Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô gái k nói gì, cuối mặt biến mất,N.A bước vào phòng tắm, ngẫm lại cũng hơi quá lời, nhưng cô thôi k nghĩ nhiều, tranh thủ tắm rồi đi làm,chiều về, vẫn chỉ còn mình cô ở căn phòng,k có hồn ma cô gái kia nữa, N.A nghĩ thầm [ giận bỏ đi thiệt hả, thiệt tình..trẻ con ghê]

......tuần lễ sau......

Vẫn k thấy cô gái đó, N.A thấy nhớ [đi đâu vậy trời, sao cô chưa về, đồ ma ngốc'] . Đêm hôm đó,N.A lại mơ 1 giấc mơ

Trong mơ N.A thấy mình lại lạc vào 1 khoảng không vô tận,tối tăm như lần trước, phía xa xa lại có ánh sáng le lói, N.A nhận ra mình đã từng ở giấc mơ này rồi, cô bước gần về nơi có anh sáng, thấy 1 cô gái thoáng nhìn rất giống hồn ma ở nhà N.A ,N.A cất tiếng hỏi:

-"này, đi đâu mấy hôm nay vậy,cô giận tui thiệt hả"

Cô gái kia k trả lời,..im lặng vài phút sau, 1 giọng nọi vang vọng trong khắp k gian:

-"cứu em, cứu em với" - giọng nói quen thuộc, nhưng yếu ớt

-"cô sao vậy?có chuyện gì " - k hiểu chuyện gì đang xảy ra, lo lắng N.A trl

-"Thi, cứu e với, giúp e ra khỏi đây..."- vẫn giọng nói đó

Nhưng N.A chưng hững sao lại kêu tên ai đó, N.A hỏi

-"này, Thi là ai, tui là Na Anh mà, ám tui hoài mà k biết tên tui sao?"

-"Thi, ngày mai, e sẽ dẫn đường,nhớ mang theo giấy màu đỏ,.. e đã dùng sức lực cuối cùng của mình để vào giấc mơ Thi, cứu e với, e k muốn mình bị biến mất,cứu e..."

Chưa kịp hỏi ra lẽ, thì lại cái luồng sáng lạ đó tách N.A và cô gái kia ra.N.A chỉ kịp kêu:

-"này này, cô đâu rồi"

Tỉnh lại, N.A mơ hồ nghĩ về giấc mơ đó, N.A cố nhớ mọi chuyện, nhưng dường như nó chỉ là phần chút kí ức còn sót lại, N.A k hiểu cái gì đang xảy ra với mình, đang tự vấn bản thân, N.A chợt giật mình, thấy gần tới giờ làm, ba chân bốn cẳng, chạy quýnh quáng thay đồ rồi lật đật mua gì đó cầm theo ăn, leo lên xe bus, tìm dc 1 chỗ trên xe, N.A thở phù, chắc mình k bị trễ giờ làm...Đang ngồi, bỗng N.A nghe tiếng nói lạ vang trong đầu cô :

-" dừng xe đi"

N.A ngoài đầu nhìn xung quanh, ai nấy cũng đang làm việc riêng của họ, k ai chú ý hay có ý muốn nói chuyện với N.A,nghĩ rằng nghe lầm N.A thôi nghĩ ngợi

-"Dừng mau"

Giọng nói ấy vang lên, giục N.A, bất giác cô buộc miệng kêu dùng xe.Xuống xe, N.A dòm xung quanh, thì thấy vẫn chưa tới chỗ làm,chỗ này cách chỗ cô làm 1 đoạn còn xa lắm,nhìn đồng hồ thì thấy gần tới giờ làm,N.A quýnh lên định chạy tìm xe ôm tới chỗ làm thì cô dừng chân trước 1 cậu trai đang thả máy bay giấy màu đó, chợt nhớ tới giấc mơ hôm qua, N.A tìm mua 1 mẫu giấy màu đỏ,cầm mẫu giấy trên tay, vẫn k biết mình nên làm gì tiếp, N.A lại nghe giọng nói:

-" rẻ vào con hẻm đó, tới cái miếu"

N.A theo lời chỉ dẩn, vào con hẻm và đi cuới đường thì đụng 1 cái miếu,N.A thấy lạ, vì ban ngày mà N.A vẫn có cảm giác lạnh lạnh, ròn rợn, đi vòng bên ngoài thì cửa đã khóa,nhìn vào khuôn viên ngôi miếu N.A chú ý đến những bức tượng phật, bồ tát, thánh thần,đa số điêu bị đổ nát, hoặc như những bức tượng bị người ta vứt bỏ đem về thờ cúng nơi này,thoảng vẫn còn nghe mùi hương của nhang, N.A cất tiếng hỏi:

-"có ai đây không?"

Không có tiếng trl, thì tiếng nói kia lại vọng lên:

-"vào miếu đi"

N.A ngẫm nghĩ 1 lúc, rồi nhìn quanh, tuy ban ngày, nhưng khu này k hiểu sao lại vắng người qua lại, N.A nhìn thấy k có ai, cô leo cổng vào ngôi miếu,N.A bước trong sân,nhìn xung quanh, chợt mắt cô dừng lại nơi cất nhữung cái hủ giống như hủ đựng cốt thường để trong chùa, N.A thấy rợn người hơn,cô thấy lạnh lạnh,bước gần nhìn 1 lượt những cái hủ đo, chợt thấy 1 cái hủ khá cũ, phát ra ánh sáng le lói, rồi 1 tiếng nói phát lên, nhưng k phải giọng nói trước:

-"lấy giấy màu đỏ, quấn cái hủ, rồi đập bể, nhanh lên"

Giọng nói có phần hung hãn,thúc giục N.A, N.A đưa tay định cầm cái hủ đó thì

...............................................................................................

Phía sau 1 tiếng nói vọng tới:

-"Này, bỏ cái hủ đó xuống,cô là ai?sao lại vào được đây?"

giật mình N.A quay lại, thì thấy 1 người đàn ông trung niên, mặc bồ đồ dị hợm mà ai cũng hiếu đó là 1 thầy pháp chính hiệu,N.A trả lời:

-" ơ,..cháu xin lỗi, cháu đang tìm bạn cháu" - tay đặt cái hủ lại chỗ cũ

-"nơi này k có ai cả, ra khỏi đây mau" - ng đàn ông gắt

-"nhưng..chính bạn cháu chỉ tới nơi này"

Im lặng nhìn N.A, người đàn ông nhìn N.A chằm chằm rồi dùng tay tính tính cái gì đó,N.A trố mắt nhìn hành động quái lạ của ông ta,chợt ông ta khẩn trương nói với N.A:

-"này cô bé, cháu đang bị 1 con ma theo đúng k?"

-"da."- N.A trl tỉnh bơ

-"cháu k sợ sao?" - ông ta ngạc nhiên hỏi

-"con ma đó chỉ cháu tới đây mà"

-"Cháu điên à, rời xa con ma đó ngay"

-"tại sao vậy a?"

-"Ma và người k thể sống gần nhau được cháu à"

-"....nhưng đó là bạn cháu " -N.A trl dứt khoát

N.A nhanh cầm lại cái hủ kia lên,nhanh tay trùm cái miếng giấy đỏ,giơ tay cao mà đập mạnh cái hũ xuống đất.

"Xoảng"- "Khôngggg........." - ng đàn ông thét lên

Như âm khí toát ra từ cái hũ đó,N.A nhìn thấy vầng kí màu đen vụt bay ra,chỉ thấy ớn lạnh sống lưng khi nghe tiếng cười vang vọng trong không trung:

-"ha ha ha......"

N.A vẫn ngơ ngác k hiểu chuyện gì xảy đang xảy ra,nhìn mặt ng đàn ông kia tái sắc lại,N.A cảm nhận mình đã làm 1 điều gì đó k nên.

-"này, cô có biết việc làm ngu xuẩn của cô sẽ gây tai họa k?"

-"..da....." - N.A sợ sệt

-"dại dột thật, cô vừa thả con ma hung tợn nhất mà ta mất bao công sức bắt được nó, nó gần sắp tới ngày hồn phách phải tan biến, thì cô lại giúp nó thoát" - ng đàn ông giải thích

-"..ơ.cháu xl, cháu k biết,..hic.hic...cháu tưởng đó là bạn cháu"

-"Bạn cô là ai?"

-"dạ, 1 cô gái trẻ, mặc bộ váy hồng,khuôn mặt nhìn khá xinh"

-"có phải con ma lang thang?"

-"ớ, chắc vậy a."

-"ừm..cách đây vài hôm, ta có tóm được nó,thấy nó đang ngồi khóc"

N.A im lặng, ng đàn ông lại hỏi tiếp:

-"Sao cháu biết cách dùng giấy đỏ mà thả con ma đó"

-"cháu nói rồi, bạn cháu chỉ mà"

-"hửm?cháu có thể nghe tiếng ma?"

-"dạ, cháu còn nhìn thấy"

-"nhìn thấy được ma luôn sao?....ừm...ừm..."

-"ông ơi,cháu xl vì hành động vừa rồi,giờ cháu có thể giúp gì cho ông dc k?"

-"ừm, có thể, để ta xem cháu có năng lực gì k đã, việc này rất nguy hiểm"

-"vậy,..ông thả bạn cháu dc k?"

-"cháu đang bắt chẹt ta à?"

-"dạ, ko đâu"

-"thôi dc rồi, ta sẽ thả cô bạn lắm lời của cháu, cháu sẽ phải giúp ta tóm con ma kia lại nhé"

-"da, hả? ma lắm lời?"

-"ừm, lúc bắt nó bỏ vào hủ thì nó luôn miệng,léo nhéo bên tai, ta phải dùng phép,cho nó im miệng,nhức đầu thật"

Cố nhịn cười vì tưởng tượng cảnh cô gái đó léo nhéo bên tai ng đàn ông như thế nào.

-"à, ta vẫn khuyên cháu nên tránh xa con ma ấy"

-"da,.nhưng.."

-"ma và người thuộc 2 cõi khác nhau, gần bên chúng, cháu sẽ bị nguy hại đến bản thân"

-"nhưng cháu thấy ma vẫn sống cùng với người đấy a,"

-"đúng,nhưng k nên gần quá"

-"ủa?vậy là k có địa ngục hả ông?"

-"à,n~ con ma cháu thấy ở dương giang, có thể lúc chết, họ chưa làm xong điều gì,nên vương vấn,khi ào xong, họ sẽ đi"

-"da. cháu hiểu rồi"

-"à, vậy còn ma mất trí thì sao ông"

-"hả?ma mất trí,ừm..để ta xem nào"

-"có thể, trước lúc chết, ng này bị chấn động gì đó mất trí, hoặc có thể vẫn còn sống nhưng vào tình trạng hoảng loạn vô thức mãi, nên hồn k thể trở về xac"

-"vậy bạn cháu...."-N.A chưa hỏi hết câu, ông ta trl:

-"ta biết chắc, bạn cháu đã chết, cháu hãy cố giúp bạn cháu mau siêu thoát thì tốt hơn,vậy nhé"

-"da, cháu biết rồi "

Ng đàn ông bước vào trong, lấy 1 cái hủ ra, đưa cho N.A nói:

-"cầm lấy đi,khi nào ta cần, ta sẽ gọi cháu"

N.A nhận cái hủ từ tay ng đàn ông, rồi dùng cách khi nãy,đập bể cái hủ ra, vẫn là cái k khí lạnh toát người, nhưng ánh sáng phát ra lại là màu trắng,ngó nghiêng nhìn xung quanh

-"này, sao lâu vậy?"- cô gái bộp vào vai N.A

Giật mình,N.A quay lại thì cô gái nhe răng cười,vẫn nụ cười ấy,N.A thấy lòng mình vui vui,cô quay sang ng đàn ông vẫy tay chào.

-"này, cháu tên gì?"

-"dạ, Na Anh ạ"

rồi N.A rời khỏi ngôi miếu cùng cô gái kia,ng đàn ông nhìn sau dáng N.A miệng lẩm bẩm

-"Na Anh,...có lẽ đây là duyên kiếp..."

Con nắng trưa hè, là cái nắng gắt kinh khủng,N.A quên mất sự hiệ diện n~ ng khác đi trên con đường đang nhìn cô bằng ánh mắt ái ngại khi N.A nói chuyện vs cô gái kia, tất nhiên chỉ mình N.A nghe và thấy được, 2 cô gái trẻ cười cười nói nói, ung dung bước về vô tư k hề biết rằng số mệnh của mình đang lần nữa xoay vòng theo quy luật của vận mệnh, k hề cảm nhận được phía trước còn n~ điều gì đang ập tới,ngta thường nói, n~ cơn dông tố thường xuất hiện sau n~ gì bình yên nhất..

.......Về tới phòng........

N.A nằm dài ra giường, cằn nhằn:

-"này, vì cô mà tui mất 1 buổi làm việc đó"

-"nhưng cô cũng làm tui bị bắt bỏ vài cái bình quỷ quái đó mà"- c6 gái chống chế

-"này, sao tại tui, cô đi lon ton đâu ai biết dc"

-"cô đuổi tui mà"- miếu mặt

nhìn cô gái lúc này, N.A thấy thương quá, cô vẫn nhớ tới lời ng đàn ông kia bảo đã thấy cô khóc, N.A xót xa trong lòng, cô k nói gì nữa, chỉ nhìn cô gái rồi cười nhẹ,tưởng đâu có 1 khoảng yên lặng,N.A lại bắt đầu nghe cô ta léo nhéo:

-"này, hôm nay dẫn tui đi chơi nhé,à mà tên cô đẹp thật"

-"cô học chiêu vừa nịnh vừa dụ ở đâu vậy?"

-"trời,tui nói thiệt mà"

-"à,tui k biết tên cô, cô cũng k nhớ,tui gọi cô bằng gì đây?"

-"để xem nào?......gọi tui là li joo đi"

-"gì? li joo?"

-"ờ diễn viên HQ ó"

-"thôi, k thích, tiểu yêu đi"

-"trời, sến rện, tui k chịu"

-"k nói nhiều, k chịu cũng phải chịu"

-"này, ngang tàn quá"

-"cự nự gì ?"

-"ối, ko ko mà , hic"

-"phải thế chứ, ngoan vậy đi, hà hà"

-"này, cho tui ăn hạt dẻ"

-"hữm? ma cũng biết ăn hạt dẻ à"

-"ừm bữa thấy"

-"thấy gì?"

-"thấy cô cho Minh ăn"

-"ặc, này này, sao cô dám xâm phạm phòng riêng bất hợp pháp?tui kiên cô nhé"

-"ngộ chưa,làm trước mắt tui, sao kêu tui k thấy cho dc"

-"trời, cô nhìn thấy hết hả"

-"ở, hết"

-"trời ạ"

-"thôi, k nói nữa, nha nha, chiều mua tui nha"

-"tại sao?"

-"ờ thì,..mừng tui trở về nhà"

-"gì,vậy cô đi nữa đi"

-"ớ...đuổi nữa hả"

-"ừm"- quay mặt sang hướng # N.A cười

Ngó thấy tiểu yêu đi thật, cô hoảng hốt,phản xạ tự nhiên N.A kéo tay tiểu yêu lại.

-"này, tui nói đùa thôi, đừng giận"

-"hả?"-cả 2 cùng kêu lên

Thật ngạc nhiên, k hiểu tại sao, lúc này N.A lại chạm tay được vào tiểu yêu, N.A cảm giác dc cái lạnh từ tay tiểu yêu, ngược lại, tiểu yêu thấy âm ấm ở tay N.A, N.A ngỡ ngàng, dùng ngón tay chạm nhẹ vào ng tiểu yêu, bất giác, k hiểu tại sao,N.A lại nhận thấy tim mình đập nhanh, giục từng hồi,N.A khẽ đưa tay chạm bờ môi tiểu yêu,tiểu yêu im lặng chỉ nhìn N.A, tiểu yêu cũng như N.A bây giờ, trống ngực đập dồn dập,cảm thấy bối rối vô cùng,...N.A lướt tay mình trên môi N.A, N.A bước gần ,..gần hơn nữa tới múc cả 2 khoảng cách chỉ cách 1 khoảng nhỏ,N.A cao hơn tiểu yêu nửa cái đầu,N.A k cao nhưng tiểu yêu vóc dáng thấp bé,..N.A nghiêng đầu mình,tay nâng cằm tiểu yêu, thật chậm,..hơi thở...N.A cảm nhận dc hơi thở của tiểu yêu,..tiểu yêu cũng vậy...cảm thấy hơi nóng toát ra từ người mình, nhưng có lẽ, trong tâm trí N.A lúc này, cô đang khao khát được chạm vào bồ môi mềm nhưn đang tuông chảy chất men tình,N.A thấy cảm giác này quen lắm,...k phải cái cảm giác cô có ở M,..k phải..cái cảm giác này đã lâu rồi, lâu lắm rồi, N.A cũng k nhớ nữa,N.A thấy mơ màng lắm,1 tay N.A chống tường, tay kia cứ nâng cằm tiểu yêu, tiểu yêu ngại ngùng lùi dần bước,ép sát gần tường,..tiểu yêu -N.A đều nhắm mắt,chợt....................

....Cứ nghĩ giữa hai người sẽ có một nụ hôn nhẹ nhàng hay say đắm nhưng ai đánh vần được chữ ngờ, một tình huống dở khóc dở cười bất ngờ, vì mất tấp trung,tiểu yêu lại bị dồn sát vào tường bất ngờ ngã té về phía sau xuyên qua bức tường

-"Á..."

-"hả"

N.A mở mắt nhìn, lúc này mặt cô và bức tường cách chừng vài cm, mắt mở trừng trừng nhìn bức tường,N.A ngượng ngùng bước về phía giường mình,tiểu yêu cũng bỏ đi đâu, nằm trên giường N.A phải bật cười vì tình huống không ngờ tới ban nãy,chỉ còn chút nữa thôi, thiếu một chút nữa thôi là N.A có thể cảm nhận được cả bờ môi tiểu yêu,đang nghĩ về tiểu yêu thì N.A lấy tay đánh vào đầu mình như cảnh tỉnh [ mình nghĩ bậy bạ gì thế này ].Về phần tiểu yêu,tiểu yêu chui vào một xó tường trong nhà ngồi, tiểu yêu cũng nghĩ hoài về nụ hôn hụt ban nãy,cô cũng thấy cảm giác đó thân quen lắm,một cảm giác quen thuộc mà như ngỡ đã lãng quên từ lâu.

[6h chiều]...N.A bỏ cuốn sách xuống,nhìn quanh phòng vắng lặng,cô tìm tiểu yêu:

-"này, cô đâu rồi,tiểu yêu, đi ăn với tui không?"

Im re , N.A đi một mình xuống nhà, nhìn N.A đi tù xa, chị bán hạt dẻ mĩm cười,giơ ba ngón tay ra hiệu,N.A khẽ gật.Mua riết quen,hôm nào N.A cũng mua hạt dẻ và mội lần mua là 300gr, N.A không kì kèo giá cả, nhưng chị bán hàng lại tự bán rả cho N.A như một cái giá dành cho khách quen, chị bán hạt dẻ là một cô gái trên 20 tuổi, nét nhọc nhằn trên khuôn mặt làn da ngâm đen là tất cả những gì N.A nhìn thấy ở chị, nhưng chị lúc nào cũng vui vẻ, có hôm N.A ở lại ngồi bán cùng chị, hai chị em ngồi kể chuyện cho nhau nghe, N.A cũng quý chị, chị cũng vậy.

-"Hôm nay em ra trễ nhỉ"

-"dạ, hổm rài em làm hơi mệt, nên muốn lăn ra ngủ, chị vẫn bán ổn chứ ạ"

-"ừm, chị ổn, em cố làm nha"

-"da"

N.A nhận bịch hạt dẻ nóng hổi từ tay chị,cô bước nhanh về phòng, mùi hạt dẻ thơm nứt,N.A đang định bốc hạt dẻ thì

-"cho ăn nữa"- giọng tiểu yêu từ phía sau

-"á..á"-N.A la

-"gì za"

-"yah yah, cô định hù tui chết hay sao vậy, đừng có lú đầu ra tường bất ngờ như thế chứ"

-"coi vậy mà nhát, hô hô"

-"Cố ý hả"

-"ớ không.Thôi tui đói, ăn i"

-"biết bốc không đấy"

-"biết" - tiểu yêu trả lời ngon ơ, tay bốc nhanh hạt dẻ

-"ừm, cô từng ăn rồi à"

-"không, đây là lần đầu"

-"hữm, vậy sao cô biết?"

-"thấy"

-"hả? ở đâu"

-"đây"

-"gì? Ai?"

-"thì hôm cô mua hạt dẻ cho chị M đó"

-"ặc"

Tay tiểu yêu vẫn nhanh nhẹn bốc hạt dẻ tiếp.vừa ăn tiểu yêu tranh thủ hỏi

-"này, cho tui hỏi cái này được không?"

-''ừ"

-"cô có phải là người đồng tính"

Suy nghĩ vài phút,N.A nghiêm túc trả lời:

-"tôi cũng không biết, đó giờ tôi không hề nghĩ mình đồng tính"

-"Vậy cô có thích chị M?"-Vẫn nhanh miệng nhanh tay,tiểu yêu hỏi

-"Tôi không rõ nữa, chỉ là tôi có cảm giác gì đó khi bên chị ấy, nhưng tình cảm đó vẫn không rõ ràng lắm, nó làm tôi sợ"

-"Cô cũng còn tí nữa là hôn chị ấy đúng không"

-"này, lần sau đừng có nhìn trộm người khác vậy nhé"-N.A đỏ ửng mặt, cố giằn giọng lại

-"Cảm giác lúc cô sắp hôn chị M và ban nãy có khác gì không?"

-".......chút chút...."

-"chút là sao? Nói rõ xem"

-"...ơ...thôi chuyện của tui, vô duyên"

-"Cô có thích tui không?"

-"không"-trả lời nhanh gọn, tay N.A bốc hạt dẻ ăn tiếp

-"sao vậy? Trả lời nhanh vậy, chưa suy nghĩ mà"

-"thì không thích nói không thích, có gì suy nghĩ"

Tiểu yêu im lặng,N.A nhìn tiểu yêu, nhưng không phải tò mò vì sự im lặng đó mà là nhìn về phía bịch hạt dẻ,lại nhìn lên tiểu yêu, tiểu yêu cũng ngó N.A lại

-"hữm, nhìn gì, tui có mặc đồ mà"

-"này"- mặt N.A hình sự

-"hả"

-"yah yah, cô dụ tui nói chuyện, cô ăn hết bịch hạt dẻ của tui, trả lại đây, hạt dẻ của tui mà, hu hu hu"

-"ối, lâu lâu tui mới được ăn mà, tui không cố ý, xin lỗi mà"

-"không nói nhiều, trả đây"- N.A vừa la vừa dí tiểu yêu chạy quanh phòng tiểu yêu lui tọt vào tường.N.A bên ngoài chống hông :

-"này, con ma khó ưa kia, có giỏi ra đây,sao cô lại ăn hết hạt dẻ hả"

-"nhìn kĩ lại đi, ma đâu ăn được gì, chỉ ăn cái hồn mà"

-"Ac, ý cô nói tui ăn cái xác thừa cô bỏ lại hả"

-"không mà, không mà, tui đau cố ý, hic hic"

Vẻ mặt nũng nịu của tiểu yêu làm N.A xiu lòng, cô ngồi xuống giường

-"tha cho cô lần này"

Tiểu yêu hí hửng bước ra khỏi tường,rề rề bên N.A cười.N.A ngồi đọc sách, mà tiểu yêu cứ léo nhéo kế bên tai, làm N.A phát bực phải la mấy lần, nhưng y như rằng im được vài phút tiểu yêu lại ríu rít, dù thấy phiền nhưng N.A vẫn cảm thấy vui vui,chốc sau tiểu yêu khiều:

-"này, hỏi chuyện này được hông?"

-"ừm, cái gì?"

-"cô thích ăn gì?"

-"hạt dẻ, bánh AFC, vài thứ lặt vặt"

-"lại hạt dẻ hả? sao cô thích nó vậy"

-"ngon mà"

-"nhưng chắc hẳn cũng có kỉ niệm hả"

-"ừm......"

Nhìn mặt N.A thoáng buồn, tiểu yêu hỏi:

-"sao vậy, có tâm sự à, nói tui nghe"

Hôm đó N.A ngồi kể cho tiểu yêu nghe về hoàn cảnh của mình, về cái sự tự ái trẻ con rời bỏ nhà vì không đậu đại học, mà cô cho đó là sự tự lập, kể về mẹ, về gia đình cô,có những mẫu chuyện tếu lâm về gia đình như chuyện mẹ trồng hoa chống trộm, rồi vì sự đãng trí mà mẹ nấu khét nồi cháo,..v..v..đó là những tình huống dở khóc dở cười mà gia đình nào cũng hẳn ít lần gặp phải,....Đó cũng là lần đầu tiên N.A kể cho ai đó nghe về chuyện của mình

.....sáng hôm sau...

N.A tới chỗ làm với một tâm trạng lo lắng, đúng như linh tính,vừa nhìn thấy N.A, anh quản lý đã nhắc N.A vào phòng làm việc rồi hỏi lí do nghỉ việc không báo trước hôm qua, N.A đã phải cố viện những lí do, rồi tạo vẻ mặt buồn rười rượi đáng thương,..v..v..cuối cùng sau những phút lên lớp, anh quản lí dễ thương nhưng khó tính đã chấp nhận trừ lương N.A,N.A vui mừng hăng hái vào làm việc, ngày hôm nay, quán rất đông khách, vì có một nhóm khách họ làm tiệc sinh nhật, nhìn N.A chạy tới chạy lui, luôn tay luôn miệng cười cố làm hài lòng khách, khiến các anh chị cùng làm trong cửa hàng ai cũng thấy thương và tức cười vì những lúc chạy lịch bịch của N.A.Ngoài ra, N.A cũng kịp nhận thấy một ánh mắt đang nhìn mình, N.A nhìn trong nhóm khách đang cười nói vui vẻ vì tiệc sinh nhật, thì có một anh trai, khuôn mặt khá điển trai, nhưng N.A nhìn quen lắm, cô cố lôi đống kí ức trong đầu mình để nhớ ra anh ta, nhưng không thể,lâu lâu ánh mắt chợt bắt gặp nhau N.A chỉ cười đáp lễ, N.A không chú tâm lắm, vì bây giờ tình cảm cô đang dành cho hai người con gái, nó làm cô khó chịu rất nhiều, nhưng cũng chính lúc ấy, đôi lần cô nghĩ, nếu cô yêu một người con trai thì hay biết mấy, nhưng chẳng mấy chốc lại rợn người khi nghĩ đến vấn đề đó....

..Về nhà sau một ngày làm việc mệt lã người, N.A hoàn toàn xóa bỏ hình ảnh người con trai kia ra khỏi đầu mình, bước lên phòng N.A nhìn xung quanh, không thấy tiểu yêu đâu cả, nhìn trên bàn thì sách vở bừa bãi,ly nước uống cũng bỏ dở,tập học nơi vá sách mini cũng bị xáo trộn,N.A đoán biết thủ phạm,N.A gọi:

-"tiểu yêu, cô đâu rồi,ra đây mau"

Im ắng.....N.A đi vòng quanh phòng, áp tai vào tường, nghe phía trong bức tường nơi cô ngủ, có tiếng ai đó đang ngủ,N.A đấm mạnh vào tường."rầm rầm"

-"á...á...trời sập"

-"chết rồi cũng sợ à" -mặt N.A hình sự nhìn

-"ớ, í, hì, cô về rồi hả, ở nhà tui ngủ buồn chết được,"

-"sao mà đổi giọng nhanh vậy í à ơi hì cái gì"

-"hình như cô gặp việc gì khó chịu hả? à mà tay cô sao đỏ vậy?"

-"trời sập đó"

-"hửm, ra là cô, cô học võ à?"

-"có chút"

-"ghê ta"

-"ghê gì, ngày 3 lần tui nghỉ hết 2"

-"tui thích con gái học võ"

-"hửm? Tại sao?"

-"vì sẽ bảo vệ tui"

-"ai bịnh mới bảo vệ cô"

-"quá đáng vừa thui"

-"ủa vậy là có à"

-"ừm lúc trước có"

-"trời ai vậy?"

-"k nhớ"

-"trời, vô tâm"

-"tui mất trí mà"

Gật gù thông cảm, chợt N.A sực nhớ ra điều gì đó, liếc tiểu yêu rồi chỉ tay về mớ hỗn độn trên bàn trên giá sách.

-"này, cô không việc gì làm nên bày mọi thứ của người khác à"

-"ơ,,tui xin lỗi"

-"xin lỗi là xong à, DỌN MAU"

-"Rõ"

Tiểu yêu nhanh tay dọn dọn cất cất,..N.A phía sau nhìn được dịp chọc tiểu yêu, đứng nhìn giả vờ kiểm tra,vưa cố tỏ vẻ nghiêm mặt, lại cố nhịn cười phía sau lưng, khiến tiểu yêu nhăn mặt,xong việc, mọi thứ có vẻ tạm ổn,N.A ậm ừ chấp nhận sự thu dọn của tiểu yêu, rồi cô đi giặt đồ, tiểu yêu cũng theo sau,N.A hỏi:

-"cô theo tui chi"

-"ngồi coi"

-"không giúp à"

-"không biết làm"

-"ờ, cũng đoán vậy"

-"sao biết, nhìn bộ dạng cô"

Rồi N.A nhái giọng như người hầu của tiểu yêu:

-"ối, cô chủ ơi, cô đứng lên kẻo lấm dơ bộ vấy, để bọn chúng tui làm được rồi"

Ngỡ tiểu yêu sẽ cười, nhưng N.A ngừng lại nhìn tiểu yêu khi thấy cô đang thẩn người.Tiểu yêu cảm nhận có những hình ảnh gì đó tràn về trong cô, trng kí ức, cô thấy một ai đó gọi cô là cô chủ, rồi cô sống trong một ngôi nhà rất lớn và sang trọng, có nhiều người trong đó, rồi cô bước ra khỏi nhà, lên một chiếc xe hơi đen láng cóng đợi sẵn trước cửa, rồi đi đâu đó, chỉ bấy nhiêu hình ảnh thôi làm tiểu yêu ngờ ngợ,N.A có vẻ hơi lo hỏi:

-"này, cô không khỏe à"

-"không,..chỉ là,..hình như tui nhớ được điều gì đó.."

N.A [thầm nghĩ vậy là cô ta có khả năng hôi phục lại trí nhớ, tôi sẽ tìm mọi cách giúp cô, tiểu yêu]

-"này, nói tui nghe cô đã nhớ được gì"

-"nhưng cũng không rõ lắm, chỉ là tui cảm thấy hồi đó tui sống trong một gia đình giàu có thật, có cả người làm nữa, chỉ vậy thôi"

-"ờ, nè, cô có muốn nhớ lại không?"

-"có chứ, nhưng làm sao đây"

-"có lẽ phải bắt gặp những gì quen thuộc, từ từ cô sẽ nhớ"

-"nhưng điều quen thuộc đó ở đâu đây" - tiểu yêu thở dài

-"thôi, đừng nghĩ nhiều, tui sẽ giúp cô"

Tiểu yêu nhìn N.A mĩm cười, từ lúc giặt đồ tới lúc phơi đồ, tiểu yêu đều theo sau N.A,cô không hề rời N.A lúc nào cả,phơi xong đồ, N.A lại lên giường nằm ngủ một giấc,mà quên mất con ma tinh nghịch kia,...

.....[5h chiều]

N.A tỉnh giấc khi nghe tiếng chuông của buổi lễ chiều từ phía nhà thờ gần đó vọng lại, N.A vẫn chưa muốn thức, nằm lăn qua nghiêng mình một bên,nhắm mắt nhưng N.A vẫn cảm giác có ai đó đang dõi nhìn mình,chợt cô mở mắt nhìn, bắt gặp ánh mắt tiểu yêu chăm chú nhìn mình tự bao giờ,thấy N.A tiểu yêu cười thật xinh xắn:

-"ực,.này, cô nhìn tui ngủ nãy giờ à, làm hết hồn"

-"cô ngủ trông dễ thương và hiền ghê"

-"chứ không phải nhìn mặt ngu ngu à"

-"không, tui nói thật mà,nhìn cô như con mèo say ngủ ấy, hihi"

-"chê tui mèo lười à"

-"không mà,à tui đói, cho tui gì ăn đi"

-"Giỡn, sao tui phải lo cô ăn?"

-"hic,..hic...ừm vậy thôi" - Tiểu yêu cuối mặt

Thấy bộ dạng ỉu xìu đó của tiểu yêu,N.A lắc đầu cười [ cứ như trẻ con vậy]

-"thôi, bỏ cái mặt đó dùm tui, tui dẫn đi ăn hủ tíu"

-"hihi, biết N.A không nỡ cho tui đói mà"

-"chờ đấy, tui tắm rồi đi"

Xuống nhà, cả hai rẽ vào con hẻm gần đó,đi thẳng vào tí, gặp một xe đẩy hủ tíu do hai vợ chồng trẻ bán,chỉ là quán bên lề, nhưng cũng khá đông khách, N.A kéo ghế ngồi vào một cái bàn sát góc tường, N.A ra dấu kêu hai tô.

-"N.A ơi"

-"gì?"

-"cám ơn nha"

-"hủ tíu tới, lo ăn đi"

Tiểu yêu cười,..

-"hôm nay bộ làm mệt lắm sao mà em ăn hai tô dữ ta"

-"ơ, có...à..dạ, em đói quá trời luôn"-suýt lỡ lời, nhưng N.A dừng kịp lúc

Thở phào vì suýt nữa là nói lung tung,N.A lấy tay vuốt trán,N.A quay qua thấy tiểu yêu ngồi cười,thấy bực bực N.A la

-"này, tại cô mà người ta nghĩ tui là hạm đó"

N.A bỗng khựng người lại, khi thấy ánh mắt bao người đang nhìn mình, nhăn mặt, N.A gục đầu ỉu xìu.Lúc này tiểu yêu lại cười khoái trí, thấy N.A đang lườm:

-"trời, cô bốc khói còn hơn tô hủ tíu nữa, tới kia, ăn i"

Hai tô hủ tíu nóng hổi đặt ngay trên bàn,tiểu yêu nhanh miệng:

-"ăn ngon miệng nha, hihi"

Ngó bộ dang tiểu yêu ăn ngon lành,tập trung rất cao độ, vào chuyên môn, N.A lén nhìn rồi mĩm cười,N.A chỉ vừa ăn nửa tô, nghe bên tiểu yêu đã húp rùm rụp nước,chướng tai N.A nói khẽ, kinh nghiêm hơn hồi nãy:

-"này, con gái ăn nhẹ nhàng chứ"

-"N.A "

-"gì?"

-"cho tui tô nữa nha"

-"ặc"

-"tui đói mà, huhu"

-"má ơi, kiếp trước nhỏ này là hạm tái sinh"

-"đi mà, hạm cũng được, hủ tíu đây ngon quá à, đi mà N.A hic hic"

N.A nhắm tịt mắt, mặt đỏ đi vì tưởng tượng cảnh bao ánh mắt dòm N.A khi cô kêu thêm tô nữa:

-"chị ơi, cho em thêm tô nữa"

Không ngoài dự đoán,N.A chỉ biết cúi gầm mặt xuống, vờ ăn tiếp nốt phần còn lại của mình,nhận tô hủ tíu bất khả ngờ,N.A chỉ lặng yên, ngồi nhìn tiểu yêu ăn nó ngon lành,..Tiểu yêu ngoa nguýt miệng khen tô hủ tíu ngon tấm tắc, rồi quay sang N.A nói:

-"trời còn sớm, mình đi dạo đâu đó nhe"

-"ừm, cũng được"

Trên đường đi, không ai nói ai lời nào cả,đi ngang qua cửa hàng bách hóa,N.A dừng chân ngẫm nghĩ một hồi rồi quay sang hỏi tiểu yêu:

-"cô thích ăn gì không?"

-"mình vào đó mua nhé, sáng sớm tui phải đi làm trưa mới về, mua ít đồ ăn ở nhà để cho cô"

-"ơ...ơ..thôi, không cần đâu, thật tình cô cũng đang phải tự lập,cô lại phải nuôi tui nữa"

-"trời, sống chung mấy tuần nói nghe câu mát lòng dạ ghê, haha, thôi ngốc, không gì đâu, tui lo cho cô được mà"

-"cám ơn cô,...."

Bước vào trong,N.A cũng cần mua vài thứ, tiểu yêu thì nhìn xung quanh,chợt thấy bánh AFC,cô kéo N.A lại.:

-"đó là thứ bánh mà cô thích đó hả"

-"ừm,sao vậy?"

-"mua i mua i, tui ăn cái này thôi"

-"chậc, cô ăn khi nào mà đòi mua, biết ngon hay dở"

-"kệ, tui ăn món gì mà cô thích á"

N.A mua vài hộp bánh AFC, đi ngang hàng sữa, N.A trêu:

-"này,có cần thêm canxi cho cao không tui mua cho"

-"quá đáng, ứ thèm,xì"

Ngó bộ dạng tiểu yêu chề môi,N.A thấy đáng yêu quá chừng, cô chợt lại thấy lòng muốn cắn nhẹ bờ môi ấy quá..[trời ạ, cái gì thế này, mình là con gái mà ] N.A thầm nghĩ,Bước ra khỏi tiệm tạp hóa, N.A cùng tiểu yêu đi dạo quanh, cái ý tưởng dạo quanh là của tiểu yêu nhưng sách đồ thì N.A, N.A cằn nhằn:

-"này,lần sau có muốn đi đâu phải nói trước nhá,cô thì khỏe rồi,tui tay xách tay càm nè"

-"thôi mà, đừng càm ràm nữa,tí về đấm bóp cho" - tiểu yêu nhe răng cười trừ

N.A chỉ biết lắc đầu ngừng trách than thở,tiểu yêu bước trước,nhảy chân sáo, luôn miệng ngân nga khúc hát,nhìn phía sau, N.A chỉ lặng nhìn và cười, thấy lòng vui vui.Đang đi, thì phía trước có gì xôn xáo:

-"Ăn cướp, bắt lấy nó" - giọng một anh trai chạy phía sau người đàn ông la

-"cướp, cướp, cứu tui"- giọng người đàn ông đi trước,tay ôm gói đồ

Mọi người dân đứng bên đường không biết ai là nạn nhân, ai là gian,thấy tiểu yêu đứng khựng lại,N.A ngạc nhiên hỏi:

-"này, có chuyện gì vậy"

-"cướp kìa, bắt đi,nhanh lên N.A"-tiểu yêu giục

Nhìn phía tay tiểu yêu chỉ, là người con trai chạy phía sau, bộ dạng xốc xếch.N.A bỏ bịch đồ đang cầm trên tay, không nghĩ suy gì,chạy nhanh lại phía người con trai trẻ hét to:

-"Ki..aiiiiiiiii"

-"ăn cướp hả,cho chết này, chết này"-N.A nhảy cao vòng chân đá một cú thât cao

Người con trai ngã xuống,anh ta ôm mặt,ngó nhìn N.A, vừa phân bua vừa thở, chỉ tay về người đàn ông phía trước:

-"hộc..hộc...Cô bị gì vậy, tui bị cướp mà"

-"ớ,......" - N.A không nói nên lời

Quay lại, thấy người đàn ông kia vẫn chạy,N.A quay phắt người lại, ngó bên đường có cô bán nón bảo hiểm,N.A chụp vội một cái, vừa tri hô vừa chạy đuổi theo:

-"bớ người ta, cướp"

"vèo"....cái nón bảo hiểm theo đà chạy của N.A vút nhanh về phía người đàn ông,trúng đầu khiến ông ta mất thăng bằng, té nhào xuống đất, người dân đi đường tóm gọn ông ta.Lúc này N.A chạy lại, mặt đỏ gay, thở phì phò,người thanh niên kia cũng chạy lại kịp lúc:

-"Đây là túi của mẹ tôi, bên trong có hộ chiếu của bà, tên Trần Phụng Loan"

Vừa nói chàng trai vừa lấy cái hộ chiếu, đúng là của người tên Trần Phụng Loan.Còn người đàn ông trung niên kia,lúc này mới tỏ vẻ van nài:

-"xin anh tha cho tui, vì túng quá nên mới làm bậy"

-"vừa ăn cướp vừa la làng, bỏ cái bộ mặt giả tạo ấy đi"- anh trai cáu gắt

-"Đúng đó, gô cổ nó lên công an đi" -Người dân xung quanh nói

-"Đừng mà, làm ơn tha cho tui lần này, làm ơn đi"-Người đàn ông luôn miệng van xin

N.A ngó cũng thấy tội người đàn ông đó, nhưng không biết cách nào giúp ông ta,định bước ra khỏi đám đông thì anh trai kia gọi:

-"này, cô là người bắt được ông ta, cô định xử ông ta như thế nào?"

-"ừm phải rồi, cô bé dũng cảm và giỏi ghê"-Người xung quanh nói thêm vào

N.A suy nghĩ rồi nói:

-"Anh xem có mất thứ gì không?"

-"ừm không"

-"vậy anh cũng đã may mắn lấy lại đồ, người này cũng đã bị thương, coi như ông ta đã bị phạt, tha cho ông ta lần này vậy"

Anh con trai nhìn người đàn ông rồi gật gù đồng ý, nhóm đông dần giải tán,nhưng vẫn còn bàn tán về việc N.A vừa làm.N.A không quan tâm, cô đi về phía tiểu yêu đang í ới, nhảy tưng tưng vẫy tay, miệng cười toe toét thích thú gọi N.A.Nghe phía sau có tiếng gọi:

-"này cô bé, không nhận ra anh à?"

-"dạ...."-N.A ngờ ngợ

-"Bữa gặp em torng club patin đó, anh cũng tới quán trà sữa em làm trong tiệc sinh nhật bạn anh"

Lúc này N.A nhận ra anh ta, cô lí nhí xin lỗi vì sự vội vàng hời hợt của mình khi nãy.Anh ta cười, có một cái răng khểnh nhìn rất điển trai,đang đứng thì phía xa, có giọng ai gọi:

-"Quân, con không sao chứ"

Ra là người phụ nữ bị mất túi xách, bà ta đã lớn tuổi, nhưng vẫn giữ vẻ trẻ trung và nhìn rất sang trọng:

-"Da, con không sao, túi xách mẹ nè, may có cô bé này nhanh tay bắt cướp, nhưng nhanh mắt bắt nhầm"-Quân nói những từ phía sau đủ nhỏ để N.A nghe

N.A chỉ biết cúi gầm mặt xuống, người đàn bà kia không nhận ra sự lấn cấn giữa hai người, bà vui vẻ nói:

-"cảm ơn cháu, may nhờ có cháu, ta phải hậu ta cháu như thế nào đây"

-"À..dạ thôi ạ, cháu cũng phải về, bạn cháu đợi"-N.A chỉ tay về phía bên kia đường.Bất gic1 cô rụt tay bỏ xuống, hai mẹ con Quân không hiểu gì, chưa kịp nói gì thêm, thì N.A đã chạy vội sang bên kia đường,thấy N.A tiểu yêu hí hửng kéo vai,lắc nhẹ:

-"N.A giỏi quá à, hihi"

-"này, cái con ma ngốc nghếch, làm ma chết xám hóa đen à? không biết phân biệt cướp sao?"

-"nè nè, quá đáng nha, tại hai người đó chứ bộ"

-"Quá đáng gì, ngốc thì nhận đại đi"

-"ple"- tiểu yêu lè lưỡi phụng má rồi đi nhanh về phía trước

N.A tay xách tay cầm mà đi theo sau, vẫn không chịu nỗi tính cách trẻ con của tiểu yêu.

....Về phòng.....

Tiểu yêu lại luôn miệng hào hứng nhắc lại cảnh bắt cướp của N.A,làm cô phải bịch tai lai.

-"cứ như đóng phim ấy,tung cao người đá thật mạnh, lại còn ném chính xác nữa,N.A của em là giỏi nhất"

N.A nghe cụm từ " N.A là của em", cô thấy lòng vui vui, dù cô biết đó là do tiểu yêu thích thú nói, tiểu yêu lật người N.A lại, đòi đấm lưng cho bằng được

-"oái, nhẹ nhẹ thôi,tưởng đang đánh trống à"

-"hihi, xin lỗi mà, em nhẹ tay lại nhé"

-"này, cô xưng em, làm tui rợn người quá"-N.A miệng nói vậy trong bụng rất thích

-"hông hông, muốn xưng em à, cho tình cảm"

-"gớm, ai thèm tình cảm với cô, đặc biệt là ma ngốc"-N.A chề môi

-"Á...á...nhẹ mà, giỡn mà"-N.A la khi tiểu yêu cố mạnh tay

N.A nhẹ người cả ra,đang thích thú thoải mái vì được tiểu yêu xoa xoa, đấm đấm, thì chợt N.A cảm giác tiểu yêu đang nằm trên lưng mình,cô như có tia điện chạy dọc sóng lưng,nằm im lìm,tiểu yêu lúc này ngừng đấm lưng, tay đưa xuống eo N.A, khẽ lay N.A nằm nghiên người lại,N.A nằm nghiên người qua trái,đối diện với tiểu yêu,cả hai im lặng, không nói gì vào giây phút này, chỉ nhìn nhau,N.A bị hút vào nụ cười mê mệt đó của tiểu yêu,bờ môi mấp mấy trào dâng nhựa sóng tình,N.A muốn cắn vào nó quá đi mất thôi,người cô tê dại,nóng ran cả người,cô thấy mặt mình nóng,đầu quay quay như người say rượu,không có lí trí nào làm chủ N.A nữa,trái tim cứ thoi thúc N.A.Ngã nhẹ vai tiểu yêu,N.A nhẹ nhàng xoay mình nằm hẳn lên người tiểu yêu, mắt vẫn nhìn tiểu yêu, khẽ lấy tay vuốt má của tiểu yêu,rồi lướt tay nhẹ lên môi tiểu yêu,N.A cúi dần đầu xuống,tiểu yêu ôm lấy N.A kéo nhẹ cô về phía mình,N.A nhắm nghiền mắt lại,cô lắng nghe được nhịp đập trái tim mình, hơi thở lành lạnh của tiểu yêu,nhưng vẫn có một mùi đặc trưng, cái mùi khiến N.A đê mê, không còn biết chuyện gì đang xảy ra nữa, N.A đặt bở môi mình lên môi tiểu yêu,tiểu yểu hé miệng mình,dùng lưỡi lướt ướt bờ môi N.A đang run rẩy,đối với N.A đây là lần đầu tiên cô hôn ai đó,đây là nụ hôn đầu của cô,N.A rụt rè làm theo cách tiểu yêu đang làm cho mình,khẽ dùng lưỡi của mình chạm vào lưỡi N.A đang khao khát men tình, tiểu yêu mạnh bạo hơn, đưa lưỡi mình vào sâu trong miệng N.A,như đang khám phá tìm kiếm điều gì đó,thì bất chợt, một luồng khí lạ xuất hiện,N.A thấy mình như đang mất dần sinh khí,chợt tiểu yêu nhận ra điều gì đó, cố dùng tay đẩy phăng N.A ra thật mạnh,N.A ngã xuống đất,mắt vẫn nhắm nghiền lại, tay chân không cử động,nằm im lìm, tiểu yêu hoảng hốt vội đỡ N.A :

-"N.A, N.A ơi, N.A mở mắt nhìn em đi, em xin lỗi,..em xin lỗi, N.A ơi.."

Vẫn không trả lời,N.A lúc này mặt hơi tái lại,cô gục đầu trong vòng tay tiểu yêu,tiểu yêu sốt sắng,chợt nước mắt cô rơi,buộc miệng tiểu yêu nói:

-"Không, không, Thi ơi, đừng bỏ em lại, đừng bỏ em lại, chúng ta đã hứa sẽ bên nhau mà"

Chợt một loạt hình ảnh đang ùa về kí ức tiểu yêu, đầu cô choáng váng,đau dữ dội, một hình ảnh tràn về khong rõ lắm,cô không nhìn rõ được người xuất hiện trong kí ức của mình,cô thấy mình đang đi cùng ai đó,trên một cánh đồng cỏ cao tận nửa người,nói cười với nhau rất vui vẻ,cả hai đưa nhau tới một con sông nọ,rồi người đó vòng tay ôm sau lưng cô khẽ nói vào tai:

-"chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, không rời xa nhau nhé, em hứa nhé"

Lúc này cô quay người lại về phía người kia, nhìn lên thì không thấy khuôn mặt người đó đâu.Tiểu yêu giật mình, xoa đầu,cô trở lại với hiện tại,cái giọng nói ấy rất thân quen,lời yêu ấy cứ vang vẳng bên tai tiểu yêu,nước mắt cô lại rơi,ôm lấy đầu N.A,tiểu yêu khóc nức nở,N.A dần dần tỉnh lại,trong vòng tay tiểu yêu ôm siết chặc mình,N.A nhận thấy vai áo mình ướt hết,giọng nói tiểu yêu cũng run run, lạc giọng đi,định nằm im một lúc chọc tiểu yêu thì.....

Tiểu yêu lay N.A mãi mà cô vẫn im lìm, tiểu yêu đặt nhẹ N.A nằm xuống,rồi vụt chạy ra ngoài,vừa lúc N.A hé mắt mở ra,thấy tiểu yêu chạy,cô hốt hoảng định nắm lấy tay nhưng không kịp,phản xạ N.A đứng dậy chạy theo,nhưng"Rầm"

-"Á, ui daaaaaaaaaaa"-N.A rên

Cô quên mất mình là người, làm sao xuyên tường được, đụng vào cửa một cái thật mạnh, N.A ôm đầu méo mó,tiểu yêu nghe tiếng N.A la, chạy vô phòng lai,thấy N.A đang xoa xuýt ôm cái đầu,cô mừng rỡ,run giọng vì hạnh phúc:

-"N.A, em tưởng em mất N.A lần nữa chứ,huhu,N.A làm em sợ quá"- tiểu yêu chạy lại ôm N.A

-"Ây da...ui ui..." - N.A rên

-"Ối, em xin lỗi, em không cố ý, N.A sao mà lại để đập đầu như vậy nè, N.A ngốc, hic hic"

-"Kệ, hơn ai hùi nãy, ôm tui, khóc hu hu, keo đừng bỏ em, đừng bỏ em"

-"Á,.N.A nghe hết sao"

-"Tỉnh rồi, nhưng nằm im vậy thôi"

-"Á, thấy ghét, làm em lo quá trời,ứ thương nữa"

-"Ai mượn thương, ngộ thật, tui chết cô mừng mới đúng, tui thành ma mà"

-"xùy xùy, không được nói bậy"

N.A đi tìm chai dầu, cú va chạm khi nãy,làm N.A đau điếng người,thấy N.A loay hoay tìm chai dầu,tiểu yêu bảo:

-"N.A ngồi đó đi, em thoa dầu cho"

Tiểu yêu nhẹ nhẹ thoa dầu vào vết sưng trên trán N.A

-"may mà không chảy máu,N.A chịu đau tí nha"

-"ừm...."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro