Bài thơ: TÌNH YÊU ẤY, CÓ TÔI VÀ THƯƠNG ĐAU (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong cuộc tình lận đận,

Nào mình tôi lẻ loi,

Vì còn có thương đau,

Đang vung vẩy tay chào.


Trong cuộc tình dạt dào,

Ngoài những gì xôn xao,

Thì còn có rỉ máu,

Rơi từng giọt đỏ au.


Có tôi, và thương đau:

Hai người bạn tri kỷ,

Không bao giờ bi lụy,

Vì thề nguyện bên nhau.


Thương đau rất lau chau,

Dễ thương và chung thủy

Giúp lòng tôi trân quý,

Nhìn lại đời qua mau.


Thương đau không đớn đau,

Như tên gọi của nó,

Mà thật là tươi sáng,

Như tặng cả thiên đàng.


Thương đau rất dịu dàng,

Và cũng rất hoang mang

Tôi đôi lần tự hỏi:

"Mình cầm cự bao lâu?"


Trâm Anh đang ở đâu?

Không thấy nàng đâu nữa

Giờ muộn màng đã thức,

Tôi lại nhìn thương đau.


Tôi lại nhìn, lại nhìn,

Nhìn ban ngày dai dẳng

Thương đau vẫn bên tôi,

Trong đêm tối yên bình.


Một ngày dài tâm tình,

Đủ làm mình nguôi ngoai

Thương đau đồng hành mãi,

Dìu tôi trên tháng năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro