giông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió gào thét như tên điên đập cửa,
Mưa xỏ xiên trút sắc như dao cứa.
Một cơn giông cuối hạ,
Chẳng biết em về chưa?
Liệu có ướt mí mắt như ngày xa,
Khóc trong giông tiếng sấm át tiếng sầu.
Do mưa cứa đau hay trong lòng tan nát ?
Phân trái tim ra trăm ngàn mảnh vỡ.
Những thanh âm như mờ mịt đi hết,
Chỉ còn tiếng lòng đương gào thét
Cùng tiếng mưa đục ngầu.
Ngày em đi như giông trong tâm trí
Sấm trong tim cứ náo loạn liên hồi
Mưa ngâu trên mắt đỏ bao giờ hết?
Chết trong tâm chết cả trong chữ tình.
Giông,
Liệu bao giờ tạnh?
Tôi,
Liệu bao giờ quên em?
Em,
Liệu có còn nhớ tôi?
Ta,
Mãi lỡ chuyện lứa đôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#poem