1. Tiếng yêu: Chàng trai bất tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

gửi anh, chàng trai bất tử trong lòng em,

em mong những cơn gió mát lạnh của mùa hè sẽ mang phong thư này đến với anh,

anh biết không,

em thích cái vẻ đẹp tươi mới của vùng quê phía Bắc. bầu trời cao vút, trong xanh không một gợn mây. không khí trong lành, cuộc sống thì ấm êm thư thả. trong nhà vẫn còn phát ra tiếng nhạc cổ từ băng cát sét cũ. trên bậu cửa sổ vẫn còn bám chút bụi. cả căn nhà được làm từ gỗ hương, thoảng thơm lạ kì. những luống hoa dại xinh đẹp rực rỡ sắc màu mọc đầy vườn đôi chân trần của em nhẹ nhàng bước đi trên cánh đồng cỏ tươi mát. nhẹ nhàng đặt lưng xuống cái ghế đã cũ, nhìn về phía bầu trời xa ấy, em dần dần chìm vào kí ức, em nhớ lại cái khoảng thời gian anh còn ở đây, ở bên cạnh em, ngày nào cũng cho em tựa vai và dùng cái chất giọng trầm ấm của anh kể cho em nghe những điều thú vị về miền Tây Bắc nước Nga, nơi có những đêm tháng sáu sáng hồng rực rỡ, hay những hầm rượu vang cay nồng được chưng cất trong nhiều năm. chiếc áo khoác lông cừu của anh, em vẫn giữ bên mình, tại trên cái áo đó vẫn còn vương mùi hương quen thuộc. cái mùi nho lạnh ấy, nó vẫn luôn làm dịu mát tâm hồn em anh ạ. em vẫn nhớ những lần chúng ta đứng bên bàn bếp, cùng nhau học cách làm bánh Pavlova béo ngậy, anh đọc sách hướng dẫn, em luống cuống làm theo lời anh, nhớ lại những lần đó, em không khỏi rơi nước mắt. lại còn gì nữa nhỉ, anh có một cuốn sổ bọc da màu nâu, cái mà anh đã lén lấy mấy cái sticker em mua về để trang trí ấy, trong đó toàn là những nơi trên thế giới mà chúng ta đã đặt chân đến, anh và em đi cùng nhau bằng tiền cả hai cùng cố gắng làm ra. nào là chiêm ngưỡng cực quang phương Bắc đầy huyền ảo xuất hiện chớp nhoáng, và cánh đồng muối Salar de Uyuni trải dài vô tận như chạm đến cả bầu trời mây hồng. mỗi lúc nhớ anh, em vẫn còn giữ cái thẻ nhớ chứa mấy cái đoạn video anh quay em mỗi lần đi du lịch ấy. từng lời nói của anh, hay anh gọi em quay đầu lại và cười lên để anh chụp ảnh. rồi anh và em chỉ ngồi đó thôi, trên cái lan can sắt màu trắng ấy, giữa buổi trưa hè vàng rực óng ánh. anh cứ như quyển bách khoa toàn thư ấy. trước những câu hỏi ngô nghê của em mỗi khi gặp điều mới, anh chỉ khẽ cười rồi chỉ cho em. những video đó em thấy không cần kĩ xảo CGI như trong phim của MCU, cũng chẳng cần đầu tư tiền tấn như phim Hollywood, và càng không phải kéo dài suốt tám ngàn tập phim như cô dâu tám tuổi, nhưng nó vẫn là số một trong lòng em nhưng nó lắng đọng tình yêu của tụi mình, rất trong sáng và ngây ngô.

em thật sự, thật sự rất rất nhớ anh.

em muốn anh về. nhưng có vẻ không được rồi nhỉ ?

người yêu anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro