Chương 31: Hoang dã ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh... Ohh....."
Phương Thừa Cảnh đưa hai ngón tay cắm vào trong miệng em gái, quấy lấy lưỡi phấn nộn. Tay phải vói vào trong váy cũng dùng hai ngón tay cắm vào tiểu huyệt thọc vào rút ra! Loại cảm giác này, loại cảm giác này, làm Phương Ái Thanh cảm thấy kỳ thật hai cái miệng nhỏ trên dưới đều bị anh trái chiếm đóng.
Phương Thừa Cảnh dùng răng khẽ cắn vành tai kiều nộn của em gái, đầu lưỡi càng duỗi nhập trong lỗ tai co duỗi, một bên cười cười:
"Thích anh làm như vậy với em không?"

Phương Ái Thanh tràn nước mắt mênh mông lắc đầu, móng tay hắn liền ở bên trong quát lộng, hai chân nửa điểm cũng đứng không vững, giống như đang ngồi trên tay hắn, hai chân mềm mại, chỉ có thể lực đạo đầu ngón tay hăn đem cô đỉnh đỉnh. Ánh mắt hắn thâm sâu mà nhìn môi đỏ em gái, ngón tay một chút một chút khảy khảy đầu lưỡi, dò hỏi: "Dùng miệng nhỏ liếm liếm anh được không?"

Phương Ái Thanh không dám cự tuyệt anh trai, rất sợ hắn dùng biện pháp điên cuồng dày vò mình, cô rất nhanh gật đầu. Phương Thừa Cảnh lúc này mới buông tha Ái Thanh, đem ngón tay trái từ miệng nhỏ rút ra, ngón tay từ trong thân thể cũng chậm rãi rút ra, Ái Thanh mềm mại quỳ trên mặt đất.
Đỡ chân Phương Thừa Cảnh, ngẩng đầ nhìn thấy hắn đem hai ngón tay ngậm vào miệng, còn liếm mút một chút!
"Có hương vị của anh và em, thật tuyệt!"
Phương Thừa Cảnh còn chép chép miệng bình luận, làm Ái Thanh càng không có lý do gì không liếm cự căn hắn!

Phương Ái Thanh có chút thói ở sạch, thời điểm cô.khẩu giao trợ hứng cho anh trai luôn yêu cầu hắn phải thơm tho sạch sẽ, không thể chịu được việc hắn vừa cắm bên dưới của cô xong lại muốn cô khẩu giao, chỉ là giờ phút này, hắn đem chất lỏng của hai người bỏ vào trong miệng, bộ dáng nhấm nháp mỹ vị, tựa như..... Đối với việc cô nếm thử một chút mùi vị kia cũng là vấn đề không quá khó để chấp nhận?

Ái Thanh cởi quần Phương Thừa Cảnh, cự căn màu đỏ tím đã gấp không chờ nổi nhảy ra, giữa đám lông mao nổi gân xanh uy dũng ngẩn cao đầu, như là một tòa tháp cao chót vót giữa rừng cây.

Ngón tay Phương Thừa Cảnh thon dài nắm cự căn, dùng nó vỗ vỗ lên khuôn mặt em gái, mệnh lệnh nói:
"Há miệng..."
Sau đó Ái Thanh thực nghe lời ngậm lấy thân gậy, liếm một liếm, lưỡi linh hoạt đầu đánh vòng lên đầu nấm xoay tòn một vòng.

"Em..... Chiêu này em từ đâu học được?"
"Mãn hoa thụ sơn ( trên truyện tranh)." Ái Thanh một bên hàm chứa côn thịt một bên mồm miệng nói không rõ ràng, đôi tay vuốt ve tinh hoàn, trong miệng một trên một dưới vuốt ve côn thịt, côn thịt ở trong miệng càng trướng càng lớn, đem toàn bộ cái miệng nhỏ nhét đầy, nước bọt không kịp nuốt xuống đi theo côn thịt chảy tới chỗ tinh hoàn, quy đầu đỉnh đến yết hầu, nghịch ngợm cọ cọ cổ họng, làm cho Ái Thanh sinh ngứa.

Nhất cử động này làm Ái Thanh bất ngờ, nhanh chóng phun ra côn thịt, sau đó không ngừng lớn tiếng ho khan, phổi sắp bị ho khụ ra, Phương Thừa Cảnh đau lòng mà vỗ lưng em gái không ngừng giúp cô thông hô hấp.

"Em không sao chứ?"
Phương Thừa Cảnh duỗi tay đem em gái từ trên mặt đất kéo dậy, tiện tay cởi bỏ quần lót, ngón tay câu lấy nó theo đùi kéo xuống. Ái Thanh bình thường trở lại, cảm giác được hạ thân mát lạnh, quần lót bị cởi ra làm cô kinh hoảng lên,
"Đừng...... Đừng ném trên mặt đất!"
"Không ném trên mặt đất, nhanh, nâng chân lên."

Chỉ cởi một bên, Phương Thừa Cảnh liền duỗi tay từ phần bên trong đùi đem em gái bế lên, sắp thành hình chữ M. Dương vật hướng giữa hai chân nhẹ đâm, lại trượt vài lần mà không tiến vào, Phương Thừa Cảnh có chút ảo não nói với em gái:
"Giúp anh đi vào."
"Hì hì, thật vô dụng."
Một bàn tay Phương Ái Thanh câu lấy cổ hắn, một bàn tay duỗi xuống bắt lấy dương vật nhắm ngay huyệt khẩu. Đương khi quy đầu đi vào tiểu huyệt một cái động thân toàn bộ xâm nhập, "A......" tiếng Ái Thanh rên rỉ, cảm giác bị lấp đầy thật tốt.

Phương Thừa Cảnh kêu rên một tiếng, nhục bích hút hắn thật thoải mái, cái trán có một tầng mồ hôi mỏng, thật muốn nắm eo thon cô mạnh mẽ tiến lên, để cô ở dưới thân hắn cúi đầu xưng thần.
"Anh vô dụng sao?"

Phương Thừa Cảnh nghe không lọt mấy chữ "Vô dụng" "Không được" này, bởi vì đó sẽ làm tự tôn đàn ông của hắn bị tổn hại, cho nên tiếp theo hắn sẽ vội chứng minh năng lực.

"Là ai mỗi ngày buổi sáng bị anh thao đến nổi xuống giường chân đều khép không được, là ai mỗi đêm bị anh thao đến khóc lóc, giương cái miệng nhỏ đáng thương hề hề mà xin anh nói ' không muốn không muốn '...... Hửm? Em đó, sướng xong lại không nhận người?"
Phương Thừa Cảnh ôm em gái, mỗi câu nói lại hướng bên trong Ái Thanh cuồng cắm, đặc biệt chú ý đánh vào điểm G nhạy cảm..
"A......"
Ai nha, quy đầu đánh vào cổ tử cung, nhục bích gắt gao bao bọc lấy nguyên cây côn thịt, cứng rắn nóng ấm, môi âm hộ bị thao co rúm lại một chút,
"Em sai............ Ah.., anh..anh trai... A......anh a, a a tha......em đi!"

"Cái gì sai rồi?"
Động tác hắn hơi trì hoãn, nghe Ái Thanh nhận sai.
"Anh trai em là lợi hại nhất"
Ái Thanh vội vàng một chuỗi lưu vuốt mông ngựa.

"Còn gì nữa?"

"Còn có...... Còn có người em yêu nhất là anh Thừa Cảnh"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro