[MonKe][R18] Lễ tình nhân vui vẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Backlund.

Benson cùng con gái đi dạo trên đường đến giáo hội Đêm Tối, cô bé vừa tròn mười tuổi đang nhảy cẫng lên, vui vẻ theo cha đi xuyên qua đám đông.

"Cha, chiều nay dì có về không ạ?" Bây giờ đã gần trưa rồi, cô bé nhớ tới người dì luôn dẫn cô bé đi chơi, ngẩng đầu lên nhìn Benson với vẻ mặt đầy mong đợi.

Melissa đã nói trước với anh là buổi chiều cô sẽ dẫn cháu gái đến giáo hội Kẻ Khờ để cầu nguyện, điều này cũng không có gì lạ, mặc dù Benson là tín đồ của Nữ Thần Đêm Tối nhưng anh cũng mơ hồ đoán được điều gì đó nên cũng không ngăn cản.

Nghĩ đến đây, Benson ngồi xổm xuống bên đường, sửa lại bím tóc có chút rối của cô con gái, cười đáp: "Buổi chiều dì sẽ dẫn chúng ta đi cầu nguyện ngài Kẻ Khờ."

Cô bé chưa kịp vui mừng thì đã nhìn thấy một chiếc xe đạp bất ngờ mất lái đâm vào Benson, người sau mất cảnh giác, bị tông mạnh đến mức nhăn mặt và xoa vai trái một cách đau đớn. Cô bé vội la lên.

Một thanh niên ăn mặc như người đưa thư xuống xe, đỡ Benson dậy và rối rít xin lỗi.

Ngay cả khỉ đầu chó lông xoăn còn đi xe đạp giỏi hơn người này! Benson khó chịu, mắng thầm trong lòng, anh ngẩng đầu nhìn thấy một thanh niên tóc xoăn, mắt đen đeo một chiếc kính một tròng, không nói nên lời.

Chàng trai trẻ chỉnh chiếc kính một tròng bên mắt phải với vẻ mặt ngây thơ, cùng với sự hối lỗi và lời thuyết phục chân thành của anh ta, Benson, người đang ôm con gái mình, không hiểu sao đã bị đối phương làm gián đoạn kế hoạch và phải đến bệnh viện.

Trong khi bác sĩ đang băng bó vết thương có Benson thì chàng trai trẻ đang trêu chọc con gái anh. Mặc dù Benson cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cũng không thấy hành vi của chàng trai trẻ có gì quá đáng nên chỉ có thể cảnh giác nhìn cậu ta.

Sau khi thanh toán tiền thuốc men, thanh niên tóc đen xoăn đề nghị đãi họ bữa trưa để xin lỗi, Benson muốn từ chối nhưng đầu óc đột nhiên trống rỗng, khi tỉnh táo lại thì anh đã đồng ý đề nghị của thanh niên. Anh có hơi bối rối nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy con gái mình trông rất vui vẻ.

Trên đường đi, chàng trai trẻ tự giới thiệu, cậu ta có cái tên hơi lạ - Amon. Không hiểu sao cái tên này khiến Benson cảm thấy có chút khó chịu, có lẽ là do nó hiếm thấy.

Amon đẩy xe đạp, dẫn theo hai cha con, bọn họ "trùng hợp" gặp được Melissa vừa xong việc chuẩn bị đi ăn trưa, sau khi giải thích mọi chuyện, bốn người cùng nhau đi ăn cơm.

Trên bàn ăn, Amon kể cho họ nghe về việc người yêu của mình đã mất bình tĩnh như thế nào sau khi tỉnh dậy từ giấc ngủ dài, và đến tận bây giờ vẫn không muốn nhìn thấy cậu. Đó là lý do tại sao cậu vô tình đụng phải người qua đường.

"Hôm nay là ngày lễ tình nhân, và tôi cũng đã chuẩn bị một chút bất ngờ cho người yêu mình."

Amon có vẻ buồn.

Benson đồng cảm nhìn hắn, chút khó chịu trong lòng cũng theo đó biến mất. Melissa nghĩ nghĩ: "Anh Amon, anh nói người yêu anh là tín đồ Kẻ Khờ đúng không?"

"Đúng vậy, em ấy rất sùng đạo."

Đôi mắt của Melissa hơi sáng lên: "Vậy anh có thể dẫn cô ấy đến giáo hội Kẻ Khờ."

"Tôi cũng nghĩ vậy." Amon cười nói: "Ừm... Kế hoạch ban đầu của tôi là đến giáo hội cầu nguyện."

Cô gái nhỏ mở to mắt: "Chúng cháu cũng đi! Dì nói sẽ dẫn cháu đi cầu nguyện với chú Kẻ Khờ..."

Benson ho hai tiếng cắt ngang cái nói của cô bé rồi bế con gái mình lên, chỉ nói mọi người có thể cùng nhau đi giáo hội.

Amon nhìn cô bé được bế lên, mỉm cười không nói gì.

Sau khi ra khỏi chỗ ăn trưa, bọn họ đi theo dòng người, cuối cùng đến giáo hội Kẻ Khờ mới xây xong, tín đồ Kẻ Khờ lần lượt tiến vào giáo hội theo từng nhóm hai ba người. Amon vừa bước một bước vào, lên cảm giác được một ánh mắt nhìn chăm chú vào mình, hắn nhếch khóe môi, giả vờ không biết gì, bắt đầu cầu nguyện cùng gia đình Melissa.

Tuyệt, ngài Kẻ Khờ, bây giờ ta muốn gặp ngươi.

Để tránh những rắc rối không đáng có, Klein hiếm khi chủ động nhìn vào nhà Moretti, ngài chỉ im lặng nhìn họ khi họ đang cầu nguyện với mình.

Tuy nhiên vừa rồi khi ngài đưa mắt nhìn họ như thường lệ, ngài đã nhìn thấy người bên cạnh họ là Amon. Cảnh báo lập tức vang lên trong lòng Klein, thậm chí hắn còn muốn cho Amon một tia sét, nhưng đang ở trong giáo hội, còn có cháu gái của hắn đang đi cùng. Klein chắc chắn rằng vì điều này nên Amon mới tự tin xuất hiện trước mặt ngài. Klein nghiến răng nghiến lợi đáp lại cầu nguyện của hắn, một khắc sau Amon đã xuất hiện trên Nguyên Bảo.
"Đừng có nghĩ tới mấy chuyện xấu xa." Klein lạnh lùng cảnh cáo hắn.

Thấy vậy, nụ cười của Amon càng tươi hơn: "Thân ái, ta chưa hề làm gì hết, chỉ là tình cờ ở cùng cô cháu gái đáng yêu của ngươi mà thôi."

Klein đương nhiên không tin lời thần lừa gạt nói mà thẳng tay trộm đi trí nhớ của hắn, sau khi xem xong, Klein phát hiện hắn cũng không có hành động kỳ quặc.

"Ngài Kẻ Khờ, sao ngươi lại luôn không tin tưởng Thời Thiên Sứ trung thành với ngươi nhất?" Amon chỉnh lại kính một tròng của mình, thở dài.

Klein nhìn hắn với ánh mắt lộ rõ thái độ: Ngươi có tin lời mình nói không?

Amon cũng không xấu hổ, tiến về phía trước mấy bước, nắm lấy một trong hai tay của ngài Kẻ Khờ vĩ đại, Klein giật bắn lên như bị điện giật, đánh ngã Thời Thiên Sứ đang cố tiến thêm một bước.

"Ngươi muốn làm gì?" Klein dựa vào năng lực của tên hề cấp Cựu Nhật để giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Thú vị, thật sự rất thú vị, ngài Kẻ Khờ thật thú vị. Amon mỉm cười: "Ta chỉ muốn giúp ngươi củng cố nhân tính thôi mà."

"Giống như lúc ở trong giấc mơ của ngươi vậy."

Lần này ngay cả năng lực tên hề cấp Cựu Nhật cũng không thể khống chế được vẻ mặt đang nứt ra của Klein, hiện tại ngài muốn đá Amon ra khỏi Nguyên Bảo, cho hắn trở lại Tinh Không.

Nhưng điều Klein không thể chấp nhận được là, Amon thực sự nói có lý, từ lúc hắn nhìn thấy Amon đến giờ, nhân tính bị thần tính áp chế của Klein bắt đầu hoạt động trở lại, điều này cũng có thể thấy rõ qua biểu hiện của rồi của hắn. Khóe miệng Klein khẽ giật một cái, im lặng.

Thấy vậy Amon liền cười đắc ý, tiến lên thêm lần nữa, vuốt nhẹ áo choàng của ngài Kẻ Khờ, Klein cả người cứng đờ đành đồng ý với hắn.

"Theo như thời đại kia của ngươi thì hôm nay  là lễ tình nhân đúng không?" Amon đưa tay đến gần thân thể trần trụi dưới áo choàng của ngài, kẹp chặt điểm nhô ra giữa khẽ tay lạnh lẽo của mình. Klein thấp giọng thì thầm:
"Chuyện đó thì liên quan gì đến ngươi, lễ tình nhân chỉ dành cho những người yêu nhau thôi."

"Ngươi không cho ta danh phận, ta rất đau lòng." Chàng trai trẻ bày ra vẻ mặt oan ức và vô tội buộc tội ngài nhưng đôi tay đang gây rối lại nhào nặn mạnh hơn, bắt nạt bộ ngực sưng tấy của ngài, phản bội khuôn mặt vô tội của hắn. Dường như hắn đang cố tình phớt lờ phía dưới của ngài Kẻ Khờ.

Klein không kiên nhẫn ưỡn ngực lên, Amon hiểu ý cởi cúc áo choàng làm lộ ra nửa thân trên của Klein, sau đó há miệng ngậm lấy một bên đầu ngực tội nghiệp, liếm mút một cách thích thú, như thể đang ăn một viên kẹo thơm ngon nào đó. Điều này khiến Klein ảo tưởng như đang cho con bú, hình ảnh cháu gái ăn kẹo hiện lên trong đầu hắn, sự xấu hổ khiến hắn run lên, bộ phận nhạy cảm phía dưới cùng run rẩy đứng dậy.

Thật là tội lỗi. Klein khó chịu kẹp eo Thời Thiên Sứ, Amon mút càng nhiệt tình, dùng răng cắn nhẹ đầu ngực nhạy cảm, cảm giác đau nhẹ kích thích Klein.

Chiếc ghế đồng sau lưng có chút không thoải mái, suy nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, hai người đã nằm trên chiếc giường lớn mềm mại làm từ sương xám.

Ngài nheo mắt, hé mở áo choàng. Nó tạo cho ngài một hương vị khác, như một món quà mới mở, hấp dẫn và lôi cuốn. Khi ngài Kẻ Khờ nằm xuống, thiên sứ đều ghi nhớ mọi biểu cảm và cử động của Klein, mâu thuẫn giữa dục vọng và lý trí, sự kiên nhẫn và buông thả giống như những bông hoa mụt nát, đang từng chút nở rộ trên người ngài. Thật đáng yêu làm sao.

Amon xoa xoa mông Klein, ngài liền giơ chân đá hắn, Amon dễ dàng bắt lấy mắt cá chân ngài, cắn nhẹ lên.

"Ngươi là chó à? Sắp cắn đứt rồi." Klein thầm mắng một câu biến thái bằng tiếng Trung, cố gắng rút chân mình lại.

"Biến thái?" Amon kéo cái chân ngài Kẻ Khờ muốn rút ra lại, chống một nửa lên giường, bắt chước lại cách phát âm tiếng Trung của Klein vô cùng chuẩn, dùng tay chạm vào hậu huyệt của hắn. "Mặc dù ta không biết đó là cái gì, nhưng ta biết ngươi rất chặt, ta không thể vào được."

Klein thầm mắng hắn trong lòng, tức giận nói: "Vậy ta chơi ngươi?"

Amon thản nhiên cười: "Tất nhiên là có thể. Nếu ngươi muốn, ta thậm chí còn có thể biến thành cơ thể của người phụ nữ mà ngươi thích."

Klein nghĩ tới cảnh tượng đó, cảm thấy ớn lạnh. Nếu Amon thật sự làm vậy, hắn sẽ mang ám ảnh tâm lý với phụ nữ suốt đời.

Một lâu sau, ngài mới thấp giọng đồng ý: "Được rồi."

Amon nhếch mép cười, nửa quỳ trên giường, đưa tay khám phá hậu huyệt mềm mại ngượng ngùng, quả nhiên Klein đã sử dụng năng lực của Người không mặt để mở rộng, để hắn dễ dàng đưa ba ngón tay vào. Mặt Klein có chút nóng lên, thầm than trong lòng, đây không phải cách sử dụng năng lực của Người không mặt.

Amon rút ngón tay ướt sũng ra, ôm lấy ngài Kẻ Khờ đang xấu hổ như đà điểu, nâng eo hắn lên, cởi cúc quần áo, để dương vật nhắm vào cái lỗ mềm mại mọng nước rồi chậm rãi tiến vào.

Klein thở hổn hển, chịu đựng sự xâm nhập của ngoại vật, mặc dù đã sử dụng năng lực của Người không mặt nhưng vẫn cảm thấy hơi trướng bụng và đau đớn.

Amon mỉm cười hôn lên tấm lưng mịn màng đầy mồ hôi của Klein, sau khi cảm thấy mèo nhỏ dưới người không còn run rẩy nữa, hắn mở ra bức tường thịt bên trong từng chút một, tiến sâu vào bên trong Klein.

Thành ruột háu ăn hút lấy bộ phận sinh dục của kẻ xâm nhập, mời gọi hắn tiến sâu hơn. Tràn ngập dục vọng nóng bỏng, Klein thở dốc, khoái cảm khi tuyến tuyền liệt bị đâm vào khiến hắn có chút bối rối, khao khát muốn được kích thích nhiều hơn. Tuy nhiên, thiên sứ phía sau lại không có động tác gì tiếp theo, hắn khó chịu co rút lỗ sau, muốn kẹp chặt dương vật bên trong hơn.

"Ngài Kẻ Khờ, đừng nóng vội." Amon nheo mắt, yết hầu lên xuống, xoa xoa eo Klein để bắt đầu. Klein bị kích thích đến mức vùi đầu vào chăn, nhưng lại vô thức nâng eo lên, điều này giúp Amon ra vào dễ dàng hơn.

Khi dương vật của hắn rút ra đâm vào, Amon lại cọ xát dương vật vào tuyến tuyền liệt của Klein, liên tục khiến tường thịt mềm mại bên trong co chặt, sau đó lại bị tàn nhẫn mở ra.

Suy nghĩ trong đầu Klein tan rã, điều duy nhất lại là tại sao tên người Nga này lại lớn như vậy, hắn nhất định phải thiến Amon!

Miệng Klein phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào, hắn muốn đưa tay ấn ủi "tiểu Klein" những bí Amon nắm lấy tay, đỗ dành xuất tinh sớm sẽ không tốt cho sức khỏe.

Ngài Kẻ Khờ bị va chạm tới mức không nhớ nổi mình đã trở thành Quỷ Bí Chi Chủ như thế nào, ngài yếu ớt buông tay, bị Thần Tử đang hưng phấn chơi càng mạnh hơn. Tư thế này dường như đang khiến Klein bị chơi nát, khiến toàn thân ngài co giật và dịch tuyến tuyền liệt rỉ ra từ bộ phận nhạy cảm ngày càng nhiều.

Ngài Kẻ Khờ thân ái, Amon gọi thầm trong lòng, cúi người về phía trước cắn nhẹ lên gáy Klein. Klein rên lớn, cùng với động tác va chạm ngay càng mạnh của Amon gần như đâm xuyên miệng ruột khiến hắn bật khóc nức nở cầu xin tên người yêu mà hắn không muốn thừa nhận chậm lại với tiếng nức nở nghẹn ngào.

Klein thân ái của ta, Thời Thiên Sứ hưng phấn nở một nụ cười xấu xa, giống như một con quỷ thì thầm dụ dỗ mèo con đang bị khoái cảm doạ sợ, hắn đè Klein đang muốn bò về phía trước để trốn thoát, kéo cơ thể của Klein lại, dụ dỗ con mèo con đang ngơ ngác ăn dương vật sâu hơn.

Chu, Minh, Thụy, thân ái.

Hắn liếm dái tai Klein, dỗ dành hắn như người yêu.

Dương vật to dài đâm mở thành ruột như dự đoán, quy đầu to lớn nghiến mạnh vào bên trong, toàn thân Klein co giật, khoái cảm qua mức chịu đựng khiến hắn sợ hãi nhưng thiên sứ lại không buông tha Klein đến khi cơ thể hắn ngoan ngoãn nuốt hết cả cây dương vật, thậm chí còn chảy nước tạo điều kiện cho kẻ xâm nhập ra vào.

Klein thầm tự khinh thường bản thân, hắn rõ ràng đã bỏ qua chuyện xảy ra trong giấc mơ, hắn chỉ là một tên trai tân thiếu kinh nghiệm, tại sao sau khi tỉnh dậy, thân thể hắn lại chào đón Amon giống như đã từng trải qua chuyện này?

Linh tính cảnh báo hắn rõ ràng có điều gì đó không ổn. Amon ôm cổ Klein, chặn đôi môi đang hé mở của hắn lại, không biết xấu hổ tiến vào khoang miệng hắn, mút lấy chiếc lưỡi mềm mại.

Klein bị hôn tới mức sắp ngạt thở, tạm thời quên mất linh tính đang cảnh báo mình.

Tất nhiên Amon sẽ không buông tha Klein dễ dàng như vậy, thậm chí Klein còn có thể cảm giác được bộ phận sinh dục của thiên sứ lại lớn lên. Ánh mắt Klein có hơi mất tập trung, dưới bụng nhỏ dường như có thể thấy rõ hình dạng của dương vật nóng bỏng bên trong.

Hậu huyệt của Klein bị kéo căng đến mức không còn nếp nhăn, hắn bị chơi đến khi cái lỗ sưng đỏ lên co rút yếu ớt, xung quanh chảy ra chất lỏng không rõ là dịch ruột hay thứ gì khác.

Amon thích đối xử thô bạo với Klein, tất nhiên là chỉ khi ở trên giường. Lúc bình thường, hắn luôn tự cho mình là một quý ông lịch sự. Hắn chỉ thích nhìn mèo con bị bắt nạt tới mức khóc lóc và cào cấu trên giường. Mọi biểu cảm lúc mất kiểm soát của Klein đều rất thú vị, Amon vô cùng thích chúng.

Klein bị dục vọng hành hạ đến mức sắp phát điên, hắn khó chịu muốn xoa dịu ham muốn, vươn tay vuốt ve phía dưới, dương vật của Klein đã chảy ra rất nhiều dịch tuyến tuyền liệt, dính đầy lên tay hắn. Amon giữ chặt bàn tay đang lén lút của Klein, cúi người xuống, nghiêm túc tuyên bố sẽ tiến hành trừng phạt hắn. Có lẽ vì bị sợi dây lạnh lẽo treo trên kính một tròng chạm vào người nên toàn thân Klein đột nhiên run rẩy.

Miệng ruột lại bị xâm nhập, phía trên của Klein run rẩy phun ra dòng chất lỏng trong suốt, Amon cắn vào gáy Klein, một tay ôm lấy eo, một tay siết chặt cổ tay Klein, thứ vũ khí to lớn phía dưới dập liên tục vào thân thể Klein. Cảm giác từ các giác quan bị phóng to lên, khoái cảm tích lũy quá mức chịu đựng và bộ phận nhạy cảm bị xâm nhập gần như khiến Klein sụp đổ.

Klein theo bản năng muốn biến thành linh chi trùng nhưng suy nghĩ đó cuối cùng đã bị lý trí áp chế.

Lần này, thiên sứ dùng chút sức lực, thô bạo kéo Klein vào lòng, hai người ôm chặt lấy nhau. Vài cái xúc tu từ phía sau Amon vươn tới, uốn lượn trên cơ thể Klein. Cảm giác lạnh lẽo khiến toàn thân hân nổi da gà, một cái xúc tu quấn lấy dương vật Klein, nhẹ nhàng xoa dịu ham muốn của hắn, ngay khi Klein muốn xuất tinh thì đột nhiên bị một bàn tay chặn lại.

Cuối cùng Klein cũng đã sụp đổ, không tự chủ quay đầu lại, cắn xúc tu trên vai, cầu xin thiên sứ thả hắn ra. Nhưng hắn còn chưa nói xong, xúc tu trong miệng bỗng nhiên tách ra thành nhiều phần xâm nhập vào khoang miệng Klein, điên cuồng khuấy động trong miệng hắn, tùy ý đùa giỡn đầu lưỡi của hắn.

"Ưm..." Lúc này Klein thậm chí không thể nói rõ ràng, hắn chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ từ cổ họng. Klein bị xúc tu bắt chước việc giao hợp trong miệng, trên mặt chảy đầy nước bọt, Amon cúi người xuống liếm mặt hắn.

Nhìn những vết đỏ trên cơ thể trắng nõn của Klein, Amon vui vẻ nhận xét: "Thân ái, bây giờ ngươi trông giống như một ly kem dâu vậy."

Klein nói không nên lời, có có thể rưng rưng nước mắt nhìn hắn, Amon cũng vui vẻ để xúc tu của mình dang rộng chân Klein ra, bế Klein ngồi dậy, để Klein ngồi lên đùi mình.

Tư thế đi tiểu cho trẻ con lại lần nữa làm ngài Kẻ Khờ cảm thấy vô cùng xấu hổ, hắn mơ hồ nhớ được từ lúc năm tuổi hắn đã không còn được ôm như thế này. Hiện tại lại bị một người đàn ông ôm, thậm chí còn bị dương vật cắm vào mông.

Hiển nhiên Amon đã nhìn thấy sự xấu hổ của Klein, mắt hiện lên một tia hưng phấn, hắn nảy ra một ý tưởng nguy hiểm, có thể sau đó sẽ khiến ngài Kẻ Khờ tức giận tới mức đá hắn trở lại Tinh Không.
Amon bình tĩnh để xúc tu mở miệng hậu huyệt bị sử dụng quá mức của Klein. Klein giật mình phát hiện Amon lại nhét thêm một cái xúc tu, nếu không phải hắn đã điều chỉnh thân thể, có lẽ hậu huyệt đã bị rách.

Sau khi cọ xát nhiều lần, bức tường nhạy cảm bên trong đã thành công bị xâm nhập lần nữa, nhưng bộ phận sinh dục còn lại bên trong cũng bắt động chuyển động. Klein bị dập mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào cơ thể Amon, phần dưới sưng đỏ và đau đớn nhưng lại mút rất chặt, khi đâm vào tuyến tuyền liệt còn có thể gây ra cực khoái.

Quy đầu vẫn bị chặn, chỉ có thể đáng thương chảy ra chất lỏng trong suốt, Klein rên lên, rơi vào trạng thái cực khoái khô, toàn thân mềm nhũn, lỗ sau càng siết chặt hơn, khiến hơi thở của Amon trở nên nặng nề hơn một chút. Một dòng nước ấm nóng tưới lên đầu dương vật đang chôn sâu bên trong. Bộ phận phía trước của Klein bị nghẹn đỏ bừng không thể thoát ra, khoái cảm tích tụ lúc này đã hóa thành đau đớn.

Klein chịu đựng sự sờ mó của xúc tu, xoay người chủ động hôn lên môi Thời Thiên Sứ, bị hắn cắn môi, ấn gáy hôn sâu hơn đến khi Klein mơ màng cầu xin hắn buông tha. Ham muốn xuất tinh thậm chí còn khiến Klein chủ động ăn dương vật của Amon vào, chậm rãi nhún lên xuống.

Amon vui vẻ thưởng thức sự chủ động của Klein, sau đó vì dỗ dành mèo con của mình hắn đã buông bàn tay đang chặn dương vật ra, Klein muốn chạm vào lại bị hắn dùng xúc tu trói chặt hai tay.

"Ta không hề hứa với ngươi là sẽ cho ngươi chạm vào nó." Amon nở nụ cười tinh nghịch.

Klein còn chưa kịp mắng, bộ phận bên trong cơ thể lại bắt đầu chuyển động, nhấp sâu vào trong khiến hắn có ảo giác bị đâm trúng ruột. Amon cầm tay Klein ấn vào phần bụng dưới bị dương vật đẩy lên, Klein xoa xoa và hỏi hắn một cách kỳ lạ, xuất tinh vào trong thì có thể mang thai không?

Amon sửng sốt một lúc rồi cười.

"Chỉ cần ngươi đồng ý, ngươi có thể sinh đứa nhỏ của chúng ta, chỉ là không biết đứa nhỏ ngươi sinh là "kẻ trộm" hay "thầy bói"."

Bức tường tội nghiệp bên trong bị xâm phạm dữ dội, tuyển liệt bị đâm vào và cọ xát liên tục. Giác hút của xúc tu hút chặt tuyến tuyền liệt sưng lên vì bị chơi đùa, hạt đậu nhỏ trên ngực cũng bị hại xúc tu chiếm lấy, đánh dấu chủ quyền lên người hắn. Klein chìm trong khoái cảm lên xuống, không thể giải tỏa dục vọng, kích thích quá mức khiến hắn cảm nhận được đau đớn và tê dại ở phần dưới, loại cảm giác khác với lúc xuất tinh.

Klein bỗng nhiên thoát khỏi khoái cảm mạnh mẽ, giãy dụa muốn thoát khỏi vòng tay Amon.

"Thả... thả ta ra..." Hắn cố gắng phát ra từng chữ từ khẽ răng.

Amon cười ẩn ý, hôn lên khuôn mặt đỏ bừng vì dục vọng của Klein, "Sợ cái gì?" Vừa nói xong liền trêu chọc hắn một cách thô bạo khiến Klein quay mặt đi, cảm giác phần dưới sưng đỏ đau đớn không thể làm ngơ hắn lại bắt đầu giãy giụa.

Amon ôm chặt Klein đang cố giãy giụa, thì thầm bên tai hắn như tiếng nỉ non của người yêu: " Tại sao ngươi luôn phải kiềm chế bản thân? Chu Minh Thụy thân ái của ta?"

Hai mắt Klein trống rỗng, có chút khó chịu bắn ra, từng vệt trắng đục rơi trên đùi hắn. Amon nở nụ cười thoả mãn, tận hưởng hậu huyệt co chặt khi Klein lên đỉnh, cũng tranh thủ kích thích hắn.

Dương vật vừa xuất tinh lại lần nữa đứng lên vì bị kích thích, chảy ra một dòng nước trong suốt. Klein nghiên đầu, dùng sức cắn mạnh vai Thời Thiên Sứ, nụ cười của Amon càng vui vẻ, hắn cũng đáp lại cúi xuống mút lấy cổ con mèo nhỏ đang xù lông để tỏ ra an ủi.

Sau khi trở thành chân thần, tất nhiên Klein không cần ăn như con người, nhưng hắn vẫn còn giữ lại chức năng cơ thể của con người, Klein biết chất lỏng vừa rồi là gì, càng muốn thiến Amon hơn.

"Nhanh lên." Klein sau khi lên đỉnh còn trong thời kỳ nhạy cảm nhìn Amon với vẻ mặt không có chút ý tốt, mặc dù đối phương của chạm tới giới hạn của hắn nhưng hắn cũng không để người khác bắt nạt mình. Klein cũng không phải kiểu người buông thả khi thấy thích.

Người Amon hơi cứng lại, lần nữa nở nụ cười, bình tĩnh thu lại xúc tu của mình. Hắn biết hôm nay bản thân đã đi quá xa nên không dám giở trò gì nữa, tỏ ra áy náy một chút nói: "Thân ái, ngươi cảm thấy không khỏe sao?"

Klein đáp lại hắn bằng ánh mắt đầy sát khí, Amon đột nhiên bật cười ra tiếng, hắn cũng không thật sự muốn tra tấn Klein. Hai người đổi vị trí, hai chân Klein vòng qua eo Amon, khuôn mặt Klein vẫn còn đỏ bừng bị Amon cắn nhẹ một cái rồi liếm hết nước mắt trên mặt.

Dương vật to dài ra vào không ngừng, dùng cách nguyên thủy nhất để đâm vào lỗ nhỏ sưng đỏ phía dưới, Amon cũng sắp xuất tinh, hắn thở dốc cắn vành tai Klein: "Thân ái, nếu ta xuất tinh vào trong, ngươi sẽ đồng ý mang thai con của chúng ta chứ?"

Dục vọng do Thời Thiên Sứ mang đến khiến Klein suýt nữa đã cứng lại, mơ màng không hiểu Amon có ý gì. Klein lại bị Amon đâm mạnh, ánh mắt tan rã, cuối cùng hắn còn chưa kịp phản ứng lại, dương vật của Amon đã chạm tới chỗ sâu nhất trong cơ thể Klein rồi xuất tinh.

Sau khi cảm nhận được chất lỏng hơi lạnh tràn vào hậu huyệt của mình, Klein lập tức tỉnh táo lại, hắn còn chưa kịp điều động Nguyên Bảo Amon đã rút ra, trộm đi chất lỏng trên người Klein, sau đó dùng thời chi trùng tạo thành quần áo rồi biến mất trong chớp mắt.

Nhưng không biết vì sao, tinh dịch trong mông Klein không bị trộm, khi Klein cảm nhận được chất lỏng chảy vào bên trong hắn cũng không nghĩ tới chuyện này, nhất định là do Amon có mấy cái sở thích kỳ quái.

Sau khi chào hỏi cả nhà Amon trong đầu, Klein chuẩn bị trộm tinh dịch bên trong. Nhưng một lát sau, sắc mặt Klein đen đi, tinh dịch Amon bắn vào trong thật ra chứa đặc tính phi phàm, đã bị linh chi trùng của hắn hấp thụ, có lẽ vì thế nên Amon cũng không trộm chúng đi.
(Vớ vẩn, chỉ là sở thích cá nhân thôi)

Hắn kiểm tra toàn thân, khoác lên mình chiếc áo choàng do linh chi trùng tạo thành, sau khi phát hiện duy nhất tính Sai Lầm vẫn còn, Klein mới thở phào nhẹ nhõm. Có điều Klein vẫn không biết mục đích của Amon, hắn cũng không nhân cơ hội trộm duy nhất tính, vậy hắn rốt cuộc muốn gì?
Một sinh vật thần thoại bẩm sinh không thể có ham muốn giống con người và không thể đến đây chỉ vì quan hệ tình dục với Klein được.

Klein không nghĩ ra được ý tưởng nào, liền mở chiếc hộp Amon để lại ra xem.

Một hàng chocolate trắng được sắp xếp gọn gàng trong chiếc hộp đơn giản.

Linh tính không có cảnh báo có nghĩa đây chỉ là chocolate bình thường.

Klein lấy một viên đưa lên miệng nếm thử, mùi vị thật sự giống với trí nhớ của hắn.

"Hắn lấy nó từ đâu ra..."

Trên Tinh Không, Amon chỉnh lại chiếc kính một tròng của mình, hắn đã đạt được mục đích như hắn muốn, nghĩ tới đây Amon không thể không bật cười.

"Klein..."

---hết---

Author: hehejun(ao3)

Tác phẩm edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro