Đoản 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" cô ấy là công chúa của tôi ! Tôi nâng niu còn chưa đủ! Vậy mà cô dám tát cô ấy ? Chuẩn bị chết đi là vừa ! À , người được quyền bắt nạt cô ấy , chỉ có mình tôi , Thuần Phong này thôi ! Nghe rõ chưa hả ?".

Bé ơi ~ em ngầu chết chị mất ~ sao bây giờ ? Trái tim chị lỡ va phải ánh mắt em rồi ~

Nguyệt Mộc sùng bái nhìn Thuần Phong . Lần đầu tiên cô thấy không được dùng phép thuật mà lại có cảm giác chiến thắng , thành tựu đến thế

Nguyệt Mộc bây giờ mới để ý xung quanh , từ khi nào bọn họ thành tâm điểm thế này ? Những người khác tự động lui về phía sau , chừa một khoảng trống ở giữa là nơi bọn họ đang đứng .

Phù thủy cũng biết thế nào là ngại chứ ? Da mặt Nguyệt Mộc rất mỏng , không dày như ai đó . Cô không thể không để ý việc bị mọi người nhìn chằm chằm như vậy .

Khụ khụ ... Nguyệt Mộc đưa tay lên miệng , giả ho .

" Vợ ? Em lạnh à ? ". Thuần Phong mới mấy phút trước gương mặt còn lạnh lùng giết người , bây giờ lại thay đổi chóng mặt . Cậu lo lắng , sốt sắng nhìn cô . Vừa nói vừa cởi áo khoác buộc ở bụng mình mặc lên vai cô .

" không không ... ". Nguyệt Mộc vội xua tay . Lắc đầu nguầy nguậy .

" ngoan , nghe lời , mặc vào kẻo ốm !". Giọng Thuần Phong dịu dịu . Nguyệt Mộc tưởng chừng nhưng Thuần Phong dỗ cô như đang dỗ mấy đứa con nít vậy .

" ừm ... ". Phù thủy xấu xa , rơi vào sự dịu dàng của cậu rồi ~ .

" tôi vừa nhìn thấy gì thế này ? Hôm nay hội trưởng Thuần Phong đổi khẩu vị à ? Lại đi bảo vệ một bà cô à ? ".

Đổi khẩu vị ? Bà cô ? Những từ ngữ này ngay lập tức kéo Nguyệt Mộc ra khỏi ngượng ngùng , tâm trạng tức giận của cô trở lại .

Giọng nói cợt nhả ấy là của một người con trai , cao tầm tầm Thuần Phong , hai tay anh ta đút vào hai bên túi quần , tóc bù xù được nhuộm màu trắng bạc , bên tay xỏ khuyên. Hai cúc áo đầu ở cổ anh ta không được đóng , bung ra .

Nguyệt Mộc khẽ nhíu mày . Cô chưa bao giờ ưa nổi loại người con trai trông hư hỏng thế này . Nhưng công nhận , anh ta quả thật đẹp trai , cơ mà vẫn thua bé nhà cô nha ~~

" mày im mồm mày vào ! Cút đi !". Thuần Phong cũng không khác mấy cô , ánh mắt chán ghét của cậu bắn về phía anh ta .

" bình tĩnh nào ! Tôi chỉ đến mua vui thôi , hội trưởng luôn có gu mặc ghê , tập tành làm phi công hả , có cần tôi mua dù cho không ?" .

Thuần Phong định xông lên , đánh anh ta một trận thì một bàn tay nho nhỏ , trắng trẻo ngăn lại .

" bé à ~ yên đây ~ ". Không để cậu kịp nói , Nguyệt Mộc từ từ bước về phía anh ta .

" chào cậu !". Nguyệt Mộc giơ tay lên phía anh ta , mỉm cười . Thế nhưng đáp lại cô là sự ngó lơ .

" hảo ! Bé hư là phải dạy !".

Đùng đùng ... Những tia chớp từ đâu rạch ngang bầu trời. Khiến tất cả học sinh ở đây bao gồm Thuần Phong giật mình .Rõ ràng mới ít phút trước trời vẫn còn mát mẻ , bây giờ đã tối sầm lại .

" bé hư quá ~ ". Chỉ riêng Nguyệt Mộc vẫn mỉm cười , nhàn nhạt lên tiếng .

" bà cô ... ".

Đùng ... Đùng ... Lần này tiếng sấm còn to hơn cả lần trước .

" bé vẫn hư á ~ "

" bà ... ".

Đùng ... Sét đánh thẳng xuống phía ngọn cây cách bọn họ không xa , khiến nó trơ trụi , không còn một chiếc lá nào .

" bé có muốn thử cảm giác như chiếc cây kia không a ~ ?" .

Tình yêu của phù thủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro