chương 9: Vị fan đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cao Đức mạnh khéo khẩu trang xuống cho Trần hiên thấy rõ mặt rồi liền kéo lại đúng vị trí ban đầu vì anh sợ fan của anh sẽ nhìn thấy lúc đó thì anh sẽ gặp rắc rối với quản lý mất

Hôm nay anh nổi hứng lên muốn ra ngoài chơi nên đã trốn đi giờ chắc có lý đang cúm cuồng lên tìm anh

"Anh là cao đức mạnh  thật đấy sao"

Trần Hiền không thể tin nổi và bắt mình nên đã hỏi lại

Thật ra trong buổi họp báo ngày hôm qua vì lo đối phó với đám phóng viên nên không có thời gian nhiều để nhìn mặt hết mọi người trong đoàn phim

Cô chỉ biết Cao Đức mạnh qua mấy tin tức trên mạng mà cô đọc được thôi

Cao Đức mạnh là nghệ sĩ của giải trí HT Anh vừa xem là một nghệ sĩ trụ cột của công ty với một gia tài phim ảnh khá đồ số và đã được nhận rất nhiều giải thưởng lớn

Không những vậy cao được mạnh lại có loại hình như nhìn chuyển soái ca bởi những fan hâm mộ anh đã đặt cho anh một cái biệt danh là nam thần quốc dân hay mẫu chồng Quốc Dân

"Cô chuyển nhiên tìm ra chúng ta cũng sắp trở thành Đồng nghiệp với nhau rồi Đồng nghiệp thì phải giúp đỡ nhau nhường nhịn nhau có phải không nếu cố gắng đi hãy chết sẽ mô tô này cho tôi biết tôi gửi tới đây tôi sẽ karaoke cho con đi trong đoàn phim có ai phải bắt nạt cô tôi sẽ đứng ra bảo vệ cho cô"

"Anh Đức mạnh anh nhìn tôi sống đẹp người cần anh bảo kê cho ạ với lại một điều nữa là nếu anh đứng ra bảo vệ cho tôi thì người hâm mộ của anh thì em làm nghề cũ sẽ phải tôi qua cho mình xem bởi thế xin anh để tôi tự sinh tự diệt ở đó đi"

Chồng điên chắt hai tay lạy trước mặt Cao Đức mạnh

"Tôi biết cô là một cô gái xinh đẹp lại vừa tài giỏi cô con có tai chẳng nên mới tin nhá vào nữa hôm qua cho mượn bảo tôi nhìn cô quá là ngừng luôn tự lo cho đi tôi quyết định mua không trung thành của cô không lẽ cô lỡ làm nhìn con của mình Cầu xin như vậy vẫn không động lòng sao

" Haizz... Nói đi nói lại là muốn chiếc xe phải không"

Trần điên thợ xài một két thất vọng vì trên phim cao tốc anh trưởng thành bn thì ngoài đời mặc giày trẻ con bấy nhiêu

Đúng là cô đã mị của cú lừa quá sức mà

"Thôi được rồi dù sao anh cũng là tiền bối nên tôi sẽ cho anh dũng cảm chiếc xe này hộ tôi"

Trần hiệp Mỹ rồi gì cô cũng là người mới vào đẹp tốt nhất là cũng không đến đắc tội Cao Đức mạnh

Với lại cô đã lỡ dùng hết mấy cái thẻ của Nguyễn Trung Kiên để đi mua chiếc xe nếu giờ cô đem chiếc xe về nhà có khi nào anh ta tức quá con nhỏ của cô ấy là đường luôn không em không thể trả lời nữa rồi cho con Đức mẹ xem như một công đôi chuyện

"Sao chứ chỉ là giữ dùm thôi sao!"

Cao Đức mạnh nhăn nhỏ trên mặt hiện rõ ba chữ "không bằng lòng"

"Anh không đồng ý"

"Đâu có ai nói chứ tôi đồng ý mà!"

Tuy vẻ mặt thì nói đồng ý nhưng trong lòng anh đang khóc thầm

Có nỗi đau đớn nào bằng nỗi đau có được thứ mình mong muốn bên cạnh mà nó không phải là của mình chứ!

"Nhớ phải chăm sóc cục cưng của tôi cho kỹ đó nếu nó bị một vết xước nhỏ nào thôi thì anh đừng có trách tôi

Trả tiền được chìa khóa xe cho Cao Đức mạnh miễn thị không ngừng đe dọa dặn dò Cao Đức mạnh

Trần Hiền về đến nhà cô liền nằm dài trên chiếc ghế sofa ở phòng khách

Bây giờ nghĩ lại vì trong lúc bồng bột nhất thời mà cô xài mất mấy cái thẻ của Nguyễn Trung Kiên

Cô không biết khi anh biết chuyện thì có đuổi cô ra khỏi nhà không nữa

Trà điên càng suy nghĩ thì càng cảm thấy sợ hãi nên cô đã lấy điện thoại ra nhắn cho Nguyễn Trung Kiên

"Anh yêu..."

0,01 giây sau

"Sao ?em vừa gây ra chuyện gì có lỗi với tôi à?"

"Ơ... Sao anh biết"

"Bình thường có bao giờ em thấy nhắn tin cho tôi đâu lại còn ngoan ngoãn hơn từ ngày nữa nói đi em và gây ra chuyện gì rồi?"

"Thật ra.... Hôm nay em trên đường gặp được một ông cụ bị vợ mắng vì thiêu xà hoang phí em thấy rất tội nghiệp nên em đã lấy mấy tấm thẻ đen để cho ông cụ giành mặt lại bà vợ của ông rồi Anh thấy em làm được một việc tốt phải không"

"Mấy tấm thẻ đen của tôi mà em đem đi cho người khác hả em đó phá của có vừa thôi"

"Em xin lỗi mà!"

So sánh tin nhắn đó Trần hiên gửi một lần xuất cơ xin lỗi anh

Hành động của cô gái nhỏ ấy khiến Nguyễn Trung Kiên bật cười thật sự muốn rất không muốn  giận nổi

Lúc này Bảo Uyên đang ở trong phòng làm việc của Nguyễn Trung Kiên

Nhìn thấy mắt anh thì chăm chú vào màn hình điện thoại miễn thị nở mà nụ cười đấy Hạnh phúc

Từ ngày Nguyễn Trung Kiên cũng rất hay cười với Lê Bảo Yên nhưng Lê Bảo Uyên cả nhận được nụ cười đó của anh có một chút gì đó gượng gạo không hề tự nhiên

Vậy mà hôm nay cô đã thấy nụ cười mà cô Hằng mới em môi anh như rất tiếc đó không thuộc về cô ta

Lê Bảo Bình biết cô gái nào là cả gái nữa tranh giành nội dung thì anh mới cô ta cô ta chắc chắn không thể gửi ở Yên mô mẹ quyến rũ lên Trung Kiên thêm một giây nào nữa

"Nguyễn Trung Kiên Giang xem gì đấy vào tôi giữ vậy cho em xem với"

Hãy bảo anh vừa nói vừa điện giật chết điện thoại trên tay của người xung quanh như Nam Mỹ Anh nhanh tay hơn cất vào tủ

"Không có chuyện gì đâu mà em tìm anh có chuyện gì vậy"

Em tới đây gặp anh là muốn bàn với anh về bộ phim mà em sắp đóng"

"Có vấn đề gì sao em không thích đóng bộ phim đó"

"Không Em muốn nói với anh là đội bay phụ Vân nghi cho người khác đóng Em không muốn nói chung với một cô diễn viên kém cỏi như  trần hiên "

Gãy xương kín nghe xong câu nói của Lê Bảo Uyên trong lòng cảm thấy bực bội khi cô ta nói về Trần Hiên

Người phụ nữ của anh mà cô ta lại nói là kém cỏi sao!

"Em đã nói là cô ấy kém cỏi vậy thì còn quan tâm làm gì em chỉ cần diễn tốt vai diễn của mình là được rồi hay là..... Em sợ cô ấy sẽ lấn át em"

Lê Bảo Yến cười lên một cái trên mặt lộ rõ vẻ khinh thường

"Con nhớ trả tiền đó sao nó có nằm mơ cũng không có cửa với em đâu?"

Ngụy Trung Kiên quay lại nhìn Lê Bảo Yên với vẻ mặt nghiêm nghị trên gương mặt toát lên vẻ kiên định

"em biết tôi là nhà đầu tư tôi bỏ tiền để mong thu được lợi nhuận nếu giờ làm theo ý em đổi vai diễn Vân nghi thì ai sẽ bù đắp vào chỗ trống đó đây trong khi ngày mai đã bắt đầu bấm máy rồi Như vậy vừa tốn thời gian công sức mà còn làm chậm tiến độ của bộ phim nữa vậy ai sẽ chịu trách nhiệm đó đây chẳng phải là tôi sao "

"Em....."

"Tốt nhất bây giờ em nên về nhà đọc kịch bản chuẩn bị cho ngày mai đi"

"Em biết rồi vậy em đi về trước"

Nguyễn Trung Kiên biết anh đã nợ Bảo Yên rất nhiều nữa cô ấy một người mẹ nữa cô ấy cả một tuổi thơ nhưng anh không phải là một người mù quáng chuyện gì cũng nghe theo lời của cô luôn chiều cô tất cả mọi thứ được

Mà nếu có đi chăng nữa thì sự ngưng triều đỏ của anh chị dành riêng cho người con gái mà anh yêu thôi

Lê Bảo Bình bước ra khỏi phòng gương mặt của cô ta đầy giận dữ chẳng khác gì một mụ phù thủy vừa xa vừa xấu lại còn độc ác nữa chứ

"Trần Thị hiên nếu mày đã được vào đàn phim thì đừng mơ tao để cho mày được yên ổn ở đó"

Lê Bảo Uyên lúc này dường như đang bày mưu tính kế gì đó với Trần Hiên gương mặt hiện rõ bằng mây bao phủ lấy cô ta

Nhưng cô ta đâu biết rằng muốn đụng vào Trần hiên không có dễ đâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro