đã bị giết, thật không có thiên lý! ! !

Liên tiếp 7,8 người map đó nói bị giết.

Mạc Lục nhìn nhìn mấy ID có chút quen thuộc rốt cục bừng tỉnh đại ngộ. Những người này không phải là vừa rồi mắng ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’  ăn cơm chùa hay sao? (L: có vẻ đây là cách giải quyết của các đại thần đối với những kẻ chỉ thích mình hay phu nhân mình…)

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] “╮ (╯▽╰ )╭ ta nói côn đồ này…mi là một đại nam nhân mà trả thù cũng quá mạnh đi! Này nếu là vợ tương lai của nhà ngươi hoặc là tình nhân hồng hạnh trèo tường chắc nhà ngươi sẽ không lấy đao đuổi giết cô ấy đến chân trời góc bể chứ?” (L: sự thực có đuổi giết hay ko sau này bạn Lục chẳng đã rõ hay sao? ^^)

Ngồi trước máy tính Nhạc Hằng sờ sờ cái cằm, cười đùa nói:

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Chuyện đó có vẻ không có ý nghĩa, chi bằng tìm một người khác.”

Hắn ở trong lòng lặng lẽ bổ sung một câu: bởi vì điều kiện tiên quyết cho phép nàng chỉ có thể là mình không yêu cô ấy. Chỉ là đáng tiếc những lời này hắn về sau liên tục không có cơ hội nói ra miệng.

15. Bị vây công (1)

Mỗi tuần chủ nhật sever so với ngày thường cũng sẽ so chen chúc hơn rất nhiều. Mạc Lục định log mở 2 acc cuối cùng rốt cục bỏ  ý tưởng. Bởi vì hôm nay là ngày cuối của event kinh nghiệm cho nên nàng lựa chọn mở acc ‘Nước biếc người ta quấn’.

Tiếp sau khi làm nhiệm vụ Mạc Lục theo thói quen lại là đến Nguyệt Minh hồ làm q bảo giám, sau đó lại là Thanh Điền.

Trực tiếp đem người truyền tống đến Thanh Điền, hệ thống đột nhiên nhảy ra một nhắc nhở.

[hệ thống]: Bạn đột nhiên rùng mình một cái vì người chơi Thất hỉ phi khả nhạc đang nhìn lén trang bị của bạn.

-_-||| Mạc Lục khóe miệng giật giật.

Từ khi nàng vừa online đến bây giờ mới hơn 10 phút sau tổng cộng có hơn 30 nhìn lén nàng. Người trong game này không phải nhàm chán như vậy chứ! Nàng acc  này cũng không phải nổi danh, trang bị vừa nhìn cũng biết là loại người chơi ít nhân dân tệ rốt cuộc có gì hay mà nhìn lén nha?

Vấn đề này khi nàng một mình tại Thanh Điền thì nàng rốt cuộc biết đáp án.

4 người chơi lv 67, 68 đứng vây quanh nàng

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]: lúc trước chính là người này đem dược đáng ra chỉ 8J bán tới 100J?

[ trước mặt] [ba ta là lý cương] : đúng vậy, chính là ả ta! ! ! ! ! ! Lúc trước lừa ta 500J! ! ! ! !

Mạc Lục chứng kiến tên acc kia làm cho nàng khắc sâu ấn tượng  Ba ta là lý cương cùng với đoạn đối thoại kênh trước mặt sau lập tức liền hiểu một sự việc. Trước rõ ràng là bản thân hắn cam tâm tình nguyện tự đi mua dược lần này rõ ràng biến thành mình lường gạt hắn? ? ?

-_-# nàng là xui khiến hắn hay là giựt giây qua hắn mua 5 bình dược kia sao?

[ trước mặt] [cải thìa] : Má! ! ! Cô TM có xấu hổ hay không a? đồ 8J mà bán 100J? ? ?

[ trước mặt] [Nước biếc người ta quấn] : lão nương chỉ là đem giá tiền treo ở đó lại không chỉ mặt gọi tên cho anh ta mua, đầu năm nay như thế nào còn có loại người ngu tự đâm đầu vào tường thế xxx…

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]: (#‵′ ) Móa! Nước biếc người ta quấn, làm người đừng quá kiêu ngạo! Cô lừa gạt tiền một tân thủ cảm thấy tự cao à?

[ trước mặt] [tay đứt ruột xót cái đều đau] : cùng loại người này nói nhảm cái gì? Trực tiếp động thủ mới là vương đạo!

Nữ pháp sư lv 67 nói xong trực tiếp định thân hồng y nữ hiệp bắt đầu tiến hành công kích.

Pháp sư loại nghề nghiệp này khả năng công kích hút máu cao, hơn nữa trong mấy người này trừ ‘Tay đứt ruột xót cái đều đau’ ra thì ‘Thất hỉ phi khả nhạc’ cũng là nữ pháp sư lv sáu mươi tám cấp pháp sư. ‘Cải thìa’ là một buff lv sáu mươi bảy mà người trong miệng bọn họ là tân thủ ‘Ba ta là lý cương’… Đẳng cấp rõ ràng so với hồng y nữ hiệp cao hơn 4 lv…

Mạc Lục nhìn máu trên người mình rào rào rơi xuống lập tức kéo ra danh sách hảo hữu… Dựa vào…. thời khắc mấu chốt côn đồ ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ kia lại không có ở tuyến! ! ! ! ! ! ! ! Trong danh sách mấy người nữa nhưng đáng tiếc lv của bọn họ cũng không cao bằng mấy người trước mắt này nếu gọi chẳng phải tự chui đầu vào lưới hay sao…

Đang trong tích tắc hồng y nữ hiệp kia ngã xuống đất bỏ mình thì Mạc Lục chứng kiến 1 kiếm khách hờ hững tên ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ đi tới bên cạnh mình…

Chỉ là nàng còn chưa kịp khổ sở thì ‘Cải thìa’ rõ ràng đối với nữ hiệp đang nằm trên mặt đất kia sử dụng một cái phù hồi sinh một giây sau nữ hiệp trên mặt đất bị cưỡng chế tại chỗ sống lại. mà phù hồi sinh ở trong trò chơi thuộc về vật phẩm khan hiếm có tiền cũng không nhất định mua được…

= =. Bạn học Mạc Lục nhìn xem mình bị cưỡng chế sống lại không đến mấy giây lại tiếp tục bị đánh bổ nhào định làm một cái quyết định mà nàng cho từ trước tới nay đều không quyết định: đó chính là cưỡng chế rút khỏi game.

16. Bị vây công (2)

Việc như vậy rất có thể sẽ bị mấy người này thủ thi và lần sau login kết quả vẫn là như vậy nhưng là nàng không thể trơ mắt nhìn mình thật vất vả thăng lên cấp mà bị luân bạch tụt lv.

Out khỏi acc ‘Nước biếc người ta quấn’, Mạc Lục mở acc ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ vào trò chơi, sau đó đi qua Thanh Điền sau thấy tên mình vẫn như vậy ở tại chỗ, dù sao sẽ chẳng ai suy nghĩ 2 acc này là cùng 1 người.

Những người ở chỗ Thanh Điền kia quả nhiên còn tại nguyên đó không đi.

[ trước mặt] [cải thìa]: các ngươi nói Nước biếc người ta quấn còn có thể lên tuyến sao?

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]: ta phỏng đoán  không.

[ trước mặt] [tay đứt ruột xót cái đều đau]: có nên hay không tìm  vài huynh đệ  trong bang đến thủ thi?

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]:em , muốn ra sao thì cứ nói?

[ trước mặt] [ba ta là lý cương]: ngạch… Hay là thôi đi? Dù sao chúng ta cũng đã giết cô ta 2 lần…

[ trước mặt] [tay đứt ruột xót cái đều đau]: tiểu Lục! Thái độ của cậu tương lai sau này sẽ thiệt thòi lớn ! Chúng ta hiện tại giết cô ta  2 lần, ngày mai cô ta rất có thể tìm người giết chúng ta bốn lần! ! !

[ trước mặt] [cải thìa]: ╮ (╯▽╰ )╭ nếu không… trước như vậy đi dù sao nhìn đối phương trên đỉnh đầu chỉ là 1 bang phái nhỏ, không có danh tiếng gì chúng ta cũng không sợ đối phương đến khiêu khích, lại không sợ đánh không được đối phương như thế thì lo lắng gì?

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]: Cải thìa nói rất đúng, cùng lắm thì về sau ở trên đường trông thấy người tên Nước biếc người ta quấn  gặp một lần giết một lần là được rồi ~

Mạc Lục thao tác nhân vật lắc lư quanh bốn người nhìn đối phương quang minh chính đại thương lượng như thế nào đối phó với  mình, nàng ài 1 tiếng ….. Sau khi đi xong phó bản Lòng ta hướng trăng sáng thấy thông báo đồ đệ login lập tức phát tin tức đến.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : tiểu Nguyệt?

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: (*__* ) sư phụ tốt ~ ngài đang làm gì đó?

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : tại phó bản Thanh Điền sắp xong ngay đây. Trò ở đâu? Ta dẫn đồ đệ đi thăng cấp.

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: hắc hắc, thật trùng hợp đồ đệ cũng đang tại Thanh Điền hái dược ~ sư phụ… vậy đồ đệ chờ ngài… hắc ~!

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ

… Bạn Mạc Lục cảm thấy chỉ ngắn ngủi chốc lát mà tâm tình mình thay đổi rất nhanh.

Trong game Hướng Mãn sư huynh đối với đồ đệ của mình ‘Trăng sáng chiếu mương mán’g thái độ khác với người qua đường Giáp ất Bính Đinh tương phản rất rõ ràng ~! Khi nàng còn đắm chìm  trong suy nghĩ của mình hoàn toàn không có cân nhắc đến mình hái thuốc ở đây đứng hồi lâu đã sớm cho kẻ địch hiểu lầm.

Khi bạn ‘Ba ta là lý cương’ có chút buồn bực đang ở trong kênh đội ngũ cùng các đồng đội lặng lẽ nói:

[tổ đội] [ba ta là lý cương]: Mấy người có trông thấy acc tên ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ kia chưa? Vừa rồi ‘Nước biếc người ta quấn’ logout không lâu cô ta  liền đứng ở nơi đó…

[tổ đội]  [tiểu bạch thỏ] :… Không phải là acc phụ của Nước biếc người ta đi?

[tổ đội]  [tay đứt ruột xót cái đều đau]:… Quản khỉ gió mọi việc, lão tử trướcđem cô ta chém!

[tổ đội]  [Thất hỉ phi khả nhạc]:…

Bên này pháp trương của ‘Tay đứt ruột xót đều đau’ thẳng đến mục tiêu thì người bên kia vừa rồi cùng đồng đội từ phó bản Thanh Điền ra ngoài ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ vừa vặn trông thấy đồ đệ của mình bị hồng danh đuổi theo và công kích.

Hắn khẽ nhíu mi chưa cùng đồng đội nói tiếng nào lập tức lập tức cưỡi ngựa chạy như điên tới.

Chọn mục tiêu người tên ‘Tay đứt ruột xót đều đau’ công kích sau, kiếm khách lv 71 lần đầu tiên vì đồ đệ quen không lâu mở pk giết người.

Mấy người ‘Thất hỉ phi khả nhạc’ gặp kiếm khách kia đột nhiên toát ra như vậy lập tức vây lên trước hỗ trợ. Mà vừa rồi những người cùng pt của ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ thấy đồng đội bị chặt thì đương nhiên tiến lên hỗ trợ. Vì vậy gần mười mấy người chui rúc ở đây cho nên khung cảnh rất hỗn loạn a!

Sau 1 hồi ảm đạm bước ra thầy thuốc nhỏ và kiếm khách kia đều thành hồng danh.

Kiếm khách có chút không hiểu nhìn đồ đệ nhà mình hỏi:

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] :”Tiểu Nguyệt, làm sao đồ đệ đắc tội với người của bang Cuồng long ?”

Người trong cuộc giả bộ vẻ mặt ngu ngốc đáp:

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “Đồ đệ vừa rồi chính là cùng ngài nói chuyện phiếm, sau đó hái thảo dược a. Nhưng là người tên Tay đứt ruột xót đều đau đột nhiên liền hướng đồ đệ đi tới… Sau đó đồ đệ liền chạy…

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “… Tiểu Nguyệt, trò làm rất chính xác. Đánh không lại thì phải lập tức bỏ chạy…”

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “O (∩_∩ )O thì ra là sư phụ cũng cảm thấy đồ đệ làm đúng ? Trò cũng biết là…”

Kiếm khách nghe tiểu đồ đệ tự hào giọng nói cũng lây nhiễm tâm tình tản mát của nàng bộc lộ ra.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : “Nếu sau này đụng phải loại người này đánh không lại thì phải nhớ phương pháo thiết yếu là chạy trối chết quan trọng hơn.” Hắn bắt đầu chỉ giáo đồ đệ mình khi mới bước chân vào giang hồ phải có kế sách bảo vệ tính mạng mình. Bởi vì người chơi hồng danh mở pk giết lung tung nhiều như qua cá ở sông. Có lẽ trong lúc lơ đãng liền trở thành vong hồn dưới đao người khác.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] “Chờ một chút… treo cho hết hồng danh, sư phụ dẫn trò đi thăng cấp.” Lòng ta hướng trăng sáng nói xong, vốn tưởng rằng tiểu đồ đệ sẽ cao hứng gật đầu nói tốt.

Ai ngờ lại chứng kiến tiểu cô nương này cúi gằm đầu, phát cái vẻ mặt than khóc nói:

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] : “Sư phụ, đồ đệ có thể hay không lui về lv 25?”

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “… Vì cái gì?” Hắn chơi trò chơi lâu như vậy là lần đầu tiên trông thấy có người không muốn thăng cấp ngược lại muốn lùi cấp ?

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “o (>﹏< )o bởi vì dưới lv hai mươi lăm cấp trở xuống được hệ thống bảo vệ, sẽ không tùy tùy tiện tiện bị người ta giết!”

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : “…”

Ngồi trước máy tính nam tử lần đầu tiên đối với màn hình lạnh như băng phù một tiếng bật cười. Hắn đột nhiên cảm thấy kỳ thật có người đồ đệ thế này cũng là chuyện rất tốt. Ít nhất tại nơi không có gì cho hắn nhớ thương lưu luyến cuối cùng tìm được một chút gì đáng giá dừng chân…

Vì vậy tay hắn ở trên bàn phím bay đi lại một lần nữa phá lệ đối với tiểu đồ đệ hứa hẹn nói:

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : “Tiểu Nguyệt, chỉ cần vi sư tại đây một ngày liền tuyệt sẽ không để cho trò bị người khác khi dễ!”

… Mạc Lục nhìn xem kênh nói chuyện phiếm mà nói không khỏi sửng sốt. Đây là… lần đầu tiên từ khi nàng chơi game như vậy tới nay lần đầu tiên có người kiên định nói cho nàng biết: hắn là hậu thuẫn kiên cường… Hơn nữa, người kia…lại là nguyên nhân khiến nàng chơi trò chơi.

Chớp chớp có chút mắt ướt át….Mạc Lục trả lời một câu:

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]:”Cảm ơn sư phụ!”

Giờ khắc này mọi ngôn ngữ đều trở nên dư thừa. Duy chỉ có nàng… Bỗng nhiên lại vô cùng tràn đầy ý chí chiến đấu! Rất nhiều thời điểm chỉ cần có một chút xíu đốm lửa đều đủ để cho tro tàn trong lòng chúng ta lại cháy! Càng không nói đến trái tim của nàng còn chưa chết…

Cùng lúc đó kẻ vừa vào trò chơi Nguyệt Hắc Phong Cao nhìn xem tin nhắn quỷ dị nhíu mi.

[ thư] [Nước biếc người ta quấn]  a a a a a, côn đồ tiệt, thời khắc mấu chốt như thế nhà ngươi thế mà không có ở đây! ! ! ! !

[ thư] [Nước biếc người ta quấn] : mẹ nhà ngươi ! Thường ngày không có việc gì cả ngày cùng lão nương lắc lư, khi lúc cần thì cái bóng cũng không thấy được! ! ! ! ! !

[ thư] [Nước biếc người ta quấn] : (#‵′ ) Móa! ! ! ! ! ! ! ! !

[ thư] [Nước biếc người ta quấn] : Thôi! Côn đồ mà đáng tin thì heo mẹ cũng có thể lên cây! ! ! ! ! ! Lão nương cũng không trông cậy vào nhà ngươi…

Đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao nheo lại mắt sau đó quyết định mở QQ. Chọc chọc giờ phút này Mạc Lục biểu tượng xám.

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Đồ Lessbian còn sống không?

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Mi vừa rồi hết sức khẩn cấp tìm ta là có chuyện gì?”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Đừng giả bộ, ông đây biết rõ mi bây giờ còn online có phải hay không lại muốn thuê ông đây giết người người hắc hắc?”

Ngoại trừ chuyện giết người hắn thực tại không nghĩ ra nàng tìm mình có chuyện gì.

Mạc Lục vốn là làm bộ không có ở đây đang cùng sư phụ trong trò chơi nói chuyện rất hợp nhau, chứng kiến  mấy từ thuê ta giết người rốt cục quyết định bớt thời giờ trả lời hắn một chút.

Nước biếc người ta quấn: “Hiện tại không sao.”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Nói như vậy, mi vừa rồi thật sự tìm ta có việc?”

Nước biếc người ta quấn: “Nói nhảm! Bằng không lão nương không có việc gì tìm nhà ngươi làm rắm gì!”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “… Nói năng thô lỗ như vậy nói mi là nữ ta thật không tin! Mi vừa rồi không phải là bị người ta giết  đi?”

Nước biếc người ta quấn: “(#‵′ ) Má…”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Ha ha ha ha, ức chế ! ! ! Lần sau khi nào bị giết nhớ thông báo cho ta một tiếng.” Kỳ thật hắn là muốn nói lần sau nếu như có người giết mi có thể kêu ta qua đi hỗ trợ… Nhưng là Mạc Lục rõ ràng không có cùng hắn ăn ý đến mức này.

Vì vậy khung chát  QQ Mạc Lục bạn học phát một cái chữ to.

Nước biếc người ta quấn: “Cút! ! ! ! ! ! ! ! ! !”

17. Tiết học cuối

Ảnh

Có 1 nam sinh lớn giọng trả lời: “Sư huynh, về tin đồn anh là đồng tính luyến rất sớm đã truyền khắp khắc trường S Đại, anh sẽ không phải bây giờ mới biết đi?”

Mạc Lục nghe được câu này, giữ chặt tay bạn cùng phòng, trừng to mắt kinh ngạc nói:

“Thì ra là Hướng Mãn sư huynh là tin đồn Hướng sư huynh đồng tính luyến đã truyền đã lâu rồi?”

Bạn cùng phòng tay bị giữ chặt vẻ mặt đầy hắc tuyến nhìn nàng, về sau hạ giọng nói:

“Đừng nói cho tôi biết chính bà đã quên mình chính là đầu sỏ gây nên…”

Mạc Lục nghe được lời của nàng miệng há thật to, nàng hoàn toàn bị giật mình…

Mà lúc đó trên bục giảng Hướng Mãn nghe được có tin đồn đồng tính luyến ái đã truyền thật lâu, vẻ mặt buồn cười cũng đành chịu. Hắn vỗ nhẹ nhẹ tay sau đó đi xuống bục giảng tại hàng thứ nhất dừng bước, thuận miệng nói:

“Xin hỏi các sư đệ, sư muội đang ngồi ở đây cái tin tức giả này ở đâu xuất hiện ?”

“Hình như là hệ Trung văn truyền tới…”

“Không đúng… hình như là từ hệ ngoại ngữ  truyền tới…”

“Mình như thế nào nhớ rõ là từ hệ hóa truyền tới…”

“Kỳ thật các bạn đều nói sai, nghe nói là từ nữ sinh khoa tâm lý dẫn đầu truyền ra…”

“Di? Hình như là đúng vậy… mình có một lần nghe được ở căng tin mấy nữ sinh khoa tâm lý mình thảo luận cái đề tài này… ôi chao…”

… Dưới lớp tiếng nghị luận bên tai không dứt ngồi ở trước mặt Hướng Mãn Mạc Lục vô ý thức rụt cổ một cái. Nếu như có thể làm cho thời gian quay lại nàng hi vọng đêm đó nàng sẽ có nói qua Hướng Mãn sư huynh khả năng là đồng tính luyến… TT

Mấy nữ sinh kia thấy có không chỗ nào không đúng nên dùng ánh mắt oán giận nhìn qua đàu sỏ ở hàng ghế trước.

Tay Hướng Mãn ở trên mặt bàn gõ qua ánh mắt liếc qua cô gái trước mắt mình đầu rủ xuống cực kỳ thấp, động tác đột nhiên dừng lại nói:

“Tốt lắm… cái đề tài này đến đây chấm dứt. Chỉ còn hai phút có bạn nào có vấn đề muốn hỏi sao?”

1 nam sinh rốt cục giơ tay: “Hướng sư huynh, nghe nói anh đang làm thủ tục xin đi Mĩ tới ĐH Harvard tiếp tục đào tạo chuyên sâu?”

Hướng Mãn gật gật đầu. Khoa tâm lí Đh Harvard là đứng đầu, hắn liên tục hi vọng có thể đi chỗ đó tiếp tục đào tạo học tập. Chỉ là Harvard yêu cầu nghiêm khắc, hắn từ đến nay xưa nay cũng có chút bận tâm.

Kế tiếp lòng hiếu kỳ của những sư đệ sư muội hỏi thêm vài câu nữa, Hướng Mãn vừa trả lời xong thì tiếng chuông tan học lập tức vang lên.

Trong phòng học sinh viên thu dọn đồ đạc cùng Hướng Mãn nói lời từ biệt rồi lục tục đi ra. Vương Đan tay chân lanh lệ thu vài cái đã xong đồ duy chỉ có Mạc Lục cúi gằm đầu ngồi ở tại nhìn thân ảnh trên bục giảng đáy lòng không khỏi một hồi sầu não.

Rốt cuộc vẫn là thu thập đồ đi theo bạn cùng phòng cùng nhau rời phòng học.

Từ giờ khắc này bọn họ trong hiện thực cuộc sống cái duy nhất cùng cũng mất đi …Có lẽ, có lẽ… không lâu trong tương lai ngay cả trong trò chơi cuối cùng sẽ như một luồng sáng biến mất…

Người cuối cùng từ phòng học rời đi Hướng Mãn nhìn thân ảnh cách đó không xa, đứng lại hồi lâu cho đến khi thân ảnh kia biến mất tại trong tầm mắt của hắn.

Hắn vẫn cho là… Cô ấy sẽ phải nhân cơ hội này hỏi hắn gì đó. Chỉ là đáng tiếc…Gió thổi qua mang theo cái lạnh thấu xương của trời đông giá rét. Thởi dài trong không khí, gió lạnh đi qua không dấu vết.

18. Không vui

Cùng ngày, Mạc Lục mở ra hai acc ngồi trước máy tính từ xế chiều mãi cho đến mười hai giờ khuya  logout.

Trong trò chơi event kinh nghiệm nhiệm vụ đã kết thúc, sau khi tới khu Thanh Điền cùng với Nguyệt Minh hồ làm q bảo giám xong sau nàng đơn thương độc mã đi phó bản lv 21. 49 phút sau, nàng từ phó bản đi ra giao hoàn nhiệm vụ đứng ở cửa phó bản âm trầm đáng sợ chợt không biết tiếp theo nên đi nơi nào.

Cưỡi ngựa một mình bước chậm những ồn ào náo động giờ lại trở nên tịch mịch. Lần đầu tiên nàng phát hiện giang hồ lớn như vậy, mà lại tìm không được một địa phương muốn đi.

Cuối cùng nàng mở ra thống nhiệm vụ tiếp theo chỉ cần chú ý là có thể nhận nhiệm vụ cơ hồ không một bỏ sót cho đến khi hệ thống nhắc nhở

[hệ thống] : “Bạn đã nhận nhiệm vụ quá nhiều mời bạn hãy hoàn thành rồi lại tiếp tục”.

Cơ hồ mỗi người chơi Phong vân OL cũng sẽ nói cái trò chơi này không cần lo không có nhiệm vụ làm. Mạc Lục cứ như vậy ngồi ở trước màn hình máy tính theo hệ thống nhiệm vụ nhắc nhở thao tác nhân vật màu hồng làm và làm nhiệm vụ. Dù cho trước đây nàng ghét nhất đúng là làm những nhiệm vụ này…..

Ngoài cửa sổ đêm đen như mực trong phòng yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng hít thở khe khẽ của bạn cùng phòng. Mạc Lục một lần nữa đem âm thanh tắt nhỏ.

Góc phải phía dưới thời gian đã qua 0giờ, hồng y nữ hiệp bên người đột nhiên nhiều hơn một thân ảnh màu đen. Ước chừng đi theo năm phút đồng hồ, hắc y thích khách rốt cục nhịn không được lên tiếng.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : ai da…mi rõ ràng nhàm chán làm những nhiệm vụ này? ? ?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: Mi chẳng lẽ nghĩ thăng cấp chỉ dựa vào làm những thứ Q không có ích lợi này hả?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: làm chu thường hoặc là đi  phó bản kinh nghiệm được đều so với mấy cái Q này nhiều hơn.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: Mi sẽ không phải là ngay cả độ thưởng thức cũng không có đi?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: -_-|||… Cùng loại người như nói chuyện đúng là thật khó khăn … Trên cơ bản nói mười mấy câu cũng không trông thấy nói một tiếng…

Hồng y nữ hiệp không để ý hắn tiếp tục vùi đầu làm nhiệm vụ.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Nói… Mi sẽ không phải là tìm không được người đi phó bản với mình đi?

Hồng y nữ hiệp tiếp tục không để ý tới hắn, trong rừng chém sóc. Hắc y thích khách vừa hỗ trợ giết sóc vừa phát lời mời tổ đội với  đối phương. Nhưng phát ra ngoài  N lần bị không để ý sau hắn rốt cục bừng tỉnh đại ngộ:

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ( ⊙ o ⊙ ) ôi mẹ nó! Sẽ không phải thật sự bị ông đây nói trúng đi? Mi đó nha còn sống thực không phải thường nhân ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

Hồng y nữ hiệp lửa giận rốt cục bị cái dấu chấm than dài ngoằng khơi mào trực tiếp dừng lại việc chém quái lấy hắc y thích khách làm mục tiêu mở hồng.

Nàng biết rõ nếu hắn đánh lại nàng đương nhiên chết là không nghi ngờ nhưng mà nàng chỉ muốn phát tiết một chút phiền muộn trong lòng.

Kỳ quái là hắc y thích khách rõ ràng không đánh lại, ngược lại điềm nhiên như không tìm chỗ ngồi xuống mặc kệ đao chém, cho đến khi nhân vật HP gần hết sạch mới uống thêm thuốc tăng máu. Hai phần bốn mươi giây sau, hồng y nữ hiệp tại bên cạnh hắn ngồi xuống – -

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : uy, làm sao mi đều không đánh lại?

(+﹏+ )~ hại nàng cuối cùng cảm giác mình đuối lý…

Nguyệt Hắc Phong Cao phát 1 cái mặt cười tủm tỉm rồi đương nhiên nói:

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: bởi vì mi tâm tình không tốt coi như cho mi phát tiết một chút thì tốt lắm dù sao cũng không mất miếng thịt…

Mạc Lục xem này một hàng chữ kia không hiểu sao cảm thấy áy náy. Nhìn bàn phím cuối cùng gõ 2 chữ “Cảm ơn”, đang định gửi đi ai ngờ câu nói tiếp theo của Nguyệt Hắc Phong Cao làm cho nàng cảm giác mình thầm nghĩ có ý cảm ơn hắn thật sự là ngu không ai bằng…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: _ có cái gì không vui nói ra làm cho ông đây cùng vui vẻ vui vẻ ~

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: Nguyệt Hắc Phong Cao

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: hừ?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:… Có người hay không đã có ai nói qua nhà ngươi rất vô sỉ?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: (~ o ~ ) trên cơ bản theo như ta được biết không có một người nào không có không thích ông đây ~ cho nên thật xin lỗi…. này còn thật không có ~

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: -_-||| lão nương cho tới bây giờ chưa thấy qua kẻ tự luyến cộng thêm da mặt dày như nhà ngươi lúc này xem như  mở rộng tầm mắt…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: phải, vừa vặn ta cũng chưa từng thấy qua nhân yêu nào thất bại như vậy ~ người ta nam chơi acc nữ dầu gì cũng có thể lừa gạt vài tên nam hỗ trợ chém quái ít nhất cũng có thể mấy người chơi nữ cùng nhau tổ đội làm nhiệm vụ.Nhưng nhìn ngươi đi ? Ngoại trừ lần đó tại cửa phó bản hai mươi mốt nhìn đến mi cùng một nữ ôm thì giống như đều chưa thấy qua bên cạnh mi có những người khác?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: đương nhiên, ngoại trừ ông đây~

Mạc Lục suy nghĩ một chút hình như là thế… Coi như là có list hảo hữu kia nàng cũng là cực ít khi gọi bọn họ giúp… Nhưng dù vậy nàng cũng sẽ không cho đối phương có cơ hội châm chọc mình. Vì vậy nàng nói:

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: một người có cái gì không tốt? Như vậy cũng không nợ nhân tình của đối phương, cũng không cần phải để ý những thứ quan hệ linh tinh đáng ghét kia. Không cần bởi vì A không thích B mà cố ý làm bất hòa hoặc là khó xử đối phương. Một người lăn lộn giang hồ có gì không tốt?

Nàng đem những chữ này phát ra ngoài trong lòng lại cũng không thập phần khẳng định. Bởi vì là độc cô lai vãng rất khổ sở thế nào nàng đã thấu hiểu rất rõ. Ở nơi này là thế giới ảo nếu như không có bằng hữu như vậy sẽ không có người úc mình bị người khác vây công ra mặt giúp. Mới bước chân vào giang hồ 1 mình thực không xong.

19. Phụ bản đêm

Ngồi trước máy tính Nhạc Hằng xem hết một dài kia không khỏi thở dài một hơi. Cố làm ra vẻ nhẹ nhàng? Hay tự mình an ủi mình? Hắn lắc lắc đầu đột nhiên cảm thấy có lẽ cái giả thuyết này của hồng y nữ hiệp  vậy người dối diện bên kia thật sự không chừng là nữ.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: tiểu Lục, ta dẫn mi đi phó bản

Mạc Lục nhìn đối phương đột nhiên thế vô ý thức liền cự tuyệt – -

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: nhà ngươi không cần thương hại lão nương, ta có thể chính mình đi.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Mi nha cần người khác thương hại sao? Ông đây chỉ là nửa đêm canh ba tìm không được người cùng nhau đi phó bản mà thôi ~

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: (╰_╯ )# có đi hay không ? Mi sẽ không một chút nghĩa khí cũng không có đi? Nhìn xem dù gì ta đây cũng giúp mi cùng nhau chém quái  cũng nên xem xét chứ

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:… Được rồi…

Mạc Lục giao nộp nhiệm vụ sau tiếp nhận Nguyệt Hắc Phong Cao giao dịch cho mình mấy viên thuốc tẩy điểm pk sau lúc này mới đi theo người nào đó cùng đi phó bản.

Hai người đầu tiên là đi Bạch Vân Quan. Bởi vì Mạc Lục bản thân cực ít đi phó bản đi nhiều nhất cũng chính là mấy cái phó bản cấp thấp mà thôi. Thậm chí trước cùng Nguyệt Hắc Phong Cao đi phó bản phó bản lv 55 cũng là lần đầu tiên. Đương nhiên trước nàng lc chưa tới đương nhiên là không đi được, chẹp ~o (╯□╰ )o

Cho nên khi đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao mang theo nàng đi vào phó bản lv 58 mới có thể tiến vào sau nhìn exp nàng …và….

Nhưng là – -Trong phó bản nhìn thân thủ  hắc y thích khách anh dũng giết quái Mạc Lục phát hiện kinh nghiệm của mình rõ ràng nhưu vũ bão! Đợi đến khi nàng hiểu được hắn là cố ý mang mình đến hít kinh nghiệm nàng cũng không biết mình tại sao mình lại tức giận như vậy lập tức ở trong đội ngũ quát:

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: Nguyệt Hắc Phong Cao! ! ! Lão nương không cần nhà ngươi đồng tình! ! ! ! ! ! !

Nàng nói xong…. lập tức liền điểm rút khỏi phó bản. Có lẽ bởi vì nguyên nhân mình học tâm lí học nên nàng xưa nay không thích nội tâm của mình bị người ta khám phá. Còn có… nàng chán ghét loại cảm giác thương cảm bố thí này.

Nguyệt Hắc Phong Cao sau khi giải quyết đại boss thứ hai sau, mới rốt cục trả lời nàng:

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: dẹp… đừng tự mình đa tình~ mi không biết 1 chữ đồng tình này với ông đây cơ hồ là không?… Hơn nữa mi đừng nói sẽ không muốn max level cũng không cần thăng cấp đi? Về sau Phong vân OL còn có thể mở cấp 80, ông đây là nhân cơ hội ém kinh nghiệm trước ~

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: hơn nữa, mi nha không phải là còn nợ tiền ta sao? Cho mi cùng nhau vào phó bản đương nhiên cũng là hi vọng mi nhanh thăng cấp, kiếm nhiều tiền một chút sớm ngày đem nợ  trả sạch cho ta sao~

Mạc Lục nhiều lần suy nghĩ lời của hắn giống như có điểm có đạo lý. Hơn nữa nàng xem câu “Muốn nàng sớm ngày trả sạch tiền nợ” mới là nguyên nhân cơ bản hắn lần này mang nàng đi phó bản đi… ╭ (╯╰ )╮

Ai, đã như vậy…. nàng cũng chỉ biết tiếp tục cọ kinh nghiệm thôi ~

Xoát hết phó bản sau Nguyệt Hắc Phong Cao hỏi nàng có muốn hay không đi ngủ? Sau khi lấy được đáp án không sau liền lôi kéo nàng đi làm q hằng ngày.

Đợi đến xong qua cũng là gần 3 giờ sáng.

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : khuya lắm rồi, đi ngủ đi ~

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : lão nương học kỳ này chỉ còn lại tiết học tối mai, ta dự định trốn.

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : ― ― vấn đề là ngủ trễ đối với thân thể không tốt ~

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : nhà ngươi dự định đi ngủ?

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : ông đây buổi sáng ngày mai còn có giờ, thưc sợ sẽ xảy ra án mạng ~

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : ( ⊙o⊙ ) oa! Nhà trông côn đồ thế mà còn đi học? ? ? Quả thật là nhìn người không thể xem bề ngoài!

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :… Có cái gì kỳ quái đâu! Mi cũng không phải vẫn là sinh viên sao?

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : nhà ngươi và lão nương ta tại sao có thể đánh đồng? Nhà ngươi toàn thân phát ra hơi thở côn đồ có một chút nào giống sinh viên sao? Chúng ta liền không giống nhau vì lão nương ta toàn thân đều tràn đầy nồng nặc mùi sách~ (ˉ (∞ )ˉ )~

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : (#‵′ ) Móa! Ông đây đường đường thanh niên tốt đẹp, mi lại còn nói toàn thân ta tản ra hơi côn đồ … Mi có văn hóa hay không thế?

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : O__O “… Dạo này  lừa đảo quá nhiều, ngốc tử rõ ràng không thiếu… Nhà ngươi thật coi lão nương là kẻ ngốc? Còn thanh niên tốt đẹp ?… Trứng…vỏ cũng không dày đến thế đi!

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : -_-# thôi, ông đây nới chuyện với mi không có cách nào ra lí lẽ! ! ! Thế có ngủ hay không, ông đây đi ngủ đây!

[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] :… Thẹn quá hoá giận?

Mạc Lục vừa rồi phát ra tin tức, hệ thống lập tức nhắc nhở:

[hệ thống] : Đội trưởng Nguyệt Hắc Phong Cao đã logout, đội ngũ giải tán.

Mạc Lục tại chỗ không nói gì mở ra QQ ấn vào khung chít chát.

Nước biếc người ta quấn: “Uy, nhà ngươi sẽ không giận thật đó à ?”

Bởi vì không có người trả lời, nàng đành phải nói:

“Được rồi, ta cũng logout ngủ, ngủ ngon.”

Nói xong, thuận tay tắt đi QQ và rút khỏi trò chơi, tắt máy bò đi ngủ.

Đây là nàng lần đầu tiên không có cô bạn ‘Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt’ on game mà không thấy buồn.

Mà cho đến nàng out game một khắc kia, nhớ nick ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ list hảo hữu chỉ có một người duy nhất là ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ từ đầu đến cuối đều là xám.

20. Đánh cuộc

Mạc Lục vốn là định ngày này một cho hết. Ai ngờ chưa đến bốn giờ chiều  Mạc Lục đã bị 3 kẻ kia xách đi lên.

Lý do là tiết học cuối cùng tôi nay tạm thời hủy bỏ, vừa vặn là ngày lớp học tổ chức liên hoan. Mà phí liên hoan là của ai người đó tự chi cho nên, phải đi và phải đi. Một đám người tầng tầng lớp lớp đi ăn một bữa, sau đó lại đi Karaoke.

Tới gần tháng tốt nghiệp, tất cả mọi người đều phóng khoáng hơn, trong lúc có men bia rượu liền cùng thổ lộ với người trong lòng. Trong ánh đèn mê ly, những oan gia từ hồi năm nhất thế mà giờ đây rõ ràng không cẩn thận vừa mắt nhau.Vì vậy, trận liên hoàn kết quả cuối cùng chính là… phát triển ra tình yêu xế bóng.

>o<

Một đám người chơi đến gần 12 giờ mới trở về trường. Bởi vì phụ đạo viên trước đó cùng dì quản lí kí túc thông qua cho nên không cần lo lắng sẽ không được vào. Trong bốn người Mạc Lục uống rượu ít nhất, thật may là Thu Vân đầu cũng coi như thanh tỉnh cho nên hai người một tay đỡ một con quỷ say miễn cưỡng coi như tạm qua.

Trở lại phòng hai con con ma men ngủ vô cùng sâu, Thu Vân đi mệt cũng không lâu liền ngủ mất. Duy chỉ có Mạc Lục đầu càng lúc càng thanh tỉnh.

Vốn là tính toán mở máy tính lên game đi dạo vài vòng kết quả bi kịch phát hiện – - mạng yếu, phí mạng tháng này …. -_-||| Còn có vài ngày có thể về nhà lại đi giao tiên phí mạng thì thật sự là lãng phí …

Tìm tòi qua qua xem có cái gì có thể xem tạm ~ (o )/Mặc dù tốc độ internet có điểm chậm nhưng là dưới tình huống này có mạng hay không đều thế! Bất quá Mạc Lục vừa rồi mở ra vài trang web, ngay cả QQ cũng không kịp trèo lên thì lập tức bị bay mạng.

Mạc Lục lại đi tìm tòi, phát hiện không có gì, không có một cái nào có thể dùng. O (╯□╰ )o

Rơi vào đường cùng nàng đành phải tắt máy, tắm nước nóng sau đó đi ngủ. Từ đó mãi cho đến ngày nghỉ Mạc Lục đều chịu đựng không thể lên trò chơi.

Mấy ngày sau, Mạc Lục ngồi ở điểm chờ xe buýt cách trường học có một nam sinh viên rất khó chịu đàm luận chuyện mạng trường chen lấn chậm quá. Chủ điểm chính là của hắn vô mạng cắm sau mười hai giờ đồng thời bị bốn người chen thi nhau vào kết quả làm cho tại trong game hắn kẹt bị người ta chém chết… Hắn dưới cơn nóng giận đem tất cả mọi người đạp cho mạng bị đơ, đó thì lập tức sửa lại ký tên: khiếp trước không ai là thiên sứ cả, nhất là chen lấn mạng của người khác!

Ngồi ở trước Mạc Lục nghe được lời nói vô cùng ngạn ngữ này nàng nghĩ mình sẽ không phải trùng hợp cũng là 1 trong thiên sứ này đi? Bởi vì phòng của nam sinh kia ở tầng trên phòng của các nàng…

Về đến nhà mang bao đồ để xuống 1 cái là Mạc Lục nhảy lên on game ngay tức khắc.

Không có mang 1 tuần rất là hoài niệm nha.

Nàng vừa lên lập tức nhận được tin nhắn từ ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: mi gần đây làm gì? Lâu như vậy không thấy mi on?

Mạc Lục nhìn thoáng qua tin, không hề nghĩ ngợi trả lời câu:

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : đi tán gái

-_-! Cho nên nói…. sẽ bị hiểu lầm nhân yêu, lần sau có nói mình là con gái hắn cũng không tin cho coi…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :có phải mi là bị gái cho rớt đi?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: +_+ nhà ngươi sao biết rõ? Chẳng lẽ nhà ngươi thường xuyên bị gái trêu chọc? ? ?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Ông đây từ trước đến nay giữ mình trong sạch, cũng không bừa bãi quan hệ nam nữ nha.

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: vạn năm độc thân…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:…

╭ (╯╰ )╮ Nguyệt Hắc Phong Cao đồng chí bày tỏ, chính mình mỗi lần cùng cái tên chẳng ra nhân yêu này nói chuyện áp lực rất lớn nha… Hơn nữa mỗi lần giao tranh, kẻ không biết nên nói gì nhất định sẽ là hắn… Lần đầu tiên trong đời hắn có cảm giác nguy hiểm a.

Đúng lúc Quân Thiếu Liễm từ sau lưng Nhạc Hằng đang nhìn đến chữ “vạn năm độc thân” này đưa tay vỗ vỗ vai người nào đó mỉm cười nói:

“A Hằng, cô gái này nhìn vấn đề lập luận rất sắc sảo. Tôi cảm thấy ông có thể trực tiếp đem cô ta thu về…”

“Cô gái? Quân Thiếu Liễm đồng chí, mắt cậu để đâu đó? Người này nếu là nữ, ông đây thay cậu làm trâu làm ngựa một tháng!”

“Cậu nói thật?” Quân Thiếu Liễm như cười như không nhìn hắn.

Nhạc Hằng bị hắn nhìn có chút sợ hãi, nhắm mắt nói:

“Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đó! Người này nếu là nữ, lão tử tùy cậu khổ sai ba ngày, ok!”

Quân Thiếu Liễm tay vuốt cái cằm, trầm tư hai giây, nói:

“Mặc tôi sai khiến ha ha coi như xong, cậu nếu bị thua đi ra thao trường trần truồng chạy một vòng rồi trở lại đi.”

“Ok!”

Lấy được khẳng định sau, Quân Thiếu Liễm đưa tay đẩy kính mắt , ánh mắt  thoáng hiện lên một tia giảo hoạt.

Mà Nhạc Hằng đồng chí tựa hồ cảm thấy ở đâu có vẻ không ổn, lần nữa nghiêng đầu liếc mắt ngồi trở lại trước máy tính, đột nhiên bắt đầu có chút hối hận nói ra ok …

Bởi vì quen bạn mình nhiều năm như vậy hiểu rõ tên kia không nắm được phần thắng thì hắn không quyết định như thế…

o (>﹏< )o vì vậy, Nhạc Hằng vẻ mặt rất không bình tĩnh ngay lập tức quyết định trước đi thám thính hư thật! ! ! Dù sao là vấn đề sống còn a…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: này, ta hỏi cái, mi học ngành gì ?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: tâm lý học ~ như thế nào…. đột nhiên phát hiện mình rất sùng bái lão nương sao?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:…Trường nào? Có cơ hội ca ca đây tìm mi gặp mặt luận bàn một tý.

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: nhà ngươi cũng học tâm lý ?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ah, cũng gần thế

-_-||| Trong quản lý học cũng có được học qua tâm lý học, dù sao cũng có dây mơ rễ má đi… Cho nên hắn cũng không tính là đang nói xạo.

Lúc đó trước máy tính Mạc Lục nhìn đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao hàm hồ trả lời, lập tức trúng tim đen nói:

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: gần thế là có sự khác biệt rất lớn! Nghĩ lừa lão nương? Không có cửa đâu…

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: a.., hai ta quen như vậy, hỏi học trường nào mà thôi, cũng không phải đại sự?

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: ╭ (╯╰ )╮ hai ta giống như là không có quen thuộc đến mức đó đi?

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: nha… phi! Lần trước mi không phải là còn nói hai ta rất quen thuộc sao?

Mạc Lục chứng kiến những lời này, vô ý thức đối với màn hình máy tính giả làm cái cái mặt quỷ.

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: hắc hắc ~ này hoàn toàn là hai chuyện khác nhau ~

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: hẹp hòi! Nói một chút cũng sẽ không chết…

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: Vạn nhất lão nương nói cho nhà ngươi, về sau không cẩn thận đắc tội với nhà ngươi, nhà ngươi tìm tới chém ta thì sao?

Trước máy tính người nào đó chứng kiến câu trả lời của Mạc Lục khóe miệng giật giật. Vị này sức tưởng tượng thực không phải bình thường … Hơn nữa vì sao hắn hiện tại càng nhìn càng cảm thấy khả năng Nước biếc người ta quấn người này là nữ rất lớn…

(@﹏@ )~ kẻ này không phải là nữ, kẻ này không phải là nữ… Người nào đó ở trong lòng mặc niệm N lần, sau đó lại đi hỏi lại một lần vấn đề này.

[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: Ta nói… Tiểu Lục này… Kỳ thật mi chính là nhân yêu đi? !

[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : (‵o′ )Má! ! ! ! Côn đồ, nhà  ngươi mai đi SHI đi…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro