KHÔNG THỂ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em dỗ giấc ngủ của con mình tròn vạnh
Nhưng chẳng kéo nổi chính em về với anh rồi

Giấc mơ của cô gái từng vắt cạn từng lời
Cạn hơi thở cũng mong cùng anh bước chung con đường ấy
Giấc mơ của cô gái từng nghĩ rằng cạn cháy
Là yêu thương sẽ vĩnh cửu anh à...

Thế mà...
Có ngày chúng mình như những kẻ lạ xa
Vẫn khoác tay anh đi giữa bao ánh nhìn ngưỡng mộ
Người ta nói em cả đời có lẽ chẳng bao giờ phải sợ
Bởi đó là anh - Mr. Hoàn Hảo cuối cùng...

Vậy mà khuất cánh cửa kia chúng mình lại là người dưng
Em cố trồng cây yêu thương, còn anh đi bứng gốc
Chặt hết những ước mong
những chồi non được dưỡng nuôi bằng nước mắt
Của người đàn bà anh từng bảo sẽ yêu đến tận cuối cuộc đời

Hôn em lần nữa đi anh - trước khi chúng mình rời bỏ cuộc chơi
Hãy sống một cuộc sống như chính ta là thế
Gia đình là điều thiêng liêng - không phải là nơi chứa những cuộc đời không thể
Không thể sống cho mình - không thể sống cho nhau...

ThơKB

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro