Ngoại Truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tân hôn

Cuộc sống sau khi kết hôn của View và June chẳng hề ngọt ngào như trong tưởng tượng. Nguyên nhân chủ yếu là vì hai người vốn luôn quấn quít nhau nay lại không có thời gian được bên nhau. Việc này so với việc công ty làm ăn thua lỗ mất mấy trăm triệu còn khiến người nào đó buồn bực hơn. Mà người đang buồn bực này đương nhiên chính là VJ nữ vương vĩ đại của chúng ta.

Còn về lý do vì sao hai người họ không có thời gian bên nhau, thì haizzz....hễ nhớ tới việc này, VJ nữ vương trước nay luôn kiềm chế rất tốt cũng không nhịn được chỉ muốn mắng người.

Nhà họ VJ tuy ít người nhưng nhiều quan hệ dây mơ rễ má. Chỉ cần người đó có một ít quan hệ với nhà họ VJ cũng tự xưng là thân thích của họ. Từ bé đến lớn, View sợ nhất là gặp họ hàng, mỗi lần gặp xưng hô cứ loạn xì ngầu cả lên, không nản mới lạ.

Lần này kết hôn, View là đại tiểu thư của nhà họ VJ, lại là người thừa kế của VJ Group, bởi vậy hôn lễ của cô long trọng đến mức người bình thường chẳng thể tưởng tượng nổi. Cũng chính vì lễ kết hôn này mà nhà họ VJ vốn quạnh quẽ, vắng vẻ nay lại đông đúc, nhộn nhịp, ngay cả người giúp việc cũng phải tăng lên gấp đôi.

View cho rằng mek mình mời nhiều người như thế là không cần thiết. Đứng ở góc độ của nhà kinh doanh, đây là một việc hao phí tiền của. Nhưng ba mẹ cô lại nghĩ hôn nhân đại sự thì phải tưng bừng náo nhiệt, càng nhiều người tham dự càng tốt chứ sao.

Sau khi kết hôn, View và June cũng bị yêu cầu ở chung với ba mẹ một thời gian. VJ nữ vương không đồng ý, nhưng June hết lời "mềm mỏng" khuyên nhủ cô.

Thế là kể từ đó, không gian nhỏ của hai người bị phá vỡ hoàn toàn.

Buổi sáng View thức dậy, bên cạnh đã trống không, đi tìm người hỏi thì họ nói thiếu phu nhân đã đi cùng bà chủ từ sáng sớm tinh mơ. Vậy là đến tận giờ nữ vương đi làm mà vẫn chẳng thấy được bóng dáng vợ yêu. T_T View đành ôm nỗi lòng đau đớn vì xót xa con mèo nhỏ hay ngủ nướng của mình và còn cả nỗi tiếc nuối nụ hôn buổi sáng của vợ yêu mà lê tấm thân xụi lơ không sức sống cộng cái mặt như bánh rán nhúng nước đến VJ Group khiến toàn thể nhân viên VJ Group phải "sống trong sợ hãi" nhìn sắc mặt nữ vương mà khóc không ra nước mắt.

Giờ nghỉ trưa, VJ nữ vương gọi điện thoại cho vợ yêu, không có ai nghe, gọi đến máy bàn, quản gia bảo thiếu phu nhân với bà chủ ra ngoài ăn cơm. Thế là hết giờ nghỉ trưa, nữ vương vẫn chẳng được nói chuyện với vợ yêu lấy nửa câu.

Buổi chiều tan tầm, nữ vương về nhà đúng giờ, muốn mau chóng nhìn thấy vợ yêu. Ai ngờ về đến nơi, quản gia nói thiếu phu nhân và nhị tiểu thư đi dạo phố chưa về.

VJ nữ vương trầm ngâm hồi lâu, sắc mặt lạnh lẽo đi về phòng sách.

Tình huống này nếu chỉ xảy ra trong vòng một, hai ngày thì ắt hẳn nữ vương vẫn còn kiên nhẫn được, nhưng vấn đề là cả một tuần rồi, ngoài khi lên giường đi ngủ có thể thủ thỉ tâm sự, uỷ khuất kể lể với vợ yêu, còn lại những lúc khác nữ vương muốn gặp vợ thì khó hơn cả lên trời!!!

Rốt cục, VJ nữ vương lửa giận bùng phát, vợ cô chẳng nhẽ cô còn không rõ. Cô ấy trời sinh tính tình dịu dàng tốt bụng, làm việc gì cũng luôn suy nghĩ cho người khác, nhưng đâu thể vì thế mà lôi cô ấy đi khắp nơi được. Cô ấy mệt mỏi, cô thấy đau lòng lắm nga~. Việc mọi người niềm nở, quan tâm tới June, ở trong mắt View, lại chẳng khác gì tra tấn June.

Vậy là, ở nhà ba mẹ sau khi kết hôn đúng một tuần, VJ đại nữ vương không hề do dự sắp xếp hành lý, mang theo vợ yêu ngoắt mông bỏ chạy.

Nhân vật chính đều đã đi cả, đám người thân thích đến nhà họ VJ ăn chực cơm cũng chẳng có lí do gì ở lại, bèn lục đục thu dọn đồ đạc đi luôn. Dù sao, ai nấy cũng cảm thấy hài lòng mỹ mãn rồi.

Bà Benyapa không hiểu sao con mình lại tức giận, "Em chỉ muốn thân hơn với June thôi, việc này có gì sai đâu?". Bà hỏi người bạn già như vậy.

Ông Benyapa thở dài, lắc đầu đáp: "Em không sai, chỉ không sắp xếp thời gian hợp lý thôi. Em không thấy à? Con nhóc nhà chúng ta bám June chặt lắm".

Ngoại truyện 2: quà tặng

Mãi đến khi June và View chuyển về nhà mới của mình, hai người mới có thể tìm lại hạnh phúc ngọt ngào ngày xưa. Không có người ngoài quấy rầy, thời gian ở bên nhau nhiều hơn, muốn làm mấy chuyện không trong sáng thì cứ việc làm mọi lúc mọi nơi, hạnh phúc đến mức View suýt chút nữa quên luôn cả thời gian.

View cảm thấy việc mình không thể đưa vợ đi hưởng tuần trăng mật là một chuyện rất đáng tiếc, vì thế cô lệnh cho trợ lý cố gắng sắp xếp công việc dồn lại, chừa ra chút thời gian đưa vợ đến đất nước cô ấy thích nhất chơi một chuyến.

Trợ lý tuân lệnh chủ tịch, bôi bôi xoá xoá lịch làm việc, lúc sau lại mếu máo hỏi chủ tịch cụ thể muốn nghỉ mấy ngày. Chủ tịch lớn vung tay lên nói khoảng mười ngày nửa tháng trở lên là được. Trợ lý vừa nghe cô nói vậy, nước mắt đầm đìa, kêu rằng chủ tịch như thế chẳng phải đang muốn làm khó tôi sao, cho dù tôi có dồn lượng công việc trong nửa năm sau của cô lại thì cũng chỉ dành ra được một tuần là cùng a! Nhiều hơn nữa thì tôi không thể sắp xếp nổi, cô tự đi mà làm.

Chủ tịch vừa nghe đã lửa giận phun trào, mặt đầy hắc tuyến. Cô đường đường là chủ tịch một tập đoàn mà muốn đi nghỉ tuần trăng mật cũng không có thời gian, thế thì thuê nhiều nhân viên như vậy để làm gì! Bởi vậy VJ đại chủ tịch rất không vui, hậu quả cực kì nghiêm trọng. Ngày hôm sau, toàn bộ nhân viên trong VJ Group đều nhận được thông báo, tất cả phải tăng ca trong vòng một tuần.

Sau khi kết hôn, hai người không ở căn nhà nhỏ khu trung tâm kia nữa, View mua hai ngôi biệt thự sát nhau ở ngoại thành, sửa sang tường và vườn hoa làm cho sân nhà nhìn qua khá rộng rãi. Có điều June lại không hiểu nổi tác phẩm của View, một căn biệt thự ở đã không hết, sao còn mua tận hai căn, dù có tiền cũng không nên lãng phí đến thế này.

Nhưng View làm vậy đương nhiên có mục đích. Thứ nhất, cô không muốn để vợ phải chịu thiệt thòi, muốn cho cô ấy một cuộc sống tốt đẹp nhất. Thứ hai... nếu có người thân bạn bè đến tất nhiên phải ở cách xa một chút, như thế hai người bọn họ ở nhà chính bí mật làm chuyện không trong sáng sẽ không bị quấy rầy. Có điều hành vi phung phí tiền bạc chỉ vì lợi ích cá nhân thế này tốt nhất không nên để cho vợ biết. =.=

Nhà tuy rộng nhưng June cũng chẳng phải làm gì nhiều. Dù sao thân phận bây giờ đã khác, mấy chuyện quét tước dọn dẹp đương nhiên sẽ có người làm hộ. Lúc trước, khi đang chuẩn bị hôn lễ, bà VJ đã yêu cầu June xin nghỉ việc. Thật ra trong lòng June không thích nhưng để tránh chưa vào cửa đã mâu thuẫn với mẹ chồng, cô ngầm bảo View đi nói chuyện với mẹ, chẳng ngờ VJ nữ vương nghe xong đề nghị của mẹ lại tỏ vẻ đồng ý. Với tỉ số 2-1, June đành phải nghỉ việc ngoan ngoãn ở nhà làm bà chủ gia đình.

Nhưng lúc trước ở nhà họ VJ có nhiều họ hàng nên không thấy chán, bây giờ ở nhà mới, View mà đi làm thì trong nhà chỉ còn lại một mình cô. Xem tivi, nghe nhạc, lên mạng, mấy việc mà trước kia khi còn đi làm cô rất thích bây giờ lại cảm thấy quá tẻ nhạt, vô vị.

Hôm nay June tiễn View đi làm xong, lượn lờ một lúc trong biệt thự thì phát hiện có rất nhiều món quà ở nhà kho, chất đống lên như hai ngọn núi nhỏ. June giật mình, mấy thứ này chắc đều là quà kết hôn bạn bè tặng, đợt trước nhiều việc quên mất, bây giờ vừa lúc có thời gian, mở ra xem mọi người tặng cái gì.

Không xem thì thôi, đằng này vừa bóc ra June đã hết hồn. Phần lớn mấy món quà này đều là trang sức quý giá, những bức tranh nổi tiếng, đồ cổ, cái gì cũng có. Những thứ quý như vậy lại bị hai người họ tống vào góc nhà kho, hình như hơi quá đáng thì phải.

Giữa một đống hàng hiệu, June tìm thấy món quà của vợ chồng nhà MilkLove. Một cái hộp to được bọc rất công phu, chỉ nguyên bóc lớp gói cũng làm cô tốn mất cả buổi. Vừa mở được ra June đã ngẩn người, cả thùng đầy ắp những món đồ rực rỡ, trông kì kì, nhìn kỹ mới biết, đây... đây đều là s*xtoy...[@@ MilkLove biến thái a~ =))]

June cảm thấy mặt nóng bừng lên, vừa bực mình vừa buồn cười. Mấy thứ đồ chơi này thỉnh thoảng cô cũng thấy trên mạng nhưng giờ nhìn đủ các thể loại sờ sờ trước mặt, June lại cảm thấy trước đây mình trong sáng quá mức!!!

Đến khi cô tỉnh táo lại thì ý nghĩ đầu tiên là, mấy thứ tội lỗi này tuyệt đối không được để View thấy...

Thế là cô chạy khắp nơi tìm chỗ an toàn giấu chúng đi. [ June đáng thương trong sáng quá mức, chỉ cần vứt thùng rác ko cần chạy vạy giấu diếm đâu a~]

Buổi tối June tắm xong, đi ra nhìn thấy View nằm trên giường, ánh mắt sáng rực nhìn cô chằm chằm. Bình thường chỉ cần View nhìn cô chăm chú như vậy là June đã biết ngay cô ấy muốn làm chuyện gì.

Nhưng đêm nay rất lạ, cô nằm trên giường một lúc lâu mà vẫn chưa thấy View có động tĩnh gì, thật sự quá kì quái.

"Lúc ăn cơm, em nói bộ đồ ăn đó là của Emi tặng?". View ôm June hỏi.

"Vâng, đẹp thật View nhỉ?". Hôm nay lúc bóc quà, thấy bộ đồ ăn kia rất đẹp nên June mang ra dùng. Khi ăn cơm tối, cô tiện mồm nhắc đến, không ngờ View vẫn còn nhớ.

Nghe June hỏi thế, View cau mày, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Quá tầm thường, ảnh hưởng đến khẩu vị, ngày mai đổi bộ khác đi".

June nín thinh, không ho he gì.

View nói tiếp: "À, vừa nãy lúc em đi tắm, cô giúp việc đưa View một số thứ tìm được khi quét dọn, hỏi View có dùng được không".

June chột dạ, vội hỏi: "Cái gì vậy? Ở đâu?".

View chỉ vào cái giường còn lại, "Ở đó".

June nhìn theo, mặt mũi tối sầm lại, chỉ muốn ngất ngay tại chỗ. Cái hộp kia chính là mấy thứ đồ chơi của hai bạn hiền Milkny tặng a!!! Xem ra ông trời cố ý muốn tiêu diệt cô...

"Tên sữa bột đó thật phiền toái, nhưng mà quà tặng lần này rất vừa ý View nga, vợ yêu ah~". View nhìn June cười nhăn nhở không chút che giấu bản chất.

Nghe View nói, June không tỏ thái độ gì, leo lên giường chùm chăn kín mít đến mức ngạt thở.

Dĩ nhiên là View biết vợ yêu đang xấu hổ, có điều cô rất thích dáng vẻ e thẹn của cô ấy, có thể kích thích thú tính nguyên thủy nhất nơi cô.

View cúi người ôm June vào lòng nhỏ giọng kiên nhẫn dụ dỗ: "Đừng trốn baby ah~, hôm nay View không làm khó em, chỉ cần em mặc bộ quần áo này là được, những đồ khác View sẽ không dùng nữa". View lấy một bộ quần áo từ trong hộp quà ra, cám dỗ June.

June nhận lấy bộ quần áo hoa báo trong suốt, tay cầm còn thấy không tự nhiên nữa là mặc vào, chắc chắn sẽ rất khiêu khích cho mà xem. Nhưng nếu không mặc, cô sợ View sẽ dùng những thứ khác trêu chọc cô. Thế là cô chu môi nói: "Em muốn vào phòng tắm thay". (con Mều dễ dụ dã man :v)

Thấy June đồng ý mặc vào, View liền toét miệng cười gật lia gật lịa, "Ừ, em đi thay đi vợ yêu".

Kết quả là đợi cả chục phút mà không thấy cô nàng tóc nâu bước ra, View sốt ruột đi đến gõ cửa, "Baby ah, thay xong thì ra ngoài đi".

Tiếp đó, View nghe thấy June đáp lại: "Bộ quần áo này em không mặc được đâu".

"Nếu đã sản xuất ra thì chắc chắn là mặc được, em không ra thì View vào đấy nha". Lúc này, sắc tâm của View đã nổi dậy, cô không còn kiên nhẫn để cò kè với June nữa.

"Đợi chút, để em ra mà".

Cửa bật mở, June ngượng ngập vẫn khoác áo tắm bước ra.

View thắc mắc nhìn June, thấy cô nàng đỏ mặt, từ từ rút dây lưng của áo tắm đi. Áo tắm tụt xuống, View há miệng hớp phải một ngụm khí lạnh, xoang mũi ngưa ngứa, suýt nữa là chảy máu mũi.

Quần áo trong suốt bó sát người, phô ra toàn bộ đường cong hoàn mỹ của cơ thể người trước mắt. Chết người là, bộ quần áo này các chỗ khác đều kín mít, duy chỉ trước ngực với mông là khoét hở, làm hai khoả nõn nà và cái mông lép kẹp kia nửa khuất nửa lộ.

View thú tính được giải phóng đem June ăn sạch không chùi mép. June đã từng nói View làm chuyện đó không chút văn minh lịch sự và như để chứng minh điều đó thật là xác thực View vô sỉ không giữ lời hứa từ trong đống đồ chơi kia dùng hết thứ nhỏ đến thứ to khiến June vì khoái cảm ào ạt mà chịu không xiết......hai người triền miên đến tận sáng View mới chịu buông tha.

Sau này, View hớn hở nghĩ: Mấy món đồ đó quả nhiên là hảo hạng, lúc nào phải tìm thời gian nghiên cứu mới được.

Một ngày nào đó, khi June đi ăn cơm cùng Milkny thì bị hỏi mấy món đó có dùng được không. June trước nay vẫn dịu dàng bỗng nổi sung lên, chỉ vào mũi Kim Milk mắng xối xả: "Kim Ji Soo, tiếc cho cậu là chị em tốt của mình, cậu có biết mấy món cậu tặng suýt nữa hại chết mình rồi không!!!".

Milk bị mắng, sắc mặt vẫn bình thản kết luận: "Xem ra các cậu đúng là dùng không ít nga~!". =)))))))

Ngoại truyện 3: Đến công ty làm việc

Sau khi kết hôn, cuộc sống của June khá nhàn hạ, hầu như cô không phải làm gì ngoài việc xem TV, chơi game online, spa, đi mua sắm quần áo, trang sức với mẹ chồng và Bonnie. Sau một khoảng thời gian dài như vậy tiếp diễn, June cảm thấy mình chẳng những phung phí tiền của mà còn lãng phí cả thời gian. Mặc dù số tiền View của cô kiếm được đủ để cô tiêu xài cả mấy đời, nhưng nếu cứ nằm nhà chơi không thế này thì quả đúng là gánh nặng cho tiến trình hiện đại hóa ngày nay a!

Bởi vậy vào một ngày nọ, sau khi đã sửa soạn tươm tất, June bèn đi thẳng đến VJ Group. Từ sau khi lên làm VJ phu nhân, June rất hiếm khi đặt chân vào đây, thế nên ai ai nhìn thấy cô xuất hiện cũng hồ hởi tiến lên chào hỏi. Đến khi cô vào thang máy thì đám người thăm hỏi đã kéo tới đông nghìn nghịt.

"Nhìn thấy không, kia là nhân vật trong truyền thuyết của công ty, phiên bản hiện đại sống của cô bé lọ lem đó!".

"Trông cũng được đấy chứ...".

"Nghe nói sau khi chủ tịch kết hôn thì không hề tham dự một buổi xã giao thông thường nào, vừa tan làm đã chạy ngay về nhà với vợ".

"chủ tịch VJ quả là người seobang quốc dân nha, tiếc là không có phần cho chúng ta".

"Nghe nói phu nhân chủ tịch ban đầu là tổ trưởng phòng thị trường, sau khi kết hôn thì nghỉ không đi làm nữa".

"Giàu thế rồi còn đi làm làm gì, họa chăng là bị điên".

...

Ấy thế mà nhân vật chính đang được bàn tán rôm rả của chúng ta, quả thật hôm nay đến VJ Group để đi làm, chẳng lẽ cô bị điên thật? Đáp án là... Đúng vậy, cô sắp điên rồi, rỗi rãi đến phát điên mất rồi!

June đi một mạch đến văn phòng chủ tịch, đúng lúc View đi họp về. Nhìn thấy vợ yêu đang ngồi trên sofa, cô nửa ngạc nhiên nửa vui mừng, lấy tay sập cửa lại, rồi ôm chầm cô vào lòng, giở giọng nhõng nhẽo: "Sao thế vợ yêu, muốn đến công ty gặp View à, nhớ vợ yêu quá~?".

June lờ đi câu nói ngọt xớt của View, nới rộng khoảng cách giữa hai người, rồi nghiêm túc nói: "View sắp xếp cho em làm việc ở VJ Group, hay là để em đi tìm việc ở công ty khác?".

View nhướng mày đắc ý cười to, "Trừ VJ Group ra thì còn ai dám thuê vợ của View này chứ?".

"View ah~, em không nói đùa, em thật sự muốn đi làm. Em không thích ru rú ở nhà suốt ngày, cả người chẳng còn tí sức sống nào. Em tin View cũng không muốn thấy em lúc nào cũng lầm lũi". June sử dụng tuyệt chiêu ageyo và không còn nghi ngờ gì nữ vương VJ bá đạo lãnh khốc đã bất khuất hy sinh gục ngã dưới gót chân người đẹp.

View rải một cơn mưa nụ hôn lên khuôn mặt cún con của June thoả mãn rồi mới gật đầu nói: "Được rồi, được rồi, baby của View vậy em đi làm đi, có điều chức vụ là do View quyết định đó" -hôn lên chiếc mũi xinh xắn

"Chức vụ gì vậy?". Thấy View đồng ý, June cười híp mắt hỏi.

View suy nghĩ một lúc lâu, rồi đáp: "Chức vụ thấp thì không thích hợp với em. Giờ em mà làm việc cùng với các nhân viên khác thì chắc chắn bọn họ sẽ thấy không tự nhiên. Thế này vậy, đúng lúc View đang thiếu một trợ lý, em tới thay vị trí đó nhé"...

"Trợ lý chủ tịch à? Cụ thể em phải làm những gì?".

"Chỉ cần cố gắng hết sức phối hợp làm việc với View là được...". nữ vương nhẹ nhàng nói bâng quơ một câu.

Về sau, vào một ngày xấu trời nào đó, lúc June bị View đè lên bàn làm việc như sói vồ mồi, cô mới đột nhiên hiểu được hàm ý trong câu nói của nữ vương hôm ấy. Cô ấy bảo cô gắng hết sức phối hợp với cô ấy, thì ra ý là... muốn phối hợp làm chuyện....!!!

Ngoại truyện 4: Sinh con

Kết hôn được hai năm, June quyết định sinh cho nhà họ VJ. Vậy là cả hai đến bệnh viện cấy tế bào của View vào người June, qua chín tháng mười ngày một đứa bé trai kháu khỉnh ra đời. Khỏi phải nói ông bà VJ vui mừng đến cỡ nào, hai ông bà lập tức thu dọn hành lý chuyển đến biệt thự của View, cả ngày tranh nhau bế đứa cháu nội bụ bẫm.

View được làm appa đương nhiên cũng rất vui vẻ. Ngày con trai tròn một tháng tuổi, cô vung một số tiền lớn mở tiệc ở nhà hàng sang trọng nhất Bangkok, tưng bừng náo nhiệt suốt ba ngày liền.

Thế nhưng lúc con trai mới sinh, VJ nữ vương đâu có được phong độ như lúc này. June muốn vào phòng sinh một mình, còn View lại kiên quyết ở bên cạnh June, kết quả View phải giương mắt nhìn vợ yêu đau đớn đến chết đi sống lại. Dù View là người đã trải qua nhiều sóng to gió lớn, lúc ấy chân vẫn tự dưng mềm nhũn ra. Khuôn mặt bình thưởng ngạo nghễ ở giây phút ấy không chút huyết sắc, nắm chặt lấy tay vợ, luôn miệng trấn an cô ấy.

Thằng nhóc này dùng dằng hơn mười sáu tiếng đồng hồ mới chịu chui ra, làm umma nó suýt nữa mất nửa cái mạng, còn ba nó thì suýt nữa bay mất nửa hồn phách.

Nhìn đứa con da nhăn nheo cất tiếng khóc chào đời trong vòng tay y tá, June cảm thấy như đã trải qua cả một đời người.

Lúc June sinh con, appa umma cô từ quê lên thăm, được hai ông bà thông gia niềm nở giữ lại nên cũng quyết định ở chơi một thời gian. Vậy là bốn ông bà già cùng sống trong một căn biệt thự nho nhỏ. Thấy thế, View đắc ý nói với vợ: "Em xem, trước đây quyết định mua hai căn hộ quả rất chính xác".

Lúc ở cữ, thằng nhóc này cả ngày ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn, chẳng khác lợn là mấy. Đôi khi tỉnh giấc, nó chỉ mở mắt nhìn quanh bốn phía, rồi lại lập tức nhắm mắt ngủ tiếp. Ngoài ăn uống nghịch ngợm ra, hầu hết thời gian nó đều lăn quay ra ngủ.

Mấy ông bà già xúm quanh giường nó, chờ mấy tiếng đồng hồ cũng chỉ để ngắm lúc nó tỉnh ngủ.

Sau một hồi ngắm nghía chán chê, mấy ông bà rút ra kết luận, ấy là thằng bé này giống hệt appa, chỉ có cái cái miệng giống umma. Bà VJ còn sai quản gia lấy ảnh hồi nhỏ của View ra đối chiếu, quả thực rất giống nhau.

Trong đống ảnh, June tìm được tấm View hồi vài tháng tuổi, khi ấy vẫn còn đóng bỉm, miệng ngậm cái núm nhựa. Cô bật cười ha hả, quyết định cất riêng bức này đi.

Việc khiến June thích thú nhất chính là xem bảo mẫu tắm rửa cho con trai, vì là lần đầu tiên làm mẹ nên chuyện này cô không rành lắm. Tuy lúc trước cô đã tìm hiểu qua, nhưng con trai còn quá bé, cô rất lo mình sẽ làm con bị thương.

Bởi vậy, cơm trưa xong xuôi, mấy ông bà già chuẩn bị nước nôi, quần áo để tắm rửa cho cháu, còn June bế con chơi đùa, không cho nó ngủ. Thằng nhóc này bị phá đám giấc ngủ, miệng ngáp mày cau, dáng vẻ rất ư khó chịu.

Lúc cởi quần áo cho nó vào nước, nó bắt đầu khoa chân múa tay, đá nước lung tung, làm bắn tung tóe vào quần áo của bảo mẫu.

Bà VJ thấy vậy, cười đắc ý, "Thằng nhóc này mai sau hơn ba nó là cái chắc".

"Tắm rửa thôi mà bà cũng nhìn ra tài năng tương lai của nó à?". Ông VJ bật cười trêu bạn già.

"Con cháu nhà họ VJ đương nhiên sau này rất khí thế rồi". bà VJ tự tin đáp lại.

Ông VJ gật đầu ra chiều đồng ý.

Có lẽ là thích ứng được với cảm giác trong nước, nhóc con kia mở to mắt, nhìn quanh bốn phía, cuối cùng dừng lại trên người June, cong miệng cười toe. Trước đây thằng nhóc này cũng cười nhiều lắm, nhưng phần lớn chỉ cười mỉm nhếch môi, hoặc cười khi ngủ mà thôi. Giờ đây nó cười tươi rạng rỡ thế này, ai ai nhìn thấy cũng phải sững người.

June cảm động tột đỉnh, nếu không phải con trai vẫn còn đang ngâm nước, thể nào cô cũng ôm nó vào trong ngực mà cưng nựng.

"Cháu nội ngoan... Nhìn nó cười trông có dễ thương không kìa, lúc lớn lên thì đẹp trai phải biết!". bà VJ xúc động nói.

Tất nhiên rồi, appa umma đều là đại đại mỹ nhân, gen lại vô cùng xuất sắc, tương lai thằng nhóc này kiểu gì chẳng "vạn người thấy, vạn người mê".

Ba tháng đầu, thằng nhóc này sở hữu rất nhiều tên, chẳng hạn như: Bé con, Bảo Bối, VJie, nhóc con, Tiểu Thiên Sứ,... Mãi đến tháng thứ ba, nó mới chính thức có tên của mình, Min Benyapa. Tên này do ông bà nội đặt, VJ nữ vương không có quyền phản bác dù không thích nó cho lắm.

Lúc Min Benyapa lên hai, June muốn khiến View bất ngờ nên đã đến bệnh viện cấy một tế bào nữa vào tử cung, cô mang thai lần nữa, cả gia đình lại ăn mừng một phen. Cái thai được bốn tháng, June đi siêu âm, kết quả lại là con trai. Ông bà VJ mừng rỡ không kịp, vốn hai ông bà vẫn còn cái tư tưởng trọng nam khinh nữ, nếu không hai người cũng đâu đồng ý dễ dàng chuyện View thích nữ nhân, hai người muốn chính là cháu trai mang họ VJ kế nghiệp dòng họ!

Có điều, trong khi mọi người vui mừng như thế thì VJ nữ vương vô cùng rầu rĩ. Sao lại là con trai, cô muốn con gái cơ! Một đứa con gái xinh đẹp giống vợ cô, con trai có một là đủ rồi, thêm nữa thì có ích lợi gì đâu, không yêu thương, không cưng chiều được! Người ta nói con gái là áo bông tri kỷ của appa, cô chẳng có cái áo bông nào, sớm hay muộn mùa đông cũng bị chết rét T_T ô....ô.....!!!

Đáng thương thay đứa con trong bụng June, còn chưa ra đời đã bị ba mình hắt hủi...

View dù rất muốn có một đứa con gái cưng nhưng trải qua hai lần chứng kiến vợ yêu đau đến chết đi sống lại, cô đau lòng không thôi nên đành đem nỗi đau chôn giấu, ra phố nhìn con gái đáng yêu nhà người ta mà nhỏ nước dãi~

June là vợ sao không hiểu được cô chồng trẻ con của mình muốn gì, thế là âm thầm lặng lẽ mà suy tính.

Sau khi hai con trai đi nhà trẻ, June rốt cục cũng sinh cho View một đứa con gái, bé gái này có tên là  Shinvi Benyapa

Nhà họ VJ giờ có tới ba đứa trẻ con, trong nhà luôn tràn ngập tiếng cười, người lớn cũng thấy thế là thịnh vượng. Sau khi chủ tịch VJ có được con gái thì không đi công tác, không xã giao, vừa tan làm là sắp xếp đồ đạc phi ngay về nhà. Vừa về đến là rửa tay thay quần áo, thân mật với vợ yêu một lát rồi đi ẵm bồng con gái.

Lúc đi ăn cơm với vợ chồng MilkLove, June đùa rằng mình đã bị bỏ rơi.

Con gái rất xinh đẹp, tóc dày đen nhánh, mắt to da phấn, trông tựa như một thiên sứ nhỏ, ai nhìn thấy cũng muốn hôn chụt một cái. Nhưng mà ba nó thì ăn dấm chua kinh lắm nhé, ngoài người nhà ra thì appa không cho ai đến gần con gái đâu.

Mỗi lần MilkLove đến nhà họ VJ, Milk đều phải đấu với View một trận, cô dẫn Love xông lên hôn bằng được con bé mới vừa lòng.

Ấy nhưng mà View cũng xót xa lắm. Giờ nhà thằng con cả Min suốt ngày dính lấy em gái, thằng con thứ Nanon Benyapa  thì lại dán chặt mẹ, địa vị VJ nữ vương trong nhà bây giờ đang lung lay vô cùng.

Thấy hai thằng con sắp đoạt mất hai người con gái mình yêu thương nhất, VJ nữ vương bùng phát, nắm lấy cổ áo hai thằng con, uy hiếp: "Hai đứa này còn dám tranh giành với ba, ba cho hai đứa mày đi du học luôn đấy".

Hai tiểu soái ca vừa nghe vậy, lập tức gào khóc ầm ĩ. June vội vàng đi lên hỏi han, hai đứa chung một mối thù đồng loạt chỉ vào View, "Mẹ, ba bắt nạt chúng con...".

View đáng thương, đã uy hiếp không thành lại còn bị phản kích. Cô nổi cáu, mặt đầy hắc tuyến, bụng ngầm tính toán sớm hay muộn cũng phải đuổi hai đứa ác ma này đi thật xa.

Cá tính của Min mạnh mẽ, tư tưởng sâu sắc, rất ra dáng một nhà kinh doanh. Nanon thì trầm lặng hơn, có vẻ ỷ lại gia đình, hơn hai tuổi vẫn còn ngủ chung với umma. View thấy con cả sẽ là người kế thừa công ty sau này, nên không thể yêu thương quá, con thứ thì yếu ớt, cũng không thể cưng chiều quá, bởi vậy con gái trời sinh đã là để cô yêu thương, cưng chiều rồi.

Tuy rằng cô đã suy tính cả, nhưng trong mắt người ngoài thì cô lại rất thiên vị. Thứ gì tốt nhất cũng cho con gái, còn con trai muốn gì thì tự đi mà kiếm lấy.

June từng đề cập vấn đề này với View, nhưng View đã quyết định việc gì thì ai nói cũng phí lời cả thôi.

Từng ngày nhanh chóng trôi qua, Tết năm nay cả gia đình đã quyết định sẽ về quê ăn Tết. Vậy là đợi các con được nghỉ học, June bèn đưa chúng cùng bố mẹ chồng về Wanwimol gia, để lại một mình View ở lại Bangkok với một bụng uỷ khuất giận dỗi.

Công ty còn chưa nghỉ, View đâu có đi được.

Với những đứa bé lớn lên nơi thành thị thì nông thôn quả là một điều mới mẻ. Min và Nanom người khoác áo hàng hiệu, đi theo mấy đứa trẻ trong thôn ra đồng trộm khoai lang mang nướng. Mùa đông rét là vậy, nhưng hai đứa vẫn xắn quần xuống con sông mới cạn nước để mò cá. Tóm lại, hai đứa này giờ như ngựa hoang đứt cương, không ai quản được.

Ông bà VJ rất thích phong cảnh nơi đây, bèn bảo ông Wanwimol sẽ ở lại một thời gian.

Đến tận ngày 28 View mới đến nơi, nhiều ngày không gặp vợ con, cô nhớ đến phát điên mất rồi. Ôm hôn vợ yêu và con gái xong, hỏi ra biết được hai thằng con trai đi mò cá, cô thấy rất hứng thú nên cũng đi ra xem sao.

Thế là mãi đến hoàng hôn, ba người mới thủng thẳng về nhà. June nhìn thấy, suýt nữa té xỉu. Ba người lúc đi khoác toàn quần áo hàng hiệu, thế mà nay đã lấm lem bùn đất, nhìn chẳng ra nổi nữa rồi. Thật là trong nhà có đến 4 đứa trẻ a~

Đêm ba mươi, June nhận được điện thoại của Milk, cô ấy khoe Love đang mang thai.

"Milkn, chúc mừng cậu".

"Tớ sẽ cạnh tranh với Puppy nhà cậu cho a~"

Milk cười ha hả nói được vài câu vội vàng cúp máy bảo muốn gọi cho người khác thôngbáo xem chừng Milk muốn lên tivi thông báo cho cả nước biết cô sắp làm ba~

Hết òi, tui có cover truyện mới á, tui mới đăng ó mấy bà qua đọc nha, cảm ơn gất nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro