Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tập 2: Địa Ngục Chờ Đón!

-Em sẽ làm gì cho tôi, khi đã trút bỏ mọi thứ trên cơ thể...Eric dụi điếu xì gà, mắt không buồn đếm xỉa đến Văn Phương
Cô nhìn lại bản thân chợt nhận ra mình đã đặt 1 câu hỏi thật ngu ngốc, hắn ta thì cần gì ngoài cái thân xác này....cái không nên làm nhất cô cũng đã làm rồi...vậy thì cô cho hắn...1 cái xác với trái tim đã ngừng đập....

Eric bước đến cô, lôi Văn Phương lên giường, cơ thể anh đè lên cô, Văn Phương có thể cảm thấy sức nặng của anh đang trấn áp cơ thể cô
Cởi bỏ chiếc áo, Eric lộ lên từng cơ bắp rắn rỏi, từng đường nét tuyệt mỹ trên cơ thể anh, thì ra 1 con quỷ cũng không xù xì như cô nghĩ nhưng quỷ vẫn là quỷ, nó có thể chiếm lấy thể xác cô nhưng không trói buộc được linh hồn cô..và cứ chờ xem...thiên thần sẽ làm gì để dìm chết con quỷ và cả cái địa ngục thối tha này.

Eric lướt nhẹ đôi môi lên làn da cô, đôi mắt anh vẫn nhìn thẳng vào cô, gương mặt ấy vẫn không hề thay đổi nhưng đôi mắt cô thì đang trừng trừng nhìn anh không e sợ, miệng cô nhếch lên tỏ ý khinh thường hắn, cơ thể cô không đáp trả hắn.. ánh mắt kiên định ấy khiến hắn chùng lại...nhưng chỉ tíc tắc thôi hắn lại bắt đầu vờn cô bằng đôi tay điêu luyện của mình...hắn muốn cô phải rên rỉ..nhưng đáp lại cô chỉ hờ hững nhìn hắn như trêu ngươi... không kêu la, không rên rỉ như những con đàn bà khác ...chỉ nằm đó dõi theo từng cử động của hắn...như đang xem 1 tiết mục hài nhảm nhí.... điều đó đã khiến bản năng của ác quỷ như hắn bị sỉ nhục..

Eric cảm giác như anh đang cưỡng hiếp một trinh nữ vô tội nhưng mà Văn Phương xem ra chẳng coi đó là gì quan trọng...chẳng mảy may gì đến cảm giác của anh..cô ta có vẻ còn chẳng màn bộc lộ cảm xúc đau khổ nào...khốn nạn..cô ta có phải là 1 con quỷ đội lốt Văn Phương không?

Cô im lặng và vô cảm đến mức Eric cảm thấy đây là một trận chiến trên giường chứ chẳng phải đêm ân ái nồng say như những con đàn bà kia.

Mặc cho Eric vận động khởi binh, Văn Phương vẫn nằm im như tượng, như thách thức Eric chiếm hữu lấy tâm hồn cô

Tim cô giờ đây đã chết, để cứu sống người cha đê hèn luôn sống trong trụy lạc ấy, phải đánh đổi cả thể xác và tâm hồn để cứu sống ông ta, cái tên Văn Phương đã chết..chỉ còn lại 1 con người lạnh giá nung nấu ý định trả thù!!

Nỗi tức giận kích thích Eric làm mọi thứ bắt buộc Văn Phương phải lên tiếng, Anh cắn vào đôi môi ấy, cổ Văn Phương hằn những vết tím từ anh, tay cô đỏ lên những dấu tay in lên đó, như tố cáo sức mạnh của Eric tra tấn lên người cô, anh túm lấy tóc cô, giật ngược lên, hôn ngấu nghiến vào đôi môi đó, những vết cắn cứ thêm dần thêm dần tăng theo từng nhịp đẩy
Văn Phương vẫn dùng ánh mắt chế giễu nhìn anh, đôi môi cô cương quyết mím chặt không thốt ra dù chỉ 1 tiếng ư hử mặc cho Eric cố làm tổn thương mọi thứ trên cơ thể cô
Trời hừng sáng, Eric lại khoác lên người bộ y phục màu đen ấy, vẻ mặt rõ ràng không hài lòng anh đóng sập cánh cửa khi bước ra , làm tất cả nhưng cuối cùng anh vẫn là người thất bại, con ác quỷ như anh lần đầu được nếm trải cảm giác bại trận thật khó chịu!!! Văn Phương cô được lắm!!!

Văn Phương vẫn nằm đấy, cơ thể rã rệu, không còn sức lực sau trận chiến đêm qua, cô như vừa thoát khỏi cơn cực hình đau đớn, vết máu vẫn in hằn trên tấm gra, như đánh dấu rằng cô không thể chạy thoát, vì tất cả con người cô đã thuộc về con ác quỷ kia
"Eric, anh là con ác quỷ tàn độc nhất trong lòng tôi"

Văn Phương mệt mỏi lết đi từng bước đến phòng tắm, cô không còn hơi sức để tự chà đi những bẩn thỉu trong con người cô, những nơi bàn tay hắn đi qua, những nơi bị đôi môi hắn chiếm lấy khiến cô ghê tởm chính mình, khắp nơi chỉ toàn những vết cắn, những sắc tím bầm dập đau đớn và nhức nhối dai dẳng trên người cô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro