Đoản 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ biến mất trong màn đêm ướt át ...

Nguyệt Mộc nhíu nhíu mi mắt . Ánh sáng lờ mờ từ khe cửa chưa khép kín soi vào mắt cô . Cảm giác đầu tiên là sự đau nhức từ dưới thân truyền lên . Cô choáng váng , thất thần nhìn đống bừa bộn như vừa xảy ra ẩu đả trên sàn nhà . Nó không khác gì đang tố cáo cái mạnh liệt của " trận chiến " tối qua . Chiếc quần bó cùng áo phông dài qua ngón tay nằm la liệt dưới đất , trông nó thật thêm thảm , không khác gì Nguyệt Mộc bây giờ .

Nguyệt Mộc nhìn những vết hôn thâm tím trên khắp người rồi lại nhìn Thuần Phong nằm bên cạnh . Cậu vẫn ngủ ngon lành , gương mặt điển trai của cậu được nắng chiếu vào khiến cô ngây người , xương quai xanh lộ ra khỏi chăn cùng những dấu cắn của Nguyệt Mộc .

Những bằng chứng ấy đủ để thấy , bọn họ đã trả qua một đêm đầy " ướt át ".

Nguyệt Mộc ngồi dạy , cô tựa người vào thành tường , cố gắng tái hiện lại mọi thứ một cách chậm rãi ... Thế nhưng ... Càng nhớ Nguyệt Mộc đỏ cả mặt . Có ai cho cô biết , tại sao tinh lực của một câu thanh niên 18 tuổi lại kinh khủng đến vậy được không ? Tối qua , Thuần Phong muốn cô hết lần này lần khác . Cho đến khi Nguyệt Mộc gào lên đòi dừng cậu mới làm " nốt lần cuối " rồi ôm chặt cô vào lòng , ngủ thiếp đi .

Càng nghĩ Nguyệt Mộc càng tức đến chết ! Xương cốt cô như muốn rời ra . Cả người đau nhức ê ẩm . Nguyệt Mộc cảm thấy cổ họng cô đau điếng , có khi mất luôn giọng .

Đã thế ! Bé à ~ bé có muốn thử chút cảm giác ngôn tình cẩu huyết chút không ?.

Mặt trời đã lên , ánh nắng nhảy múa quanh phòng . Thuần Phong tỉnh lại . Cậu ngẩn ngơ tỉnh lại , nhìn trần nhà một hồi lâu . Như sực nhớ ra gì đó rất quan trọng , tay cậu sờ sang bên cạnh nhưng trống trơn . Ga giường bên cạnh cậu vẫn còn hơi ấm , chứng tỏ người ấy vẫn chưa đi được bao lâu . Thuần Phong hoảng hồn , bật dạy , cậu sốt sắng nhìn xung quanh .

" Nguyệt Mộc ! ". Cậu gọi tên cô .

Lần thứ hai ... thứ ba ... nhưng không có lời đáp lại .

Vội vã rời giường , trong đầu Thuần Phong bây giờ chỉ cần nhìn thấy cô , cậu muốn tìm cô .

Bất giác , cậu quay đầu lại , trên đầu giường có một chiếc vòng cổ hình một nửa trái tim và một tờ giấy .

Thuần Phong chạy nhanh đến , cậu run rẩy , cầm lá thư lên , tay cậu đấm mạnh vào tường khiến nó rỉ máu .

" Nguyệt Mộc ! Có phải em muốn làm tôi tức đến chết đúng không hả ?!" .

- - -

Tình yêu của phù thủy. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro