Chương 177

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai Alpha đều rất nhanh rời đi, hơn nữa phương hướng là phòng y tế, Thiều Y khắc chế xúc động đi theo sau.

Trên thực tế nàng kỳ thật rất hiếu kỳ Alpha cùng Omega khác vì bản năng hấp dẫn chung đụng lẫn nhau như thế nào, nàng duy nhất nhìn thấy là một đôi Đế- Hâu, đáng tiếc khí tràn bọn họ quá cường, hơn nữa lại là trưởng bối nàng tự nhiên ngượng ngùng đi vây xem. Cho nên hiện tại có Lancer cùng Lệ Kỳ đôi này làm cho nàng thực tò mò. Hơn nữa Lệ Kỳ thành niên đã mấy năm cũng không bị Alpha dấu hiệu, nàng là gắng gượng như thế nào?

Tuy rằng rất muốn theo sau bất quá Thiều Y vẫn là khắc chế, chắp tay sau lưng tiếp tục đi dạo trong tinh hạm, vừa đi vừa âm thầm cảm giác nội lực trong kinh mạch. Bởi vì tinh thần lực nhận đến tổn thương nặng chưa từng có nội lực cũng đi theo giảm bớt nhiều, chỉ khôi phục một tầng, làm cho nàng trong lòng không có cảm giác an toàn. Cũng bởi vì nội lực không có khôi phục cho nên gần đây nàng bị Lôi Tu áp chế gắt gao, căn bản không thể đẩy ra hắn như đại khuyển dính ngấy lấy nàng.

Tinh hạm rất lớn, lấy loại tốc độ đi chậm rãi này của nàng dạo một ngày đều không xong. Thiều Y đi trong chốc lát, đi tới một gian phòng nghiên cứu, đứng ở cửa là hai người đội cận vệ, địa phương an bài người canh chừng hẳn là nơi quan trọng.

"Thiều tiểu thư!" Cận vệ ba một tiếng đứng nghiêm chào theo quân lễ tiêu chuẩn.

"Các ngươi tốt, cực khổ." Thiều Y nhìn nhìn, hỏi :"Hull ở bên trong sao?"

"Đúng vậy."

Đoán chừng Hull ở bên trong đang vội Thiều Y cũng không có mạo muội đi vào quấy rầy, đang chuẩn bị rời đi thì đột nhiên cửa phòng nghiên cứu mở, một tiểu shota từ giữa không trung nhẹ nhàng lại đây, thân thiết bổ nhào vào trong lòng nàng.

"Muội tử, đã lâu không gặp, ngươi tốt rồi cũng không chịu tới nhìn oa, thật là quá không lương tâm." Lưu quang lời vừa ra khỏi miệng chính là não phá liên tục, "Mệt oa luôn luôn nhớ ngươi, biết thân thể ngươi không tốt cũng không dám quấy rầy ngươi. Nghe nói ngươi rốt cuộc tốt lắm oa cũng muốn đi thăm ngươi nhưng là Hull hảo hung vẫn túm lấy oa không buông, còn muốn áp bức trí óc ta cùng sức lao động..."

"Ngươi dài dòng nữa ta liền để Lôi Tu khóa ngươi vào trong màn hình." Một đạo âm thanh mệt mỏi vang lên.

Lưu quang lập tức câm miệng, dẩu dẩu lui lui trốn ra phía sau Thiều Y.

Thiều Y ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy Hull y phục đầy nếp nhăn đứng ở cửa, mái tóc màu đen tùy tiện che trước chán, trong mắt che kín tơ máu do làm việc quá độ, màu da trắng bệch so với bình thường, hơn nữa dáng người gầy hơn thoạt nhìn tựa như trạch nam nhược kê, cùng hắn bề ngoài ngăn nắp gọn gàng thường ngày không có chút liên hệ nào, như thế cũng có thể đoán được bọn họ nghiên cứu có bao nhiêu cực nhọc.

Bất quá, phó quan chính là phó quan, dù cho bộ dáng nhược kê này cũng không ai dám cười nhạo hắn, hai thủ vệ ở cửa nhìn thấy hắn thì theo bản năng ưỡn ngực thẳng lưng, ba một tiếng càng đứng nghiêm chỉnh thanh âm vang dội hành lễ.

"Thiều tiểu thư, thật hân hạnh thấy ngài bình an vô sự, nếu như không bận rộn có hay không muốn tiến vào nhìn xem?" Hull ôn hòa hỏi.

Thiều Y tầm mắt hướng bên trong chạy một vòng, chỉ mơ hồ nhìn thấy những dụng cụ tinh vi cùng dây điện phức tạp trong phòng, lập tức lắc đầu. Để cho nàng một người ngu dốt khoa học kỹ thuật đi vào làm gì? Đoán chừng chẳng giúp được gì.

"Không cần, các ngươi làm việc đi, chú ý thân thể."

"Cám ơn."

Nhàn thoại vài câu Hull mang theo lưu quang đi vào phòng, cùng nàng cười híp mắt nói tái kiến, cầm cổ trí năng thể kêu gào tiến vào phòng nghiên cứu.

Thiều Y nhìn được buồn cười, đợi cửa phòng nghiên cứu đóng lại lại chắp tay sau lưng chậm rãi đi dạo trong tinh hạm. Có thể là những đội cận vệ kia từ xa xa nhìn đến nàng liền lách qua nên khoảng cách không gần không xa như vậy vừa đủ làm cho nàng cảm thấy bình thường, tâm tình lại tốt hơn vài phần, khóe môi treo lên nụ cười nhàn nhạt.

Chờ nàng bất tri bất giác đi đến phòng hạm trưởng thì dừng lại, đang định lách qua không nghĩ tới cửa phòng hạm trưởng mở, Lôi Tu một tay chống tại cạnh cửa, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía nàng, mang theo nóng rực quen thuộc khóa chặt lấy nàng.

Thiều Y vô cớ có chút chột dạ, gãi gãi mặt, đang chuẩn bị nói gì đó đã bị Lôi Tu đi lên phía trước rất tự nhiên ôm lấy thắt lưng nàng, toàn thân chuyển một cái liền đem nàng kéo vào phòng hạm trưởng, sau đó dừng lại khóe miệng cong cong của nàng ấn xuống nụ hôn nồng ấm, phảng phất muốn đem tươi cười bên môi nàng giữ lấy.

Đi tới thế giới tương lai gần 5 năm, Thiều Y thân đã cao thêm gần bảy phân nhưng là đứng bên cạnh Lôi Tu nàng như cũ thấp bé đến đáng thương, bị hắn vòng lấy như vậy có vẻ càng tiểu kiều.

Bị hắn vòng hôn môi, đầu óc của nàng lại bắt đầu không khống chế được choáng váng, thân thể như nhũn ra, lý trí không cam tâm yếu thế chạy đến cùng bản năng Omega đấu tranh. Đại khái nhìn bộ dáng nàng đáng thương Lôi Tu không có tiến thêm một bước nữa mà là ôm nàng cùng nhau ngồi trên ghế chủ vị, trên bàn đặt một chồng văn kiện còn có một tờ giấy trắng trên đó vẻ ra đồ thị kỳ quái gì đó.

Thiều Y vì chuyển rời lực chú ý thò tay đem bản vẽ thủ công lấy tới xem, thoạt nhìn như là một tấm bản đồ nhưng lại có đường quanh cổ quái , quái dị tới mức nàng không biết định vị nó thế nào.

"Đây là cái gì?" Thiều Y đem tờ giấy xoay mấy vòng xem xét cũng không nhận ra nó là cái gì, như cũ khó hiểu.

Lôi Tu ôm nàng, hai tay giao tại hông nàng, đem cằm đặt ở trên vai nàng, thành thật nói:" Ta cũng không biết."

"..."

"Là Kim Cầu nói cho ta biết."

"..."

Thiều Y thế nhưng không lời chống đỡ.

Từ trong lời Lôi Tu để lộ ra hai ý tứ, nếu là Hull ở đây tuyệt đối có thể trong nháy mắt bắt được ý tứ mà hắn biểu đạt -- bất quá nếu là Hull ở đây hắn cũng sẽ không nói thẳng ra như vậy. Nhưng là Thiều Y lại suy nghĩ không được sâu sắc như Hull, hơn nữa nàng tín nhiệm Lôi Tu sẽ không sinh ra những liên tưởng khác, cho nên trong lúc nhất thời thế nhưng không có nghĩ nhiều.

"Kim Cầu đâu?"

Vừa mới nói xong liền nghe được cô một tiếng, Thiều Y nhìn qua, phát hiện dị thú đáng thương lui ở một góc, nhất thời có chút xin lỗi -- nàng thế nhưng không có phát hiện ra nó, hơn nữa còn hoàn toàn không thấy nó.

Kim Cầu tội nghiệp nhìn Thiều Y, đôi mắt đậu đen hướng Thiều Y tràn đầy đáng thương muốn cho nàng đem nó mang đi. Đáng tiếc muội tử nhìn không hiểu ánh mắt nó như cũ không thể mang nó rời đi Alpha nam tính đáng sợ này. Hơn nữa, đợi muội tử sau khi rời đi Alpha nam tính đáng sợ kia lại mở đôi mắt đáng sợ chăm chú nhìn vào nó, để cho người máy đem tứ chi nó cố định lại lại bắt đầu áp bức nó.

QAQ muội tử, cứu thú a!

Tính toán thời gian Thiều Y tiến vào lỗ đen đến bây giờ đã qua một tháng.

Thời gian một tháng nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn bất quá đã đủ để cho Thiều Y thân thể khôi phục bình thường, nội lực cũng khôi phục được ba phần, tuy rằng như cũ không thể tùy tiện sử dụng tinh thần lực bất quá cũng sẽ không bởi vì tinh thần lực bị thương mà khiến cho nàng thời gian nửa ngày đều rơi vào giấc ngủ.

Một chuyện tốt khác là Hull cùng lưu quang nghiên cứu về cửa ra không gian đã có tiến triển, Thiều Y nhàn đến phát chán vài lần chạy đi lắng nghe rất nhanh liền bị một đống lớn học thuật gì đó làm cho hai mắt xoay vòng, bất quá từ biểu cảm vui sướng của lưu quang có thể biết nếu như có thể công phát nan đề cuối cùng bọn họ rất nhanh có thể rời đi không gian thứ.

Trong khoảng thời gian này Thiều Y mỗi ngày đều sẽ đi phòng y tế kiếm tra, để Ivena vì nàng kiểm tra thân thể, điều này cũng khiến cho Thiều Y cùng Lệ Kỳ càng thêm quen thuộc. Vị Omega tóc vàng này thoạt nhìn là người lạnh lùng nhưng như cũ không thể thiếu được sự mẫn cảm mềm yếu thuộc về Omega, bởi vì Thiều Y không chỉ cứu qua nàng hơn nữa cũng biểu đạt ra đầy đủ thiện ý làm cho các nàng rất nhanh liền thành bạn tốt.

Giao tình lên cao Thiều Y rốt cuộc thừa dịp một ngày nào đó đi phòng y tế đem Lệ Kỳ kéo đến một bên nói một chút về Omega.

Nghe tới nghi vấn của nàng thì Lệ Kỳ nhìn Thiều Y thật lâu không nói.

Thiều Y bị nàng nhìn được rất không được tự nhiên, tại nàng xem ra mặc dù tính là bằng hữu cũng là phái nữ hình như cũng không nên nói đề tài lộ liễu như vậy đi? Đây thực sự là khảo nghiệm cô nương đến từ thời đại phong kiến trong lòng đầy xấu hổ. Nhưng là nàng mỗi ngày nàng đều sống được rất cố hết sức cũng không nghĩ trong thời gian hai tháng tới xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đành phải đến xin chỉ giáo.

May mắn Lệ Kỳ cũng không có cười nhạo nàng, hơn nữa đây là việc mà mỗi Omega đều sẽ phải trải qua, làm một người từng có kinh nghiệm Lệ Kỳ ngược lại có thể chia sẻ một chút thể nghiệm của chính mình.

"Qủa thật, tại trước mấy tháng kỳ thành niên, nếu là Omega huyết thống tinh thuần càng dễ dàng nhận đến ảnh hưởng của Alpha. Huyết thống tinh thuần đại biểu cho tin tức tố Omega cực kỳ nồng đậm, thực dễ dàng liền bị Alpha bắt được. Các hạ hiển nhiên là Omega huyết thống tinh thuần." Lệ Kỳ nói.

Thiều Y đến bây giờ vô pháp lý giải cái gọi là huyết thống tinh thuần, sau khi được Lệ Kỳ giải thích mới biết được là do Alpha cường đại cùng Omega kết hợp mới có thể sinh ra Omega huyết thống tinh thuần, nếu cha mẹ một là Beta, một là Alpha sinh ra Omega liền không có được sự tinh thuần. Tựa như cha mẹ tỷ muội Lệ Kỳ, bọn họ là Alpha cùng Beta lại không nghĩ rằng sinh ra nữ nhi lại là Omega, huyết thống không được tinh thuần các nàng tin tức tố cũng không giống những Omega kia nồng đậm như vậy.

Thiều Y có chút rối rắm, cha mẹ đều là người bình thường cho nên chắc chắn nàng cũng là người bình thường, tại sao có thể là Omega đâu? Liền xem như là nàng vượt qua thời không trong trùng động bị lực lượng thần bí thay đổi thể chất cũng không có khả năng cải tạo thành một Omega tinh thuần đi? Qủa thực nghĩ không ra.

Tại Lệ Kỳ giải thích cũng biết được mỗi một Omega tin tức tố hương vị đều là khác nhau, điều này để cho Alpha phân biệt được Omega.

"Ta tình huống năm đó không có nghiêm trọng như ngươi bây giờ, bất quá trước kỳ thành niên một tháng tin tức tố cũng có chút bất ổn, ta xin nghỉ hai tháng cách ly ở trong phòng, tiêm vào thuốc ức chế Omega thẳng đến tin tức tố ổn định mới về trường." Lệ Kỳ nói :"Đây là chuyện không cách nào tránh khỏi, chỉ có thể đem mình cùng mọi người cô lập."

Nếu là Omega đang trong kỳ phát tình xuất hiện ở trong đám người, quả thực là như một chú dê con đặt tại trong bầy sói, hậu quả tuyệt đối không chịu nổi. Năm đó cha mẹ Lệ Kỳ cũng lo lắng hai nữ nhi Omega kỳ thành niên như thế nào vượt qua, cuối cùng đành tri ra khoản tiền lớn làm phòng cách ly.

"Nghe nói tiêm vào thuốc ức chế Omega cũng không hoàn toàn giải quyết được vấn đề, như vậy được sao?" Thiều Y lại hỏi.

"Đúng." Lệ Kỳ vỗ vỗ tay nàng, biểu tình có chút rối rắm, "Giống ngươi nhóm Omega huyết thống tinh thuần loại này tại kỳ phát tình nếu tiêm vào thuốc ức chế thực không tốt, mà mức áp lực đối với thân thể sẽ có thương tổn. Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, quan chỉ huy không phải ở đây sao?"

"..."

Cho nên nói, nàng hiện tại như cũ chỉ có thể khổ bức để ý trí cùng bản năng đấu tranh, hơn nữa tại trước kỳ thành niên còn phải trải qua một hồi sự tình cầm thú.

Đại khái nhìn nàng biểu tình =.=, Lệ Kỳ cũng nghĩ đến muội muội Tina trong nhà, an ủi:" Ngươi yên tâm ,chúng ta đang phối chế thuốc cao cấp cường hóa thân thể, tin tưởng tại trước khi ngươi thành niên có thể phối trí tốt."

Nghe được nàng nói như vậy, Thiều Y càng không yên lòng.

Trên thực tế lúc trước thành công thu thập được cỏ Mouse Kithara thì kế hoạch là đem về cho đại dược sư ở tinh tế phối chế, nhưng là sau này nhận được tin tức Hoàng thái tử không may, tinh hạm đi vòng đại bản doanh của tổ chức Ám cuối cùng không có biện pháp chỉ có thể đem thuốc cường hóa thân thể giao cho dược sư ở trên tinh hạm phối trí, chỉ hi vọng bọn họ có thể phối trí ra.

Qua Lệ Kỳ biết được mọi chuyện sau, Thiều Y giống như du hồn rời đi phòng y tế, cảm thấy chính mình tất yếu phải tìm một chỗ yên lặng tiếp thu như vậy mới có thể tiếp thu một việc hung tàn như vậy.

Không biết lung lay bao lâu đột nhiên cảm giác đến tin rộn lên, khuôn mặt nóng lên, thân thể như nhũn ra, nàng đưa tay đỡ vào vách tường kim loại, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, một lát sau, liền thấy từ chỗ rẽ đi ra một người.

"Thiều Y!"

Lôi Tu chân dài bước đến, đưa tay liền ôm lấy eo của nàng, đem nàng bế dậy.

Thiều Y tay không chút do dự khoác lên bả vai hắn, đem mặt vùi vào trong lồng ngực của hắn giồng như tiểu động vật không muốn xa rời cọ tới cọ lui, đợi cọ xong, phản ứng kịp -- nàng bản năng lại chạy đến tác quái! =mãnh=!

Lôi Tu hôm nay tựa hồ có chút cao hứng, hắn hai tay hữu lực ôm nàng thật chặt hấp thụ hương vị trên người nàng, sau đó giống như thiếu niên xúc động lôi kéo nàng nhanh chóng hướng phòng nghiên cứu chạy đi, mở ra cửa phòng nghiên cứu đem lưu quang bị Hull bắt ở trong phòng nghiên cứu xách lên, "Hull, chúng ta đi ra ngoài vài ngày."

Sau đó không đợi Hull phản ứng liền chạy.

"Phó quan, này..." Đội cận vệ có chút do dự, quan chỉ huy bọn họ một tay lôi kéo Omega chính mình một tay mang theo trí năng thể cơ giáp cấp 9 của hắn cứ như vậy chạy, lại không cho đội cận vệ bọn họ đi theo, liền xem như là ở trong không gian thứ vẫn còn có chút lo lắng.

Hull rất nhanh phản ứng kịp, hắn phất phất tay, không quan trọng nói :"Tùy tiện hắn." Dừng một lát, lại bổ sung :"Omega của hắn liền đến kỳ phát tình, trên chiến hạm đều là Alpha, hắn có thể nhịn tới bây giờ là không tệ.:

Đội cận vệ nháy mắt liền hiểu, không hề rối rắm chuyện này.

Toàn nhân loại đều biết nàng sắp tới kỳ phát tình điều này làm cho trong lòng Thiều Y tràn đầy tắc nghẽn, dù cho lý trí đang khắc chế nhưng là bản năng làm cho nàng không chút do dự chạy theo Alpha của mình, khi bọn họ tiến vào lưu quang hơn nữa rời đi tinh hạm Thiều Y như cũ có chút phản ứng không kịp.

"Lôi Tu, chúng ta đi đâu?" Thiều Y ngồi tại phó lái trên lưu quang, sờ sờ lông Kim Cầu ngồi xổm tại trên chân nàng đang cắn thịt khô, có chút tò mò hỏi. Ở trong không gian này rất nhiều địa phương Lôi Tu đã dò xét qua, chẳng lẽ hắn muốn đem nàng đi dò xét không gian thứ?

Lôi Tu vừa xem hình vẽ trên tờ giấy kia, bớt chút thời gian đáp lại :"Chúng ta đi kiếm gia hương Kim Cầu."

"A?"

"Cô cô coo~~"

Kim Cầu thịt khô trong tay rớt xuống, nó ngây ngốc nhìn Lôi Tu, sau đó nhảy lên điên cuồng tại trong buồng lái cơ giáp nhảy đến nhảy đi, thẳng đến lưu quang bất mãn một bàn tay đem nó đập trên tường mới hồi phục bình thường.

Thiều Y đem dị thú hưng phấn níu qua, sờ sờ đầu của nó, cười nói :"Kim Cầu giống như rất cao hứng? Ngươi muốn về nhà như vậy? Vậy lần trước vì cái gì không cùng chúng nó đi?"

Thiều Y muốn nói là sự tình một năm trước dị thú Tinh Không tập kích Tinh Không trạm,khi đó Kim Cầu cùng dị thú Tinh Không nói chuyện làm Thiều Y cảm thấy lai lịch nó thực không đơn giản. Lúc ấy những dị thú Tinh Không kia rõ ràng cho thấy muốn mang Kim Cầu đi nhưng là nó lại cự tuyệt.

Kim Cầu liếc mắt nhìn Lôi Tu, chống lại cặp mắt chợt lóe lên ánh vàng kia, lập tức nằm xuống giả chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh