CHƯƠNG 44 : SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công ty giải trí NH.

Đây là lần đầu tiên Văn Toàn đến công ty của Quế Ngọc Hải.

Nơi đây vô cùng rộng lớn và đầy nguy nga tráng lệ.

Công ty giải trí NH tuy chỉ mới thành lập được 6 năm, nhưng đã nhanh chóng trở thành một công ty giải trí luôn nằm trong top đầu, đã đào tạo ra nhiều nghệ sĩ tên tuổi và có cả người được xem là huyền thoại trong giới giải trí.

Tất cả những thành công đó đều nhờ vào khối óc thiên tài của Quế Ngọc Hải.

Anh đã định hướng từ tạo hình đến âm nhạc cho các nghệ sĩ của mình theo một cách rất riêng biệt, độc đáo tạo ra một thương hiệu riêng chỉ có ở giải trí NH mà chẳng có một công ty giải trí nào khác có thể đạo nhái hay hòa lẫn vào được.

Bởi thế NH được giới truyền thông gọi là một gã khổng lồ trong ngành giải trí, được xem là ước mơ của mọi nghệ sĩ.

- -----------

Văn Toàn đi thẳng vào bên trong mà quên mất là không ai biết về mối quan hệ của cô và Quế Ngọc Hải, lại cộng thêm cô ăn mặc trùm kín mít từ đầu đến chân nên đã bị nhân viên ở quầy lễ tân chặn lại.

"Cô gì đó ơi! Cô không thể vào được đâu, công ty đã có quy định không cho người lạ vào."

Cô nhân viên ở quầy lễ tân nói bằng giọng nhẹ nhàng, rất lịch sự với Văn Toàn.

Vì đây là quy định của công ty, nếu bây giờ, cô nhân viên này cho một người lạ lẫm, chưa hề gặp qua lần nào như Văn Toàn vào thì cô nhân viên sẽ bị đuổi việc.

"Chị à! Em đến đây để tìm người quen, chị cho em vào đi!"

"Nếu cô đến tìm người quen thì hay cô gọi điện cho người ấy xuống đây đi, chứ tôi không dám cho cô lên đâu."

Văn Toàn thở dài một cách não nề.

Nếu cô mà gọi được cho Quế Ngọc Hải thì cô đâu cần tốn công tốn sức tới đây làm gì.

"Chị xinh đẹp à! Chị cho em vào đi...5 phút...chỉ 5 phút thôi, rồi em sẽ ra liền nha."

Văn Toàn dùng tuyệt chiêu năn nỉ của mình ra với cô nhân viên.

Lần nào cô áp dụng chiêu này lên Quế Ngọc Hải đều thành công cả.

"Không được đâu!"

Văn Toàn như chết lặng mất 3 giây khi nghe lời nói của cô nhân viên.

Hình như chiêu này cô chỉ áp dụng được với Quế Ngọc Hải thôi!

- -----------

Văn phòng chủ tịch công ty giải trí NH.

Mấy hôm nay vì giận dỗi một ai đó mà Quế Ngọc Hải lấy nhân viên của mình ra để xả giận.

"Cái gì đây hả? Tôi giao cho anh có bao nhiêu người đâu, vậy mà, anh cũng huấn luyện không xong nữa với cái tốc độ rùa bò này, chừng nào mới có thể cho họ debut được đây?"

Quế Ngọc Hải cầm tài liệu trên tay, giận dữ quát vào mặt của giám đốc bộ phận quản lý nghệ sĩ.

"Dạ sếp...Thật ra tốc độ này cũng không quá chậm với kế hoạch ra mắt của chúng ta đâu ạ.."

Giám đốc bộ phận quản lý oan ức giải thích với Quế Ngọc Hải.

Thật ra, thời gian để đào tạo thực tập sinh của công ty là từ 4 đến 6 năm, nhưng mà khổ nỗi tự nhiên "Ông Trời" này lại bảo phải hoàn thành khóa đào tạo này chỉ trong vòng 2 năm.

Anh là giám đốc quản lý chứ đâu phải "ma quỷ" như anh mà có thể đào tạo ra một người nghệ sĩ giỏi toàn diện chỉ trong vòng 2 năm chứ.

"Anh dám cãi?"

Quế Ngọc Hải hướng đôi mắt băng lãnh của mình nhìn vào giám đốc quản lý:

"Tôi nói chậm là chậm...tôi không biết anh làm bằng cách nào trong vòng 2 năm phải hoàn thành khóa đào tạo này cho tôi.".

"Dạ sếp...tôi biết rồi...tôi sẽ cố gắng hoàn thành."

Giám đốc quản lý bị Quế Ngọc Hải dọa sợ đến xanh cả mặt.

"Biết rồi thì cút ra ngoài đi!" Quế Ngọc Hải hét lớn.

"Dạ sếp, tôi đi liền."

Giám đốc quản lý vụt lao ra ngoài nhanh như một cơn gió, chứ nếu, anh mà còn ở lại lâu thêm chút nào nữa thì thế nào Quế Ngọc Hải cũng kiếm chuyện để chửi anh nữa cho mà xem.

Anh giám đốc bước ra khỏi phòng miệng không ngừng lẩm bẩm:

"Mấy bữa nay sếp bị sao á? Gặp gì cũng chửi được hết trơn là sao vậy trời? Cái này sao giống biểu hiện của mấy người đang thất tình vậy?"

- -----------

Ít phút sau.

Triết Dương hớt hải chạy vào phòng của Quế Ngọc Hải.

"Sếp...Tôi có tin tức quan trọng muốn báo với sếp."

Triết Dương vừa nói vừa thở hổn hển.

"Chuyện gì?" Quế Ngọc Hải không nhanh không chậm hỏi.

"Mấy bữa hôm trước, sếp đã bảo đều tra lại về mối quan hệ giữa cô Văn Toàn và cô Hạnh Dung...người của chúng ta đã điều tra ra được rồi.

"Sao?" Quế Ngọc Hải điềm tĩnh hỏi.

"Thật ra, bấy lâu nay chúng ta đã bị cha con Kiều Tùng Sơn và Kiều Hạnh Dung lừa gạt...Kiều Hạnh Dung không phải là con gái của bà Tô Nguyệt, mà chỉ là con riêng của Kiều Tùng Sơn và Mai Túc Anh..."

Quế Ngọc Hải vẫn giữa sắc mặt điềm tĩnh của mình mà nghe Triết Dương nói tiếp.

"Sếp, anh có nhớ vào thời điểm anh bị bắt cóc không? Lúc đó, con gái của bà Tô Nguyệt chỉ vừa tròn 6 tuổi, theo lý, bây giờ cô ấy chỉ 22 tuổi thôi, còn cô Kiều Hạnh Dung lại lớn hơn cô bé đó một tuổi, nhưng, trong giấy tờ chúng ta xem thì Kiều Hạnh Dung lại chỉ 22 tuổi...Bởi thế, chắc chắn Kiều Tùng Sơn đã cố tình làm giả toàn bộ giấy tờ để lừa gạt chúng ta..."

"Con gái của Tô Nguyệt hiện giờ đang ở đâu?"

Quế Ngọc Hải không đủ kiên nhẫn chờ Triết Dương nói hết, liền hỏi thẳng vào vấn đề chính.

"Không ở đâu xa...cô ấy đang ở rất gần bên cạnh của sếp, người đó chính là cô Văn Toàn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro