TINH.tinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi...những cơn gió dừng chân (cảm động :x)

Có đôi khi, em đứng lặng yên gữa dòng người qua lại... Tự dưng, chân muốn bước đi mà lòng thì lại muốn đứng yên thôi...

Có đôi khi, em co mình trong góc phong' lặng lẽ... Em sờ trán mình vì cứ ngỡ được ai đó vừa hôn...

Có đôi khi, em ngồi yên và nhìn tách café không chớp mắt... Thoáng mỉm cười, cái ghế bên cạnh thiếu dáng anh...

Có đôi khi, bước đi giữa mưa em cầm hờ chiếc ô xanh... Em để vai ướt một chút, để tóc vương vài giọt mưa... để em nghĩ "Anh đang bước song song cố che dù cho em khỏi ướt, để em nhớ giọng nói đáng ghét của anh... "cứ bỏ ăn suốt thế, anh ghét đấy, nghe chưa..." Em đang nhớ mùa đông lắm, nhớ anh lắm. Sao mà anh ghét anh thế? Sao mà anh hay ghét em thế?!

Đừng bao giờ nặng lời với em, dù chỉ một chút.

Đừng bao giờ hỏi em đang nghĩ gì, hãy hỏi em đang nghĩ tới anh à....

Có đôi khi, em để tay mình lên cổ, lên ngực áo, lên tim... chỉ để hiểu rằng một nửa của anh vẫn còn ở đây bên em, vẫn nghe em cười, nghe em khóc, và vẫn nắm tay em...

...

Có đôi khi, giữa đêm em tỉnh giấc... trời không mưa mà mắt cứ ướt mem'...

Có đôi khi, em cười toe toét khi anh nhắn... "Đừng có nghĩ ngợi chi...".

Có đôi khi, thấy Anh lo lo cho em "Em còn đau không hả?"... Chợt thấy mình sao yếu đuối dã man luôn...

...

Có đôi khi, thèm được anh ôm, nghe anh bảo "ngốc ạh ?!", để tí toét cười trên vai anh...

Có đôi khi, tự dưng nhớ những gì anh hay mắng, nào là "Không được thức quá khuya!", nào là "Không được bỏ bữa trưa đâu đấy nhé!", nào là... nào là đủ cái nào là khác nữa... Không dưng mà cười với chính mình...

...

Một ngày nào đó giữa yêu thương

mình sẽ lại ở bên nhau

... đến trọn đời

888888888888888888888

Sáng tác: Hanah__Keo. Ngot (sinh viên ĐH KHXH & Nhân Văn)

Chiều nay một mình tôi qua phố

Gió heo may nghe chút chạnh lòng

Lá trên cành mãi thôi than thở

Tôi tìm gì giữa phố chiều đông.

Đông đến đây rồi, đông rét muộn

Để áo kia phải nhớ hơi người

Nắng vẫn ghé qua chùm mắt ngọc

Có biết chăng, nhớ gì trong tôi

Đông vẫn thế, vẫn mảnh trời xam xám

Vẫn hanh hanh gió khô lạnh đầu mùa

Vẫn những con đường nhuộm vàng lá rụng

Vẫn hương cốm dạo trên mái nhà xưa.

Đông vẫn thế, vẫn người người qua lại

Vẫn âm thầm, vội vã nối nhau đi

Chỉ mình tôi hoá ra khác lạ...

Bởi tôi trót mắc nợ tiếc thương chi.......

Ép một giọt ráng chiều - kỉ niệm

Lồng vào khung gió trời - nhớ nhung

Điểm chiếc lá trên nền mây trắng

Xoay mãi giữa đời xin chút ấm sưởi lòng.........

**************************

Em sẽ chờ anh , cho đến khi nào còn có thể

333 magnify

Em sẽ chờ anh, cho đến khi nào còn có thể

Dòng đời mong manh thật nhưng em là nước! Và em sẽ chờ anh, cho đến khi nào có thể...

Dạo này em dậy sớm hơn, có lẽ mùa hè đến thật rồi! Một mùa hè cháy bỏng, chói chang, nắng gắt dễ khiến người ta trở nên vô cảm. Em sợ mỗi mùa hè qua em sẽ thành người lớn mất. Buổi sáng nay trời mưa đến hai lần, và em nhớ anh. Nỗi nhớ âm ỉ cuộn lên từ bên trong. Từ hôm nay chắc em chẳng "tình cờ" gặp anh trên đường được nữa rồi. Giờ này chắc anh đang chuẩn bị đi rồi. Miền Nam nắng nóng, miền Nam xa xôi...

Ừ, thì em nhớ anh!

Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ.

Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở.

Biết bao giờ anh thuộc về em?

Em nhớ anh...

Em là nước, lúc lạnh có thể đông cứng làm tê dại những bàn tay, lúc nóng thì lại tan ra thậm chí có thể sôi nóng bỏng. Nước có thể chạy đến mọi nơi, em cũng thế, nơi nào có gió, có anh - em sẽ đến. Nước mềm nhưng không yếu, em có thể đau nhưng không khóc dù là đơn độc. Dù là vô vọng, em sẽ vẫn đi về phía anh, đi về phía mênh mông. Người ta bảo chẳng có gì điên hơn là chạy theo gió, nhưng nước vốn không thể níu giữ được gió - nước chỉ có thể tan ra rồi chạy theo gió, để một lúc nào đó nói cho gió biết "gió dừng thì nước lặng", rằng nước chính là nơi dừng chân của gió.

Đơn độc!

Em đi về phía anh, đi về phía mênh mông.

Bằng những ảo ảnh đã hoá thành cuộc sống.

Hãy đón em với vòng tay ấm rộng.

Và nụ hôn dài,

... dài đến triệu năm không?

Chẳng có nụ hôn nào dài đến triệu năm đâu anh, cũng như tình yêu vốn chẳng là mãi mãi. Nhưng em cũng có sống mãi trên đời đâu, em cũng chẳng cần những thứ bất tử mà mọi người chạy theo. Với em tình yêu đơn thuần là khoảnh khắc, là những rung cảm tự đáy lòng. Giống như nước - tình yêu của nước là gì nhỉ? Là những gợn sóng khi gió thoảng qua dù là gió vô tình. Những gợn sóng lăn tăn từ đáy dòng nước cuộn lên trên bề mặt.Trông thì hiền hoà bởi đơn giản chỉ là gợn sóng nhưng dưới lòng nó là bão giông?

... và em sẽ ở đây chờ anh về.

Hôm nay trời nắng nhẹ anh ạ, em lang thang và mua một bó hoa hướng dương rất to. Đẹp đến kì lạ! Em không thích ánh nắng mặt trời vào mùa hè, nó chói chang quá. Nhưng em yêu hoa hướng dương. Chẳng mấy ai biết điều này vì đơn giản em luôn nói là em ghét hoa. Hướng dương - hướng tới mặt trời, mặt trời trong những ngày đông.

Em cũng không chờ nắng đâu anh ạ. Trái tim em vẫn ấm chỉ có bàn tay là lạnh. Và em thích thế. Em vẫn thích nhìn gió thổi và mong được bay cùng gió chứ em không thích gió dừng lại, rồi ở yên một chỗ với nước. Như thế gió không còn là gió - mạnh mẽ và phóng khoáng - dù là cô độc. Còn nước cũng chẳng còn là nước, chẳng còn đằm thắm đợi chờ gió mà sẽ yếu đi thì sao?

Dòng đời mong manh thật nhưng em là nước! Và em sẽ chờ anh, cho đến khi nào có thể...

****Giải thích và thấu hiểu

Ngày thi đầu tiên của học kỳ thứ nhất, tôi hoàn thành bài thi sớm nên quyết định gọi cho anh.

- Em tan học sớm. Anh ghé đón em được không?

- Được. Chờ anh 5 phút.

- 5 phút á? Nhà anh nằm kế bên trường em mà?

- Nhưng anh phải chuẩn bị...

- Rồi. Nhanh lên nghen anh.

2 giờ trưa, nắng chói chang. Tôi đứng dưới tán cây và tự quạt mát cho mình.

5 phút trôi qua mà vẫn không thấy bóng dáng anh đâu. Tôi bực bội liếc xem đồng hồ đeo tay.

10 phút... anh vẫn chưa tới... hổng lẽ anh gặp tai nạn gì sao?

15 phút... cuối cùng anh cũng xuất hiện.

- Sao anh tới trễ quá vậy?

Dường như anh không bận tâm đến vẻ khó chịu của tôi, trả lời tỉnh bơ:

- Ờ...anh... đang xem tivi.

- Xem tivi? Sao anh không tắm rửa hay ăn uống gì đó luôn trước khi ra đây?!?

Tôi không biết phải nói gì hơn ngoài câu cay cú đó. Tôi không nhận lấy chiếc mũ bảo hiểm mà anh đưa sang, chỉ đứng đó trân mắt nhìn anh giận dữ.

- Anh xin lỗi.

Đó là lần đầu tiên anh nói tiếng "xin lỗi" với tôi.

Anh là dạng con trai không bao giờ nói tiếng "xin lỗi" với một người con gái.

Tôi nhìn anh. Cơn giận nguôi dần. Im lặng, tôi cầm lấy mũ bảo hiểm và ngồi lên xe.

Anh luôn luôn là như thế, không một lời giải thích, không phân trần, không cãi cọ. Điều duy nhất anh làm là... nói lời xin lỗi. Nhưng với tôi, mọi chuyện không thể đơn giản được giải quyết chỉ bằng một lời "xin lỗi".

Tôi chưa bao giờ yêu cầu anh giải thích. Anh thú nhận, đó là lần đầu tiên anh nói tiếng xin lỗi với một người con gái. Vậy đã đủ. Nhưng mà, từ đó về sau, khi anh nói "xin lỗi" thì tôi hiểu rằng điều đó có nghĩa là: "Em đừng nói nữa."

Đến lần xin lỗi thứ 59, tôi bật khóc.

- Anh sẽ không phải nói lời xin lỗi với em lần nào nữa đâu. Khi mà anh không thể thay đổi, em cũng không thể cho anh cơ hội mãi được. Thật tuyệt vọng khi nghĩ rằng mọi chuyện có thể khác đi.

Anh ôm lấy tôi và nói câu xin lỗi thứ 60.

Anh không hiểu cảm giác của tôi. Vẫn không cho tôi bất kỳ lời giải thích nào cả. Tôi chợt thắc mắc, phải chăng anh đang giấu tôi điều gì đó.

- Có chuyện gì xảy ra với anh thời gian gần đây vậy?

- Không có gì.

- Nhưng anh trông lạ lắm.

- Đâu có đâu.

- Anh có thể cho em một câu trả lời nào khác được không? Anh có hiểu rằng em rất lo lắng và bất an. Anh còn xem em là bạn gái của anh nữa không?

- Anh xin lỗi.

- Em không muốn nghe anh nói tiếng xin lỗi.

Rồi tôi cúp máy. Và anh không hề gọi lại. Tôi nghĩ, có lẽ chúng tôi nên... chia tay thì hơn.

... anh nói xin lỗi lần thứ 99...

Kể từ lần đó, tôi không gọi điện cũng không đến tìm anh nữa. Thỉnh thoảng tôi nhận được những cú phone lạ. Nhưng lúc bắt máy, đầu dây bên kia lại không lên tiếng. Có lẽ đó là anh. Tại sao anh không nói gì cả?

Một tháng sau, tôi nhớ anh quay quắt. Không thể cưỡng được, tôi ghé sang trường tìm anh.

- Xin lỗi, hôm nay XOXO có đến lớp không?

- Mình e là cậu ấy bỏ học rồi.

- Hả? Tại sao lại vậy? Anh ấy nghỉ học lúc nào?

- Cậu ấy không đến trường hơn một tháng nay rồi.

- Ơ... cám ơn bạn.

Một tháng?? Có chuyện gì vậy. Tôi phóng về nhà và gọi ngay cho anh.

"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin vui lòng để lại lời nhắn sau tiếng bíp"

Gọi số nhà cũng không có người bắt máy. Chẳng lẽ gia đình anh chuyển nhà? Thật không thể tin được, anh hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của tôi mà không để lại bất kỳ dấu vết nào. Tôi bắt đầu thấy quẫn trí.

Bất ngờ điện thoại tôi reo vang. Là đứa bạn thân của tôi, đồng thời là "tiểu đệ" của anh.

- Ê, bà đang ở đâu vậy? XOXO nằm viện rồi.

- Thật sao?

- Phải, anh ấy đang ở bệnh viện Z. Bà tới ngay đi.

- OK.

Tôi phóng như bay đến bệnh viện, hỏi số phòng rồi chạy ào lên.

Anh nằm đó, tái xanh và bất động. Chỉ đưa mắt nhìn tôi không nói.

- Chuyện gì xảy ra cho anh vậy? Sao anh không liên lạc với em?

Anh vẫn không trả lời.

- Hãy trả lời em đi... sao anh không nói gì hết vậy?

Có giọt nước mắt lăn dài trên má và anh dồn hết chút sức tàn còn lại trong cơ thể để nói với tôi một câu...

- Anh xin lỗi.

Và rồi anh nhắm mắt lại vĩnh viễn.

- Đừng đùa nữa... tại sao lại nói xin lỗi em... đừng... đừng xin lỗi, anh hãy mở mắt ra đi... trả lời em đi...

Tôi gục xuống bên giường và khóc như mưa.

- Tại sao anh chỉ nói lời xin lỗi?... tại sao anh không giải thích cho em hiểu? em không tha thứ cho anh đâu... hãy mở mắt ra nhìn em này... em van anh, mở mắt ra nhìn em đi...

Đó là lời xin lỗi thứ 100.

Anh thật sự chưa từng rời bỏ thế giới này. Anh vẫn hiện về trong những giấc mơ của tôi. Vẫn cười đùa với tôi và vẫn gọi tôi hai tiếng "bé iu"... có điều... anh không cần nói tiếng xin lỗi với tôi thêm lần nào nữa.

Một tháng sau, mẹ anh đến tìm và đưa cho tôi một chiếc hộp, trong ấy đựng 100 tấm ảnh của anh. Mỗi bức ảnh là một câu chuyện, là lời giải thích muộn màng cho những điều tôi vẫn luôn thắc mắc.

Lần thứ nhất, Bé iu ạ, anh thật lòng không cố ý đến trễ. Nhưng ngay khi bước chân ra khỏi nhà, trái tim anh nhói lên đau đớn và khiến anh quỵ ngã. Căn bệnh quái ác vẫn hành hạ anh hằng ngày. Nhưng anh đã hứa với em thì anh nhất định phải đến và anh đã đến rồi. Chỉ là... anh không đủ can đảm nói với em sự thật. Hãy tha lỗi cho anh!

Lần thứ hai...

Lần thứ ba...

Lần thứ 100, Bé iu ạ, anh thật lòng không muốn bỏ em ở lại một mình trên thế giới này đâu. Nhưng phải thế thôi, có lẽ Thượng Đế không muốn cho anh cơ hội được nói tiếng yêu em. Không cho anh cơ hội được nắm tay em trong ngày cưới. Em là người con gái đầu tiên anh nói lời xin lỗi. Và cũng là người con gái đầu tiên anh muốn được sống cùng trong cả quãng đời còn lại. Hãy tha lỗi cho anh vì đã không thể ở đó để mang lại hạnh phúc cho em... hãy hứa với anh đi... em đừng khóc. Anh không muốn em phải rơi lệ vì anh đâu... yêu em rất nhiều. XOXO.

Tấm hình cuối cùng chụp anh trong bệnh viện. Mặc dù anh trông rất yếu nhưng nụ cười nở trên môi anh tươi tắn hơn bao giờ hết.

Làm sao tôi không khóc cho được? Khi mà, vào lúc anh cần đến tôi nhất... tôi lại không có ở đó. Tôi ôm tấm ảnh vào lòng, nước mắt rơi lả chả khi tôi thì thầm với linh hồn anh.

- Em xin lỗi.

******

Em, người yêu dấu!

Giờ đây chắc có lẽ nơi thiên đàng ấy em đã được bình yên rồi phải kô em? đã 2 năm dài từ ngày em rìa khỏi anh và trần thế.Trong một vụ tai nạn đã cướp mất đi mạng sống của em trong cuộc đời anh rồi, anh đau đớn trong lòng, mỗi khi đến sinh nhật hay noel anh thường ra mộ em để thăm viếng và tặng bông nhưng kô biết em có nhận và thấy được kô? Anh nhớ 2 năm về trước cũng chính ngày noel đêm chúa ra đời thì một tai nạn đã dán xuống đời em và cướp đi mạng sống an bình của em đang hiện có. Anh căm ghét những người uống rựu lái xe!!! anh căm ghét họ lắm bởi chính vì họ mà 2 năm dài này anh đã kô còn nghe được tiếng em cười nói bên tai anh nữa

Anh còn nhớ ngày hôm ấy anh đã cùng em đi rước chúa hài đồng và anh đã lén hôn vào má em trong lúc em nguyện cầu để rồi đôi má ấy dần dần đỏ ửng lên vì cái giá lạnh hay vì thẹn thùng của một người thiếu nữ? sau khi cầu nguyện xong thì em đã nhéo anh một cái thật là đau nhưng anh vẫn thấy hạnh phúc vì đã làm được điều mình muốn. Thế mà anh vẫn còn tham lam, còn muốn được thật sự hôn lên đôi môi ấy của em, nhưng em không chịu đã rượt anh mà đòi đánhvì trong lúc kô chú ý nên đã bị một chiếc xe honda say xỉn đâm vào người và em đã té ra xa. Anh hoảng sợ trước vụ tai nạn khiếp đảm đó đã lo gọi xe cấp cứu nhưng anh kô thể đợi nó đến mà anh phải bồng em trên tay và chạy đến bệnh viện cấp cứu gần đó ngay lập tức. Em kô làm ra vẻ đau đớn mà em còn gượng cười để anh khỏi phải lo sợ !!!! em còn nói với anh một câu mà cho đến tận bây giờ anh kô thể nào quên được "Anh có biết không? em đã chờ nụ hôn đó lâu lắm rồi " và rồi vì cơn đau nên em đã ngất đi trên tay anh.Em bướng bỉnh lắm em biết kô? nếu em đã chờ nụ hôn ấy từ anh lâu rồi thì tại sao lại còn làm eo làm giáng kô chịu đứng im cho anh hôn mà lại phải rượt anh đánh để rồi phút giây nghiệt ngã lại đến với em!!!

Máu ở vết thương đầu của em đã nhỉu từng giọt, từng giọt, từng giọt...như những hạt nước mắt đắng cay của anh đã rơi từng hạt, từng hạt, từng hạt.... chiếc áo trắng học sinh của anh đã được nhuộm đầy máu của em khi anh lật đật bồng bế em vào bệnh viện nhưng đã quá muộn....bác sĩ nói em đã đến hồi không thể cứu vãn được nữa vì vết thương quá nặng và kô được cứu chữa kịp thời nên em đã ra đi mà kô một lời từ biệt.

Đếm đến thời gian này thì em đã ra đi được hai năm rồi em nhỉ? mỗi lần đến sinh nhật em vào ngày 28 tháng 5 anh luôn mang hoa và bánh sinh nhật đến phần mộ để tặng và ăn cùng em dẫu biết rằng em ăn kô được. Mỗi khi đông lạnh về,noel tới anh cũng đến nơi mộ phần của em để thắp nhan, để khóc tiếc thương và tâm tình cùng em để em biết rằng nơi trần thế này còn có một người vẫn hoài thương đến em.

***********

gửi cho người bạn yêu hoặc thích chắc bạn í cũng cảm động lắm đó.

1 "Đố em noh ssiW nghĩa là gì? Chỉ cần xoay ngược lại điện thoại, em sẽ biết ngay. a nhớ e!"

2 "Thong bao: thoi tiet Viet Tri dem nay rat lanh! so may 090xxxxxxx gui tang 1 chut am ap cho nguoi dang doc tin nhan nay!"

3 "Việt Trì hôm nay mưa , bỗng nhiên nhớ đến 1 ng , ko biết ng đó có nhớ đến mình ko nhỉ"

4 "Bé biết anh ngồi đâu để nhắn tin cho bé ko? gần ngọn cây đấy, dưới đất ko có sóng. Vì anh nhớ bé rất rất nhiều".

5 "Lo học đi, h còn lôi điện thoại ra đọc tin nhắn à" (tin nhắn dành cho các pé đang thi)

6 "Dậy đi bé ơi, oánh răng, rửa mặt rồi còn đi thi, anh đã dọn đường rồi, ko sợ tắc đường nữa dâu"

7 Rủ pé đi ăn tối : "Xin nữ thí chủ cho bần tăng tý cơm tối"

8 "Theo thông tin từ trung tâm khí tượng thủy văn, sáng mai trời Việt Trì vẫn tiếp tục mưa và lạnh, nhắn số điện thoại này sáng đi làm nhớ mặc ấm và mang áo mưa. Còn bây giờ: Chúc em ngủ ngon"

9 "Ngủ ngoan nhé, ko được đạp chăn ra đâu, lạnh lắm đấy! Anh ngủ đây"

10 "nếu có bản án dành cho anh vì đã yêu em thì anh xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên em suốt đời..."

11 "Nếu vẫn còn buồn trong lòng, hãy gọi đến số 09....... Đó là số tổng đài 1080 của riêng em đấy."

12 "Thay mặt Đảng, Nhà Nước, Chính Phủ. Chủ tịch Nước, Chủ tịch Quốc Hội nước CHXHCNVN. Thay mặt Bộ CA, Bộ GTVT, Bộ Chính Trị Thay mặt UBND Phường, Tổ, Khu Phố, các cấp Quận Huyện. UBND mặt trận Tổ Quốc, UB Phòng Chống HIV. Ban phòng chống các tệ nạn xã hội, UB phòng cháy chữa cháy, UB Sinh đẻ có kế hoạch. Thay mặt hội người mù, hội người cao tuổi, hội các lão thành Cách Mạng. Thay mặt các câu lạc bộ Thẫm Mĩ, Dưỡng Sinh, CLB Cử Tạ Thể Hình, CLB bé khỏe bé ngoan....Chúc đồng chí X có cái Tết vui vẻ "

13 "Mặt Trăng là vệ tinh của Trái Đất, còn em là vệ tinh của cuộc đời anh"

14 "Kể từ khi mặt phẳng trái tim anh bị đường vuông góc từ ánh mắt em hạ vào, anh không thể xác định nổi bán kính để vẽ vòng tròn tình cảm của mình nữa"

15 "Trên Trái Đất có 6.000.000.000 người. Và anh không hiểu vì sao anh chỉ nhắn tin cho mỗi mình em. Có lẽ vì 5.999.999.999 người còn lại không thể thay thế được em"

16 "Châu Âu ngủ, Châu Á cũng đang ngủ, Châu Mỹ đang tối dần, chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới này đang đọc tin nhắn của anh"

17 "Lúc em chào đời, trời đã mưa. Đó là trời khóc vì tiếc rằng đã để mất một thiên thần tuyệt vời như em"

18 "Mọi người dạy cho anh biết rằng một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây, nhưng không ai dạy anh rằng một giây thiếu em là một giây bất tận, một phút vắng em là một phút vĩnh hằng" 19 "Làm sao em có thể bắt trời không mưa khi trên trời dày đặc mây đen? Làm sao em có thể bắt lá vàng không rụng khi mùa thu đã tới? Làm sao em có thể bắt anh không yêu em khi em có trên đời này?"

20 "Anh chỉ ước một thảo nguyên đầy chó. Một nông trường bát ngát lá mơ xanh. Một dãy Trường Sơn trồng đầy sả ớt. Một dòng sông chứa đầy rượu Jonny. Ðể nơi ấy tháng ngày anh tu luyện. Xa bụi trần và quên lãng bóng hình em ........"

21 "Buồn cười cực em à, anh vừa mơ thấy em rủ anh đi chơi vườn hoa rồi sau đó ... hun anh! Anh hỏi là em thích anh à, thì em gật đầu! Sau đó chúng mình đi chơi tiếp vui lắm! Này, mơ thôi đấy, không có vấn đề gì đâu! He he!"

22 Nếu bất chợt emnhận ra rằng mình đang trong 1 căn fòng tối, nhìn thấy máu và sự ẩm ướt ở khắp mọi nơi. Đừng lo em ạ, emđang ở một nơi rất an toàn - trái tim anh

23 Trên thiên đường có 10 thiên thần: 5 thiên thần đang chơi đùa, 4 thiên thần đang nói chuyện và 1 thiên thần đang đọc tin nhắn này...

24 Thầy Toán dạy anh 1 giờ = 60 phút, 1 phút = 60 giây, nhưng thầy chẳng nói với anh 1 giây không có em lại bằng tới 100 năm. Nhớ em!

25 "Nếu anh ở dưới địa ngục và em ở trên thiên đường. Anh sẽ ngước nhìn và hân hoan cùng em. Nhưng nếu anh ở trên thiên đường và em ở dưới địa ngục, anh sẽ cầu Trời gửi anh xuống bởi anh biết rằng thiên đường sẽ ko phải là thiên đường nếu thiếu em!

26 Anh đã đánh rơi một giọt nước mắt vào biển khơi, và khi một ai đó tìm thấy nó thì đó là lúc anh ngừng yêu em

27 Anh có chữ "I", anh có chữ "L", anh có chữ "O", anh có chữ "V", anh có chữ "E", và hãy cho anh biết làm thế nào để anh có "U"

28 Mỗi ngày, khi Chúa mở cánh cửa thiên đường, Ngài nhìn anh và hỏi: "Điều ước hôm nay của con là gì?!". Anh trả lời: Xin Người hãy bảo vệ người đang đọc tin nhắn này!

29 Một ngày nào đó khi anh chết đi hoặc đi đâu đó thật xa, anh sẽ viết tên em lên tất cả những vì sao, để người người có thể ngước lên nhìn và hiểu rằng em có nghĩa với anh nhường nào.

30 Nếu giọt nước là những nụ hôn, anh sẽ trao em biển cả Nếu lá là những ôm ấp vuốt ve, anh sẽ tặng em cả rừng cây Nếu đêm dài là tình yêu, anh muốn gửi em cả trời sao lấp lánh Nhưng trái tim anh không thể dành tặng em được vì nơi đó đã thuộc về em

31 Anh viết tên em trên cát nhưng sóng biển cuốn trôi đi, anh viết tên em trên bầu trời nhưng gió thổi bay mất, nên anh viết tên em trong trái tim anh nơi mà nó sẽ ở mãi ...

32 Anh mời em một chuyến du lịch đặc biệt: Hướng đi - các vì sao. Người lái - tình yêu. Phương tiện giao thông - trái tim. Hành khách - em và anh. Vé không được trả lại bởi anh đã mua bằng 3.000 cái hôn

33 Anh đã chuyển 2.000 giấc mơ và 1.000 ý nghĩ ngọt ngào vào tài khoản trong trái tim em. Những khi không có thời gian dành cho anh, em hãy lấy chúng từ tài khoản.

34 Tin gửi lúc nửa đêm: "Tự nhiên anh nghĩ em đang lạnh và buồn vì phải ngủ một mình, đang sắp mơ những giấc mơ hãi hùng... Vì thế anh quyết định nhắn tin để đánh thức em...".

35 giáng sinh năm nào chúa cũng xuống trần gian, pé bit để làm rì hem?để tìm thiên thần xinh đẹp nhất của ổng bị lạc xuống đây, nhg mòa a hem cho ổng bít thiên thần của ổng đang đọc tn này đâu, lỡ ổng mang pé về thì seo!?!?

36 "Có đôi khi lý trí anh bảo con tim anh, thoy hok iu hok zận hờn hok nhớ..., nhưng trái tim anh vốn là tên quái gỡ, cứ cồn cào tha thiết gọi tên em.!"

37 "Em ạ! Anh nhờ bưu điện gửi đến em một món quà. Đó là nỗi nhớ anh dành cho em lúc này. Nhưng thật tiếc họ đã từ chối. Họ bảo nó quá lớn không thể gửi được. Um, anh phải làm sao đây?"

38 Loading... 16% 37% 79% 100% DONE U are successfully loaded in my heart

39 "Thuê bao quý khách đang dùng hiện đang bị 1 thuê bao khác để ý. Đề nghị quý khách chú ý."

40 Em đã ngủ chưa , nếu mơ thấy ác mộng thì anh là con quỷ trong ác mộng đó , còn nếu ko ngủ được , hãy gọi cho anh nhé , đừng ngại gì cả, anh tắt máy rồi.

41 Có 1 lần Chúa hiện lên và hỏi anh "Nếu phải chọ giữa 1 người yêu hoàn hảo và $1000000000, con sẽ chọn gì?""anh trả lời anh chọn $1000000000, vì anh đã có em là người yêu hoàn hảo , cần thêm làm gì ?

42 " nếu e thích đi chơi, a sẽ đi cùng e...nếu e vui, a sẽ cười cùng em...nếu e khóc, a sẽ khóc cùng em...còn e ko ngủ đc thì a chịu thôi...vì a ko thể ngủ cùng em ... ^ ^"

43 Em có rảnh rỗi không? Có, sao hả anh? Vậy để anh nhắn tin cho em xoá ... 44 "You can fall from the sky, you can fall from a tree, but the best way to fall is in love with me"

45 " ............................" Chỉ cần thế là cả 2 đều hiểu rồi đúng ko?/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tinh