tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  7. Trên máy bay, chỗ ngồi của Giang Hành Chi và Ninh Nhiễm Thanh ở ngay trước Tần Hữu Sinh, Tần Hữu Sinh nhìn cái gáy đáng yêu trước mặt mình, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, vừa hay có nữ đồng nghiệp ở phía sau anh chia đồ ăn cho mọi người, khi chia cho anh, anh bèn mượn hoa hiến Phật, vỗ vỗ đầu Ninh Nhiễm Thanh ngồi đằng trước: "Này, ăn chút gì đi."

Oa, là món mứt dừa mà cô thích nhất, Ninh Nhiễm Thanh lập tức nhận lấy đồ ăn vặt Tần Hữu Sinh đưa: "Cảm ơn thầy Tần."

Giọng nói dịu dàng ngọt ngào khiến trái tim Tần Hữu Sinh như tan chảy.

Giang Hành Chi sa sầm mặt nhìn Tần Hữu Sinh, Tần Hữu Sinh đối xử rất bình đẳng, cũng đưa cho Giang Hành Chi một túi kẹo dẻo: "Hình như chỉ còn cái này thôi."

Trước nay Giang Hành Chi vẫn không biết khả năng "Đập chậu cướp hoa" của Tần Hữu Sinh lại lợi hại như vậy, trong lòng càng cảnh giác cao độ, cô gái ngồi cạnh anh lại ăn rất vui, như kiểu chỉ hận mình không phải bạn gái của Tần Hữu Sinh.

Giang Hành Chi rất tức giận: "Ăn ngon không?"

Ninh Nhiễm Thanh kiêu ngạo nâng cằm: "Thầy Tần cho thì đương nhiên phải ngon rồi."

Không ổn rồi! Không ổn rồi! Nếu anh cứ bực bội thế này thì có khi hành trình du lịch Hải Nam còn chưa kết thúc, số mệnh mà anh mãi mới thay đổi được lại trở về quỹ đạo kiếp trước mất thôi. Giang Hành Chi hít sâu một hơi, định học tập sự dịu dàng của Tần Hữu Sinh: "Nếu thấy ngon thì ăn nhiều một chút."

Ninh Nhiễm Thanh cười khúc khích, ăn xong thì tựa trên vai Giang Hành Chi nghỉ ngơi, dịu ngoan đến lạ.

Giang Hành Chi vô cùng thỏa mãn, sờ sờ, xoa xoa, vò vò, yêu thích tới không nỡ buông tay.

Tới Hải Nam, Giang Hành Chi đã đặt phòng khách sạn từ trước, phòng giường lớn lộng lẫy, khi Ninh Nhiễm Thanh vào phòng, mắt liền trợn tròn: "Chẳng lẽ chúng ta ngủ cùng một phòng?"

Giang Hành Chi: "Em là bạn gái anh mà, không được à?"

Ninh Nhiễm Thanh nổi giận: "Anh muốn sàm sỡ em có đúng không hả."

Giang Hành Chi hít sâu một hơi, vỗ về cô: "Rồi rồi, vậy buổi tối anh không làm gì được không..."

Giọng nói mát lạnh của anh như mang theo cả sự mê hoặc rất tự nhiên, Ninh Nhiễm Thanh xị mặt: "Em phải nghĩ kỹ đã."

Ninh Nhiễm Thanh không quen những người khác, trừ Tần Hữu Sinh là thầy giáo của cô. Khi nướng hải sản, Giang Hành Chi về phòng lấy áo khoác cho Ninh Nhiễm Thanh, cô và Tần Hữu Sinh ngồi hóng gió trò chuyện cùng nhau.

"Thầy Tần, em hỏi thầy một vấn đề nhạy cảm được không..."

"Hỏi đi, nếu biết tôi chắc chắn sẽ nói." Tần Hữu Sinh nhìn Ninh Nhiễm Thanh.

"Bình thường thầy với bạn gái thầy giao du bao lâu thì sẽ đề xuất... chuyện kia?"

Tần Hữu Sinh thoáng ngây người, rồi lập tức hiểu ra mọi chuyện, anh nghiêm nghị nói: "Nếu không có ý định kết hôn thì tôi sẽ không đề xuất chuyện ấy."

Ninh Nhiễm Thanh: "Thầy Tần, thầy đúng là một người đàn ông tốt."

Tần Hữu Sinh nhìn Ninh Nhiễm Thanh: "Tôi sẽ đối xử với bạn gái mình ngày càng tốt hơn."

Ninh Nhiễm Thanh  thực sự cảm động: "Cô ấy nhất định rất

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro