Tình yêu_Bỏ lỡ 1 Tình yêu chậm trễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu phải chăng là màu hồng, thật sự chẳng có gì là màu hồng cả, tình yêu vốn dĩ chẳng đẹp như mọi người từng nghĩ.

Đúng là tình yêu sẽ khiến con người ta cảm nhận được những cảm xúc mới lạ nhưng là hạnh phúc hay đau khổ thì còn tùy hoàn cảnh. Vì thế trên thế giới này cái gì cũng có hai mặt, nên nếu muốn có tình yêu thì ta phải chấp nhận cả những niềm hạnh phúc cũng như nỗi đau khổ mà nó mang lại, nhưng hạnh phúc hay đau khổ nhiều hơn còn phải xem chúng ta đã bỏ ra những gì.

Cũng giống như chúng ta bỏ ra nhiều tình cảm với đối phương nhưng chưa chắc chúng ta sẽ nhận lại được tương xứng đâu, điều đó rất khó có thể khẳng định được. Nên nếu đã không phải thứ mình có được thì nên học cách buông bỏ, đừng để những thứ đó làm tổn thương mình, cũng như đừng bao giờ tự làm tổn thương mình. Nếu ngay cả bản thân mình còn không biết thương mình thì còn có thể hy vọng ai khác thương mình....

....

Cô, một người con gái xinh đẹp, tài giỏi, gia cảnh tốt, khiến cho những người con gái xung quanh đều ghen tỵ và ngưỡng mộ cô. Nhưng người ta nói rất đúng, tạo hóa tạo ra con người rất công bằng cô có nhan sắc, có tài năng nhưng thứ cô cần nhất lại không có được, đó là tình yêu của anh.

Anh, một chàng trai tốt bụng, hòa đồng, đẹp trai, tài giỏi. Anh được rất nhiều cô gái thích, trong đó cũng có cả cô. Những năm tháng học cấp ba cô đã thích thầm anh, nhưng tiếc rằng anh cũng đã có người mình thích, nhưng không phải là cô.

Mọi người xung quanh đều nói cô và anh nếu đứng cạnh nhau sẽ rất xứng đôi, một người là nữ thần, một người là nam thần, nhưng anh chẳng bao giờ để những lời ở trong lòng, cũng chẳng bao giờ quan tâm người bị gán ghép cùng anh là người thế nào, phải chăng anh chính là cũng rất giống cô đã thích một người thì những người khác chẳng là gì cả.

Đây có phải chính là cái kiểu si tình người ta thường hay nói đến không? Nhưng rất kì lạ, cô gái anh thích lại rất bình thường, chẳng xinh đẹp cũng chẳng giỏi giang như cô, nhưng trong cuộc chiến này thì dù cô có là người được coi là hoàn hảo thì vẫn thua một cô gái tầm thường như cô ấy.

Đúng là tình yêu thì rất khác thường, nó không theo một quy luật nào cả, yêu chính là yêu, mà không yêu chính là không yêu chẳng có một lý do nào hết. Cuộc sống này vốn dĩ là như thế. Càng không có được lại càng muốn có.

Cô không sai khi theo đuổi tình yêu của bản thân. Cô có quyền được yêu anh, đó là tự do của cô, anh có quyền không đáp lại, đó cũng là quyền của anh.

Nhưng cô gái à, vẫn là đừng quá cố chấp. Người tổn thương vẫn chính là bản thân. Nếu mệt rồi thì buông thôi. Tương lai đúng là chẳng đoán trước được.

Cuối cấp ba năm đó anh hiểu lầm cô làm hại người anh yêu, không biết ai đã nói với anh rằng cô thích anh, còn vì thích anh mà tìm cách hại cô ấy, làm cô ấy bị thương.

Trong khi cô còn chưa biết gì, thì anh đã đến trước mặt cô giáng cho cô một cái tát thật đau, trước giờ chưa có ai từng tát cô, ba mẹ cô yêu thương bao bọc chưa từng để cô thương tổn chút nào, thế mà anh chưa làm rõ sự việc đã nhận định cô là người có tội, ngay cả những người bạn xung quanh cũng nghĩ cô là một cô gái độc ác, mưu mô, vì không có được tình yêu của anh mà làm hại người anh yêu.

Anh nói rằng sẽ chẳng bao giờ yêu người độc ác như cô.

Cô đau cả thể xác lẫn tinh thần, chưa dừng lại ở đó, vì chuyện hiểu lầm đó mà anh đã dùng quan hệ của mình tước bỏ học bổng đi du học của cô. Đáng lẽ trường có hai xuất học bổng đi du học ở Anh sẽ trao cho anh và cô, nhưng cuối cùng người được đi lại là anh và cô ấy.

Anh tại sao lại đối với cô tàn nhẫn đến vậy. Dù mọi người biết cô mới xứng đáng được học bổng đó còn cô gái kia thì chẳng bao giờ có khả năng, nhưng vì có anh chống lưng nên cũng chẳng ai dám nói gì, hơn nữa chuyện lần trước nói cô hại cô ta cũng đã lan ra khỏi trường, cũng có nhiều người ghét cô nên ủng hộ việc làm của anh.

Nói là anh đang làm việc chính nghĩa, nhưng hay thật đấy cô chẳng làm gì thì bị nói , bị chửi là người xấu xa, còn họ trắng trợn cướp mất cơ hội của cô thì lại được tuyên dương là chính nghĩa.

Miệng lưỡi con người đúng là đáng sợ, còn sắc hơn cả lưỡi dao. Nhưng cô cũng chẳng bận tâm, anh làm như vậy cũng tốt, vì cô cũng chẳng muốn du học nữa.

Bởi vì mục đích ban đầu của cô là muốn được đi du học cùng anh, nhưng sau chuyện hôm đó, thì bây giờ không cần thiết nữa.

Cô cũng không muốn thích anh nữa, đoạn tình cảm này mang đến cho cô rất nhiều đau khổ rồi, cô không muốn như vậy nữa.

Sau đó anh cùng cô ấy đi du học còn cô thì ở lại học tiếp đại học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro