Chap 61 : Minh Vương nghi Ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BrennaHu






Tay cầm theo một hộp dụng cụ y tế. Nhìn hộp dụng cụ bề ngoài bé nhỏ nhưng bên trong thì lại đầy đủ những loại thuốc.

Vương "Quế tổng, cần tôi khám bệnh gì sao? "

Nghe Minh Vương hỏi, Quế Ngọc Hải lắc đầu, nói tiếp

Hải " Tôi gọi cậu qua đây để nhờ cậu kiểm tra xem chân của Văn Toàn có sao hay không. Hôm trước cậu ấy bị ngã "

Vương " Được rồi!

Vương "Toàn , chúng ta lên phòng để tôi xem chân cậu có bị thương nặng không "

Thấy Minh Vương ngỏ lời, Quế Ngọc Hải cũng có ý định cùng theo hai người lên phòng. Quế Ngọc Hải cố gắng tìm cách ngăn Quế Ngọc Hải lại:

Toàn " Anh Hải, anh ngồi dưới này đợi có được không?
Em có một số việc muốn nói riêng với bác sĩ Vương"

Văn Toàn giọng vẫn tỏ ra bình thường, nhưng lòng cậu lại thấp thỏm, lo âu. Cậu lo sợ anh đột nhiên nghi ngờ mà vẫn quyết định cùng lên phòng

Hải " Được! "

Nét mặt Quế Ngọc Hải đáp lại đầy thản nhiên, Văn Toàn nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm.

Lên đến phòng, Văn Toàn nhường cho Minh Vương vào trước, còn cậu bước theo sau để tiện khóa cửa phòng lại. Nghe thấy tiếng khóa cửa, Minh Vương có chút nghi ngờ trong lòng nhưng rồi cũng cố không mấy quan tâm đến. Đến khi Minh Vương thấy Văn Toàn sau khi khóa cửa thì vội vã chạy vào trong. Trong lúc Minh Vương lấy các dụng cụ y tế được đặt trong hộp y tế ra, Văn Toàn đã tháo miếng băng ra. Khi Minh Vương vừa nhìn vết thương của Văn Toàn, trong lòng Minh Vương có chút ngạc nhiên và nghi ngờ. Tại sao vết thương của Văn Toàn giống do vũ khí gây ra? Nói đúng hơn là do một viên đạn xượt qua.

Thấy được sự kinh ngạc của Minh Vương,  Văn Toàn có chút bối rối và giải thích:

Toàn " Tôi bất cẩn nên bị lưỡi lam làm bị thương. Vì sợ Ngọc Hải trách nên tôi đã nói dối anh ấy "

Vương " Ra là vậy. "

Ngoài miệng Minh Vương nói vậy nhưng trong lòng cậu rất nghi ngờ, cậu nghi ngờ rằng Văn Toàn nói dối. Nhưng, tại sao? Tại sao Văn Toàn lại nói dối? Minh Vương luôn trăn trở mãi, nghĩ:

Vương (suy nghĩ) " Có nên nói với Quế tổng biết hay không? "

Vừa nghĩ, Minh Vương vừa xử lí vết thương cho Văn Toàn Thấy Minh Vương  đang suy nghĩ mãi điều gì, Văn Toàn cất tiếng gọi:

Toàn " Bác sĩ Vương, cậu dùng thuốc sát trùng nhiều quá rồi "

Nghe Văn Toàn gọi, Minh Vương mới giật mình, phát hiện từ nãy đến giờ bản thân chỉ mãi lo suy nghĩ nên cậu chỉ chậm vào mỗi một chỗ.

Vương " À, tôi xin lỗi.
Bây giờ tôi sẽ băng nó lại. Mỗi ngày cậu thay miếng băng mới, còn đây thuốc thoa, sử dụng trước khi băng vết thương. Như vậy sẽ không để lại sẹo "

Sau khi băng vết thương xong, Minh Vương đứng dậy và đưa cho Văn Toàn mấy miếng băng vết thương cùng với một tuýt thuốc thoa tránh vết thương để lại sẹo.

Xong việc, Minh Vương rời khỏi phòng, khi cậu vừa bước đến cửa phòng, Văn Toàn liền cất tiếng gọi:

Toàn " Bác sĩ Vương , còn một việc tôi muốn nhờ cậu. Mong cậu đồng ý với tôi việc ấy "

Vương "Cậu cứ nói! "

Minh Vương vừa nghe kêu, cậu liền quay người lại.

Toàn " Hy vọng cậu đừng nói với Ngọc Hải sự thật về vết thương của tôi "

Thấy Văn Toàn với vẻ đầy thành khuẩn, Minh Vương không còn lựa chọn khác liền gật đầu rồi nở nụ cười hiền dịu.

Quế Ngọc Hải đang ngồi với tâm trạng đầy lo lắng bên dưới. Anh lo lắng vì sợ vết thương của nghiêm trọng. Nên khi vừa thấy Minh Vương bước từ trên lầu xuống, Quế Ngọc Hải bật dậy và hỏi:

Hải " Vết thương ở chân cậu ấy thế nào?
Có nghiêm trọng không? "

Nhìn thấy vẻ đầy lo lắng của Quế Ngọc Hải, Minh Vương lại một lần nữa suy nghĩ có nên nói sự thật cho anh nghe hay không? Nhưng, vì lúc nãy cậu đã hứa với Văn Toàn nên Minh Vương đã bỏ ý định nói sự thật.

Vương " Vết thương của Văn Toàn không quá nghiêm trọng.
Vài ngày sẽ khỏi ngay thôi "

Hải " Làm phiền cậu rồi, Minh Vương"

Lúc này khi nghe Minh Vương nói, Quế Ngọc Hải mới thấy nhẹ nhõm. Anh lo vết thương cậu sẽ nặng, còn lo về rất nhiều thứ.

Vương " Vậy, tôi về đây "

Hải " Được, dì 5, giúp tôi tiễn bác sĩ Vương "

Nói rồi, Quế Ngọc Hải quay sang gọi dì 5 đến giúp anh tiễn Minh Vương

Dì 5 " Bác sĩ Vương, mời cậu! "

Dì 5 đưa tay về hướng cánh cổng lớn và đi theo phía sau Minh Vương

Ngay khi Minh Vương vừa rời khỏi, Quế Ngọc Hải nhìn thấy Văn Toàn đang đứng trên lầu. Anh liền nhanh chóng chạy lên và hỏi cậu

Hải " Em muốn đi xuống bên dưới à? "

Toàn " Không có!
Em muốn xem bác sĩ Vương  đã về hay chưa? "

Văn Toàn vì cảm thấy không yên lòng nên đã rời khỏi phòng xem
Minh Vương có nói gì với Quế Ngọc Hải hay không. Kết quả, đúng như cậu mong muốn, những gì Minh Vương nói, Văn Toàn đứng ở đây đều nghe hết. Đúng là Minh Vương thật sự giữ lời hứa, không nói cho Quế Ngọc Hải biết sự thật về vết thương của cậu

Nhưng, Văn Toàn có cảm giác Minh Vương không giống những người khác. Cậu tuy rất xinh đẹp, giỏi giang nhưng lại không phụ thuộc vào người khác. Ngoài ra, Văn Toàn có cảm giác cậu đã từng gặp Minh Vương, nhưng lại không thể nhớ ra được đã gặp nhau ở đâu. Lúc này, Văn Toàn vừa phát hiện ra, cảm giác quen thuộc với Minh Vương do nhìn thấy dáng lưng khi Minh Vương rời khỏi Quế gia.



Hôm nay chủ nhật chìu m.n tất :))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro