Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến công tác của Tae ik-seob kéo dài hơn dự định. Trong số những lịch trình được mở rộng như taffy băng cách bổ sung những lịch trình không khẩn cấp, không có cơ hội gặp Choi Ha-young ở Đức và gặp cô ấy. Dù sao đi nữa, đó chẳng qua là một nỗ lực nhằm xoa dịu tâm trạng của ông nội.
Một ngày sau khi Tae ik-Seob trở về sau chuyến công tác dài ngày, trời đã khuya một chút. Anh tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng điện thoại di động rung.
-Giám đốc điều hành? Tôi là trợ lý Kim.
"... được rồi."
- Ừm... Giám đốc điều hành. Tôi xin lỗi.....
" Sao ? ."
Tae ik-Seob ể oải trả lời điện thoại khi đang nằm trên giường. Chết tiệt. Đôi mắt nhắm nghiền tự nhiên nheo lại vì ánh năng xuyên qua khe hở trên rèm.
Tôi đưa tay lên che mắt rồi thở dài. Tôi tưởng nó bị ngắt kết nối nhưng tôi nghe thấy giọng tài xế Kim qua điện thoại.
-Dạ Tôi..... Tôi có thể vào trong một lát được không Giám Đốc.
"Cậu đang định làm gì thế?"
Trợ lý kim do dự nuốt nước bọt và trả lời.
- Chúng tôi sẽ cho ngài biết lịch trình của ngài và giúp ngài chuẩn bị cho công việc.......
"Tôi tự biết lịch trình. "Chiều đi làm." Vẫn chưa có lý do gì để thức dậy.
- Dạ, thậm chí trước đó.......
"Bảo họ bắt đầu mà không có tôi."
Cuộc họp đã được lên lịch vào buổi sáng thật là một trò vui. Tôi lẽ ra đã thông báo với trợ lý rằng tôi sẽ không tham dự.
- Và tôi còn có điều muốn nói nữa ạ.....
"Gì nữa."
Trợ lý đang lẩm bẩm ngừng nói. Ià người có lợi thế là có thể nhận biết khi nào nên dừng lại chỉ bằng tiếng thở dài của Tae ik-Seob. Nhờ lợi thế đó mà họ gắn bó lâu nhất, thậm chí còn đến trước cửa nhà của giám đốc, một không gian riêng tư như vậy.
Căn hộ officetel của Tae ik-Seob, nơi không phải nhà của anh, được thay đổi định kỳ và thậm chí không một trợ lý riêng nào của anh biết địa chỉ chính xác. Tương tự như vậy, không có trợ lý cá nhân nào biết Tae ik-seob có thế xui xẻo đến thế nào. Điều này là do vào thời điểm khuôn mặt thật của Tae ik-seob được nhận ra ngoài chiếc mặt nạ mà anh ấy đã thay đối đúng lúc, anh ấy đã được phân công vào một vị trí khác.
-Thưa, Giám đốc điều hành. một lúc...thư ký nói rằng cô ấy sẽ vào.
. Xin lỗi
"Cậu Kim? "đang nói về ai vậy?"
- Là phó phòng Kang Min-kyung ạ.
Ai? Kang Min Kyung? Tại sao cô ấy ở đây?
Lee Seop đột nhiên đứng dậy. đang muốn ngủ thiếp đi nhưng bị dội một gáo nước lạnh.
"CÁI Gì????"
"Cậu đang nói cái thứ nhảm nhí gì về Kang Min-kyung vậy?"
- Đây là Kang Min Kyung. Giám đốc điều hành Tae ik-seob, không, anh sẽ sớm trở thành Giám đốc điều hành.
Qua điện thoại, Kang Min-kyung, không phải tài xế
Kim, trả lời bằng giọng rõ ràng. Nó ngày càng trở nên không rõ ràng hơn.
"Giám đốc điều hành? Gì? Không, sau khi dọn dẹp xong mọi thứ, tại sao cô lại đến đây?
Tôi sốc đến mức tưởng như không thể thở được. Tae ik-Seob thở hốn hển một chút và hỏi lại.
"Phó phòng Kang Min-kyung phải không? ừ? Tôi biết Kang Min-kyung, bạn cùng lớp của tôi đã gia nhập công ty. "Tại sao Phó phòng Kang, người bận rộn như vậy, lại đến cửa nhà tôi vào giờ này?"
- Xin lỗi nhưng tôi sẽ nói trước. Mở cửa đi. Trợ lý giám đốc Kim.
"Phó phòng Kang, phụ tá Kim. từ đã đừng mở ? "
" khoan đã đừng mở " Tae ik-seob hét lên.
- Xin lỗi. Nhưng đây là chỉ thị của Song baek jae.. không sao đâu Giám Đốc. mở nó ra. Trợ lý Kim.
"Chào...!"
Tae ik-Seob kéo chăn chạy ra ngoài. Tôi vấp phải một tấm chăn trên sàn và ngã xuống, nhưng tôi cố hết sức chạy, khập khiếng trên đầu gối đau nhức. Tuy nhiên, tài xế Kim do dự đã kịp bấm mật khẩu nhanh hơn Tae ik-Seob kịp bấm nút khóa cửa trước.
Cánh cửa trước mở rộng ngay trước mặt Tae ik- Seob. Tôi thấy Kang Min-kyung. Tóc thẳng cắt thẳng, cặp kính nhàm chán, áo khoác chỉnh tề và áo sơ mi trắng không nếp nhăn. Đây là đồng phục công ty của Kang Min-k yung. Bộ đô màu đen tương tự với bên trong màu trắng. Nó thật tuyệt vời theo một số cách. Thực sự, thời trang đó trong 10 năm.
Nhân tiện, đây có thể là lần đầu tiên Min-kyung nhìn thấy thời trang của Tae ik-seob.
À, chết tiệt.
Lee Seop chỉ mặc một chiếc quần đùi tập luyện dài quá đầu gối. Lee Seop năm lấy chiếc quần short thấp hơn một chút do bị ngã và kéo chúng lên vì vòng eo của anh quá lớn đến nỗi chúng gần như không che đư ợc xương chậu của anh. Chết tiệt, nó đã tăng quá cao. Tôi xấu hỗ vì mái tóc cao phía trước của mình và lúng túng hạ nó xuống, nhưng người phụ nữ đứng trướ c mặt tôi thậm chí còn không hề chớp mắt. Với vẻ mặt bình tĩnh, anh chỉ nhìn xuống và kiểm tra thời gian trên chiếc máy tính bảng trên tay.
"Ngài có 15 phút để chuẩn bị. ngài đã sẵn sàng chưa?"
"Gì? cô có nghĩ mình sẽ làm vậy không?"
"Ah."
Min-kyung liếc nhìn Tae ik-seob. Từ đầu đến chân, ánh mắt lại nhìn lên, dừng lại ở eo một lúc, sau đó phát ra một tiếng nhỏ rồi đi thắng vào tóc.
"Tôi sẽ lấy quần áo của Giám Đốc ra trong khi Ngài tắm. Tôi sẽ giải thích tình hình trên xe trên đường đến Song baekjae. "Chúng tôi có sẵn bánh sandwich và cà phê đế Ngài có thể ăn nhanh khi đi."
"Tôi không ăn bánh sandwich."
"Một cái là bánh mì giăm bông và phô mai không có rau, còn cái kia là bánh mì kẹp trứng."
Tae ik-Seob cau mày và nhìn Kang Min-kyung.
"Khi mới vào công ty và đi trại huấn luyện, tôi ở cùng nhóm với giám đốc. Ngay cả khi tôi mới vào, chúng tôi làm cùng bộ phận nên thường ăn trưa hoặc ăn tối cùng nhau. "Tôi nhớ rất rõ thói quen ăn uống của ngài vì chúng rất độc đáo."
"Tôi đã giải thích về bánh sandwich, Phó phòng
Kang, hãy giải thích lý do tại sao cô lại ở đây. "Giám đốc điều hành là gì?"
Min-kyung kiếm tra thời gian và nói thêm một cách mỉa mai, "Khoảng 1 phút."
"Trước hết, tôi xin lỗi vì đã chào đón ngài muộn. "Quản lý, chúc mừng ngài đã được thăng chức."
Min-kyung nói lời chúc mừng, cầm chiếc máy tính bảng sang một bên và thậm chí còn vỗ tay. Tuy nhiên,
Tae ik-Seob không bỏ lỡ khóe miệng đang run rẩy khi cố gắng mỉm cười.
Chà, có lẽ ngài cũng không thích nó nhưng. Tôi là Thư ký của ngài.Dù sao cũng là thăng chức.
What?
"khuyến mãi? " như kiểu chương trình khuyến mãi nào mà tôi không biết không?"
Tae ik-Seob lại càng xù mái tóc rối bù của mình lên.
"Trong khi Giám đốc Điều hành đang có một chuyến công tác dài ngày và chậm trễ đến Châu Âu, đã có sự tái tố chức tổ chức và thay đổi nhân sự. "Tôi đã được bố nhiệm làm thư ký riêng và trợ lý kinh doanh cho giám đốc điều hành."
"Điều đó có ý nghĩa? Trưởng phòng tuyển dụng, trưởng phòng đào tạo, trưởng phòng đánh giá, trưởng phòng đánh giá hiệu quả công việc. "Không biết liệu Phó phòng Kang, một nhân tài xuất sắc ở TK, có đủ số nghĩa vụ quân sự để làm thư ký riêng cho giám đố c điều hành hay không."
"Bởi vì ngài không chỉ là giám đốc điều hành mà còn là Giám đốc điều hành Tae ik-seob."
Min-kyung chắc hắn đã nghiến răng đến mức người ta nghe thấy những lời cuối cùng của cô ấy là
'Tae ik-eob, Zenmu-nim.'
"Tại sao, nếu Phó phòng Kang làm thư ký cho tôi chăm chỉ trong vài tháng, tôi sẽ bổ nhiệm cô làm quản lý và đảm bảo rằng tôi sẽ chuyển đi vào năm sau?"
Thay vì nói đồng ý, Min-kyung nói với một nụ cười dịu dàng khác thường.
"Như ngài có thể đã biết, khoảng hai tháng trước, trước khi tôi được bổ nhiệm khẩn cấp về trụ sở chính do thiếu nhân lực, tôi đã từng làm trợ lý và thư ký cho Yang Ji-yeol, Giám đốc điều hành của C&T, người đã từ chức. "Tôi nghĩ đó có lẽ là lý do tại sao anh ấy giao cho tôi vị trí này."
"Nhảm nhí."
Điều đó thật vô lý đến mức tôi gần như quay lại. Rốt cuộc thì đó là Kang Min-kyung.
"Còn 12 phút."
Min Kyung mỉm cười.
"Giám đốc, anh không thể tắm được, anh chỉ cần rửa mặt thôi."
Min-kyung nói như thể đang đẩy lưng Tae ik-seob.
"Tôi nghĩ ngài đã ngã. Đầu gối của ngài đỏ và sưng tấy. "Tôi cũng sẽ chuẩn bị thuốc mỡ."
"Cái gì, à. Thực ra."
cô ấy có đang sàng lọc cơ thể đàn ông khỏa thân như thế này không?
"Phó phòng Kang, nếu cô là thư ký, cô có tìm chỗ ở như thế này không?"
"Đúng, lần này ngài ấy đã đặc biệt yêu cầu tôi làm như vậy. Tạm thời hãy đưa ngài đi làm và đưa ngài đi làm về.
"Ai?"
Minkyung lại nghiễn răng cười lớn.
"Chủ tịch."
Tae ik-Seob vỗ nhẹ vào bụng và nói.
"Vậy khi cô đến đây, tôi chỉ sống. và chỉ cần lăn tròn và cởi quần áo của tôi à? như bây giờ."
"Tôi ổn thư Giám đốc."
Minkyung cười khúc khích. Có về cảm giác như cô ấy đang cười khi đánh giá cơ thế của Tae ik-Seob, điều này làm tốn thương niềm tự hào của anh. Chà, việc chà đạp lòng tự trọng của Tae ik-Seob là sở trường của Kan g Min-kyung.
Min-kyung hỏi với một nụ cười và giọng điệu nhẹ nhàng.
"Giám đốc, anh có thấy khó chịu vì tôi là phụ nữ không?"
"Không đời nào."
"Cô điên à?" Tae ik-Seob mỉa mai nói, nuốt giọng.
"Đúng, tôi nghe nói cả chủ tịch và vợ ông ấy đều rất hài lòng với tôi về mặt đó."
Vâng, hài lòng?
"Puhahahaha, bĩu môi."
Tae ik-Seob bật cười. Hai tháng trước, Tae joon-seob phải lòng một nhân viên được phái đi, người đã hỗ trợ anh ta trong công việc và khiến gia đình anh bị đảo lộn. Chưa hết, chị nhân viên còn yên tâm đưa tôi về chỗ ở. Ngay cả Song Baek-jae cũng biết rằng cô không phải mẫu phụ nữ của Tae ik-Seob. Đúng, đó là điều đương nhiên vì đó là Kang Min-kyung...
Tiếng cười đã bắt đầu không thể dừng lại nên
Tae ik-Seob cúi xuống ôm bụng cười.
Trước khi kịp nhận ra điều đó, anh đã lau nước mắt và nhìn Min-kyung. Anh tưởng mình cười quá nhiều vì tin rằng Min-kyung sẽ không hấp dẫn Tae ik-seob với tư cách phụ nữ chút nào, nhưng Min-kyung lại cười rất ngọt ngào.
"Tôi cũng cảm thấy rất thoải mái và giám đốc thấy ổn Khi ngài mỉm cười chào tôi, tâm trí hơi lo lăng của tôi cảm thấy thoải mái. Đã 10 phút rồi. "Nếu ngài thậm chí không thể rửa mặt, tôi có nên chuẩn bị khăn ướt không?"
Tae ik-Seob chào bằng hai ngón tay.
"đợi đi " Tôi Rửa sạch sẽ và ra ngoài trong vòng 5 phút."
"Ah."
Kang Min-kyung trông có vẻ xấu hổ trong giây lát. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta sảng khoái đến mức Tae ik-Seob ngửa đầu ra sau và cười.
* **
"Năm phút. Phải?"
Tae ik-Seob duỗi tóc và nói với Min Kyung. Có sự tự hào trong giọng nói của anh ấy. Đã hơn 5 phút rồi.
5 phút là gì?
"Phải mất bốn phút để rửa. "1 phút 30 giây để giặt sạch và mặc đồ lót, 2 phút đế mặc áo sơ mi và quần dài."
"Ô, vâng."
"Tôi đã cố gắng hết sức?"
"Vâng, ngài rất tuyệt. "Giám đốc."
Minkyung nhếch mép khen ngợi. Đôi mắt của Tae ik-Seob trong gương tràn đầy niềm tự hào. Không đáng ngạc nhiên. TK Master Tae ik-seob đã là một người kiên định kế từ khi còn là học viên mới. Không có cách nào bỏ qua mọi vấn đề tầm thường và tầm thường. Người ta phải liên tục khẳng định sự cao quý và vượt trội của mình.
Trong thời gian huấn luyện tân binh cho TK, Min-kyung đã nhận thấy đặc điểm đó khi làm nhiệm vụ nhóm. cô không thế không chú ý đến nó. Trong quá trình thảo luận, Min-kyung đương nhiên sẽ đảm nhận vai trò thu t ập, điều phối các ý kiến và đưa ra kết luận. Bất cứ khi nào ý tưởng của Tae ik-Seob nhanh chóng được đề cập và chuyến tiếp, Tae ik-Seob luôn xem lại nó một lần nữa.
"Vậy ý kiến của Jo won và Kang Min-kyung là gì?"
Lúc đầu cô nghĩ yêu cầu này là thái độ tôn trọng.
"được rồi. Tôi đã không đủ tốt. "Có một khía cạnh đã bị bỏ qua."
cô nghĩ những bình luận như thế này cũng mang tính cởi mở. Nhưng Min-kyung sớm tìm ra mô hình của cuộc trò chuyện. Cho dù cuộc trò chuyện diễn ra như thế nào thì cuối cùng nó cũng kết thúc khi Min-kyung ghi nhận và khen ngợi Tae ik-seob.
"Vâng tôi cũng nghĩ giống như vậy. "Đó là một ý tưởng hay."
"KHÔNG. "Đó là một nhận xét tuyệt vời."
Sau đó tôi nhận ra.
'Mong muốn không mệt mỏi của Master TK được công nhận.'
Mọi chuyện không như vậy đối với tất cả mọi người. Ít nhất trong suốt thời gian đào tạo, mong muốn được công nhận của sư phụ đều hướng về Min Kyung-man. anh không biết tại sao mình lại bị ám ảnh bởi Min-kyung đến vậy, nhưng rõ ràng là Tae ik-seob lúc nào cũng nghiêm túc và kiên trì.
Vào cuối buối tập, bất cứ khi nào Tae ik-Seob nhìn Min Kyung với thái độ tự tin và ánh mắt kiêu hãnh, anh ấy sẽ theo phản xạ nói: 'Tae ik-seob, Jo Won, ngài thật tuyệt vời.
Min-kyung xoa dịu Tae ik-seob, người đã tắm xong trong 5 phút 30 giây, bằng cách dành cho anh một lời khen quen thuộc và sau đó đi thẳng vào vấn đề.
"Tôi nghe nói rằng khi giám đốc điều hành đi công tác, ông ấy đã báo cáo thời gian thực qua e-mail về các vấn đề đang chờ xử lý tại công ty. "Tôi chắc rằng tất cả mọi người đều quen thuộc với điều này, nhưng tôi có nên giới thiệu ngăn gọn cho ngài không?"
Ổi, tiếng máy sấy kêu inh ỏi. Tae ik-Seob, người đang sửa tóc, dường như không nghe thấy câu hỏi của Min Kyung.
"Trước hết hãy nói về những thay đổi nhân sự ở Mulsan......."
"A, nóng quá......"
Có lẽ vì nhiệt độ của máy sấy quá cao nên Tae ik- Seob phát ra một âm thanh ngắn gọn và cắn chặt đôi môi đỏ mọng. Bản chất nhạy cảm và lo lắng của Tae ik-Seob được bộc lộ rõ ràng qua đôi mắt không hài lòng phản chiếu trong gương. Nếu bỏ đi vẻ mềm mại kiêu kỳ mà anh ấy thường thể hiện, Tae ik-seob trông như một người khác.
Haizz Ông chủ thật xui xẻo và trẻ con.
Tuy nhiên, Min-kyung cho rằng Tae ik-seob, người có biểu cảm thực tế hơn, sẽ hấp dẫn hơn. Tae ik-seob, người có hình ảnh lịch sự và ấm áp, lại có nét quyến rũ con người và gợi cảm khó có thể cảm nhận được.
'Bây giờ cô đang nhìn gì vậy, cô đang nhìn tôi phải không? 'cô đang nhìn xuống phải không?'
Tae ik-Seob nheo mắt như thể muốn nói điều đó.
anh, cắn môi và nheo mắt nhìn Min-kyung,
hôm nay mang đến một cảm giác gợi cảm hơn. Không phải là vì vẫn còn hơi ẩm sao? Ít nhất Tae ik-seob hoàn toàn là gu của Min-kyung về ngoại hình. Đó là yếu tố có thể xếp lên hàng đầu trong danh sách những lợi ích có được khi làm trợ lý cho Tae ik-seob. Min-kyung đưa ra cuộc họp một cách máy móc, giữ kín đánh giá về ngoại hình của Tae ik-seob. Sau đó, cô nhìn lần lượt khuôn mặt của người đàn ông đó trong gương. Ngoại hình và tính cách của Tae ik-seob dường như không thay đối sau 10 năm.
Sau khi gia nhập công ty và trước khi chính thức đi làm đã có trung tâm đào tạo nhập môn cho học viên mới. Dù chưa có ai xác nhận nhưng trong ngày tập luyện đầu tiên đã xuất hiện tin đồn cháu trai cả của Chủ tịch Tae Si-hwan cũng nằm trong số các tay đua. Ai, đó là ai? Đôi mắt lấp lánh lo lắng và tò mò nhanh chóng lướt từ người này sang người khác.
"Có phải bạn đó không?'
'Có phải bạn không?'
'Có thể nào là người đó?"
Mỗi con mắt tôi gặp đều hỏi câu hỏi đó. Những gợn sóng được tạo ra bởi đôi mắt chuyển động không thố ng nhất và tiếng thở phấn khích quá to và rõ ràng. Gần như thể không khí đang ồn ào. Cuối cùng, khi tôi cảm thấy hơi say tàu xe, hướng nhìn của tôi đột nhiên trở nên thắng hàng. Hết ánh mắt ngưỡng mộ, một người đàn ông bước vào.
Tôi chắc chắn về điều này ngay cả khi không kiểm tra bảng tên quanh cố mình. Người đàn ông đó là cháu trai cả của Chủ tịch Tae Si-hwan. Người đàn ông giống Chủ tịch Tae ngay cả trong dáng đi, cao ráo và có làn da trắng nên anh ấy nổi bật ngay cả về ngoại hình. Khi hơi thở nặng nề và ánh mắt khao khát, không thể che giấu sự phấn khích, vây quanh người đàn ôn g, một cảm giác khó chịu rõ ràng hình thành.
Một sinh vật siêu việt trong cùng một không gian nhưng ở một chiều không gian khác. Đột nhiên, vào lúc đó, Tae ik-seob mim cười trước những ánh mắt đổ dôn vào mình. Đó là một nụ cười tự nhiên, không kiêu ngạo cũng không ngượng ngùng. Tae ik-Seob hơi cúi đầu mim cười, nhếch đôi môi đỏ mọng xinh đẹp.
Cảm giác như những ánh sáng thân tiên đang chiếu sáng xung quanh khuôn mặt của Tae ik-Seob.
Có phải tất cả con cái của các gia đình chaebol đều đội vương niệm sáng bóng trên đâu như vậy không? Trái tim Min-kyung khẽ run lên vào thời điểm đó, lần duy nhất cô nhìn thấy Lee-seop trong 10 năm.
"phó phòng Kang, cô có muốn nói lại lần nữa không?"
"Dạ?"
Máy sấy vẫn kêu ù ù. Mái tóc dày nhưng mềm mượt là điều kiện tốt nhất để chải chuốt. Mái tóc biết lắng nghe sẽ mang dáng dấp như vừa bước ra khỏi tiệm làm đẹp chỉ với vài lần từ máy sấy.
Tae ik-Seob bật cười khi nhìn những ngón tay dài của
Min-kyung chải qua tóc mái của cô thay vì dùng lược.
"Lúc đầu cô đã nói gì thế?"
"Tôi nghe nói rằng khi ngài đang đi công tác, các vấn đề đang chờ xử lý liên quan đến sản phẩm công nghiệp đã được báo cáo qua email theo thời gian thực."
"Họ nói họ không kiểm tra. Điện thoại di động, email, mạng xã hội, mọi thứ đêu bị giết. "Đó là lý do tại sao
Phó phòng Kang lại đến đây vào giờ này."
"Điều chuyển nhân sự và tái cơ cấu C&T........"
"Không phải cái đó."
Tae ik-Seob đưa ra hướng dẫn khi thắt cà vạt.
"Bạn có muốn nói lại điều đó không?"
Mặc dù điều đó hiếm khi xảy ra nhưng Min-kyung k hông nói nên lời. Tae ik-Seob nhìn thẳng vào Min Kyung trong gương và hỏi.
"Không phải vậy sao? cô không nói gì cả? Tôi tưởng tôi không nghe thấy cô ...."
phần cuối của câu nói nhẹ nhàng mờ đi. Nụ cười trên môi anh cũng dịu dàng. Tôi chắc chắn có một yêu cầu... Min-kyung vẫn không thể tìm ra câu trả lời khi nhìn Lee-seop mặc áo khoác vest quay lại.
" cô làm được rồi. "Đó là về việc thiết lập thời gian."
"Tuyệt quá..."
"không."
Min-kyung giao tiếp bằng mắt với Tae ik-seob. Có lẽ nào trẻ con như vậy... Tuy nhiên, cái miệng của Min-kyung, vốn đã quen với hệ thống phân cấp của tố chức, lại nhanh hơn bộ não của Min-kyung.
"Cảm ơn."
Đó là một giọng điệu thân thiện.
"Huh."
Tae ik-Seob nghiêng đầu và giao tiếp bằng mắt. Với nụ cười trên môi.
"Nếu không có Phó phòng Kang thì chuyện trợ lý Kim đến bất thình lình vào hay sét đánh cũng không xảy ra. Sẽ khó khăn lắm nếu cô không thể đưa tôi đến Songbaekjae đúng giờ phải không? Vậy chắc chắn là cô đã đến. "
cô tự mình đến đây."
"Vâng ."
" cô có tiếp tục làm công việc này trong tương lai không ?"
"Xin lỗi."
"cô là nhất. Thể hiện khả năng của cô trong cách làm việc cứng nhắc. "Nếu ở dưới quyền của tôi, cô sẽ chỉ gặp phải những điều khó chịu như thế này."
Min-kyung hạ ánh mắt xuống chiếc máy tính bảng, giả vờ như không nghe thấy những gì Tae ik-seob nói.
"Tôi chưa bao giờ có một trợ lý cá nhân phù hợp. "
Chỉ có thư ký hợp đồng từ các công ty dịch vụ và thư
ký làm việc bốn tháng một lần."
"Đúng, nhưng hiện tại ngài đã được thăng chức làm giám đốc điều hành..."
Tae ik-Seob cắt lời Min Kyung.
"Tại sao lại là Phó phòng Kang?"
"Tôi đã nói với cô rồi..."
"Phó phòng Kang giỏi và tài năng trong TK. "Khả năng làm việc của cô cũng là tốt nhất."
"Cảm ơn."
Tae ik-seob không cười khi được cảm ơn bạn.Khóe miệng dài và xéo. Khi đôi môi đỏ dài ra, chúng trông mỏng và sắc nét.
"Tôi ghét những trợ lý cá nhân thân thiết. Nhưng người tôi ghét hơn cả là Phó phòng Kang."
Mắt của Tae ik-Seob có màu đó không? Cô nghĩ chúng có màu đen, nhưng đôi mắt được chiếu sáng bởi ánh sáng vàng lại gần với màu xám đen pha chút xanh đậm. Vì thế bâu không khí thật kỳ lạ. Min-kyung chỉ nghĩ về điều đó khi cô nhìn vào khuôn mặt của Tae ik-eob khi cô đến gần anh. Đôi mắt của Tae ik-Seob hơi tối lại, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp hé mở.
"Vì vậy, Kang Min-kyung, tôi ghét cô. "Ngay từ lúc chúng ta thành lập nhóm vào ngày đầu tiên thực tập, tôi đã ghét cô rồi."
( p/s: mạnh mồm quá anh zai, có ngày nghiệp quật.)

Đoạn ổng đang ngủ ngon :)) 🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro