tình yêu bọ xít

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm tháng bảy, trời mưa nhỏ, khu trọ hiu hắt, đứa nào cũng đi tìm người yêu hoặc đưa người yêu về phòng rúc rích như chuột với nhau. Tất nhiên trong đó có cả tôi.

Con nhỏ cùng phòng ở lại với thằng người yêu lý tưởng của nó tận đẩu đâu để sáng mai đến lớp mắt cứ quầng lên thâm sì lại, rồi ngủ gật, rồi về nhà kể chuyện tình ái đêm qua nó được lên tiên như thế nào, lên tiên mấy lần. Và khen thằng người yêu là bậc thầy trong chuyện ấy. Tôi thấy lờm lợm trong cổ họng. Đã có lần con nhỏ kể cho hắn nghe, hắn khoái trá lắm

Ngày nào cũng thế, sáng bảnh mắt ra hắn mới dậy, dậy là lập tức lao sang phòng tôi đập cửa thình thình, không cho tôi làm việc nữa. Mồm hắn qua một đêm chưa chịu đánh răng cứ thế hôn tôi tới tấp. Hôn hít xong, hắn kêu đói bắt tôi đi mua gì đó về ăn. Tôi vui vẻ xách cặp lồng đi mua phở. Vừa ra ngoài đường, một thằng khốn nạn tiện tay quờ vào ngực tôi một cái. Thằng chó! Điên không chịu nổi! Nó cười! Rồi phóng xe chạy biến. Bức xúc! Mấy người đi đường nhìn tôi ái ngại, có kẻ cười, có kẻ bất mãn. Cẩn thận đấy cô em, con gái xinh ra đường không chỉ bị người ta nhìn ngắm đâu! Khỉ! Tôi đỏ mặt, ước sao có một sức mạnh nào đó: cặp bồ với một ông tai to mặt lớn chẳng hạn, hay biết chút ít phép thuật thì mấy thằng kia bã ra bã! Lũ mất dạy! Tôi đem bực tức về nhà than thở, hắn cười khùng khục. Thích bỏ mẹ đi lại còn sĩ! Thèm vào thích! Mẹ kiếp! Một thằng người yêu khốn nạn như mấy thằng kia. Chia tay đi! Hắn giật mình ôm chặt lấy tôi van vỉ đừng làm hắn đau khổ. Không có tôi, hắn chết ngay lập tức. Tôi nực cười quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ntb261