chương 19: Thư viện ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em. cao triều......"
Ái dịch thấm ướt, so với Phương Ái Thanh thì Phương Thừa Cảnh cảm xúc càng sâu.
"Ở bên ngoài làm kích thích hơn sao?anh còn chưa động mà em đã cao triều."
Thời điểm Phương Thừa Cảnh  nói chuyện còn ở từng ngụm từng ngụm mà thở dốc, nhiệt khí phun ở trên lỗ tạm em gái,  làm bên tai cô đều hồng thấu. Ái Thanh chỉ cảm thấy máu huyết  toàn thân đều vọt tới đỉnh đầu, cô hổ thẹn nhắm mắt lại, đại não hiện ra trạng thái thiếu dưỡng khí, không thể bình thường tự hỏi.

Anh trai sau khi xuất tinh xong, chậm rãi từ trong thân thể cô lui đi ra ngoài, đáy lòng Phương Ái Thanh hiện lên tiếc nuối mơ hồ, nhưng không chờ cô phản ứng, Phương Thừa Cảnh lập tức lại đem cự căn kia tiến vào. Hắn ôm chặt lấy vòng eo, động tác dưới hạ thân càn rỡ mà đỉnh lộng,  trong lòng Ái Thanh một trận kinh hoảng thất thố, trái tim muốn từ cổ họng nhảy ra, sợ tới mức không biết nên làm gì, thân thể bị anh trai đỉnh đến lúc lắc, hành vi lộ liễu như vậy nhất định sẽ bị người khác phát hiện!
Phương Thừa Cảnh giọng thô ách, thấp thở gấp bên tai em gái nói:
" Em đứng lên, chúng ta sau kệ sách đi, bằng không người khác vừa nhấc ngẩng đầu lên liền nhìn đến chúng ta đang...."

Ái Thanh lê chân mềm căn bản là đứng dậy không nổi, Thừa Cảnh lại một trận điên cuồng cắm rút, ở nơi công cộng vị anh trai thao huyệt, làm cô cảm giác cực kỳ thẹn thùng, nhưng mà trong thân thể lại hợi lên khoái cảm vô cùng mãnh liệt một chút một chút ăn mòn cảm quan, làm cô vô lực phản kháng.

Còn muốn Phương Thừa Cảnh kéo dài hành vi tình ái, hắn cũng cảm thấy quá kích thích, chỉ ở trong cơ thể em gái qua lại mấy lần đã đạt cực hạn, lần này ngay cả hai phút đều không được .

Cự căn hắn trong cơ thể em gái dâng lên, nơi giao hoan cọ xát ái dịch lan tràn, Ái Thanh thậm chí có thể cảm giác được đỉnh quy đầu to lớn đang cọ xát mị thịt bên trong.

Phương Thừa Cảnh ôm em gái, thân thể nhẹ nhàng mà run rẩy, da thịt là một tầng tinh mịn mồ hôi, thân thể  Phương Ái Thanh cũng đang rùng mình, mái tóc mướt mồ hôi dán trên trán, ánh mắt ướt dầm dề che kín mê mang, môi đỏ kiều diễm, tóc đen như mực, gương mặt bạch ngọc khuôn mặt tiêm nhiễm vũ mị hồng triều, mỹ diễm đến không gì sánh được, làm Phương Thừa Cảnh nhìn thấy đều hô hấp không thông.

Vị học bá kia vừa mới ở kệ sách tìm tài liệu, lúc này lại cúi đầu lật xem một quyển sách lại lần nữa từ kệ sách bọn họ đi qua, tuy rằng hắn không có nhìn thấy bọn họ, nhưng vẫn là đem trái tim Ái Thanh dọa tới mức muốn ngừng đập, đem thần trí đang phiêu diêu say mê ở cao triều kéo về.
Chờ người nọ đi qua, Ái Thanh lập tức cắn môi đẩy anh trai ra,  tay chống lên bàn đứng lên.
Dư vị chưa quá thân thể còn đang nhẹ nhàng run rẩy, hai chân có chút bủn rủn, cảm giác được tinh dịch anh trai bắn trong thân thể đặc sệt trơn trượt theo bắp đùi chảy xuống. Ái Thanh khẩn trương kẹp chặt chân, không dám để chúng nó chảy xuống, quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn Phương Thừa Cảnh liếc mắt một cái. Nam nhân  thỏa mãn mà nằm liệt trên ghế, nhìn em gái cười xấu xa.
"Thật thoải mái nha, nơi đó của em...ưmm"

Phương Ái Thanh vội vàng duỗi tay che lại miệng hắn,  khẩn trương nhìn nhìn xung quanh.
"Câm miệng! Không cần lớn tiếng như vậy."

"Em hôn anh một cái anh sẽ  không nói." Thừa Cảnh bị em gái che lại miệng, thanh âm ung ung từ cổ họng truyền đến, khi nói chuyện trong miệng phun ra nhiệt khí cũng thổi tới trong lòng bàn tay em gái, ngứa đến cô muốn thu hồi tay.

Được rồi..... Một cái thì một cái.... Nói được làm được nha."
Phương Ái Thanh đỏ mặt thật nhanh hôn mặt anh trai một cái. Tuy rằng chỉ là hôn mặt, nhưng mà bọn họ trước mặt người khác cũng không có khả năng hôn môi, em gái ở bên ngoài chịu hôn mặt liền đã rất nhượng bộ rồi, Phương Thừa Cảnh đã thực vừa lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro