Chương 8 Phố Đổ Thạch - Thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng sớm hôm sau, Lâm Lạc cùng Hình Mặc ăn sáng xong liền ngồi xe huyền phù đi đến phố Đổ Thạch.

Đây vẫn là lần đầu tiên Lâm Lạc ngồi xe huyền phù, dùng quang não trực tiếp network hẹn trước, nhập vào nơi đi và nơi đến, xác định thời gian rồi trả tiền, liền sẽ trực tiếp tới cửa đón, phi thường phương tiện.

(như mình gọi taxi thôi khác là nó toàn tự động o^o do mị gà quá nên kg biết edit sao cho gọn)

Phố Đổ Thạch sáng sớm cũng đã có không ít người, có người thường muốn một đêm phất nhanh, tới nơi này thử vận may xem có thể đánh cuộc ra phỉ thúy hay không. Cũng có con cháu đại gia tộc tìm kiếm kích thích, lại đây chơi một chút. Còn có một ít chuyên gia đổ thạch được người thuê cũng sẽ đến nơi đây chọn lựa mao liêu.

Trừ cái này ra, ở phố Đổ Thạch còn có không ít thương nhân mậu dịch cùng quản sự của các gia tộc lớn cả ngày chuyển động, muốn trực tiếp mua sắm minh liêu. Thương nhân mậu dịch chính là vì đầu cơ kiếm tiền từ việc chênh lệch giá, còn quản sự của gia tộc lớn thuần túy là vì mua trở về duy trì tiêu hao bên trong gia tộc, rốt cuộc gia tộc muốn lớn mạnh, là tuyệt đối không thể khuyết thiếu Năng Nguyên Dịch.

Cho nên phố Đổ Thạch này, sinh ý tương đương tốt.

Lâm Lạc một bên đi theo Hình Mặc vào phố Đổ Thạch, một bên tò mò nhìn đông nhìn tây. Vừa lúc nghe thấy nơi xa truyền đến một trận ồn ào náo nhiệt, lập tức tất cả mọi người đều chạy về hướng thanh âm truyền đến.

"Hình ca, bên kia là làm sao vậy?" Lâm Lạc có chút tò mò hỏi.

"Hẳn là có người giải thạch ra thứ tốt." Hình Mặc nhìn bộ dáng hai mắt tỏa ánh sáng của cậu, không khỏi đề nghị: "Muốn đi nhìn xem không?"

"Được, được! Chúng ta đi nhanh đi!" Lâm Lạc cao hứng cực kỳ, một phen kéo tay Hình Mặc, bước nhanh chạy tới hướng đám người.

Hình Mặc nhìn thoáng qua đôi tay đang nắm của hai người, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc khó có thể miêu tả.

Rất nhanh, bọn họ đi tới khu giải thạch, nơi này quả nhiên có người đang giải thạch.

Một nam nhân trung niên đầy mặt hồng quang nhìn chằm chằm khối mao liêu bị đặt trên máy giải thạch kia, trên mặt lộ ra sự vui sướng.

Bởi vì người thật sự quá nhiều, Lâm Lạc bị chắn ở bên ngoài cái gì đều nhìn không tới, nôn nóng vò đầu bứt tai.

Hình Mặc nhìn buồn cười, liền chủ động tiến lên, lôi kéo cậu tránh trái né phải, cư nhiên dựa vào vóc dáng cao lớn của hắn ngạnh sinh sinh chen lên phía trước đám người.

Lâm Lạc rốt cuộc có thể thấy rõ máy giải thạch, lập tức cho Hình Mặc một nụ cười cảm ơn tươi rói. Hình Mặc cảm thấy nhìn cậu tươi cười, tâm tình của mình giống như liền sẽ tốt lên theo.

Chỉ tiếc toàn bộ lực chú ý của Lâm Lạc đều ở trên khối mao liêu kia.

Đó là một khối phỉ thạch bạch sa bì (vỏ ngoài cát trắng), bề ngoài hiện ra màu xám trắng, Lâm Lạc trải qua cường hóa gien, thị lực không chỉ khôi phục hoàn toàn, còn mạnh hơn vài phần so với người bình thường. Tuy rằng khoảng cách hơn hai thước*, nhưng cậu vẫn nhìn thấy rõ ràng bề ngoài của khối mao liêu kia.

· *1 thước ( hoặc 1 xích, tchi) bằng 10 tấc, tức là bằng 0,33 m (mét)

Căn cứ tư liệu ngày hôm qua cậu xem xét, thông thường ngọc chất bên trong mao liêu bạch sa bì  đều không tồi, mà cát sỏi của khối bạch sa này thoạt nhìn tương đối tinh tế, thuyết minh rất có khả năng mở ra phỉ thúy có độ trong suốt cao.

Hiện giờ khối mao liêu này đã bị mài ra một cái miệng, lộ ra thế nước thập phần xanh bên dưới. Màu sắc sáng lại trong vắt như vậy, hấp dẫn lực chú ý của mọi người bao gồm Lâm Lạc.

"Vị tiên sinh này, tôi trả hai mươi vạn!"

"Tôi trả 25 vạn!"

"Tôi trả 30 vạn!"

Có ba bốn người vây xung quanh người trung niên kia ra giá.

Lâm Lạc không hiểu lắm bọn họ là đang làm gì, nhưng lại ngượng ngùng mở miệng hỏi.

Lại nghe bên tai đột nhiên có người thấp giọng nói: "Bọn họ là mua sắm đầu cơ thương, chuyên môn mua bán đầu cơ trục lợi, thấy khối mao liêu này không tồi, cho nên muốn mua về để chính mình giải."

Lâm Lạc ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện người nói chuyện thế nhưng là Hình Mặc.

Tai Lâm Lạc hơi đỏ lên, vội vàng thấp giọng nói cảm ơn.

Giá cả một đường bị kêu lên 50 vạn, trên mặt nam nhân trung niên kia cũng lộ ra vẻ giãy giụa, khối mao liêu này bởi vì phẩm tướng tốt, giá bán liền hai mươi vạn điểm tín dụng, cơ hồ dùng hết hơn nửa tài sản của hắn, không nghĩ tới chỉ là sát thạch một hồi, giá cũng đã tăng gấp hơn gấp đôi, nếu tiếp tục sát thì sao......?

(t thấy để giải thạch, sát thạch hay hơn cũng đồng bộ vs đổ thạch nữa nên sửa lại nha)

Sư phụ giải thạch cũng ở một bên cười ha hả chờ nam nhân trung niên quyết định, mặc kệ hắn muốn bán đi hay là vẫn tiếp tục giải, đài giải thạch này của mình hôm nay có khởi đầu tốt đẹp, sinh ý chắc chắn không kém!

Rốt cuộc đổ thạch phi thường chú trọng vận khí, cho nên chỉ cần là người thích đổ thạch, đều có chút mê tín, thích cùng phong như vậy. Nếu có cửa hàng nhà ai đổ thạch ra đại trướng cao thúy, kế tiếp mọi người liền sẽ cùng phong đi tiệm kia mua sắm mao liêu, buôn bán tấp nập đến làm người đỏ mắt.

Điểm này, đổi tới trên người sư phụ giải thạch cũng là giống nhau.

Huống chi, giải thạch vốn dĩ là cần trả hai ngàn điểm tín dụng phí vất vả cho sư phụ giải thạch, nếu cược trúng lớn, còn phải cho cái bao lì xì, cho nên sư phụ giải thạch có thể nói là người hy vọng nam nhân trung niên trúng lớn nhất trừ bản thân hắn ra.

"Tôi, tôi tạm thời không bán! Sư phụ! Ông lại tiếp tục sát thêm chút đi......" Nam nhân trung niên xoa xoa mồ hôi trên trán, nói với sư phụ giải thạch.

Dựa vào mặt cửa sổ mở ra trước mắt, phỉ thúy trong này  là Băng Chủng xanh ngọc bích, nếu phỉ thúy đủ lớn, có thể bán tới mấy trăm vạn, cho nên hắn mới có thể cắn răng kiên trì tiếp tục sát.

"Được rồi!" Sư phụ giải thạch lại áp xuống đá mài lần nữa mài giũa khối mao liêu kia.

Đá mài nhanh chóng chuyển động, chờ đến khi sư phụ giải thạch dừng tay, sau khi vẩy nước lên bề mặt cửa sổ, một tảng lớn màu xanh lá tươi đẹp nhảy vào mi mắt.

"Trúng, trúng!"

"Lại trúng!"

"Xem ra hẳn là Cao Băng Chủng xanh ngọc bích!"

"Một khối lớn như vậy, xem ra phỉ thúy bên trong khẳng định không nhỏ!"

Người chung quanh mồm năm miệng mười thảo luận, Lâm Lạc mở to mắt, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận mà nghe, cậu thật giống như một khối bọt biển, liều mạng hấp thu hết thảy tri thức về đổ thạch. Đây là chuyện mà một tên mù màu như cậu trong quá khứ không có cách nào làm được!

"Tiên sinh! Tôi trả 80 vạn! Nguy cơ phía sau của khối phỉ thạch này đều để tôi tới gánh vác!"

"Không không không, tiên sinh, tôi trả 85 vạn! Ngài xem khối mao liêu này của ngày hiện tại biểu hiện quả thật không tồi, nhưng tục ngữ có câu, sát trướng không tính trướng, nguy cơ tiếp tới, không bằng liền giao cho chúng ta đi?"

Người lúc trước kêu giá lại lần nữa vây quanh lên, bắt đầu trái một câu phải một câu khuyên bảo.

Nhưng bọn họ cao nhất cũng chỉ ra giá khoảng 90 vạn, nhiều hơn nữa cũng không chịu tiếp tục, rốt cuộc ai cũng không nói chắc tình huống bên trong khối mao liêu này.

Nội tâm nam nhân trung niên lại bắt đầu giãy giụa kịch liệt, cuối cùng vẫn là cắn răng tiếp tục sát.

Chờ đến lúc rốt cuộc sát không ra lục, phỉ thúy lộ ra bên ngoài đã lớn như bàn tay của nam nhân trưởng thành.

Lúc này, những người đó rốt cuộc báo giá hơn trăm vạn, nhưng nam nhân trung niên lại không chịu bán, hắn nhìn phỉ thúy đã hiện ra, rốt cuộc vô pháp khắc chế kích động trong nội tâm mình, phần lộ ra tới đã lớn như vậy, cho dù phỉ thúy bên trong chỉ được một nửa mao liêu, cũng có thể bán được 300 vạn trở lên!

Hắn hít sâu một hơi, mở to hai mắt nhìn nói: "Cắt, cắt nó ra......"

Nếu sát không còn ra lục, lại tiếp tục sát chính là lãng phí thời gian, có thể men theo phỉ thúy đã sát ra bắt đầu xuống đao. Đem mao liêu cắt ra, dùng phương pháp trực tiếp nhất, thấy rõ ràng phỉ thúy bên trong đến tột cùng lớn bao nhiêu!

"Được!" Sư phụ giải thạch lập tức thay đao crom, chậm rãi cắt xuống ven theo phần phỉ thúy đã lộ ra.

Cắt xong, mặt cắt bị vẩy nước lên, một tầng sương trắng liền lộ ra tới. Trong tình huống bình thường sương trắng được cho rằng là hiện tượng tốt khi đổ thạch, phía dưới sương mù có khả năng rất lớn ra lục.

Có thể nói, một đao này là cắt trúng.

Nếu nam nhân trung niên lúc này nguyện ý đem khối mao liêu này bán đi, ít nhất có thể bán ra giá cao tới 150 vạn.

Nhưng sự tự tin của nam nhân trung niên đã bắt đầu bành trướng, hắn tin tưởng phía dưới nhất định sẽ là một khối phỉ thúy to, hiện tại hắn nói cái gì cũng không chịu bán, hắn nhất định phải đem khối phỉ thúy này hoàn hoàn chỉnh chỉnh giải ra!

Người chung quanh cũng đều an tĩnh lại, chờ xem tình huống đao thứ hai.

Đao thứ hai cắt xuống dọc theo bên kia phỉ thúy, hai đao không sai biệt lắm là có thể cắt ra hình dáng đại khái của khối phỉ thúy, nếu có thể cắt ra lục, thì khối mao liêu này là trúng lớn trăm phần trăm!

Chỉ tiếc, đao thứ hai cũng không thể cắt ra lục hoặc là sương mù, mà là một mảnh đá trụi lủi, bất quá trước mắt khối mao liêu này vẫn là có xu thế tăng giá.

"Muốn bắt đầu sát từ tầng sương mù bên này hay không?" Sư phụ giải thạch mở miệng hỏi.

Tiếp tục cắt có chút nguy hiểm, rốt cuộc không biết hướng đi của phỉ thúy bên trong, nếu không cẩn thận đem phỉ thúy bên trong cắt thành hai nửa, gây ra dật tán năng lượng, liền quá lãng phí.

"Được! Tiếp tục sát!"

Mọi người đều ngừng hô hấp, đôi mắt chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm đá mài đang không ngừng lăn.

Rốt cuộc, đá mài dừng.

Đợi sau khi thấy rõ mặt cửa sổ đã sát ra, sắc mặt của nam nhân trung niên và sư phụ giải thạch tức khắc đều trở nên khó coi.


Tác giả có lời muốn nói: Biết trước hậu sự như thế nào, thả nghe lần tới phân giải. Dù sao tình huống khẳng định không sao hảo là được rồi...... Bàn tay vàng chưa kịp lên sân khấu, tranh thủ chương sau ~

Hôm nay bình luận hơn trăm vẫn như cũ có thêm càng...... Nhìn trời...... Vì bình luận, ta cũng là đủ đua......ORZ hôm nay làm mụ mụ cho ta làm thịt kho tàu, ta yêu cầu bổ một bổ!!

Thuận tiện thỉnh dùng trang web xem văn đồng học nhắn lại thời điểm tuyển một chút hai phân cảm ơn...... Bằng không sẽ cam chịu 0 điểm QAQ 0 điểm không tính tích phân ~ ( đặc biệt là ngươi a cc quân! )

【 trên đường ruộng tiểu kịch trường 】

Bá tổng truy thê 108 chiêu

Hình Mặc: Nghe nói sách này là nam tính thế kỷ 21 truy thê tất đọc làm?

Chiêu thứ nhất sinh tử tương tùy là tuyên ngôn tình yêu lãng mạn nhất?

Lâm Lạc: A! Thiên thạch rơi! Mau về nhà thu mạng người lạp! Còn không đi? Muốn ta kéo ngươi sao?

Hình Mặc: Ân...... Sinh tử tương tùy mục tiêu get!

Chiêu thứ hai cần đúng lúc bày ra chính mình săn sóc, ở thời điểm hắn cần giúp đỡ nhất cho hắn mùa xuân ấm áp.

Lâm Lạc: Sắp chết sắp chết! Phóng xạ quá lớn sắp chịu đựng không nổi.

Hình Mặc: Bác sĩ, cho hắn một chi dịch cường hóa, cao cấp nhất! Bảo bối, ta cho ngươi ôm một cái, ta ôm ấp nhưng ấm áp! Mùa xuân ấm áp get!

Chiêu thứ ba muốn thích hợp bày ra chính mình tài lực

Lâm Lạc: Không có phòng ở, ta không nhà để về.

Hình Mặc: Ở nhà ta! Xem! Đây là mới ra thổ đường triều đồ cổ bình hoa, còn có chứa bùn. Đây là từ hôm nay độc hoa tinh cầu vận lại đây hoa, giọt sương rất trong suốt...... Bày ra tài lực get!

......

Nhiều năm sau Lâm Lạc: Bá tổng truy thê 108 chiêu? Cái quỷ gì?

Hình Mặc: Quyển sách này nhưng hữu dụng, có thể lưu truyền tới nay thật đúng là có đạo lý, ta lúc trước chính là dựa nó đuổi tới ngươi.

Lâm Lạc: Hình Mặc cư nhiên là dựa vào này bổn đồ vật truy ta? Ta còn bị hắn đuổi tới? Oh my god!


T gõ word r up bằng lap nên đọc trên đt có thể hơi không ưng mắt mn có j góp ý nha

T^T xin lỗi ace bữa trước quên check up rồi nay coi lại mới thấy chưa edit 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro