Tinh tan yeu chi 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiến chân tính

Kiến chân tính

Kiên tu Đại Pháp tâm bất động

Đề cao tầng thứ thị căn bản

Khảo nghiệm diện tiền kiến chân tính

Công thành viên mãn Phật Đạo Thần

Lý Hồng Chí

1999 niên 5 nguyệt 8 nhật

Chân tính hiển lộ, thấy được

Tu Đại Pháp chắc chắn với tâm không lay chuyển

Nâng cao tầng là việc căn bản

Đối diện với trắc nghiệm chân tính được lộ rõ, thấy chân tính

Tu thành viên mãn thành Phật Đạo Thần

Kiến Chân Tính

Vững tu Đại Pháp chẳng động tâm

Điểm chốt chính là nâng cao tầng

Gian khó phơi bày đâu chân tính

Công thành viên mãn Phật Đạo Thần

Lý Hồng Chí

8 tháng Năm, 19991

Một chút cảm tưởng của tôi

Các bài trên phương tiện truyền thông gần đây có đề cập đến tin truyền liên quan đến việc Trung

Quốc muốn giảm bớt 5 trăm triệu Mỹ kim thặng dư mậu dịch [đối với Hoa Kỳ] làm điều kiện

giao hoán, để dẫn độ tôi về nước. Chính về việc này mà tôi muốn có đôi lời. Tôi chỉ dạy người ta

hướng thiện, đồng thời giải trừ bệnh tật cho con người một cách vô điều kiện, làm cho người ta

đạt đến cảnh giới tư tưởng cao hơn. Tôi không nhận bất kể báo đáp về tiền bạc hay vật chất nào.

Có tác dụng tích cực đối với nhân dân và xã hội. Làm đông đảo nhân tâm hướng thiện, đạo đức

cao thượng. [Tôi] không hiểu có phải vì vậy mà dẫn độ tôi [về nước] chăng? Muốn tôi về nước

là để có nhiều người hơn nữa đắc Pháp, tu tâm? Nếu là vậy, [tôi] đề nghị nhà nước [Trung Quốc]

không cần tổn phí 5 trăm triệu Mỹ kim để giao hoán: Tôi sẽ tự trở về.

Tuy nhiên tôi nghe rằng những người bị dẫn độ thông thường là tội phạm chiến tranh hoặc kẻ

thù của nhân dân. Cũng có kẻ là tội phạm hình sự. Nếu vậy thì tôi không hiểu rằng tôi được xếp

vào loại nào trong đó vậy.

Thực ra, tôi vẫn luôn dạy mọi người rằng làm người cần lấy Chân Thiện Nhẫn là tiêu chuẩn, nên

tự nhiên tôi cũng làm gương. Khi gặp phải những chỉ trích vô cớ và đối đãi bất công, cá nhân tôi

và các đệ tử Pháp Luân Công đều thể hiện đầy đủ nội tâm đại Thiện đại Nhẫn [của mình], cấp

cho chính phủ đầy đủ thời gian để [họ] hiểu rõ chúng tôi; [chúng tôi] im lặng nhẫn chịu. Tuy

nhiên Dung Nhẫn ấy quyết không phải là tôi và các học viên Pháp Luân Công sợ hãi điều gì.

Cần biết rằng một khi người ta hiểu biết được chân lý và ý nghĩa chân chính của cuộc đời, thì xả

bỏ thân mệnh vì điều đó cũng không luyến tiếc. Đừng hiểu lầm tâm đại Nhẫn từ bi của chúng tôi

là sự sợ hãi, từ đó tăng cường buông lung muốn gì làm nấy. Thực ra họ là những người giác ngộ,

những người tu luyện đã hiểu được ý nghĩa chân thực của đời người. Cũng đừng nói những

người tu luyện Pháp Luân Công là làm mê tín. Còn quá nhiều điều mà con người chưa lý giải

được và khoa học chưa nhận thức được. Về tôn giáo mà nói, chẳng phải [tôn giáo] tồn tại với tín

ngưỡng vào Thần sao? Thực ra các tôn giáo chân chính và tín ngưỡng vào Thần xưa kia đã duy

trì đạo đức cho xã hội nhân loại qua mấy nghìn năm, rồi mới có được nhân loại ngày nay, trong

đó bao gồm cả anh, cả tôi, cả mọi người. Nếu không, thì nhân loại đã sớm bắt đầu làm điều ác,

từ đó dẫn đến tai nạn; có thể tổ tiên con người đã bị tuyệt diệt từ lâu. Và cũng không có sự kiện

hôm nay. Kỳ thực đạo đức của nhân loại là quan trọng phi thường; con người nếu không [coi]

trọng đức, thì điều xấu gì cũng làm, hết sức nguy hiểm đối với nhân loại. Đó là điều tôi có thể

nói với con người. Trên thực tế tôi không có ý làm điều gì cho xã hội, hoàn toàn không định

quan tâm đến bất kể vấn đề nào của người thường, lại càng không nghĩ gì đến quyền lực trong

tay ai đó. Không phải ai ai cũng coi trọng quyền lực như vậy. Chẳng phải nhân loại có câu rằng

"người ta có ý chí riêng của mình"? Tôi chỉ muốn người tu luyện được đắc Pháp, dạy cho họ

cách nâng cao tâm tính một cách chân chính, cũng chính là nâng cao tiêu chuẩn đạo đức. Hơn

nữa không phải ai ai cũng đến học Pháp Luân Công. Những điều tôi làm cũng không có dính

dáng gì đến chính trị. Tuy nhiên nhân tâm hướng thiện và những người tu luyện đã nâng cao đạo

đức đối với bất kể quốc gia nào, bất kể dân tộc nào, đều là điều tốt. Vì lẽ gì lại có thể coi việc

giúp nhân dân hết bệnh khoẻ người và nâng cao chuẩn mực đạo đức cho nhân dân nói thành là

'tà giáo'? Tất cả những người luyện Pháp Luân Công đều cũng là thành viên trong xã hội. Mỗi

người đều có công tác và sự nghiệp của bản thân. Chỉ có điều là hàng ngày lúc sáng sớm họ đến

công viên luyện Pháp Luân Công trong nửa giờ hoặc một giờ, rồi sau đó đi làm. Không có các

thứ quy định cần thiết của một tôn giáo, không có chùa, không có giáo đường, không có các

nghi thức tôn giáo. Muốn học thì học, muốn thôi thì thôi; không có danh sách; vậy có "[tôn]

giáo" nào đây? Lại còn nói là "tà"; vậy phải chăng dạy người hướng thiện, không thu tiền tài,

giúp người hết bệnh khoẻ người cũng xếp vào phạm vi "tà" hay sao? Hay là, không nằm trong phạm trù lý luận của đảng cộng sản thì tức là 'tà'? Nhưng tôi biết rằng, tà giáo vẫn là tà giáo,

điều ấy không phải do chính phủ quyết định. Lẽ nào một tà giáo nếu phù hợp với quan niệm của

một số người trong chính phủ thì có thể xác định là chính [giáo], còn chính [giáo] nếu không

phù hợp với quan niệm của bản thân liền có thể xác định là tà?

Thực ra tôi biết rõ vì sao một số người phản đối Pháp Luân Công. Theo như các bài trên phương

tiện truyền thông đã dẫn nói rằng [số] người học Pháp Luân Công nhiều quá. Hơn 100 triệu là

con số không nhỏ; nhưng lẽ nào lại sợ người tốt? Chẳng phải càng nhiều người tốt thì càng tốt,

càng ít kẻ xấu thì càng tốt hơn ư? Tôi, Lý Hồng Chí, giúp đỡ một cách vô điều kiện những người

luyện công nâng cao đạo đức con người, làm thân thể nhân dân khoẻ mạnh, làm xã hội an định;

lấy thân thể khoẻ mạnh để phục vụ xã hội tốt hơn; đó chẳng phải là tạo phúc cho những người

đương quyền hay sao? Trên thực tế [tôi] đã thật sự làm được điều đó. Cớ gì không biết và cảm

ơn tôi, mà trái lại đẩy hơn 100 triệu con người về phía đối lập với chính phủ? Người ta có thể

hiểu được chính phủ như thế không? Hơn nữa trong số hơn 100 triệu người ấy, có ai mà không

có gia đình con cái, bạn bè thân quyến; hỏi đó có còn là vấn để chỉ của 100 triệu người hay

không? Như vậy phản đối có thể còn nhiều người hơn nữa. Rốt cuộc "Những vị lãnh đạo miền

đất tổ quốc thân yêu của tôi đã làm sao vậy?" Nếu dùng sinh mệnh của tôi, Lý Hồng Chí, là có

thể gỡ bỏ nỗi sợ hãi những người tốt trong tâm của họ, thì tôi lập tức trở về, xử trí sao cũng

được; hà tất phải viện đến "thủ đoạn động đến cả thiên hạ", tốn tiền nhọc dân, dùng cả tiền bạc

và chính trị để làm cái trao đổi vi phạm nhân quyền như thế? Mà Hoa Kỳ luôn luôn là quốc gia

gương mẫu trong việc tôn trọng nhân quyền; hỏi chính phủ Hoa Kỳ liệu có thể bán nhân quyền

lấy sự trao đổi đó không? Hơn nữa tôi là công dân vĩnh viễn của Hoa Kỳ, là công dân vĩnh viễn

ở trong phạm vi của hành xử luật pháp của Hoa Kỳ.

Tôi không có ý chỉ trích cá nhân nào, chỉ có điều cách làm kia không sao lý giải được. Tại sao

có thể bỏ qua cơ hội tốt đắc được lòng dân, mà trái lại đặt trên 100 triệu người về phía đối lập?

Có tin nói rằng có rất nhiều người đã đến Trung Nam Hải, do vậy có người đã cảm thấy tức

giận. Thực ra những người đến không đông chút nào. Mọi người hãy nghĩ xem, có trên 100 triệu

người học Pháp Luân Công mà chỉ có 10 nghìn người đến, hỏi có đông không? Không cần vận

động, trong 100 triệu người thì người này muốn đi, người kia muốn đi, chỉ một lúc là 10 nghìn

người, đúng không? Họ không có khẩu hiệu, không có biểu ngữ, không có hành vi bất hảo, lại

càng không phản đối chính phủ, chỉ là muốn phản ảnh một tình huống lên chính phủ, có gì là

không được? Họ muốn thỉnh nguyện; hỏi ở đâu có những người biểu tình ôn hoà như thế? Gặp

họ phải chăng không cảm động? Tại sao lại cứ phải tìm những điểm không hay của Pháp Luân

Công? Hơn nữa cách đàn áp kia cũng lỗi thời rồi. Pháp Luân Công không hề đáng sợ như một số

người tưởng tượng ra đâu, trái lại là điều rất tốt. Đối với xã hội nào cũng chỉ có trăm phần lợi

mà không có một phần hại nào hết. Trái lại, mất lòng dân mới là điều đáng sợ nhất. Nói thẳng,

các học viên Pháp Luân Công, họ cũng là người còn đang tu luyện, còn có tâm của con người;

khi [họ] bị đối xử bất công, tôi không biết họ sẽ nhẫn chịu được bao lâu. Đó cũng là điều tôi lo

lắng nhất. Vị trí

Những khảo nghiệm mà một người tu luyện trải qua là điều mà người thường không cách nào

chịu đựng nổi, do đó những ai tu thành viên mãn trong lịch sử là hết sức thưa thớt ít ỏi. Con

người vẫn là con người, vào thời điểm then chốt họ rất khó vứt bỏ quan niệm của con người, mà

lại cứ tìm cho ra những cái cớ để thuyết phục bản thân. Nhưng một người tu luyện vĩ đại có thể

trong khảo nghiệm trọng đại, mà vứt bỏ tự ngã, cho đến hết thảy tư tưởng của người thường. Tại

đây tôi chúc mừng những ai tu luyện Đại Pháp đã vượt qua khảo nghiệm có thể viên mãn hay

không này. Sự vĩnh viễn của sinh mệnh bất diệt cho đến tầng sở tại trong tương lai của chư vị,

chúng là do bản thân chư vị khai sáng; uy đức là bản thân chư vị tu xuất lai. Hãy tinh tấn, điều

này là vĩ đại nhất, thù thắng1 nhất.

Lý Hồng Chí

13 tháng Sáu, 1999

An định

Đối với những sự tình phát sinh gần đây, [nó] đã có tác hại rất mạnh mẽ đối với quảng đại học

viên Pháp Luân Đại Pháp, đồng thời cũng ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh quốc gia. Căn

cứ vào các [cơ quan] hữu quan ở địa phương, các bộ phận hữu quan mà [họ] nắm vững, [một số

người] đã trực tiếp hoặc gián tiếp can nhiễu phá hoại việc luyện công của các học viên, cho đến

một số người đã lợi dụng quyền lực trong tay để khuấy động sự kiện Pháp Luân Công, đưa

quảng đại nhân dân và chính phủ vào chỗ đối lập, từ đó đoạt lấy tư bản chính trị. Các học viên

có thể phản ảnh những tình huống ấy qua các kênh thông thường, [đến] các cấp chính quyền

hoặc lãnh đạo quốc gia.

Tuy nhiên chúng ta là người tu luyện, không được tham dự vào chính trị, không được thụ nhận

can nhiễu của sự kiện vừa qua; hãy tĩnh tâm lại, phục hồi việc luyện công học Pháp như thường;

hãy tinh tấn thực tu, không ngừng đề cao bản thân.

Lý Hồng Chí

13 tháng Sáu, 1999

Đề tựa cho bản "Pháp Luân Đại Pháp" tiếng Nga

Hãy trân quý!

Lời thề của chư Thần đang thực hiện;

Hãy trân quý!

Đây là điều chư vị muốn tìm;

Hãy trân quý!

Pháp chính ở ngay trước mắt chư vị.

Lý Hồng Chí

10 tháng Bảy, 1999 'Mê tín' nguyên vốn là một danh từ rất phổ thông; nhưng ở nước ta1 có một số người làm chính

trị đã cải biến hai chữ ấy thành một danh từ có tính sát thương rất mạnh. Cái 'mê tín' mà những

người làm chính trị kia tuyên bố thực ra không phải là mê tín, mà là cái mũ chính trị cũng như

khẩu hiệu chính trị, [nó] là một từ chính trị chuyên được sử dụng khi đả kích người khác. Một

khi chiếc mũ lớn ấy chụp vào thì liền trở nên đối lập với khoa học, nên có thể đả kích thậm tệ.

Những người đã trải qua các chủng các dạng vận động chính trị đều có năng lực phân tích rất

mạnh; trong quá khứ họ đã từng tin tưởng, đã bị bỏ rơi; đã sùng bái mù quáng, cũng đã qua các

kinh nghiệm giáo huấn, đặc biệt đã qua những điều động chạm đến tâm linh của họ mà không

thể quên vào thời Cách Mạng Văn Hoá; những người như thế liệu có thể nào tuỳ tiện tin vào bất

kể thứ gì không? Là chân lý hay là cái mà những người làm chính trị gọi là mê tín, [điều ấy] con

người hiện nay rất có khả năng phân biệt rõ ràng.

Là khoa học hay là mê tín, [điều ấy] không phải là do những người làm chính trị quyết định, mà

là do các khoa học gia giám định; tuy nhiên một số người mang danh 'khoa học gia' nhưng đã bị

lợi dụng cho chính trị thực ra cũng là những nhân vật chính trị. Những người ấy không có khả

năng thật sự đứng tại lập trường khoa học công bằng để có được lập luận khoa học; như vậy về

căn bản mà xét họ không được coi là các khoa học gia; nhiều nhất họ cũng chỉ là cái gậy đánh

người ở trong tay những chính trị gia mà thôi.

Nhận thức đối với chân lý vũ trụ của các học viên tu luyện Đại Pháp là sự thăng hoa về lý tính2

và thực tiễn; bất kể nhân loại đứng tại lập trường nào mà phủ định Pháp lý của vũ trụ vốn cao

hơn hết thảy những lý luận tại xã hội nhân loại, thì đều uổng công. Đặc biệt vào lúc đạo đức của

xã hội nhân loại đang băng hoại toàn diện, chính là vũ trụ vĩ đại đã một lần nữa từ bi đối với con

người, cấp cho con người một cơ hội tối hậu này. Đó là hy vọng mà nhân loại nên phải trân quý

muôn phần; nhưng con người vì dục vọng riêng tư mà phá hoại hy vọng cuối cùng vũ trụ đã cấp

cho nhân loại ấy, làm trời đất phẫn nộ. Con người không hiểu biết lại coi những tai hoạ nói

thành hiện tượng tự nhiên. Vũ trụ không phải vì con người mà tồn tại, con người chỉ là một

phương thức biểu hiện tồn tại sinh mệnh ở tầng thấp nhất; nếu nhân loại mất đi tiêu chuẩn sinh

tồn trong tầng này của vũ trụ, thì chỉ có thể là bị lịch sử vũ trụ đào thải mà thôi.

Hỡi nhân loại! Hãy tỉnh táo lại! Các thệ ước của chư Thần trong lịch sử đang được thực hiện,

Đại Pháp nhận định hết thảy các sinh mệnh. Con đường nhân sinh là do bản thân chọn. Một

niệm của bản thân con người cũng sẽ định ra tương lai của mình.

Hãy trân quý [nó], Pháp lý của vũ trụ đang ở trước mắt chư vị. âm tự minh

Tâm tự minh

Pháp độ chúng sinh Sư đạo hàng

Nhất phàm thăng khởi ức phàm dương

Phóng hạ chấp trước khinh chu khoái

Nhân tâm phàm trọng nan quá dương

Phong vân đột biến thiên dục truỵ

Bài sơn đảo hải phiên ác lãng

Kiên tu Đại Pháp khẩn tuỳ Sư

Chấp trước thái trong mê phương hướng

Thuyền phiên phàm đoạn đào mệnh khứ

Nê sa đào tận hiển kim quang

Sinh tử phi thị thuyết đại thoại

Năng hành bất hành kiến chân tướng

Đãi đáo tha nhật viên mãn thời

Chân tướng đại hiển thiên hạ mang

Lý Hồng Chí

1999 niên 10 nguyệt 12 nhật

(2000 niên 5 nguyệt 22 nhật phát biểu)

Diễn nghĩa:

Tâm tự sáng tỏ, tự biết

Pháp cứu độ chúng sinh, Sư phụ dẫn lối

Một cánh buồn căng lên, trăm triệu cánh buồn dương theo

Vứt chấp trước xuống, thuyền nhẹ bơi nhanh

Tâm của người phàm nặng nề, khó mà vượt nổi đại dương

Gió mây đột biến, trời như sập xuống

Núi lở biển động, sóng lớn cuộn lên

Vững lòng tu Đại Pháp, theo sát Sư phụ

Mang chấp trước quá nặng nề, mê mờ mất cả phương hướng

Thuyền lật buồm đứt, tháo chạy để toàn mạng

Lọc hết bùn cát, lộ ánh vàng kim

Chuyện sống chết không qua việc nói thuyết mà biết được

Có thể làm được hay không mới thấy rõ chân tướng

Đợi cho đến ngày viên mãn

Chân tướng hiển lộ rõ, toàn thiên hạ ngỡ ngàng không hiểu

Tạm dịch:

Tâm tự minh

Pháp độ chúng sinh, Thầy dẫn lối

Một buồn căng, trăm triệu thuyền theo

Xả chấp trước, thuyền thời nhẹ lướt

Nặng phàm tình, biển rộng sao qua

Gió mây chợt chuyển, trời muốn sập

Núi lở biển gầm, sóng cuộn dâng

Sát theo Thầy, vững tu Đại Pháp

Chấp trước nhiều, lạc hướng chốn mê

Thuyền lật buồm tan, chạy thoát thân

Cát bùn đãi sạch, thấy vàng chân

Chỗ sinh tử, nói nhiều chẳng đặng

Làm được không, mới thật tỏ tường

Một mai cho đến ngày viên mãn

Sự thực lộ ra mới bàng hoàng

Lý Hồng Chí

12 tháng Mười, 1999

(Công bố 22 tháng Năm, 2000) Tiến đến viên mãn

Mang theo chấp trước mà học Pháp thì không phải chân tu. Nhưng có thể trong tu luyện dần dần

nhận thức ra chấp trước căn bản của mình, vứt bỏ nó, từ đó đạt đến tiêu chuẩn người tu luyện.

Vậy chấp trước căn bản ấy là gì? Tại thế gian người ta hình thành rất nhiều quan niệm, đến mức

bị quan niệm chi phối, truy cầu những điều [mình] theo đuổi. Nhưng người ta đến thế [gian] là

do nhân duyên đã quyết định đường đời con người và những được-mất trong đời con người; lẽ

nào quan niệm của con người lại có thể quyết định từng quá trình trong đời người được? Do vậy

cái gọi là 'những theo đuổi và nguyện vọng tốt đẹp' ấy cũng đã trở thành những truy cầu chấp

trước thật đau khổ mà vĩnh viễn không đạt được.

Đại Pháp có vô hạn nội hàm1, đã tạo nên hết thảy mọi thứ trong từng tầng của vũ trụ, đương

nhiên cũng bao quát hết thảy mọi thứ của nhân loại; do vậy ngoại trừ những kẻ đồi bại ở cõi

người đang bị cựu thế lực [tà] ác lợi dụng để bức hại Pháp-mà chính chúng [cựu thế lực tà ác]

cũng đang bị trừ tận gốc-thì người ta đều [nhận] thấy được trong Pháp [phương] diện mà bản

thân họ nhìn nhận là tốt. Có người thật sự [nhận] thấy được Pháp lý của Đại Pháp; cũng có rất

nhiều học viên là từ quan niệm của con người mà tìm thấy ở Đại Pháp những theo đuổi và truy

cầu khác nhau trong đời người; chính vì nhân tâm chấp trước ấy thúc bách mà đến tu luyện Đại

Pháp.

Có người cho rằng Đại Pháp phù hợp với quan niệm khoa học của mình, có người cho rằng [nó]

phù hợp với đạo lý làm người của mình, có người cho rằng [nó] phù hợp với bất mãn chính trị

của mình, có người cho rằng Đại Pháp có thể cứu vãn đạo đức bại hoại của nhân loại, có người

cho rằng Đại Pháp có thể trị khỏi bệnh của mình, có người cho rằng Đại Pháp và Sư phụ là

chính phái, v.v. Con người tại thế gian mang những tâm theo đuổi truy cầu và nguyện vọng tốt

đẹp như thế thì không có sai; nhưng là người tu luyện thì tất nhiên không thể được. Tuy rằng

chư vị có thể từ tác dụng của những tư tưởng như thế mà nhập môn Đại Pháp, nhưng rồi trong

quá trình tu luyện cần phải tự coi mình là người tu luyện; sau khi tinh tấn đọc sách và học Pháp

thì nhận rõ được suy nghĩ nào của bản thân đã đưa đến tu luyện Đại Pháp vào lúc bản thân mình

nhập môn Đại Pháp2. Sau khi tu luyện một [giai] đoạn thời gian rồi, thì phải chăng vẫn còn là

những suy nghĩ ban đầu, phải chăng là cái tâm ấy của con người vẫn lưu bản thân tại đó? Nếu

như thế, thì không thể tính là đệ tử của tôi; chính vì tâm chấp trước căn bản kia chưa vứt bỏ,

không thể ngay từ Pháp mà nhận thức Pháp. Những gì bị đào thải trong khảo nghiệm tà ác mà

Đại Pháp tại Trung Quốc gặp phải đều là những ai chưa bỏ được tâm chấp trước như thế, đồng

thời cũng gây ra một số ảnh hưởng phản diện.

Đành rằng như thế, khi nhiều đệ tử chân tu đang chịu đựng trong tình huống khó nạn nghiêm

trọng, thì thời gian kết thúc lại phải trì hoãn, [để] đợi những vị kia nhận ra chấp trước căn bản

của mình; bởi vì trong đó có rất nhiều người là người có duyên, hơn nữa có hy vọng viên mãn.

Chư vị biết chăng? Một trong những cớ lớn nhất mà cựu thế lực [tà] ác hiện nay đang mượn để

bức hại Đại Pháp chính là chấp trước căn bản của chư vị [vẫn] đang che đậy, từ đó mà gia [tăng]

đại nạn này, muốn lấy những người đó tìm tách ra. Chư vị chấp trước Đại Pháp phù hợp với

khoa học con người, thì chúng khống chế những kẻ tà ác bịa đặt rằng Đại Pháp là mê tín; chư vị

chấp trước Đại Pháp có thể trị bệnh, thì chúng không chế những kẻ tà ác bịa đặt rằng Đại Pháp

không cho người ta uống thuốc, làm 1400 người chết; thậm chí chư vị cho rằng Đại Pháp không

tham dự đến chính trị, thì chúng để những kẻ tà ác bịa đặt rằng Đại Pháp và Lý Hồng Chí có thế

lực chính trị nước ngoài [hậu thuẫn], v.v.; chư vị nói rằng Đại Pháp không thu phí, thì chúng nói

rằng Sư phụ kiếm tiền bất chính. Bất kể chư vị chấp trước điều gì, thì chúng để bè lũ tà ác bịa

đặt điều ấy. Thậm chí chư vị có tâm rằng Đại Pháp bị phá hoại, thì chúng nguỵ tạo kinh văn giả.

Mọi người hãy nghĩ xem, kiểm nghiệm lớn trước mắt ấy, chính là khảo sát lớn để xem khi Sư

phụ không ở đó Đại Pháp sẽ ra sao, học viên sẽ ra sao; Sư phụ có thể nói như thế nào? Liệu có

thể lại bảo chư vị cần phải làm ra sao? Hơn nữa chúng khống chế những kẻ tà ác nhắm thẳng

vào hết thảy tâm của con người, hết thảy chấp trước, mà kiểm nghiệm các đệ tử Đại Pháp một

cách toàn diện không bỏ sót {vô lậu} và phá vỡ; nếu như chư vị thật sự có thể trong tu luyện mà

vứt bỏ chấp trước căn bản kia của con người, thì ma nạn tối hậu này đã không tà ác đến như vậy.

Có những người cho đến nay vẫn không thể chuyên tâm đọc sách; đặc biệt là những vị làm công

tác Đại Pháp, chư vị không được dùng bất kể cớ gì để che đậy rằng chư vị không đọc sách học

Pháp; chính vì chư vị làm việc vì tôi-Sư phụ-nên phải hàng ngày tĩnh tâm học Pháp, phải tu

một cách thực chất. Khi chư vị đọc sách mà tư tưởng hỗn loạn, thì vô số những Phật Đạo Thần

trong sách sẽ nhìn thấy những tư tưởng của chư vị thật đáng cười và cũng đáng thương, thấy

nghiệp lực trong tư tưởng chư vị đang khống chế một cách [tà] ác chư vị, chư vị vẫn chấp mê

bất ngộ. Còn có những nhân viên công tác đã không đọc sách học Pháp một thời gian dài; như

thế hỏi có thể làm tốt công tác Đại Pháp không? Chư vị đã vô ý tạo thành rất nhiều những tổn

thất rất khó vãn hồi. Giáo huấn lẽ ra phải làm chư vị thành thục hơn. Không thể để cựu thế lực tà

ác dùi vào chỗ sơ hở của tư tưởng chư vị; cách duy nhất là tận dụng thời gian học Pháp.

Sự việc đang phát sinh hiện nay đã được an bài từ lịch sử xa xưa. Những đệ tử nào đối mặt trước

áp lực để bước ra chứng thực Pháp1 thật là vĩ đại. Khi tôi chất vấn những sinh mệnh cao tầng

cuối cùng sắp bị đào thải: 'Vì sao bịa đặt về tôi và Đại Pháp', chúng chỉ có thể nói: "Không còn

cách nào [khác], [con đường] ông đi quá [chân] chính; nếu không thì làm sao có thể khảo

nghiệm Đại Pháp và những đệ tử của ông". [Những kẻ] phá hoại Đại Pháp chỉ là một bộ phận

thế lực [tà] ác nhỏ bé; [điều] chúng [làm] cũng chỉ là lợi dụng những sinh mệnh tà ác mà chính

chúng cũng cho rằng nhất định bị đào thải. Chư Phật Đạo Thần vô số không đếm được trong vũ

trụ, cũng như các sinh mệnh trong những thiên thể to lớn hơn đều đang chăm chú vào hết thảy

những gì [xảy] trên cái hạt bụi vũ trụ bé tẹo này. Đại Pháp đã viên mãn hết thảy trong vũ trụ. Uy

đức thật vĩ đại và vĩnh hằng. Những đệ tử nào đã vượt qua được kiểm nghiệm toàn diện nghiêm

khắc nhất này cũng đã vì Đại Pháp tại thế gian mà xác lập cơ sở vững như bàn thạch và thể hiện

chân thực của Đại Pháp tại nhân gian, đồng thời viên mãn được vị trí vĩ đại nhất của bản thân.

Tà ác sẽ sớm bị tận trừ; những [kẻ] đồi bại ở thế gian con người sẽ sớm có báo ứng tương xứng;

không thể để tội ác kéo dài mãi được. Các đệ tử đang đợi viên mãn, tôi cũng không thể cứ đợi

mãi nữa. Trong biểu hiện thiện và ác đều đã thể hiện đầy đủ từng kết quả sẽ đắc. Chúng sinh! Vị

trí tương lai là [do] chính bản thân chư vị lựa chọn.

Gửi Pháp hội Đài Loan

Trước hết gửi đến toàn thể học viên Đại Pháp tại Đài Loan: chào tất cả!

Đồng thời chúc Pháp hội của chư vị thành công viên mãn!

Mong rằng mọi người thông qua Pháp hội này đều có thể tìm thấy những thiếu sót [của mình],

càng tinh tấn hơn, biến Pháp hội thành thành Thánh hội tỷ học tỷ tu, hướng về thế nhân mà triển

hiện Chính Pháp1.

Lý Hồng Chí

25 tháng Sáu, 2000

Tham khảo lời tiên tri

Hỡi các đệ tử: sự việc đang phát sinh hiện nay tại Trung Quốc vốn đã được an bài trong lịch sử;

có nhiều người trong lịch sử đã có lời tiên tri [về nó]2. Bởi vì họ đều chọn cách nói không trực

tiếp chính diện-ấy là để hợp với cách nói ẩn ý ở thế gian, đồng thời khuyên răn con người thế

gian-do đó người thường chỉ có thể hiểu ra được sau khi [sự kiện] lịch sử đã trôi qua.

Chẳng hạn về những việc phát sinh ở Trung quốc hiện nay, thì mấy trăm năm trước một người

Pháp là Nostradamus đã giảng như thế này trong "Các thế kỷ" một cuốn sách tiên tri của ông:

Tháng 7, 1999

Để nhà vua Angoulmois phục sinh

Đại vương Khủng Bố sẽ từ trên trời xuống

Đến thời trước sau Mars sẽ thống trị thiên hạ

Nói là để có được cuộc sống hạnh phúc cho mọi người

Tôi giảng rằng tháng Bảy, 1999, để nhà vua kia phục sinh, thì Khủng Bố sẽ từ trời xuống chính

có nghĩa là những kẻ có dụng ý ở Trung ương [đảng] Trung Quốc đã lợi dụng quyền lực trong

tay mà bắt đầu một cuộc đàn áp tà ác toàn diện đối với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp: bắt người,

đánh người, bắt đi trại lao động cải tạo, bắt bỏ tù, huỷ sách, dùng quân đội, cảnh sát, đặc vụ, các

[công cụ] ngoại giao, và [dùng] cả đài phát thanh, truyền hình, báo chí, viện đến các thủ đoạn vu

khống phô thiên cái địa3 để bức hại; [giống như] cái thế trời sụp, mức độ tà ác kia đã che đậy

toàn thế giới; thế lực cũ đã dùng quan niệm vốn đã bại hoại của chúng để an bài những việc này

nhằm đạt mục đích là để làm cái gọi là kiểm nghiệm mang tính phá hoại [này đối với] Đại Pháp.

Từ góc độ của các chư Thần mà xét thì quá trình Sư phụ ở nơi cõi người đang Chính Pháp chính

là quá trình phục sinh từ cõi chết.

Về câu "đến thời trước sau Mars sẽ thống trị thiên hạ", là nói khi trước [và] sau năm 1999 thì [Karl] Marx sẽ thống trị thế giới. Thực ra hiện nay không chỉ xã hội của đảng cộng sản là làm

theo [Karl] Marx, mà những thứ như phúc lợi xã hội của các quốc gia phát triển trên thế giới

cũng là những điều của chủ nghĩa cộng sản trong chế độ tư bản chủ nghĩa; trên biểu hiện là xã

hội tự do, [nhưng] thực chất rất giống như toàn thế giới đang thực hành chủ nghĩa cộng sản;

những người từ các quốc gia cộng sản chủ nghĩa đi sang các quốc gia phát triển bên Tây phương

cũng đều có đồng cảm: cảm thấy ở đấy giống hệt như chủ nghĩa cộng sản, chỉ có điều không

[truyền] giảng về cách mạng vũ trang.

Câu cuối "nói là để có được cuộc sống hạnh phúc cho mọi người", cũng là nói về điều thuyết

giảng giải phóng toàn nhân loại của đảng cộng sản, và việc thu thuế cao của xã hội Tây phương

để làm những điều như phúc lợi xã hội.

Vì sự việc này còn đang [trong quá trình] kết thúc, nên [tôi] chỉ giải nghĩa trong mấy câu như

vậy. Thực ra tại rất nhiều quốc gia đều lưu truyền các lời tiên tri nói về thời gian này. Mấy câu

trên đây, chỉ để tham khảo.

Lý Hồng Chí

28 tháng Sáu, 20001

Tuỳ ý sử dụng

Tôi vẫn luôn không thích ngữ pháp và văn tự được chuẩn mực hoá trong tiếng Hán hiện đại vốn

rất nông cạn; vì vậy khi giảng Pháp, tôi thường không dùng ngữ pháp và văn tự theo chuẩn mực!

Vì vậy có người không hiểu. Kỳ thực nghĩa của từ mà con người hiện đại cải biến đã bị đưa

thêm vào đó những quan niệm của con người hiện đại; nhất là những từ có mang theo nhân tố vô

thần luận2 và chính trị, thì hoàn toàn không thể dùng khi giảng Pháp; để cho các học viên nghe

[mà hiểu] được rõ, tôi chỉ cố gắng chọn mà dùng những ngữ pháp và văn tự của tiếng Hán hiện

đại.

Pháp của vũ trụ lẽ nào có thể bị chuẩn mực hoá bởi văn hoá nhân loại được? Chừng nào cần

giảng rõ Pháp lý, thì tôi liền mở tung văn hoá của con người, phá bỏ những chuẩn mực và hạn

1. Nguyên tác tiếng Pháp của đoạn thơ trích từ cuốn "Các thế kỷ" của Nostradamus như sau:

L'an mil neuf cent nonante neuf sept mois

Du ciel viendra le grand Roy d'Effrayeur

Ressusciter le grand Roy d'Angoulmois

Avant après Mars régner par bonheur

Nostradamus/Quatrain X, 72

Tạm dịch:

Năm 1999 tháng Bảy

Một nhà vua vĩ đại Kinh Khủng sẽ đến từ trên trời

Làm phục sinh nhà vua vĩ đại Angoulmois

Trước [và] sau Mars thống trị vì hạnh phúc

Nostradamus/Khổ thơ X, 72

Bản Hán văn của Sư phụ là định bản, bản tiếng Pháp được dẫn ở đây chỉ để tham khảo.

2. Hữu thần luận: theism; vô thần luận: atheism. Cách phân triết học, thế giới quan thành hai loại; một

loại thừa nhận sự tồn tại của thần thánh trong việc nhìn nhận và lý giải thế giới, một loại thì không.

chế ấy; [tôi] tuỳ ý sử dụng; để biểu đạt Đại Pháp một cách rõ ràng, thì [tôi] muốn dùng thế nào

liền dùng thế ấy. Ví như có những lúc câu của tôi rất dài; trong câu có những cụm từ nhấn mạnh

làm sâu sắc thêm được nhắc lại; nó là như thế; dùng ngôn ngữ con người để biểu đạt Pháp lý cao

thâm thật là khó. Về phương diện văn tự, trên căn bản tôi sử dụng tuỳ ý; ví như tôi thường viết

trình độ thành thành độ. Tôi thấy rằng [để biểu đạt] một sự việc đã được thực thi

nhiều ít đến đâu, thì nên dùng từ [thành độ] ấy. [Tôi] thích viết chân tướng thành

chân tượng, tôi thấy rằng [để biểu đạt] bản lai diện mục1 thì nên dùng chữ tượng này; tôi thích

viết tuyệt thành quyết, tôi thấy rằng chữ [quyết] này nặng hơn; [tôi] thay hoằng bằng

hồng, đối với Đại Pháp mà nói thì dùng hồng thích hợp hơn; v.v. Tôi cũng không thích dùng

cách "ngắt câu" quá đơn giản để đặt câu theo chuẩn mực. Khi viết văn [tôi] thường dùng dấu

phẩy một mạch đến hết; tôi chỉ coi trọng hàm ý của Pháp. [Còn] đối với chuẩn mực [ngôn ngữ]

của con người, [tôi] không thấy cần phải theo. Văn hoá của con người là điều mà chư Thần

truyền cấp cho con người; chỉ có điều là tiếng Hán hiện đại đã bị cải biến bởi tư tưởng biến dị

của nhân loại hiện đại vốn phê phán hữu thần luận và có quan niệm chính trị. Pháp sẽ cấp cho

nhân loại hết thảy những thứ mới, đúng đắn; chứ không thể bị ảnh hưởng bởi bất kể những gì

của nhân loại mà cũ, bất chính, đã biến dị. Tôi đã tốt nghiệp phổ thông; mục đích không vào đại

học, chính là không để trong tư tưởng hình thành những thứ khái niệm, định lý, định nghĩa, định

luật, những thứ lý luận và chuẩn mực của con người. Khi giảng Pháp thì Đại Pháp của vũ trụ

tuyệt đối không thể lẫn với những thứ ấy của con người được, nếu không Pháp sẽ bị những quan

niệm của người thường can nhiễu đến.

Đại Pháp là Pháp của vũ trụ; Đại Pháp sáng tạo nên hết thảy sinh mệnh trong vũ trụ; Đại Pháp

khai sáng nên hoàn cảnh và tiêu chuẩn sinh tồn cho sinh mệnh tại các tầng khác nhau, [và] cũng

cấp cho các sinh mệnh tại các tầng khác nhau những trí huệ khác nhau, [trong đó] bao gồm cả

văn hoá của nhân loại; mục đích của hồng truyền Đại Pháp là Chính Pháp của vũ trụ, đồng thời

cho phép các đệ tử tại nhân gian của Đại Pháp [đạt] viên mãn; Đại Pháp cũng đang khai sáng

nhân loại mới, [và] cũng vậy sẽ mang đến cho nhân loại nền văn hoá mới.

Lý Hồng Chí

28 tháng Sáu, 2000

Bài trừ can nhiễu

Hỡi các đệ tử: Đại Pháp mà tôi truyền cho chư vị, chính là sự đảm bảo duy nhất để chư vị tu

luyện nâng cao cho đến khi viên mãn. Nếu như có người vì chưa bỏ được tâm chấp trước của

người thường, chiêu mời sinh mệnh tà ác [vốn] biến hoá thành hình tượng của tôi rồi thuận theo

chấp trước của họ mà bảo họ làm những việc phá hoại Pháp, thì họ đã rơi vào [tình huống] cực

kỳ nguy hiểm; nếu không tỉnh ngộ, thì sẽ thành quỷ phá hoại Pháp.

Pháp thân của tôi là hình tượng hoá của trí huệ tư tưởng và năng lượng của tôi, [chúng] tuyệt đối

không thể sai khác với tư tưởng của tôi một chút nào hết. Trong khảo nghiệm tà ác mang tính

bức hại mà Đại Pháp cùng các đệ tử đang gánh chịu, tôi đã không hề giảng một câu. Giống như

chư vị thi đại học: thầy giáo liệu có thể ở tại trường thi mà bảo ban chư vị làm bài như thế nào

không? Như vậy trong kiểm nghiệm này tôi không [định] nói, vậy cớ chi mà tôi lại có thể dùng hình thức Pháp thân để trực tiếp bảo chư vị cần phải làm thế nào?

Gần đây có một người bại [hoại] ở Hồng Kông thần chí không tỉnh táo, đã mượn cớ Pháp thân

của tôi yêu cầu cô ấy như thế này thế khác mà nói ra những lời [ma] quỷ do tự tâm sinh ma, làm

can nhiễu nghiêm trọng đến Đại Pháp, thậm chí dùng cả điện thoại mà tôi gọi cho cô ta để phá

hoại, lại còn liên tục không ngừng làm điều xấu. Từ cái miệng cô ta nói ra dù bất kể lời nói [ma]

quỷ nào của Pháp thân giả, thì tôi không có loại học viên như thế. [Ai] nếu có ý nguyện theo cô

ta làm loạn Pháp, thì có thể theo cô ấy; điều tôi cần là những đệ tử tu luyện một cách đường

đường chính chính, những vị Thần vĩ đại [vững chắc] như kim cương không thể phá.

Các đệ tử: tại thời khắc nghiêm túc trước mắt này, [chư vị] nhất định phải tỉnh táo. Pháp là do tôi

truyền cho chư vị; Pháp thân của tôi chỉ là hình tượng của tư tưởng của tôi; tôi mới là chủ thể;

người nào thậm chí không [thừa] nhận cả tôi thì liệu có là đệ tử Đại Pháp? Lại còn có những học

viên cũng không được vì bản thân đã thực hiện những việc Chính Pháp cho Đại Pháp mà khởi

tâm tự mãn. Tất cả những ai hiện nay thần chí không tỉnh táo, nói nhiều điều không đâu vào đâu

đều rất nguy hiểm; đó là kiếp số của họ. Quan trọng hơn nữa, là mọi người đừng có để ý đến

những kích động của phần tử phá hoại tại Hồng Kông kia, đừng có đến nghe cô ta. Không phải

Sư phụ không từ bi. Trong những năm tu luyện, thì ngoài việc tôi đã vì chư vị mà gánh chịu quá

nhiều, thì đồng thời [tôi] còn vì sự nâng cao của chư vị mà không ngừng điểm ngộ cho chư vị, vì

sự an toàn của chư vị mà trông coi bảo hộ chư vị, [và] để chư vị có thể viên mãn đã cân bằng

những món nợ mà chư vị đã thiếu ở các tầng khác nhau. Đó không phải là [việc] mà ai cũng làm

được, cũng không phải là [việc] mà có thể làm cho người thường. Chỉ là [vì] những người kia đã

không còn lý trí, chẳng biết quý tiếc cơ duyên đối với Đại Pháp và tu luyện.

Về tất cả những vấn đề xuất hiện trong kiểm nghiệm tà độc mang tính phá hoại này, ngay từ

trước sự việc tôi đã giảng trong Pháp cho chư vị [những vấn đề ấy] rồi. Không thực tu một cách

chân chính, thì rất khó vượt qua được. Hiện nay mọi người đã hiểu rõ vì sao tôi thường xuyên

nhắc chư vị đọc sách cho nhiều! Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà

ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.

Những người bại [hoại] lý trí chẳng tỉnh táo này hiện nay đã bị đặc vụ thao túng; còn những

người bị tâm chấp trước mà phụ hoạ theo, thì thậm chí sau này có hiểu ra, cũng rất khó có được

cơ duyên để tu luyện lại nữa. Đại Pháp là nghiêm túc, tu luyện là nghiêm túc; bất kể ai tại thế

[giới] này mà làm điều xấu, thì đều phải tự mình bồi thường. Tôi hy vọng là không một học viên

nào rớt xuống; tuy nhiên tôi cũng nhất quyết không muốn những đệ tử chưa đủ [phẩm] cách.

Lý Hồng Chí

5 tháng Bảy, 2000

Chỉ rõ

Gửi học hội Đại Pháp các nơi:

Dùng các phương thức hoà bình để trình bày với chính phủ Trung Quốc về tình hình thực tế của

chúng ta, việc ấy tuyệt đối không sai; tuy nhiên là người tu luyện chúng ta tuyệt đối không dùng

đến bất kể hành vi và ngôn luận quá khích nào; trong một năm qua chư vị đã giảng rõ chân

tướng và thiện ý trình bày với nhân dân thế giới và chính phủ với thiện tâm [của mình]; đã làm

được rất [chân] chính.

Đối với đệ tử tu luyện Đại Pháp (các sinh mệnh vĩ đại) tôi cảm thấy rất mừng; tôi cũng mong

rằng khi giảng rõ chân tướng và trình bày với chính phủ sau này [họ] cũng đồng thời không coi

nhẹ tầm quan trọng việc học Pháp, bởi vì họ đều cần tiến về viên mãn. Tôi đang chú tâm quan

sát hết thảy những gì thực thi và tình huống tu luyện của các học viên; mong rằng chư vị còn

làm được tốt hơn nữa.

Lý Hồng Chí

20 tháng Bảy, 2000

Lý tính

Khi đang ở trong nạn học viên rất khó nhìn ra nguyên nhân của sự việc; nhưng không phải là

không có cách; khi tâm tĩnh trở lại rồi dùng Đại Pháp mà cân nhắc thì có thể thấy được bản chất

của sự việc. Có học viên nói rằng để chứng thực Pháp thì cần bị tù, bị đi cải tạo, bị cực hình thì

mới tu luyện được tốt nhất. Các học viên chớ có như vậy; bước ra dùng các loại phương thức

[khác nhau] để chứng thực Pháp là hành vi vĩ đại nhất; tuy nhiên tuyệt đối không phải là để tà ác

bắt đi; nếu là vậy thì tại sao các học viên đã bước ra đã thỉnh nguyện yêu cầu giải phóng tất cả

những học viên vô tội đang bị bắt, bị tù, bị cải tạo, bị cực hình? Bị bắt không phải là mục đích;

chứng thực Đại Pháp mới là thật sự vĩ đại-chính vì chứng thực Đại Pháp mới bước ra; tất nhiên

đã bước ra thì cần đạt cho được chứng thực Pháp-đó mới là mục đích thật sự của việc bước ra.

Khi kẻ tà ác hỏi chư vị có phải là người tu luyện Pháp Luân Công không, thì có thể không trả

lời, hoặc tìm phương cách khác để né tránh, không nên chủ động để tà ác bắt đi.

Hiện nay vẫn luôn còn những học viên nói rằng Pháp thân của tôi bảo họ thực thi như thế này

thế kia; từ đó trở thành cực đoan; tôi đã nói nhiều lần rằng chỉ có Pháp thân giả mới trực tiếp bảo

ban học viên thực thi thế nào; hơn nữa bao giờ cũng là học viên có chấp trước quá mạnh mẽ vào

điều gì đó thì mới có Pháp thân giả xuất hiện. Bởi vì mục đích của cựu thế lực chính là phá hoại;

khi học viên có chấp trước mạnh mẽ, thì có thể nói chặt chẽ rằng hành vi lúc ấy hoàn toàn là

biểu hiện của ma tính, là hành vi do tình cảm kích động, không phải là lý tính; do đó tà ác mới

xuất hiện. Sau này [chư vị] phải chú ý, tất cả ai nói về Pháp thân của tôi trực tiếp bảo ban thực

thi ra sao thì đều là Pháp thân giả.

Là đệ tử Đại Pháp, biểu hiện của chư vị hôm nay là vĩ đại; hết thảy những biểu hiện Thiện của

chư vị, chính là điều tà ác sợ hãi nhất. Bởi vì chống lại Thiện chính là tà ác. Hiện nay chúng

đang bức hại học viên và Đại Pháp, tất cả hành vi [chúng] sử dụng đều cực kỳ tà ác, không còn

ra người nữa; [chúng] sợ vị phơi bày. Nhất định cần phải bảo cho người dân thế giới biết sự tà ác

của chúng, đó cũng là cứu độ thể nhân, tận trừ tà ác đồng thời viên mãn bản thân mình, và làm

vững mạnh sự thể hiện của Đại Pháp tại thế gian; chư vị biết chăng? Tất cả những gì chư vị đang

làm hiện nay đã là vì Đại Pháp, vì những người tu luyện Đại Pháp, mà gây dựng uy đức hết sức

vĩ đại nhất vĩnh hằng nhất; khi mà lịch sử lật sang trang mới, những người dân thể giới ở lại sẽ

thấy được sự vĩ đại của chư vị; chư Thần trong tương lai sẽ vĩnh viễn ghi nhớ thời kỳ lịch sử vĩ

đại này. Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để

hồng Pháp và cứu độ thể nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.

Tống khứ chấp trước cuối cùng

Đại Pháp và các học viên Đại Pháp đã trải qua khảo nghiệm có tính phá hoại tà ác nhất, độc ác

hất chưa từng có trong lịch sử. Đại Pháp và các học viên thật sự là biểu hiện của những người

u luyện Chính Pháp vĩ đại nhất đã vượt qua được [điều ấy]. Hết thảy con người hết thảy các tổ

hức cũng như đoàn thể nơi nhân thế dẫu muốn đạt được điều gì tại thế gian cũng là thuộc về xã

ội nhân loại; còn các đệ tử Đại Pháp đều vứt bỏ hết thảy các chấp trước của người thường, bao

ồm cả chấp trước đối với sinh mệnh con người, từ đó đạt đến cảnh giới sinh mệnh tầng cao

ơn; do đó chúng ta mới có thể từ trong bức hại tà ác nhất, độc ác nhất, lưu manh nhất trong lịch

ử nhân loại mà vượt qua được; đó cũng là điều mà những kẻ tà ác xấu xa kia không ngờ tới.

Vì chư vị đã đạt chuẩn, là người tu luyện chân chính đã đạt tiêu chuẩn, không hề lay động trước

ền tài, trước lợi ích vật chất-đó là những thứ mà người tu luyện hiển nhiên phải dứt bỏ. Ngoài

a những người tu luyện ấy ngay cả sinh tử cũng dứt bỏ được, thì hỏi còn sợ uy hiếp sinh tử nữa

hông? Tuy rằng một số kể xấu xa ở chốn con người vẫn còn hành ác, nhưng sinh mệnh tà ác

hất ở tầng cao của thiên thể đã bị tận trừ trong khi Pháp Chính càn khôn; còn những kẻ tà ác tại

hân gian cũng sẽ phải bồi hoàn hết thảy tội ác đã tạo khi bị tận diệt trong khi Pháp Chính nhân

ian.

Tại Trung Quốc hiện nay một số đặc vụ khoác danh học viên đã chui vào các trại cải tạo hay các

ơi khác có giam giữ học viên để tiến hành phá hoại, dùng các thủ đoạn lừa đảo học viên kiểu

hư nói rằng bản thân [chúng] đã viên mãn, rằng học viên cũng đã viên mãn rồi, không cần

uyện nữa, cần phù hợp tối đa với người thường, trao lại sách, v.v những lời quỷ quái ấy lừa đảo

một số học viên đang ở trong ma nạn không muốn lưu lại nhân thế và muốn đến viên mãn mau

ẹ. Trong Pháp tôi bảo chư vị hãy tu luyện phù hợp tối đa với người thường, chứ không hề nói là

hải phù hợp với người thường. Cũng giống như người thường thì hỏi có còn là người tu luyện

ữa không? Các đệ tử Đại Pháp, chư Phật Đạo Thần trong tương lai, cớ sao [chư vị] lại để

hững [tên hề] xấu xí tà ác ấy đào sâu vào kẽ hở vậy?

Kỳ thực đó cũng là đã đến lúc vứt bỏ chấp trước cuối cùng. Là một người tu luyện, chư vị đã

iết rồi: đó cũng là vứt bỏ hết thảy những chấp trước thế gian (bao gồm cả chấp trước vào thân

hể con người), từ chỗ vứt bỏ sinh tử mà vượt qua. Như vậy chấp trước vào viên mãn có phải là

hấp trước hay không? Chẳng phải là nhân tâm đang chấp trước là gì? Phật hỏi có còn chấp

rước viên mãn không? Thực ra người tu luyện nào thật sự tiếp cận đến viên mãn sẽ không có

ái tâm ấy. Trong Pháp tôi đã giảng rồi, ví như một học sinh chỉ cần học tập cho tốt sẽ tự nhiên

ọc lên đại học, còn chấp trước vào đại học nhưng bản thân mình lại học không tốt thì cũng

hông lên đại học được, đó là đạo lý; một người tu luyện có nguyện vọng viên mãn thì không có

ai; nhưng tư tưởng [cần] đặt tại Pháp; trong khi liên tục tu luyện không ngừng sẽ đạt đến tiêu

huẩn viên mãn trong khi họ không biết. Đặc biệt là một số học viên ở trong thống khổ nhẫn

nại] không nổi [nên] rất dễ sinh niệm đầu mong muốn rời khỏi nhân gian, mau [đến] viên mãn,

ừ đó mà bị tà ác đào sâu vào kẽ hở. Chư vị đã qua thời kỳ khó khăn nhất, với chấp trước cuối

ùng thì nhất định phải vứt bỏ các tâm. Tôi đều biết hết những thống khổ của các đệ tử; trên

hực tế tôi trân quý chư vị còn hơn cả chư vị [trân quý] bản thân mình! Chính tại vũ trụ hiện nay

hững tà ác trong thiên thể đang bị tận diệt với tốc độ chưa từng có.

Trong một năm vừa qua, nghiệp lực của tự thân học viên, nhận thức về Pháp chưa đầy đủ, trong

ạn chưa vứt bỏ được chấp trước, khi vượt quan thống khổ chưa thể dùng chính niệm để đối đãi,

.v. đều là những nguyên nhân chủ yếu làm tà ác gia tăng bức hại, cũng là cái cớ cơ bản mà tà ác

mượn lấy mà phá hoại Đại Pháp. Tuy nhiên một người tu luyện trong quá trình tu luyện, bất kể đã phải trả bỏ bao nhiêu, thì đến khi viên mãn nhất định sẽ đắc lại bấy nhiêu. Chư vị còn nhớ

rằng khi tôi giảng Pháp, có học viên hỏi: một người tu luyện liệu có thể tu lên cao hơn quả vị

của sinh mệnh lúc sản sinh ra được hay không? Nếu một người tu luyện tại bất kể tình huống

nào cũng có thể vứt bỏ niệm sinh tử, thì tà ác nhất định e sợ; nếu như tất cả học viên đều có thể

làm được [như thế], thì tà ác sẽ tự diệt. Chư vị đã biết đạo lý tương sinh tương khắc, không có

sợ, thì cũng không tồn tại nhân tố làm cho chư vị sợ. Không phải là miễn cưỡng, mà là thản

nhiên vứt bỏ nên đạt được. Mỗi khi tôi thấy chư vị gặp phải ma nạn, Sư phụ còn thấy khó hơn cả

chư vị; mỗi khi chư vị bước một bước chưa được tốt, tôi đều thấy rất đau lòng. Kỳ thực hết thảy

những gì tà ác làm, đều là hạ nhắm vào những chấp trước và tâm sợ hãi mà chư vị chưa vứt bỏ

được; chư vị đang tiến đến [thành] các Giác Giả tương lai Phật Đạo Thần, không cầu những

được mất nơi thế gian, nó là gì thì cũng nên vứt bỏ. Nếu như hiện nay chư vị không có tâm chấp

trước vào viên mãn, thì tà ác không cách nào đào sâu vào khe hở cuối cùng ấy được nữa.

Khi những học viên giả mạo xấu xa kia làm chư vị dao động, đa số chúng nói những lời quỷ

quái rằng tự mình học viên, rằng đã viên mãn rồi, v.v. Chư vị đã vứt bỏ được sinh tử tức là đã

suất sắc rồi, nhưng không nên vì viên mãn mà sản sinh chấp trước, đó cũng là hữu lậu! Đó chính

là kẽ hở mà tà ác đào sâu vào. Một khi chúng nói rằng chúng đã viên mãn, thì chư vị hãy bảo

chúng bay lên trời cho mọi người xem, bảo chúng đọc một đoạn "Chuyển Pháp Luân" để kiểm

tra. Viên mãn rồi sẽ là Phật Đạo Thần có quang diệm1 vô biên, [có] hình tượng vĩ đại của Thần

vởi đầy đủ Phật Pháp thần thông, đã là vô tướng vô tồn. Mấy [tên hề] xấu xí kia chui vào hý

lộng quỷ thần trong các trại cải tạo lại có thể lừa đảo được các học viên Đại Pháp là sao? Dẫu

thấy rằng chúng đã kiếm được mấy chục một trăm những kẻ cặn bã, dựng nên màn kịch lừa đảo

xấu xí ấy, thì một tâm không động, có thể [ức] chế vạn động.

Hiện nay tà ác trong thiên thể đã bị tận trừ, trong tam giới cũng đã bị Chính Pháp xong, chỉ có

tầng ngoài cùng của lớp vỏ vật chất đang được đột phá rất nhanh, và đang tiếp cận đến những

[người] xấu tại nhân gian và những hung thủ ác độc vốn đã đánh chết, đánh bị thương các đệ tử

Đại Pháp (Phật Đạo Thần tương lai).

Vứt bỏ những chấp trước cuối cùng; hết thảy những gì mà chư vị hoàn thành trong tu luyện đều

đã tạo thành quả vị tốt đẹp và thần thánh của chư vị trong tương lai; hãy tiến từng bước thật tốt,

chớ làm hoen ố những gì bản thân mình đã chứng được. Hãy đề bộ phận tu luyện tốt của chư vị

phóng xạ ra những quan diệm thuần chính2 hơn nữa.

Lý Hồng Chí

12 tháng Tám, 2000

Lý Hồng Chí

5 tháng Mười, 2000

Ghi chú: bài văn này là lời bình đối với bài "Trừ bỏ ma tính" của một đệ tử Đai Pháp đăng trên

Minh Huệ Net tiếng Anh vào ngày 30 tháng Chín, 2000.

Bóp nghẹt tà ác

Trại lao động cải tạo của Trung Quốc là các hang ổ của thế lực tà ác; tuyệt đại đa số nhân viên

quản giáo tại đó đều là tiểu quỷ từ địa ngục chuyển sinh lên; những người gọi là 'bị chuyển hoá',

[là] trong lịch sử đã an bài như vậy [để] bức hại Pháp. Bất kể là trước đây khi bị bắt bị đánh họ

biểu hiện tốt như thế nào, đều là chuẩn bị hôm nay họ xuất hiện ra để bức hại Pháp, làm mê hoặc

học viên. Mong rằng chư vị không nên tin vào lời dối trá tà ác của chúng. Đó cũng là tôi cố ý để

chúng xuất lộ ra, để mọi người nhận rõ được chúng, thanh trừ khối u ác ẩn giấu trong các đệ tử.

Tất cả các học viên vì chứng thực Pháp mà giảng rõ chân tướng đều hết sức tốt; tôi khẳng định

chắc chắn điều ấy; họ là tuyệt đối đúng đắn, không còn gì phải nghi ngờ gì hết. Tôi mong rằng

mọi người đều tỉnh táo và hiểu rõ điều này.

Lý Hồng Chí

22 tháng Mười, 2000 tại San Francisco

Nhẫn vô khả Nhẫn

Nhẫn không phải là hèn nhát, càng không phải là thuận chịu [những điều] trái nghịch. Nhẫn của

đệ tử Đại Pháp là cao thượng, là biểu hiện của sinh mệnh vĩ đại bất động như kim cương kiên

chắc không thể phá, là khoan dung để duy trì chân lý, là từ bi và cứu vãn đối với những sinh

mệnh vẫn còn nhân tính vẫn còn chính niệm. Nhẫn tuyệt đối không phải là dung túng vô hạn độ,

để cho những sinh mệnh tà ác đã hoàn toàn không còn nhân tính không còn chính niệm kia hành

ác vô độ. Nhẫn là có thể vì chân lý mà tận xả hết thảy, nhưng Nhẫn không phải là khoan dung

những sinh mệnh tà ác đã không còn nhân tính, không còn chính niệm vô pháp vô thiên1 phá

hoại chúng sinh và tồn tại của Đại Pháp tại các tầng khác nhau, càng không phải là làm ngơ

[những việc] sát nhân phóng hoả. Chân Thiện Nhẫn là Pháp! Là thể hiện của Đại Pháp vũ trụ tại

các tầng khác nhau, tuyệt đối không phải cái mà con người gọi là tư tưởng của con người hay

chuẩn tắc sống của người thường. Nếu như tà ác đã đến mức không thể cứu không thể giữ, thì có

thể chọn lấy các phương thức tại các tầng khác nhau để ngăn chặn và diệt trừ.

Trong Pháp lý có Nhẫn vô khả Nhẫn; chỉ có điều các đệ tử Đại Pháp trong quá trình tu luyện có

các quan phải vượt qua, tâm tính cần phải nâng cao, cần phải vứt bỏ hết thảy những chấp trước

trong cõi người; vì lẽ đó mà Sư phụ vẫn chưa giảng Nhẫn vô khả Nhẫn. Một khi giảng xuất lai,

thì tạo thành chướng ngại cho các đệ tử còn trong quá trình tu luyện, đặc biệt trong lúc khảo

nghiệm đối với Đại Pháp của tà ác [họ có thể] sẽ giữ mình không chuẩn. Tuy nhiên qua biểu

hiện trước mắt của tà ác mà xét, chúng đã mất hết nhân tính, không còn chính niệm, nên không

thể lại Dung Nhẫn1 bức hại đối với Đại Pháp.

Tận trừ tà ác là vì Chính Pháp, chứ không phải là vấn đề tu luyện cá nhân. Trong tu luyện cá

nhân thông thường không có Nhẫn vô khả Nhẫn.

Lý Hồng Chí

1 tháng Giêng, 2001

Lời chúc mừng

Gủi người phụ trách Pháp hội Pháp Luân Đại Pháp tại Hồng Kông:

Sư phụ chúc Pháp hội thành công viên mãn! Đồng thời cảm ơn chính phủ và nhân dân Hồng

Kông đã hỗ trợ và cung cấp điều kiện cho chúng tôi cử hành thành công Pháp hội lần này.

Để báo đáp sự hỗ trợ của các quan chức và nhân dân Hồng Kông, chúng tôi nhất định sẽ gửi đến

nhân dân Hồng Kông những điều tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.

Mong rằng Pháp hội chúng ta ngày càng tốt hơn. Trong khi bị bức hại, cần để cho người dân thế

giới biết rõ chân tướng, làm nhiều người hơn nữa đắc Pháp, cứu độ thế nhân.

Lý Hồng Chí

14 tháng Giêng, 2001

Gửi Pháp hội Florida

Gửi người phụ trách Pháp hội Florida:

Thân chào chư vị! Pháp hội Florida là Pháp hội quy mô lớn đầu tiên hiệu triệu bằng tiếng Anh,

điều này hêt sức tốt. Mong rằng Pháp hội lần này thành công viên mãn. Thông qua việc giao lưu

tâm đắc [thể hội], thật sự sẽ giúp chư vị nâng cao; đồng thời thể hiện hình ảnh chân thực của Đại

Pháp, làm cho nhiều người hơn nữa hiểu rõ chân tướng của Đại Pháp, từ đó để cho người có

duyên có thể đắc Pháp.

Một lần nữa, chúc Đại Pháp hội thành công viên mãn.

Chính đại khung

Chính đại khung

Tà ác sính kỷ thời

Tận hiển chúng sinh chí

Thử kiếp thuỳ tại ngoại

Tiếu khán chúng Thần si

Lý Hồng Chí

Tân Tỵ niên chinh nguyệt thập bát nhật

Hiệu chỉnh lại gầm trời to lớn

Tà ác còn thi triển hoành hành đến thời nào nữa

Chí hướng của chúng sinh đã thể hiện trọn vẹn

Liệu ai có thể ở ngoài kiếp nạn này

[Ta] mỉm cười sự si ngốc của chư Thần

Chính đại khung

Tà ác còn mấy thời

Tâm chúng sinh đã rõ

Ai ngoài kiếp nạn này

Nhạo xem chúng Thần si

Lý Hồng Chí

18 tháng Giêng năm Tân Tỵ1 Cưỡng chế không thể thay đổi lòng người

Chính niệm kiên định của người tu luyện vượt trên hết thảy nhận thức của con người, vượt trên

hết thảy tâm của con người, là điều mà người thường vĩnh viễn không cách nào lý giải được,

đồng thời không cách nào bị người thường làm cho thay đổi; bởi vì con người không thể thay

đổi được các Giác Giả.

Tà ác đã lợi dụng quyền lực trong tay những kẻ bại hoại để tạo ta sự kiện gần hai năm qua, sử

dụng đến những hành vi hạ lưu nhất trong lịch sử nhân loại, dùng hết thảy những phương thức

ác độc trong ngoài nước nhất từ cố chí kim để bức hại Đại Pháp và người tu luyện. Mục đích

chính là muốn lấy thủ đoạn cưỡng chế để thay đổi tâm của người tu luyện Đại Pháp, [buộc họ]

thôi tu luyện. Điều ấy chỉ uổng công. Hết thảy những bức hại những người chính tín trong lịch

sử đều không thành công. Điều ấy bất quá chỉ lợi dụng biểu hiện của tà ác để kiên định Đại Pháp

và vứt bỏ những chấp trước rất lớn của người tu luyện, từ đó làm cho người tu luyện giải thoát

khỏi những ràng buộc của người thường và nghiệp lực. [Ai] bị đào thải đều không phải là chân

tu. Vào lúc tà ác đang được lợi dụng này tuy rằng chúng đang nhất thời có thể buông lung hung

hãn, nhưng rốt cuộc sẽ rơi vào nhục nhã, bởi vì trong quá trình Chính Pháp chúng là những sinh

mệnh sẽ bị đào thải. Hơn một năm qua, tà ác lợi dụng những người xấu làm công cụ, dùng đến

các phương thức và hình cụ để đánh và hành hạ một cách độc ác những người tu luyện Đại

Pháp; nhiều người bị đánh chết, đánh đến tàn phế, bị tống vào bệnh viện tâm thần nhưng không

thay đổi được chính niệm kiên định của những người tu luyện chân chính. Khi chịu uy hiếp, lừa

gạt, áp bức bằng những thủ đoạn lưu manh như giả tạo kinh văn, không cho học viên ngủ, đặt

điều hãm hại, vu khống, v.v. một số học viên vào lúc thần chí không tỉnh táo đã bị bức bách làm

những thứ như viết cái gọi là "bất luyện công" hoặc "hối quá thư"1. Đó đều không phải là thể

hiện chân thực của nội tâm học viên, không phải tình nguyện. Tuy rằng họ có chấp trước, nhất

thời bị tà ác đào sâu vào kẽ hở, làm điều mà người tu luyện chẳng nên làm; nhưng cần phải xét

toàn diện đối với người tu luyện. Tôi không thừa nhận hết thảy những thứ ấy. Khi họ minh bạch

trở lại, thì lập tức quay lại làm những gì mà một học viên cần phải làm lúc ấy, đồng thời thanh

minh phế bỏ hết thảy những gì học viên đã viết đã nói khi thần trí không tỉnh táo vì bị bức hại áp

lực lớn, và [tuyên bố] kiên định tu luyện. Các thanh minh của học viên toàn quốc xuất hiện số

lượng lớn hàng ngày; rốt cuộc hy vọng âm mưu thay đổi chính niệm của đệ tử Đại Pháp thông

qua cưỡng chế lừa gạt đã triệt để diệt vong; tà ác đã không còn cách nào để thay đổi nhận thức

chân chính đối với Pháp của đệ tử Đại Pháp đã thông qua tu luyện và tâm kiên định vốn là thể

hiện của Phật tính sau khi bản thể đã thăng hoa trong thực tu; biểu hiện của tà ác đã hoàn toàn

biến thành thủ đoạn tối hạ lưu được viện đến khi phẫn uất cá nhân của kẻ bại hoại ác độc đang

lợi dụng quyền lực có trong tay.

Hiện nay chỉ những tà ác còn sót lại là thấy được tín niệm kiên định không thể thay đổi của các

đệ tử Đại Pháp, nên mới điên cuồng hoàn toàn mất cả lý trí. Tuy rằng đệ tử Đại Pháp không

tham dự chính trị, không coi trọng quyền lực của người thường, nhưng chính là tà ác tại Trung

Quốc đang không kể gì đến hậu của bức hại như thế, nên sẽ dẫn đến việc nhân dân mất tín

nhiệm hoàn toàn đối với đảng chấp chính và chính quyền, không phục tùng đối với chính phủ;

công cụ tuyên truyền lừa gạt không còn mê hoặc nhân tâm được nữa; bởi vì tà ác khi bức hại Đại

Pháp cũng đồng thời an bài rằng trong cuộc vận đông này cũng lợi dụng bản thân kẻ đứng đầu

đương kim của đảng ấy từ bên trong đảng mà huỷ hại đảng và chính quyền. Đây là điều mà kẻ bị

thao túng và con người thế giới không thấy rõ. Bởi vì sự phẫn uất cá nhân sẽ dẫn đến hậu quả không tránh được và tất yếu. Nhưng trong cuộc bức hại này, con người thế giới sẽ thấy rõ hơn

nữa hết thảy những gì tà ác làm, đệ tử Đại Pháp sẽ lý trí hơn nữa, tỉnh táo hơn nữa, trong kiên

định và thành thục tu luyện sẽ tiến về viên mãn vĩ đại.

Lý Hồng Chí

4 tháng Ba, 2001

Thư gửi

Gửi người phụ trách Pháp hội châu Âu cùng toàn thể người tham dự:

Chào tất cả!

Cựu thế lực lợi dụng những kẻ tà ác an bài cái gọi là cuộc 'khảo nghiệm' ác độc này; bất kể là tà

ác đến đâu, cuối cùng cũng bị thanh lý hết trong Chính Pháp. Là đệ tử Đại Pháp, thì hết thảy

những gì làm hiện nay đều là để ức chế sự bức hại đối với Đại Pháp và các đệ tử. Giảng rõ chân

tướng tức là vạch rõ tà ác đồng thời ức chế là tác, giảm thiểu bức hại; khi vạch rõ tà ác cũng

đồng thời thanh trừ những độc hại do tà ác lừa dối hoặc giả tượng nhồi nhét vào đầu não dân

chúng; đó là đang cứu vãn con người. Đó là từ bi lớn nhất. Bởi vì trong tương lai sẽ có hàng

mấy tỷ người cần đắc Pháp; nếu như trong đầu não con người có mang theo tư tưởng chống đối

Đại Pháp, thì một khi đợt tà ác này qua đi, thì nhân loại sẽ bắt đầu [cuộc] đào thải lớn, có thể

làm những người có duyên đắc Pháp, hoặc làm nhiều con người vô tội hơn nữa bị đào thải; do

đó hết thảy những gì chúng ta đang làm hiện nay đều là vĩ đại, đều là từ bi, đều là đang viên mãn

con đường tối hậu của chúng ta. Ở nơi người thường mà chứng thực Đại Pháp, vạch rõ tà ác; coi

thì thấy rất giống như công tác của xã hội người thường; [kỳ thực] không phải. Người thường

làm hết thảy điều gì thì cũng vì lợi ích của bản thân, nhưng điều chúng ta làm là để duy hộ Đại

Pháp1. Đó là [điều] mà mỗi đệ tử Đại Pháp cần phải làm; không có nhân tố vị tư vị kỷ nào hết,

[mà] là thần thánh, là vĩ đại, là đối mặt với tà ác thật sự-cựu thế lực-mà trồng cây uy đực vĩ

đại của các Giác Giả.

Là đệ tử Đại Pháp, có thể làm tốt việc Chính Pháp, viên mãn tốt hết thảy những gì của mình, thì

cần học Pháp cho nhiều. Bất kể bận rộn đến mấy đều không thể không học Pháp. Đó là điều bảo

chứng lớn nhất cho viên mãn. Chư vị vào thời gian khó nạn gay gắt này mà vẫn làm tốt những gì

chư vị cần phải làm, điều ấy thật suất sắc, chính là đang trồng cây uy đức của mình; bởi vì chư

vị từ trong khổ từ trong áp lực từ trong khó nạn mà bước ra.

Một lần nữa chúc Pháp hội thành công viên mãn!

Lý Hồng Chí

19 tháng Ba, 2001

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro