Tình Tỏa Địa Trung Hải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Uncharted Waters 4 - Tình Tỏa Địa Trung Hải
(Tình khóa Địa Trung Hải)

Tác giả: Mặc Vũ Yên Dạ
Thể loại: phương Tây, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Hayreddin x Bergstrom
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

| Thượng |

Ngàn dặm không mây, mấy con hải âu bay trên trời, biển rộng xanh lam mênh mông vô bờ, gã đang dựa vào cột buồm phía sau, cánh buồm trắng khổng lồ phất phới đón gió, gió biển ẩm ướt thổi vào mặt Hayreddin, mang theo vị mặn. Mái tóc vàng xán lạn tung bay làm nhòe tầm mắt.

"Thủ lĩnh, hôm nay thu hoạch thật không tệ!" Một gã đàn ông ngăm đen, ha ha cười lớn với gã.

Hayreddin có chút ngỡ ngàng, vươn tay, nâng lên trước mặt, bàn tay vạm vỡ trải đủ phong sương mang theo vết chai như chưa từng chịu bất cứ giam cầm gì. Phảng phất có chút không tin được, Hayreddin nhìn gã đàn ông do dự mở miệng:

"Lier?"

"Ơ kìa? Thủ lĩnh, ngài đờ đẫn gì vậy." Lier vỗ mạnh vào vai gã.

"Cậu không phải..." Đã bị giết trong chiến dịch cuối cùng rồi sao. Hayreddin hoảng hốt nhớ tới.

"Tôi không phải cái gì? Thủ lĩnh ngài hôm nay kỳ quái thật đấy, bất quá là đánh cướp tàu buôn của Bergstrom thôi mà, ngài chẳng lẽ bị thu hoạch phong phú này dọa hãi. Ha ha~~~" Lier cười sang sảng, xoay người chạy về buồng nhỏ trên tàu.

"Lier, người anh em!" Khuôn mặt thoạt nhìn hung ác của Hayreddin lộ ra một nụ cười có thể xưng là vui sướng. Gã nâng tay muốn vỗ vai Lier, song song ở khi chạm vào, Lier biến mất... Xung quanh bỗng nhiên chìm vào bóng tối, chỉ có một cái giọng nhu hòa không ngừng kêu gọi:

"Hayreddin..."

"Câm miệng!"

"Hayreddin..."

"Câm miệng!"

"Hayreddin của ta..."

"Câm miệng! Câm miệng! Câm miệng!" Điên cuồng giận hét, dùng sức che tai lại, nhưng vẫn không thể ngăn cản giọng nói ấy truyền vào đầu.

"A!" Quát to một tiếng, mở mắt, ngọn đèn gai mắt khiến gã không thể hoàn hồn, chỉ biết nhìn chằm chằm vào tấm màn giường, cái chăn bằng tơ mềm mại đắp trên người lại chỉ khiến người thấy rét lạnh. Nâng tay muốn lau mồ hôi lạnh trên thái dương, lại bám theo một tiếng "Đang!". Nhìn cái xiềng xích nặng nề trên tay, Hayreddin tự giễu kéo khóe miệng: Đã lâu... Không mơ thấy bọn anh em. Trong mơ, thanh âm của biển phảng phất như còn vọng bên tai, nhưng khuôn mặt của họ đã không thể nhớ nổi.

Mình hình như đã quên mất mùi của biển rồi, từng, mình tự do bay lượn trên biển cỡ nào, giờ, lại bị nhốt trong căn phòng ngủ nhỏ xíu này. Ngoài cửa sổ, ánh nắng chói chang lại chẳng có lấy tí hơi thở biển.

Hai tay chống lấy phần eo bủn rủn ngồi dựa vào đầu giường, cái chăn màu trắng trượt đến bên hông, lộ ra bộ ngực vạm vỡ, làn da màu đồng cổ phủ đầy dấu hôn tím đen rậm rạp.

Ngỡ ngàng nhìn trần nhà, cả người Hayreddin rơi vào trạng thái hoảng hốt, mãi đến khi ── bên ngoài cánh cửa phòng màu trắng truyền tới tiếng bước chân. Trong nháy mắt ấy, bắp thịt toàn thân Hayreddin kéo căng, hai tay siết thành nắm, kéo lấy sợi xích trên tay phát ra âm hưởng "Keng keng", trợn tròn đôi mắt hổ chứa đầy phẫn hận Hayreddin nhìn chằm chằm vào cánh cửa ấy. Cửa ── mở, một người bước vào.

Người vào thân thể cao to, để một mái tóc bạc dài đến eo, khuôn mặt trắng nõn cực kỳ tuấn tú, đôi ngươi màu xanh da trời chói mắt phảng phất như bảo thạch, dưới cánh mũi thẳng, là đôi môi màu phấn nhạt, khóe miệng hơi giơ lên, mang theo nụ cười vô hại với vạn vật.

Anh ta chính là bá chủ hiện nay của Vùng Bảy Biển, đề đốc của thương đội Bergstrom ── Hoodlum? Joakim? Bergstrom.

Tiện tay cởi áo choàng trên người ra ném lên giường, Bergstrom vào phòng tắm bên cạnh. Hayreddin toàn thân cảnh giới nhìn chằm chằm anh, mãi đến khi truyền ra tiếng nước ào ào, gã mới thoáng thở một hơi. Khi ra khỏi phòng tắm, Bergstrom không mặc đồ, thân thể trắng nõn trơn nhẵn ấy lộ ra trước mặt Hayreddin, chán ghét nhìn chằm chằm thân thể hoàn mỹ của người đàn ông này, Hayreddin nghiến răng vang két két, nếu không phải hai tay bị xích, gã sớm đã xông lên vặn gãy cái cổ xinh đẹp ấy rồi.

Lau khô tóc xong Bergstrom ngẩng đầu lên, không ngoài ý muốn đón nhận tầm mắt lấp đầy căm hận của Hayreddin, ánh mắt anh tối sầm, nhưng rất nhanh đã vùi cảm tình ấy dưới sắc mắt màu lam.

"Em nhìn ta nhiệt tình như thế, là vì đêm qua ta không cho em ăn no sao?" Kéo cao khóe miệng, Bergstrom lộ ra vẻ mặt cười như không cười.

Khuôn mặt Hayreddin lập tức lấp đầy sát khí, tàn bạo nhìn chằm chằm Bergstrom, hận không thể bầm thây anh vạn đoạn. Nhưng Bergstrom dường như hoàn toàn miễn dịch với ánh mắt này, anh ưu nhã đến bên giường, kéo cái đòn bẩy trên tường, sau tiếng bánh răng xoay tròn, hai tay vốn dĩ có thể tự do hoạt động trên giường của Hayreddin, vì cặp xích đã bị vặn vào đầu giường ấy, mà chỉ có thể bất lực treo trên đỉnh đầu.

"Thả tao ra!" Yết hầu đêm qua sử dụng quá độ chỉ có thể phát ra cái giọng trầm thấp khàn khàn. Mà nghe được thanh âm này Bergstrom không khỏi nhớ tới mị thái đêm qua dưới thân anh của Hayreddin.

Chậm rãi xoay người, tới chỗ đầu giường, Hayreddin chú ý thấy thân dưới của người đàn ông này đã cứng, ánh mắt gã không khỏi lóe lên sự sợ hãi. Không bỏ sót vẻ mặt này Bergstrom phát ra tiếng cười trầm thấp.

"Ha hả! Em sợ ta à?" Ngón tay trắng nõn vuốt ve khuôn mặt thô lỗ của Hayreddin, chậm rãi lướt tới đôi môi. Hung quang trong mắt Hayreddin lóe lên, mở miệng muốn cắn, Bergstrom lại đúng lúc rút tay về, cười nói:

"Không hổ là Con Hổ Địa Trung Hải, tuy rằng hiện tại bị nhốt, nhưng nếu bất cẩn sẽ vẫn bị nó đả thương. Lần này nếu để em cắn được, ngón tay ta chỉ sợ sẽ bị cắn đứt."

"Không muốn chết thì cút xa tao ra." Khàn giọng, trầm thấp rít gào.

Bergstrom không nói, chỉ là nửa đè lên người Hayreddin, ngón tay quét qua từng dấu hôn trước ngực, chúng, là hôm qua anh để lại trên thân thể cường tráng này, ngón tay không ngừng di chuyển, mãi đến chỗ bị chăn ngăn cách, hơi híp mắt, tính kéo góc chăn lên, lại nghe bên tai truyền tới tiếng quáy của Hayreddin:

"Dừng tay!" Vẻ mặt Hayreddin mang theo bi phẫn, như là muốn ẩn giấu bí mật gì. Nhưng Bergstrom không để ý tới, anh duỗi tay hất cái chăn ấy xuống đất.

Hayreddin xấu hổ muốn chết nhắm mắt lại, mà Bergstrom thì như rất thoả mãn với phong cảnh trước mắt. Đôi chân căng đầy bắp thịt mở rộng, bị xiềng xích kiềm chế; tiểu huyệt màu phấn đêm qua bị chà đạp vẫn chưa khôi phục, không thể khép lại, miệng huyệt rỉ ra rất nhiều dịch thể màu trắng, trong đó cũng không hỗn loạn vết máu. Phân thân mềm mại của giống đực nằm sấp giữa bụi cây, trên bộ màu vàng còn dính rất nhiều dịch trắng khô cạn, đủ để chứng minh, hôm qua có được vui sướng không chỉ một người.

...

Uncharted Waters 4 - Tình Tỏa Địa Trung Hải
(Tình khóa Địa Trung Hải)

| Hạ |

Bergstrom liếm môi, phân thân dưới tầm mắt của Hayreddin lại lớn thêm mấy phần.

"Xin lỗi, hôm qua chưa kịp rửa sạch cho em." Lời xin lỗi không có thành ý gì này, thành công khơi dậy cơn giận của Hayreddin.

"Thằng khốn! Thằng đ* thõa!" Ánh mắt sáng quắc dán chặt Bergstrom, nếu ánh mắt có thể đả thương người, Bergstrom sớm đã bị lóc ra nghìn đao.

Không để ý đến lời nhục mạ của Hayreddin, đối với Bergstrom, nhục mạ hoàn toàn không có lực sát thương gì, đặc biệt là nhục mạ của Hayreddin.

Vươn một ngón tay trực tiếp cắm vào mật huyệt không thể khép lại quấy quấy, thành công khiến Hayreddin ngậm miệng. Mật huyệt không ngừng truyền ra tiếng dịch thể ồ ồ bị quấy, khiến sắc mặt Hayreddin từ đỏ thành trắng, từ trắng thành xanh.

"Hôm qua, em cũng thích lắm phải không," Một bàn tay khác nắm lấy tính khí không có tinh thần của Hayreddin, xoa nắn. "Em xem, em bắn rất nhiều. Thân thể, đã thói quen rồi."

Hayreddin tuyệt vọng nhắm mắt, không sai, một năm dạy dỗ, đủ để khiến thân thể vốn dĩ không hiểu cách sex giữa đàn ông trở nên cực kỳ mẫn cảm, bất kể trong lòng chống cự thế nào, chán ghét thế nào, luôn sẽ rơi vào vực sâu dục vọng dưới sự khiêu khích của Bergstrom.

Rút ra ngón tay, Bergstrom ngồi xuống giữa hai chân Hayreddin:

"Hôm nay không cần trơn nữa." Nắm lấy vòng tay cường tráng của Hayreddin, đẩy phân thân đã sưng tấy từng tấc xâm nhập vào mật huyệt lấp đầy chất dịch hôm qua.

"Ưm..." Mật huyệt đêm qua bị dằn vặt có chút sưng đỏ truyền tới nhói đau, nhưng thân thể biết cách truy tìm khoái cảm này từ lâu đã tự điều chỉnh tốt, nụ hoa tham lam hút chặt lấy cực đại xâm nhập vào, chậm rãi mấp máy lối vào bao bọc phân thân thô to của Bergstrom.

"A..." Bergstrom thỏa mãn thở ra. Tiểu huyệt của em, càng ngày càng thoải mái." Nhúc nhích co giật mấy cái:

"Em xem, em hiện tại chỉ cần bị ta đâm vào là đã có thể cứng ngay." Ác liệt bắn một cái vào dục vọng đã đứng thẳng của Hayreddin, Bergstrom ác ý chế giễu.

Hayreddin nhắm chặt mắt, hai tay nắm chặt dây xích, tận lực xem nhẹ cảm giác trên người.

Bergstrom bất mãn híp mắt, đột nhiên tông mạnh một cái vào điểm mẫn cảm của gã.

"Mở mắt ra, ta muốn em mở mắt ra nhìn rõ, hiện tại kẻ chiếm lấy em là ta, là Bergstrom ta!"

"Ưm..." Rên rỉ không thể ức chế tràn ra khỏi miệng, Hayreddin bỗng nhiên mở to đôi mắt đỏ bừng, khàn giọng rống:

"Vì sao! Đáng chết rốt cuộc là vì sao nhục nhã tao, dằn vặt tao như vậy!"

"Vì sao ư?" Bergstrom giống như nghiêm túc suy nghĩ một hồi, cười nói: "Ha hả, nói cho em biết, ta sẽ thua."

Bỗng nhiên gia tăng lực tông, công kích thẳng vào điểm mẫn cảm của Hayreddin, khiến lời thoá mạ chưa kịp ra khỏi miệng của Hayreddin hóa thành tiếng rên rỉ nghiền nát.

"Ừm a..." Giọng thấp trầm.

"Ô... Đừng..." Giọng khàn khàn.

"A a... Sâu quá..." Giọng gợi cảm.

Mỗi một kiểu giọng đều khiến Bergstrom say mê không ngớt. Nhìn khuôn mặt đỏ ửng đắm chìm trong dục vọng này, chỉ có lúc này Bergstrom mới có thể xác thực cảm giác được, người đàn ông này, bị khống chế trong tay của anh.

Hậu huyệt mẫn cảm bị ma sát nóng lên, điểm mẫn cảm của thân thể bị va chạm đến tê dại, khoái cảm tích lũy một đợt lại một đợt lập tức muốn bạo phát, thân thể cường tráng của Hayreddin không ngừng run rẩy, cuối cùng sau một cú va chạm mạnh, dịch trắng bắn ra từ đỉnh phân thân vẫn chưa bị chạm vào, vẽ nên đường cong tuyệt đẹp, dính lên cơ ngực rắn chắc.

"A..." Một tiếng rống khàn khàn, Hayreddin cao trào xong thất thần, mà Bergstrom cũng lập tức tông mạnh mấy cái rồi bạo phát, kế cúi mình xuống, hôn lấy môi Hayreddin. Cái lưỡi len lõi, không ngừng hút nước bọt ngọt ngào trong miệng gã, chỉ có lúc này, Bergstrom mới có thể an toàn mà hôn Hayreddin.

Mắt thấy ánh mắt Hayreddin dần khôi phục thanh minh, Bergstrom ngồi dậy, cười như không cười nhìn gã:

"Em xem, không cần chạm vào phía trước, em đã có thể tự bắn ra, thân thể em đã không thể thiếu ta."

Mắt thấy ánh mắt Hayreddin lại lấp đầy thù hận, Bergstrom bật cười:

"Chúng ta làm một lần nữa nhé."

Nhìn người đàn ông lại bị mình làm ngất đi này, nụ cười thường thấy trên mặt Bergstrom biến mất, thay vào đó là tịch mịch khôn cùng.

Lúc đầu, anh từ biển Bắc xuất phát, một đường tiến quân vào Vùng Bảy Biển, hầu như mỗi thế lực đều bị diệt sạch, chỉ có Hayreddin, lần đầu tiên gặp được là xa xa nhìn nhau giữa Địa Trung Hải, nụ cười kiêu ngạo, khí thế đường hoàng ấy lập tức hấp dẫn ánh mắt anh, có thể xem như nhất kiến chung tình đi. Cũng vì vậy, tuy rằng Hayreddin đánh cướp tàu buôn của anh, nhưng anh vẫn không động ý nghĩ tiêu diệt gã. Đến tận khi chiếm được Minh Chứng Kẻ Thống Trị của Vùng Bảy Biển, thế lực trên biển của cả thế giới đều thần phục dưới cờ anh, hết lần này tới lần khác Hayreddin lại thà rằng làm hải tặc cũng không nguyện làm thuộc hạ của anh. Anh chân chính phẫn nộ, tự mình chỉ huy mình hạm đội chiến lược khổng lồ, tập kích mấy cứ điểm của gã, phong tỏa các cảng xung quanh, khiến gã không chỗ tiếp tế, cuối cùng, đánh bại gã trong một trận chiến giáp lá cà mặt đối mặt, tù binh gã. Anh khẩn cấp giam gã vào tòa thành của mình, lộ ra tin tức gã đã chết, khiến tất cả những kẻ dính líu tới gã đều biến mất, đoạn tuyệt mọi đường lui. Mỗi ngày, mỗi ngày, chiếm lấy gã, ôm gã, làm gã không thể thiếu mình.

Một năm qua rất nhanh, giờ thế giới trên biển chỉ có hạm đội Bergstrom, hầu như mọi người đều đã quên người đàn ông tóc vàng kiêu ngạo phóng đãng ban đầu.

Mắt thấy thù hận trong mắt Hayreddin càng lúc càng mờ nhạt, thân thể càng ngày càng mẫn cảm, Bergstrom lộ ra một nụ cười chân chính, thói quen thật đáng sợ, không phải sao. Ta có đủ tình yêu, đủ kiên trì, đủ thời gian để làm em nhận ta, nhận tình yêu của ta. Chờ đến ngày em có thể chân chính nhận ta, ta sẽ nói cho em biết, vì sao ta cầm tù em, vì sao ta xâm phạm em.

Mang theo vô hạn nhu tình, hôn Hayreddin đang say ngủ, Bergstrom lặng lẽ nói:

Vì ── ta yêu em, Hayreddin của ta, Con Hổ Địa Trung Hải của ta.

END

o:p>@ǔqD

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro