NGÀY MAI BIẾT ĐÂU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em chẳng thể yêu anh được nữa rồi
Khi nắng ngoài kia dần tắt lịm
Khi một ngày dài đợi chờ cũng không còn lên tiếng
Cũng không còn chạm được đến tim anh

Em chẳng thể tiếp tục yêu một mối tình hết còn xanh
Tiếng thở dài nén vào lồng ngực sâu
và em thôi ca thán
Dẫu biết tình yêu cũng chỉ là hữu hạn
Nhưng trái tim vẫn vỡ oà ngày chợt nhận ra

Nhận ra tình yêu ngày xưa giờ quá nhạt nhoà
Dù em cố cười nhiều hơn, hôn anh nhiều hơn và tự an ủi mình khi đêm xuống
Dù em cố thu mình để không làm anh thấy rối bời phiền muộn
Dù em có ngoan hiền cũng chẳng thay đổi được chi

Bởi một khi tình yêu đã nhất định ra đi
Chẳng mãnh lực nào đủ quyền năng lôi về lại được
Đêm thì mong manh - anh thì từ khước
Xoay phía nào cũng chỉ là vực sâu

Nên em nghĩ nên tự mình dừng lại chuyện yêu nhau
Trước khi anh đủ nhẫn tâm nói câu từ bỏ
Ngày mai - biết đâu - một mình trong chiều gió
Em hết buồn, hết nợ, hết yêu anh!

(ThơKB)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro