Chương 2: Thiên phú nguyên tố nghịch thiên!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2: Thiên Phú Nguyên Tố Nghịch Thiên!

Trong biển ý thức, Lục Tinh Trạch ân cần dạy bảo  suốt ba ngày. Đến lúc hắn sắp hỏng mất, Tinh Linh Vương rốt cuộc ngộ đạo, sau đó đó là học một hiểu mười. Tinh Linh Vương kinh ngạc vì nhân loại lại có nhiều thứ cần chú ý, cậu không dễ dàng mới có một thân thể, cho nên học tập rất nghiêm túc.

Mở hai mắt, Tinh Linh Vương lần đầu dùng thị giác nhìn thế giới, phòng bệnh một mảnh trắng bệch, phá lệ dọa người, nhưng đối với Tinh Linh Vương lại đẹp đẽ đến nỗi khiến không lỡ nhắm mắt, đây chính là thế giới sao?

"Tỉnh?" thanh âm uy nghiêm ở bên tai vang lên.

Tinh Linh Vương mông lung mờ mịt, hai tròng mắt nhìn về phía Mạc Hòa Uyên, đáy mắt tràn đầy kinh nghi, đây là người! Hắn thật sự nhìn thấy người.

Tiểu nhà quê rốt cuộc nhìn thấy nhân loại, thật đáng mừng.

"Nói chuyện, nói đại ca!" Lục Tinh Trạch đi theo sốt ruột.

Nghe Lục Tinh Trạch chỉ đạo, Tinh Linh Vương hé miệng phun ra nuốt vào vài cái, rốt cuộc gian nan phun ra hai chữ, "Đại...... Ca......"

Nghe đến hai chữ này, Mạc Hòa Uyên cùng Lục Tinh Trạch đồng thời chấn động. Lục Tinh Trạch hỉ cực mà khóc, gỗ mục đều sẽ nói chuyện, hắn thật là hảo lão sư! Bị chính mình làm cảm động!

Mạc Hòa Uyên môi mím chặt, hắn đã thật lâu không nghe được đệ đệ nMạc Hòa Uyên môi mân khẩn, hắn đã thật lâu đều không có nghe được đệ đệ như vậy kêu gọi hắn, đệ đệ vẫn luôn trốn tránh chính mình tầm mắt, càng đem chính mình cự chi ngoài cửa. gọi hắn như vậy, đệ đệ vẫn luôn trốn tránh tầm mắt của anh, càng cự tuyệt muốn gặp anh. Nghe được đệ đệ gọi mình là đại ca, hai mắt Mạc Hòa Uyên có chút phiếm hồng, trên người hơi thở càng thêm đông lạnh, hắn nghĩ ,hắn trước tiên phải bình tĩnh một chút, không thể dọa đến đệ đệ mới vừa nguyện ý thân cận hắn, "Ân. em nghỉ ngơi, đại ca đi múc nước cho em."

Nhìn bóng dáng vừa rời đi , Tinh Linh Vương, hiện tại là Mạc Hòa Húc sửng sốt.

Nghĩ đến mình mới bị tiêm một mũi, Mạc Hòa Húc rối rắm mà gian nan vươn cánh tay xem xét địa phương cảm thấy đau đớn.

Trong năm hài tử, đứng thứ ba Nora đẩy vửa đi vào, hìn thấy Mạc Hòa Húc đang nhìn cánh tay của mình, trong lòng căng thẳng, hắn sợ tên ngu xuẩn này thấy lỗ kim, vội tiến lên giữ chặt, "Hòa Húc, ngươi làm sao vậy, mau cho tay vào trong chăn,thân thể ngươi ốm yếu, dễ dàng sinh bệnh."

Mạc Hòa Húc không nói gì nhìn Nora, cảm thụ hắc ám nguyên tố dao động trên người hắn, yên lặng nhìn chăm chú, chính là người này muốn tiêm một mũi thuốc hủy diệt cậu sao? Tuy rằng không nhận diện được khuân mặt, nhưng Tinh Linh Vương đã nhớ kỹ linh hồn phát ra nguyên tố dao động của Nora.

"Hòa Húc sao lại nhìn ta như vậy? Ta mang đến điểm tâm ngươi thích nhất, nhanh nếm thử xem". Nora đáy lòng thấp thỏm, trên mặt ôn nhu như nước, " Đừng nhìn ta, Hòa Húc không nhận ra ta sao" Mau, ăn thử"

Một mùi hương sữa tràn ngập cánh mũi, Mạc Hòa Húc không hề chú ý Nora đã bị cậu đánh dấu là địch, cúi đầu nhìn xuống điểm tâm, đây.... chính là đò ăn của nhân loại sao? cậu theo bản năng liếm liếm môi, đôi môi khô khốc nháy mắt trở lên phấn nộn, thủy nhuận.

"Đúng rồi, Hòa Húc, tuy rằng thí nghiệm thức tỉnh thất bại, ngươi vẫn là người nhà của ta. Ngươi cũng đừng sợ đại ca, hắn không phải không thích ngươi, chỉ là quá để ý kết quả, dù sao ngươi cũng là đệ đệ cùng phụ cùng mẫu của hắn , hắn đối với ngươi kỳ vọng rất cao." Nora nhàn nhạt cười nói, hầu hạ Mạc Hòa Húc ăn uống. Hắn chính tay tiêm vào thuốc ức chế, Mạc Hòa Húc vĩnh viên không thể có khản năng tiếp xúc nguyên tố, cho nên thí nghiệm nhất định thất bại!

quét mắt nhìn Mạc Hòa Húc ăn đồ ăn trên tay của mình, Nora trong lòng có chút tức giận, cậu cư nhiên để hắn hầu hạ, không phải là nên thụ sủng nhược kinh tiếp nhận rồi tự mình ăn hay sao!

Tinh Linh Vương căn bản không hiểu phải khiêm nhượng, đồ ăn mỹ vị làm cậu thập phần sung sướng, vốn là khuân mặt hòa nhã càng thêm mấy phần nhu hòa, cậu híp lại con ngươi, phân phó Nora, " thêm nữa"

"...... Hảo." Nora ảo não, còn muốn hắn uy? Được một tấc lại muốn tiến một thước! Nhưng là, hắn càng để ý Mạc Hòa Húc ngu xuẩn này không có ghi hận đại ca? Trước đây hắn nhắc tới đại ca, Mạc Hòa Húc tất nhiên sẽ phiền chán lắc đầu, thậm chí phẫn nộ làm đại ca thương tâm, cảm kích hắn, lần này nhưng thật ra có chút bất đồng. Thật là do này điểm tâm quá mỹ vị sao?!

" RRốt cuộc thì đại ca cũng không phải giống cái, hắn không thể thấu hiểu tâm tư tinh tế của chúng ta, Hòa Húc, làn này đại ca tuy rằng không đến tham gia thí nghiệm của ngươi nhưng cũng là do hắn thân mang quân vụ, không phải hắn cố ý không đến. Ngươi cũng biết giống đực càng để ý đến công việc, chúng ta càng phải thấu hiểu bọn họ." Nora ánh mắt hơi trầm xuống, không ngừng cố gắng, "Trong lòng hắn, hắn vẫn yêu thương ngươi nhất."

Lục Tinh Trạch ở trong Ngọc Hoàn trung khí kêu to, "Hỗn trướng! Hắn đây là châm ngòi ly gián! Hòa Húc, ngươi không thể nghe hắn, đại ca ngươi đó là ngoài lạnh trong nóng, không biết ăn nói, thiệt tình thương ngươi! tên này chỉ nghĩ cách gây mẫu thuẫn cho ngươi và đại ca, đại ca ngươi mới là chỗ dựa lớn nhất của ngươi, nếu như chỗ dựa của ngươi sụp đổ, hắn liền dễ dàng đối phó với ngươi! Ngươi xem đi đại ca vừa ra ngoài hắn liền muốn hãm hại ngươi mất di tương lai."

Mạc Hòa Húc nghiêng nghiêng đầu, nhớ tới nguyên tố dao đọng xung quanh đại ca, tán đồng gật đầu, gằn từng chữ một nói, "Ngươi, nói không sai, đại ca chính là tốt nhất, hắn yêu thương ta nhất." Nghĩ nghĩ, cậu lại đem lời Lục Tinh Trạch nói thuật lại "Đại ca là ngoài lạnh trong nóng, không biết ăn bểu đạt , ta có thể hiểu được. Hắn đặt công tác lên hàng đầu, cho tháy đại ca là người có trách nhiệm."

"Ha hả, ngươi có thể lý giải đại ca là tốt nhất." Nora cười có chút miễn cưỡng, đáy mắt sắc bén chợt lóe qua, thế nhưng thật sự không để tâm vào chuyện vụn vặt? đựa theo tính cách của tên ngu xuẩn này, hắn chắc chắn sẽ chán ghét đại ca để ý đến quân vụ bỏ qua hắn. Nhưng hiện tại, cậu đặt mình vào hoàn cảnh người khác vì đại ca suy nghĩ? Người này vì sao lại thay đổi nhiều như vậy? chẳng lẽ thật sự do thức tỉnh làm thay đổi tính tình!

bị suy nghĩ này dọa, tên trán Nora mồ hôi lạnh rơi xuống ròng ròng, còn may, hắn đã tiêm ức chế tề cho cậu, cho dù là đã thức tỉnh cũng sẽ bị phá hủy.

Nora kinh nghi bất địnhvừa vặn nhìn đếnquang não trên cánh tay , cười khẽ một tiếng nói, "Hòa Húc, đúng rồi, ngươi lúc trước không phải nói muốn muốn cùng Leonard trò chuyện sao? ta đã xin được số cho ngươi, ngươi hiện tại sinh bệnh, hắn nhất định sẽ chăm sóc ngươi, có thể minh bạch tâm ý của ngươi, Tứ đệ bên kia, ta sẽ giúp ngươi giải thích."

Mạc Hòa Húc hoảng hốt, tìm tòi ký ức một hồi lâu mới tìm được Leonard là người nào. Leonard, người theo đuổi tứ đệ, là một quân giáo sinh có chút danh tiếng, là người Mạc Hòa Húc từng thích.

"Ai?" thông tin được kết nối, một người nam tử lỗi lạc xuất hiện, hắn nhìn chung quanh một vòng, nhìn thấy Mạc Hòa Húc sắc mặt tái nhợt, đáy mắt tràn ngập chán ghét, "Là ngươi? Ta không phải nói cho ngươi, ta thích tứ đệ của ngươi rồi sao, rốt cuộc ngươi có liên sỉ hay không, muốn cướp đoạt người theo đuổi đệ đệ mình? Hừ, nói cho ngươi biết, đừng nói đến ngươi không có lực nguyên tố, cho dù ngươi có ta cũng sẽ không thích ngươi!"

Mạc Hòa Húc nghiêng đầu nhìn hình chiếu trong hư không , hai mắt có chút sáng lấp lánh, đồ vật ở thế giới này , thật thú vị, vươn ngón tay muốn đụng chạm, lại xuyên qua.

Nhìn tầm mắt lửa nóng cùng ngón tay Mạc Hòa Húc sờ qua, Leonard muốn giấu cũng giấu không nổi ánh mắt chán ghét, ghê tởm bĩu môi, " Đừng chạm vào ta! hình chiếu của ta là ngươi có thể chạm vào sao! ta nói cho ngươi biết, đừng khiến ta nơi nơi nghe được ngươi bảo đệ hỏi thăm tin tức của ta, đệ đệ của ngươi có thể chịu đựng ngươi, nhưng ta nhìn đến ngươi, ta ghê tởm."

Rắc.

Thông tin bị ngắt, Nora thở dài một tiếng cúi đầu che lại ý cười châm chọc nơi đáy mắt, khi lần nữa ngẩng đầu lên, đáy mắt chứa đầy lo lắng, "Hòa Húc, ta, ta không nghĩ tới hắn kiên quyết như vậy. Thực xin lỗi, là ta hảo tâm làm chuyện xấu."

"Đúng thật là ngươi làm sai ." Mạc Hòa Húc tán đồng gật đầu. Cậu nhớ rõ nguyên chủ căn bản không muốn nói cho Leonard ý nghĩ của cậu, nghuyên chủ tự ti chỉ nghĩ yên lặng chăm chú nhìn hắn. Nhưng Nora đoán được tâm tư cậu trực tiếp nói với tứ đệ, cầu tứ đệ giúp Mạc Hòa Húc, thành toàn cho cậu.

Đệ đệ kiêu căng nóng nảy làm sao chịu được, cảm giác bị vũ nhục, làm mọi chuyện huyên náo đến mọi người đều biết, tình cảm của Mạc Hòa Húc bến thành trò cười, mà nhân vật chính còn lại Leonard tự nhiên càng chán ghét cậu là nguyên nhân gây ra mọi chuyện.

"......" Nora kinh ngạc trừng lớn hai tròng mắt, trong lúc nhất thời nói không ra lời, Mạc Hòa Húc thế nhưng thật sự tiếp lời như vậy? chẳng phải là nên nói không ngại sao? Chẳng lẽ bởi vì thức tỉnh, đầu óc cậu dùng được rồi? Nora đáy mắt lóe một chút tìm tòi nghiên cứu lạnh lẽo và hận thù. đầu óc dùng được cũng vô dụng, cậu rốt cuộc vĩnh viễn vẫn là phế vật.

Đáy lòng sung sướng, Nora hai tròng mắt ươn ướt , ngón tay xoắn lại dừng một chút nói, "Hòa Húc, ngươi quả nhiên trách ta, thực xin lỗi. Ta thật sự chỉ nghĩ muốn ngươi có thể hạnh phúc."

Lục Tinh Trạch phẫn nộ gầm rú, "Tên hỗn đản này nói dối! Hòa Húc ngươi không cần nghe! Ngươi xem hắn đôi mắt lập loè không ngừng!"

"Ngươi nói dối." Mạc Hòa Húc nhàn nhạt nói. Hắn nhận thấy được trên người đối phương nguyên tố dao động quá lớn.

"Hòa Húc, ngươi......"

"Ta thân là ca ca, ngươi hẳn là kêu ta ca, mà không phải tên huý."

Tinh Linh Vương đối với trật tự rất coi trọng, cách xưng hô là biểu đạt cho bối phận. Lục Tinh Trạch nói, huy trưởng như cha. Nora là kẻ bất hiếu.

Bên ngoài cánh cửa, Mạc Hòa Uyên đi lấy nước ấm về nghe được đệ đệ nói, vui sướng không biết phải làm sao, đệ đệ của hắn đã trưởng thành. Đang nghĩ ngợi, bên người vang lên một tiếng cười khàn khàn, hắn quay đầu lại nhìn, ngạc nhien mang thao cung kính cúi người chào, "Thượng tướng."

"Ân" thu liễm ý cười ở đáy mắt, lãnh nghạnh nam tử ánh mắt thật sâu liếc xéo cửa phòng bệnh, nghiêng người rời đi. Bước ra khỏi tòa nhà, thượng tướng từ trong túi móc ra một mảnh vải rách, đáy lòng yên lặng nói, thiếu niên thú vị.

Mạc Hòa Uyên xách theo ấm nước đi vào phòng bệnh, mắt lạnh liếc Nora một cái, tầm mắt bén nhọn đảo qua ngón tay hắn, "Ngươi trở về đi học, nơi này có ta là được rồi."

"Vâng, đại ca." Nora thật sự bị Mạc Hòa Húc truy kích nháo đến trong lòng co rúm lại, vội đứng lên rời đi, ngay cả điểm tâm hắn mang đến đều quên thu thập.

Mạc Hòa Uyên đến gần, con ngươi lập loè hai cái, há miệng thở dốc, cuối cùng nhắm lại.

"Đại ca." Lần này gọi trôi chảy không ít, Mạc Hòa Húc rất vừa lòng, người này trên người tản mát ra dao động nguyên tố thập phần thân cận hữu hảo, cậucó điểm sung sướng. Tinh Linh Vương yên lặng nắm tay, liền giống như tìm được người tâm phúc lại lần nữa thật mạnh nói, "Đại ca."

"Ân." Mạc Hòa Uyên môi mím chặt, sờ sờ một đầu tíc đen của đệ đệ nhà mình, khô cằn nói, "...... Uống nước."

"Nga." Mạc Hòa Húc nháy mắt thần thái sáng láng, hắn muốn nhấm nháp mùi vị nước!

Lục Tinh Trạch đang lén lút chờ đợi xem bát quái câu chuyện đau khổ của đại ca sống nội tâm cùng đệ đệ chất phác! Rõ ràng là cậu chuyện cảm động sâu sắc, tại sao lại trở nên khô khan cứng rắn ccofn khó nuốt hơn cả bánh quy.

Chép chép miệng, Mạc Hòa Húc mày nhỏ nhăn lại, nghe các tiểu tinh linh nói qua, nhân loại uống nước phóng đãng, uống xong kêu sảng, nhưng cậu không phát giác ra hương vị, cũng không cảm thấy sảng, Tinh Linh Vương trong lòng có chút thất vọng, nghiêng đầu hồ nghi nhìn ấm nước liếc mắt một cái lại liếc mắt một cái.

"Làm sao vậy?" Mạc Hòa Uyên trong lòng lộp bộp, đệ đệ không thoải mái sao? Kết quả thí nghiệm của đệ hắn còn chưa nhận được, nghe nói liên lụy đến thượng tướng, vưa nãy còn thể hiện tháu độ, tâm hắn lo lắng bình tĩnh lại. Mặc kệ kết quả cuối cùng đệ đệ có thức tỉnh hay không thì cậu vẫn là đệ đệ mà hắn yêu nhất. Nghĩ một chút, khí thế sắc bén trên người tràn ra, nháy mắt bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, vội vàng thu liễm.

Mỗi khi hắn lơ đãng thả ra hơi thở, đệ đệ đều sợ hãi hắn tránh né hắn, Mạc Hòa Uyên không nghĩ khiến người thân nhất hiểu lầm, có chút khẩn trương nhìn đến, lại bị một bàn tay nhỏ sờ soạng đầu, hoảng hốt nghe được lời nói đối phương , "Uống nước."

Mạc Hòa Húc suy bụng ta ra bụng người, cảm thấy vị đại ca này cũng muốn uống nước, học đối phương tư thế sờ đầu, sờ sờ, sau đó, hai tròng mắt Mạc Hòa Húc nháy mắt nở rộ rực rỡ lung linh, thật mềm, lông xù xù. Màu đen mao, xúc cảm không tồi.

Nhìn đệ đệ đối với tóc mình yêu thích không buông tay, Mạc Hòa Uyên thụ sủng nhược kinh đồng thời có chút bất đắc dĩ. Cũng tốt đi, so với sợ hãi hắn tốt hơn gấp bội. Cẩn thận đánh giá đệ đệ, nhìn cậu híp hai tròng mắt, vốn là gò má tú nhã hơi có chút hồng nhuận.

"Thịch thịch thịch." không khí tốt đẹp giữa hai anh em bị tiếng đập cửa cắt ngang. Mạc Hòa Uyên nhíu mày mở cửa.

Các đạo sư nối đuôi nhau xếp thành một hàng tiến vào phòng bệnh, sau đó liền dùng ánh mắt nóng rực nhìn Mạc Hòa Húc, giống như nhìn thấy hóa thạch sống.

Mạc Hòa Húc bị các tiểu tinh linh vây xem đã thành thói quen, cũng không cảm thấy không ổn, nhưng Mạc Hòa Uyên lại ngăn trở tầm mắt mọi người , lạnh băng chuyển mắt, âm thầm nắm chặt nắm tay đề phòng, "Đạo sư, các ngươi tìm đệ đệ của ta có việc?" Là muốn thông báo kết quả thí nghiệm ?

"Mạc đồng học, chúng ta hy vọng có thể cùng Hòa Húc đồng học nói chuyện riêng, mà không có sự góp mặt của ai khác nữa." Chủ Nhiệm Giáo Dục nhìn Mạc Hòa Uyên thực tế lại đang trưng cầu ý kiến Mạc Hòa Húc.

"Đại ca kmhoong phải người khác." Mạc Hòa Húc nhận thấy được hơi thở Mạc Hòa Uyên , nhàn nhạt nói.

"Đệ đệ." trái tim Mạc Hòa Uyên nóng bỏng .

"Đại ca." Tinh Linh Vương cảm thấy cần thiết phải đáp lại huynh trưởng, thuận tay sờ sờ đầu tóc. Trong lòng thực sung sướng, lông xù xù.

"Khụ khụ, vậy cũng được. Chúng ta cũng là vì Mạc Hòa Húc đồng học, nếu Hòa Húc đồng học cảm thấy không thành vấn đề vậy là tốt rồi, kết quả thí nghiệm chưa có, nhưng quá trình đã bị ký lục, Hòa Húc đồng học có thể cảm ứng được bảy loại nguyên tố, bảy loại nguyên tố đều thức tỉnh không nói, năng lượng lại rất khổng lồ." Chủ nhiệm lớp giành trước nói.

Mạc Hòa Uyên ngẩn ra, vui sướng trừng lớn hai mắt, đệ đệ hắn quả nhiên không phải phế vật, sẽ không bị người xem nhẹ khi dễ, có bảy loại nguyên tố gì đó, đại ca hoàn toàn không ngại, liền tính chỉ có một loại cũng là đệ đệ ưu tú nhất của hắn!

Chủ nhiệm nhìn mắt Mạc Hòa Uyên, lại nhìn Mạc Hòa Húc vẫn bình tĩnh đạm mạc, trong lòng tán thưởng, không màng hơn thua a, đây mới là tố chất của người đứng đầu. Thở dài một tiếng, chủ nhiệm ngưng trọng nói, "Không riêng như thế, Hòa Húc đồng học thân thể ẩn chứa hai dạng nguyên tố mới chưa rõ thuộc tính đều là cấp 3S."

Trước đây những tiền bối đã từng thức tỉnh ra nguyên tố thuộc tính mới, bất luận là chủng loại hay cấp bậc gì, đều trở thành người đứng trên đỉnh thế giới, nhận được sự sùng bái của của toàn tinh tế. Mà Mạc Hòa Húc thế nhưng một lần thức tỉnh chính là hai loại?! Còn đều là 3s!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bngstrs