Chương 10: Nước chảy thành sông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu nhờ anh hỗ trợ hướng dẫn đem mao liêu để đến bên trên máy giải thạch, sau đó một tay cầm đuôi lưỡi cưa, một tay giữa tảng đá rồi cưa một đường.

Lúc này cảm giác huyền diệu lại xuất hiện lần này còn rõ ràng hơn thấy được mao liêu sáng ra những màu xanh lá.

Ánh sáng đậm nhất tập trung ở chỗ chưa bị nấm kim ăn sâu vào trong.

Cậu đột nhiên ma xui quỷ khiến mà cắt vào bên cạnh chỗ đó. Một lần cắt này liền cắt bỏ hết nấm kim thừa lại đều là hoàn hảo phỉ thúy.

"Còn rất may mắn đâu." Anh cũng hơi ngạc nhiên nhưng chỗ bị cắt cũng không có gì không ổn nen anh cũng chưa nghĩ gì khác, chi tưởng rằng cậu không muốn lãng phí thời gian liền cắt thành một nửa vừa lúc đem chỗ bịi nấm cắt hết đi.

Chỗ phỉ thúy không hư tổn gì còn rất nhỏ chỉ bằng bàn tay trẻ con độ dày tầm 2-3cm, nhưng vẫn có thể lấy ra được một ít năng lượng dịch

Cậu mở miệng muốn giải thích nhưng lại không biết nên nói gì, cậu trong lòng đã suy đoán được một chút nhưng lại chưa xác định được rõ ràng.

Anh thấy cậu nhìn phỉ thúy cũng chưa phát hiện tâm trạng của cậu, chỉ tưởng là cậu đang suy nghĩ nên làm gì tiếp theo.

"Tiếp tục cắt phần vỏ bên ngoài, rồi đổi đá mài để mài giũa lại thì có thể đem phỉ thúy toàn bộ lấy ra."

Cậu gật đầu, làm theo lời anh nói liền lấy ra được toàn bộ phỉ thúy.

"Phỉ thúy tuy không được lớn lắm nhưng vẫn đủ để cậu dùng luyện tập"

“Hình ca, em muốn ra khu trước xem mao liêu…… Có thể không ạ?”

"Tùy ý, nếu muốn lựa mao liêu thì cứ lấy, đổ thắng thì cho cậu, đổ thua cho tôi." Anh biết rõ cậu rất thích đổ thạch, nghĩ rằng cậu muốn thử chọn mao liêu xem như thế nào.

Nghe anh nói vậy cậu rất cảm động, anh là người đầu tiên đối xử tốt đến như vậy với cậu.

Lúc đó không phải anh dùng nhiều tiền để cho cậu vào bệnh viện thì cậu có lẽ đã chết, hơn thế nữa anh còn giúp cậu mà mua thêm gen cao cấp cho nên bây giờ cậu mới có thị lực như người bình thường, càng là có thêm được đặc thù năng lực.

Cậu cũng quyết định sau khi xác nhận năng lực này thì cậu sẽ nói với anh để giúp đỡ anh, cậu hi vọng mình sẽ có ích cho anh nhiều hơn.

Hai người cùng nhau lại về tới trước đường, Vương Trạch liền nhìn đến Lâm Lạc trên tay phủng kia một tiểu khối phỉ thúy.

Anh và cậu cùng đi lên khu trước, Vương Trạch nhìn thấy phỉ thúy trong tay của cậu.

"Giải ra rồi, Tiểu Lâm cũng rất may mắn."

Lâm Lạc xấu hổ mà cười.

"Chú Vương, cậu ấy muốn đi chọn mao liêu, cậu ấy chọn trúng cái nào cứ ghi vào danh sách cháu sẽ ra trả tiền sau."

“Được.”

"Tiểu Lạc cậu cứ từ từ chọn xem, tôi ra khu sau xử lí chút công việc." Anh còn rất nhiều công việc cần xử lí, khu sau trừ để máy giải thạch, thì còn một chỗ để cho khách nghỉ mệt bên trong có sofa, anh định sẽ ở trong đó xử lí cồn việc trong tay.

“Dạ.”

"Tiểu Lâm, chúng ta trong tiệm mao liêu đều đã được nhóm chuyên gia cố vấn kiểm định qua, mỗi tảng đều có ghi rõ giá, giá càng cao thì phẩm chất có lẽ càng tốt, cháu đi qua đó mà từ từ nhìn rồi chọn, chú bên kia còn có khách." Anh đi rồi, y cũng giới thiệu cho cậu một chút rồi cũng đi.

“Dạ, cảm ơn chú Vương.”

Hai người đều đi hết cũng có thể yên tâm mà thử nghiệm chính mình suy đoán về năng lực kia.

Bên trong cửa hàng cũng có hai ba trăm tảng đá, lớn nhỏ khác nhau bề ngoài cũng không quá giống nhau.

Mao liêu phẩm chất tốt đều đã được đổ thạch cố vấn kiểm định quá giá cả cũng rất cao dù có phỉ thúy thì bán cũng không phải rất có lời.

Cậu quyết định đi qua chỗ mao liêu khá rẻ kia chọn lựa, nếu có thể đổ thắng thì có thể giúp anh giảm thiểu thiệt hại.

Cậu đưa tay cầm một tảng đá sờ xung quanh nó, nhưng không có cảm giác gì, cậu bỏ nó xuống cầm một tảng khác lên lần này thì nhìn thấy tảng đá đó bắt đầu tỏa ra rõ ràng ánh sáng màu đỏ.

Đây là bên trong có phỉ thúy hay không? Nếu là có vậy thì sẽ có thể là hồng phỉ hay không?

Hồng Phỉ có thể lấy ra được hỏa hệ năng lượng nguyên tố, là dị năng giả hỏa hệ rất cần, anh cũng chính là một hỏa hệ dị năng!

Cậu cận thận mà cầm mao liêu lên đánh giá.

"Cậu trai, tảng đá nhìn không ra gì." sau lưng cậu có giọng nói.

Cậu quay lưng lại thấy có một ông cụ, ông ấy cũng tới để chọn mao liêu nhìn thấy cậu đối với da voi già thật hứng thú lại nhìn cậu còn nhỏ tuổi, áo quần bình thường, chắc không phải còn nhà giàu tới chơi, nên hắn không nghĩ muốn cậu đổ thua hết tiền liền mở miệng khuyên cậu.

Cậu cũng biết da voi già mao liêu bên trong ngọc chất lượng khó đoán được.

Chính là ánh sáng màu đỏ vẫn còn hiện ở đó cậu thật sự muốn đem nó giải ra, nhìn bên trong là phỉ thúy gì, bây giờ kêu cậu không lấy nó thì cậu làm không được, nhưng ông cụ cũng là nhìn cậu trẻ tuổi sợ cậu thua hết tiền. .

"Còn chỉ muốn lấy để luyện tập, tảng đá này cũng không quá mắc..." Cậu ngại ngùng mà tìm lý do.

Ông cụ nhìn giá của mao liêu 8000 điểm tín dụng, vẫn có chút mắc, khối mao liêu cũng không lớn nguy hiểm còn cao, giải ra sợ cũng không có lời. Tuy nhiên nếu cậu ta thích thì ônh cũng không làm gì được.

Cậu cầm tảng đá lên rồi ra chỗ quầy tìm Vương Trạch, "Chú Vương cháu muốn mua tảng này."

Y nhìn trên tay cậu mao liêu có hơi bất ngờ, không nghĩ tới cậu sẽ chọn tảng đá đen thui, khối này được để ở bên chất lượng thấp a.....

"Tiểu Lâm cháu thật muốn mua tảng đá này?"

“Vâng đúng ạ, chú Vương.”

“Vậy được rồi.”

Y đang định đem yết giá bóc ra thì cậu lại nói: "Chú Vương tảng đá này cháu tự trả tiền."

Cậu vẫn có đủ 8000 điểm tín dụng để trả tiền cho tảng đá này, không thể luôn dùng tiền của anh được. Nếu giải ra được hồng phỉ cậu sẽ đưa cho anh, còn nếu đổ thua thì xem như cho cậu kinh nghiệm.

“Được!”.

Trả tiền xong cậu vui vẻ mà cầm mao liêu đến khu sau, cậu không thể chờ nổi mà muốn cắt nó ra.

Có hai khách hàng nhìn thấy cậu cầm mao liêu đến khu sau liền hỏi y: "Cậu bé kia muốn đi giải thạch phải không?"

“Đúng vậy.”

"Chúng tôi muốn xem một chút có thể không?" da voi già mao liêu chính là khó đoán phẩm chất nên bọn họ muốn xem sẽ cắt ra được phỉ thúy hay không.

"Tất nhiên là có thể." đổ thạch thịnh hành nên chỉ cần có người giải thạch liền sẽ thu hút người tới xem, cho nên y cũng sẽ không có gì bất ngờ. Nếu như may mắn cậu có thể đổ thắng vậy cửa tiệm buôn bán sẽ càng tốt hơn.

Chủ tiệm vẫn còn đang ngồi ở khu sau nên y nhăn tin nói cho anh một tiếng rồi cũng cùng đi vào khu sau.

【  tiểu kịch trường 】

Chú Vương: Lâm đại sư là muốn giải thạch?

Lâm Lạc: Đúng vậy, liền này tảng đá.

Vương thúc: Lâm đại sư, này cục đá sợ là muốn suy sụp a.

Lâm Lạc: Không có việc gì, chiếu ta nói, như vậy như vậy thiết, sau đó như vậy như vậy sát.

Vương thúc: Lâm đại sư thật là cao nhân, ta đều nghe không hiểu lắm, có không giảng kỹ càng tỉ mỉ điểm?

Lâm Lạc: Hảo đi, tới, đi theo ta tay trái tay phải một cái chậm động tác, tay phải tay trái chậm động tác phát lại……

Hình Mặc: Chờ hạ! Giải thạch ta cũng lược hiểu một vài, bảo bối cùng ta chậm động tác đi!

【 cá mặn ba ba tiểu kịch trường 】

Lạc Lạc: Ta vừa mới nhìn thấy gì? Cái loại này huyền diệu cảm giác…… Là ta bàn tay vàng sao?

Hình tiên sinh: 【 vỗ vỗ đầu 】 Tiểu Lạc, hoàn hồn, mau đi ngủ lạp! Ngẩn người làm gì? Là bởi vì tôi quá đẹp trai, em xem ngây người? 【 trong lòng mỹ tư tư 】

Lạc Lạc:…… Lăn!(??? Mãnh??)?????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro