1 thon mang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đại huấn luyện thất căn cứ "Tinh La".

Lý Dương hai mắt giống như lợi tiễn, trực tiếp nhìn chằm vào hồng tâm ở giữa cương bản ngoài phạm vi 50 mét.

"Hưu !"

Lý Dương tay phải vung lên, đao mang thiểm quá, tựa như lưu tinh, người ngoài quan sát thì đại não thần kinh cũng chưa kịp có thời gian tiếp nhận tín hiệu phản ứng, thì phi đao đã xạ nhập vào hồng tâm rồi.

Loại cương bản đang dùng là loại cương bản đặc chế, người bình thường cho dù phóng phi đao chạm được vào phần trước cương bản cũng vô pháp có thể khiến phi đao cắm được trên đó. Do vậy, cho dù là Lý Dương cũng cần phải quán thâu nội lực, Lý Dương trên mỗi ngọn phi đao đều có quán thâu nội lực, mỗi đao phóng ra tuyệt đối đều cắm trên hồng tâm.

"Hưu !" "Hưu !"

Lý Dương 2 tay trái phải đồng thời rung lên, 2 luồng đao quang băng lãnh lướt đi, Lý Dương lim dim mắt, một luồng tinh mang lướt qua trong mắt hắn.

Người ngoài không cách gì thấy được quỹ tích của đao, nhưng Lý Dương lại nhìn thấy hai ngọn đạo của mình đang xạ vào hai góc của cương bản, đúng phút cuối cùng, hai ngọn đao đồng thời đổi hướng, cùng đồng thời xa vào hồng tâm.

"Tích tóc !"

Mồ hôi từ trán Lý Dương nhỏ rớt xuống, khuôn mạch Lý Dương tức thì trầm tĩnh như nham thạch, tiếp tục tiến hành huấn luyện các chủng các dạng phi đao.

Trong "Tinh Cực tam cảnh" có 99% giảng thuật về cách sử dụng một ngọn phi đao như thế nào, chỉ cần có thể xạ ra một ngọn phi đao thì cũng có thể đồng thời xạ ra 2 ngọn phi đao, đương nhiên tiển đề là phải đồng thời huấn luyện cả 2 tay.

"Tiểu Lý Phi Đao, Lệ Vô Hư Phát !"

Chỉ khi đạt đến mức độ "Phi Đao Xuất, Quỷ Thần Kinh" thì khi đó mới chân chính là trạng thái hoàn mỹ. Khi đó mới có thể hào xưng "Lệ Vô Hư Phát" !

Bất qua muốn đạt đến trạng thái đó, cần phải hoàn toàn đạt đến tam đại cảnh giới - "Hoan linh chi cảnh", "Hối hận chi cảnh" và "Ảm nhiên chi cảnh" ! "Tinh Cực tam cảnh" 1% cuối cùng chính là nói một cách giản yếu về tam đại cảnh giới này.

Mỗi một cảnh giới đều khiến cho phi đao có một hiệu quả đặc thù. Những ngày vui vẻ giữa Lý Dương và Khương Tuyết đã khiến Lý Dương ngộ ra được "Hoan Linh chi cảnh", phi đao do hắn xạ ra tựa như một con tiểu điểu đang vui sướng, hắn có thể cảm thụ được sự vui sướng của phi đao, tinh thần của hắn thậm chí có thể giao cảm với năng lượng, từ đó mà cải biến quỹ tích của phi đao.

Còn những tầng cao hơn như "Hối Hận chi cảnh" và "Ảm Nhiêm chi cảnh" có hiệu quả gì khiến người ta kinh kỳ, thật sự không phải thứ Lý Dương có thể biết được. Chỉ khi hắn ta đạt đến, hắn mới minh bạch được.

"Hưu !"

Thêm một ngọn phi đao được phóng ra, cổ tay Lý Dương có hơi run nhẹ, quỹ tích của phi đao với dư liệu có chút khác biệt, bất quá Lý Dương tức thì dựa vào cảm giác huyền diệu của "Hoan Linh chi cảnh", khống chế phi đao một chút, phi đao liền hơi cải biến quỹ tích, lại xạ lên hồng tâm của cương bản.

Lý Dương đi về hướng cương bản, từ cương bản lấy xuống 30 phi đao cắm trên hồng tâm, trong tình huống vì để không ảnh hưởng đến công kích và tốc độ của bản thân nên trên thân chỉ mang 30 ngọn phi đao.

Tiếp tục huấn luyện !

Lý Dương khi đứng ở ngoài khoảng cách 50 mét lại bắt đầu tiếp tục huấn luyện.

Khoảng 3 giờ chiều, Lý Dương cuối cùng cũng đình chỉ việc huấn luyện kéo dài 5 tiếng đồng hồ.

Hôm nay hắn phát huy rất thất thường, không ngờ lại xuất hiện 7 ngọn phi đao không thành công ! Kể cả khi hắn khống chế sự biến hướng của phi đao nhưng vẫn xuất hiện 7 ngọn phi đao thất bại.

"3500 phi đao cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại là 3 giờ, hôm nay chậm hơn so với quá khứ 3 tiếng". Lý Dương nhíu mày, "Ngày mai, ngay mai phải thành công trước 2 giờ chiều".

Lý Dương tuỳ tức chuyển thân đi ăn trưa.

Hôm nay Lý Dương vì sao lại chậm hơn so với quá khứ 3 tiếng ?

Kể từ đêm hôm qua sau khi cùng Đàm Kim đàm thoại, Lý Dương thầm cảm thấy mình còn kém xa các đính cấp quyền thủ của địa hạ quyền đàn, do vậy đã quyết tăng thêm một lượng huấn luyện lớn.

Hôm nay Lý Dương án chiếu theo kế hoạch bắt đầu đề cao lượng huấn luyện, trong quá trình huấn luyện lực cổ tay và chân, 100 cân thiết côn được hoán thành 120 cân thiết côn, mặc dù chỉ tăng thêm có 20 cân, nhưng Lý Dương tức thì rõ ràng cảm nhận được độ gian nan hơn nhiều. Phải biết rằng bình cử 100 được 2 tiếng, cho dù nội lực vốn có không ngừng giải trừ cảm giác tê liệt của cơ nhục thì kiên trì được như vậy cũng là rất tốt rồi. Lý Dương kiên trì suốt 1 năm liền, một năm trước bán sống bán chết mới miễn cưỡng hoàn thành, hiện tại bình cử 100 cân tiến hành nhảy cóc so với trước thì có thể dễ dàng hoàn thành.

Hiện tại một lúc tăng 20 cân, Lý Dương tức thì cảm nhận lại nỗi thống khổ của một năm trước, bất quá hắn là kẻ không chịu khuất phục. Nhưng mà khi hoàn thành nhảy cóc thì cự li thời gian đã dùng mất thêm 1 tiếng.

Hạng mục tiếp theo chính là phi đao, 3000 lần phi đao cũng đã được đề thăng lên 3500 lần !

Vừa rồi chính là Lý Dương đang tiến hành 3500 lần phi đao, nhân vì trước đó đã tiến hành bình cử 120 cân thiết côn để huấn luyện lực cổ tay, đối với bản thân áp lực lên cổ tay đã là quá lớn, do vậy đến lúc phi đao mới xuất hiện sai sót, hơn nữa nội lực Lý Dương không ngừng giải trừ bớt nỗi thống khổ của cổ tay, đồng thời điều đó cũng khiến hắn tiêu hao nội lực nhanh hơn.

Bình thường huấn luyện phi đao mất khoảng 3 tiếng, nhưng vì lần này có tăng thêm nhiệm vụ cộng thêm cổ tay có vấn đề, nên thật sự đã háo phí đến 5 tiếng.

Sau khi ăn xong, là lúc đả toạ tu luyện nội lực, đương nhiên đó cũng là lúc thân thể nghỉ ngơi.

Buổi chiều là lúc huấn luyện chiến đấu, trọng lực cũng được chỉnh thanh 2.5 lần ! Nhân vì phi đao và nhảy cóc hao phí nhiều thời gian hơn bình thường, do vậy huấn luyện chiến đấu chỉ tiến hành 3 tiếng, bất quá dưới 2,5 lần trọng lực thì 3 tiếng lúc này còn khó hơn nhiều so với 6 tiếng dưới 2 lần trọng lực, đến khi kết thúc, Lý Dương giống như con gà nhúng nước sôi, toàn thân là mồ hôi.

Cho dù mồ hôi nhiều hơn nữa, Lý Dương vẫn trầm tĩnh tiến hành mỗi loại huấn hạng mục huấn luyện.

Bất kể khốn khổ thế nào, Lý Dương vẫn kiên trì, chỉ vì người con gái ôn nhu thiện lương trong lòng. Chỉ vì điều này đã đủ khiến trái tim hắn run lên rồi, đã nghe hơn 300 cú điện thoại.

Ban đêm 9 giờ rưỡi, đây là thời gian hạnh phúc nhất trong ngày của Lý Dương. Bởi vì nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi này chính là thời gian của hắn và Khương Tuyết.

Hôm nay, 9 giờ rưỡi tối, Lý Dương nửa nằm nửa ngồi trên giường, trong tay là chiếc điện thoại.

"Tuyết, là anh, Mộc Dịch !" Lý Dương vì phục tòng quy củ của An toàn cục 9 tổ, cho dù là người mà hắn yêu quý nhất, hắn cũng không đem chân chính danh tự của mình nói ra. Hắn đã bỏ cái tên "Lý Dương" đi, nói với Khương Tuyết rằng mình tên là "Mộc Dịch".

"Dịch ca ca, là anh à, hôm này khi em ở bệnh viện, có một bé gái rất khả ái đến khám bệnh, nó ấy à, bị kim tiêm cứ khóc hoài à... ..." Khương Tuyết vô cùng cao hứng chia sẻ với Lý Dương những chuyện vui vẻ của mình.

Lý Dương tay cầm điện thoại nghe như vậy, trên mặt chỉ toàn nụ cười, nụ cười xán lạn, hắn không ngừng cười, cười rất vui vẻ.

Khương Tuyết tựa hồ hoạt bát, nói rất là hăng say, bất quá Lý Dương biết rằng Khương Tuyết bình thường rất ít nói rất ít khi hoạt bát như vậy, chỉ có khi nói chuyện với hắn thì mới có điệu bộ như hài tử vậy.

Lúc này tại Thượng Hải giao khu trong một căn phòng, có một người con gái ôn nhu đang ngồi ở đầu giường nghe điện thoại, nàng chính là Khương Tuyết, Khương Tuyết là người tốt, rất ít nói, mái tóc bay bay càng làm nàng thêm xinh đẹp, khi nàng cười, đôi mắt nàng hoàn toàn như nhắm lại.

Khương Tuyết nàng tự hiểu rằng Dịch ca ca người nàng yêu thương nhất là nhân viên thuộc cơ quan đặc biệt của quốc gia, nên không thể ở cùng nàng được. Nhưng nàng chấp nhận vì chàng mà chờ đợi.

Kể từ khi gặp Lý Dương thì Khương Tuyết không thể nào từ bỏ được, Lý Dương cuối cùng cũng nói với Khương Tuyết một chuyện : "Trong vòng hai năm, anh nhất định quang minh chính đại đến cưới em !" Điều này đả khiến Khương Tuyết trong lòng kỳ vọng, cuốn lịch trong phòng nàng đã bị xé đi từng tờ từng tờ một... ...

Hiện tại đã gần một năm rồi, Lý Dương lúc trước vì bảo thủ mà noi vậy, hắn tin rằng lần khảo hạch này có thể tiến nhập An toàn cục 11 tổ, bất quá Lý Dương lo là nếu như mình nói ra rồi lại thất bại thì sẽ khiến Khương Tuyết thất vọng, do vậy hắn mới nói 2 năm, cũng kể từ lúc đó, Lý Dương bắt đầu điên cuồng huấn luyện chính mình.

"...Ừm, Dịch ca ca, anh huấn luyện có khổ lắm không ?" Một lúc lâu sau, Khương Tuyết mới đem mọi chuyện trong một ngày nói hết ra, khi hỏi trong thanh âm có chút rung động.

Lý Dương tức thì cười an ủi : "Hoàn hảo, không khổ, không có gì phải khổ cả". Lý Dương hít lấy một hơi khẩu khí, rồi mới nói được, "Tuyết, chờ anh, rất nhanh, rất nhanh thôi anh sẽ cưới em !"

"Ừm, Dịch ca ca, em sẽ luôn luôn đợi anh, bất kể là đến khi nào, em cũng sẽ mãi mãi đợi anh". Khương Tuyết kiên định nói.

"Hiện tại không còn sớm nữa, đi ngủ đi, ngày mai em còn phải làm việc nữa, em là hộ sĩ, còn phải chiếu cố cho bệnh nhân, nếu như em ngủ trễ, trạng thái không được tốt thì sẽ tệ lắm, được rồi, ngủ ngon !" Lý Dương ôn nhu nói.

"Ngủ ngon !" Khương Tuyết nghe lời nói.

"Dịch ca ca, em đợi anh !" Một lúc lâu sau, lời nói thâm tình của Khương Tuyết lại phát ra, Lý Dương trong lòng chấn động, có đè nén tình cảm để cắt điện thoại, hắn biết nếu mình không cắt điện thoại thì Khương Tuyết cũng sẽ không cắt điện thoại.

Trong phòng ngủ tại biệt thự của Lý Dương.

Lý Dương rời khỏi giường, thán lên một tiếng dài, quay đầu nhìn chiếc đồng hồ treo tường, thời gian lúc này đã là 10giờ 5 phút tối.

Lý Dương từ từ ra khỏi biệt thự, đóng cổng lớn rồi chầm chậm đi trên đường.

Ban đêm khoảng 10 giờ, giao khu rất yên tĩnh, trên những con đường của tiểu khu này hầu như không có người qua lại, ánh sáng hôn ám từ những ngọn đèn đường chiếu xuống khiến cho con đường trở nên không chân thật, Lý Dương hai tay bỏ trong túi, chầm chậm đi... ...

Bất ngờ một cơn gió lạnh mùa thu thổi qua, thân thể Lý Dương bất ngờ run lên, cảm thấy có sự thay đổi, lúc này hắn mới nhận ra, hiện tạo đã vào mùa thu rồi.

"Dịch ca ca, em đợi anh !" Một năm nay, hơn 300 cuộc điện thoại vào ban đêm thì câu cuối cùng chính là câu này, chỉ một câu nói đơn giản này, đã thành động lực khiến cho Lý Dương có thể huấn luyện mỗi ngày đến 15 tiếng đồng hồ. Là điều khiến cho Lý Dương hạnh phúc, và cũng khiến cho hắn đau khổ.

Có người yêu mà không thể gặp, thậm chí không thể nói cho nàng biết tên của mình, thống khổ này ai có thể hiểu được ?

"Tuyết... ..." Lý Dương than một tiếng dài, ngửng đầu nhìn vầng trăng trên cao, ánh sáng bàng bạc băng lãnh khiến lòng hắn rung động, bất ngờ một cơn gió lạnh thổi qua, Lý Dương buộc chặt lại quần áo trên người, khi cơn gió lạnh chầm chậm đi qua, ánh sáng từ những ngọn đèn đường càng trở nên ảm đạm, dòng suy nghĩ của Lý Dương từ từ quay trở về... ...

Lần thứ nhất gặp Khương Tuyết có thể nói là anh hùng cứu mỹ nhân.

Đó là một đêm tuyết rơi cách đây 2 năm về trước, tuyết rơi dày đặc, toàn Thượng Hải như phủ lên một màu trắng, giữa trời đất cũng chỉ thấy mày trắng.

Ngày đó Lý Dương vừa mới được chiêu nhập vào An toàn cục 9 tổ, cũng là ngày đầu tiên được điều đến Thượng Hải ! Ngày hôm đó Đàm gia ngũ huynh đệ và Điền Lâm cùng đi đến nhà hàng để tiếp đón Lý Dương, Đến khoảng 12 giờ đêm, các huynh đệ trong An toàn cục mới từng người rời khỏi nhà hàng, nhà hàng đó cách tiểu khu cũng không xa nên cả bọn đã đi bộ.

Hoa tuyết giống bay lượn giống như lông thiên nga, đầy trời hoa tuyết, lúc đó đã khoảng 12 giờ đêm rồi, do vậy tại giao khu không có được mấy người, Lý Dương là người tỉnh táo nhất trong nhóm, sau cùng thì mỗi một chiến sĩ trong bộ đội đặc chủng đều là những cao thủ uống rượu. Rượu trong nhà hàng với bọn họ mà nói căn bản không là cái gì.

Lý Dương tức thì phát hiện ra trong một hẻm nhỏ có người đang bị cướp, lúc đó kẻ cướp đã rút dao ra, Lý Dương tức thì phóng ra một ngọn phi đao đâm xuyên qua cánh tay phải của tên cướp. Sau đó lập tức phóng người tới, đỡ người bị cướp đang nằm trên đất lên, khi đó Lý Dương mới phát hiện người bị cướp là một cô gái, một cô gái nhỏ yếu đuối.

"Tạ tạ !" Cô gái nhìn Lý Dương cảm kích nói.

Nhưng Lý Dương đã tức thì bấm gọi 110, sau đó mới cùng cô gái nói chuyện, lần đó Lý Dương đã đưa cô gái về nhà.

Đến khi Lý Dương quay đi, đã không phát hiện ra cô gái đó đứng ở cửa, cứ nhìn theo bóng lưng Lý Dương đang đi, mãi cho khi Lý Dương đã biến mất nơi đầu con đường khá lâu mới hiện vẻ thất vọng quay vào nhà.

Cũng tại lần đó, Lý Dương đã biết được tên của cô gái là Khương Tuyết.

Cũng từ cái ngày đó, khi Lý Dương huấn luyện, trong đầu thường hiện lên hình ảnh của Khương Tuyết, những khi như vậy, Lý Dương liền tự cười mình. Hắn là nhân viên cơ quan đặc thù của quốc gia, từ khi tiến nhập cơ quan này, đảm nhận chức nghiệp quang vinh này, hắn đã hoàn toàn đem sinh mạng giao cho quốc gia, làm sao lại còn loạn tưởng nữa ? Hơn nữa có muốn cũng vô dụng.

Nhưng Khương Tuyết người con gái trẻ đó thì vẫn thường nghĩ đến vị bạch mã hoàng tử đã cứu mình, Khương Tuyết là người con gái đang ở tuổi mộng mơ, nàng cũng có một giấc mơ mĩ lệ... ...

Lần thứ hai gặp mặt thì chính là Khương Tuyết đã cứu mạng Lý Dương !

Ngày đó cũng là một đêm tuyết rơi, thời gian cũng gần khoảng 12 giờ đêm.

Lần đó Lý Dương ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đối tượng chính là sát thủ cấp biệt "Kim Hoa" của một trong tam đại tổ chức sát thủ trên thế giới "Song Hoa".

"Song Hoa" có lưỡng đại sát thủ tổ, Anh Hoa tổ là võ sĩ, Cúc Hoa tổ là nhẫn giả ! Trong "Song Hoa", Đồng Hoa cấp biệt chính là nhị cấp cao thủ, Ngân Hoa cấp biệt chính là tam cấp cao thủ, còn Kim Hoa cấp biệt là tứ cấp cao thủ ! Nhẫn giả "Kim Hoa" cấp biệt này tương đương với tiên thiên cao thủ. Hơn nữa nhẫn giả vốn xuất thần nhập quỷ, cực kỳ khó đối phó.

Lúc xưa tổ trưởng Mông Điền là người quyết định nhân viên chấp hành nhiệm vụ đối phó phần tử nguy hiểm này, nhiệm vụ đó đã được giao cho người có lực công kích mạnh nhất là Lý Dưong, hà huống gì Lý Dương từng là thành phần tinh anh trong bộ đội đặc chủng "Long Nha", với chuyện này rất quen thuộc.

Lúc đó vì An toàn cục tiếp nhận được tin tức quá trễ, nên không kịp phái người đến, hơn nữa Mông Điền lại là người đang chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, do vậy trung ương không còn cách nào khác là giao nhiệm vụ có hệ số nguy hiểm cực đại này cho Lý Dương.

"Chết vì quốc gia, chính là tận trung !"

Lý Dương khi tiếp nhận nhiệm vụ, hắn đã sẵn sàng chuẩn bị hy sinh, điều này từ khi gia nhập bộ đội đặc chủng , hắn đã sớm giác ngộ. Quốc gia an bình tất phải có một bộ phận người dám hy sinh thì những người khác mới có thể sinh hoạt hoà bình được.

Khoảng 12 giờ đêm, Khương Tuyết vừa kết thúc ca trực đêm, thật là ngẫu nhiên nàng lại thấy một trường chiến đấu vượt quá sự tưởng tượng của nàng... ...

Thân ảnh vừa loé lên đã biến mất ... ...

Ánh đao mang loé lên rồi tắt ... ...

Và cả khuôn mặt của vị bạch mã hoàng tử mà lòng nàng lâu nay vẫn nghĩ đến, trên khuôn mặt chàng hiện rõ sự kiên nhận, một luồng đao mang phóng qua, tiên huyết bắn ra... ...

Kim Hoa nhẫn giả chết, Lý Dương trọng thương !

Lý Dương thật là may mắn, vị nhẫn giả kia đã đạt đến Kim Hoa cấp biệt, cũng là tương đương với tiên thiên cao thủ, Lý Dương đáng lý ra là phải chết rồi. Nhưng khi hắn bị trọng thương suýt chết, tuyệt kỹ phi đao của hắn đã phát huy tác dụng thần kỳ, đúng vào giây phút cuối cùng phi đao đột nhiên biến hướng khiến cho Kim Hoa nhẫn giả phản ứng không kịp, trực tiếp bị xuyên thủng cổ họng, bất quá Lý Dương cũng bị nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng Khương Tuyết đã tức thì tiến hành các phương pháp sơ cứu cơ bản cho Lý Dương, nếu như không có những động tác sơ cứu cơ bản đó thì Lý Dương chắc đã không thể chờ được đến khi bệnh viện cứu chữa.

Khi Khương Tuyết đến thì Lý Dương đã hôn mê, trong khi hôn mê hắn chỉ ẩn ước nhìn thấy một thiên sứ mĩ lệ toàn thân phát ra hào quang đến bên cạnh mình, thiên sứ đó rất hấp dẫn, hào quang phát ra từ thân thể khiến Lý Dương cảm thấy ấm áp... ...Sau đó thì hắn hôn mê bất tỉnh.

Thương tích của Lý Dương rất nặng, phi thường nặng, tại bệnh viện phải điều trị tới một tháng, sau đó lại còn phải tự điều trị ở nhà hai tháng nữa.

"Dịch ca ca, uống thuốc đi !"

"Dịch ca ca, để em kể chuyện cười cho anh, ngày xưa có một vị tiểu hoà thượng, có một cậu ta phải xuống núi... ..."

Trong thời gian ở bệnh viện, là Khương Tuyết đã chiếu cố hắn, tỉ mỉ chăm sóc hắn. Lý Dương vẫn còn nhớ đến thiên sứ mĩ lệ lúc hôn mê, hắn cũng thích Khương Tuyết, hắn không biết tại vì sao, khi hắn nhìn thấy Khương Tuyết thì sự bình tĩnh mà hắn có được sự huấn luyện trong bộ đội đặc chủng liền biến mất, tim hắn đập nhanh hơn. Khi hai người thân cận nhau, hắn thậm chí cảm thấy tai mình nóng lên.

"Dịch ca ca, em thích anh !" Khương Tuyết sau khi thấy trận chiến kia thì đã biết Lý Dương không phải là người bình thường, ngay khi nàng biết được Lý Dương chỉ còn một tuần nữa là rời bệnh viện, nàng sợ rằng sau này sẽ không còn được gặp dịch ca ca của mình nữa, nên đã không còn áp chế được tình cảm trong lòng nữa, kìm không được phải nói ra.

Lý Dương run lên mội cái, tức thì lắc đầu tuyệt tình nói : "Xin lỗi !"

Kể từ lần cự tuyệt đó, Khương Tuyết không còn nói lại chuyện tỏ tình lần trước nữa, nàng hoàn toàn nắm lấy những thời gian cuối cùng khi còn ở trong bệnh viện cùng Lý Dương, Khương Tuyết đối với hắn càng thêm tỉ mỉ, càng thêm ôn nhu, hoàn toàn không có chút thói quen tính cách của một người con gái trẻ 20 tuổi.

Một ngày trước khi Lý Dương rời viện, trong phòng bệnh của Lý Dương.

Khương Tuyết sắc mặt có chút tai tái, nhãn tình có màu đỏ, đêm qua nàng đã không chợp mắt, nàng đã mất ngủ.

"Dịch ca ca, nếu như em không thể ở cùng anh, thì em nguyện sẽ không kết hôn, sẽ cô độc suốt đời !" Khương Tuyết nói đầy vẻ kiên định, nàng là người con gái ôn nhu, rất ít khi nói những lời kiên định như vậy. Đây chính là quyết định của nàng sau một đêm. Nàng quyết định nỗ lực lần cuối, cũng chính là suy nghĩ chân chính trong tim nàng.

Lý Dương run lên, hắn nhớ lại thiên sứ mĩ lệ đã phát tán quang mang đã xuất hiện lúc mình hôn mê, cũng nhớ lại sự tỉ mỉ của Khương Tuyết trong một tháng này, cùng nồng ái uẩn hàm trong từng động tác... ...

Bất ngờ Lý Dương tự hồ cảm thấy nội tâm băng giá của mình "Phanh" một tiếng, tựa như pha lê vỡ vậy... ...

"Nếu như em muốn ở cùng với em, thì em sẽ phải quen với sự cô độc". Lý Dương bình tĩnh nói.

Khương Tuyết bất ngờ ngớ ra, tức thì khuôn mặt hiện lên nụ cười, cùng với nụ cười nàng ngọt ngào nói : "Em biết Dịch ca ca bản thân có bí mật, bất kể là đến khi nào em đều đợi anh !"

"Hai năm, nếu như em chờ đợi được hai năm, anh nhất định sẽ cưới em !" Lý Dương kiên định nói, tiện đó Lý Dương chuyển thân li khai.

Ngồi trong xe do An toàn cục phái đến, Lý Dương mở món quà mà Khương Tuyết đã tặng khi tống biệt, đó là một chiếc hộp âm nhạc, bài hát bên trong là bài "Lương Chúc", nghe âm thanh của "Lương Chúc", Lý Dương lại nhớ đến lời Khương Tuyết khi tống biệt : "Em tin rằng tình cảm chúng ta cũng giống như tình cảm trong "Lương Chúc", cho dù sinh tử cũng không thể ngăn cách được !"

Nghe lời này có thể biết Khươnmg Tuyết vẫn còn ở cái tuổi yêu thích mơ mộng, hoặc có thể nói là tâm lý của nàng vẫn còn ở trong cái tuổi đó.

Nghĩ đến câu nói đó, liền nhớ lại biểu tình của Khương Tuyết, Lý Dương trong lòng không còn bình tĩnh được, bất quá Lý Dương chỉ tuỳ tiện cười cười : "Có thể là nàng ta nhất thời ấm đầu, hai năm sau, có thể Khương Tuyết đã có người khác rồi. Ta, chỉ thuộc về quốc gia, còn ái tình, thật là viển vông ! Thiên sứ mĩ lệ thấy trong lúc hôn mê bất quá chỉ là một giấc mộng đẹp mà thôi... ..."

Lý Dương đã lầm, Khương Tuyết không phải là bị ấm đầu, nàng là người chân thành nghiêm túc, mỗi ngày nửa tiếng đồng hồ điện thoại đối với Lý Dương và Khương Tuyết mà nói đều thật sự ngắn ngủi.

Hết cú điện thoại này đến cú khác, Lý Dương cảm thấy mình càng ngày càng bị kéo sâu vào, hắn cảm thấy mình không còn cách nào li khai được Khương Tuyết, nhưng mà hắn cũng thuộc về quốc gia.

Do vậy An toàn cục 11 tổ chính là một cơ hội, các thành viên của An toàn cục 11 tổ hầu như đều có gia thất, tiến nhập An toàn cục 11 tổ, Lý Dương hắn không chỉ có thể ở cùng Khương Tuyết mà đồng thời có thể cống hiến cho quốc gia

Lý Dương mong ngóng đến ngày hạnh phúc cùng với Khương Tuyết, đồng thời trong lòng đối với chuyện khảo hạch lại càng kỳ vọng : "Nếu như nội lực của ta mạnh hơn nữa, không phải là càng nắm chắc hơn sao ? Đáng hận là ta tu luyện nội công quá trễ, kinh mạch đã định hình rồi !"

"Nỗ lực, nỗ lực ! Sau này phải càng nỗ lực tu luyện hơn nữa, cho dù sau này tiến nhập vô được An toàn cục 11 tổ có thể cùng sống với Tuyết, thì một năm ta cũng phải hoạt động một lần, hơn nữa một khi trở thành thành viên 11 tổ, mỗi lần đều là nhiệm vụ lớn, nếu như ta hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ thì Tuyết sẽ như thế nào ? Nỗ lực tu luyện, chỉ có thực lực cường mãnh, ta mới có thể sống lâu được, mới có thể sống sót khi làm nhiệm vụ, mới có thời gian sống cùng Tuyết lâu dài !" Bất ngờ Lý Dương đứng sững lại bên cạnh ngọn đèn đường, "Kinh mạch, kinh mạch định hình chính là trở ngại lớn nhất trong việc đề cao thực lực của ta ! Nếu như ta tu luyện nội công từ nhỏ, thì hiện tại lực công kích phi đao của ta đã đề cao gấp mấy lần rồi. Kinh mạch, kinh mạch ! Đáng hận a !" Lý Dương một quyền đánh mạnh vào ngọn đèn đường trên lề đường, tức thì trên thân ngọn đèn đường lờ mờ xuất hiện một dấu quyền ấn.

"Ha ha, ta đã đoán là lúc này Lý Dương tiểu tử ngươi đang tản bộ ở bên ngoài, tổ trưởng tìm ngươi đó, nói là có một nhiệm vụ quan trọng giao cho ngươi !" Điền Lâm xuất hiện ở phía trước, vừa cười ha ha vừa đi đến gần Lý Dương.

"Nhiệm vụ ?" Lý Dương ngớ ra, tức thì Lý dương kiên định nói với Điền Lâm, "Tẩu !"

Nói xong, Lý Dương nhanh chóng hướng về căn cứ địa.

Trong căn cứ Tinh La, phòng của tổ trưởng Mông Điền.

"Lý Dương, mục tiêu nhiệm vụ lần này chính hạch tâm của một trong ngũ đại hắc đạo tổ chức San Khẩu tổ - Hắc Long Quân thành viên là Điền Trung Minh Nam, Đây là những tài liệu có liên quan đến hắn, trước khi li khai Trung Quốc ngươi phải giết hắn. Còn nguyên nhân trong tài liệu đã có ghi !" Trong lời nói Mông Điền có hàm chứa sát ý. Một tiểu nhân vật của Hắc Long Quân căn bản là không đáng xuất thủ, chỉ là cái tên Điền Trung Minh Nam này đã phạm phải một sai lầm lớn ! Một sai lầm trí mạng.

Thế giới ngũ đại hắc đạo tổ chức, cũng chính là những thế lực cường đại nhất trong địa hạ thế giới.

Hắc đạo tổ chức, mức độ sấm thấu rất lợi hại, biểu hiện bên ngoài bọn chúng đều là các xí nghiệp hợp pháp, gần như các ngành nghề bọn chúng đều có ảnh hưởng lớn hoặc nhỏ.

Trong các đại thế lực địa hạ thế giới, ngoại trừ hắc đạo tổ chức, cũng có tổ chức khủng bố, tổ chức ám sát, lính đánh thuê, đương nhiên cũng cũng có cơ quan đặc biệt của quốc gia như An toàn cục 9 tổ và 11 tổ.

Hắc Long Quân chính là hạch tâm của San Khẩu tổ, các thành viên của Hắc Long Quân đềy là những phần tử điên cuồng theo chủ nghĩa quốc quân ! (chủ nghĩa quân phiệt)

"Phải rồi, Lý Dương, lần này vệ sĩ chân chính cho Điền Trung Minh Nam là một vị cao thủ kiếm thuật của Thanh Kiếm Lưu một trong Nhật Bản Tùng Hạ kiếm tắc tứ lưu phái, công lực có lẽ cũng gần tiếp cận Tiên thiên cảnh giới rồi". Mông Điền đề tỉnh.

Lý Dương cười khẩy : "Võ sĩ ? Hừm, so với nhẫn giả thì thế nào ? So sánh với lần trước tôi đi giết Kim Hoa nhẫn giả thì như thế nào ?"

Mông Điền cười nói : "Đương nhiên là không thể so sánh với nhẫn giả, hơn nữa cái tên này bất quá mới chỉ tiếp cận tiên thiên cảnh giới mà thôi, cho dù cái tên này có ở trong "Song Hoa" thì bất quá cũng chỉ là Ngân Hoa cấp biệt. Do vậy ta mới an tâm giao B cấp nhiệm vụ này cho ngươi !"

Lý Dương tự tín nói : "Giờ này năm ngoái, đối diện với Kim Hoa nhẫn giả tôi may mắn mà thủ thắng, nhưng mà hiện tại nếu như tôi có đối diện lại với hắn, tuyệt đối khiến hắn chết trong nháy mắt !"

Lý Dương rất có tự tin, một năm nay điên cuồng huấn luyện, mỗi ngày đều vượt quá 15 tiếng, thực lực của hắn thực đã đề cao lên vài lần. Năm ngoái, năng lượng hắn bất quá khoảng 30 tinh, hiện tại hắn đã vượt quá 80 tinh rồi !

"Ta cũng biết ngươi một năm nay có tiến bộ rất lớn, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ này, lần trước đã có một A cấp nhiệm vụ, cộng thêm B cấp nhiệm vụ lần này, khảo hạch lần này hy vọng của ngươi sẽ càng lớn hơn, năm ngoái bản thân thực lực ngươi thật là quá kém, nên mới không được chiêu thu, năm nay, ngươi nhất định sẽ thành công !" Mông Điền cổ vũ.

Lý Dương tức thì sáng mắt, hắn biết khảo hạch chiêu thu tiến nhập An toàn cục 11 tổ, không chỉ xem thật lực, mà còn xem những nhiệm vụ đã hoàn thành trong quá khứ.

Năm ngoái Lý Dương hoàn thành A cấp nhiệm vụ đã đủ để hắn tiếp nhập An toàn cục 11 tổ, chỉ là thực lực của hắn quá thấp, tin rằng năm nay thực lực của hắn đề cao lên vài lần, lực công kích cũng cường đại lên nhiều, tiếp nhận An toàn cục 11 tổ sẽ dễ hơn.

"Tổ trưởng, lần này tôi nhất định đạt được thành công hoàn mỹ, ngài hãy chờ tin tốt lành của tôi đi !" Lý Dương vừa cười vừa cầm lấy tài liệu rời đi.

Mục tiêu nhiệm vụ, hạch tâm San Khẩu tổ - đệ đệ của Điền Trung Minh Hạnh một trong ngũ đại cận tướng dưới trướng "Hắc Long Tướng Quân" thủ lĩnh Hắc Long Quân là Điền Trung Minh Nam.

Điền Trung Minh Nam là tên hoàn toàn chỉ biết vỗ mông ngựa, hắn có thể được tốt như vậy, cũng là vì hắn có một vị hảo ca ca, đương nhiên trình độ nịnh nọt chủ nhân của hắn cũng rất cao.

Tôn tử của "Hắc Long Tướng Quân" thủ lĩnh Hắc Long Quân thiên sinh kinh mạch bất thông, không học tập được nhẫn thuật, cũng không học tập được kiếm thuật và đao kỹ.

"Hắc Long Tướng Quân" đã già rồi, trong Thế chiến thứ II lão ta đã là người trưởng thành rồi, hiện tại tuổi tác tối thiểu đã quá trăm tuổi, bất quá cho dù đã quá trăm tuổi, San Khẩu tổ vẫn nghe theo lệnh của lão ta.

Người gia thì yêu thích con cháu của mình, đó là thiên tính, cho dù là "Hắc Long Tướng Quân", lão ta cũng vậy thôi, lão ta yêu thích đứa cháu của mình, chỉ là đứa cháu này không ngờ thiên sinh kinh mạch bất thông, cũng tức là từ khi còn bé thì kinh mạch đã bế tắc rồi.

Thiên sinh kinh mạch bất thông, cái đó tuyệt đối là ông trời trừng phạt, đả thông kinh mạch ? Cái đó gần như là không thể.

Người bình thường thì khi còn nhỏ kinh mạch đều bình thường, đến khi lớn lên thì kinh mạch định hình, chỉ có cao thủ tiên thiên cảnh giới chấp nhận tổn thương nguyên khí, giúp đỡ bằng cách dùng tiên thiên chân khí quán xuyên kinh mạch, bồi dưỡng kinh mạch, khiến cho kinh mạch thanh xuân trở lại, chứa đựng lực sống.

Bất quá thiên sinh kinh mạch bất thông thì có thể nói là không có biện pháp ! So với "Kinh mạch định hình" thì tình huống nghiêm trọng hơn nhiều !

Nhưng mà cũng không thể nói là hoàn toàn không có biện pháp, vẫn còn một biện pháp - Tẩy tuỷ đan !

Trong truyện thuyết Trung Quốc cổ đại có một số vị tu chân giả thần kỳ, mục tiêu của bọn họ là tu luyện thành tiên ! Những tu chân giả này có những tuyệt kỷ mà người thường không thể tưởng tượng được. Cho dù là nhóm cao thủ của An toàn cục 11 tổ, đứng trước mặt bọn họ cũng không có lực phản kích.

Những tu chân giả này đều thiện nghệ việc luyện chế đan dược, trong đó có một loại đan dược thần kỳ - Tẩy tuỷ đan, sau khi phục dụng, thân thể hoàn toàn thoát thai hoán cốt. bất kể sau này tu luyện nhẫn thuật Nhật Bản hay nội công Trung Quốc đều nhất nhật thiên lý (một ngày ngàn dặm), tốc độ kinh nhân !

Bất quá bọn họ có tồn tại không ? Cái gọi là tu chân giả chính là nhân vật thần tiên trong tâm người phàm, chỉ trong truyện thuyết dân gian mới có, còn hiện thực ? Hiện thực có hay không ?

Cho dù là thành viên An toàn cục 9 tổ cũng không biết những tu chân giả này tồn tại hay không, nhưng mà "Hắc Long Tướng Quân" thì lại biết những tu chân giả có tồn tại, hơn nữa lão còn biết, "Thánh Điển" của nhẫn thuật ngũ tông chính là công pháp tối cơ sở của một tông phái nhỏ trong cả chục tông phái của đông phương tu chân giả.

Trong truyện thuyết, tông phái đó gọi là Ngũ Hành Tông !

Công pháp tối cơ sở của một tu chân tông phái nhỏ bé lại chính là "Thánh Điển" "Cường Đại" của nhẫn thuật ngũ tông ! Điều này không thể không khiến "Hắc Long Tướng Quân" sợ hãi.

Lần này sở dĩ Điền Trung Minh Nam đến Trung Quốc, là vì ca ca của hắn Điền Trung Minh Hạnh đã ra nhiệm vụ, nhiệm vụ chính là đem Tẩy tuỷ đan trở về cho "Hắc Long Tướng Quân" !

Khoảng 8 giờ tối, lúc này Thượng Hải mới là mê người nhất, cũng là lúc phồn hoa nhất.

Một chiếc xe phiên bản Trường Tuyết Phật Lan (loại xe Chevrolet) mới phát triển năm 2013 đã bị giới hạn số lượng trên toàn cầu chạy qua, trong xe chính là Điền Trung Minh Nam cùng với ba vị vệ sĩ, còn có một vị hảo hữu đi cùng.

Bảo vệ chân chính chính là vị hảo hữu đi cùng này San Hạ Tiểu Nguyên ! San Hạ Tiểu Nguyên là cao thủ kiếm đạo của Thanh Kiếm Lưu.

Hiện tại Điền Trung Minh Nam rất là đắc ý, rất là cao hứng !

Hắn không ngờ lại thực sự đạt được Tẩy tuỷ đan, là Tẩy tuỷ đan trong truyền thuyết, đương nhiên vì Tẩy tuỷ đan này hắn cũng phải bỏ ra cái giá gần 1 tỷ USD cho một tập đoàn của Trung Quốc - Vũ Minh tập đoàn.

Vũ Minh tập đoàn thực đã đưa ra một khoả đan dược - Tẩy tuỷ đan.

"Điền Trung quân, Tẩy tuỷ đan này có thể là giả không ?" Vệ sĩ của Điền Trung Minh Nam, cũng chính là cao thủ kiếm thuật của Thanh Kiếm Lưu là San Hạ Tiểu Nguyên nói.

"San Hạ quân, cái này người không cần lo lắng, Tẩy tuỷ đan này ta có thể khẳng định 100% là hàng thật". Nụ cười của Điền Trung Minh Nam xán lạn vô bỉ.

"A, vậy thì cung hỉ, đợi khi Tướng Quân đại nhân nhận được Tẩy tuủ đan do Điền Trung quân dâng lên, khi đó địa vị sau này của Điền Trung quân trong Hắc Long Quân sẽ... ..."San Hạ Tiểu Nguyên cười nói.

Điền Trung Minh Nam tức thì đắc ý cười : "Tẩy tuỷ đan này một khi dâng lên, địa vị của ta chắc chắn là sẽ được đề cao, đến khi đó, Hanh hanh !" Trong mắt Điền Trung Minh Nam lướt qua một tia hàn quang.

Điền Trung Minh Nam nhìn San Hạ Tiểu Nguyên ở bên cạnh, trong lòng cười : "Ngươi làm sao biết được địa vị của ca ca ta trong nhẫn giả ngũ tông, hơn nữa bối cảnh của Vũ Minh tập đoàn cũng không như ngươi tưởng tượng".

"Ca ca lần này bỏ ra một cái giá lớn như vậy để lấy một khoả Tẩy tuỷ đan, đáo để là vì cái gì ? Lẽ nào chỉ là vì muốn đề cao địa vị của ta ?" Điền Trung Minh Nam đối với ca ca của mình luôn cảm thấy sợ hãi.

Điền Trung Minh Hạnh, phó tông chủ Thổ Nhẫn Tông một trong nhẫn giả ngũ tông, đồng thời là một trong ngũ đại cận tướng của "Hắc Long Tướng Quân". Người này thâm bất khả trắc, âm hiểm vô bỉ, tàn nhẫn khủng bố ! Vì đạt mục đích không gì không làm !

"Điền Trung tiên sinh, đã đến khách sạn rồi !" Tài xế dừng xe lại trước khác sạn Hương Cách Lí Lạp (khách sạn Shangrila).

Điền Trung Minh Nam hôm nay rất là hưng phấn, buổi tối là tuyệt với nhất, hắn làm sao lại có thể quay về khách sạn lúc này ?

"Không cần vội, Đổng sự trưởng (chủ tịch hội đồng quản trị) của Vũ Minh tập đoàn đã cấp cho ta một tấm thẻ VIP, ta muốn đến xem cái câu lạc bộ mà hắn ta nói là tuyệt vời !" Trên mặt Điền Trung Minh Nam xuất hiện một nụ cười hạnh phúc. Hắn đương nhiên là biết câu lạc bộ đó là loại địa phương gì.

"Rõ !" Tài xế tức thì lái chiếc xe tiếp tục đi... ...

Từ khoảng cách khoé môi của Lý Dương xuất hiện một nụ cười : "Ồ, không trở về khách sạn Shangrila ? Ngươi vẫn còn muốn hưởng thụ, giết ngươi trong Shangrila đúng là không dễ dàng xử lý sạch sẽ, người không quay về, vậy thì cơ hội của ta có thể lớn hơn rồi !"

Bên ngoài một biệt thự hào hoa ở phía tây Thượng Hải.

"Điền Trung quân, đây quả nhiên là địa phương tốt. Bất quá ta phải nói trước, cái nơi hưởng thụ này ta không thích, ngàn vạn lần đừng kéo ta theo !" San Hạ Tiểu Nguyên không hổ là cao thủ kiếm đạo của Thanh Kiếm Lưu, đệ tử của Thanh Kiếm Lưu ăn chay, bình thường không có vô mấy địa phương đặc biệt này.

Điền Trung Minh Nam cười nói : "San Hạ quân, ta biết ngươi nghiên tu kiếm đạo, bất quá hưởng thụ thì vẫn phải hưởng thụ, không cần lo lắng, ta không bắt ép ngươi, tối thiểu thì San Hạ quân ngươi phải đi cùng ta, lần này nhiệm vụ của San Hạ quân ngươi là bảo hộ cho ta, không thể li khai ta, do vậy ngươi phải cùng ta tiến lùi".

San Hạ Tiểu Nguyên cười khổ, đành từ trong xe đi ra, nhiệm vụ của hắn đích xác là bảo hộ Điền Trung Minh Nam, không thể li khai Điền Trung Minh Nam.

"Đi !" Điền Trung Minh Nam dẫn theo San Hạ Tiểu Nguyên, phía sau đi theo có ba tên vệ sĩ. Mục tiêu của bọn họ chính là cánh cửa trước mắt.

"Hưu !"

Một đạo đao mang băng lãnh lướt qua !

"Cẩn thận !" Kiếm đạo tâm cảnh vốn bình tĩnh của San Hạ Tiểu Nguyện dao động, lập tức phát hiện ra phi đao, tức thì hét lên một tiếng lên, tay vung lên, một thanh trường kiếm đã nằm trong tay, lập tức dụng kiếm chặn phi đao. San Hạ Tiểu Nguyên dù gì cũng là đính cấp cao thủ kiếm đạo, cổ tay phải rung lên, trường kiếm đã vung ra, không gian tức thì loé lên một tia huyết lệ kiếm quang, hiển nhiên kiếm của San Hạ Tiểu Nguyên là một thanh bảo kiếm.

Khóe miệng San Hạ Tiểu Nguyên xuất hiện một tia tiếu ý, bởi vì kiếm của hắn đã hoàn toàn chặn đứng quỹ tích của phi đao.

Lý Dương đang ẩn trong chỗ kín liền cười lạnh một tiếng, tâm cảnh tức thì tiến nhập "Hoan Linh chi cảnh", tâm thần lập tức cảm thụ được phi đao !

Biến hướng !

Khi khoảng cách giữa phi đao và San Hạ Tiểu Nguyên còn khoảng 2 mét, tức thì biến hướng ! Với oản lực và nội lực cường đại được Lý Dương quán thâu, thêm vào đó là thủ pháp độc đáo của Tiểu Lý Phi Đao, khoảng cách 2 mét trước tốc độ như thiểm điện của phi đao hoàn toàn không có tác dụng.

Tâm cảnh San Hạ Tiểu Nguyên bất ngờ chấn động, nhưng mà không chờ hắn phản ứng, phi đao đã đâm thủng cổ họng hắn !

"Tiểu Lý Phi Đao !" San Hạ Tiểu Nguyên trợn tròn mắt, trong lòng nhớ một đính cấp cao thủ trong truyện thuyết ở Thượng Hải, nhưng không chờ San Hạ Tiểu Nguyên minh bạch vì sao Tiểu Lý Phi Đao lại xuất hiện đối phó một nhân vật nhỏ như Điền Trung Minh Nam, thì hắn đã chết rồi !

"A !"

Lúc này Điền Trung Minh Nam mới kinh khủng hét lên.

"Hưu hưu... ..." Lý Dương song thủ như thiểm điện, tức thì liên tục phóng ra bốn ngọn phi đao !

Điền Trung Minh Nam cùng đám vệ sĩ phía sau căn bản là không kịp rút súng ra thì đã bị phi đao xuyên qua cổ.

"Điền Trung Minh Nam ! Hừm !" Lý Dương nhớ lại hành vi độc ác của Điền Trung Minh Nam được ghi trên tài liệu. Gian sát 3 nữ lưu học sinh Trung Quốc tại Nhật Bản, trong đó có một người chính là con gái duy nhất còn lại của chiến hữu đã chết của một vị lãnh đạo An toàn cục.

Điền Trung Minh Hạnh lần này đặc biệt phái Điền Trung Minh Nam đi, cũng là vì trong Hắc Long Quân thì Điền Trung Minh Nam chỉ là một nhân vật nhỏ.

San Khẩu tổ Hắc Long Quân mặc dù việc ác nhiều không đếm xuể, nhưng nếu như không phải đại nhân vật tiến nhập Trung Quốc, An toàn cục cũng không phái cái gì đính cấp cao thủ đi ám sát, Điền Trung Minh Nam là loại tiểu nhân vật quen vỗ mông ngựa hiển nhiên là không được trọng thị, phái một cao thủ của Thanh Kiếm Lưu cũng là đủ rồi.

Chỉ là lưới trời lồng lộng, Điền Trung Minh Nam quá khứ làm việc ác cho nên hôm nay mới bị báo ứng ! Điền Trung Minh Hạnh tưởng tượng thế nào cũng không nghĩ ra em hắn lại thất bại ở cái nơi này.

"Người nào !" Tại môn khẩu của biệt thự hào hoa hốt nhiên xuất hiện bảo an la lên.

Viên đá có màu ám hắc đeo trên cổ Lý Dương hốt nhiên loé lên hồng quang, Lý Dương liền cảm thấy tim như trùng động, đầu của hắn trở nên mơ hồ, tức thì thân hình loé lên, đã lao đến bên thi thể của Điền Trung Minh Nam, tay vung lên, đao mang của phi đao loé lên, lập tức y phục của Điền Trung Minh Nam bị phá nát, Lý Dương liền lấy ra ngọc hạp từ bên trong lớp áo giáp của Điền Trung Minh Nam. Khi cầm lấy ngọc hạp, viên đá nơi cổ Lý Dương loé lên hồng quang, rồi lại ảm đạm lại, tức thì Lý Dương hoàn toàn tỉnh táo trở lại.

"Sao lại thế này ? Ta làm sao biết được trên thân Điền Trung Minh Nam có ngọc hạp? Ta làm sao biết được ngọc hạp lại nằm bên trong lớp áo giáp trên người hắn ?" Lý Dương cảm thấy mê hoặc, nhưng mà hắn hốt nhiên nghe thấy tiếng bước chân của bảo an của toà biệt thự hào hoa.

Lý Dương không dám suy nghĩ tiếp, lập tức vận chuyển nội lực, thân hình tăng tốc, tựa như một làn khói xanh rất nhanh biến mất trên mặt đường.

Khi một tiểu đội bảo an của biệt thự ra đến nơi, chỉ còn thấy xác chết của năm người Nhật Bản nằm trên đất cùng tài xế đang run rẩy.

Sau khi Lý Dương về đến biệt thự cửa mình, lập tức thông quá cầu thang máy phòng tắm tiến nhập vào căn cứ.

Mật thất !

Trong căn cứ An toàn cục 9 tổ đặc biệt kiến tạo 10 căn mật thất độc lập, nhân vì tu luyện nội công kỹ nhất là bị phá rối, do vậy các mật thất này đều có thiết bị khoá bằng hồng mô (mống mắt) cho mỗi cá nhân, hoàn toàn chỉ có thể cho một cá nhân sử dụng.

"Mống mắt, thân phận, phù hợp !" Thanh âm điện tử vang lên, cánh cửa mật thất được làm bằng loại hợp kim mới từ từ mở ra. Lý Dương lập tức đi vào bên trong !

Bên trong mật thất có săn thực ăn khi đó, cũng có nước khoáng và những thứ khác, những thứ này đều là do An toàn cục 9 tổ chuẩn bị cho các tổ viên khi họ bế quan tu luyện nội công. Bế quan thì có nhiều điểm lợi, bất quá với Lý Dương mà nói, nội công nguyên bổn yếu kém, bế quan cũng không có hiệu quả lớn lao gì.

Bất quá hiện tại hắn thực sự không nghĩ như vậy !

Nhân vì hắn vừa mới phát hiện bên trong ngọc hạp có một tờ ghi chú. Tờ ghi chú này có giảng giải cách phục dụng Tẩy tuỷ đan như thế nào, như thế nào mới lợi dụng được hoàn toàn công hiệu của Tẩy tuy đan.

Trong ngọc hạp phát tán ra hương thơm thanh nhã cùng với ánh sáng màu lục nhàn nhạt, đan dược không ngờ lại là - Tẩy tuỷ đan !

Lý Dương ngồi xếp bằng trên tấm bồ đoàn, từ từ mở ngọc hạp ra, một hương thơm thanh nhã tức thì phát ra, Lý Dương hít lấy một hơi sâu, cảm nhận được từng lỗ chân lông của mình đều mở ra, cảm giác thật là quá tuyệt diệu.

"Tẩy tuỷ đan quả nhiên danh bất hư truyền, xem ra chỉ có người tu chân trong truyền thuyết mới có khả năng luyện chế ra được !" Lý Dương cẩn thận quan sát Tẩy tuỷ đan nằm trong ngọc hạp.

Tẩy tuỷ đan bên ngoài có ánh sáng màu lục nhàn nhạt, Lý Dương đặc biệt tắt đèn trong mật thất đi, tức thì Tẩy tuỷ đan giống như dạ minh châu, thật hấp dẫn người.

Lý Dương cẩn thận xem kỷ ghi chú, trong ghi chú nói không ngoài những việc cần chú ý khi phục dụng Tẩy tuỷ đan.

Một, nếu như là người thiên sinh kinh mạch bất thông phục dụng Tẩy tuỷ đan thì phải có một cao thủ tiên thiên cấp biệt giúp bảo hộ tâm mạch, bằng không với dược lực cường hãn của Tẩy tuỷ đan, người thiên sinh kinh mạch bất thông sẽ không thể chịu được sự trùng kích của dược lực.

Hai, nếu là người đã trưởng thành chỉ bị kinh mạch định hình phục dụng Tẩy tuỷ đan, chỉ cần một cao thủ nội công hậu thiên cấp biệt là có thể bảo hộ được tâm mạch. Đương nhiên người trưởng thành bị kinh mạch định hình nếu như bản thân có một ít nội lực thì sẽ không có vấn đề gì.

Lý Dương vừa nhìn thấy tức thì hưng phấn lên : "Cái này đối với ta mà nói không phải là vừa hợp sao ? Hiện tại nội lực của ta tuy rằng không mạnh, nhưng mà tu luyện cũng đã được hai năm, nội công cũng đã được tầng thứ nhất, quan trọng nhất là nhục thể của ta đã được tu luyện mạnh mẽ, tin rằng dược lực cho dù mạnh hơn nữa, thì thân thể của ta vẫn có thể chịu đựng được !" Lý Dương nhìn Tẩy tuỷ đan tựa như dạ minh châu trước mắt, trong lòng bắt đầu kích động.

Hắn chuẩn bị phục dụng Tẩy tuỷ đan !

Vấn đề kinh mạch định hình một khi được giải quyết, thành tựu trong tương lai của Lý Dương có còn bị giới hạn sao ?

Thượng hải đại bản doanh Vũ Minh tập đoàn - toà nhà Vũ Minh cao 98 tầng vừa mới được kiến tạo năm trước.

Lúc này trên tầng thượng của toà nhà Vũ Minh.

Tầng thứ 98 diện tích rất lớn, nhưng diện tích lớn như vậy mà lại chỉ có một phòng duy nhất siêu lớn, chính là phòng hoạt động của Đổng sự trưởng Vũ Minh tập đoàn Sở Thiên Thượng, hoặc có thể gọi là phòng làm việc. Nhân vì ở đây có nhiều thiết bị tập luyện thân thể, còn có một hồ bơi không lớn lắm.

Lúc này Đổng sự trưởng Vũ Mình tập đoàn Sở Thiên Thượng đang ngồi trên ghế, khóe môi có một tia tiếu ý, hắn đang nhìn mấy nữ minh tinh hấp dẫn đang bơi lội trong hồ, những nữ minh tinh này bên ngoài rất ư là cao ngạo, nhưng trước mặt Sở Thiên Thượng thì lại làm mọi cách nịnh nọt ve vuốt.

Sở Thiên Thượng thân hơi nặng ký, có chút phát phì, nhưng trên người hắn lại có một cảm giác ẩm áp, những người cạnh hắn đều cảm thấy có chút thân cận.

"Đại ca !" Một tiếng hét vang lên trong tầng thượng.

Sở Thiên Thượng tức thì nhíu mày bắn ra một cái nhìn về đệ đệ Sở Thiên Duật đang đi đến, lập tức vẫy tay cho các nữ minh tinh li khai.

"Có chuyện gì mà la hét om sòm, còn ra thể thống gì ?" Sở Thiện Thượng nhẹ nhàng quở trách.

Sở Thiên Duật trông giống như người có học thức, mang kính gọng vàng, thân hình có chút gầy gò, Sở Thiên Duật là người tính khí tốt, đối với cấp dưới luôn vui cười. Nhưng con người tốt như Sở Thiên Duật hiện tại lúc này lại đang rất phẫn nộ.

"Đại ca, nghe nói anh mới tống cấp một khoả Tẩy tuỷ đan cho bọn người Nhật Bản, chỉ vì một mối lợi sao ? Hy vọng đại ca có thể đưa ra được một lời giải thích cho đệ, tin rằng khi gia tộc Trưởng lão đoàn biết được chuyện này cũng mong huynh đưa ra được một lời giải thích". Sở Thiên Duật cố kìm nén lửa giận.

Sở gia bối cảnh rất lớn, hậu đài của họ chính một trong Ma tông tam môn của tu chân giới Âm Sát Môn !

"Không phải chỉ là một khoả Tẩy tuỷ đan thôi sao ? Cần gì phải kinh ngạc đến vậy !" Sở Thiên Thượng bắn một cái nhìn về đệ đệ của mình, khoé miệng xuất hiện một nụ cười vẻ cao thâm mạc trắc.

Sở Thiên Dương lập tức nói : "Sở gia chúng ta mặc dù tu ma đạo, nhưng trong phương diện đối đãi với bọn người Nhật Bản thì hoàn toàn kiên định, lẽ nào anh lại quên nỗi sỉ nhục trong cuộc kháng chiến năm xưa ? Hiện tại không ngờ lại cấp Tẩy tuỷ đan cho bọn người Nhật Bản, hừm ! Nếu như hôm nay đại ca anh không giải thích rõ ràng, Sở Thiên Duật em đây đành phải đem chuyện này bẩm báo với các vị trưởng lão".

Sở Thiên Thượng thấy Sở Thiên Duật cố chấp vậy, liền cười nhẹ, tay chỉ vào chiếc ghế bên cạnh : "Em ngồi xuống trước đi, chúng ta từ từ nói".

Sở Thiên Duật tức thì không nể mặt Sở Thiên thượng, cứ đứng một chỗ không cử động.

Sở Thiên Thượng không cách nào khác đành bật cười, sau đó bình tĩnh nói : "Thiên Duật, anh đã cấp cho bọn người Nhật Bản một khoả Tẩy tuỷ đan, nhưng lại quên nói với em một điều, trong Tẩy tuỷ đan anh đã dung nhập vào đó thuần chánh ma sát lực của ma tông chúng ta". Sở Thiên Thượng từ từ nói, tựa hồ như đang nói một chuyện rất bình thường.

Sở Thiên Duật nghe thấy, tức thì mắt sáng lên, cơn phẫn nộ vừa rồi hoàn toàn biến mất.

"Đại ca, anh không nói sớm ! Ha ha, đại ca, anh quả không hổ là đệ nhất nhân trong lớp đệ tử hàng đầu của Âm Sát Môn chúng ta, chiêu này thật tuyệt diệu !" Sở Thiên Duật trong lòng cao hứng.

Một khoả Tẩy tuỷ đan, đối với một đại môn phái thực lực hùng hậu như Âm Sát Môn mà nói, căn bản không đáng là gì ! Sở Thiên Duật sở dĩ nổi giận là vì đại ca mình đem Tẩy tuỷ đan cấp cho người Nhật Bản. Hiện tại hắn thực sự bội phục đại ca mình.

"Ma sát lực a, cái này tu ma giả mới chịu đựng nổi, hanh hanh, cái bọn chó nhẫn giả và bọn võ sĩ thấp kém người Nhật Bản sao có thể chịu đựng nổi ma sát lực. Bất kể là ai, chỉ cần hấp thu ma sát lực, ma sát lực khi đã hoàn toàn thâm nhập vào tâm thần của hắn, đợi đến khi hắn tu luyện sẽ khiến cho hắn bị tẩu hoả nhập ma !" Sơ Thiên Duật nhìn đại ca mình nói, "Đại ca, người uống Tẩy tuỷ đan này một khi tu luyện, bị tẩu hoả nhập ma rồi, nhẹ thì bị tê liệt, nặng thì chết ngay tại chỗ ! Tin rằng bọn người Nhật Bản cũng nhìn không ra nguyên nhân là Tẩy tuỷ đan, chỉ có thể nghĩ là người đó khi tu luyện tâm tính không kiên định mới bị tẩu hoả nhập ma mà chết !"

Sở Thiên Thượng từ từ đứng dậy, đi đến mái mái hiên của tầng 98, thông quá cửa sổ nhìn xuống Thượng Hải.

"Trừ phi cái tên hấp thu Tẩy tuỷ đan tu ma đạo, chỉ có như thế, đạo ma sát lực của ta mới không thương hại đến hắn, nhưng Nhật Bản là địa bàn của "Hắn", bất kể là tu ma giả hay là tu chân giả đều không có khả năng qua đó, hơn nữa "Hắn" cũng không thể hạ thấp thân phận để dạy bọn người Nhật Bản tu ma ! Do vậy, tên người Nhật Bản dùng Tẩy tuỷ đan nhất định là chết chứ không sai !" Sở Thiên Thương tin tưởng nói.

"Hừm, cho dù có chết vì tẩu hảo nhập ma thì có ai biết được Tẩy tuỷ đan của chúng ta có vấn đến ? Cái đám quỷ Nhật Bản còn chưa có cái thực lực để nhìn ra nguyên nhân căn bản". Sở Thiên thượng cười lành lạnh, hắn thực sự là không thèm để ý đến cái gì gọi là cao thủ người Nhật Bản.

"Kẻ dùng Tẩy tuỷ đan nhất định là nhân vật cao cấp của Nhật Bản, một khoả Tẩy tuỷ đan không chỉ giết đi một nhân vật cao cấp, còn mang về được một mối lợi gần 1 tỷ USD, giao dịch lần này thật là đáng a !" Sở Thiên Duật nhìn đại ca của hắn, trong mục quang có sự bội phục.

Lý Dương ở trong mật thất chuyên biệt.

Lúc này Lý Dương đang ở trần nửa thân trên, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, từ từ đưa Tẩy tuỷ đan tinh oánh như dạ minh châu đang toả ra hương thơm thanh nhã phóng vào trong miệng.

Tẩy tuỷ đan vào miệng tức thì biến hoá, lập tức từng đạo thanh lưu bắt đầu lưu nhập mọi nơi toàn thân.

Kinh mạch định hình của Lý Dương tựa như dòng sông cạn khô, thanh lưu do Tẩy tuỷ đan biến hoá ra tựa như thanh tuyền (nước suối trong), từng dòng thanh tuyền chảu qua dòng sông cạn, tức thì kinh mạch của Lý Dương bắt đầu không ngừng hấp thu "thanh lưu", Lý Dương cảm nhận được rõ ràng đạn tính (tính đàn hồi) và hoạt lực bắt đầu tăng gia... ...

Cùng với thanh lưu tiến nhập vào thể nội càng lúc càng nhiều, dược lực của Tẩy tuỳ đan cũng được tích tụ càng lúc càng nhiều, dược lực của Tẩy tuỷ đan thật là quá mạnh mẽ, trong thoáng chốc, tựa như con đê bị nước lớn dâng tràn, dược lực cường đại của Tẩy tuỷ đan hoàn toàn bạo phát... ...

Thanh lưu trong thoáng chốc từ nước suối biến thành nước sông chảy xiết, nhưng kinh mạch bản thân Lý Dương chỉ tương đương với con hào cạn nước thôi, tức thì dược lực cường đại như nước sông chảy xiết điên cuồng trùng kích kinh mạch của Lý Dương.

Phàm nhân quan trọng nhất chính là - tâm mạch.

Trùng kích như vậy, nếu như không có người dùng nội lực bảo hộ tâm mạch, khẳng định tâm mạch sẽ vỡ nát chết ngay lập tức !

Nhưng Lý Dương lúc này toàn bộ nội lực có được đều tích tụ xung quanh tâm mạch, bảo hộ cho tâm mạch, nội lực của hắn tuy không nhiều, nhưng để bảo hộ tâm mạch nhỏ bé thì hoàn toàn đủ, hơn nữa Lý Dương nội lực bản thân tốc độ khôi phục kinh nhân, căn bản không cần lo lắng nội lực không đủ ! Điều này chính là công hiệu của việc Lý Dương hoàn toàn quán thâu nội lực khi phóng 3000 ngọn phi đao trong 3 tiếng.

Linh đài hoàn toàn trống rỗng, chỉ lưu một điểm thanh minh khống chế nội lực bảo hộ tâm mạch, còn tất cà những chuyện khác giao cho dược lực cường đại thần kỳ của Tẩy tuỷ đan.

Dưới sự trùng kích của dược lực cường đại, kinh mạch của Lý Dương bắt đầu hấp thu dược lực, đạn tính trở nên cường mãnh, do vậy bắt đầu từ từ khoách trương, nhưng khoách trương cũng có giới hạn, hấp thu dược lực được một khoảng thời gian ngắn, căn bản không thể chịu được hoạt tính mạnh như vậy, do vậy ... ... do vậy kinh mạch bắt đầu bị phá vỡ.

Chịu khổng nổi sự trùng kích, kinh mạch bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt, đồng thời lúc đó dược lực Tẩy tuỷ đan lại giúp cho kinh mạch tái khôi phục, nhưng bản thân lực trùng kích của Tẩy tuỷ đan tức thì khiến kinh mạch bị phá vỡ, dược lực của kinh mạch tức thì tái khôi phục... ...

Phá vỡ... ...khôi phục... ...phá vỡ... ...khôi phục... ...

Nhưng đồng thời, mỗi một bộ vị trong thân thể Lý Dương, bao quát cơ nhục, cân cốt các thứ bắt đầu hấp thu dược lực Tẩy tuỷ đan, cơ nhục càng cường mãnh, tiềm lực cũng lớn hơn, hoạt lực của cân cốt cũng được đề cao... ...

Cuối cùng dược lực Tẩy tuỷ đan trong thể nội Lý Dương cũng từ từ hoà hoãn xuống, phần lớn dược đã bị cơ nhục cân cốt kinh mạch trong thể nội Lý Dương hấp thu, kinh mạch toàn thân Lý Dương hoàn toàn biến đổi, từ một hào nước cạn khô ban đầu hiện tại đã biến thành dòng sông rộng rãi.

Kinh mạch định hình, trở ngại lớn nhất trên con đường đề cao thực lực của Lý Dương cuối cùng đã được giải quyết !

Nhưng mà Lý Dương không phát hiện ra, khi Tẩy tuỷ đan vừa tiến nhập vào thể nội, một cổ ám hồng sắc năng lượng cũng trùng nhập vào thể nội Lý Dương, đẳng cấp của ám hồng sắc năng lượng này hoàn toàn vượt xa nội lực, với thực lực của Lý Dương một chút cảm ứng cũng không có.

Ám hồng sắc năng lượng đi ngược lên trên, trực tiếp xuyên thẳng vào não Lý Dương.

Hốt nhiên viên đá màu đen luôn đeo ở cổ Lý Dương bất ngờ loé lên hồng quang, một cổ quang mang nhàn nhạt thoáng chốc trùng nhập thể nội Lý Dương, trực tiếp hướng lên não Lý Dương, nhưng đồng thời viên đá màu đen đeo ở cổ Lý Dương lập tức biến thành bột phấn, rơi lả tả xuống đất.

"Ha ha... ..." Ẩn ước như có tiếng cười lớn vang lên từ nơi sâu thẳm trong đầu Lý Dương, rồi thì từ từ biến mất... ...

Lý Dương mạnh mẽ mở mắt ra : "Tiếng cười ?"

"Vừa rồi hình như có thanh âm vang lên trong đầu ta ?" Lý Dương có điểm không xác định, cũng vì thanh âm ẩn ước vang lên, liền đó biến mất luôn.

"Hoặc là do ta ảo giác, bất quá hiện tại ta tựa hồ... ... đã thoát thai hoán cốt, vấn đề kinh mạch định hình đã được giải quyết rồi". Lúc đó Lý Dương mới hốt nhiên phát hiện một điều - hắn đã thoát thai hoán cốt rồi !

Nội lực Lý Dương chảy trong kinh mạch, cảm thụ được sự rộng rãi kiên nhận của kinh mạch, Lý Dương cảm thấy như có chút không chân thật, cái cảm giác bất chân thật đó khiến hắn có cảm giác choáng váng.

"A - , vấn đề kinh mạch của ta cuối cùng đã được giải quyết !"Lý Dương hốt nhiên từ bồ đoàn đứng phắt dậy, mạnh mẽ hống lên.

"A - a - " Lý Dương ngửng đầu cuồng hống, điên cuồng đại hống, phảng phật như trong lòng có áp ức, những áp ức theo tiếng hống toàn bộ tống xuất ra !

Hắn thành công rồi !

Vấn đề kinh mạch của hắn được giải quyết rồi !

Hắn thậm chí thoát thai hoán cốt, so với cân cốt kinh mạch của người tu luyện nội công bình thường còn tốt hơn !

Năm xưa là đệ nhất cao thủ của vương bài chiến đội "Long Nha" khi đến An toàn cục 9 tổ chỉ là một kẻ có công lực thấp nhất, áp ức trong suốt 2 năm, kinh mạch định hình chính là hố sâu ngăn cách to lớn trên con đường đề cao thực lực của hắn, cho dù sau này hắn mỗi ngày đều liều mạng huấn luyện đến 15 tiếng, bao quát cả nhục thể tu luyện, năng lượng bất quá chỉ khoảng 80 tinh. Nhưng người thấp nhất trong các tổ viên là Điền Lâm, Điền Lâm bình thường là Hoa hoa công tử, cũng không chăm chỉ tu luyện, mỗi ngày bất quá chỉ yêu cầu thấp nhất là 6 tiếng, nhưng vì tu luyện nội công từ nhỏ, do vậy cũng đã đạt được hơn 200 tinh năng lượng !

Người thấp nhất trong các tổ viên của căn cứ Tinh La cũng hơn hắn gần 3 lần !

Căn bản nguyên nhân cũng là vì hắn bị kinh mạch định hình !

Áp lực, áp lực cự đại !

Khương Tuyết tiến nhập vào sinh hoạt của hắn, khiến cho áp lực lên hắn càng lớn thêm, hắn muốn sống cùng với Khương Tuyết, tất phải tiến nhập vào An toàn cục 11 tổ, bằng vào phi đao tuyệt kỹ của hắn có thể tiến nhập vào trong, nhưng sau đó thi sao ? Phải biết rằng chỉ khi An toàn cục 9 tổ không thể hoàn thành nhiệm vụ mới để cho cao thủ của An toàn cục 11 tổ xuất động.

Tiếp nhập vô An toàn cục 11 tổ rồi, nhiệm vụ sau này cho dù thấp nhất cũng là A cấp nhiệm vụ ! Với năng lượng không đạt đến 100 tinh của Lý Dương, dựa vào phi đao tuyệt kỹ, một lần hai lần có thể thành công, nhưng mà tất cả địch nhân đều là siêu cấp cao thủ có trên cả ngàn tinh, một khi thất thủ là kể như hắn cũng xong ! Hắn không thể tiếp tục cùng sống với Khương Tuyết nữa.

Lý Dương có nguyện ý bỏ Khương Tuyết mà đi không ? Lý Dương hắn có đủ nhẫn tâm để khiến Khương Tuyết một thân một mình sống đau khổ đến suốt đời không ?

"Tuyệt đối không được, một khi ta đã sống cùng Tuyết, thì ta tuyệt không thể sớm chết trong nhiệm vụ, khiến nàng một mình cô độc bi thương, ta nhất định phải đề cao thực lực, khiến bản thân sống sót trong lúc làm nhiệm vụ ! Khiến cho những ngày tháng ta sống cùng nàng được dài lâu ... ..." Lý Dương nhãn thần kiên định nhìn về phía trước mật thất, hắn đã đình chỉ tiếng cuồng hống phát tiết vừa rồi.

Quá khứ bản thân năng lượng Lý Dương thì yếu, quá khứ Lý Dương luôn vì cuộc sống sau này với Khương Tuyết mà mang áp lực cực đại !

Nhưng mà hiện tại tất cả nhân vì Tẩy tuỷ đan xuất hiện đều được giải quyết hết !

Kinh mạch của Lý Dương hiện tại so với kinh mạch bọn người Hắc Nham thì kiên nhận rộng rãi hơn, đã hoàn toàn thoát thai hoán cốt ! Sau này tu luyện nội công nhất định là một ngày ngàn dặm, thực lực đề cao cũng chỉ trong thời gian ngắn !

"Tuyết, chờ anh nhé, anh nhất định đề cao thực lực, anh đã chuẩn bị cùng em bách niên giai lão, sau này A cấp nhiệm vụ thậm chí nhiệm vụ đẳng cấp cao hơn ta nhất định hoàn thành hoàn mỹ, không để xuất hiện chuyện ngoài ý muốn !" Tự tin Lý Dương của tăng lên ! Là tự tin đối với thực lực tương lai của mình !

Rồng khốn vũng nước nông, một sáng thăng thiên, tất phiên giang đảo hải, bay cao tận chín tầng trời ! Lý Dương thoát thai hoán cốt tương lai còn có ai hạn chế nữa đây ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro