Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TÌNH Ý NÔNG NÔNG || BUỔI HẸN HÒ NGÀY THẤT TỊCH CỦA VỆ SĨ NHỎ CÙNG ĐẠI TIỂU THƯ

Tác giả: 爱情骗子5选一

Nguồn: https://aiqingpianzi5xuanyi.lofter.com/post/30ee15b9_1cccb491e

___________________________________

Lấy ý tưởng từ ảnh hai bạn đăng weibo đi hẹn hò với nhau hôm Thất Tịch và túi phòng của Tiểu Tình hôm 14/8.

___________________________________

"Em khó xử như vậy làm gì, chỉ là bảo em cùng tôi đi ăn một bữa cơm thôi mà, cũng không phải bảo em đi xem mắt."

Đôi khi, Nông Yến Bình cảm thấy tiểu vệ sĩ này quá mức thẳng nam, câu hỏi của nàng rõ ràng như vậy, thế nhưng em lại nhìn không ra ý tứ của mình.

"A, chuyện này không ổn cho lắm, nếu lão bản biết chị cố ý để cho em đi quấy rối thì..."

Lâm Thư Tình vẫn thập phần do dự, dù sao bản thân cũng được thuê để bảo vệ nàng, loại ngày lễ như Thất Tịch, Nông Yến Bình đi hẹn hò, em cảm thấy mình vẫn là không nên quấy rầy.

Nông Yến Bình trong lòng có chút hận Lâm Thư Tình. Tên đầu gỗ này quá mức cứng nhắc rồi!

"Dừng, dừng. Tôi hỏi em, em hiện tại đang bảo vệ ai."

"Chị a."

"Đúng rồi. Vậy nên sau này khi ba tôi không có ở đây, tôi chính là lão bản của em, bảo em làm gì thì em làm nấy. Có hiểu hay không?"

"Ồ, hiểu hiểu, em nghe hiểu rồi."

Dáng vẻ của Lâm Thư Tình giống như bỗng nhiên tỉnh ngộ, tuy rằng nghe không rõ nhưng ý tứ cơ bản xem như vẫn hiểu. Ngày mai cùng Nông Yến Bình đi hẹn hò với đối tượng xem mắt của nàng, cho dù hẹn hò không thành công, cũng phải bảo vệ nàng khỏi sự quấy rối.

"Được, chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Ngày mai em ăn mặc trang trọng một chút, có biết chưa?"

Aiz, không biết cái đầu gỗ của Lâm Thư Tình khi nào mới có thể thông suốt, Nông Yến Bình ở trong lòng lẳng lặng suy nghĩ.

"Trang trọng? Được rồi, tuân lệnh!"

Lâm Thư Tình lại giống như trước kia máy móc trả lời.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Thư Tình sau khi chạy bộ xong liền trở lại dưới lầu chung cư, lại nghe thấy đại thúc bảo vệ dưới lầu gọi em.

"Tiểu Lâm, cháu có chuyển phát nhanh!"

"Hả? Chuyển phát nhanh? Nhưng cháu đâu có mua bất cứ thứ gì a."

Ngơ ngơ ngác ngác, Lâm Thư Tình ở phòng an ninh lấy được chuyển phát nhanh, sau khi ký nhận liền nhiều lần kiểm tra tên tuổi và số điện thoại di động. Em chắc chắc rằng hai ngày nay bản thân không mua bất cứ thứ gì a. Cầm cái bưu kiện lớn này nghi hoặc trở lại sảnh chung cư, Lâm Thư Tình hoàn toàn quên rằng hôm nay là Thất Tịch.

Sau khi trở về căn hộ, em không thể chờ đợi mà mở kiện hàng chuyển phát nhanh ra. Ở trong là một bàn chải đánh răng điện. Vệ sĩ nhỏ ngay lập tức gửi tin nhắn vào vòng bạn bè, hi vọng tìm được chân tướng.

Nhưng toàn bộ bình luận trong vòng bạn bè đều là 99 trạng thái xem kịch ăn "dưa" khác nhau, hoàn toàn không có một chút manh mối nào, nhưng từ khóa mấu chốt trên điện thoại di động lập tức điểm tỉnh Lâm Thư Tình, hôm nay cư nhiên là Thất Tịch a!!!

Một lát sau, em mới phát hiện ra rằng phía dưới bàn chải đánh răng điện còn có một hộp nước hoa. Bạn nhỏ tràn đầy hiếu kì Lâm Thư Tình ngay lập tức mở ra ngửi một chút, lại cảm nhận được một mùi vị dị thường quen thuộc. Em dường như đã biết người tặng quà là ai, hài lòng cất quà đi, bắt đầu lục lọi trong tủ quần áo để mặc ngày hôm nay.

Mặc váy sẽ khá trang trọng, nhưng váy không thuận tiện để động thủ, cảm giác không ổn cho lắm. Mặc quần jean thì hình như có chút hơi đơn điệu. Lâm Thư Tình lục lọi một hồi lâu, cảm giác bộ quần áo nào cũng không đủ trang trọng.

Em đột nhiên nhớ tới bộ âu phục bản thân mặc khi mới tới công ty phỏng vấn làm vệ sĩ. "Mặc bộ này hẳn là rất trang trọng đi. Ngày đó đi phỏng vấn mọi người đều rất kinh ngạc, còn vây quanh hỏi mình vì sao lại ăn mặc trang trọng như vậy." Lâm Thư Tình lẩm bẩm.

Để thể hiện bản thân trước mặt lão bản đương nhiệm Nông Yến Bình, em quyết định ủi âu phục cho thật phẳng, cuối cùng mặc âu phục đã ủi xong vào, lại đeo thêm cà vạt tương xứng. Lâm Thư Tình nhìn bản thân trong gương, hài lòng gật đầu. Em soi gương còn đùa giỡn tạo ra mấy tư thế, tẩy não chính mình nói rằng người trong gương quá đẹp trai, khẳng định có thể làm cho Nông Yến Bình hài lòng.

Lâm Thư Tình sau khi đến nhà hàng mà các nàng đã hẹn, nhìn thấy cùng Nông Yến Bình còn có một nam sinh. Đứng ở cửa bắt đầu chần chừ do dự, em cảm thấy mình vào ngày lễ này, vào lúc này, không nên đi tới quấy rầy bọn họ. Trong lòng đột nhiên xuất hiện một tia khổ sở, xoay người định rời đi, em lại nghe được ở phía sau phát ra một âm thanh trong trẻo.

"Tiểu Tình! Đây, ở đây!"

Lâm Thư Tình chỉ có thể bất đắc dĩ quay đầu lại, đi về phía bàn của Nông Yến Bình.

Cắn răng tới chào hỏi người đối diện Nông Yến Bình.

"Xin chào, tôi là Lâm Thư Tình, là..."

Lời còn chưa nói xong đã bị Nông Yến Bình cắt đứt.

"Bạn gái! Cô ấy là bạn gái chị, Lâm Thư Tình. Tiểu Tình em mau tới ngồi bên cạnh chị, sao trễ như vậy mới đến a, tóc mái cũng bị gió thổi loạn rồi này."

Nói xong, Nông Yến Bình một bên làm bộ trêu chọc chỉnh lại tóc mái cho Lâm Thư Tình, một bên chú ý vẻ mặt của nam sinh đối diện.

"Xin chào, tôi tên là Tưởng Thư Đình, cậu đừng hiểu lầm nha, bọn tôi chỉ là nghe theo lời cha mẹ hai bên tới đây ăn một bữa cơm đơn giản mà thôi. Vậy nếu chính cung đã tới rồi, tôi liền lui ra trước. Nãi Bình, em về trước. Về phần cô chú với ba mẹ bên kia, em sẽ giải thích rõ ràng." Tưởng Thư Đình hào phóng giải thích quan hệ của hai người. Giờ phút này Lâm Thư Tình chỉ biết lúng túng gãi tai, không biết có nên xen vào hay không, vì thế đỏ mặt cúi đầu, xem bản thân là người tàng hình.

"Thư Đình đệ đệ, em vì sao không nói sớm một chút a. Thực sự dọa chết chị rồi, còn tưởng rằng em thật sự đồng ý với sự an bài của cô chú. Vậy cảm ơn em, lái xe cẩn thận một chút nha!" Nông Yến Bình thập phần vui vẻ tiễn Tưởng Thư Đình đi, sau khi trở về liền ngồi đối diện Lâm Thư Tình.

"Đại tiểu thư, vừa rồi tại sao chị lại... không cho em giải thích rõ ràng a, rõ ràng em chỉ là... vệ sĩ của chị... sao chị lại nói là... bạn gái..."

Lâm Thư Tình vừa hỏi vừa thẹn thùng cúi đầu.

"Sao hả? Nói em là bạn gái tôi thì làm sao, em dám nói là em không thích tôi! Hay là em không muốn làm bạn gái tôi?"

Thái độ dọa người của Nông Yến Bình khiến Lâm Thư Tình càng thêm sợ hãi. Em ấp úng nói, "Nhưng mà... rõ ràng là chị đuổi cậu ta đi chỉ... chỉ... chỉ để lấy cớ nói rằng em là bạn gái của.. chị." Thanh âm nói chuyện của Lâm Thư Tình càng ngày càng nhỏ, dáng vẻ tựa hồ không có chút tự tin.

"Được rồi Lâm Thư Tình, sao em lại không có lòng tin đối với bản thân như vậy. Rồi rồi, chị sẽ nói ra sự thật. Thứ nhất,chị thừa nhận bản thân là vì muốn thoát khỏi lần xem mắt do ba sắp xếp nên mới tìm em làm cái cớ. Thứ hai, chị xác thực là đã lợi dụng em. Chị biết em sẽ không vạch trần chị ngay tại đây, cho nên mới lớn mật nói với Tưởng Thư Đình em là bạn gái của chị. Thứ ba, cũng là lời trong lòng mà chị muốn nói nhất. Lâm Thư Tình, Thất Tịch năm nay chị muốn ở bên em, cho nên mới hẹn em ra ngoài. Hơn nữa, không chỉ Thất Tịch, sau này là Tết Trung thu, Giáng Sinh, Lễ Tình Nhân, mỗi một ngày lễ trong năm, chị đều muốn ở bên em. Vì vậy, em ... em nguyện ý trở thành bạn gái của chị không? "

"Ừm... có thể cho em thời gian để suy nghĩ một chút được không..."

Lâm Thư Tình do dự ngẩng đầu lên, vừa lúc đối diện với ánh mắt với Nông Yến Bình, giữa các nàng liền xuất hiện một tia ngượng ngùng.

"Oh, thì ra em còn cần thời gian để suy nghĩ sao? Vậy chị để Thư Đình đệ đệ quay lại ở cùng với chị là được rồi." Nông Yến Bình cố ý dùng Tưởng Thư Đình khiêu khích em.

Không ngoài mong đợi, Lâm Thư Tình rất thiếu kiên nhẫn liền ngay lập tức đáp ứng.

"Em đồng ý! Em đồng ý a! Đại tiểu thư, chị đừng gọi Tưởng Thư Đình quay lại được không. Em có thể luôn luôn ở bên cạnh chị, hơn nữa chị xem, em còn có thể bảo vệ chị a." Lâm Thư Tình show cơ bắp trên cánh tay mình, làm bộ bản thân rất cường hãn.

"Tiểu ngốc nghếch, vẫn còn gọi người ta là đại tiểu thư sao?"

"Vậy em nên gọi là gì?"

"Gọi Tuyên Tuyên là được rồi, hoặc có thể gọi Nãi Bình a."

"Nãi Bình... Vậy Nãi Bình, bàn chải đánh răng điện em nhận được là chị tặng sao?"

"Bàn chải đánh răng điện?" Lần trước em nói đau răng, muốn dẫn em đến bệnh viện thì em lại không chịu. Chị muốn nói mua cho em một bàn chải đánh răng điện, sau này bảo vệ răng tốt thì sẽ không đau răng. Vừa vặn chị cũng muốn mua bàn chải đánh răng, liền thuận tiện mua cho em một cái!"

"Thật ra em dùng mười đồng một nắm bàn chải đánh răng là được rồi..."

"Vậy sao? Thế thì em mang đồ trả lại cho chị! "

"Cần, em cần mà! Em sẽ hảo hảo đánh răng! Còn có lọ nước hoa đó, tại sao em lại cảm thấy mùi hương này quen thuộc như vậy?"

"Lần trước sau khi chị dùng, em liền nói mùi này ngửi rất thích. Vì vậy chị liền nhớ kỹ, lúc mua nước hoa cũng thuận tiện mua cho em một lọ. Ngược lại, không giống như tên đầu gỗ nào đó, ngay cả hôm nay là Thất Tịch cũng không biết, cũng chẳng tặng được người ta thứ gì. Chính là, một lễ vật cũng không nhận được, thật sự rất thương tâm đấy!"

Lâm Thư Tình ngượng ngùng từ trong túi áo lấy ra một cặp vòng tay.

"Em... cái này là em mua trên đường tới đây, vừa vặn còn một đôi, tuy rằng thoạt nhìn có chút tầm thường... Nếu chị không thích thì thôi... em... em... khi nào em được trả lương sẽ mua cho chị một món quà tốt hơn!"

"Đúng là có chút tầm thường, nhưng vẫn là cố chấp nhận lấy đi." Nói xong Nông Yến Bình thập phần vui vẻ, đoạt lấy một chiếc vòng trong tay Lâm Thư Tình, vội vội vàng vàng đeo trên tay, sợ em hối hận lấy lại.

"Chị rất thích." Vừa dứt lời, "chụt" một tiếng, Lâm Thư Tình còn chưa kịp phản ứng, trên mặt đã có thêm một dấu son môi thật sâu, em ngơ ngác nhìn Nông Yến Bình, vẻ mặt đỏ bừng.

"Chị rất thích, đây là phần thưởng cho em!"

Đầu gỗ nhỏ này, cuối cùng cũng thông suốt rồi. Nghĩ đến điều này, Nông Yến Bình nhìn Lâm Thư Tình, cũng không tự chủ được mà nở nụ cười.

_____________________

Jst, thực xin lỗi vì đã nam hóa bé. Hi vọng bạn nhỏ đừng "báo cảnh sát" nha (ノ_ _)ノ

Quả nhiên, tới cuối cũng vẫn là qynn của chúng ta ngọt ngào nhất.

_____________________

Lời của bạn edit fic: Mọi người muốn tớ edit fic của Khuẩn Ái, Hách Sảng hay tiếp tục là Tình Ý Nông Nông trước nhỉ:>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#snh48