tinh khong chi duc 246-255

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên tàu Đồng Minh 01 đang dừng chờ ở một địa điểm bí mật thuộc thiên hà XY-1986.

Những tiếng đích đích vang lên liên tiếp cắt ngang cuộc nói chuyện trong văn phòng, nhắc nhở chủ nhân rằng có một cuộc gọi đang đến, phu nhân Almeida khẽ nghiêng người với vị khách, một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, biểu thị xin lỗi rồi người lãnh đạo Đồng Minh đứng dậy, đi đến bên bàn làm việc, đưa mắt nhìn thiết bị liên lạc, đó là của trợ lý của bà, trung úy Dicken.

“Có chuyện gì thế, Dicken?” Bà ấn nút kết nối liên lạc.

“Phu nhân…” Khuôn mặt của trung úy xuất hiện trên màn hình. “Rất xin lỗi đã quấy nhiễu, nhưng người đã dặn trước rằng khi hạm đội đến thì báo cho người, hiện bọn họ đã tới rồi.”

“Xin cám ơn, trung úy, tôi sẽ đến ngay!” Phu nhân Almeida gật đầu nói. “Hệ thống liên lạc xuyên siêu không gian mới được cải tạo đến đâu rồi?”

“Đang được tiến hành, thưa phu nhân. Trước mắt mọi việc đều thuận lợi, tiến sĩ Li Puman dự đoán, chậm nhất là ba tiếng nữa có thể tiến hàng thử nghiệm, đương nhiên là nếu không có vấn đề gì bất ngờ xảy ra.” Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Khẩn trương tiến hành, nếu có gì tiến triển hoặc có vấn đề gì thì báo ngay cho tôi, chúng ta làm lâu như thế, người bạn của chúng ta cũng có thể cảm thấy sốt ruột rồi!”

“Vâng, thưa phu nhân!”

Bà quay người lại, trên khuôn mặt hiện rõ nét vui sướng và tự hào. “Xem ra công tác cải tiến hoàn toàn thuận lợi, thêm mấy tiếng đồng hồ nữa chúng ta có thể thực hiện việc thử nghiệm thông tin rồi, có điều trước khi thử nghiệm, ngài Landry, không biết tôi có được vinh hạnh mời ngài cùng đến dự một buổi lễ nhỏ chào mừng các hạm đội đã chiến thắng trở về?”

“Vô cùng vinh hạnh, thưa phu nhân!” Người đàn ông lễ phép đứng lên, mỉm cười nói. “Trước khi xuất phát chúng tôi đã biết Đế Quốc đang thực hiện một cuộc tấn công toàn diện trên quy mô lớn vào quý quân, phía chúng tôi cũng rất quan tâm theo dõi vấn đề này đồng thời thấu hiểu hoàn cảnh gian nan của quý quân đang gặp phải. Đáng tiếc rằng suốt cả hành trình tôi không được biết thêm tin tức gì, nhưng phu nhân đã nói đến chiến thắng, xin cho tôi được mạo muội đoán rằng, quý quân nhất định đã phá tan chiến dịch của Đế Quốc có phải không?”

Đối diện với những lời chúc mừng, phu nhân Almeida chỉ khẽ cười một tiếng. “Làm sao có thể nhanh thế được? Nhưng chúng tôi đã thu được những thắng lợi không nhỏ, trong bốn hạm đội xâm nhập, chúng tôi đã hoàn toàn tiêu diệt một hạm đội mạnh với trung tâm là bốn chiếc thái không mẫu hạm, nhưng cho dù đã đạt được thắng lợi như vậy, Đế Quốc vẫn nắm giữ ưu thế tuyệt đối với chúng tôi, thêm vào việc bị buộc phải rời bỏ thiên hà New Siberia, tổng bộ mới vẫn chưa được xây dựng, chúng tôi đang đối mặt với tình huống rất khó khăn.

“Có điều, chúng tôi có lòng tin, nếu Đồng Minh đã có thể tiêu diệt được một hạm đội Đế Quốc, chúng tôi có thể tiêu diệt được thêm một hạm đội nữa, cơm cũng phải ăn từng miếng, ngài nói có đúng không?” Đưa mắt nhìn người đàn ông một cái, phu nhân Almeida muốn gửi đến ông ta sự kiên cường và tự tin, cũng như ý chí sắt đá của Đồng Minh, mời ông ta thăm quan hạm đội cũng có ý nghĩa tương tự.

“Vâng, thưa phu nhân, tôi không thể không nói rằng, trong tình huống viện trợ thiếu thốn, quý quân có thể thu được một kết quả như thế thật khiến người ta phải cúi đầu khâm phục, hôm nay những gì tôi nghe thấy, nhìn thấy đều vượt xa sự tưởng tượng của bản thân, thật không thể tin được sức mạnh và sự kiên cường của Đồng Minh, tin rằng những người ở nhà khi xem báo cáo của tôi cũng phải giật mình.” Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Tuy nhiên đã thu được những thắng lợi to lớn, nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ, sự viện trợ và ủng hộ của các bạn cũng là điều không thể thiếu đối với chúng tôi…”

“Tôi hiểu điều đó, thưa phu nhân! Tôi cũng hiểu ý kiến của các nhà lãnh đạo Liên Bang, phương châm cơ bản là dồn hết sức mạnh có thể để viện trợ cho các bạn, nhưng trước mắt chúng tôi đang ở trong tình trạng có tâm mà không có sức, một khi chưa có được một tuyến viện trợ an toàn, tất cả vật tư, nhân viên, thậm chí chiến hạm đều không thể đến được. Hôm nay, tôi cũng phải khó khăn lắm mới đến được đây, những gì có thể mang theo không nhiều, chỉ có các tư liệu về hệ thống liên lạc siêu không gian mới, điều này có thể giúp chúng ta khôi phục lại sự liên lạc và thông tin tình báo giữa hai bên…”

Hai người vừa khẽ nói chuyện vừa đi theo hành lang đến khu vực đã được chuẩn bị cho buổi lễ…

Ở tầng trên cùng trong khu chỉ huy của tàu Đồng Minh 01, vô số những sĩ quan Đồng Minh trong lễ phục chỉnh tề đứng nghiêm bên các cửa số lớn bên mạn tàu tạo thành đội danh dự, những người lính đứng nghiêm với ánh mắt nhìn thẳng, cảnh tượng ấy không chỉ có trên Đồng Minh 01 mà còn có trên tất cả những chiến hạm tham gia lễ chào mừng. Dưới sự tổ chức chu đáo của thiếu tướng Aosikanni, bất luận là tuần dương hạm, khu trục hạm hay các tàu hộ vệ và tàu vận tải đều xếp thành hai hàng đối xứng nhau, giữa chúng là một hành lang lớn đủ để cho các chiến hạm đi qua, họ đứng đó chờ những đồng đội chiến thắng trở về trong buổi lễ diễu binh.

Những hạm đội vừa dành được thắng lợi huy hoàng từ xa đã tập hợp lại hoàn tất, tạo thành một đội hình hàng dọc kéo dàu, đi đầu là hạm đội 3 với kỳ hạm Người Giải Phóng dẫn đầu, sau đó là hạm đội 4, 5, 7 và hạm đội 9, hàng trăm chiếc Tia Chớp vây quanh cách chiến hạm hộ vệ tạo thành một dãy dài như vô tận. Với nhiều người, đây là lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy Đồng Minh triển khai thực lực hùng hậu của mình, điều đó khiến họ kinh ngạc đồng thời sung sướng, tự hào cùng với sự tư tin tăng lên.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, chiếc tàu đầu tiên tiến vào hành lang duyệt binh là Người Giải Phóng, cùng với mệnh lệnh, tất cả mọi người đều đưa tay lên chào, các quan chức không phải là quân nhân đặt tay lên ngực trái, dùng nghi lễ trang trọng nhất gửi đến những người vừa chiến thắng.

Từng chiếc tàu một đi qua…

Dưới con mắt của mọi người, hầu như mọi chiến hạm đều vẫn còn có thể nhìn thấy được những vết xước và vết thương trên thân, bọn họ chưa có thời gian để sửa chữa và sơn sửa lại, nhưng điều đó không ảnh hướng đến cái nhìn của mọi người mà chỉ tăng thêm sự chân thật, phản ánh một chiến thắng gian khổ.

Chiếc Tia Chớp màu đen của Thụy Sâm và chiếc Tia Chớp màu phấn hồng của Sonia, một phải một trái kèm sát hai bên tàu Đại Thiên Sứ tiến vào hành lang duyệt binh, với ánh mắt sắc sảo của một phi công chiến đấu, Thụy Sâm nhanh chóng nhận ra trên tàu Đồng Minh 01, giữa đoàn người có một dáng người cao cao trong bộ váy trắng trang nhã đang lặng lẽ đặt tay lên ngực nhìn theo hạm đội, anh cũng có thể cảm thấy nụ cười và sự tự hào của người chỉ huy cao nhất của Đồng Minh, cẩn thận dùng tay phải khống chế chiến đấu cơ, Thụy Sâm đưa tay trái lên vành mũ, gửi đến phu nhân Almeida sự kính trọng của mình.

Thụy Sâm không chú ý đến người đang đứng bên cạnh phu nhân Almeida, dù sao thì khoảng cách cũng còn khá xa, đến khuôn mặt của phu nhân anh cũng còn không nhìn rõ, nhận ra bà cũng chỉ dựa vào bộ trang phục đặc trưng và ánh mắt chăm chú mà thôi. Với những người đứng bên canh, anh chỉ đảo mắt qua, dù sao anh cũng không cảm thấy họ chú ý đến anh.

Người đàn ông đến từ Liên Bang cũng thật sự không chú ý đến Thụy Sâm, ông ta chỉ hơi ngạc nhiên nhìn hai chiếc Tia Chớp với màu sơn lạ mắt một chút rồi tập trung vào chiếc chiến hạm khổng lồ.

Điều khiến ông ta chú ý là chiếc thái không mẫu hạm, không giống như hai chiếc thái không mẫu hạm lớp Kẻ Đột Kích vừa mới qua, chiếc tàu này thuộc lớp Đế Quốc.

“Chiếc chiến hạm mang số SC-3 là tàu Đại Thiên Sứ đúng không thưa phu nhân?” Người đàn ông từ từ hỏi.

Thực ra ông ta hỏi là thừa, trên nên trắng của tàu, hai hàng chữ SC-3 và Đại Thiên Sứ nổi bật lên, thậm chí còn có thể nhìn rõ hơn cả chiến đấu cơ của Thụy Sâm, ông ta chỉ muốn hỏi lại cho chắc.

“Đúng vậy, ngài Landry, có chuyện gì chăng?” Phu nhân Almeida cảm thấy hơi ngạc nhiên, điều đó chẳng phải đã quá rõ ràng sao? Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Không có gì! Tôi chỉ thấy lạ là nói không cùng lớp với các thái không mẫu hạm khác của Đồng Minh mà thôi, phu nhân, người có thể cho tôi biết tên thuyền trưởng của tàu không?” Qua giọng nói có thể nhận thấy một chút mong đợi.

“Đương nhiên, đó cũng chẳng phải là chuyện gì bí mật lắm, trung tá Diêu Phi Luân, thuyền trưởng tàu Đại Thiên Sứ kiêm quyền tư lệnh hạm đội độc lập cơ động số 5, nói cho cùng, cô ấy cũng có thể nói nguyên là sĩ quan Liên Bang đấy!”

“Quả là cô ấy, Phi Luân tiểu thư bình an vô sự là tốt rồi, nghị sĩ Diêu và tướng quân Hamilton cuối cùng cũng có thể yên tâm.” Người đàn ông vui vẻ nói.

“Xem ra nhiệm vụ lần này của ngài không chỉ đơn giản là cung cấp cho chúng tôi tài liệu về thiết bị liên lạc mới, đúng không ngài Landry?”

“Không! Không! Nhiệm vụ chính thức chỉ có thế, có điều trước khi xuất phát tướng quân và nghị sĩ đều có dặn dò tôi lưu ý chiếc thái không mẫu hạm này, phu nhân cũng biết đấy, chúng tôi đã mất liên lạc với quý quân từ lâu, ngài nghị sĩ rất quan tâm đến tình trạng của con gái, âu đó cũng là lẽ thường tình.”

“Chỉ cần hệ thống liên lạc xuyên siêu không gian mới được hoàn thành, ngài nghị sĩ sẽ rất nhanh được gặp mặt con gái thôi, mới có vài năm, thậm chí nghị sĩ Diêu chắc chắn không thể ngờ con gái mình đã trở thành thuyền trưởng một thái không mẫu hạm, thậm chí còn là một tư lệnh hạm đội, không chỉ có thế còn dẫn dắt hạm đội thu được nhiều chiến công huy hoàng, tôi thật mong sớm được nhìn thấy nét mặt của nghị sĩ Diêu khi đó.” Phu nhân Almeida cười cười nói.

“Đúng là không thể tưởng tượng được, tôi nghĩ ngài nghị sĩ cũng rất kinh ngạc.” Người đàn ông thật thà trả lời. “Trước đây chúng tôi cũng dự đoán tiểu thư Phi Luân đang ở trên tàu nhưng tối đa cũng chỉ có thể đoán cô ấy là thuyền trưởng của tàu mà thôi, phu nhân cũng biết đấy, với tuổi của cô ấy mà chỉ huy một chiếc thái không mẫu hạm ở Liên Bang cơ bản là không có khả năng, khi còn ở Liên Bang, cô ấy chỉ là thuyền trưởng một tuần dương hạm cũng đã là cực kỳ đặc biệt, đừng nói đến tư lệnh hạm đội nữa, xin thứ lỗi cho tôi mạo muội, trước đây cô ấy đảm nhiệm thuyền trưởng một tuần dương hạm chủ yếu là do thân phận đặc biệt cùng điều kiện thành lập trung đội Lam Thiên Sứ có toàn là các nữ phi công.”

“Chúng tôi không như các bạn, Đồng Minh thiếu người mà, chỉ có thể đặc cách đề bạt, chỉ cần có năng lực, chúng tôi không để ý lắm đến tuổi tác và giới tính, hơn nữa trung tá Phi Luân có nhiều người giúp đỡ, những người nguyên ở trung đội Lam Thiên Sứ trước đây cũng đều ở trên tàu đó, chúng tôi còn phái phi công giỏi nhất của Đồng Minh đảm nhiệm chức vụ phi đội trưởng, sự thật đã chứng minh, cô ấy hoàn toàn đủ năng lực, nếu ở lại Liên Bang thì thật là lãng phí tài năng, dù sao cũng phải cảm tạ Liên Bang đã đào tạo cho chúng tôi một tư lệnh hạm đội xuất sắc.”

“…” Người đàn ông không biết nói gì chỉ cười trừ, ông ta còn không phân biệt được câu nói cuối cùng của phu nhân Almeida là cảm tạ hay trào phúng.

247

Cuối cùng cũng hoàn thành rồi! Có thể bắt đầu thử nghiệm toàn hệ thống rồi!” Nhìn trên màn hình thể hiện dòng chữ ‘Hệ thống kiểm tra hoàn tất, toàn hệ thống bình thường’, tiến sĩ Li Puman khẽ đưa tay day day đôi mắt đã mỏi nhừ, quay đầu lại nhìn phu nhân Almeida gật gật đầu. “Có thể bắt đầu được rồi, ngài Landry.”

“Được thưa phu nhân.”

Người đàn ông đến từ Liên Bang đi tới trước bàn điều khiển, bắt đầu thao tác các thiết bị, phía sau ông ta là các nhân vật cao cấp của Đồng Minh, bao gồm cả phu nhân Almeida, đều kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng cũng hoàn thành, người đàn ông khẽ lẩm bẩm “Đừng làm ta thất vọng nhé, cưng!” Cùng với đó ông ta đưa tay ấn nút phát.

Ngài Landry quay đầu lại nói. “Tin tức hiện đang được liên tiếp phát đi, ở mỗi thiên hà biên giới của Liên Bang đều đã thiết lập các trạm thu tín hiệu siêu không gian cải tiến, bây giờ chỉ còn chờ xem ai là người có may mắn liên hệ đầu tiên với chúng ta, sau khi thiết lập được kênh liên lạc hai chiều, chúng ta sẽ…”

“Đích!” Một tiếng rít chói tai vang lên kích thích thần kinh mọi người, đây chẳng phải là tin tốt gì bởi lẽ trên màn hình nhanh chóng hiện lên dòng chữ “Sai sót! Không thể thiết lập được kênh siêu không gian, tin tức không thể phát đi!”

“Chết tiệt!” Nét mặt của Landry cứng lại, tuy không mấy ai hy vọng lần thử đầu tiên sẽ thành công. những kỹ thuật mới đều phải qua nhiều lần điều chỉnh mới đạt được mức chuẩn xác, nhưng trước mặt bao nhiêu quan chức Đồng Minh, có cả người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh ở đây mà phạm phải sai lầm kiểu đó dù sao cũng khiến anh ta cảm thấy mất mặt và xấu hổ. Trước đây thí nghiệm ở Liên Bang làm gì có chuyện phiến toái như thế?

Sau một hồi kiểm tra chi tiết, xác nhận vấn đề không ở hệ thống phần cứng, ông ta hạ lệnh. “Điều chỉnh tần số tín hiệu, thiết lập lại kênh siêu không gian, tăng công xuất phát…”

“Đích!” Tiếng rít lanh lảnh lại vang lên như dội một gáo nước lạnh vào ngọn lửa hy vọng của mọi người…

Hết lần thất bại này đến lần thất bại khác, điều này khiến tiến sĩ Li Phuman, ngài Landry và các kỹ thuật viên Đồng Minh hơi có vẻ sốt ruột, bọn họ không ngừng đi tìm nguyên nhân, phân tích vấn đề, điều chỉnh hệ thống, bận rộn không ngừng. Tuy hệ thống điều hòa luôn giữ cho nhiệt độ phòng ở mức thích hợp nhất là 20 độ, nhưng không ít người có cảm giác bản thân nó cũng bị hỏng, nhiều vầng trán đã bắt đầu xuất hiện những lớp mồ hôi mỏng, còn các quan chức Đồng Minh vốn mang đầy hy vọng tới đây cũng đã xuất nét sốt ruột và nôn nong trên khuôn mặt, có người đã bắt đầu nghĩ xem liệu có nên rời phòng một chút không, nhưng cuối cùng họ vẫn ở lại vì phu nhân Almeida cũng đang bình tĩnh đứng đó, không lên tiếng thúc dục cũng chẳng tỏ vẻ gì là sốt ruột, bà chỉ lẳng lặng đứng chờ.

Sự trấn tĩnh và kiên nhẫn của bà cuối cùng cũng được đền đáp, các kỹ thuật viên dần khôi phục lại sự bình tĩnh, bọn họ không vội vàng điều chỉnh nữa mà hội ý một chút rồi mới bắt tay vào làm.

Căn phòng thật yên tĩnh, tiếng rít cảnh báo chói tai cuối cùng lại không làm phiền thần kinh mọi người, nhìn những dòng chữ liên tục chạy xuống trên màn hình, mọi người lại bắt đầu dâng lên hy vọng, có lẽ lần này sẽ thành công.

“Đích!” Tiếng chuông lại vang lên, lần này tương đối nhẹ nhàng hơn, hoặc chí ít trong lòng mọi người cảm thấy như thế, bởi lẽ trên màn hình xuất hiện dòng chữ “Tin tức đã phát đi, xin chờ đợi…”

“Tốt lắm! Cuối cùng cũng có thể dùng rồi, tin tức đã phát đi!” Landry vuốt nhẹ lớp mồ hôi trên trán. “Chúng ta bây giờ chỉ có thể chờ đợi.”

“Dự kiến khoảng bao lâu mới có hồi âm?” Phu nhân Almeida cuối cùng cũng phá tan sự trầm mặc hỏi.

“Thật sự mà nói là không ai có thể biết được, lần đầu tiên là phiền toái nhất, có khi chỉ cần dăm phút, cũng có khi là hàng giờ, thậm chí có thể không có hồi âm, mấu chốt là ở chỗ tín hiệu của chúng ta có thể được các trạm thu bắt được hay không, khi còn ở Liên Bang, trong các thí nghiệm đều tương đối thuận lợi thiết lập liên hệ…”

“Đó chỉ là thí nghiệm, còn lần này là thực chiến. Chúng ta đều biết rằng ở biên giới, Đế Quốc không ngừng thực hiện gây nhiễu và ngăn chặn các tín hiệu truyền đi, do đó chúng ta ở đây ngoài việc xuyên qua vùng siêu không gian còn phải đối phó với sự gây nhiễu của Đế Quốc nữa. Mặc dù trong các thí nghiệm ở Liên Bang đã thực hiện việc mô phỏng đột phá sự gây nhiễu của Đế Quốc những đó vẫn chỉ là mô phỏng, Liên Bang hiểu rõ các kỹ thuật gây nhiễu của mình còn với các thủ đoạn của Đế Quốc thì không dễ dàng như thế.” Tiến sĩ Li Puman nói. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Dường như cảm thấy cách nói của mình quá tiêu cực, ông lắc đầu không nói nữa, chuyển sang một đề tài khác. “Ở gần chúng ta nhất có biên giới tiếp giáp với Liên Bang là thiên hà Corkran, ở đó có hai cổng siêu không gian quan trọng, hướng tới thiên hà New Guangzhou và thiên hà New Nanning, nếu như không có gì bất ngờ, tín hiệu của chúng ta sẽ do hai thiên hà ấy thu được.” Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thiên hà Corkran, thiên hà New Guangzhou…, đúng rồi, còn có cổng siêu không gian JP7, những cái tên ấy một thời gian trước bà đã từng nghe đến. Cố lục lọi trong trí nhớ, phu nhân Almeida khẽ cười một tiếng, đó chính là nơi Thụy Sâm và một cô nàng của cậu ta gặp gỡ lần đầu. Trước đây khi xem lý lịch của họ bà còn cảm thấy ngạc nhiên sao lại có sự trùng hợp đến thế? Nếu có thể làm thành một bộ phim nhất định sẽ sốt vé.

“Đích đích đích đích đích......." Cùng với một loạt âm thanh vang lên là ánh sáng chớp nháy trên màn hình, hai lần nhắc nhở khiến mọi người không thể quên sự quan trọng của nó.

“Xem ra chúng ta thu được cái gì đó, hiện đang tiếp nhận dữ liệu.” Một kỹ thuật viên nói. “Nhanh xem đó là ai…”

Thời gian thu được tín hiệu trả lời còn nhanh hơn nhiều so với sự tưởng tượng của họ.

“Không sai! Là bọn họ, tuy tín hiệu không mạnh lắm nhưng cũng đủ nhận ra, tín hiệu nhận dạng… để tôi xem nào, a ha, đó là trạm không gian Bạch Vân nằm ở thiên hà New Guangzhou! Bọn họ thu được tín hiệu của ta rồi, quá tốt rồi, cuối cùng cũng đã liên hệ được với Liên Bang, không ngờ nhiệm vụ lần này của tôi lại dễ dàng đến thế, ấy vậy mà khi xuất phát có người còn nhắc tôi lập lại di chúc…” Landry vui mừng hoa tay múa chân.

“Cám ơn ngài Landry, cám ơn sự mạo hiểm sinh mạng của ngài vì Đồng Minh và Liên Bang, chiến công của ngài sẽ mãi được ghi nhớ trong lịch sử.” Phu nhân Almeida khẽ nghiêng mình cảm tạ.

“Không… thưa phu nhân, người đã quá khách khí rồi, đó là chức trách của tôi.” Người đàn ông vội vàng nói.

Vị phu nhân chỉ khẽ mỉm cười, bà nói tiếp. “Để chúng ta xem xem, ở đầu Liên Bang đang chờ đợi chúng ta là ai.”

“Xin chờ một chút thưa phu nhân, hiện đang thiết lập kênh liên lạc hai chiều, một lát nữa sẽ có hình ảnh…”

Màn hình chớp lên mấy cái, rồi một khuôn mặt mờ mờ hiện lên, cùng với sự điều chỉnh của các kỹ thuật viên, hình ảnh cuối cùng cũng ổn định, tín hiệu gây nhiễu biến mất, hình ảnh sắc nét dần, có thể nhận ra đó là một trung tá Liên Bang.

“Trung tá, tôi là Elena Tibia Almeida, rất hân hạnh được gặp ngài.” Phu nhân mỉm cười nói.

Vị trung tá lặng người đi một chút rồi đôi mắt chợt mở to, xem ra giật mình không ít, hiển nhiên ông ta biết người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh là ai, chỉ có điều ông ta không ngờ người phụ nữ trước mặt là một nhân vật cùng cấp với Chủ tịch Nghị viện và thượng tướng Hamilton, bình thường hững nhân vật như thế một trung tá nho nhỏ như ông ta không có hy vọng được gặp, chỉ không ngờ giờ đây bà lại xuất hiện ngay trước mặt, lại còn lên tiếng chào hỏi. Trung tá khó khăn lắm mới nói được lên lời. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Xin kính chào phu nhân, được nhìn thấy người là vinh hạnh của tôi…”

--------------------------------------------------

Trên khoang chỉ huy tàu Đại Thiên Sứ.

“Tình huống có thể nói là tương đối ổn, chúng ta hầu như đã thành công khống chế tàu Tinh Tọa rồi.” Thụy Sâm đang ngời nói chuyện với Phi Luân về tình huống. “Tuner đã chỉ huy đội đột kích không chế khoang chỉ huy và tiếp quản hệ thống thông tin, từ hạm đội của tướng quân Martin, các đội đột kích cũng đã chiến lò phản ứng, động cơ v.v… bên tình báo đã tích cực biến đổi trình tự, thu thập tin tình báo… Những người khác lo việc sơ tán người trên tàu Tinh Tọa sang các chiến hạm khác, một bộ phận thì khá là ngoan ngoãn, chỉ có số ít là làm loạn và phá hoại, nhưng trước đó đã bị thuyền trưởng Thunler không chế hết cả, như thế cũng bớt cho ta khối chuyện phiền toái… Do đó công việc của anh khá là nhàn nhã.”

“Chỉ tiếc tàu Tiên Phong.” Thụy Sâm lắc lắc đầu, tỏ vẻ tiếc đứt ruột. “Đám nhóc con đó ra tay nhanh quá, nếu không bây giờ chúng ta đã có đến hai chiếc thái không mẫu hạm rồi.”

“Anh cũng đừng có tham quá!” Cô gái đối với sự tiếc nuối của người yêu cảm thấy chẳng còn gì để nói. “Có thể chiếm được một chiếc đã cực kỳ may mắn rồi, nếu là hai chiếc thái không mẫu hạm công việc sẽ còn nhiều gấp đôi. Những biến cố có thể xảy ra cũng nhiều hơn nhiều, thậm chí đến bây giờ em còn không tin nổi là sự việc lại thuận lợi như thế.”

“Thuyền trưởng, có liên lạc!” Sĩ quan phụ tá trung úy Aidi Ta thấp giọng gọi cô. “Từ Đồng Minh 01 truyền sang, phu nhân Almeida muốn nói chuyện với chị.”

“Ừm! Biết rồi!” Cô gái gật gật đầu, quay sang Thụy Sâm nói. “Cứ thế nhé, sớm đi nghỉ đi! Hết!”

“Yên tâm! Sẽ xong ngay thôi! Hết!”

“Cho lên màn hình!” Phi Luân quay đầu nói với sĩ quan thông tin.

“Phi Luân, chúc mừng cô!” Câu mào đầu của phu nhân khiến cô gái ngạc nhiên.

“Chúc mừng chuyện gì thưa phu nhân?” Cô gái nghi hoặc hỏi, bởi vì trận đại thắng vừa rồi sao, nhưng đã tổ chức chúc mừng chung rồi mà?

“Xin lỗi cho tôi được giữa bí mật. Tôi có một cuộc nói chuyện riêng cần gửi cho cô. Là liên lạc riêng.” Trên khuôn mặt của vị phu nhân hiện lên nét cười thần bí.

“Liên lạc riêng? Cái này… Tôi sẽ về phòng xem nhé. Aidi Ta, chuyển thông tin đến phòng thuyền trưởng!”

Liên lạc riêng? Nhưng là ai? Cô gái nghĩ mãi mà không ra, ở Đồng Minh còn có ai muốn liên lạc riêng với cô, loại liên lạc đó thông thường chỉ có người nhà gọi cho nhau, những ở Đồng Minh cô còn có người nhà nào? Những người thân mật nhất chỉ có Sonia, Thụy Sâm và mấy chị em Lam Thiên Sứ, nhưng đây chắc chắn không phải là họ, còn có ai nữa đây?

Khi khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trên màn hình, plphầu như không tin vào mắt mình, khi chắc chắn đó không phải là một giấc mơ, cô gái không nén được đưa tay lên mặt hai dòng nước mắt lăn dài theo gò má trang min.

248

Làm sao vậy, Phi Luân?" Thụy Sâm nhìn kỹ hai mắt người yêu, rốt cục anh chàng cũng phát hiện có gì khác thường ở cô gái, nét mặt khác hẳn với mấy phút trước khi hai người nói chuyện, trên mặt có chút kích động, hân hoan, nhưng không thể dấu được ánh mắt áy náy và khổ sở, đôi mắt hơi sưng đỏ...

"Em khóc à? Phi Luân? Vừa rồi có chuyện gì xảy ra?" Thụy Sâm cả kinh, nhớ lại vừa rồi, có thông tin từ phu nhân Almeida, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì? Phu nhân Almeida đã nói gì?

" Không có việc gì, Thụy Sâm, em không sao...... Không có việc gì..... Thật sự là không có việc gì, em vui còn không kịp đâu, sao lại khóc được?" Phi Luân dùng sức chớp chớp hai mắt," Em đang vui lắm, thật sự rất....." Cô gái không thể miêu tả được sự kích động trong nội tâm mình.

"À? Vậy là tốt rồi!" Thụy Sâm bán tín bán nghi, có điều sự sung sướng phát ra từ nội tâm cũng như biểu hiện hưng phấn của cô gái quả thật không giống như giả vờ." Nhưng, có chuyện gì khiến cho em vui còn không kịp?" Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Ở đây khó mà nói hết, có điều anh sẽ rất nhanh biết thôi, tý nữa em sẽ nói, bây giờ... bí mật" Nghe xong những lời này, Thụy Sâm hoàn toàn yên tâm, đây không phải là sự giả vờ miễn cưỡng, có thể làm cho Phi Luân chuyển biến rất nhanh sang cái điệu nghịch ngợm này, cho dù là chuyện xấu, hẳn cũng không mang tính ‘phá hoại’ cao.

"Đúng rồi, tàu Tinh Tọa thế nào rồi?" Cô gái tiếp tục hỏi.

"Em vừa mới hỏi qua mà? Mới có vài phút trước? Em chỉ có thể nói, sắp xong rồi, còn chính xác bao lâu nữa, anh cũng không biết, nhưng hẳn là không quá hai giờ."

"Tốt lắm, anh bàn giao chuyện của tàu Tinh Tọa cho thượng úy Turner phụ trách rồi quay về tàu Đại Thiên Sứ, những chuyện còn lại hẳn là thượng úy có thể xử lý, em và anh, lúc 10 giờ 15 phải có mặt ở Đồng Minh 01 để tham dự một hội nghị quan trọng." Cô gái trịnh trọng nhấn mạnh một câu," Cực kỳ quan trọng, tham dự hội nghị ngoài phu nhân Almeida, các tư lệnh hạm đội và phi đội trưởng đều phải tham gia hội nghị." Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Có biết nội dung hội nghị là cái gì không? Có liên quan đến việc đột phá của đội tàu vận chuyển?" Thụy Sâm hơi giật mình. Triệu tập tất cả tư lệnh hạm đội cùng phi đội trưởng tham dự, bản thân điều đó đã nói lên tính bất thường của hội nghị lần này. Chẳng lẽ lại định tổ chức một hành động mới ư? Anh biết, đội tàu vận chuyển còn nguyên ở chỗ này, cần đột phá phòng tuyến Đế Quốc đến thiên hà Alaska, có phải vì chuyện này hay không? Bởi vì hiện tại tựa hồ cũng chỉ có vấn đề này cần thảo luận.

Anh bỗng nhiên nhíu mày một cái, chẳng nhẽ ban lãnh đạo Đồng Minh còn muốn tiêu diệt tiếp hạm đội của thượng tướng Kara Hans sao? Đó không phải là một ý kiến hay, nó sẽ đem toàn bộ vốn liếng của Đồng Minh vứt vào một canh bạc.

"Nội dung cụ thể em cũng không biết, có điều em nghĩ đại khái không chỉ đơn giản như vậy. Nếu không thì không cần phải chính thức mời mọi người dự họp, anh tốt nhất là có chuẩn bị tâm lý đi, có lẽ nội dung hội nghị sẽvượt qua sự tưởng tượng của chúng ta đấy." Cô gái mỉm cười mang theo một chút hàm xúc, giống đã đoán được điều gì.

"Hiểu rồi, anh sẽ lập tức chạy về." Thụy Sâm có chút lo lắng, tuy rằng có được đại thắng, nhưng trước mắt không thể bị thắng lợi làm cho mù quáng, hạm đội của thượng tướng Kara Hans khác xa với hạm đội đã bị đánh cho tàn phế quá nửa của Absurd. Thậm chí hạm đội của Absurd, nếu vẫn giữ được đầy đủ biên chế, Đồng Minh cơ bản cũng sẽ không chủ động tấn công hắn.

----------------------------------------------------

Khu vực phụ cận cổng siêu không gian thông từ thiên hà XY-1986 sang thiên hà XY-1987 là nơi các hạm đội của phản kháng Đồng Minh tập hợp, ở trung tâm của các hạm đội khổng lồ, trên tàu Đồng Minh 01, một hội nghị bí mật đang tiến hành, chủ trì hội nghị là phu nhân Almeida, những người tham dự bao gồm các tư lệnh hạm đội và các phi đội trưởng, phụ trách đội tàu vận chuyển tướng quân Aosikanni cùng với các nhân vật trọng yếu của Đồng Minh.

Thụy Sâm cẩn thận quan sát người đàn ông ngồi ở bên phu nhân Almeida, anh đã biết nguyên nhân sự xúc động của Phi Luân, cô vừa mới cùng trò chuyện với người tra hiện đang cách xa hàng vạn dăm, chủ tịch nghị viện Liên Bang, cùng vui với niềm vui của người yêu đồng thời anh cũng ý thức được điều này có ý nghĩa như thế nào đối với Đồng Minh và Liên Bang, có thể nói là không thể lường hết. Phải biết rằng, trước đây Đồng Minh và Liên Bang tuy rằng có thể trao đổi thông tin qua tuyến đường Tử Thần, nhưng đều cần dựa vào một tàu chạy con thoi để thực hiện, giãn cách lên đến mấy tháng, rất nhiều tin tình báo có giá trị đã mất tính quan trọng không thời gian vận chuyển, có khi thậm chí trở nên không đáng một đồng, rất nhiều vấn đề kỹ thuật trọng yếu mà Đồng Minh cần chỉ đạo, hợp tác v.v… cũng không thể không kéo dài. Bây giờ khi bọn họ có thể thực hiện thông tin liên hệ thời gian thực, những vấn đề đó sẽ được giải quyết dễ dàng , thậm chí, hai bên có thể thực sự liên hợp tác chiến, trước kia khi không có điều kiện này, một là do Đồng Minh thực lực quá nhỏ yếu, một vấn đề khác chính là thông tin, không thể kỳ vọng liên hợp tác chiến khi mệnh lệnh tác chiến cần mấy tháng mới có thể chuyển đến tay bên kia, khi đó mọi thứ đều đã muộn

Mà người mang đến thông tin kỹ thuật trọng yếu này là người đàn ông đó, Thụy Sâm đã biết ông ta đến từ Liên Bang, làm thể nào để ông ta có thể vượt qua sự phong tỏa của Đế Quốc, làm như thế nào để tìm được Đồng Minh, hắn cũng không biết, nhưng anh biết sự nguy hiểm là vô cùng lớn, người có thể hoàn thành nhiệm vụ này cũng nhất định là một người phi thường, ông ta đáng được mọi người lính tôn kính.

Phu nhân Almeida bắt đầu nói "Các vị, trước khi chính thức thảo luận đề tài hôm nay, đầu tiên tôi muốn nói cho mọi người một tin tức tốt, hệ thống liên lạc siêu không gian của Đồng Minh 01 sau khi được cải tiến và nâng cấp, đã có thể đột phá sự phong tỏa của Đế Quốc, liên lạc trực tiếp với Liên Bang, vị khác của chúng ta đến từ Liên Bang – ngài Landry, đã mạo hiểm cả tính mệnh, lên một tàu liên lạc lẻn vào Đế Quốc, ở thời khắc quan trọng này, tìm được chúng ta, hãy để tiếng vỗ tay của chúng ta gửi đến cho người bạn đáng kính này sự cảm ơn và kính trọng của Đồng Minh."

Người đàn ông ngồi cạnh phu nhân-- Landry, trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt đứng lên, hướng mọi người cảm tạ!

"Tin rằng không cần phải nói nhiều, mọi người cũng biết kỹ thuật thông tin mới có ý nghĩa thế nào đối với Đồng Minh, theo những trao đổi giữa tôi và đại diện của Liên Bang, chúng ta đã có rất nhiều tin tức có ích, trong khoảng thời gian hai bên mất liên lạc, những người bạn của chúng ta vẫn không ngừng sự viện trợ, họ tin tưởng một ngày nào đó sẽ một lần nữa tìm được tuyến đường mới để đem viện trợ đến cho chúng ta... Có điều, thật đáng tiếc là việc phái ra rất nhiều tàu thám hiểm vẫn không thể tìm được một tuyến đường có thể tránh được sự phong tỏa của Đế Quốc." Phu nhân Almeida nói với một chút bất đắc dĩ.

Điều này là đương nhiên, mấu chốt trong việc di chuyển trong vũ trụ là các cổng siêu không gian, nhân loại trải qua mấy ngàn năm thăm dò mới phát hiện được những cổng siêu không gian đã biết, sau đó một thời gian dài đã không phát hiện được thêm một cổng siêu không gian nào, Đế Quốc và Liên Bang từ sau khi phân chia, hai bên đều đều đóng chủ lực ở các cổng siêu không gian biên giới, tăng cường theo dõi nghiên cứu, cùng với sự xung đột quân sự ngày càng lớn, hai bên đều cần tìm một tuyến đường có thể lặng lẽ xâm nhập vào hậu phương của đối phương, ở thời khắc mấu chốt hình thành ưu thế chiến thuật, nhưng mọi cố gắng đều thất bại, chỉ có Đồng Minh may mắn mới tìm được một cái tuyến đường không bị Đế Quốc khống chế, miễn cưỡng có thể thông hành, nhưng sự nguy hiểm thật quá lớn, nay cũng đã bị gián đoạn, sau một khoảng thời gian ngắn như vậy lại có thể một lần nữa tìm được tuyến đường mới thì quả thực là kỳ tích trong các kỳ tích, hay nói cách khác, trên cơ bản là không có khả năng.

" Làm thế nào bây giờ? Ở chúng ta đang có nhu cầu cấp bách về viện trợ, các bạn của chúng ta cũng có thể cung cấp cho chúng ta các loại vật tư, kỹ thuật, thiết bị, thậm chí là chiến hạm, nhưng bọn họ không có cách nào đem những thứ này đến tay chúng ta; Công ty vận tải Lưu Tinh đang tích cực huấn luyện và chiêu mộ những người tình nguyện chuẩn bị đi tới Đồng Minh, nhưng bọn họ cũng không thể đưa những người ấy đến nơi mà bọn họ cần, chính là bởi vì chúng ta không có một tuyến đường."

Mọi người đều lẳng lặng lắng nghe, Thụy Sâm giật thót trong lòng, những người tham dự hội nghị đều là các sĩ quan cao cấp, rõ ràng là hội nghị có tính chất quân sự, lần này chủ đề thảo luận của hội nghị đã có thể nói là rõ ràng.

"....... Tìm không thấy tuyến đường mới, không sao; không phải còn có rất nhiều tuyến đường cũ sao? Tuy rằng chúng đều bị khống chế trong tay Đế Quốc......"

Đã nói tới đây, mọi thứ có thể nói là tương đối rõ ràng, làm sao còn có thể có người không rõ đề tài thảo luận? Mọi người ồ lên, tiếng trao đổi càng lúc càng lớn, thậm chí át cả tiếng của phu nhân Almeida.

" Im lặng, xin bình tĩnh, mọi người xin nghe tôi nói hết." Phu nhân Almeida không thể không tạm dừng, bà đưa hai tay lên, ngăn lại sự bất an của mọi người.

Thanh âm dần dần nhỏ đi, một lần nữa khôi phục lại sự im lặng, nhưng chính là tạm thời.

" Tôi biết mọi người nhất định có nhiều ý kiến, nhưng quá trình thảo luận sau này sẽ cho mọi người nói thoải mái, mọi người đều biết, Đế Quốc để tập trung lực lượng cho lần truy quét chúng ta này, đã điều rất nhiều lực lượng ở các thiên hà tiếp giáp với Liên Bang về, các hạm đội trấn giữ ở tiền tuyến của Đế Quốc đều đã bị suy yếu nghiêm, điều này cũng là một cơ hội, theo quy môt tập kết hạm đội trước mắt, chúng ta cũng không phải là không có khả năng......"

Phía sau phu nhân, màn hình lớn hiện ra một bản đồ," Xin hãy nhìn ở đây, theo kế hoạch của chúng ta, đội tàu vận chuyển sẽ xuyên qua thiên hà XY-1987 tới thiên hà Ahl The Mellon rồi xuyên qua cổng siêu không gian JP2chuyển hướng đến thiên hà Alaska, có điều, nếu qua thiên hà Ahl The Mellon ở cổng siêu không gian JP1, có thể trực tiếp tiến vào thiên hà Cockran vơi có biên giới với Liên Bang... Hội nghị hôm nay chính là thảo luận việc tấn công chiếm đóng thiên hà Cockran, mở ra tuyến đường nối với Liên Bang..."

Thụy Sâm chỉ cảm thấy trong đầu đầy những tiếng ong ong, thiên hà Ahl The Mellon anh không xa lạ gì, thiên hà Cockran lại càng quen thuộc, hạm đội 11 của Đế Quốc hiện vẫn đóng quân ở đó hay không, tuần dương hạm Columbo còn ở hạm đội không, thuyền trưởng cũ của anh và Robert Parnell, trung đội Lôi Điểu, thượng úy Clark, bọn họ còn ở hạm đội 11 không? Tuy rằng kế hoạch còn có rất nhiều vấn đề chưa nói, nhưng nếu thật sự thông qua hành động tác chiến này, có nghĩa là, anh sẽ phải đối mặt với các chiến hữu ngày xưa, trên chiến trường, quyết đấu sinh tử...

249

 Căn cứ những tin tức tình báo do Liên Bang cung cấp, trước mắt đồn trú ở thiên hà Cockran là hạm đội 11 của Đế Quốc với binh lực như sau: thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc: hai chiếc, tàu Đế Quốc và tàu Ferreno, chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ: một chiếc, tàu Vixeno, bốn tuần dương hạm lopw Quân Đao cùng với 11 khu trục hạm, 265 chiến đấu cơ cùng tàu phụ trợ cơ loại, trong đó bao gồm 92 Siêu Nữ Yêu, 44 Nữ Yêu, chiến đấu cơ cường kích kiểu Đoản Kiếm có khoảng ba liên đội với khoảng 100 chiếc, ngoài ra, còn có 8 chiếc Tỏa Nhãn và khoảng chừng đó Người Bảo Vệ, theo thực lực của quân ta hiện nay, tổng thể mà nói cũng không thể nói là không đối phó được." Một sĩ quan tình báo giới thiệu. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thụy Sâm bỗng nhiên cảm thấy có chút bi ai cho hạm đội mà anh từng phục vụ, đáng thương cho hạm đội 11, bị suy yếu đến trình độ này, anh vẫn nhớ rõ khi vừa mới gia nhập hạm đội, khi đó là đỉnh cao của hạm đội 11, cả hạm đội tổng cộng có gần 900 chiến đấu cơ, nhưng trải qua “Cối xay thịt Haynie” và những trận với tiêu hao Đồng Minh, nghiêm trọng hơn là sự xa lánh và dè chừng của cấp trên, lần này xét về binh lực cả hạm đội chỉ còn không đến một phần ba khi anh bị bắt đi.

"Có điều, nếu yếu tấn công chiếm đóng thiên hà Cockran, chúng ta cần ứng phó không chỉ là hạm đội 11, hành tinh Cockran cũng là một căn cứ quân sự trọng yếu có hệ thống màn chắn năng lượng bảo vệ, chống lại sự công kích từ quỹ đạo, trên bề mặt hệ thống pháo tấn công đồng bộ quỹ đạo dùng để đối phó với chiến hạm, trên quỹ đạo còn các trạm không gian và các tổ hợp phòng ngự tự động trang bị pháo, tên lửa đối không và ngư lôi, không tính hạm đội 11, theo tính toán sơ bộ, thiên hà Cockran có các căn cứ quân sự cùng trạm không gian với khoảng 150 chiến đấu cơ các loại, chưa rõ chi tiết loại hình, nhưng có lý do phỏng đoán, đại bộ phận là Nữ Yêu, chỉ có không đến một phần ba là Đoản Kiếm, mặc dù bộ phận lực lượng quân sự này tuy rằng xem ra rất yếu, nhưng khi chúng ta tập trung lực lượng đối phó hạm đội 11, chúng có thể sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn đến hạm đội của ta. Thật sự là một lực lượng không thể xem thường."

"Thế mà đây vẫn chỉ là phần còn lại sau khi đại bộ phận quân lực đã bị triệu hồi về phía sau đối phó với chúng ta, một thiên hà mà thực lực đã suy yếu nghiêm trọng......" Tướng quân Kirk vừa chú ý lắng nghe tình báo giới thiệu vừa lắc đầu, ông nói ra suy nghĩ của đại đa số người.

"Tướng quân, điều này cũng thực bình thường, thiên hà Cockran là biên giới giữa Đế Quốc và Liên Bang đã nhiều năm, từ trước khi chiến tranh bắt đầu đã ở cấu trúc và tăng cường hệ thống phòng, trải qua nhiều năm kiến thiết cùng hoàn thiện, này lực lượng phòng ngự cũng không kém. Ở tình huống bình thường số chiến đấu cơ đồn trú ở các căn cứ đã phải hơn hai, ba trăm chiếc, nếu không làm thế nào có thể đối kháng với chủ lực Liên Bang ở thiên hà New Naning? Khi Đế Quốc giao chiến với Liên Bang, trừ một ít giao tranh nhỏ, thiên hà Cockran cơ bản chưa trải qua đại quy mô chiến tranh, cho nên đại bộ phận lực lượng phòng ngự vẫn còn đầy đủ......" Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đương nhiên là không trải qua chiến tranh, bằng không lúc trước hạm đội 11 sẽ không dừng chân khôi phục ở đó, Thụy Sâm thầm nhủ, anh đưa mắt nhìn cô gái đang ngồi bên cạnh một cái. Nếu hạm đội 11 không dừng chân ở thiên hà Cockran để khôi phục, anh cũng sẽ không đến đó, sẽ không gặp Phi Luân, đúng là duyên phận, thật đúng là duyên phận....

" Tôi thấy chúng ta không chỉ phải đối phó với chừng đó," Trên mặt tướng quân Alfred đầy vẻ lo lắng," Một khi chúng ta tiến công thiên hà Cockran, Đế Quốc nhất định phát ra cảnh cáo, các căn cứ quân sự phụ cận, các trạm không gian của Đế Quốc sẽ tập trung lực lượng quân sự theo bốn phương tám hướng dồn về đó, mà ba hạm đội vẫn đang tìm kiếm chúng ta, quyết báo thù hạm đội cho hạm đội của Absurd, nếu biết được vị trí hạm đội của ta, bọn chúng chắc chắn cũng sẽ quay đầu đuổi về phía thiên hà Cockran, chúng ta làm như thế nào để đối phó với hạm đội khổng lồ của Đế Quốc?"

"Tôi đồng ý với ý kiến của tướng quân Alfred, nếu hạm đội 11 áp dụng chính xác chiến lược, không trực tiếp giao chiến với chúng ta, mà lui vào trong vành đai phòng ngự của hành tinh Cockran, như vậy quân ta muốn tiêu diệt hạm đội địch sẽ phí nhiều công phu, chỉ cần thời gian trì hoãn, Đế Quốc sẽ nhanh chóng điều quân tiếp viện đến, các thiên hà phụ cận tuy rằng không có hạm đội mạnh tồn tại, nhưng việc không ngừng xuất hiện các lực lượng tiếp viện sẽ liên tục tiêu hao quân lực của ta......"

"Lui một bước mà nói, cho dù có thể thuận lợi đánh hạ thiên hà Cockran, nhưng chúng ta có năng lực phòng thủ được sao? Đồng Minh không phải là Liên Bang, đối phó với một hạm đội Đế Quốc còn được, nhưng nếu mấy hạm đội liên hợp tác chiến hoặc luân phiên tiến công, hạm đội chúng ta có thể trụ được bao lâu? Trụ không được, tuyến đường sẽ bị chặt đứt, chúng ta lại bị tổn thất nghiêm trọng, không thu hoạch được gì, chúng ta tấn công đánh chiếm thiên hà Cockran để làm gì?"

.................................................. ....................

Hội nghị trên cơ bản đều là những ý kiến phản đối, cách nói cũng bắt đầu trở nên có chút kích động, nói cho cùng, sự thật càng nói càng rõ, đến mức độ này, người sáng mắt đều nhìn ra được đến, tấn công đánh chiếm thiên hà Cockran là cực kỳ thiếu sáng suốt

Nó sẽ chỉ mang đến cho Đồng Minh hậu quả tai hại, Thụy Sâm âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ, sau khi tiêu diệt hạm đội Absurd, các nhà lãnh đạo Đồng Minh bắt đầu trở nên mù quáng trước sức mạnh của mình?

Anh nhìn trộm những người khác, những ai còn chưa lên tiếng, cũng không tích cực thảo luận, trong số họ, trừ anh và đang ở trầm tư, nghi hoặc cùng buồn bực Phi Luân, chỉ có phu nhân Almeida vẫn đang mỉm cười cùng tướng quân Martin với sắc mặt bình tĩnh, giống như đang tĩnh tọa.

Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề, anh chú ý tới anh mắt hai người đó thỉnh thoảng nhìn nhau, xem biểu hiện bên ngoài bình tĩnh của bọn họ, cho rằng bọn họ trở nên mù quánh, chỉ có thằng ngốc mới tin.

“Ý kiến của mọi người, tôi đã hiểu được" Cùng với tiếng nói của phu nhân Almeida, mọi người lập tức im lặng, dù sao quyết định của bà mới là quyết định cuối cùng. "Theo lời mọi người, đều là các nhân tố bất lợi, nhưng tôi muốn nói đến, những nhân tố có lợi khi công kích thiên hà Cockran."

"Đương nhiên, mục đích cơ bản nhất, là nhận được viện trợ của Liên Bang cung cấp cho chúng ta, trừ rất nhiều vật tư, thiết bị, cùng các loại kỹ thuật, tướng quân Hamilton đã nghĩ cách ở trong phạm vi quyền hạ cho phép, gửi cho chúng ta một số chiến hạm đã ‘xuất ngũ’, trong đó bao gồm 5 thái không mẫu hạm và 4 chiến liệt hạm....."

" Cái gì?" Mọi người gần như thét lên

"Đúng vậy, mọi người không nghe nhầm đâu." Tướng quân Martin cũng làm ra vẻ trấn định nói, đối với phản ứng của các tướng quân ông cũng không cảm thấy kỳ quái, bản thân ông khi lần đầu tiên nghe con số đó, trong lòng cũng không khỏi trấn động, Đồng Minh hiện tại mới có mấy chiếc thái không mẫu hạm?

“Trong năm thái không mẫu hạm, hai chiếc thuộc lớp Đế Quốc, nguyên là các chiến hạm của Đế Quốc sửa chữa lại, thân tàu tổn thương tương đối, không thể thông qua tuyến đường Tử Thần, cho nên vẫn ở lại Liên Bang, nếu không thông qua tuyến đường đó, vẫn dùng tốt, còn lại ba thái không mẫu hạm thuộc Liên Bang, lớp Ngân Hà, tuổi đời hoi dài hơn nữa cũng bị tổn thương, thêm vào đó trước mắt Liên Bang và Đế Quốc không có chiến sự, cho nên tướng quân Hamilton lấy danh nghĩa xuất ngũ để xóa tên khỏi danh sách tác chiến của Liên Bang, bốn chiến liệt hạm thuộc lớp Liên Minh, còn có 11 tuần dương hạm lớp Tinh Vân, hai mươi chín khu trục hạm cùng với rất nhiều tàu vận chuyển."

" Tướng quân, ta muốn biết là, các thái không mẫu hạm, chiến liệt hạm và tuần dương hạm sẽ được phối trí chiến đấu cơ như thế nào?" Phi Luân nhẹ nhàng đặt vấn đề, Đồng Minh hiện nay đã đạt tới cực hạn về năng lực sản xuất chiến đấu cơ, chỉ riêng bổ sung 6 thái không mẫu hạm, không, là thất thái không mẫu hạm, còn có một chiếc vừa thu được, tàu Tinh Tọa, cũng đã cố hết sức rồi.

" Các tàu viện trợ đều xứng có nòng cốt là nhân viên tình nguyện hoặc lính đánh thuê, ít nhất có thể cam đoan chạy được, chiến đấu cơ rất thiếu, không đến một nửa biên chế, cũng đều là loại Mèo Địa Ngục đã bị đào thải, cũng có một ít chiến đấu cơ kiểu mới, nhưng không phải loại Gấu Mèo được biên chế chính thức cho Liên Bang mà là kiểu Huyễn Ảnh, đây là loại đặc biệt, có khả năng tàng hình, tướng quân Hamilton cho rằng loại này có lẽ đối với những người am hiểu đặc thù chiến thuật như Đồng Minh sẽ có hiệu quả sử dụng lớn hơn nữa, ngoài ra, là viện trợ vật tư cùng các loại thiết bị kỹ thuật cùng phương tiện sản xuất, chỉ cần cải tạo qua một chút, cũng đủ để giúp chúng ta trong thời gian ngắn thành lập thêm hai dây chuyền sản xuất chiến đấu cơ loại Tia Chớp nữa."

Thụy Sâm cảm thấy sắp chảy nước miếng, những con tàu cũ này, có lẽ đối với Liên Bang mà nói không là cái gì, nhưng đối với Đồng Minh mà nói đều là báu vật.

" Đó mới là nhân tố thứ nhất, điều thứ hai," Phu nhân Almeida tiếp tục nói," Trước đây địa bàn tác chiến đều là ở khu vực do chúng ta khống chế, cho dù quân ta đã làm rất tốt công tác sơ tán, nhưng đối với Đồng Minh cũng tổn hại không nhỏ, đây là thời điểm thích hợp để phản kích, đem ngọn lửa chiến tranh dẫn tới khu vực Đế Quốc khống chế, tuy rằng Đế Quốc có gan đem đại bộ phận quân lực ở biên giới với Liên Bang điều đi, nhưng chúng ta không tin bọn chúng có thể yên tâm, bọn chúng đang đánh bạc, một khi đã như vậy, chúng ta ở thời điểm là bọn chúng lo lắng nhất, cho Đế Quốc một chút đả kích, khiến cho bọn chúng phải đem binh lực quay, cho dù không phải toàn bộ, cũng có thể giảm bớt áp lực cho chúng ta, sau khi tổn thất một hạm đội chủ lực, lực lượng dùng để thanh tiễu của Đế Quốc đã bị suy yếu, đối với hạm đội của ta, hành động của chúng sẽ càng cẩn thận, sẽ càng vô vọng, có lẽ, trận thanh tiễu này cũng sắp đến hồi chấm dứt"

" Cuối cùng, sau khi tuyến đường được thông, tôi đã nhận lời của chủ tịch nghị viện Liên Bang, đến thăm Địa Cầu Liên Bang một lần, tôi hy vọng sẽ có cơ hội diễn thuyết một lần ở nghị viện......" Phu nhân Almeida trầm mặc một hồi, lại nói," Tôi hy vọng bài diễn thuyết của tôi có thể thay đổi chút gì đó, có thể ảnh hưởng đến một số người, vì Đồng Minh, sự nghiệp của chúng ta, tranh thủ nhiều sự ủng hộ hơn." Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Mọi người không tranh luận nữa, ai cũng lặng lẽ suy nghĩ, phòng họp trở nên thực im lặng, lặng như tờ......

250

Đội tàu vận tải đang từ thiên hà XY-1987 chuẩn bị xuyên qua thiên hà Ahl The Mellon qua cổng siêu không gian JP3.

Phụ trách yểm hộ đội tàu vận chuyển của tướng quân Aosikanni vẫn là hạm đội cơ động độc lập số 5, hai tuần dương hạm Dũng Cảm và Người Khổng Lồ Trăm Mắt đã trở về hạm đội, nhiệm vụ hộ tống và cảnh giới đều được giao cho hai trung đội chiến đấu cơ của chúng, trung đội Hắc Kỵ Sĩ và trung đội Tuyết Lang, các phi công ở hai trung đội này vẫn còn ấm ức vì không tham gia vào trận tấn công hạm đội của Absurd, những trận đánh kế tiếp, bất luận thế nào bọn họ cũng không muốn bỏ lỡ.

Hạm đội vẫn duy trì trạng thái báo động vàng, thực hiện thông tin im lặng, mọi người đều biết rằng thiên hà XY-1987 là nơi mà các chiến hạm và chiến đấu cơ của Đế Quốc thường xuyên hoạt động, chủ yếu là để tìm ra chiếc thái không mẫu hạm của quân phản loạn là đến từ đâu. Đối với thiên hà này Đế Quốc đã lên một kế hoạch thăm dò quy mô, quyết tìm được các cổng siêu không gian cũng như xác định các thiên hà mà nói thông tới. Thông tin tình báo từ nội bộ Đế Quốc đã chỉ ra, Đế Quốc đã tìm được một cổng siêu không gian, có điều Đồng Minh coi như gặp may, phương hướng tìm kiếm của Đế Quốc bị sai, bọn chúng tìm được cổng siêu không gian đã được đánh số JP2 là hướng đi tới Liên Bang, quá trình tìm kiếm đã đến thiên hà XY-1988, có điều cổng siêu không gian từ đây theo lộ trình dẫn đến Liên Bang đã bị biến mất. Còn hướng ngược lại ở thiên hà XY-1987 nơi có cổng siêu không gian JP1 có thể thông tới thiên hà New Siberia lại may mắn là chưa bị Đế Quốc tìm được, nếu không, đội tàu vận chuyển sẽ không dễ dàng thoát khỏi sự truy kích của Đế Quốc, điều này có thể dẫn đến rất phiền toái.

" Sắp đến cổng siêu không gian JP3 rồi mà chúng ta còn chưa bị phát hiện." Phi Luân nhăn mặt nói, tựa hồ đối với tình huống này không vừa lòng lắm " Anh có chắc không đó?"

"Nhất định là có, lần trước chúng ta đến nơi đây đã bị phát hiện rồi phải không? Anh không tin là Đế Quốc sẽ không thiết lập các thiết bị giám sát tự động ở một vị trí trọng yếu và nhậy cảm đến vậy." Thụy Sâm khẳng định nói, việc đặt các thiết bị giám sạt tự động để giám sát các cống siêu không gina bình thường đã vô cùng quan trọng, huống hồ chiến hạm của Đồng Minh đã từng thăm quá thiên hà này.

Dường như để khẳng định lời nói của Thụy Sâm là đúng, chiếc Tỏa Nhãn đang chấp hành nhiệm vụ cảnh giới ở phía trước hạm đội báo cáo đã phát hiện một thiết bị giám sát tự động của Đế Quốc, phát hiện này làm cho tất cả những người đang sốt ruột chờ đợi trên khoang chỉ huy thở phào nhẹ nhõm.

"Đội trưởng! Có phá huỷ nó không?" Tỏa Nhãn 03 xin chỉ thị.

" Không! Chờ một chút!" Thụy Sâm nghĩ một chút rồi lắc đầu, Tỏa Nhãn có thể phát hiện thiết bị giám sát tự động của Đế Quốc từ khoảng cách khá xa nhờ vào hệ thống rada cải tiến, vào lúc này, thiết bị ấy chắc chắn cũng đã phát hiện ra Tỏa Nhãn những không thể khẳng định là nó cũng đã phát hiện đội tàu vận tải cùng hạm đội hộ tống ở phía sau." Tỏa Nhãn 03, đánh dấu tọa độ, tiếp tục đi tới, coi như không phát hiện ‘cái đuôi nhỏ’ này."

"Hiểu rõ, đội trưởng."

Mãi cho đến khi chắc chắn ‘cái đuôi nhỏ’ đã phát hiện đầy đủ các mục tiêu cần thiết, Thụy Sâm mới hạ lệnh phá huỷ, hai chiếc Tia Chớp vốn đã chờ đến chán chê lập tức đồng loạt lên, những luồng hỏa lực mãnh liệt nghiền nát ‘cái đuôi nhỏ’ trong nháy mắt.

"Thuyền trưởng! Đã xác nhận thiết bị giám sát tự động của Đế Quốc đã gửi đi thông tin." Sĩ quan thông tin báo cáo với Phi Luân.

"Mày chắc rằng Đế Quốc sẽ cắn câu sao?" Robert Parnell nhìn quả cầu lửa chói lên trên màn hình hỏi.

"Tao phục mày rồi đấy, bây giờ là lúc nào rồi mà còn hỏi câu đó. Kế hoạch đã bắt đầu, tao không nghĩ là như thế, thì có thể định ra kế hoạch này sao?" Thụy Sâm lườm bạn một cái, cáu kỉnh nói," Chính xác mà nói, đây là điều kiện thành công tiên quyết của toàn bộ kế hoạch ‘Trụ cột’ này."

“Trụ cột” là tên của kế hoạch tác chiến lần này, cái tên này do tướng quân Martin đặt cho, bởi vì phu nhân Almeida cùng tướng quân Martin đối với Thụy Sâm có một sự tin tưởng đến kỳ quặc, gần như là cố chấp (Ấy là theo cách nói của Thụy Sâm), cho nên, phương án do Thụy Sâm đưa ra là phương án được thông qua duy nhất trong số bốn phương án trình lên, điều này làm cho anh cảm kích đồng thời lại cũng rất đau đầu và lo sợ, nếu xảy ra vấn đề gì thì không phải là chuyện đùa.

Đương nhiên, phương án của Thụy Sâm sở dĩ có thể được thông qua, nguyên nhân chính là do nó có tính khả thi cao, cơ hội thành công lớn, nếu cho rằng phu nhân Almeida cùng tướng quân Martin chỉ dựa vào tín nhiệm, lập tức bật đèn xanh cho một phương án ất ơ nào đó thì là rất sai lầm.

" Nhưng sau trận đánh với hạm đội của Absurd, quân ta đã tập kết toàn bộ các hạm đội, Đế Quốc đã biết rằng hiện tại toàn bộ hạm đội của chúng ta đang ở cùng nhau, nhưng đội tàu vận chuyển xuất hiện ở trước mặt quân địch, lại chỉ có một thái không mẫu hạm hộ tống, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào? Liệu có thể đoán rằng các thái không mẫu hạm còn lại của ta đang mai phục quanh đây?"

" Có khả năng này." Thụy Sâm thừa nhận," Có điều chúng ta đã tiêu diệt hạm đội của Absurd được một khoảng thời gian, nếu các hạm đội sau khi tập kết lại một lần nữa phân tán ra cũng là chuyện bình thường, nói cho cùng tao cũng không nghĩ là tâm lý của quân đội Đế Quốc lại yếu đến thế, chỉ một lần tập kết của hạm đội chúng ta, mà có thể khiến bọn chúng sợ tới mức co đầu rút cổ thì thật quá buồn cười."

" Vạn nhất bọn chúng không dám thò đầu ra thì sao?" Anh bạn của Thụy Sâm vẫn bướng bỉnh tiếp tục hỏi mãi.

" Vậy chuyển sang phương án thứ hai, tấn công mạnh để áp chế thiên hà Cockran, có điều so với phương án thứ nhất muốn thành công sẽ phiền toái hơn nhiều."

"Nhất định sẽ thành công, chúng ta đều tin tưởng, kế hoạch này có khả năng thành công rất cao, điều này cũng là nguyên nhân phu nhân Almeida và tTướng quân Martin lựa chọn phương án này." Một đôi tay nhỏ bé mềm nhẹ đặt lên vai Thụy Sâm, nhẹ nhàng xoa bóp cho đôi vai mỏi nhừ của anh.

"...... Đúng vậy, Sonia, có điều, đó cũng có nghĩa là sẽ có nhiều người phải đi." Thụy Sâm không dám ngoảnh đầu lại, trong giọng nói của anh có chút thương cảm, không cần nhìn anh cũng biết sau lưng mình là ai, nhưng dù sao anh vẫn cố giữ bình tĩnh, hiện tại là đang là thời gian tác chiến.

"Tao ở trong này cũng không có việc gì làm, đi trước một bước." Robert Parnell sắc mặt hơi đổi, vội vàng nói một tiếng rồi bước vội ra ngoài, Thụy Sâm không cần đoán cũng biết hắn đi làm gì, gặp ai.

Biệt ly, đây là điều không thể tránh khỏi, ở hạm đội 7, trên tàu Đại Thiên Sứ đều có rất nhiều người đến từ Liên Bang, họ là nhân viên tình nguyện hoặc lính đánh thuê, nhưng đặc biệt trong đó có những người vẫn là sĩ quan Liên Bang chỉ đội lốt nhân viên tình nguyện, bọn họ đáng nhẽ có các kỳ thay phiên - các cô gái Lam Thiên Sứ đều thuộc nhóm này, ngoài ra, lính đánh thuê cũng có thời hạn, chỉ là lúc trước bởi vì tuyến đường Tử Thần bị gián đoạn, những người này mới không thể không ở lại, nhưng nếu kế hoạch “Trụ cột” thành công....... Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Dù muốn dù không, nhưng có rất nhiều người vẫn phải chấp nhận quay lại Liên Bang, đặc biệt là những người nguyên là sĩ quan Liên Bang, họ cần phải phục tùng mệnh lệnh, điều này Thụy Sâm có thể lý giải, nhưng khi một lần nữa phải đối mặt với thời khắc chia ly, trong lòng anh cũng vô cùng chua xót.

Sonia không biết nên nói điều gì, chỉ có thể buồn bã thở dài một tiếng, cũng may cô biết tuy rằng phải ra đi, nhưng rồi vẫn có còn có thể trở lại.

"Thử nghĩ xem, nếu Chương Tiểu Tinh lại nhìn thấy mọi người xuất hiện trước mắt, nét mặt cô nàng sẽ như thế nào," Thụy Sâm gắng hết sức che dấu sự mất mát trong lòng, gượng cười nói, "Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, chiến đấu nhiều như vậy, trừ vài người bị thương nhẹ, có thể nói tất cả mọi người đến lúc này vẫn bình yên, trở về không thiếu người nào, điều này chẳng phải là kỳ tích sao?"

"Đến lúc trở về rồi hãy nói sau," Sonia làm ra vẻ thản nhiên nói, những ngón tay trắng muốt nhỏ bé nhẹ nhàng bóp khẽ lên đôi vai vạm vỡ của người yêu, tâm trạng của cô cũng chẳng tốt gì, thậm chí ở sâu thẳm trong lòng, đôi khi cô chợt ước mong cái kế hoạch này sẽ không thành công, khi đó mọi chuyện, ba người sẽ vẫn được ở cùng một chỗ, như thế chẳng phải sẽ thật vui vẻ sao?

Liếc mắt nhìn lên ghế của thuyền trưởng, tuy rằng ở đó Phi Luân vẫn giữ một vẻ mặt bình thường như mọi khi, thoạt nhìn không có gì khác lạ, nhưng chỉ qua đôi bờ môi mím chặt, cùng đôi mi mắt hơi run run, cô cũng có thể cảm thấy nội tâm như sóng cuộn của cô gái.....

"Đội trưởng, đây là Tỏa Nhãn 03, chúng ta đã đến vị trí dự định, không còn thiết bị giám sát tự động nào."

"Nghe rõ, Tỏa Nhãn 03, ở nguyên vị trí đợi lệnh, chờ đợi phân đội Tuy-lip” Phía trước đội tàu vận chuyển, bốn chiếc Tia Chớp đang tới gần cống siêu không gian JP3. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Đây là Tuy-lip 02, phân đội đang hướng về phía cống siêu không gian, dự kiến có mặt sau hai phút."

"Jessica, phải cẩn thận, chúng ta đã bị phát hiện, mặc dù trong thời gian ngắn đến vậy, chiến đấu cơ xuất phát từ trạm không gian Cardoso không có khả năng đến khu vực cổng siêu không gian, nhưng vẫn có khả năng gặp phải các chiến đấu cơ tuần tra, cảnh giác một chút." Thụy Sâm cố nhớ lại một chút lịch tuần tra của trạm không gian Cardoso, đáng tiếc rằng thời gian đã quá lâu, anh không còn nhớ rõ lắm, thêm nữa, từ khi rời khỏi trạm không gian, ai mà biết có điều gì thay đổi không?

"Rõ! Đội trưởng."

Những chiếc Tia Chớp càng ngày vào càng gần, vẫn không có gì khác thường, cùng với những chùm sáng bạc lóe lên, bốn điểm xanh nhỏ biến mất trên màn hình rada.

Không bao lâu, bọn họ hãy thu được tin tức từ phân đội Tuy-lip: xung quanh cổng siêu không gian JP3 của thiên hà Ahl The Mellon hết thảy đều bình thường, tạm thời không phát hiện dấu hiệu gì của chiến hạm hay chiến đấu cơ Đế Quốc.

Chiến đấu cơ xuyên quan tiếp theo là Tỏa Nhãn 03, ngay lập tức nó đem đem mọi cử động nhỏ của trạm không gian Cardoso thu vào trong mắt.

Lực lượng đồn trú ở trạm không gian Cardoso của Đế Quốc tuy rằng đã được tăng cường, nhưng trước mắt cũng chỉ có hai tuần dương hạm cùng bốn khu trục hạm, ba liên đội chiến đấu cơ với gần một trăm chiếc, nhưng tất cả đều là loại Nữ Yêu cũ kỹ cùng Đoản Kiếm, không có trang bị Siêu Nữ Yêu kiểu mới, xét về thực lực còn xa nó mới đủ để uy hiếp đội tàu vận chuyển được hạm đội cơ động độc lập số 5 hộ tống.

Mục tiêu chính của bọn họ là hạm đội 11 của Đế Quốc đồn trú ở thiên hà Cockran, bất cứ lúc nào cũng có khả năng tiếp viện cho thiên hà Ahl The Mellon.

251

Không khí khẩn trương bao trùm trạm không gian Cardoso.

Chỉ huy trạm không gian, trung tá Angnaduoke thở dài chán nản, ông ta mới được điều tới đây các đây vài tuần trước để thay trung ta Leiegeer đảm nhiệm chức chỉ huy trạm không gian Cardoso này, từ một nơi ồn ào náo nhiệt như thủ đô New London phải đến cái thiên hà hoang vu, tuy nói là được thăng chức nhưng được thăng chức lên chỉ huy một nơi tồi tệ như thế này, thật sự không thể khiến người ta cao hứng.

Mất hứng dù sao cũng là chuyện của vài tuần trước, cũng như những người khác đến với trạm Cardoso này, ông ta bắt đầu dần dần quen với những người mới, quen với cuộc sống nhàm chán, nhàn tản nơi đây, chỉ huy một trạm không gian như vậy so với chức vụ cũ của ông ta ở thiên hà New London tựa hồ cũng không có gì khác biệt cho lắm.

Đúng vậy, nơi này còn có thể có chuyện gì? Chiến tranh với Liên Bang tạm thời đã ở sau, thiên hà Ahl The Mellon dù sao cũng không phải là thiên hà tiền tuyến, nếu có chuyện gì đặc biệt, đầu tiên cũng sẽ bắt đầu từ thiên hà Cockran, nơi đó có hạm đội 11 của Đế Quốc đóng quân; về phần quân phản loạn cùng với cái cổng siêu không gian mới phát hiện, đó là chuyện phát sinh trước khi ông tới nhậm chức, sau khi chiếc thái không mẫu hạm của quân phản loạn thoáng xuất hiện ở thiên hà Ahl The Mellon trong vài phút đã từng làm cho mọi người ở trên trạm căng thẳng đến không biết phải làm sao, từ đó đến nay không còn thấy có bất cứ chiến hạm hoặc chiến đấu cơ nào của quân phản loạn đến nơi này, tuy rằng sau sựu kiện đó xuất hiện một khoảng thời gian cuộc số trên trạm trở nên bận rộn và căng thẳng như chưa từng có, nhưng dù sao đó cũng là chuyện đã lâu. Thời gian có thể làm cho người ta quên đi sự cảnh giác, cuộc sống ở Cardoso lại dần dần trở về với quỹ đạo vốn có của nó, thậm chí cả mấy trung đội chiến đấu cơ mới được điều đến trạm để tăng cường năng lực tác chiến cũng như phân hạm đội lưu trú ở đây cũng coi việc suy đoán ý đồ và nguyên nhân sự xuất hiện đầy ly kỳ của chiếc thái không mẫu hạm kia thành những câu chuyện phiếm nơi quán bar. Không ít người cực kỳ ‘nghiêm túc’ nói rằng, đó là do chiếc thái không mẫu hạm đó bị lạc đường nên mới chạy đến thiên hà Ahl The Mellon này. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thật không ngờ, ông mới vừa nhậm chức có vài tuần, vừa mới bắt đầu thích ứng với cuộc sống nhàn nhã ở đây, trạm không gian Cardoso lại một lần nữa lâm vào cảnh khẩn trương cùng rối ren, quân phản loạn lại quay trở lại, bọn chúng thật đúng là biết chọn thời cơ đấy.

Trung tá nhìn hình ảnh do thiết bị giám sát tự động truyền về. Trên màn hình là một chiếc thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc của quân phản loạn. Ông ta biết trong biên chế của chúng chỉ có một chiếc thái không mẫu hạm thuộc lớp Đế Quốc - Tàu Đại Thiên Sứ. Hay nói cách khác trước mặt ông là một trong những đơn vị tinh nhuệ nhất của quân phản loạn-- hạm đội cơ động độc lập số 5, hoặc một biệt danh khác còn dễ nhớ hơn, cái tên ấy, ông biết tương đối rõ.

Trung tá còn nhớ tới trung tá Leiegeer khi bàn giao công việc đã nói đùa: Trạm không gian Cardoso của chúng ta là cái nôi của một danh nhân.

Danh nhân là ai? Tự nhiên không phải trung tá Leiegeer, cũng không phải là ông ta, trung tá Angnaduoke, người đó, tuy rằng hiện tại là kẻ thù không đội trời chung của Đế Quốc, một trong những kẻ đứng đầu trong danh sách truy nã, nhưng dù sao vẫn là một nhân vật nổi danh, trong quân đội Đế Quốc có thể nói là thanh danh vang dậy, lại thêm quân phản loạn ra sức tuyên truyền, cho nên người có thể không biết đến anh ta cũng không phải là nhiều lắm, nhất là ở trong giới phi công chiến đấu lại càng có thể nói là tên như sấm bên tai, đó là Ace số 3 của quân phản loạn, cuộc đời phi công của hắn, sự nghiệp hiển hách của hắn đã được bắt đầu từ cái trạm không gian nhỏ bé nghèo nàn này. Sau một thời gian quan sát, những người ở đây, nhất là những người có thâm niên, mỗi khi nhắc tới nhân vật này, đều thể hiện một bộ mặt hết sức công thức như buồn bã, ân hận, phẫn nộ, tiếc rằng năm xưa đã v.v… nhưng đằng sau những cái đó, trung tá có thể cảm nhận được một chút đắc ý và tự hào......

" Angnaduoke, phân hạm đội của tôi đã sẵn sàng chiến đấu, đã xác nhận được tổng hợp binh lực của quân phản loạn chưa?" Trên màn hình, chỉ huy phân hạm đội lưu trú ở trạm không gian Cardoso trung tá Moda đang liên lạc từ kỳ hạm tuần dương hạm Anerduola.

"Đúng vậy, trung tá," Trung tá Angnaduoke gật gật đầu, ngay khi nhận được cảnh báo phát hiện ra Tỏa Nhãn của quân phản loạn cùng với mấy chiếc Tia Chớp, mặc dù khi đó chưa có thể xác nhận quy mô hạm đội quân phản loạn, nhưng có một điều mà ai cũng biết đó là chiến đấu cơ của quân phản loạn sẽ không tự nhiên xuất hiện, khu vực xung quanh nhất định có thái không mẫu hạm của quân phản loạn đang thực hành tác chiến, cho nên ông ta vẫn lập tức hạ lệnh cho trạm không gian chuẩn bị chiến đấu, đồng thời cũng thông báo cho phân hạm đội trú lưu, trung tá Moda cùng cấp với ông ta, ông ta không có quyền chỉ huy phân hạm đội này.

"Thiết bị giám sát tự động trước khi bị quân phản loạn phát hiện và phá huỷ đã gửi về những hình ảnh cuối cùng, hạm đội quân phản loạn là một đội tàu vận chuyển có quy mô lớn, hiện đã phát hiện nhiều loại vận tải với các kích cơ khác nhau, có điều, sự phiền toái không phải đến từ đội tàu vận chuyển, ngoại trừ việc chúng được hạm đội cơ động độc lập số 5 phụ trách hộ tống, chúng tôi đã xác nhận sự có mặt của tàu Đại Thiên Sứ, các chiến hạm hộ tống còn lại còn bao gồm hai tuần dương hạm cùng ít nhất bốn chiến hạm hạng nhẹ khác."

" Tàu Đại Thiên Sứ? Hạm đội cơ động độc lập số 5? Hạm đội Tuy-lip Đen?" Sắc mặt của trung tá Moda trở nên cổ quái, đến trạm không gian Cardoso này cũng không phải mới ngày một ngày hai, đương nhiên vị trung tá này đã nghe qua những câu chuyện về vị 'danh nhân' của trạm không gian Cardoso này, trước đây tuy đã phán đoán rằng quân phản loạn có ít nhất một chiếc thái không mẫu hạm tồn tại, nhưng thật không nghĩ rằng chiếc tàu xuất hiện lại thuộc lớp Đế Quốc, kỳ thật chiến hạm nào với ông ta cũng không có gì khác biệt, mấu chốt là sự có mặt của người trên tàu.

Chuyện này có nghĩa là gì? Áo gấm về quê sao? Bỗng nhiên trong đầu ông lại toát lên một ý nghĩ như vậy, chỉ đáng tiếc, nghênh đón nhân vật lớn này, nhất định không có hoa tươi cùng thảm đỏ.

"Anh có tính toán gì không? Bằng vào chút binh lực của chúng ta thì làm gì cũng không đủ." Trung tá Moda hỏi, phân hạm đội của ông ta, chỉ có hai chiến tuần dương hạm cùng ba khu trục hạm, trong đó một tuần dương hạm lại còn đang thực hiện nhiệm vụ thăm dò thiên hà mới phát hiện - tức là thiên hà XY-1988, trước mắt vẫn không có gì tin tức, với bốn chiến hạm của ông cho dù có kết hợp với toàn bộ lực lượng của trạm không gian Cardoso, tuyệt đố sẽ không phải là đối thủ của quân phản loạn.

" Tuy rằng không đủ, có điều có thể thử vận may với đội tàu vận chuyển xem sao, có thể cho rằng, mục tiêu của bọn họ tựa hồ cũng không phải là trạm không gian của chúng ta, có lẽ chính là đi ngang qua mà thôi, nhưng để đảm bảo, tôi đã phát tín hiệu cầu cứu tới hạm đội 11 ở thiên hà Cockran và lực lượng ở thiên hà XY-447. Lực lượng ở thiên hà XY-447 không chắc có thể sẽ đến kịp, chiến đấu cơ của bọn họ cũng không khác mấy so với chúng ta, cơ bản mà nói là không có khả năng xuyên siêu không gian, trong điều kiện khuyết thiếu phương tiện vận chuyển lại càng khó khăn hơn, nhưng hạm đội 11 trú quana ở thiên hà Cockran hiện đang tiến hành diễn tập. tướng quân Bỉ Lợi tư đã mệnh lệnh hạm đội toàn tốc đến đây."

"Vị danh nhân này trước kia cũng từng phục vụ ở hạm đội 11, kiểu này là đủ mâm đủ bát rồi." Trung tá Moda nói với một chút trào phúng.

Trung tá Angnaduoke cũng không có để ý tới đồng nghiệp, ông ta hơi nhăn mặt lại, khuôn mặt có chút hoang mang, tựa hồ như đang lo lắng điều gì đó.

"Làm sao vậy? Anh đang băn khoăn điều gì sao?"

" Tôi suy nghĩ, những hạm đội còn lại của quân phản loạn đang ở nơi nào? Hai tuần trước, không phải các hạm đội của quân phản loạn đã hợp lại cùng nhau sao?"

Dù lời nói của trung tá có vẻ mịt mờ, nhưng trung tá Moda hiểu được ý của đồng nghiệp. Hai tuần trước. Hạm đội của Absurd đã bị xóa sổ. Dù sao đối với Đế Quốc mà nói, đó cũng không phải chuyện gì đáng tựu hào.

"Điều này...... Có lẽ, bọn họ đang ứng phó với hạm đội của thượng tướng Kara Hans." Trung tá Moda nói phỏng chừng." Tác phong nhất quán của quân phản loạn chính là phân tán thành các hạm đội nhỏ, tiến hành những trận đánh quấy rối theo kiểu du kích, sau một thời gian dài như thế, có lẽ bọn họ lại một lần nữa phân tán hạm đội cũng là chuyện bình thường, trước mắt chúng ta chẳng phải vẫn không phát hiện các hạm đội khác của quân phản loạn sao?"

"Đó là không phát hiện. Nhưng chúng ta không phát hiện, không có nghĩa là bọn họ không tồn tại."

"Vậy được rồi, cứ giả thiết bọn họ tồn tại, anh thử nói xem, quân phản loạn không để ý đến khu vực vốn do bọn họ khống chế, để mặc quân ta tùy ý tự do hoạt động, lại đem tất cả hạm đội của bọn họ đến nơi đây để làm gì? Chỉ cần hộ tống một đội tàu vận chuyển mà dùng nhiều hạm đội như vậy thì thật quá phí phạm; đánh chiếm thiên hà Ahl The Mellon này? Tôi không nhìn ra ở cái chốn khỉ ho cò gáy này có điều gì trọng yếu đến thế, có thể khiến bọn họ quyết tâm gây chiến? A ha! Có lẽ bọn họ đến thiên hà Cockran chăng, nhưng thiên hà Cockran liệu có thể dễ dàng đánh chiếm như vậy sao? Chưa nói đến hạm đội 11, phá hủy hệ thống phòng ngự của hành tinh Cockran cũng không dễ dàng hơn tiêu diệt một hạm đội đâu, cần đối phó với vô số các thiết bị phòng ngự được bố trí trên quỹ đạo hành tinh, cần phái ra rất nhiều lính đổ bộ, cần phái tung các chiến đấu cơ xuyên qua màn chắn năng lượng để phá hủy thiết bị dựng màn chắn, sau đó là tiêu diệt pháo tấn công quỹ đạo, nhưng tất cả những hành động đó đều tiêu phí nhiều thời gian, một khi có chuyện ngoài ý muốn – mà anh chắc cũng biết trong tác chiến thường xuyên sẽ xuất hiện những điều phiền toái ngoài ý muốn, hành động chậm lại, hạm đội của thượng tướng Kara Hans sẽ lao đến, thượng tướng nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội để trả thù, quân phản loạn có thể có bao nhiêu phần thắng? Lui một bước mà nói, cho dù quân phản loạn có thể đánh hạ Cockran, nhưng chúng có thể phòng thủ được mấy ngày trước hạm đội của thượng tướng? Đến lúc đó quân phản loạn cũng chỉ có một con đường có thể đi là trốn sang Liên Bang, có điều tôi không nghĩ quân phản loạn sẽ bỏ lại toàn bộ sự nghiệp để rút lui khỏi Đế Quốc, mà nếu thực sự như thế, thì thật đúng là phải cám ơn trời đất, Đế Quốc đỡ được bao nhiêu là chuyện phiền toái." Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

" Anh nói đúng, thiên hà Cockran đối quân phản loạn căn bản là không có ý nghĩa gì, trừ phi Liên Bang cũng bị cuốn vào, đỡ cho bọn họ gánh nặng." Sau khi nghe trung tá mạn đạt phi trung tá giải thích, trung tá Angnaduoke tựa hồ bừng tỉnh.

" Nếu Liên Bang cũng tham chiến, như thế sẽ là chiến tranh tiếp diễn," Chỉ huy phân hạm đội thở dài," Khi đó thì bản thân thiên hà Cockran cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, hiện nay lực lượng phòng ngự ở biên giới của chúng ta hiện nay bạc nhược hơn bao giờ hết, nếu Liên Bang thực hiện tấn công quy mô lớn, chúng ta cũng chẳng có cách nào ngăn cản được."

Hai người im lặng một hồi, trung tá Angnaduoke rốt cục gật đầu,"Có lẽ tôi thật sự đã nghĩ quá nhiều, hạm đội này của quân phản loạn nói không chừng cũng chỉ là một đội tàu vận chuyển quan trọng nên được hộ tống mạnh mà thôi, có điều, bọn họ định đi như thế nào?"

"Anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai? Một lúc nữa sẽ biết, có điều, tôi cho rằng bọn chúng không có khả năng đi tới thiên hà Cockran cùng thiên hà XY-447, còn mục đích cuối cùng của bọn họ, tôi cũng không rõ ràng."

"Anh không định chặn chúng lại?" Chần chờ một chút, trung ta Angnaduoke hỏi.

"Chặn lại bằng cách nào? Tôi chỉ có trong tay một tuần dương hạm và ba khu trục hạm, không đủ để hạm đội Tuy-lip Đen nhét kẽ răng, cho dù có thêm vào các chiến đấu cơ của anh, chúng ta vẫn không phải là đối thủ của quân địch, cái anh chàng danh nhân của ngươi đã tạo nên một trong những hạm đội tinh nhuệ nhất của quân phản loạn, trừ phi hạm đội 11 đuổi tới, nếu không…”

"Hiểu rồi, chúng ta sẽ chờ hạm đội 11 cùng hành động, đội tàu vận chuyển của quân phản loạn có tốc độ chậm, hơn nữa có khả năng chúng không nghĩ rằng hạm đội 11 không ở trong bến mà đang tiến hành diễn tập," Trung tá Angnaduoke có vài phần đắc chí,"Nếu nhận được cảnh cáo của chúng ta rồi mới rời bến thì có lẽ không kịp, nhưng hiện tại với tốc độ của hạm đội 11, tôi nghĩ, có lẽ có thể kịp chặn đánh đội tàu vận chuyển của quân phản loạn." Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

252

Những chiếc tàu vận chuyển nhiều loại hình khác nhau của Đồng Minh, từng chiếc một nối đuôi nhau xuất hiện trong những ánh chớp chói lòa màn đêm thăm thẳm của không gian vũ trụ ở thiên hà Ahl The Mellon.

"Toàn bộ hoàn thành xuyên siêu không gian, mọi thứ đều bình thường, chúng ta đã đến thiên hà Ahl The Mellon, thưa tướng quân." Một sĩ quan Đồng Minh cẩn thận đối chiếu với đồ, sau đó báo cáo với vẻ hài lòng.

"Mệnh lệnh cho đội tàu, hướng về cổng siêu không gian JP2, tốc độ bình thường." Tướng quân Aosikanni quay sang nhìn sĩ quan thông tin "Thông báo cho tàu Đại Thiên Sứ và tàu Kẻ Đột Kích."

"Rõ! Thưa tướng quân."

Phi Luân quay mặt về phía sĩ quan thông tin kẽ gật đầu, ra hiệu cô đã biết tin tức từ tướng quân Aosikanni, lúc này sự chú ý của cô không đặt vào đội tàu vận chuyển, là tư lệnh hạm đội hộ tống, cô chú ý nhiều hơn đến động tĩnh của Đế Quốc.

"Tỏa Nhãn 03, báo cáo tình huống!"

" Chỉ huy, hết thảy đều bình thường, xung quanh trạm không gian Cardoso có bốn chiến hạm của Đế Quốc, ba khu trục hạm cùng một tuần dương hạm, có điều bọn chúng vẫn đang đứng yên tại chỗ, không có dấu hiệu muốn tiến đến chặn đánh chúng ta, bên ngoài trạm không gian trừ mấy chiếc chiến đấu cơ đang chấp hành nhiệm vụ cảnh giới và tuần tra kiểu Nữ Yêu ra, chúng tôi không có phát hiện có bất cứ hành động quy mô lớn nào, xem ra…" Sĩ quan chỉ huy trên Tỏa Nhãn 03 buồn bực nói "Bọn chúng cứ như là hoàn toàn không phát hiện ra chúng ta đã đến vậy!"

Nhưng điều này là tuyệt đối không có khả năng, dưới tình huống do bọn họ cố tình để lộ, Đế Quốc không có khả năng chưa phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ, cái thiết bị giám sát tự động kia đã được Đồng Minh dung túng cho truyền phát tin tức chán chê trước khi bị hủy, với cự ly gần trong gang tấc như vậy mà trạm không gian không thu được tin tức thì tuyệt đối là một chuyện tiếu lâm cấp vũ trụ, hơn nữa cho dù là máy thu bị hỏng, nhưng trạm không gian Cardoso sau chuyến ghé thăm lần trước của bọn Thụy Sâm đã được trang bị thêm một rada tầm xa. Cho dù tính năng không phải quá tiên tiến, nhưng nếu muốn ‘xem’ cổng siêu không gian JP4 có động tĩnh gì hay không thì chỉ là chuyện nhỏ. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

" Bọn họ vẫn có vẻ bình tĩnh quá nhỉ1" Thụy Sâm hơi có chút kinh ngạc, cho dù anh không cho rằng trạm không gian Cardoso sẽ mở một đợt tấn công quy mô lớn về phía bọn họ, dù sao sự chênh lệch về thực lực là quá rõ ràng, nhưng nghĩ rằng ít nhất cũng sẽ có một ít hoạt động quấy rầy hoặc trinh sát, hoặc một đợt tấn công quy mô nhỏ chiến sự, nhưng anh không nghĩ tới chuyện bọn họ lại làm như hạm đội độc lập cơ động số 5 không tồn tại.

"Bọn họ chắc đang chờ đợi. Chờ đợi tiếp viện từ các thiên hà khác." Diêu Phi Luân nhẹ nhàng nói.

"Ừm! Sĩ quan chỉ huy của trạm không gian Cardoso, tay trung tá Angnaduoke cũng không phải là kẻ quá ngu ngốc, đại khái hắn cho rằng chúng ta sẽ không chủ động tiến công trạm, cho nên mới trấn định như vậy." Thụy Sâm thầm tiếc một chút cho vị chỉ huy trạm không gian mà anh chưa một lần gặp mắt, nếu nhiệm vụ của bọn họ thực sự chỉ là hộ tống đội tàu vận chuyển, quả thật không có khả năng hạm đội sẽ rời khỏi đối tượng bảo hộ - đội tàu vận chuyển - để chủ động tiến công một trạm không gian. Nếu vạn nhất trong lúc đó quân địch tập kích đội tàu vận chuyển, vậy nhiệm vụ coi như xong!

"Nếu chúng ta là một hạm đội thật sự yểm hộ đội tàu vận chuyển, có lẽ ông ta đã đoán đúng, đáng tiếc là nhiệm vụ hộ tống chỉ là nghi binh..." Thụy Sâm thở dài một hơi, tuy rằng đối với trạm không gian Cardoso anh mang trong mình một tình cảm phức tạp, nhưng vào cái lúc anh lập ra kế hoạch “Trụ Cột”, vận mệnh của Cardoso cũng đã được quyết định! Bất luận vị sĩ quan chỉ huy trạm chủ động tiến công hay là cố thủ chờ tiếp viện.

Thời gian dần dần trôi đi. Đội tàu vận chuyển từng chút một nhích tới gần cổng siêu không gian JP2, trạm không gian Cardoso vẫn tiếp tục duy trì một sự im lặng đến đáng ngạc nhiên, tất cả mọi người. Bất kể là Đế Quốc hay là Đồng Minh đều đang chờ đợi.

"Vẫnkhông phát hiện hạm đội Đế Quốc! Thụy Sâm, chúng ta còn cần chờ bao lâu nữa, có lẽ hạm đội Đế Quốc sẽ không có mặt ở đây, để tiết kiệm thời gian, không bằng đề nghị tướng quân Martin thực thi phương án thứ hai." Dù trước nay vẫn tin tưởng vào Thụy Sâm, Robert Parnell, hiện cũng tại bắt đầu dao động.

" Tướng quân Martin còn chưa có lên tiếng, ngươi gấp cái gì, nói thêm, chúng ta cách cổng siêu không gian JP2 còn một quãng nữa, chờ một chút, tao tin tưởng bọn chúng sẽ đến." Thụy Sâm lườm bạn một cái, không hề dao động.

" Mày chắc chứ?" Robert Parnell tò mò hỏi.

" Đương nhiên, chẳng lẽ mày không thấy là trạm không gian Cardoso bảo trì thái độ như thế này là rất kỳ quái sao?" Thụy Sâm cười cười," Chúng ta hiện là kẻ thù của chúng mà."

" Nhưng mà, chỉ bằng lực lượng của trạm không gian Cardoso, chúng ta không tiến công bọn chúng cũng đã nên làm cơm cúng ông bà tổ tiên rồi, chẳng nhẽ còn dám tới tiến công chúng ta? Nếu tao là người chỉ huy trạm không gian Cardoso, phỏng chừng cũng sẽ làm như vậy, dù sao quân địch chỉ là một đội tàu vận chuyển, hạm đội hộ tống có nhiệm vụ hàng đầu là bảo vệ đội tàu chứ không phải tiến công tiêu diệt kẻ địch, nếu kẻ địch không phát động tiến công, bản thân binh lực của trạm lại không đủ, cứ giữ tình trạng như thế này, không phải tốt lắm sao?"

"Ai! Mày nghĩ như vậy là sai lầm to rồi, tao dám nói, nếu mày là sĩ quan chỉ huy của trạm Cardoso, mày tuyệt đối sẽ không nghĩ như vậy." Thụy Sâm nói," Đầu tiên, một hạm đội mạnh của địch xuất hiện ở khu vực do ngươi phụ trách, cho dù này hạm đội này thoạt nhìn chỉ có nhiệm vụ hộ tống đội tàu vận chuyển, có lẽ sẽ không chủ động tiến công mày, nhưng mày có thể yên tâm sao, mày không sợ xuất hiện bất ngờ sao? Mà vừa may thiên hà lân cận lại có một hạm đội có thể giúp đỡ mày, mày có hạm đội đó chi hay không viện?"

"Điều thứ hai là, tiến công không thu được kết quả là một chuyện, nhưng phát động công kích quân địch là một chuyện khác, hì hì, nói không chừng rất nhanh sẽ bị Cục An toàn Đế Quốc hoài nghi xem mày có phải là đồng bọn của quân phản loạn hay không!" Thụy Sâm tiếp tục phân tích "Nếu sĩ quan chỉ huy của trạm Cardoso phát động mấy đợt công kích vào chúng ta, cho dù là làm bộ, có giữa đại bộ phận chủ lực lại, như vậy hắn còn có thể nói là lưu lại lược lượng bảo vệ trạm không gian, như thế còn có thể giải thích cho qua, nhưng đã lâu như thế, tao phán đoán đại bộ phận hạm đội Đế Quốc đang gặp chút khó khăn; nhưng sĩ quan chỉ huy của trạm Cardoso không làm, thậm chí ngay cả một động tác nhỏ cũng không,mày không thấy là rất kỳ quái sao? Nếu cứ để chúng ta đường đường hoàng hoàng đi qua mà không có gì phản ứng, như vậy tương lai của hắn khẳng định là trọn đời trong nhà gian đặc biệt của Cục An toàn Đế Quốc quân tình cục. Hắn sẽ ngu như vậy sao? Chắc chắn là không. Có chuyện gì bất ngờ để giải thích như là nguyên nhân khiến cho hắn chậm thời gian phát động tiến công đâu? Vậy hắn còn chờ cái gì mà không tiến công?" Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Cho nên, tổng hợp hai điểm đó, tao dám khẳng định, vị trung tá Angnaduoke nhất định sẽ yêu cầu thiên hà Cockran chi viện, sở dĩ hiện tại hắn không có hành động gì, đều là vì muốn đợi lực lượng tiếp viện từ thiên hà Cockran rồi mới tổ chức tấn công đồng loạt mà thôi." Thụy Sâm nói với vẻ chắc đến mười phần.

" Thì ra là thế," Robert Parnell làm vẻ đạo mạo gật đầu," Không hổ là bạn thân của tao, gần đèn thì sáng, rốt cục mày cũng học được bảy tám phần sự thông minh của tao rồi."

"Cút!" Thụy Sâm tung một cước về phía mông của bạn," Lãng phí nước bọt của ông."

"Hì hì hì, chỉ đùa một chút thôi!" Robert Parnell nhanh nhẹn nhảy dựng lên, tránh khỏi vô ảnh cước của Thụy Sâm," Có điều mày có nghĩ tới chuyện, cứ như vậy, chúng ta phải đối mặt với hai thê đội chiến đấu cơ liên hợp giáp công, nếu lực lượng của tướng quân Martin không tới đúng lúc, chúng ta không chỉ sẽ gặp chuyện phiền toái lớn mà đội tàu vận chuyển của tướng quân Aosikanni sẽ chết không toàn thây, nhiều chiến đấu cơ địch như thế chúng ta không thể chơi bao sân được."

"Hạm đội của tướng quân Martin đã có mặt ở vị trí dự định." Phi Luân chen ngang một câu khiến cho người ta yên lòng." Thụy Sâm nói không sai, chúng ta bây giờ chỉ còn biết chờ đợi, có điều tôi tin tưởng không cần phải chờ quá lâu, mài đao không chậm việc đốn củi, chỉ cần đem hạm đội 11 của Đế Quốc và trạm không gian Cardoso giải quyết xong, sau đó khi tiến vào thiên hà Cockran, sự tình sẽ trở nên đơn giản rất nhiều, phương án hai chỉ dùng khi phương án 1 bị thất bại, chúng ta muốn có kết quả tốt nhất."

" Được rồi, hai người là sếp, nghe các người chắc chắn không sai." Robert Parnell nhún vai vô vị, anh chàng cũng không phải thực sự muốn thực thi thứ hai phương án, chỉ là thời gian chờ dài quá, không nhịn được nói lung tung cho vui thôi.

" Đúng rồi," Đôi mắt của kẻ không sao ở yên một chỗ lại bắt đảo như rang lạc, có vẻ đã tìm được cái gì đó để làm "Tao nói này, đối với trạm không gian Cardoso, mày thực sự bỏ được? Tao nhớ rõ mày đã từng nói, đó là nơi mày phục vụ lần đầu khi mới gia nhập quân đội."

"Đâu chỉ có như thế? Chính tại đó, tao lần đầu tiên biết mình có thiên phú để trở thành một phi công chiến đấu…" Thụy Sâm buồn bã nói, những kỷ niệm ngày nào vẫn in đậm trong đầu anh, trận bắn súng cá độ, chuyến du hành đầu tiên đầy nôn mửa ở thiên hà Ahl The Mellon, hoàn thành huấn luyện trên thiết bị mô phỏng ở lớp thứ sáu, còn có… một thứ đã từ lâu anh không nghe đến nữa nhưng vĩnh viễn không thể quên, mật danh Cáo Đỏ 02, mật danh đầu tiên của anh trong đời phi công...

Luyến tiếc thì đã sao? Cho dù luyến tiếc, chẳng lẽ anh còn có thể thay đổi kế hoạch lúc này, yêu cầu sửa chữa kế hoạch “Trụ Cột” sao? Kỳ thật khi đưa ra phương án đó, Thụy Sâm cũng đã có quyết định.

Lắc mạnh đầu, không để ý tới những ánh mắt kỳ quái của mọi người bên cạnh, cố gượng rắn lòng đẩy những cảm xúc phức tạp ra khỏi đầu, bất luận là áp dụng phương án một hay là phương án hai, bất luận ai là người đầu tiên đưa ra phương án, sẽ không có ai đánh giá thấp trạm Cardoso, đã không thể tránh được vậy còn nghĩ nữa làm gì?

Hơn nữa, trận đánh đã ở ngay trước mắt, lúc này không cần để tâm đến những phiền não vô vị đó, anh cần nhất bây giờ là giữ bình tĩnh, trấn định, để tránh ảnh hưởng đến hiệu suất chiến đấu, quấy nhiễu sự phán đoán bình thường. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

" Không đề cập tới cái đó nữa, đều là chuyện quá khứ." Thụy Sâm chuyển hướng đề tài," Giữ cảnh giác, hạm đội Đế Quốc có khả năng xuất hiện bất cứ lúc nào."

" Thuyền trưởng, Tỏa Nhãn 03 báo cáo khẩn cấp." Tựa hồ như trả lời cho câu nói của Thụy Sâm, sĩ quan thông tin lớn tiếng báo cáo.

"Cho lên màn hình!" Thần kinh của mọi người trong khoang chỉ huy lập tức căng lên, nội dung thông tin khẩn cấp là gì?

"Tàu Đại Thiên Sứ, đây là Tỏa Nhãn 03, báo cáo mục tiêu, ở cổng siêu không gian JP1, phát hiện hạm đội Đế Quốc."

Quả nhiên là như vậy, Robert Parnell bội phục nhìn bạn một cái, kế hoạch cùng phán đoán của Thụy Sâm, thật sự rất chính xác.

253

Đế Quốc rốt cục cũng bắt đầu hành động.

Dưới sự chỉ huy thống nhất của hạm đội 11, tư lệnh hạm đội, tướng quân Tbilisi hạ mệnh lệnh,.các chiến đấu cơ của trạm không gian Cardoso cùng xuất kích với hạm đội 11, do trạm không gian Cardoso có cự ly đến hạm đội quân phản loạn gần hơn cho nên các chiến đấu cơ từ trạm không gian sẽ phối hợp với thê đội tấn công thứ nhất, đợt công kích này tổng cộng có 69 chiếc Nữ Yêu và 33 chiếc Đoản Kiếm, bốn chiến hạm đóng tại Cardoso sẽ theo sát sau đột tấn công thứ nhất, tiến đến chặn đánh đội tàu vận chuyển.

Tuy nhận lệnh đánh chặn chỉ với 4 chiếc chiến hạm ít ỏi, trung tá Moda cũng không hề lo lắng, điều rõ ràng là, trong tình huống bình thường, chủ lực chiến đấu không phải là bọn họ, ở phía trước bọn họ, có thê đội tấn công thứ nhất, ở sau lưng bọn họ, một thê đội tấn công còn lớn hơn nữa cũng đang hình thành—tổng cộng 108 chiếc Nữ Yêu và Siêu Nữ Yêu, 96 chiếc Đoản Kiếm, không bao lâu nữa, thê đội này cũng sẽ vượt qua phân hạm đội vốn có tốc độ không nhanh lắm của ông, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đến khi phân hạm đội tới chiến trường, chiến đấu đã sớm kết thúc, hoạt động của bọn họ, nói cho đúng, chỉ là dọn dẹp chiến trường mà thôi. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Có điều, không phải mọi người đều lạc quang như trung tá Moda và trung tá Angnaduoke.

Hai sĩ quan Đế Quốc đứng trên khoang chỉ huy của tuần dương hạm Colombo, lặng lẽ nhìn các chiến hạm xung quanh, nhất là hai chiếc thái không mẫu hạm, những chiếc chiến đấu cơ các loại không ngừng bay ra từ trong tàu, theo đúng như đã được luyện tập hàng trăm lần, chúng thuần thục thành lập đội hình biên đội trong vũ trụ, các đội hình nhanh chóng bay về phía xa rồi khuất dần trong màn đêm đen của vũ trụ, người sĩ quan trẻ hơn đột nhiên thở dài một hơi.

"Cậu đang lo lắng cho hắn hả, Clark?" Viên sĩ quan Đế Quốc đứng tuổi, một thượng tá tùy ý hỏi.

"Với thành tựu bây giờ của hắn, còn cần đến tôi phải lo cho hắn hay sao? Lại càng không nói Robert Parnell cũng đang ở cạnh hắn." Người sĩ quan trẻ tuổi cười khổ một tiếng," Ngược lại, điều mà bây giờ tôi lo lắng là các chiến đấu cơ công kích của chúng ta, hạm đội của chúng ta cơ, tôi vẫn cảm thấy tình huống có chút không đúng, thuyền trưởng!"

"Cậu phát hiện ra điều gì sao?" Vị thượng tá hỏi.

" Không có." Thượng úy Clark lắc đầu bất đắc dĩ nói." Chỉ là trực giác mà thôi, tựa hồ quá đơn giản, cũng quá dễ dàng, Thụy Sâm, Robert Parnell, những kẻ mới dùng có mấy tháng, đã trở thành hai ngôi sao sáng chói của Đế Quốc, có được danh hiệu vang dội “Haynie song tinh” thực sự dễ dàng đối phó như vậy sao? Nếu thật sự đơn giản như thế, hiện tại đã không đến phiên chúng ta ở đây."

" Ừ nhỉ, cậu cũng đã bồi dưỡng ra hai nhân tài kiệt xuất đấy, nghe nói trên tàu Đại Thiên Sứ, trong ba liên đội chiến đấu cơ, một gọi là Tuy-lip, một liên đội khác gọi là Lôi Điểu" Vị thượng tá cười cười vỗ vai thượng úy Clark "Bọn nhóc đó cũng còn biết uống nước nhớ nguồn, đem trung đội Lôi Điểu của cậu phát dương quang đại."

" Thuyền trưởng! Ngài cũng đừng nói móc tôi nữa. Nếu bị mấy tên ở Cục An toàn nghe được, nói không chừng chúng ta lại có thêm một vòng thẩm tra nữa đấy." Thượng úy Clark dở khóc dở cười.

" Sợ quái gì?" Vị sĩ quan lớn tuổi bĩu môi "Đã qua nhiều vòng như vậy còn chưa có kết luận gì! Ta chỉ thấy kỳ quái là, thời gian lâu như vậy mà bọn khốn đó còn chưa đem chúng ta ra toà án quân sự hoặc hạ lệnh cho chúng ta xuất ngũ trước hạn?"

“Có điều, tiền đồ của mọi người cơ bản cũng là không còn gì!" Thượng úy Clark áy náy nói," Tôi thì không sao cả, chỉ là một thượng úy nho nhỏ mà thôi, nhưng ngài, thuyền trưởng Canaris, đáng nhẽ đã được xếp danh sách tấn thăng lên tướng quân, ngay cả tư lệnh hạm đội tướng quân Tbilisi cùng các anh em trong hạm đội cũng đều bị liên lụy." Ông ta cắm cảu nói,"Hai cái tên chết tiệt đó, nhất là Thụy Sâm, không nổi tiếng một chút thì sẽ chết a, hiện nay các cấp lãnh đạo của Đế Quốc cơ hồ không ai không biết đại danh của hắn, ngay cả chúng ta và tàu Colombo, hạm đội 11 cũng trở nên nổi tiếng theo."

Cho dù đã tăng cường khống chế nội bộ, nhưng những người bỏ quân đội đến với Phản kháng Đồng Minh cũng không phải là số ít, phi công, thủy thủ, quan chức, lính bộ binh.... càng ngày càng nhiều, nhất là mấy năm gần đây lại có xu hướng không ngừng mở rộng, cho nên nếu vì thế mà truy cứu trách nhiệm của người chỉ huy trong những trường hợp đó thì thật quá viển vông, do sự liên lụy quá rộng, trừ phi có những chứng cớ xác thực chứng minh trước đó đã phát hiện ra dấu hiệu phản bội nhưng không báo cáo, hoặc có xu hướng đồng tình với quân phản loạn (Cho dù rất nhiều người đều có), hoặc là trong quá trình quản lý đã buông lỏng trách nhiệm v.v... còn không thì Đế Quốc bình thường cũng chỉ mắt nhắm mắt mở.

Nhưng sự việc Thụy Sâm chạy sang phía Đồng Minh tạo thành ảnh hưởng thật sự là quá ác liệt, từ vụ chiếc Tia Chớp mẫu bị ăn trộm, đến một loạt các hành động tác chiến gây cho Đế Quốc thương vong nặng nề, cho đến khi hạm đội 5 bị hủy diệt, thái không mẫu hạm Bảo Lũy bị đánh chìm, căn cứ Trân Châu Cảng bị hủy diệt, hạm đội của tướng quân Absurd bị tiêu diệt...... Đại bộ phận những thất bại của Đế Quốc ít nhiều đều có liên quan đến anh, không truy cứu hoặc tìm ra người phải chịu trách nhiệm thì thật sự là rất khó trả lời, nhưng lại không thể truy cứu nguyên nhân-- ai to gan và chán sống mới đi công khai chỉ trích em ruột của Nguyên Thủ, thượng tướng, Cục trưởng Cục An toàn Giro Steve. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cho nên chỉ còn cách xoáy vào đơn vị mà Thụy Sâm và Robert Parnell đã phục vụ, trung đội trưởng, thuyền trưởng, tư lệnh hạm đội, ai bảo vị tư lệnh này vốn thẳng tính nên không quan hệ rộng, lại không có hậu thuẫn sau lưng, mọi thứ giải quyết một lần. Giáo dục thất bại, bị lừa bịp, không sớm phát hiện Thụy Sâm cùng Robert Parnell lòng lang dạ thú để có thể tiêu diệt kẻ thù của Đế Quốc từ đầu..... Hàng đống tội lỗi đổ xuống như mưa, dù sao cấp trên đã muốn luận tội, vẽ ra là sẽ có? Cũng may tạm thời không tìm được bất cứ biểu hiện nào của sự đồng tình, liên lạc với quân phản loạn, thêm vào đó một bộ phận những người ngay thẳng trong quân đội biết rõ chân tướng sự thật đã tạo ra một số dư luận trái chiều, thế nên các nhân viên của Cục An toàn mới tạm thời dừng tay, nhưng dù là như thế, những người đó coi như không còn tiền đồ gì, chờ đợi bọn họ chỉ là hết tuổi quân ngũ hoặc xuất ngũ là về, không bắt buộc bọn họ từ chức đã coi như là tốt lắm rồi.

" Đều đã là chuyện quá khứ, còn có gì hay để nói" Thuyền trưởng thượng tá Canaris trầm mặc một hồi," Lần này để cho trung đội Lôi Điểu không gia nhập các thê đội công kích, mà ở lại đảm nhiệm nhiệm vụ hộ tống cảnh giới cho hạm đội, xem như tướng quân Tbilisi có chút chiếu cố, có điều nếu của trực giác của cậu chính xác, tôi chỉ sợ chút chiếu cố ấy cũng không có tác dụng gì, không bao lâu nữa các người cuối cùng vẫn phải đối mặt trên chiến trường, cho hỏi một chút, cậu sẽ làm như thế nào?" Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

" Thuyền trưởng, ngài không cần nhắc nhở, tôi biết nên làm như thế nào." Trong mắt thượng úy Clark ánh lên một tia thống khổ và mâu thuẫn "Trên chiến trường không phải địch chết thì là ta vong, tôi nghĩ, cậu ấy trước khi bóp cò cũng sẽ không nhìn kỹ chiếc chiến đấu cơ đang bị hắn truy kích có chút dấu hiệu gì, càng không dùng kênh thông dụng hỏi phi công địch tên gì, có phải là người quen hay không?" Thượng úy kiên định nói "Tôi cũng sẽ không1"

" Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, cậu hiểu được là tốt rồi......" Thượng tá Canaris thì thào lặp đi lặp lại.

------------------------------------------------------

" Tàu Đại Thiên Sứ, nơi này là Tuy-lip 01, trung tá Thụy Sâm Nepali Gore, chuẩn bị xuất kích." Thụy Sâm chà xát hai bàn tay, nắm lấy cần điều khiển.

"Nghe rõ! Tuy-lip 01! Có thể xuất phát."

Thụy Sâm không phải là người đầu tiên xuất kích, khi chiếc Tia Chớp của anh bay ra khỏi tàu Đại Thiên Sứ, nó đã ở giữa một đội hình chiến đấu cơ lớn, xung quanh đều là đồng đội, những ánh đèn màu đỏ, màu xanh để tránh va chạm trên đuôi và cánh của chiến đấu cơ lấp lánh xung quanh, thậm chí vẫn có thể nhìn thấy rõ qua ánh sáng rực rỡ của những cái đuôi lửa động cơ ion, nhẹ nhàng đẩy cần ga lên, chậm rãi gia tốc, chiếc Tia Chớp lập tức lao về phía trước.

Không cần phải nhiều lời vô nghĩa, bọn họ đã không còn là những lính mới, ai cũng biết nên làm như thế nào, các chiến đấu cơ Tia Chớp nhanh chóng theo đội hình đơn vị kết hợp thành đội hình lớn, ngoảnh đầu nhìn sang bên, mặt trời của thiên hà Ahl The Mellon tỏa ánh sáng màu cam chiếu rọi làm hiện rõ chiếc chiến đấu cơ số 2 của anh, còn các Tia Chớp khác cũng đang bám theo kịp, mọi việc đều hết sức bình thường.

Không bao lâu, toàn bộ Tia Chớp đã xuất kích hết, khắp nơi xung quanh hạm đội đều là tín hiệu của các chiến đấu cơ Đồng Minh, toàn bộ chia thành ba nhóm, liên đội Tuy-lip ở giữa, bên trái là liên đội Thiên Sứ , bên phải là liên đội Lôi Điểu, các chiến đấu cơ giữ vững đội hình, tăng tốc hướng về phía thê đội công kích thứ nhất của Đế Quốc bay tới, ở phía sau bọn họ, Thụy Sâm để lại các phi công của hai trung đội Hắc Kỵ Sĩ và Tuyết Lang đang đầy hậm hực, bọn họ phải phụ trách bảo vệ hạm đội cùng đội tàu vận chuyển, cũng như phụ trách giải quyết các chiến đấu cơ Đế Quốc có thể đột phá phòng tuyến lọt vào gần.

Có điều, như thế này còn xa mới đủ, dựa vào hơn 100 chiếc Tia Chớp, Thụy Sâm có thể ứng phó được đợt tấn công thứ nhất của Đế Quốc, nhưng đối với đợt công kích thứ hai thì số lượng đã vượt qua năng lực mà hạm đội cơ động độc lập số 5 có thể tự mình đánh trả, ở gần tàu Đại Thiên Sứ và đội tàu vận chuyển khổng lồ chỉ có hai tuần dương hạm và 4 khu trục hạm hộ tống, có thể nói là như muối bỏ biển, một khi chiến đấu cơ Đế Quốc vào tầm bắn rồi ra ngư lôi lượng tử, số lượng tàu hộ tống đo cơ hồ không thể chặn lại được bao nhiêu quả ngư lôi, mà này màn chắn cùng lớp vỏ của tàu vận tải lại vô vùng mỏng, chỉ cần một phát ngư lôi trúng đích là có thể làm cho nó về chầu trời, Trong kế hạch “Trụ Cột” không tính đến chuyện hy sinh tướng quân Aosikanni và đội tàu vận chuyển.

" Phi Luân, xác nhận lại với tướng quân Martin, các chiến đấu cơ tiếp viện đã xuất phát chưa?" Thụy Sâm mở tần số thông tin, lo lắng hỏi.

" Không thành vấn đề, anh yên tâm đi." Cô gái trả lời thực rõ ràng "Vừa mới xác nhận xong, thượng tá Taylor chỉ huy tốp chiến đấu cơ tiếp viện đã ở trên đường, mọi người chỉ cần chuyên tâm đối phó với các chiến đấu cơ từ trạm không gian Cardoso, còn hạm đội 11 để thượng tá ứng phó.

“Hiểu rồi, cứ để đấy cho bọn anh."

254

Các chiến đấu cơ không rời xa khỏi đội tàu vận chuyển và hạm đội hộ tống, mặc dù các AWACS kiểu Tỏa Nhãn đều báo cáo không gian xung quanh hạm đội không còn nhóm chiến đấu cơ nào khác đang tới gần. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thụy Sâm lần này không dùng chiến thuật đánh chặn từ xa mà anh vẫn hay sự dụng, cho dù việc phát hiện sớm các tốp chiến đấu cơ đột kích cho anh đủ cả thời gian cũng như không gian để có thể dẫn các tốp chiến đấu cơ đến một vị trí khá xa đội tàu chủ động đón đánh chiến đấu cơ Đế Quốc. Nhưng anh lại không định làm như vậy, tuy rằng như thế sẽ gia tăng sự nguy hiểm cho đội tàu vận chuyển, bởi vì cự ly từ tuyến đánh chặn tới đội tàu vận chuyển là cực gần, một khi chiến đấu cơ địch đột phá, chúng sẽ rất nhanh sẽ tiến vào tầm bắn của các ngư lôi lượng tử, nếu hai trung đội Tia Chớp và các tàu hộ tống thất bại trong việc đánh chặn, một quả ngư lôi sẽ là cú đánh trí mạng đối với các tàu vận tải vốn có màn chắn năng lượng yếu và lớp vỏ mỏng manh, thậm chí là rocket hạng nặng hoặc tên lửa đối không cũng có thể tạo thành tổn lớn, mà đánh chặn những mục tiêu nhỏ hơn mất chục lần so với chiến đấu cơ, tốc độ lại nhanh hơn chiến đấu cơ nhiều, thậm chí quỹ đạo bay về phía mục tiêu không có các động tác cơ động phức tạp, nhưng cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Có điều Thụy Sâm cũng không mấy lo lắng đến sự an toàn của đội tàu vận chuyển, một phần là bởi vì thực lực giữa hai bên quá chênh lệch, Tia Chớp bất kể số lượng hay chất lượng đều cao hơn đối phương sử dụng toàn là Nữ Yêu và Đoản Kiếm, về chất lượng phi công, anh hoàn toàn tin tưởng vào các phi công của mình, sau nhiều lần tác chiến cùng các hạm đội chính quy của Đế Quốc, các phi công dưới trướng anh đều trưởng thành rất nhiều, có được sự tự tin cùng tinh chủ động tiến công, số ít mới gia nhập về sau cũng đang trưởng thành nhanh chóng, hiện phi đội 9 đã được công nhận là những phi công tinh anh nhất của Đồng Minh, so sánh với đơn vị được thành lập sớm nhất, có kinh nghiệm phong phú, phi công có tố chất xuất sắc như sự đoàn không quân 17 thuộc hạm đội 7 thậm chí còn có vẻ trội hơn.

Còn đợt đột kích thứ nhất của Đế Quốc thì sao? Chiến đấu cơ đã không chiếm được ưu thế về tính năng hay số lượng thì chớ, về mặt chất lượng phi công cũng khác nhau một trời một vực! Thụy Sâm đã từng phục vụ trong quân đội Đế Quốc, đương nhiên anh hiểu thông thường các phi công xuất sắc nhất đều biên chế vào các hạm đội hoặc căn cứ tiếp giáp với Liên Bang. Trạm không gian Cardoso vừa không phải là một căn cứ tác chiến, cũng không phải là một thái không mẫu hạm, các phi công ở đây, có lẽ cũng có thể có vài người có trình độ, nhưng tổng thể bình quân lại rất thấp, ít nhất sẽ không thể vượt qua trình độ phi công của hạm đội Absurd.

Ngoài ra, anh còn chú ý rằng đột tấn công thứ nhất của Đế Quốc chỉ có hơn 30 chiếc Đoản Kiếm, chưa chiếm được một phần ba tổng số chiến đấu cơ, tuy không thể chắc chắn số Nữ Yêu kia không có chiếc nào mang theo ngư lôi lượng tử hay rocket, nhưng cũng chẳng mạnh hơn là bao, bằng vào thực lực của phi đội 9, anh hoàn toàn nắm chắc có thể ứng phó đợt tấn công này của Đế Quốc.

Một nguyên nhân khác khiến anh không muốn cách quá xa đội tàu vận tải còn là vì băn khoăn tốp tấn công thứ hai của Đế Quốc. Nếu khoảng cách đến đội tàu vận chuyển quá xa cũng có nghĩa là khoảng cách đến đợt tấn công thứ hai lại càng gần. Chỉ cần một chút sơ sẩy, sẽ xuất hiện tình trạng lực lượng tiếp viện của thượng tá Taylor còn chưa đến tới chiến trường, đột công kích thứ hai đã chạm trán với họ, trong tình huống đó, chẳng khác nào phi đội 9 của anh dùng gần 100 chiếc Tia Chớp đối đầu với hai đợt tấn công hơn 300 chiếc chiến đấu cơ của Đế Quốc, một chọi ba nhất định sẽ khiến phi đội 9 phải trả một cái giá rất đắt, bất luận về công về tư, Thụy Sâm đều phải tránh tình cảnh đó.

"Mục tiêu chính, Đoản Kiếm, số lượng chiến đấu cơ địch không nhiều, bất luận như thế nào không thể để chúng thoát qua, nếu không sẽ là sự sỉ nhục đối với chúng ta, hiểu chưa?"

"Hiểu rõ, đội trưởng."

"Phân tán đội hình, chuẩn bị tiếp cận, tự do nổ súng."

"Đây là Thiên Sứ 01, liên đội Thiên Sứ! Theo tôi!"

"Lôi Điểu 01 gọi liên đội Lôi Điểu, chúng ta sang phải."

Cùng với mệnh lệnh của Thụy Sâm và Sonia, Robert Parnell, hai liên đội Thiên Sứ và Lôi Điểu đồng thời tách ra hai bên, trong khi đó ở trung tâm liên đội Tuy-lip bắt đầu gia tốc tiến lên, sau khi tách tốp, ba liên đội chiến đấu cơ hợp thành hình tam giác, lao lên đón đánh chiến đấu cơ của Đế Quốc.

" Bốn phương tám hướng đều là chiến đấu cơ, Nữ Yêu, Tia Chớp, Đoản Kiếm, xen lẫn với nhau, sau này tôi mới nhớ lại những lời đội trưởng đã từng nói, anh ấy nói hoàn toàn chính xác, phi công căn bản là không cần nhìn màn hình rada xem kẻ địch ở nơi nào, chiến đấu cơ địch có thể nói là không chỗ nào không có, đương nhiên, đồng đội cũng vậy." Một phi công trẻ mới được bổ sung cho phi đội 9 sau trận đánh tiêu diệt hạm đội Absurd thiếu úy Phạm Bacchus nói " Cho dù đã phân tán đội hình, nhưng không gian vẫn không đủ để cơ động, khả năng đâm vào chiến đấu cơ có khi còn lớn hơn là bị chiến đấu cơ địch bắn trúng, đương nhiên, hiện tại thời đại đã khác, trong quá khứ đâm vào chiến đấu cơ khác, cũng đồng nghĩa với cái chết, nhưng hiện tại, may mắn là, chiến đấu cơ còn có màn chắn bảo hộ, chỉ cần không đâm nhau đối đầu, khả năng sống sót là tương đối lớn, mà trong trường hợp đối đầu, chỉ cần chúng ta tập trung, thông thường đều có thể phát hiện, phản ứng đối phó, còn va chạm theo các hướng khác, đại đa số trường hợp, màn chắn của chiến đấu cơ đều có thể cứu mạng cho bạn, đương nhiên, tôi tuyệt đối sẽ không khuyên ai nếm thử mùi vị đó, bởi vì cho dù sau va chạm có thể hoàn toàn vô sự, nhưng chiến đấu cơ ở trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ bị mất khống chế, nếu trước khi bạn khôi phục được quyền khống chế mà chiến đấu cơ địch đã bám theo, vậy thì chỉ còn cách cầu tổ tiên phù hộ, cầu nguyện cho phi công địch là một tay súng đủ tồi hoặc là lúc đó có đồng đội ở bên cạnh liều mạng yểm hộ cho bạn." Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bởi vì căng thẳng, chàng thiếu úy trẻ Bacchus khi bắt đầu chiến đấu, sự chú ý đều dùng để cẩn thận tránh né va chạm với các chiến đấu cơ khác, anh chàng mồ hôi đầy đầu, tay chân luống cuống, chỉ cảm thấy rằng, bất luận là đồng đội hay kẻ địch, chiến đấu cơ nào cũng như có thù với anh ta, đều tìm cách đâm vào mặt của anh chàng, còn anh ta, không biết mình nên làm gì, thậm chí ngay cả biên đội trưởng mà anh ta phải yểm hộ phía sau, anh chàng cũng không biết đã biến mất lúc nào, tựa hồ chỉ trong nháy mắt, số 1 của anh đã biến mất giữa các chiến đấu cơ trước măth, điều này các khiến cho anh chàng thêm luống cuống, không biết nên làm điều gì, thậm chí đã quên hẳn hệ thống thông tin, có thể dùng để gọi biên đội trưởng

Nhưng có lẽ anh chàng này là một người may mắn, phía sau không có chiến đấu cơ địch tấn công, bị các phi công của Thụy Sâm áp đảo toàn diện, đại bộ phận phi công Đế Quốc đều chỉ có thể lo thân mình, tạm thời không ai chú ý tới chiếc Tia Chớp bỗng trở nên kỳ quái như ngươi say rượu. Cuối cùng cũng nhờ vào những bài huấn luyện khắc nghiệt của phi đội 9, thiếu úy dần dần tìm được chính mình, đầu óc bắt đầu khôi phục bình thường, các chiến đấu cơ chung quanh tựa hồ cũng ‘thân thiện’ hơn, không còn có vẻ điên cuồng lao vào anh ta nữa, anh chàng đã lấy lại cảm giác khi huấn luyện.

Thiếu úy cảm thấy xấu hổ, anh chàng không những đội hình, mà còn mất đội, anh chàng bắt đầu tìm kiếm vị trí của số 1, có điều tìm mãi không thấy, đúng lúc chuẩn bị mở hệ thống thông tin gọi, ngay trước mặt hắn, một chiếc Nữ Yêu đột nhiên vọt tới, rơi đúng vào tầm bắn hiệu quả nhất của hỏa lực trên Tia Chớp.

Cơ hội ngàng năm có một, thiếu úy Bacchus lập tức đã quên viện goi điện, giống như trong huấn luyện và thiết bị giả lập, anh chàng điều khiển Tia Chớp đặt chiếc Nữ Yêu vào tầm ngắm, những khẩu pháo nhanh chóng gầm lên phun ra những luồng năng lượng mạnh mẽ, bao phủ lấy chiếc Nữ Yêu bất hạnh, khi năng lượng dàng cho pháo chỉ đến số 0, chiếc Nữ Yêu nổ tung.

"Bắn khá lắm, Sắc Vi 10!" Một giọng nói quen thuộc truyền vào khoang lái.

"Đội… Đội trưởng?" Trong lúc thiếu úy còn đang say mê ngắm chiến công đầu tiên của mình, hai chiếc Tia Chớp lướt qua trên đầu anh chàng, chiếc bay trước được sơn hoàn toàn màu đen với dấu hiệu hoa Tuy-lip, trong phi đội 9 chỉ có một chiếc chiến đấu cơ có màu sơn kiểu đó, lúc này anh chàng mới giật mình, vì sao chiếc Nữ Yêu lại lao đến trước mặt? Động tác thì cứng đờ? Khi bị công kích lại tránh né rất miễn cưỡng?

"Đội trưởng, thực xin lỗi." Anh chàng lắp bắp nói, thì ra mình đã xen vào, đoạt mất chiến công mà đội trưởng sắp dành được, điều này làm cho anh chàng đỏ mặt đến tận mang tai.

" Ha ha, không vấn đề, chàng trai, tiếp tục cố gắng." Hai chiếc Tia Chớp quặt trái, rất nhanh lao vào trong bóng đêm, chỉ để lại một câu,"Có điều lần sau phải lưu ý phía sau, để ý chiến đấu cơ địch, Sắc Vi 09 phải vất vả lắm mới cắt đuôi cho cậu đấy."

"Sắc Vi 09?" Thiếu úy sửng sốt, nhìn lại phía sau, còn có một chiếc Tia Chớp khác vẫn đi theo hắn, như bóng với hình, chàng thiếu úy trẻ lập tức mừng như điên," Xếp! Xếp! Nãy giờ anh yểm hộ cho em?"

"Nói thừa, không phải ta thì là ai, ta cũng không muốn số 2 bị bắn rơi rồi nghe mọi người xì xầm." Vẫn là cái giọng dạy dỗ trẻ con.

"Ha ha a...... Cám ơn xếp."

"Tuy nói là bắn không tệ, có điều lần sau phải chú ý đến chiến đấu cơ địch, lúc nãy là trận đầu, căng thẳng cũng là bình thường, tha cho ngươi một lần, nhớ kỹ lời đội trưởng nói, cổ phải chuyển động linh hoạt như lắp bánh xe, bất cứ lúc nào cũng phải lưu ý đến phía sau, đại đa số hỏa lực đều đến từ nơi đó, hơn nữa là lúc mà ngươi không ngờ tới."

"Nghe rõ! Sắc Vi 09."

" Có điều, nhóc con, ngươi to gan quá ha, để biên đội trưởng yểm hộ cho còn chưa đủ, ngươi còn công nhiên cướp chiến công của đội trưởng, có tiền đồ đấy......"

" Cái này...... Xếp…. em cũng không biết mà, bắn xong em mới phát hiện đội trưởng....." Chàng trai trẻ xấu hổ phân bua.

"Quên đi, nói đùa thôi, với số chiến công của đội trưởng lại còn so đo với ngươi một chiếc chiến đấu cơ? Thế nào, bây giờ còn căn thẳng không?"

"Tốt rồi ạ!"

" Tốt lắm, đi theo ta, chúng ta còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, lần này đừng mất đội lần nữa."

"Sẽ không đâu! Xếp." Giọng nói cực kỳ tự tin

255

Phi Luân lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế của mình trên khoang chỉ huy tàu Đại Thiên Sứ, sự chú ý của cô đều tập trung vào màn hình rada trên tàu, biểu hiện tình trạng chiến đầu thời gian thực ở khu vực đánh chặn phía sau hạm đội. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cho dù trên màn hình chỉ là một mảng lớn hỗn tạp các chấm màu di động với tốc độ cao, những chấm màu đỏ (Biểu hiện chiến đấu cơ địch), màu xanh (Biểu hiện chiến đấu cơ Đồng Minh), màu vàng (Biểu hiện tên lửa và ngư lôi) đan xen chằng chịt với nhau, đối với người bình thường có lẽ sẽ nhìn đến hoa mắt mà không hiểu điều gì, nhưng đối với một phi công chiến đấu xuất thân, có kinh nghiệm thực chiến phong phú như Phi Luân mà nói, đó không phải là vấn đề, cô có thể căn cứ theo vị trí, sự thay đổi và tốc độ vận động của các điểm sáng để nhận ra tình thế chiến cục đang ở mức nào.

Cho dù không chiến vẫn diễn ra kịch liệt, nhưng trên mặt Phi Luân vẫn rất nhẹ nhàng, tùy ý, ngoại trừ đôi khi hỏi xem lực lượng chiến đấu cơ tiếp viện đang ở vị trí nào, hoặc là liếc mắt nhìn một màn hình khác nơi thể hiện khoảng cách của tốp chiến đấu cơ thứ hai của Đế Quốc, đại bộ phận thời gian, Phi Luân chỉ bình tĩnh nhìn màn hình lớn, không căng thẳng cũng chẳng lo âu, ngay cả những sĩ quan bình thường trên tàu Đại Thiên Sứ, cho dù không hiểu rõ tình hình chiến đấunhư thế nào, nhưng chỉ nhìn sự thong thả và trấn tĩnh của tư lệnh cũng có thể biết tình hình chiến đấu nhất định có lợi cho Đồng Minh, ít nhất là không thua.

Tình hình không chiến đương nhiên là tuyệt đối có lợi cho Đồng Minh, chiếm được nhiều ưu thế như vậy, nếu còn không giải quyết được đòn tấn công của Đế Quốc, thì chỉ có thể có một nguyên nhân -- Thượng Đế ra tay can thiệp, nhưng điều này tuyệt đối là không có khả năng, cho nên các chiến đấu cơ của Đế Quốc bị đánh cho thất điên bát đảo cũng là chuyện bình thường. Những chiếc Tia Chớp lợi dụng số lượng và chất lượng áp đảo, không mất thời gian đã xuyên qua nhóm Nữ Yêu hộ tống, xông vào đám Đoản Kiếm, nhất là khi hai liên đội của Robert Parnell và Sonia như hai gọng kìm kẹp lại từ hai cánh, lợi dụng điểm yếu lực lượng tiêm kích ở hai cánh của Đế Quốc quá mỏng , không những kẹp sườn mà còn nhảy vào sau đội hình chiến đấu cơ địch, trực tiếp đánh vào đuôi 30 chiếc Đoản Kiếm đáng thương.

"Đó là một trận đánh ư... Nói nghiêm khắc thì là một vụ tàn sát... Chúng tôi như những con cừu ngồi chờ lên bàn mổ." Một phi công sống sót sau trận đánh trung úy Bram nói, anh ta là một phi công trên Đoản Kiếm, chiến đấu cơ của anh ta bị bắn rơi ngay từ đầu. Anh ta chỉ có may mắn là thoát ra đúng lúc chiến đấu cơ sắp nổ rồi ngồi chờ trong khoang cứu nạn. Chính mắt anh ta đã thấy thê đội công kích đã bị kẻ địch hung hãn đánh cho tan rã như thế nào "Lực lượng hộ tống? Nữ Yêu? Đừng có đùa, bọn họ bản thân còn không lo kịp, hơi đâu lo lắng cho chúng ta? Tôi có thể nhìn thấy Nữ Yêu, chúng đều bị ít nhất một chiến đấu cơ địch bám theo, cố gắng lắm mà không cắt đuôi được, không cần bao lâu, ở hướng đó sẽ có một quả cầu lửa màu vàng, đương nhiên tôi không cho rằng đó là chiến đấu cơ địch nổ tung......"

Tuy anh chàng trung úy nói có chút khoa trương, cho dù các phi công đều biết mình đang đối mặt với ai, cũng biết người chỉ huy đối phương là nhân vật trong truyền thuyết của trạm không gian Cardoso, nhưng những chiến đấu cơ hộ tống vẫn dùng toàn lực yểm hộ cho Đoản Kiếm, giao chiến với Tia Chớp không chút nhân nhượng, tuy nhiên do thực lực chênh lệch, bọn họ cố gắng đến đâu cũng chỉ tạo cho các phi công Đồng Minh một chút phiền toái nhỏ mà thôi, đối với kết quả không chiến không ảnh hưởng gì lớn.

(Thuận tiện nói thêm một câu, trung úy Bram sau khi chiến đấu kết thúc được cứu đi lên, anh ta sau đó cũng gia nhập Đồng Minh, phục vụ ngay ở phi đội 9, trên thực tế, không ít những phi công được cứu lên rồi gia nhập Đồng Minh, tỷ lệ so với những lần trước cứu lên phi công Đế Quốc cao hơn nhiều, trong đó có một nguyên nhân trọng yếu là bởi vì Thụy Sâm vốn xuất thân từ trạm không gian Cardoso, bản nhân Thụy Sâm không nghĩ tới danh tiếng lại còn có thể sử dụng đặc thù như vậy.)

Do Nữ Yêu không thể thực hiện việc yểm trợ một cách hữu hiệu, Đoản Kiếm hoàn toàn thành phần miếng mồi ngọn cho đa số Tia Chớp, cho dù những chiếc Đoản Kiếm có cố tạo lên đội hình dày đặc để xây dựng lưới lửa phòng ngự, nhưng vẫn là vô ích, những chiếc Tia Chớp tiến công có số lượng vượt trội, hơn nữa phối hợp thành thạo, không ngừng có Đoản Kiếm bị phá huỷ, mỗi một chiếc Đoản Kiếm bị phá huỷ, có nghĩa là đội hình hỏa lực xuất hiện một chỗ trống, cũng có nghĩa Tia Chớp càng có nhiều cơ hội đột kích, cũng có nghĩa đợt tấn công tiếp theo sẽ có càng nhiều Đoản Kiếm bị phá huỷ, tất cả hình thành một vòng tuần hoàn ác nghiệt.

Một mệnh lệnh phát ra, tất cả Đoản Kiếm may mắn còn tồn tại giải tán đội hình, độc lập tìm cách công kích, trung tá Angnaduoke hạ lệnh với một sự thống khổ, bởi vì quân phản loạn đem mục tiêu công kích tập trung vào các Đoản Kiếm, chiến đấu cơ có thể dựa vào nhau để tạo thành sự trợ giúp và phối hợp, tạo ra lưới lửa tự vệ dày đặc hơn, mạnh mẽ hơn, nhưng điều này cũng làm cho mục tiêu quá tập trung, làm cho các Đoản Kiếm không thể cơ động và tránh né, cũng khiến cho quân phản loạn có thể càng dễ dàng tìm được mục tiêu công kích, mà theo tình huống trước mắt, chỉ sợ không đợi tới gần đội tàu vận chuyển của quân phản loạn, Đoản Kiếm đã không tồn tại một chiếc nào.

Có điều, giải tán đội hình, có thể lợi dụng các Đoản Kiếm đột phá, tiếp cận hạm đội, bất lợi cũng rõ ràng, tạm thời không nói đến việc mất đi đội hình chiến đấu yếu so với việc bay trong đội hình càng dễ dàng bị phá huỷ hơn, thêm vào đó, cho dù có thể may mắn tránh thoát được phạm vi công kích của Tia Chớp, không tạo đội hình chỉ là những đòn tấn công phân tán, thiếu phối hợp và yểm hộ, là không có khả năng tạo thành sự uy hiếp lớn đến hạm đội. Nhưng giờ phút này trung tá cũng chẳng thể lo cho tất cả nữa, tiếp tục tạo đội hình thì có lẽ đến cơ hội nổ súng cũng không có, phân tán ra đột phá, có lẽ còn có vài chiến đấu cơ may mắn hoặc nhờ kỹ thuật cao siêu có thể được Nữ Yêu yểm hộ đột phá qua tuyến đánh chặn để công kích, tuy nói công kích hiệu suất khó có thể đảm bảo, nhưng mục tiêu cũng không phải là hạm đội chiến đấu có hỏa lực phòng ngự mạnh, mà là các tàu vận chuyển có hỏa lực phòng ngự kém cỏi, cho nên vẫn có cơ hội, chỉ cần có mấy chiếc chiến đấu cơ đột phá, tiến đến gần đội tàu vận chuyển, khẳng định có thể tạo thành sự phá hoại tương đối. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thụy Sâm không để ý đến số ít Đoản Kiếm cùng Nữ Yêu đã đột phá, anh mệnh lệnh cho các phi công tăng cường giải quyết đám Nữ Yêu còn đang chống đỡ, số ít chiến đấu cơ đột phá tuyến đánh chặn của anh cũng chẳng làm được gì, tuy rằng đột phá qua tốp chiến đấu cơ chủ lực, nhưng giữa những kẻ may mắn ấy và mục tiêu của họ, đội tàu vận chuyển, còn có hạm đội cơ động độc lập số 5 với 7 chiến hạm, còn có phụ trách tuyến đánh chặn thứ hai gồm các trung đội Hắc Kỵ Sĩ và Tuyết Lang, dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn, Thụy Sâm tin tưởng hai chiếc trung đội đang khao khát chiến công sẽ không bỏ qua những chiếc chiến đấu cơ đó.

Nhớ tới vẻ oán giận cùng tâm trạng sục sôi quyết chiến, Thụy Sâm mỉm cười, nói không chừng này đám nhóc đó còn đang thầm oán bọn họ làm quá tốt, để lại cho bọn chúng quá ít chiến đấu cơ địch, đúng là không đủ chia nhau.

Những chiếc Nữ Yêu còn lại trên chiến trường, không yểm hộ Đoản Kiếm mà cũng không rút lui cũng chẳng còn nhiều, khắp nơi đều là bị xác chiến đấu cơ, hoặc khoang cứu nạn. Trong một trận đánh tương đối ‘tiểu’ này, Đồng Minh phá huỷ 67 chiến đấu cơ Đế Quốc, trong đó bao gồm 27 chiếc Đoản Kiếm cùng 40 chiếc Nữ Yêu, cái giá phải trả là 4 chiếc Tia Chớp bị bắn rơi, có có 4 chiếc khác bị thương nhẹ. Bốn chiếc Đoản Kiếm cùng 5 chiếc Nữ Yêu đột phá quá tuyến phòng ngự vẫn kiên quyết tiếp tục nhiệm vụ, nhưng bị hai trung đội 21 chiếc Tia Chớp ‘nhiệt liệt hoan nghênh’, phỏng chừng vận mệnh rất đáng lo. Mười một chiếc Nữ Yêu cùng 2 chiếc Đoản Kiếm đã lui lại, đối với đám này, Thụy Sâm nghiêm cấm truy kích, đợt tấn công thứ hai của Đế Quốc đang tới gần, truy kích sẽ rất nguy hiểm, cần tập trung lực lượng giải quyết đám địch còn lại trên chiến trường với chỉ 10 chiếc Nữ Yêu này. Nói chung bọn chúng bị số đông Tia Chớp quấn lấy, không thể tiếp tục đi tới, cũng không rút lui được, thời gian tồn tại của chúng cũng không còn nhiều lắm. Truyện "Tinh Không Chi Dực (Thiên Hà Tung Cánh) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Xin chú ý, Tuy-lip 01, Tỏa Nhãn 03 báo cáo, đợt tấn công thứ hai của Đế Quốc có động tĩnh, các chiến đấu cơ Nữ Yêu và Siêu Nữ Yêu đã tăng tốc thoát ly khỏi đội hình Đoản Kiếm, đang ở gia tốc hướng tới chiến trường, dự tính tối đa sau mười phút sẽ tiếp cận với các bạn."

"Hiểu rồi, các chiến đấu cơ tiếp viện ở đâu?" Thụy Sâm hỏi, xem ra, hạm đội 11 của Đế Quốc cũng sốt ruột khi thấy đột tấn công thứ nhất trong thời gian ngắn như vậy bị tổn thất nghiêm trọng tổn thất, nói thật ra, Thụy Sâm cũng có chút sốt ruột.

"Bọn họ sẽ lập tức tiến vào thiên hà Ahl The Mellon." Tỏa Nhãn 03 còn chưa nói hết, lập tức sửa lại "Báo cáo chỉ huy, bọn họ đã đến......."

Không cần Tỏa Nhãn 03 báo cáo, Thụy Sâm đã thấy được, tuy rằng rất khó dùng mắt thường nhìn thấy những chùm sáng trắng chói lòa không ngừng xuất hiện ở cổng siêu không gian JP4, nhưng rada của anh thể hiện rất chiều chiến đấu cơ Đồng Minh đột nhiên xuất hiện ở cổng siêu không gian, hơn nữa số lượng còn nhanh chóng tăng lên, dù sao cổng siêu không gian JP4 vẫn nằm trong tâm quét của rada trên Tia Chớp.

"Chú nhóc, làm gọn lắm, hy vọng chúng ta không tới muộn." Thượng tá Taylor liên lạc với anh ngay khi chiến đấu cơ tiến vào thiên hà Ahl The Mellon, thông qua Tỏa Nhãn ông đã biết tình hình chiến đấu, do đó ngay lập tức gửi đến lời chúc mừng đối với việc phi đội 9 nhanh chóng đánh tan đợt tấn công thứ nhất của Đế Quốc.

"Không muộn đâu, Chỉ huy, các người tới thật đúng lúc." Thụy Sâm vui sướng đáp." Giai đoạn đáng lo nhất đã trôi qua, hiện tại tôi thật sự hy vọng nhìn xem, hạm đội Đế Quốc cùng các chiến đấu cơ của bọn họ sẽ làm gì bây giờ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro