Chương 9: Kim Cang Thảo.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Liên Liên, thủ đoạn của cậu cũng tàn ác thật, tớ xem cũng nổi hết da gà." Mễ Nhu Bách nói, "Nhưng quả thật xem rất sướng!"

"Tên Thẩm Hi này bộ dạng gian xảo tớ đã không thích từ lâu, ngoài mặt diễn một bộ tiểu thiên sứ mê hoặc người khác, bên trong lúc nào cũng có ý nghĩ xấu."

Mễ Nhu Bách khẳng định nói: "Tớ dám chắc Thẩm Hi khiêu chiến với cậu là vì nghĩ mình thiên phú cấp S, định ra oai với cậu đó!"

"Mà cậu ta không biết, Tiểu Liên của chúng ta là thiên tài ngàn năm có một." Lưu Hồng Nhung cười.

"Cậu ta khiêu chiến với tớ là vì nghĩ tớ giật bạn trai của cậu ta hay gì đó." Mặc Quỳ Liên vừa ăn vừa nói.

Mễ Nhu Bách hứng thú: "Vậy hả, là tên nào nhìn trúng Tiểu Liên nhà tớ vậy?"

"Bạn cùng phòng ký túc xá, tên là Thời Hiếu Thần." Mặc Quỳ Liên yên lặng một chút, nói: "Anh ta trông cũng rất đẹp trai, thân hình đặc biệt nóng bỏng."

"Cậu nói là Thời Hiếu Thần, có phải Thời Hiếu Thần tớ biết không?"

"Ai biết cậu?" Mặc Quỳ Liên gắp một miếng thịt nướng cho vào miệng.

Ngon đến mức không cưỡng lại được, không phải vì đói mà ăn mới ngon, Mặc Quỳ Liên tiếp tục gắp thêm miếng nữa.

Bên khác, Mễ Nhu Bách thì hào hứng nói: "Thời Hiếu Thần nổi tiếng trên tinh võng lắm đó.

Anh ta là thiếu gia nhà họ Thời, một trong các gia tộc thượng cấp ở tinh hệ. Từ nhỏ thức tỉnh thiên phú cấp S+, được vạn chúng chú mục, hơn nữa ngoại hình còn đặc biệt xuất chúng. Cho nên được rất nhiều người theo đuổi.

Thời Hiếu Thần năm 20 tuổi tham gia Ma Pháp Đại Hội, đại diện Thiên Pháp Học Viện giành được giải quán quân.

Anh ta hàng năm đều được bình chọn là một trong top 10 người muốn được hẹn hò cùng nhất."

Mặc Quỳ Liên oh một tiếng, "Ừm tớ cũng thấy vậy, lúc đi cùng tớ nghe mọi người bàn tán về anh ta rất nhiều."

"Không ngờ anh ấy lại nổi tiếng như vậy đấy." Mặc Quỳ Liên ngậm một miệng đầy thịt, vừa nhai vừa nói.

"Ah Liên Liên, cậu ăn hết thịt luôn rồi!!" Mễ Nhu Bách lúc này mới phát hiện ra, tức tối nói.

"Là do cậu mê trai quá nói về Thời Hiếu Thần không ngừng." Mặc Quỳ Liên no bụng, tao nhã dùng khăn giấy lau miệng, trái ngược hoàn toàn với bộ dáng lang thôn hổ yết khi nãy.

Mễ Nhu Bách trợn mắt nói: "Tớ chỉ phổ cập kiến thức xã hội cho cậu thôi."

"Thôi không cần." Mặc Quỳ Liên thẳng thừng từ chối.

Mễ Nhu Bách thấy điệu bộ lạnh nhạt của cậu thì tức giận.

Lưu Hồng Nhung thấy hai người mèo chó cắn nhau vậy có chút buồn cười.

"Các cậu đều đã là sinh viên hết rồi, không còn là trẻ con nữa, suốt ngày cắn nhau chí choé vậy sao?"

"Là cậu ấy ấu trĩ, chứ tớ thì không." Mặc Quỳ Liên nói.

"Này các cậu, có bài viết này hay lắm nè!" Mễ Nhu Bách phát một bài đăng trên tinh võng cho bọn họ xem.

Mặc Quỳ Liên không cần nghĩ cũng biết là nội dung về cái gì, Lưu Hồng Nhung lại hứng thú với bài viết này, lập tức đổi chỗ ngồi, chuyển qua kế bên Mễ Nhu Bách cùng xem.

...

Buổi sáng ngày hôm sau, Mặc Quỳ Liên đã được đến lớp học chuyên ngành.

Hôm nay cậu học môn Nguồn Gốc Biến Dị.

Mặc Quỳ Liên sáng sớm ôm tâm tình cực kì hưng phấn đến lớp, cậu rất thích thực vật biến dị, cho nên rất chờ mong sẽ được tiếp xúc với bọn chúng.

Lý do chính là nếu như có thể hấp thụ được bọn chúng thì càng tốt.

Cảm giác mà được hấp thụ một khoả thực vật biến dị, Mặc Quỳ Liên có thể nói không có gì thăng hoa hơn, đến bây giờ cậu vẫn còn dư âm.

Khoa Biến Dị Học có rất ít tân sinh, chỉ có khoảng 20 người, Mặc Quỳ Liên cũng không ngờ là nó ít đến như vậy.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu, cậu đến đây cũng không phải để kết bạn.

Lớp học rất lớn mà ít người, cho nên chỗ trống rất nhiều, Mặc Quỳ Liên tuỳ tiện ngồi vào một chỗ.

Là vô tình hay cố ý nhưng cậu nhận thấy những người khác thấy cậu ngồi xuống chỗ này thì lặng lẽ tránh xa.

Ấn tượng của Mặc Quỳ Liên hôm qua quá mạnh, ngoài ra còn thêm cộng hưởng từ băng ghi hình, cho nên mọi người hiện tại rất có định kiến về cậu.

Nhưng như vậy cũng giúp cho Mặc Quỳ Liên thanh tịnh hơn nhiều, cậu thoải mái tận hưởng.

Người phụ trách môn này là cũng là một ma pháp sư thượng cấp.

Giáo sư là một người phụ nữ trung niên, tuy nhiên diện mạo vẫn còn rất xinh đẹp.

Phùng Tuyết đi đến bục giảng, quan sát một lượt.

Thấy số lượng sinh viên vẫn ít ỏi như vậy, hơi thở dài trong lòng nhưng cũng cảm thấy quen thuộc.

Cô đơn giản giới thiệu bản thân, rồi sau đó lập tức trực tiếp bước vào bài giảng.

Mặc Quỳ Liên ban đầu rất chăm chú nghe giảng, nhưng dần dần cậu càng nghe càng chán, một lát sau đã muốn ngủ gục đến nơi.

Phùng Tuyết thấy được những học sinh phía sau ngủ gật thì tức giận, lập tức mời bọn họ lên phát biểu.

Mặc Quỳ Liên chỉ cầu mong không phải là mình, môn học này ai ngờ lại khô khan như vậy, nãy giờ cậu không nghe hiểu gì.

Chuyện về tại sao lại xuất hiện các loài biến dị, ai mà thèm quan tâm.

Mặc Quỳ Liên không hơi sức đâu đi quan tâm chuyện quá khứ.

Nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi số phận bị gọi tên.

Mặc Quỳ Liên trúc trắc lắm mới vượt qua được câu hỏi, câu trả lời của cậu cũng không khiến Phùng Tuyết hài lòng lắm.

Chỉ là cô cũng không nói gì thêm, gật đầu cho qua, trong đầu lại âm thầm đánh giá, có chút thất vọng về người có thiên phú SS này.

Một bên khác thì Mặc Quỳ Liên âm thầm vuốt ngực, không bị làm khó dễ là được.

Tuy nhiên đến cuối Mặc Quỳ Liên lại thấy hứng thú.

Bởi vì lúc này Phùng Tuyết lấy ra một chậu cây.

Mặc Quỳ Liên lập tức nhận ra chủng loại là gì.

"Đây là Kim Cang Thảo biến dị, ở đây có ai biết Kim Cang Thảo thông thường như thế nào không?"

Lập tức có người đứng lên trả lời.

Kim Cang Thảo một loại linh vật trung cấp quý hiếm.

Thường được tìm thấy ở khu vực Kim Sa Tinh, bề ngoài vô cùng bắt mắt, lá cây có màu vàng chói vô cùng lộng lẫy, hơn nữa còn cứng như sắc thép.

Nhờ vào tính chắc đó mà nó thường được dùng để chế tạo vũ khí. Các vũ khí mà được Kim Cang Thảo chế thành đều có tác dụng vượt trội.

Nhưng cũng nhờ lợi ích to lớn như vậy mà số lượng Kim Cang Thảo càng ngày càng ít.

Kim Sa Tinh vốn nổi tiếng với trừu phú Kim Cang Thảo mà bây giờ cũng không còn nhiều.

Mặc Quỳ Liên rất hứng thú nhìn gốc Kim Cang Thảo biến dị trong tay Phùng Tuyết.

Khác với màu vàng chói thông thường, Kim Cang Thảo biến dị có màu trong suốt, tựa như một viên kim cương.

Đứng dưới ánh nắng còn phản chiếu ra thất thải, hào quang bắn ra khắp nơi.

"Gốc Kim Cang Thảo này biến dị về tính chất, từ vàng chuyển sang kim cương, độ cứng cũng được nâng lên mấy lần."

"Các em hãy quan sát, sau đó làm một bản báo cáo về nguồn gốc biến dị của nó, tại sao lại có hiện tượng như vậy."

Mặc Quỳ Liên lúc này cũng được gợi lên hưng phấn.

"Ngoài ra nếu muốn quan sát thêm, các em có thể đăng ký vào Dị Biến Nông Trang của học viện, nhưng nhớ là mỗi tuần chỉ được vào một lần thôi."

Dị Biến Nông Trang, Mặc Quỳ Liên âm thầm ghi nhớ cái tên này, đây chắc chắn là địa điểm tuyệt vời nhất ở đây.

Cậu tiến đến gần quan sát Kim Cang Thảo biến dị.

Càng nhìn gần càng thấy xinh đẹp, lá màu trong suốt phản chiếu lấp lánh trong đồng tử cậu, Mặc Quỳ Liên cẩn thận quan sát.

Một số bạn học còn đưa tay vào sờ thử, đột ngột kêu lên một tiếng đau đớn.

Ngón tay của họ bị lá của nó cắt một vết vô cùng bén, vết cắt cực ngọt máu chảy thành dòng.

Nhất thời ánh mắt kinh dị nhìn nó, không dám có dị động nữa.

Mặc Quỳ Liên cũng vươn tay ra thử.

Thiên Thực Linh Sư thiên phú bộc phát, truyền tải năng lượng vào trong Kim Cang Thảo biến dị.

Nó dường như rất thích thú dòng năng lượng này, tham lam đưa mình đến gần tay cậu hơn.

Phùng Tuyết thấy màn này thì chấn kinh, lần đầu tiên cô gặp thực vật cao cấp biến dị thân thiện mà như vậy.

Lúc thí nghiệm với nó, cô cũng không ít lần bị chém đến hết máu.

Cùng lúc đó, Mặc Quỳ Liên cũng âm thầm hấp thu Kim Cang Thảo biến dị, không ai nhận thấy từ trong thân của nó, tràn ra một dòng linh lực vô hình, đi vào theo ngón tay của cậu.

Mặc Quỳ Liên cảm nhận được từng trận thăng hoa, cảm giác phải nói là vô cùng tuyệt vời.

Cảm giác lâng lâng đến mức quên đi thời gian, Phùng Tuyết tiến đến ôm chậu cây đi, để lại Mặc Quỳ Liên một mình đứng đó.

Cậu từ trong mê say tỉnh lại, có chút tiếc nuối là vẫn chưa hấp thụ xong nữa.

Linh vật cấp cao cho nên thời gian hấp thụ cũng lâu hơn, bình thường chỉ cần 1 2 phút là được một cây rồi.

Kim Cang Thảo là linh vật trung cấp cho nên phải tốn nhiều thời gian hơn, có lẽ cần đến 3 ngày mới hoàn tất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro