Chương 82

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Toàn bộ không trung âm trầm, dưới rừng rậm nguyên thuỷ bầu trời cũng lộ ra một cỗ hàn khí. Mưa phùn kéo dài không ngừng, tuy rằng rơi đến trên người cũng không đau nhưng lại làm cho người ta ướt nhẹp làm cho người ta cảm thấy không thoái mái.

So với âm lãnh, mọi người càng hướng tới khí trời ánh nắng tươi sáng.

Lôi Tu liền nhìn cũng không nhìn bộ dáng ngốc xuẩn của bốn người ngồi trên phi xe còn lại, trực tiếp ôm người rời đi.

Thẳng đến hoà vào khoảng không không thấy, các đồng đội đờ đẫn mới ngây như gỗ nhìn cận vệ trưởng đội cận vệ trước mặt.

"Các ngươi là nhóm học sinh thứ ba tới nơi này! Không sai." Alpha tóc đỏ cười hào sảng, hoàn toàn không có bộ dáng lãnh khốc vô tình lúc trước, hoặc là loại kia chỉ nhằm vào địch nhân mà thôi. Hắn vỗ vỗ cửa sổ phi xe, cười nói:" Mấy đứa nhóc, nếu đã tới liền trước tới trong doanh địa nghỉ ngơi đi."

Nhìn tình huống Thiều Y, đoán chừng tạm thời quan chỉ huy sẽ không đuổi người, cho nên đám người kia cũng coi như là có phúc.

Orlando cùng Winnie, La Môn như cũ dại ra.

Byrne sớm biết tình huống hai người kia, nghe được lời Wales nói, rụt rè giả cười nói:" Nếu đội trưởng Wales thịnh tình mời, liền từ chối thì bất kính."

Byrne dẫn đầu xuống xe, Orlando đi theo xuống, Winnie có vẻ có chút co quắp, La Môn hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm Wales.

Wales lại vỗ vỗ chiếc phi xe tựa như chắp vá này, thú vị nói:" Xe này thật là có nghệ thuật, các ngươi ai lắp ráp?"

Byrne trầm mặc, thành thực nói:" Từ những tiểu đội muốn cướp bóc chúng ta phản cướp bóc, Thiều Y xử lý đánh lén bọn họ."

Wales dùng một loại ngữ khí không ngạc nhiên nói:" Quả nhiên Thiều tiểu thư chính là lợi hại, tiểu tử ngươi a, tuệ nhãn thực tốt, có thể tìm Thiều tiểu thư tổ đội, ánh mắt không sai." Hắn một bàn tay vỗ lên vai Byrne, chụp được một cái khiến hắn lảo đảo thiếu chút nữa té ngã.

Byrne da mặt co quắp, cái Alpha này khí lực thật là quá mụ nó lớn, rất đau a! Bất quá đối với lời hắn nói, Byrne từ chối cho ý kiến, hắn lúc trước chỉ là cái fan cuồng muốn giúp thần tượng chiều cố người trong lòng -- miễn cho nàng xuẩn xuẩn bị Alpha khác chiếm tiện nghi -- mục đích đó mới đi tìm Thiều Y tổ đội, bằng không một người ở cuối xe hệ cơ giáp chiến đấu, hắn nơi nào biết nàng lợi hại hay không?

Bất quá tổ đội về sau hắn mới biết được, muội tử này kỹ năng sinh tồn dã ngoại quả thực là max điểm, có võ không quỷ dị bay tới bay lui không nói, vũ khí lạnh bị nàng đùa giỡn như mây trôi nước chảy vô cùng sinh động, dị thú dị thực đều bị nàng ngược thành cẩu, quả thực là cực hung tàn, cùng kỹ thuật điều khiển cơ giáp của nàng một dạng hung tàn, cùng ngoại hình ngốc manh mềm yếu của nàng tương phản rõ rệt. Cố tình muội tử này sau khi điều khiển cơ giáp hoặc dừng chiến đấu lại nhuyễn manh nhu thuận khó có thể tin được, làm cho người ta không thể nào tưởng tượng được nàng hung tàn khi đánh thú đánh người.

Cái gọi là doanh địa là dựa vào chỗ bình địa trong rừng rậm dựng lều mà thôi, chung quanh bố trí vũ khí tinh vi, còn có binh lính hạm đội thứ bảy đế quốc mặc quân trang tuần tra, hệ sô an toàn so với bọn họ bố trí đơn giản cao hơn. Cách doanh địa mấy dặm là thung lũng Mo Jinze, nhìn ra xa xa chỉ thấy một mảnh sương mù, căn bản không nhìn thấy rõ tình hình thung lũng.

Xét thấy đằng người Byrne đều là đội hữu với Thiều Y, Wales tự mình đem bọn họ đến một cái lều nghỉ ngơi.

Lều ngăn cách mưa bên ngoaid, có công năng điều tiết độ ấm, mấy người sau khi tiến vào lều liền cảm giác đến một loại ấm áp xua tan không khí ấm ướt lạnh lẽo chung quanh. Dù cho tố chất thân thể bọn họ cường hãn, xối mưa mười ngày nửa tháng cũng không có gì, nhưng là loại cảm giác lãnh lẽo ẩm ướt này như cũ không làm cho người thích.

Người máy đưa lên thức uống nóng, Wales ngồi ở trong đó trên một cái ghế, cười híp mắt nhìn bốn người trẻ tuổi này.

Orlando đám người đã kịp phản ứng, vẻ mặt có chút nứt vỡ, vô pháp duy trì bộ dáng bình thường, Winnie nhìn Wales, lại theo bản năng nhìn ra phía ngoài, càng co quắp, La Môn hai mắt toả sáng, rục rịch.

Orlando: ni mã, đột nhiên phát hiện bạn học bên cạnh nguyên lai là người trong lòng của đế quốc thần tượng, loại tâm tình không thể nói này là sao?

Winnie: vốn cho là Byrne là đối tượng Thiều Y hẹn hò, cảm thấy đã rất giỏi, ai biết còn có người càng khiếp sợ hơn, loại tâm tình này nói sao đây?

La Môn: ai nha, đế quốc tam hoàng tử a, quan chỉ huy hạm đội thứ bảy a, có thể hay không gần gũi vây xem một chút?

"Wales đội trưởng, ngươi lúc trước nói chúng ta là nhóm người thứ ba tới đây?" Byrne đột nhiên hỏi.

"Đúng vậy, nơi này xuất hiện chút dị thường, quan chỉ huy nhận được tin tức lại đây xem xét, chúng ta đã đem chung quanh đây phong toả." Wales hồi đáp:" Vốn cho là hành trình cùng tốc độ của các ngươi, ít nhất nửa tháng nữa mới đến, không nghĩ tới mấy ngày nay liền gặp được mấy nhóm người."

Byrne nhớ lại, hỏi:" Nơi dị thường chính là thung lũng Mo Jinze? Hình như lúc trước chúng ta có bỏ qua làm nhiệm vụ là tại thung lũng Mo Jinze." Bất quá bởi vì quá xa cho nên trực tiếp bỏ qua, sau này cướp được phi xe mới tình toán một đường làm nhiệm vụ này.

"Đúng a, bất quá cũng không phải đại sự gì, có chúng ta ở đây, mấy đứa nhóc các ngươi tránh ra chỗ khác chơi." Wales tươi cười sang sảng bất kham," Trước hai đội học sinh cũng điều khiển phi xe tới đây, phi xe các ngươi thật là tình cờ."

Orlando đột nhiên hỏi:" Bọn họ cũng rời đi?" Cũng không biết là hai cái tiểu đội nào thế nhưng so với bọn họ đến còn nhanh hơn.

"Tự nhiên."

Wales đứng lên, lúc đang chuẩn bị tời đi đột nhiên La Môn nhảu dựng lên, ưỡn mặt lại đây:" Wales tiên sinh, thung lũng Mo Jinze có cái gì dị thường, có thể cùng chúng ta nói sao?"

"Không thể!" Wales cười đem cái Alpha vị thành niên này chụp ngồi trong ghế," Các ngươi hôm nay trước ở trong này nghỉ ngơi một đêm, nắm chặt thời gian nghỉ ngơi cho tốt."

Đợi sau khi Wales rời đi, trong lều chỉ còn bốn người bốn mặt nhìn nhau.

Sau một lúc, Byrne nói:" Được rồi, không có việc gì nghỉ ngơi trước đi, đợi thân thể Thiều Y tốt lên chúng ta lại rời đi." Nếu đội cận vệ tam hoàng tử ở trong này chấp hành nhiệm vụ bọn họ không thể xông vào đây, bây giờ có thể lưu lại cũng là lấy phúc của Thiều Y.

Orlando gật gật đầu, Winnie như cũ vẻ mặt bất khả tư nghị, mộng ảo nói:" Ta nguyên bản còn tưởng rằng tại doanh địa mỗi ngày Thiều Y ra ngoài hẹn hò đối tượng là hội trưởng hội học sinh Byrne, không nghĩ tới sẽ là tam hoàng tử điện hạ, chẳng lẽ Thiều Y về sau sẽ là tam hoàng tử phi? Ta thế nhưng cùng tam hoàng tử phi nhận biết..."

Nghe được lời của nàng, Byrne thiếu chút nữa ngã quỵ, không tốt nói:" Ngươi đừng đoán lung tung, sẽ hại chết người." Càng là Alpha cường hãn dục vọng chiếm hữu càng đáng sợ, không cần phải nói nếu là hắn thực sự sinh ra tâm tư gì, hắn khả năng cho Lôi Tu đánh không đủ.

Orlando tỏ vẻ trầm mặc, hắn còn chưa tiêu hoá được thân phận của đồng bạn mình lại đây.

Một cái khăn lông sạch sẽ che lên đầu, sau đó vì nàng lâu tóc bị ướt.

Thiều Y phản ứng có chút chậm, kéo ra khăn lông che mặt liền gặp Lôi tu ngồi xổm trước mặt nàng vì nàng lau tóc, không khỏi có chút quẩn bách, vội nói:" Em tự mình làm là được."

Lôi Tu nhìn nàng trong chốc lát, mặt không thay đổi buông tay ra, ngồi vào một bên phân phó người máy lấy chút đồ ăn lại đây.

Ánh mắt hắn cùng bộ dáng tựa hồ có chút tiếc nuối... Thiều Y vì cái suy đoán của mình có chút ngượng ngùng, cởi bỏ tóc đuôi sam dài chấm đất, dùng khăn khô chậm rãi lau tóc, bắt đầu lặng lẽ hồi tưởng chuyện lúc trước, trước mặt mọi người nàng bị hắn bế đi... Đột nhiên có chút không muốn gặp người.

Liền là vợ chồng chưa cưới cũng không thể làm ra loại chuyện này đi? Bất quá tình huống nàng lúc trước có chút đặc thù...

Chờ sau khi nàng kiến thiết tâm lý tốt, trên tóc đã lau khô nước, chiến phục trên người không thấm nước, sau khi vào lều cũng rất nhanh liền khô.

Lôi Tu đem một ly sữa nóng đưa cho nàng, hỏi:" Sắc mặt em rất không tốt, ngã bệnh?"

Lôi Tu biết thể chất Thiều Y so với Omega nơi này còn kém hơn, dù cho một thân võ nghệ nhưng không có nghĩa thân thể cường hãn. Nàng là từ Địa Cầu cổ xuyên việt tới đây, tố chất thân thể so ra kém người tương lai đã trải qua nhiều lần cải tạo gen cường hãn. Tiếp theo lại vượt qua trùng động có cái gì bí mật cải tạo thân thể cho nàng nhưng lại không đủ triệt để, khiến cho gen nàng tồn tại chỗ thiếu hụt lớn, cùng người thường khác nhau rất lớn.

Thiều Y thân thể cứng ngắc, cảm giác bên tai có chút nóng lên, trên mặt cố gắng giả một bộ dáng bình tĩnh:" Không có, em rất tốt."

"Thật không?"

Thấy hắn rõ ràng không tin, Thiều Y khôi phục biểu tình mặt than khi mới gặp hắn, trong lòng lại cào tường: chết nàng cũng không nói nguyệt tín nàng tới, bởi vì thời tiết thấp gặp mưa lạnh, tại trong núi rừng chạy tới chạy lui làm cho bản thân vốn hư nhược càng suy yếu... Loại chuyện này chết cũng không nói!

Lôi Tu vừa thấy nàng nguyên bản biểu tình như tiểu động vật biến thành mặt than liền biết chính mình không hỏi ra được. Bất quá không quan hệ, hắn hỏi không ra cũng có phương pháp khác. Từ sau khi muội tử này đáp ứng lời cầu hôn của hắn, hắn thấy mình có thể làm càng nhiều chuyện tà ác đối với nàng.

Lôi Tu cầm ra dụng cụ chữa bệnh, nói với nàng:" Kiểm tra thân thể một chút, bằng không ta không yên lòng."

Thiều Y suy tính vài giây, biết thứ đồ chơi này không kiểm tra ra được kinh nguyệt, vì thế thực sảng khoái vươn tay.

Kết quả tự nhiên như nàng suy nghĩ, bất quá Lôi Tu xem ra, các chỉ tiêu thân thể của nàng so với bình thường còn thấp hơn, đều tụt xuống dưới mức bình thường, trong lòng có chút sầu lo. Nàng thân thể nguyên bản vốn không tốt, dược cải thiện thân thể còn chưa chế tạo xong, gen tồn tại chỗ thiếu hụt khiến nàng so với người bình thường càng yếu ớt hơn.

"Đêm nay trước ở trong này nghỉ ngơi một đêm, đợi thân thể của em tốt hơn lại rời đi." Lôi Tu nói, tuy là an bài lại cũng không cho phép người từ chối, ngữ khí mang theo một loại mệnh lệnh cường ngạnh.

May mắn Thiều Y xưa nay đối với thanh âm hắn đã thành thói quen cũng không cảm thấy loại ngữ khí lãnh ngạnh của hắn có gì không tốt, nàng cũng không muốn ra ngoài gặp mưa, gật đầu đáp ứng.

Lôi Tu nguyên bản còn có chút lo lắng ngữ khí của mình sẽ khiến nàng không thích -- ít nhất rất nhiều Omega nghe được thanh âm hắn liền lộ ra biểu tình chán ghét, nhưng là Thiều Y hoàn toàn không như vậy làm cho hắn càng thêm vui sướng hậm không thể trực tiếp ôm trụ nàng liếm liếm.

-- Này đương nhiên là không được! Sẽ bị muội tử trực tiếp đập bay!

Đợi Thiều Y tiến buồng vệ sinh rửa mặt thì Lôi Tu gọi người máy đi làm chút thức ăn dễ tiêu hoá, Lưu Quang lén lén lút lút chạy tới.

"Chủ nhân, người đừng hỏi muội tử, loại chuyện này không phải rất dễ đoán sao? Muội tử vài ngày trước tiêm vào dược ức chế Omega, nhất định là thứ kia nữ nhân mỗi tháng đều đến nha? Aiyou, chủ nhân như thế nào trì độn như vậy đâu~" tiểu shota che khuôn mặt bánh bao thẹn thùng, khiến trách chủ nhân nó trì độn.

Lôi Tu im lặng, sau đó bóp chặp cổ nó," Không chuẩn rình coi!"

Lưu Quang rưng rưng gật đầu, trong lòng lại khóc hu hu không ra tiếng: cũng không biết là ai bảo nó gắn lên người muội tử thiết bị theo dõi, dùng xong liền ném, thật là quá không lương tâm!

Đợi Thiều Y mặc một thân quần áp bảo thủ đi ra, trong lều đã bày xong món ăn tinh xảo, so với bọn họ sinh hoạt dã ngoại ngon hơn rất nhiều. Thiều Y dù cho không có hứng thú cũng không nhịn được nghĩ muốn ăn một ít.

Lều này là nơi Lôi Tu nghỉ ngơi, không gian rất lớn, còn phân phòng ngủ cùng phòng khách, phòng hắn làm việc.

Hai người ngồi vào cùng nhau ăn bữa tối, Thiều Y hỏi:" Chúng ta ở trong này có quấy rầy anh công tác không?"

Lôi Tu vì nàng gắp đồ ăn, không chút nghĩ ngợi nói:" Sẽ không, chỉ cần bọn  không tiến thung lũng Mo Jinze là được."

Thiều Y gật đầu hiểu, chậm rãi ăn thức ăn hắn gắp đến trong bát, nhìn hắn dùng đũa gắp thức ăn cho mình, không biết tính sao, càng thêm cảm thấy hắn thực thuận mắt, đáp ứng gả cho hắn là không sai. Đáng tiếc vì sao chờ nàng 30 tuổi già như vậy mới có thể xuất giá đâu? Ngẫm lại liền có chút hậm hực.

Vội vã muốn thừa dịp tuổi tác còn chưa tới ba mươi gả ra ngoài, nhưng là muội tử ngượng ngùng mở miệng không được chỉ có thể hậm hực trong lòng lặng lẽ sốt ruột, sau đó nên làm gì thì làm.

Hai người hàn huyên một ít quá trình nàng thực huấn dã ngoại hai tháng này, kỳ thật Lôi Tu đã từ máy theo dõi xem qua, nhưng nghe nàng tự mình nói, dù cho nói rất đơn giản vô vị nhưng là hắn nghe được cực kỳ nghiêm túc, hai mắt không dời mặt nàng, thẳng đến nàng có chút không được tự nhiên hơi lui lại nửa người hắn mới lặng yên thu hồi ánh mắt lộ liễu.

Lưu Quang ở một bên rất muốn bụm mặt, chủ nhân luôn là lộ liễu như vậy, cẩn thận đem muội tử doạ chạy, người ta còn bốn năm nữa mới thành niên đâu, đối với Omega vị thành niên mà ra tay quả thực là cầm thú a!

Bởi vì thân thể không thoải mái, ăn cơm xong không lâu Thiều Y liền đi nghỉ ngơi.

Hôm nay dính mưa nửa ngày, hàn khí vào cơ thể, dù cho tiêm vào thuốc giảm đau bụng vẫn như cũ trướng đau cảm giác không thoải mái, Thiều Y cảm giác não đều phảng phấy có chút phát đau, ước gì nằm xuống nghỉ ngơi thật tốt.

Trước lúc ngủ, Lôi Tu cần ra một lọ dược lại đây cho nàng.

"Nó đối với thân thể em có lợi, uống vào có thể khôi phục chút tinh lực." Lôi Tu giải thích.

Thiều Y không nghi ngờ gì, trực tiếp uống xuống.

Đợi Thiều Y nhu thuận nằm trên giường ngủ thì nguyên bản cửa đang đóng lại mở, nam nhân cao lớn tuấn mỹ đi vào, sau đó ngồi bên giường nhìn người ngủ trên giường, vươn tay vuốt ve khuôn mặt tinh tế của nàng.

Lưu Quang ngồi một bên, ra chủ ý dở:" Chủ nhân, muội tử uống thuốc, không đến ngày mai sẽ không tỉnh, thừa cơ hội này, người giải cơn khát một chút đi..." Cho nên đừng lại thừa dịp người ta không chú ý, dùng loại ánh mắt lộ liễu hận không thể đem người trực tiếp nuốt sống, trí năng thể nhìn đều sợ hãi được không?

Lôi Tu trả lời là đem nó quăng vào trong màn hình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh