3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau Thùy Trang dậy rất sớm, cô như thường lệ lau dọn nhà cửa rồi chuẩn bị điểm tâm. Diệp Anh tối qua hành hạ Thùy Trang xong thì bỏ sang phòng làm việc ngủ, cô là thức cả đêm vì nhớ lại quá khứ

------kí ức-----

Diệp Anh 16 tuổi

" Mẹ, mẹ đi đâu vậy? Sao lại xách vali đi?"

Bà Ngân buồn bã nhìn đứa con gái xinh đẹp của mình rồi nói

" Con hãy sống thật tốt nhé?"

" Mẹ nói vậy là sao?"- Diệp Anh chau mày khó hiểu

Bà Ngân thở dài, chuyện gì tới cũng không tránh được.

" Mę và Cha con đã li hôn rồi. Hôm nay mẹ sẽ sang Ý định cư"

Thông tin như trời giáng xuống đầu mình, Diệp Anh trợn mắt kinh ngạc với thông báo bất ngờ từ người mẹ mình yêu thương. Bà Ngân nói rồi bỏ đi mặc cho Diệp Anh cố ngăn bà lại. Sau này mới biết Ông Mỹ có nhân tình bên ngoài từ lúc cô tròn 10 tuổi. Kể từ lúc biết chuyện, Diệp Anh từ một cô bé ngây thơ, vui vẻ đã biến thành một cô gái ươn ngạnh, tính khí thay đổi bất thường.

Hai năm sau đó ông Mỹ dẫn đứa con trai của tình nhân về là Vĩnh Kỳ. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Diệp Anh đã vô cùng căm hận Vĩnh Kỳ nhưng ngược dòng suy nghĩ, Vĩnh Kỳ lại rất yêu quý người chị này. Ngày ông Mỹ mất cũng là ngày Vĩnh Kỳ bị tống vào cô nhi viện.

_________________

Giật mình tỉnh giấc, cả người ê ẩm do hoạt động cưỡng bức Thùy Trang đêm qua để lại. Diệp Anh vươn vai rồi thở dài một tiếng

" Chết tiệt"

Cô ngồi dậy trở về phòng mình tiện mắt liếc sang chiếc giường được thay drap và xếp ngãn nắp. Diệp Anh tắm rửa thay đồ chuẩn bị đi làm. Cô bước xuống bàn ăn. Thùy Trang không có ở đây. Khẽ nhíu mày nhìn dĩa trứng chiên và ly sữa đã nguội lạnh, cô hét lón

"THÙY TRANG"

Thùy Trang từ ngoài đi vào nhưng không trả lời, cô trở nên lạnh lùng xa cách Diệp Anh từ sau đêm hôm qua. Diệp Anh không quan tâm tới, cô như mọi ngày quát nat rồi hất tung tất cả xuống bàn khiến dĩa trứng và ly sữa bể nát

" Cô..là uất ức lắm sao?"- Diệp Anh trừng mắt nhìn Thùy Trang, thấy nàng không biếu cảm gì liền hỏi

Thùy Trang lấy chỗi gom chổ thuỷ tinh vỡ không nói lời nào. Diệp Anh nhếch môi khinh bí, cô châm thêm một câu để sỉ nhục nàng.

" Sau hả hồ ly? Hạng gái cưóp chồng người khác cảm thấy xấu hổ lắm à?.."

Thùy Trang vẫn không nói gì, chỉ lo chú tâm vào dọn dẹp. Diệp Anh sôi máu khi Thùy Trang không tức giận mà cãi nhau với mình, đứng dậy chỉnh lại trang phục, Diệp Anh liếc nhìn nàng rồi nói tiếp

" Tối nay ... "- Diệp Anh ngưng lại suy nghĩ gì đó rồi nói tiếp - " tôi sẽ tiếp tục với em "

Nói rồi cô lạnh lùng bước đi để lại Thùy Trang đúng đó, mái tóc dài che đi khuôn mặt cũng như đôi mắt đỏ hoe vì khóc của cô. Nhục nhã thay cô chẳng biết làm gì khi bị Diệp Anh buông lời phi bán mình. Cô là yêu Quang Minh nên mới chịu đựng bỏ ngoài tai danh dự của bản thân để làm nhân tình của hắn.

" Mạnh mẽ lên Thùy Trang ..mày làm được mà.."- Thùy Trang gạt đi hàng nước mắt, tự động viên bản thân -" vì Quang Minh...mình phải chju đụng..."

Sở dĩ Thùy Trang có động lực để an ủi bản thân là vì Quang Minh đã hứa với cô khi hắn về sẽ ly hôn với Diệp Anh. Chịu đụng một chút cũng không sao.

_______________________

Diệp Anh ngồi trên chiếc ghế Chủ tịch, nghiềm nghi làm việc của mình.

* Cốc cốc

Tiếng gõ cửa đánh thức sự tập trung của Diệp Anh. Cô ngước lên nhìn, khoé môi chợt cong lên khi nhin nguời ngoài cửa

"Chào chủ tịch, đã lâu không gặp"- Ninh Dương Lan Ngọc, trợ lý chủ tịch vừa từ Úc trở về

" Chị về khi nào vậy? Không báo cho em ra đón "- Diệp Anh rời khỏi vị trí, vui vẻ tiến đến chỗ Lan Ngọc

Ninh Dương Lan Ngọc là người bạn rất thân với Diệp Anh, cô tuy là trợ lý nhưng lai giống như môt ngừoi chị gái của Diệp Lâm Anh vậy.

Ngồi tư nhiên xuống sofa, Lan Ngọc duỗi mình sau chuvến bay, trả lời:

"Em bân thế , nên chi không thể gọi làm phiền đc"

Diệp Anh che môi ngồi đồi diện với Lan Ngọc

" Chị thừa biết em rất rảnh. Tại đến để gặp chị Nga thôi chứ gì ?"

"Lai bị em đoán trúng tim đen rồi! Haizzz "- Quỳnh Nga là nguời mà Lan Ngọc đeo đuổi 5 năm qua

" Haha em là đi guốc trong bụng chị đó Ngọc à"- Diệp Anh nhếch mép trêu chọc

"Thôi cho qua đi. Chuyện em nhờ chị làm đã có kết quả rồi "- Lan Ngọc lấy từ trong túi ra một xấp tài liêu

Diệp Anh liền với tay cầm lên xem, cô nhíu mày rồi lại mĩm cuời hài lòng

"Người chồng yêu quý của em đã lén mở công ty riêng bên đó, có cả một công ty bên Hàn nữa. Cả hai công ty hoạt động rất tốt nhờ vào số cổ phiếu đang tăng "- Lan Ngọc tận tình báo cáo -" ngoài ra, hắn còn âm thầm lôi kéo một số đối tác đầu tư vào 2 công ty đó với danh nghĩa công ty của chúng ta

" Diệp Anh chăm chú xem tài liệu rồi nhin Lan Ngọc

" Còn gì nữa không?"

" Tất nhiên "- Lan Ngọc uống trà rồi nói -" Tài khoản của em bị hắn trà trộn vào, một số tiền khá lớn được chuyển vào tài khoản riêng của hắn. Xem chừng hắn chuẩn bị trở mình đấy, em phải cấn thân

" Diệp Anh phi cười, quăng xấp tài liêu trên bàn rồi thong thả nói:

" Chưa xong đâu. Tên đó vẫn chưa thể trở mình được vì em vẫn đang ngồi ở đây "- Diệp Anh khịt mũi rồi nói tiếp -" Chị ngồi xem nhé, hắn sẽ lôi kéo các cổ đông về phía mình sau đó lợi dụng họ lật đổ chức chủ tịch của em với tội danh

"Bất tài vô dụng, trèo cao là do gia thế, thừa kế".

" Nghe Diệp Anh nói Lan Ngọc khẽ chau mày

" Em biết trước bộ không lo lắng sao?

Diệp Anh tự liếm môi mình, chỉ ngón trỏ vào đống tài liêu rồi nói

"Diệp Lâm Anh này và Lâm Quang Minh đó theo chị...ai sẽ được các cổ đông còn lại tin tưởng"

Lan Ngọc suy nghĩ rồi vỗ tay như sựt nhớ ra, cô phân tích

" Chúng ta có 10 cổ đông. Em chiếm phân nửa là còn 9 người. Nhưng mà thế thì sao? Em không the biết họ sẽ chọn ai?"- Lan Ngọc tò mò

Diệp Anh cuời khoái chí, cô ngã người ra sau ghế rồi bắt chéo chân, giơ ngón tay thứ nhất lên giải thich cho Lan Ngọc hiểu

" Đầu tiên chị nhận xét em với phương diện là bạn bè như thế nào?"

" Em sao? Ừm. Rất tốt, nghĩa khí, vui tính "- Lan Ngọc đâm chiêu suy nghĩ rồi trả lời

"Ok"

"Chị vẫn chưa hiểu "

Để em phân tích cho chị rõ "- Diệp Anh cười rồi nỏi nói... Lan Ngọc gất gù sau đó không ngừng vỗ tay

"Đỉnh thât em thật là ăn ở tốt đấv- Lan Ngọc không ngớt lời khen ngơi Diệp Anh

Lâm Ouang Minh...tôi sẽ làm cho anh hơn cả chữ thê thảm "-Diệp Anh cản môi. đôi mắt chứa đầy sự nhiêt huvết

_______________________

Thùy Trang ở nhà thẩn thờ nhìn trời, cô thở dài khi nhớ tới đêm qua. Diệp Anh vốn đã biết thân phận thật sự của cô nhưng tại sao bây giờ mới lật mặt...à...là do đợi Quang Minh đi mới thực hiện kế hoạch trả thù sao?. Cô từng thần tượng một cô gái vừa xinh đẹp vừa trẻ tuối tài năng như Diệp Anh , tính khi Diệp Anh có hoi khó khăn nhưng cô lại không ngờ tới con người thật của Diệp Anh ai đáng sợ như vậy. Từng lời Diệp Anh nói ra đều chứa đựng sự căm thù từ tận sâu đáy lòng.

" Xin chào "

Giọng một người phụ nữ chùng 40 ngoài đang đứng ngoài cổng. Bà ta trong giống người nước ngoài, cách ăn mặt rất tây và có phần sang trọng, hắn là người giàu có. Thùy Trang từ trong đi ra hỏi nhưng cô rất thận trọng không mở cửa trước.

"Cho hỏi bà tìm ai sao?"

À...cô là??"- bà ta nhiu mày nhìn Thùy Trang

Cái cách nhíu mày của bà ta nhìn rất giống một ai đó mà nàng nhất thời không nhớ ra là ai. Cô trả lời bà:

" Tôi...là giúp việc ở nhà này, bà cần gì?"

Người đàn bà cuời nói "Diệp Anh có nhà không?"

"Bà đến đây làm gì?"-Giọng Diệp Anh từ ngoài của bất ngờ vang lên.

Diệp Anh vua về tới nhà đã thấy người đàn bà đứng trước cổng. Cô báo tài xế dừng lại rồi bước xuống xe. khuôn mặt lạnh lại khi nhìn rõ mặt bà ta

"Diệp Anh...hay quá con về rồi"

Người đàn bà mừng rỡ chạy tới định ôm Diệp Anh nhưng cô đã bước lùi né tránh cái ôm của bà ta. Thùy Trang thấy Diệp Anh về liền mở cửa để xe của cô chay vào. Nhìn từ xa nàng ngac nhiên khi Diệp Anh có vẻ rất nóng giận, bàn tay siết chặt thành nắm đấm và sẵn sàng tấn công người đàn bà đó

" Đừng chạm vào tôi "- Diệp Anh gắt lên hất tay người đàn bà đó ra

Được rồi..nhưng tôi chỉ muốn đến gắp Vĩnh Kỳ thôi. Con trai tôi thế nào ròi, nó sống tốt chứ?" Người đàn bà có vẻ rất lo cho Vĩnh Kỳ.

Thùy Trang lúc này chỉ biết nép một gốc để xem trộm, cô là muốn biết người đàn bà này là ai sao lại quen với Diệp Anh, lai còn nhắc đến Vĩnh Kỳ gì đó. Diệp Anh bỗng nhếch mép khinh bỉ bà ta, cô nói giọng chua chát

'Bà đáng ra không nên để nó chào đời"

Con nói gì vây Diệp Anh. Con đã làm gì thằng bé? Nó là đứa con trai đôc nhất của họ Diệp Gia ta đấy, con không thể làm hại thằng bé "- giọng người đàn bà hoảng loạn vì lo sợ con trai mình bị Diệp Anh ngược đãi

"Ha ha ha ha "-Diệp Anh bỗng bật cười, giọng cười càng ngày càng lớn, đây không phải là cười hanh phúc, nó mang lai cho người nghe đặc biệt là Thùy Trang có chút gì đó rất đáng thương xót

"Vĩnh Kỳ của tôi đâu? Cô bất tôi rời xa thằng hé và cô sẽ để nó vên. Cô dã làm gì nó?"-bà ta kich động xong tới nắm chặt hai cánh tay Diệp Anh .

Thùy Trang hoảng hốt sơ hà ta đánh Diệp Anh nên chay ra ngăn cản, cô rõ ràng rất căm ghét Diệp Anh nhưng không hiểu sao lại muốn bảo vệ cô gái này

" TRÁNH RA ĐI "- Diệp Anh thấy nàng chen vào liền đẩy Thùy Trang ra một cách mạnh bạo

"A"- Thuy Trang la lên khi bị Tiểu Vy xô ngã

Nhìn nàng rồi lai liếc sang người đàn bà đó. Diệp Anh nghiến chất răng, đôi mất đỏ ngầu rồi hét lên đầy giận dữ

"BÀ NGHĨ TÔI SẼ LÀM GÌ VỚI CON RIÊNG CỦA BA MÌNH HẢ?"- Diệp Anh nghênh mặt nhìn bà rồi tiếp tục -" TẤT NHIÊN LÀ NÓ KHÔNG THẾ SỐNG TRONG CĂN NHÀ NÀY RỒI , NÓ KHÔNG CÓ TƯ CÁCH, NƠI NÓ THUỘC VỀ LÀ CÔ NHI VIỆN. BẢ NGHE RÕ KHÔNG? ĐỒ HỒ LY TINH "

" Cô..sao cô lại làm thế? Dù sao nó cũng là em cùng cha với .."

"IM NGAY. TÔI KHÔNG CÓ EM, MÃI MÃI CŨNG KHÔNG COI NÓ LÀ EM BÀ NGHE KHÔNG? SAO HẢ? ĐỊNH VỀ ĐÂY LỢI DỤNG NÓ ĐỂ XIN TIỀN À"- Diệp Anh thở hồng hôc vì tức giận. Cô rút từ trong túi ra một xấp tiền rồi quăng thẳng vào mặt bà ta - " ĐẤY, BÀ MUỐN BAO NHIÊU? NẾU THIẾU THÌ NÓI TÔI SẼ CHO BÀ'

" Diệp Anh.." - Thùy Trang chau mày ngăn Diệp Anh ra khi cô gái này đang muốn nhào tới người đàn bà - " Chị thôi đi "

" CÔ BUÔNG RA "- Diệp Anh một lần nữa đấy Thùy Trang ra, cổ họng khô rát vì chửi rủa nhung Diệp Anh vẫn không ngùng cao giọng - " CÔ VÀ BÀ TA ĐỀU LÀ HẠNG DƠ BẨN. CHUYÊN PHÁ GIA CAN NGƯỜI KHÁC. TÔI KHINH.

* Chát

Một cái tát như trời giáng của Thùy Trang giành tặng cho Diệp Anh. Cô thật không chịu đựng được những lời cay độc của Diệp Anh nữa. Một sự xúc phạm nhân cách trầm trọng.

"Diệp Lâm Anh, chị là người có ăn học tử tế, làm ơn nói chuyện tôn trong người khác. Là tôi sai khi ngoại tình cùng Lâm Quang Minh nhưng xét về lý, tôi mới đúng ra là vợ của anh ấy. Chỉ vì bị ép anh ấy mới kết hôn với chị. Giới hạn chịu đụng có giới hạn tôi mong...

"Im đi " - Diệp Anh vẫn giong chua chát nhưng giọng diu lai 1 phần, khẽ nhếch môi đưa tay lau vệt máu đỏ trên môi, cô nói - " Loai như cô lợi dụng nguời vêu làm chồng người khác rồi chiếm lấy tài sån của người ta mà hưởng...không có tư cách để nói 2 chữ tôn trong"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro